"Nhà Nhỏ" là một dự án nhỏ nằm trong chuỗi dự án “Không gian đa lớp” của nhóm kiến trúc sư Nguyễn Công Toàn, Dương Thị Tuyết, Nguyễn Thành Thiện.Dự án nằm trong 1 con hẻm của thành phố Nha Trang, mật độ xây dựng dày đặc cùng với rất nhiều hình thái kiến trúc tự phát lộn xộn.
 |
Ngôi nhà có lớp bao bọc bằng sắt giống như chiếc lồng đèn |
Ngôi nhà xây trên diện tích đất 73m2 này phục vụ cho 1 gia đình trẻ có rất ít thời gian ở nhà vì đặc thù công việc chiếm gần như trọn thời gian của họ tại một khu chợ truyền thống, với áp lực và sự ồn ào mỗi ngày.
Đó chính là mấu chốt của vấn đề về con người mà kiến trúc sư cần tháo gỡ, tạo ra một không gian tĩnh lặng, đơn giản, gần gũi với thiên nhiên, ánh sáng, cây xanh và gió tự nhiên, con người được tiếp xúc, tương tác với nhau nhiều nhất.



Khoảng lùi rộng rãi vào trong, ngôi nhà tách biệt hoàn toàn với đường phố. Khoảng sân rộng phía trước được gia chủ trồng cây xanh, có thể được sử dụng làm chỗ để xe và sân chơi cho trẻ.
Một ngôi nhà ống với hình thái đất phổ biến trong các đô thị Việt Nam hiện nay, nhóm thiết kế quyết định tạo ra một lõi không gian sống ở giữa được bao bọc bởi 2 lớp không gian đệm là thiên nhiên, ánh sáng và gió tự nhiên, cùng với 2 lớp vỏ bọc bằng lưới kim loại có tác dụng như lớp rèm bảo vệ, điều tiết ánh sáng, gió và thị giác cảm nhận cảnh quan của con người.
Trục giao thông theo chiều đứng được chia nhỏ và bố trí di chuyển xoay quanh ngôi nhà cùng những khoảng không gian đệm chuyển tiếp giúp kết nối tăng cường sự tương tác giữa các thành viên trong gia đình. Ở mỗi khoảng đệm của giao thông là 1 cảm nhận của không gian thay đổi gần gũi với thiên nhiên.


Phòng khách đơn giản, ít chi tiết, nhiều khoảng trống để trẻ con và bố mẹ nô đùa cùng nhau.
Khối nhà với lớp vỏ bọc nhẹ như 1 chiếc lồng đèn, ánh sáng ấm áp trong con hẻm về đêm, lớp vỏ bọc tạo ra tương tác giữa con người và không gian trong -ngoài gần gũi hơn nhưng vẫn giữ được sự riêng tư ý nhị.
Với ngôi nhà này, nhóm thiết kế mong muốn gửi gắm đến thông điệp về sự giản đơn và tĩnh lặng.
Hi vọng mọi người sẽ dần cảm nhận được sự biến chuyển không gian ngày càng gần hơn với thiên nhiên, tiết giảm đồ vật sử dụng, xúc cảm về sự hiền từ trong từng hơi thở của gió, của cây, của hoa và của nắng mỗi khi về nhà...sau khoảng thời gian mệt nhoài và áp lực của công việc mưu sinh.


Khe thoáng trên trần, ánh sáng chiếu xuống phòng khách và các phòng ngủ vừa đủ, không bị chói chang quá vào ban ngày.


Mọi góc nhà đều được đưa thiên nhiên lồng ghép vào, ngay cả bồn rửa mặt cũng rất lãng mạn, dễ chịu nhờ màu xanh của hoa lá.



Cầu thang dẫn lên các không gian sinh hoạt trên tầng 2.


Thương ngày nắng về, e ấp bên những khung cửa.



Những cánh cửa vòm mềm mại và nền gạch màu xám phảng phất chút mộc mạc.



Các phòng vệ sinh, nhà tắm đều được mở ra khoảng xanh có ánh sáng tự nhiên.
 |
Nhà có 2 lối thoát hiểm, 1 lối thoát sang mái nhà bên cạnh từ hành lang chung trong nhà, 1 lối lên mái và di chuyển ra sau leo theo lớp lưới lỗ lớn bảo vệ mặt sau để tiếp đất. |



Góc nhìn từ dưới khe thoáng.


Mặt cắt 3D của ngôi nhà.

Ngôi nhà ở ngoại ô Hà Nội, dựng từ gỗ cũ, lợp cót-ép, ai cũng muốn được ở
Ngôi nhà mộc mạc, được gia chủ thu mua cột gỗ từ các vùng miền trên cả nước. Sau đó kiến trúc sư đã biến tấu, đưa vào đó một không gian sống thật bình yên, khác biệt nhưng không hề lạ lẫm.
" alt="Ngôi nhà lồng đèn trong hẻm, không gian sống bao bọc bởi thiên nhiên và ánh sáng"/>
Ngôi nhà lồng đèn trong hẻm, không gian sống bao bọc bởi thiên nhiên và ánh sáng
Lá thư dài 3 trang gửi bác sĩ “đỉnh của chóp”Ngày 10/10, em Nguyễn Minh Khôi (13 tuổi, quận Tân Phú) nhập viện Nhi đồng 2 TP.HCM vì Covid-19. Một tuần trước đó, Khôi chỉ có triệu chứng sổ mũi, đau họng thông thường. Nhưng vì cơ địa béo phì, Khôi rơi vào nguy kịch.
Ngày 28/10, Khôi xuất viện và mang theo di chứng tổn thương phổi. Mỗi ngày, cậu bé vẫn đang phải tập thở để có thể phục hồi tốt nhất. Trong thời gian này, Khôi viết một lá thư dài 3 trang giấy.
 |
Minh Khôi và mẹ trong thời gian điều trị Covid-19 tại Bệnh viện Nhi đồng 2 TP.HCM. Ảnh: NVCC |
Với sự động viện của mẹ, em mạnh dạn gửi thư đến những người đã giành lại mạng sống cho mình. Trong thư, Khôi viết:
"Con là bé bự Minh Khôi nổi bật của khoa Covid-19, Bệnh viện Nhi đồng 2. Con và mẹ con vừa trở về từ giấc mơ ở một cõi xa xôi tưởng chừng không có thực, nhưng lại thật gần, và quan trọng là thật rất thật.
Trong giấc mơ của con, là chuỗi ngày chiến đấu với bệnh tật, với đau đớn, khó thở, những di chứng viêm phổi nặng gây ra bởi con virus mang tên SARS-CoV-2.
Nhưng hôm nay con đã được trở về là nhờ các ông bụt, bà tiên mặc hai màu áo xanh và trắng. Trong lòng con, đó là các anh hùng, các chiến binh đang ra trận và chiến đấu với tất cả năng lượng của vũ trụ.
Bên trong những bộ giáp ngột ngạt khó thở là bác sĩ, cô y tá, cô điều dưỡng và nhiều cô chú nhân viên y tế khác. Một điều tiếc nuối nhất là con không được biết mặt, biết tên những người con mang trọn ơn nghĩa.
 |
Chăm sóc bệnh nhi Covid-19 tại phòng hồi sức. Ảnh: BV Nhi đồng 2 TP.HCM |
Sự sống của con được tiếp nối đến ngày hôm nay là nhờ những đêm trắng của bác Quốc Anh, bác Bùi Giang, bác Võ Trân, bác Luân.... Cô Thiềm, cô Xuyên, cô Duyên, cô Linh, cô Liên canh cho con, theo dõi con sốt bao nhiêu độ, SpO2 của con bao nhiêu, canh đúng giờ truyền cho con từng cữ thuốc.
Bé bự khó lấy ven. Con khóc, con đau mà các cô các, bác xót lòng. Mỗi lúc nhìn thấy bác Quốc Anh xuống hướng dẫn tập thở, động viên con trở mình để lá phổi hồi sinh, con lại thêm nghị lực. Khi bác Luân điều chỉnh giảm lượng oxy phải thở, con biết con được cứu rồi.
Con nhớ, bác Giang, bác Trân luôn túc trực trả lời tin nhắn thường xuyên của mẹ, hướng dẫn từng chút từng chút. Kể cả khi lo lắng quá, mẹ con hỏi lặp đi lặp lại, các bác vẫn kiên nhẫn giải thích.
Có bác y tá lớn tuổi, hai mẹ con con gọi bằng ông cho tình cảm. Ông vui tính lắm, làm con quên đi bệnh tật, rồi còn bắt mẹ con ngủ đi một xíu. Có cô y tá ngồi cạnh máy nhìn con trắng cả mấy đêm.
Thương không biết để đâu cho hết thương.
Theo con, từ “nghề cao quý” không thể tả được hết những gì các bác, các cô cống hiến cho đời. Sự hy sinh, tâm sức, tài năng của các bác cao quý hơn những gì cao quý nhất, nói theo “trend” của chúng con, là “đỉnh của chóp”….”
Lá thư đang lan truyền như nguồn năng lượng tích cực đến các y bác sĩ đang chiến đấu với Covid-19, đặc biệt là nơi điều trị cho trẻ em.
“Mẹ ơi! Cứu con!”
Chị Bùi Thị Minh Điệp, mẹ của Khôi là người trực tiếp chăm sóc em suốt thời gian điều trị. Chính chị Điệp cũng mắc Covid-19 nhưng không cho phép mình được mệt mỏi.
“Hoảng hốt, hoang mang, không nói nên lời. Nhưng tôi linh cảm tôi sẽ cứu được con. Chắc chắn, tôi sẽ không mất con”, chị Điệp nhớ lại.
 |
Minh Khôi đã trở về với gia đình sau thời gian điều trị Covid-19. Ảnh: NVCC |
3 tuần con trai nhập viện điều trị Covid-19 là thời gian chị Điệp không dám chợp mắt. Chị sợ bác sĩ gọi tên hay con trai gọi mẹ mà không kịp có mặt. Vào ngày thứ 5 ở bệnh viện, bác sĩ xuống xem tình hình, đo sinh hiệu. Lúc đó Khôi vẫn tỉnh táo, chỉ hơi mệt, nhưng được yêu cầu chuyển lên phòng cấp cứu ngay.
Chị vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Chỉ vài phút sau, SpO2 của cậu bé giảm xuống 90% và may mắn xử lý kịp thời. Đó là mở đầu cho những lần cấp cứu tiếp theo.
Suốt hành trình, Khôi là cậu bé tươi vui nhất, luôn nắm tay quyết tâm “Con sẽ chiến đấu với Covid!”. Nhưng bệnh cứ nặng hơn, em phải chuyển phòng bệnh, từ phòng thường lên phòng cấp cứu rồi phòng hồi sức. Khôi cảm nhận rõ cơ thể mệt mỏi và linh cảm đang xấu dần.
Lúc yếu đuối nhất, Khôi nắm tay mẹ. “Mẹ ơi, mẹ cứu con. Con không muốn chết….” Trái tim người mẹ bị bóp nghẹt, nhưng chị Điệp không có quyền khóc. “Tôi phải là chỗ dựa cho Khôi!”.
Cục đờm trong cổ họng Minh Khôi như một miếng bông gòn hút nước, ngày càng phình to và bít chặt đường thở của cậu bé. Để sống, Khôi phải thở. Để thở, Khôi phải tập.
Mỗi lần đứa trẻ hít được vào một hơi, là mỗi lần rút hết sức lực. Chị không thể thở giùm con, chỉ có thể vỗ lưng và liên tục nói “Thở đi, thở đi con!”. Minh Khôi vật lộn trên giường bệnh, lật qua lật lại tập thở. Bác sĩ xuống từng giường hướng dẫn các con.
 |
Các bệnh nhi Covid-19 tại Bệnh viện được tổ chức vui chơi trong đợt trung thu vừa qua. Ảnh: Bệnh viện Nhi đồng 2 TP.HCM |
Động tác hít thở bình thường, giờ đây là muôn vàn khổ sở. Ai thở được thì sống. Chính trong giai đoạn này, chị Điệp phải chứng kiến những đứa trẻ khác ra đi chỉ sau vài tiếng trở nặng. Nỗi ám ảnh còn nguyên vẹn đến hôm nay.
“Hoang mang đến tột cùng. Ý nghĩ điều kinh khủng đó có thể xảy ra với con mình làm tôi sợ hãi. Nhưng đau hơn, là bạn nhìn thấy người mẹ mất con xảy ra ngay trước mắt. Tôi cầu mong, đừng ai, đừng bao giờ phải trải qua những giây phút ấy trong đời người. Đó là đòn cân não, sinh tử.”
Sau chuỗi ngày căng thẳng, Minh Khôi may mắn thoát khỏi tử thần dù có lúc đã nguy kịch. Em đã sống, bằng nỗ lực không mệt mỏi của các bác sĩ suốt 3 tuần gian nan.
Trong hành trình ấy, chị Điệp chứng kiến trọn vẹn tài năng và tấm lòng của người thầy thuốc. “Không có các y bác sĩ của Bệnh viện Nhi đồng 2 TP.HCM, không thể có Minh Khôi ngày hôm nay!”, chị xúc động tri ân.
Lúc này, TP.HCM đã gần như “bình thường mới”, nhưng tại các bệnh viện điều trị Covid-19, cuộc chiến đang tiếp diễn. Covid-19 đã có vắc xin phòng ngừa, nhưng với trẻ béo phì và bệnh nền, đó vẫn là cuộc chiến sinh tử.
Ngay cả với chị Điệp, người mẹ may mắn ấy, vẫn giật mình nghe như có tiếng bác sĩ gọi tên mình giữa đêm khuya, ở khoa Covid-19.
>>> Cập nhật tình hình Covid-19 mới nhất
Linh Giao

Trẻ sơ sinh có thể lây nhiễm Covid-19 từ trong bụng mẹ
Theo Bộ Y tế, lây nhiễm SASR-CoV-2 giữa mẹ và con ít xảy ra trước, trong khi sinh, chủ yếu lây nhiễm trong quá trình chăm sóc sau sinh.
" alt="Phía sau lá thư dài 3 trang bệnh nhi Covid"/>
Phía sau lá thư dài 3 trang bệnh nhi Covid