Truyện Loạn Đào Hoa
(Phần thượng)
Cuối xuân đầu hạ,ệnLoạnĐàthể thao 24 chính là lúc mùa xuân sắp qua đi, mùa hạ chưa đến, thấy thời gian tốt đẹp trong năm sắp kết thúc, muôn hoa như chẳng còn gì để mất nở rộ nhất có thể dường như muốn dùng hết sức lực để tạo nên một mùa hoa rực rỡ.
Thịnh Nhan sinh vào lúc này, ngày 6 tháng 4.
Sinh nhật mỗi năm của nàng luôn là hoa nở rộn ràng, đất trời rạng rỡ – cho dù nàng cùng mẫu thân nương tựa lẫn nhau, từ nhỏ đã học cách lo toan việc nhà, thêu thùa nữ công; cho dù phụ thân mất sớm, hai mẹ con nàng bị tộc nhân khinh miệt, sống ở ngoại ô núi rừng thành thị, nhưng vẫn không thay đổi được ngày sinh nhật cẩm tú phồn hoa của nàng.
Năm này qua năm khác, luôn như vậy, cho đến khi nàng 17 tuổi.
Năm đó hoa đào nở đẹp lạ thường, giống như có tà thuật. Toàn thành chỉ thấy hoa nở như sương như tuyết, ngay cả trời quang đãng nhất, bầu trời cũng phủ một lớp sương mờ hồng nhạt, gần như quỷ mị.
Mọi người đều bảo, năm nay là loạn đào hoa.
Thịnh Nhan thức dậy từ sáng sớm, mẫu thân vẫn còn ngủ say, tối qua hai mẫu tử thức đêm thêu thùa, đến rạng sáng mới chợp mắt. Nàng rửa mặt xong, dọn dẹp trong nhà, lại cầm hàng thêu trên bàn ra nhẹ nhàng lặng lẽ mang theo ra cửa đi giao cho một cửa hiệu thêu thùa trong thành.
Không gian âm u, khắp thành hoa đào như mây hồng, táng hoa từng cụm, tất cả đều nở trắng xóa dưới bầu trời tờ mờ, tàn úa cũng chẳng ai thương tiếc, vô số cánh hoa đào hồng rơi trên phiến đá xanh lát đường, bị người qua lại giẫm nát thành bùn.
Bên tai thoáng nghe tiếng vật gì đó lướt nhẹ qua, nàng quay đầu nhìn, hóa ra là một đóa hoa đào theo gió rơi trên vai nàng. Nàng dịu dàng vén tay nhặt lên thoải mái cài lên búi tóc.
Giao xong hàng ở hiệu thêu trở về, nàng thong thả đi trên đường bỗng cảm thấy sống mũi hơi lạnh. Nàng ngước nhìn bầu trời, mưa lớn đã ào ào rơi xuống đánh vào những chiếc lá cỏ bên đường tạo ra âm thanh tạch tạch sắc nhọn..
Nàng che đầu lại, nghĩ tới gần đó có một ngôi miếu nhỏ của Hoa Thần, liền chạy tới đó.
Miếu Hoa Thần rất nhỏ, chỉ có ba gian, cột kèo cũ kỹ đã đen sạm. Thịnh Nhan chạy vào dưới mái hiên, vỗ vỗ y phục. Chỉ trong chốc lát, mưa đã đổ xuống như trút nước. Bên kia sông, hoa đào trải dài khắp triền núi nhìn xa như rải khắp nắng hồng.
Ngẩng đầu mới phát hiện bên cạnh đã có một nam tử đang tránh mưa, nàng nhìn thấy người đó trong nháy mắt, người đó cũng vừa quay đầu lại ánh mắt hai người chạm nhau trong khoảnh khắc.
Chỉ có cả bầu trời mưa rơi xa gần.
Chỉ là lúc đó không ai có thể nghĩ rằng một cơn mưa bình thường như vậy đã thay đổi cả cuộc đời hai người, cũng thay đổi cả thiên hạ.
Cho đến rất lâu về sau họ vẫn có thể nhớ rõ mọi thứ hôm nay. Cơn mưa xuân dịu dàng, vẻ thanh tao e lệ của Thịnh Nhan 17 tuổi, trong cơn mưa như vậy yên lặng nở rộ.
Còn hắn là nam tử tuấn tú, lông mày sâu sắc, nét mặt quyến rũ hoàn hảo như tác phẩm điêu khắc tinh xảo, là vẻ đẹp nam tính cuốn hút.
Hai người đứng cách nhau ba thước, mỗi người im lặng nhìn những sợi mưa xối xả ngang dọc.
Bên cạnh mái hiên có một gốc chuối, những chiếc lá rộng bị mưa đánh lách cách. Thịnh Nhan ngượng ngùng đứng đó, thầm duỗi tay đón những giọt nước nhỏ xuống từ phiến lá. Nước rơi trên lòng bàn tay nàng tan thành vạn vạn hạt ngọc nhỏ.
Hắn nhìn bóng dáng nghiêng nghiêng của nàng thật lâu, có vẻ hắn không để ý việc nhìn người như thế. Trong khi nàng rõ ràng biết nhưng chỉ là tim đập nhanh, chứ không cảm thấy tức giận.
Chỉ là kỳ lạ, với dáng vẻ quý phái, khí chất phi thường của hắn sao lại xuất hiện một mình ở ngoại ô như vậy?
Chỉ nghe hắn bất chợt nói: “Cơn mưa lớn này đến thật đột ngột cô nương cũng quên mang dù sao?”
Nàng nhẹ gật đầu, nói chậm rãi: “Trời có gió bất thình lình, lúc đó không lường trước được.”
“Ban đầu ta nghe nói nơi này bói quẻ linh ứng muốn đến hỏi một vài điều, không ngờ đạo nhân đã đi rồi, thật là đến vô ích.” hắn cười nói.
Thịnh Nhan liền quay đầu nhìn hắn, nói: “Tất nhiên chỗ này không phải đạo nhân linh nghiệm mà là thần tiên được thờ cúng linh nghiệm, đạo nhân chỉ giải quẻ mà thôi.”
Hắn thấy mưa cứ rả rích không dứt, bèn nói: “Nói vậy, nơi đây vẫn còn lưu lại quẻ xăm, ta có thể tự thử chăng?”
Nàng cũng chỉ là thiếu nữ 17 tuổi, tự nhiên có tâm trạng ham chơi, liền cùng hắn lấy ống xăm tới, đứng trước tượng Hoa Thần, lắc một lúc, rút ra một cây, số 110.
Nàng lật xem phần giải quẻ bên cạnh, hỏi: “Công tử muốn hỏi điều gì?”
(责任编辑:Công nghệ)
下一篇:Nhận định, soi kèo Lens vs Angers, 23h15 ngày 26/1: Phong độ trái ngược
Các thí sinh có điểm thi theo tổ hợp cao nhưng trượt tốt nghiệp vì điểm liệt (Bảng biểu: Huyên Nguyễn).
Một thí sinh ở Hà Nội cũng có điểm khối C00 đạt 25,75 với văn 8, sử 8,75 và địa 9, nhưng tiếng Anh 1 điểm. Vì tham gia thi tiếng Anh và bị điểm liệt, thí sinh này trượt tốt nghiệp THPT.
Đáng chú ý nhất, 1 thí sinh ở Hải Phòng có điểm thi khối B00 (tổ hợp toán, hóa, sinh) đạt 26,65 - mức điểm có thể đỗ vào ngành y khoa của Đại học Y Hà Nội - đã trượt tốt nghiệp vì 1 điểm môn vật lý.
Kỳ thi tốt nghiệp THPT 2024 có hơn 1 triệu thí sinh dự thi trên toàn quốc. Điểm thi đã được Bộ Giáo dục và Đào tạo công bố sáng nay.
Thủ khoa khối A00 là thí sinh đến từ Thái Bình với 29,6 điểm. Đây cũng là mức điểm của thủ khoa khối A01 đến từ TPHCM.
Thủ khoa khối B00 người Hải Phòng với 29,55 điểm.
Thủ khoa khối D01 là học sinh Vĩnh Phúc đạt 28,75.
Riêng khối C có 19 thủ khoa cùng đạt 29,75 điểm. Trong đó 13 thủ khoa là học sinh Bắc Ninh.
6 thủ khoa còn lại đến từ Thanh Hóa, Ninh Bình, Nam Định, Thái Bình và Nghệ An.
Từ ngày 18/7, các thí sinh đăng ký nguyện vọng xét tuyển trên hệ thống chung của Bộ, được điều chỉnh nguyện vọng không giới hạn số lần đến 17h ngày 30/7.
Chậm nhất ngày 21/7, Bộ GD&ĐT công bố ngưỡng đảm bảo chất lượng đầu vào (điểm sàn) với khối ngành sức khỏe và sư phạm.
Từ ngày 31/7 đến 17h ngày 6/8, thí sinh nộp lệ phí xét tuyển trực tuyến.
Chậm nhất 17h ngày 19/8, các trường đại học, cao đẳng sẽ công bố điểm chuẩn và kết quả xét tuyển đợt 1.
Đến 17h ngày 27/8, thí sinh hoàn thành xác nhận nhập học trực tuyến đợt 1 trên hệ thống.
Từ ngày 28/8, các trường thông báo tuyển sinh đợt bổ sung.
Từ tháng 9 đến tháng 12, các trường xét tuyển các đợt tiếp theo, cập nhật danh sách thí sinh trúng tuyển và nhập học theo quy định.
" alt="Thí sinh Đắk Lắk đạt 28 điểm khối C trượt tốt nghiệp?" />- Verstappen giành pole, thắng trong cuộc đua sprint, dẫn đầu trong cả 63 vòng đua và lập fastest-lap. Sự áp đảo của ĐKVĐ F1 và đội đua nước Áo đối nghịch với phong độ nhạt nhòa cùng một chặng đua quá nhiều lỗi cá nhân của Ferrari dù học được thi đấu trên sân nhà với đường đua rực sắc đỏ tại Imola.
- Mỗi lần chồng tới gần âu yếm, bày tỏ tình cảm với mình là trong lòng chị Nhung lại dâng lên một nỗi sợ hãi…
Đang nằm trên giường cầm điện thoại lướt facebook, thấy chồng mở cửa đi vào, chị Nhung vội vàng tắt điện thoại, quay mặt vào tường giả vờ ngủ say. Anh Quang - chồng chị bèn lại gần lay lay vợ dậy hòng thực hiện ý đồ gẫn gũi.
Nhưng mãi mà chẳng thấy chị động đậy gì, anh Quang đành thở dài nằm xuống. Đợi chồng say ngủ, chị Nhung mới thở nhè nhẹ một hơi dài, rồi mới yên tâm từ từ chìm vào giấc ngủ.
Thực ra không phải chị Nhung có người đàn ông khác không còn thiết tha tới chồng, cũng chẳng phải chị mệt mỏi hay lí do gì, mà chị có một nỗi sợ hãi khác. Nỗi sợ hãi ấy đã ám ảnh chị nhiều ngày nay, hay nói đúng hơn là từ lúc trời vào đông.
Mỗi lần chồng tới gần là trong lòng chị lại dâng lên nỗi sợ hãi ấy, nhất là khi anh âu yếm vợ. Chính xác là chị khiếp vía hơi thở của chiếc miệng cỡ phải tới nửa tháng không đánh răng của chồng mình!
Ảnh minh họa Mùa hè, anh Quang cũng chỉ đánh răng ngày 1 lần, còn chẳng được đều đặn. Bắt đầu từ khi trời trở lạnh là anh Quang quăng luôn hẳn việc đánh răng ra khỏi những việc cần làm hàng ngày. Trong đầu anh nghiễm nhiên hình thành suy nghĩ: “Trời rét thì không cần đánh răng!”.
Được thôi, anh không đánh răng thì nguy cơ anh bị các bệnh về răng miệng cao, thế thì cũng mặc anh, để khi nào bị bệnh thì anh sẽ thấy sợ mà thay đổi thói quen. Nhưng đó là chuyện của tương lai, hiện tại này thì anh vẫn bình chân như vại, vui vẻ tận hưởng nhưng anh nào đâu biết, việc anh lười đánh răng đã khiến chị Nhung - vợ anh phải chịu khổ sở vô vàn!
Nguyên cái việc ngồi gần anh nói chuyện cũng thấy hãi hùng với hơi thở nồng nặc mùi đặc trưng của anh rồi. Vậy thì cái việc 2 vợ chồng ôm ấp rồi thủ thỉ với nhau những lời ngọt ngào không hiểu sẽ ra sao. Cứ tưởng tượng, anh Quang ôm nghiến lấy vợ, kề miệng vào tai chị thổ lộ: “Ôi, vợ anh mới tuyệt vời làm sao!” thì thật thích thú và sung sướng lâng lâng.
Nhưng đấy là trong trường hợp chị Nhung bị ngạt mũi, không thể ngửi thấy các thứ mùi trong không khí mà thôi. Chứ nếu mũi chị vẫn thông thoáng và nhạy bén thì đảm bảo, chị bủn rủn với thứ mùi nồng nàn từ miệng anh Quang tỏa ra còn chưa hết, hơi sức đâu mà cảm nhận tình ý trong câu nói của anh nữa!
Nói ra cũng không trách được chị Nhung, bởi nào có phải chị bàng quan với việc anh lười vệ sinh cá nhân đâu. Khi phát hiện ra việc chồng mình quên bẵng mất nhu cầu đánh răng, chị đã nhiều lần giục giã, từ nhẹ nhàng tới gay gắt, thậm chí còn lấy sẵn kem đánh răng và nước ấm cho anh, nhưng anh vẫn cuộn tròn mình trong chăn, nhất quyết không thò đầu ra, chỉ rên rẩm: “Lạnh lắm! Để đấy mai anh đánh!”.
Chị còn cầu kì nịnh nọt rồi rủ rê anh đánh răng cùng, nhưng ý chí của anh vẫn vững như kiềng 3 chân, không bị lay chuyển. Chị nói quá lên thì anh cũng gắt: “Em làm gì mà cứ quan trọng hóa vấn đề lên thế! Vài ngày không đánh răng có chết được đâu mà!”. Đến đây thì chị bó tay, chả lẽ lại kề dao vào cổ anh rồi ép anh đi đánh răng!
Cũng chính thế mà chị phải chịu đựng những ngày tháng, hễ có anh ở nhà là trong không khí lại thoang thoảng mùi đặc trưng. Chị vốn ghét mùi thuốc lá, nhưng giờ chị nhận thấy mùi thuốc lá còn đáng yêu hơn thứ mùi độc nhất vô chị này gấp mấy lần! Thấy vợ gượng gạo mỗi khi mình lại gần nhưng anh Quang vẫn vô tư, chẳng hề phát giác ra.
Chị Nhung ấm ức lắm, chẳng lẽ lại vỗ thẳng vào mặt anh rằng: “Miệng anh hôi lắm, đề nghị anh đi đánh răng ngay, không thì đừng có lại gần em!”. Nói thế vừa khiến anh tổn thương, mà có khi còn phản tác dụng, khiến anh bất cần lên tuyên bố: “Không gần thì thôi, báu lắm đấy!”. Chị là chị hiểu tính chồng mình lắm chứ. Ấy thế nhưng nhẹ nhàng với anh lại chẳng ăn thua? Chị phải làm sao bây giờ?
Chị Nhung và anh Quang cưới nhau được 4 năm thì đúng 1 năm đầu là anh lúc nào cũng sạch sẽ thơm tho, còn 3 năm trở lại đây, mùa đông năm nào anh cũng ca bài ca “không cần đánh răng” khiến chị khóc ròng trong lòng. Ác mộng của chị trong những ngày đông giá rét là những lúc vợ chồng gần gũi, anh cứ đòi hôn vợ theo kiểu Pháp. Chị từ chối, quay đi thì anh trách móc, hờn dỗi, còn chị hợp tác với anh thì có lẽ cảm giác ấy chỉ có trời xanh mới hiểu thấu cho chị!
Trời vào đông đã mấy tháng rồi mà chị đếm ra, hình như anh Quang mới đánh răng được 3 lần. Nhiều khi muốn lao đến ôm hôn chồng mà lại e ngại thứ mùi kia, vậy là chị lại bị cụt hứng, ỉu xìu lùi lại. Anh Quang kiếm tiền khá, lại tốt với vợ con, ai cũng nức nở khen chị có số may mắn.
Chị cũng nào dám phàn nàn gì, nhưng không hiểu sao cái chuyện cỏn con kia lại như một cái gai trong lòng chị, khiến chị cứ nghĩ đến là phiền muộn mãi không thôi. Chồng lười có vẻ là bệnh chung của đàn ông, nhưng lười... đánh răng như chồng chị có lẽ cũng là trường hợp hiếm. Không biết có người vợ nào cũng rơi vào hoàn cảnh như chị hay không?
(Theo Tri thức trẻ)
" alt="Ác mộng vì chồng lười... đánh răng" /> - Cầm vé số còn rớt, làm sao cầm quà?
Len lỏi trong dòng xe đông nghẹt, nhóm từ thiện ghé lại bên vệ đường. Một bà cụ lưng đã còng đang cố bới đống rác nhặt nhạnh những thứ cần tìm.
Một vỏ chai nước ngọt, một lon bia, một thùng giấy… tất cả được bà cẩn thận cho vào chiếc bao đang cầm trên tay. “Bà ơi, con lượm được cái này…” Thằng bé chạy đến bên bà đưa cho bà một mảnh nhôm lớn. Bà vui hẳn lên nói với nó: “Bà cháu mình có bữa ăn sáng rồi”.
Một người trong nhóm bước xuống xe, cầm gói quà đến bên cạnh bà. "Chúng cháu biếu bà chút quà Tết và lì xì bà năm mới nhé". Bà đưa tay đón lấy nở nụ cười thật tươi: "Bà cám ơn các con. Vậy là năm nay bà cháu bà có Tết rồi".
Hỏi thăm về cuộc sống, bà cho biết, bà đã gần 80 tuổi. Bà chỉ có một con trai chẳng may mất sớm. Con dâu bỏ đi giao đứa cháu nội cho bà để rồi từ đó hai bà cháu miệt mài mưu sinh.
Cầm vé số còn rớt, làm sao cầm quà? Nhóm tiếp tục đi về phía trước. Gặp người nghèo, ghé vào tặng quà rồi ra đi. Những mảnh đời thật bất hạnh vào những đêm cận Tết ai nấy cũng tất bật. Đa số họ là những người xa quê về thành phố kiếm cái ăn với mong mỏi qua được những ngày gian khổ.
Đường Quang Trung càng về đêm càng đông. Người, xe tấp nập. Trên lề, người bán vé số, người lượm ve chai khá nhiều. Trong những lúc nghỉ ngơi, họ ngồi thành hàng dài… Những gói quà được trao tận tay.
Chút lì xì nhỏ nhoi cũng được gởi đến từng người một cách ân cần. Trong số những người ngồi ở đó, chúng tôi ghi nhận một trường hợp thật đáng thương. Chị bị khuyết tật câm điếc.
Qua những dòng chữ chị ghi - chị cho biết - chị có một đứa con gái cũng tật nguyền. Đây là kết quả của một cuộc tình không như ý muốn. Nhiều năm nay, một mình chị vất vả nuôi con bằng nghề vé số.
Tại Ngã năm Chuồng Chó - dưới chân cầu vượt Quang Trung - một bé gái đang ngồi, trên tay một rổ viết. Bé năm nay 12 tuổi. Bé kể, mẹ bé đi lượm ve chai. Cha bé làm phụ hồ nuôi 3 anh em ăn học. Thấy ba mẹ khổ đêm đêm bé ra đây bán viết kiếm chút lời về phụ mẹ.
Bé gái 12 tuổi bán viết dưới cầu vượt. Kế bên, một chiếc xe lăn được trang bị kín. Đây là nơi ăn, nghỉ của một người khuyết tật mất cả 2 chân. Ông ngồi ở đây đã nhiều năm và bà con vẫn thường xuyên giúp đỡ để ông sống qua ngày.
Quà và tiền lì xì được trao một cách chân tình. Ai nấy đều vui và hớn hở hẳn lên. Chỉ duy có một người xin được không nhận quà. “Tôi cám ơn tấm lòng của các bạn nhưng tôi không thể nhận được.
Tôi phải lết đi, tay tôi cầm xấp vé số không chặt có khi còn rớt thì làm sao cầm được gói quà”… Nhìn ông ai cũng xót xa. Thôi thì ông nhận chút quà lì xì ông nhé …
Tấm lòng nhà giáo trẻ
Nhóm tiếp tục đi thêm một đoạn rồi dừng lại. Một người đàn ông đứng tuổi đẩy chiếc xe lăn. Chúng tôi đến gần, trên xe một thanh niên mặt mày lơ láo. Dường như anh không biết gì chỉ thỉnh thoảng nở nụ cười bâng quơ. "Nó là con tôi đó".
Tặng quà một người cơ nhỡ bên vệ đường. Vợ chồng tôi sinh được 3 đứa con trai. Nó là út. Vừa sinh ra nó đã bị chứng bệnh về não. Nuôi con được vài tháng, mẹ nó bỏ đi để lai cho tôi. Thế là một mình tôi nuôi 3 đứa con với những cố gắng tột cùng.
Nay thì 2 đứa lớn đã yên bề gia thất. Chỉ còn nó, cứ ngớ ngẩn như kẻ mất hồn. Mà nó mất hồn thật. Nó có biết gì đâu. Hàng ngày tôi phải đẩy xe chở nó đi bán vé số kiếm cơm.
Anh Phùng Ân Hưng, một nhà giáo trẻ dẫn đầu nhóm thiện nguyện lấy gói quà trao cho ông. “Gởi chú chút quà Tết”. Chị Mộng Thùy vợ anh Hưng cũng là một giáo viên trao cho ông ít tiền lì xì. Ông bộc lộ vẻ vui mừng trên nét mặt. "Cám ơn các cháu nhiều".
Đẩy con bại não đi bán vé số. Đoàn tiếp tục, hết đường Lê Quang Định ngang qua bệnh viên Ung Bướu đến đường Bạch Đằng hướng về ngã tư Hàng Xanh. Những gói quà trên xe của nhóm đã vơi dần. Đêm nay, theo lời của anh Hưng, 151 phần quà trong đó có sữa hộp, miến dong, măng khô, hạt hướng dương dành cho bà con khuyết tật để họ có chút quà Tết đón Xuân.
Với bà con cơ nhỡ đường phố thì tặng thực phẩm không cần nấu nướng mà sử dụng ngay được như sữa, cá hộp, bánh mì, hướng dương và khẩu trang. Bên cạnh gói quà, còn có phần lì xì 200.000đ tiền mặt.
Trao đổi với chúng tôi, anh Hưng cho biết ngoài công việc dạy học, ở quê anh còn có một khu vườn khá rộng trồng chuối kinh doanh. Khi dịch bùng lên, anh thu hoạch chuối chở về thành phố giúp bà con cơ nhỡ.
Vợ chồng nhà giáo Phùng Ân Hưng tặng quà cho bà con cơ nhỡ. Từ hành động đó, nhiều bạn bè anh cảm phục chung tay góp sức tạo nên siêu thị 0 đồng trên chiếc xe ba gác, chuyên mang nhu yếu phẩm đến cho người khó khăn ở các quận, huyện trong thành phố.
Những việc làm của vợ chồng nhà giáo Phùng Ân Hưng thật thầm lặng nhưng cũng rất thiết thực. Các mạnh thường quân, nhà hảo tâm tiếp sức với vợ chồng anh san sẻ yêu thương đến những người cơ nhỡ.
Đêm nay, niềm vui sẽ đến với những mảnh đời bất hạnh khi trong tay họ đang có những phần quà đầy ắp yêu thương. Mong rằng niềm vui ấy sẽ luôn lan tỏa trong cộng đồng.
Trần Chánh Nghĩa
Nợ chồng chất, công nhân ngậm ngùi đón Tết xa nhà
Số tiền gần 30 triệu cần để mua vé máy bay về quê, lo Tết trở thành gánh nặng quá lớn với gia đình chị Huyền sau nhiều tháng thất nghiệp. Chị cùng chồng và hai con nhỏ đành ở lại TPHCM cho qua Tết.
" alt="Việc làm ấm áp của vợ chồng thầy giáo đêm cuối năm" /> " alt="Hyundai Santa Fe 2015 giá 650 triệu nên mua?" /> - Dữ liệu từ Blockchaincho thấy, tỷ lệ băm của mạng Bitcoin đã giảm xuống mức thấp nhất trong hai tháng qua khi chạm mức 575 exahash mỗi giây (EH/s) hôm 10/5 trước khi phục hồi nhỏ lên mức 591 EH/s vào 16/5.
Theo James Butterfill, người đứng đầu bộ phận nghiên cứu tại CoinShares, tỷ lệ băm giảm là do các công ty khai thác Bitcoin bắt đầu tắt các giàn máy đào không mang lại lợi nhuận.
Trước đó vào ngày 19/4, Coinshare đã dự đoán sau Bitcoin halving sẽ có khoảng 10% thợ đào tắt ASIC (máy đào chuyên dụng) do không còn sinh lời. Nguyên nhân đến từ chi phí để khai thác một Bitcoin tăng do giá điện leo thang, phần thưởng khối nhận được giảm một nửa trong khi diễn biến giá Bitcoin không đủ để bù lại.
Sau halving, toàn bộ thợ đào trên toàn thế giới sẽ chỉ kiếm được 450 Bitcoin mỗi ngày thay vì 900 Bitcoin như trước. "Dựa trên giá hiện tại của Bitcoin, sự kiện có thể gây tổn thất doanh thu khoảng 10 tỷ USD trong toàn ngành", Matthew Kimmell, nhà phân tích tài sản kỹ thuật số tại CoinShares, nói với Bloomberg hồi tháng 4.
最新内容- ·Nhận định, soi kèo Namdhari vs Sreenidi Deccan, 14h30 ngày 28/1: Cửa trên thất thế
- ·Điên đầu vì vợ tuyên bố chỉ coi nhà chồng như nhà trọ
- ·Những thứ nghiện lạ lùng của 'ngọc hoàng' Quốc Khánh
- ·Những món cơm ngon ở TP.HCM, ai đi xa cũng thấy nhớ
- ·Nhận định, soi kèo Gresik United vs Persibo, 15h00 ngày 28/1: Khách thất thế
- ·'Bắt lửa' đốt cháy phòng vé toàn cầu
- ·Lộ diện người mai mối cho Jennifer Aniston và bồ trẻ
- ·Chuyện tình của mẹ đơn thân ở Yên Bái với chàng IT Úc kém tuổi
- ·Soi kèo phạt góc Aston Villa vs West Ham, 23h30 ngày 26/1
- ·Những lý do hắt hủi 'chuyện ấy' đáng sợ của phụ nữ Việt
推荐内容- Là một trong những “đỉnh cao” của điện ảnh Việt Nam, sự thành công của Ván bài lật ngửa có sự đóng góp rất lớn của những nghệ sĩ tên tuổi thời bấy giờ như Chánh Tín, Thanh Lan, Thương Tín….Thế giới người lùn tiếp tục tấn công các rạp chiếu phim" alt="Gặp lại dàn diễn viên 'Ván bài lật ngửa'" />
- Tôi quyết tâm về cho dù họ không đồng ý, bố tôi và gia đình cần có tôi hơn họ. Tôi nói dù không đồng ý tôi vẫn về, người chết đã chết rồi nhưng tôi phải làm tròn chữ hiếu với người còn sống. Tôi quỳ xuống trước bàn thờ bố chồng, dập đầu tạ lỗi rồi xách túi ra xe.
Từ xưa ông bà ta vẫn nói “xuất giá tòng phu”, tôi một phụ nữ hiện đại, năng động, tự chủ hoàn toàn về tài chính cũng thực hiện đúng với tiêu chuẩn đó. Suốt 10 năm lấy chồng chưa bao giờ tôi giám đi đâu (ngoại trừ đi công tác) mà chưa được chồng và nhà chồng cho phép (kể cả về nhà mẹ đẻ). Có lẽ sự ngoan đạo, cung cúc cung phụng chồng và nhà chồng đã đẩy tôi vào tình cảnh trớ trêu như hiện nay. Tôi đã từng chịu sự tủi nhục, lạnh nhạt của nhà chồng khi tôi không làm theo ý họ.
Tôi năm nay 36 tuổi, có chồng và 2 con trai. Tôi là trưởng phòng nhân sự của một công ty liên doanh có tiếng. Còn chồng tôi là công chức nhà nước, lại có tính gia trưởng và bảo thủ rất lớn. Gia đình chồng tôi thuộc diện gia giáo, kinh tế khá giả nhưng có tính gia trưởng tuyệt đối. Họ luôn đòi hỏi người con dâu, người phụ nữ luôn phải thực hiện đúng thiên chức, đúng tiêu chuẩn của các cụ xưa để lại. Tôi chưa bao giờ phản kháng lại chuyện đó bởi tôi nghĩ việc phụ nữ đảm đang, ngoan ngoãn, lễ phép và hơn hết thự hiện đúng “công- dung- ngôn- hạnh” chính là một điều đáng ca ngợi. Vì vậy ngoài công việc cơ quan của mình tôi luôn nỗ lực cố gắng, suốt thời gian đó gia đình chồng và chồng rất hài lòng về tôi. Tuyệt nhiên chưa khi nào tôi hay bố mẹ tôi bị chỉ trích, phàn nàn. Họ hàng đằng chồng cũng lấy tôi làm hình mẫu để giaó huấn, làm gương cho những chị em dâu khác. Hơn 5 năm nay, vợ chồng tôi đã ở riêng nhưng tôi vẫn phải làm theo những quy định “gia truyền” của nhà chồng: phụ nữ không được về muộn quá 9h tối; phải chu toàn việc nhà; mọi vấn đề con cái, đối nội đối ngoại phụ nữ phải lo hết; không được làm gì mà chồng không đồng ý; mọi việc lớn chỉ được làm khi có ý kiến của chồng… và hàng tá những nguyên tắc khác mà nhất thời tôi chẳng thể nhớ nổi.
Nhiều khi tôi quay cuồng trong công việc, gia đình, chồng con mà đồng nghiệp, bạn bè của tôi ai cũng lắc đầu ngán ngẩm. Dù có ốm liệt giường tôi cũng phải thức dậy lúc 7 giờ sáng chủ nhật để đến “vấn an” bố mẹ chồng… nhiều lúc tôi như kiệt sức.
Chuyện cũng chẳng có gì đáng kể, nếu như không có sự cố hôm vừa rồi. Tuần trước, bố chồng tôi qua đời vì bạo bệnh, vì là con dâu trưởng tôi lo chu toàn mọi chuyện hậu sự cho cụ để chẳng ai chê trách được lời nào. Nhưng khi vừa an táng bố chồng tôi xong, thì bố đẻ tôi bị tai nạn giao thông trên đường khi ra viếng bố chồng tôi về. Vì công việc gia đình nên tôi và chồng đều tắt điện thoại di động, gia đình tôi chẳng liên lạc được nên phải gọi vào điện thoại bàn. Mẹ chồng tôi nghe rồi chỉ lẩm bẩm “ai khiến chứ, già rồi còn bày đặt tiết kiệm đi xe máy làm gì” rồi tuyệt nhiên không nói với tôi lời nào; tôi nghe mẹ nói vậy nhưng chẳng biết chuyện gì nên không hỏi. Tôi vẫn cứ dọn dẹp, chuẩn bị đồ cúng lễ như không có chuyện gì. Vì chẳng thấy tôi và chồng gọi lại, nên các em tôi lo lắng, gọi tiếp. Lần này tôi nghe máy, tôi như chết đứng khi biết tin bố đang rất nguy kịch, tôi về ngay để gặp bố lần cuối; em trai tôi cũng nói đã báo với mẹ chồng tôi từ sáng rồi. Tôi thương bố mẹ đẻ và giận mẹ chồng. Tôi bỏ tất cả mọi việc ở nhà chồng lại, lên thông báo với mẹ và chồng cho tôi về quê, bố tôi rất cần tôi. Chồng tôi cũng sốc vì mẹ chồng biết chuyện từ sáng mà không nói. Mẹ lạnh lùng đáp “nói để vợ anh đi, ai lo chuyện. Sống chết có số rồi, nếu số ông nhà chết thì cô về bố cô cũng chết. Nếu gia đình bên ấy cần tiền thì anh chị chuyển khoản đi. Sáng mai tạ mộ bố xong, làm cơm ba ngày rồi chiều hai vợ chồng về thăm cũng chưa muộn”. Tôi nghe mẹ chồng nói mà lạnh sống lưng, sao bà lại lạnh lùng đến vậy. Mẹ nói như một người chẳng có cảm xúc, băng giá, ích kỷ và vô tâm. Tôi lại chết đứng như từ hải khi chồng cũng nói “phải đấy, để anh ra chuyển khoản cho cậu, trưa mai hai vợ chồng về luôn”. Tôi nhất quyết không chịu, bố tôi đang nguy kịch, liệu ông có đợi được tôi không. Vả lại việc hiếu của gia đình chồng tôi đã lo toan đến mồ yên mả đẹp rồi, chỉ cần làm cơm cúng thì ai làm chẳng được, sao nhất định phải là tôi. Tôi nói với chồng và mẹ chồng như cầu xin “con xin mẹ và anh, nghĩa tử là nghĩa tận. Chữ hiếu với bố chồng con đã hoàn thành, xin cho con về gặp bố con, ông đang nguy kịch, không biết có qua được không. Mẹ và hai thím làm cơm cúng hộ con”. Tôi mới nói đến thế mẹ chồng đã cướp lời “cô biết nghĩa tử là nghĩa tận mà còn đòi về à? Cô là dâu trưởng, chồng cô là trai trưởng đấy, cúng tạ mà không có hai đứa được không? Nếu muốn đi thì hai vợ chồng viết giấy từ chức con trưởng đi”. Tôi chẳng còn lời nào để nói với mẹ chồng, quay sang nhìn chồng như cầu cứu, nhưng anh cũng lạnh lùng nói “không, trưa mai lễ xong về luôn”. Đứng trước hai con người ích kỷ đó, tôi chẳng biết nói gì, nước mắt lã chã rơi. Tôi quyết tâm về cho dù họ không đồng ý, bố tôi và gia đình cần có tôi hơn họ. Tôi nói dù không đồng ý tôi vẫn về, người chết đã chết rồi nhưng tôi phải làm tròn chữ hiếu với người con sống. Tôi quỳ xuống trước bàn thờ bố chồng, dập đầu tạ lỗi rồi xách túi ra xe, mặc cho mẹ chồng và chồng nói với “cô đi luôn đi, dọn luôn về nhà đẻ cô đi. Đừng bước chân lại nhà tôi nữa. Đồ con dâu bất hiếu”.
Suốt quãng đường về quê, tôi cứ khóc mãi không thôi, tôi trách mình quá nhu nhược để gia đình họ chèn ép. Tôi quyết rồi, tôi sẵn sàng đối diện với thái độ của họ. Việc trước mắt tôi giờ chỉ là về gặp bố tôi, làm gì đó để bố tôi qua khỏi.
Rất may, bố tôi phẫu thuật kịp thời, cụ qua cơn nguy kịch nhưng vẫn hôn mê sâu. Bác sĩ nói chưa xác định được thời gian tỉnh, gia đình vẫn phải chờ đợi. Việc tai nạn mà mẹ tôi chỉ xây sát nhẹ và bố tôi vẫn sống là điều may mắn, hạnh phúc đối với tôi. Nhưng nghĩ đến những ngày sắp tối, đối diện với chồng và gia đình chồng tôi không khỏi chạnh lòng, chua xót.
Sau khi tôi đi, chồng và mẹ chồng khỏi phải nói giận tôi vô cùng. Chiều ngày hôm sau, chồng tôi có về thăm bố rồi đi luôn, thái độ với gia đình tôi không có gì thay đổi. tôi thở phào nhẹ nhõm. Nhưng trước khi đi anh nói nhỏ vào tai tôi “em cứ ở đây với bố đi, không về cũng được. Mọi việc ở nhà ổn rồi, không có em thì sẽ có người khác lo. Cứ tròn chữ hiếu với bố em, còn bố tôi chết rồi, chẳng cần đâu”. Chỉ nghe anh nói vậy, tôi biết họ vẫn giận và không thông cảm cho thái độ của tôi. Mặc kệ, tôi cắt phép ở lại chăm bố 5 ngày. Mỗi ngày chồng tôi vẫn gọi điện cho em trai tôi, hỏi thăm tình hình bố nhưng tuyệt nhiên không hỏi tôi lời nào.
Tôi trở về nhà, chồng tôi mặt lạnh tanh, như chẳng nhìn thấy. Tôi chào anh rồi dọn dẹp “bãi chiến trường” của ba bố con những ngày tôi đi vắng. Nấu bữa tối cho gia đình xong, tôi nói với anh qua nhà mẹ thắp hương cho bố. Anh gật đầu đồng ý. Tôi đến nơi, gọi cửa, mẹ chồng tôi ra thấy tôi thì không mở cửa hỏi tôi đến làm gì, không cần phải đến, về quê mà chăm bố, còn tuyệt nhiên không một lời hỏi thăm bố tôi. Vì xác định tư tưởng trước nên tôi vẫn bình tĩnh, xin mẹ vào thắp hương cho bố và xin lỗi mẹ vì thái độ hôm trước. Mẹ lạnh lùng nói “hương khói thắp suốt ngày ngột ngạt lắm. hoa quả cũng nhiều rồi, không cần của cô đâu. Tôi mệt phải nghỉ, cô về đi”. Rồi mẹ mặc kệ tôi đứng ngoài cửa gọi. Tôi thất vọng về cách hành xử của mẹ chồng, về nói với chồng thì anh đáp “em sai rồi, giá như hôm đó em ở lại đến trưa hôm sau thì có gì để nói. Anh thì không sao, nếu mẹ tha thứ cho em anh sẽ ô- kê ngay”. Tôi xin lỗi anh rồi nhờ anh nói với mẹ hộ tôi. Tôi đã nhỏ nhẹ, quỵ lụy hết mức thì chồng tôi cũng phải mủi lòng.
Mấy ngày nay, mẹ chồng vẫn chưa cho tôi vào nhà, chưa nói chuyện với tôi mặc dù chồng tôi đã “ra tay” nói hộ. Tôi chẳng phải sang “vấn an”, dọn dẹp, cơm nước thấy sao mà nhẹ nhàng, thoải mái. Tôi thấy mình được tự do khi chỉ phải lo cho gia đình nhỏ. Đôi khi tôi nghĩ thấy mẹ chồng tôi quá ích kỷ, cũng là phận đàn bà sao bà chẳng thương tôi? Có lẽ vì tôi nhu mì, ngay từ đầu đã “thuần phục” họ nên họ mới có thái độ đó với tôi. Với những gì tôi đã và đang gánh chịu, tôi đã hạ quyết tâm sẽ sống cho mình và gia đình nhiều hơn, tôi sẽ hành động để thay đổi quan niệm nhà chồng bảo sao thì làm vậy, đặt đâu thì ngồi đó, quan niệm đó không phù hợp nữa rồi. Nghĩ đến mẹ chồng tôi thầm nhủ: “mẹ cứ đợi đó, con sẽ chẳng nhu nhược nữa đâu. Con vẫn là con dâu ngoan nhưng từ giờ mẹ phải làm theo ý con…” chỉ nghĩ đến đó thôi, lòng tôi vui sướng khấp khởi, tôi sẽ mở ra một “kỷ nguyên mới” trong gia đình cổ hủ này, để các con dâu của tôi sau này sẽ chẳng phải khổ, phải khúm núm sợ sệt như tôi.
(Theo Congluan)
" alt="Nỗi lòng nàng dâu bị gia đình chồng cấm về thăm bố đẻ đang trong cơn nguy kịch" /> - Thương hiệu ôtô Nhật Bản Honda hé lộ Civic mới cho thị trường Việt Nam. Dự kiến, Civic 2025 ra mắt trong tháng 10, nhập khẩu Thái Lan. Honda còn cho biết lần đầu tiên Civic mới có bản hybrid e:HEV RS. Từ 9/8, hãng nhận đặt cọc Civic mới trên toàn quốc.
热点内容- ·Soi kèo góc Tigres UANL vs Club Tijuana, 10h00 ngày 29/1
- ·“The Hunger Games 2” thu 57 triệu USD trong 1 ngày
- ·Cuộc bầu cử năm 2024 đắt đỏ nhất trong lịch sử Mỹ
- ·Vì sao nam không thể thiếu rau hẹ, nữ không thể thiếu ngó sen?
- ·Kèo vàng bóng đá Aston Villa vs West Ham, 23h30 ngày 26/1: Khó tin The Hammers
- ·Leclerc thắng trên sân nhà của Verstappen
- ·Aston Martin DB11 V8 Coupe
- ·Lý do tuyệt vời mà các cặp đôi nên làm 'chuyện ấy' 3
- ·Nhận định, soi kèo Club Necaxa vs Cruz Azul, 10h05 ngày 29/1: Đâu dễ cho cửa trên
- ·Trương Ngọc Ánh dẫn dàn đệ tử đi sự kiện
-- 友情链接 --- Dữ liệu từ Blockchaincho thấy, tỷ lệ băm của mạng Bitcoin đã giảm xuống mức thấp nhất trong hai tháng qua khi chạm mức 575 exahash mỗi giây (EH/s) hôm 10/5 trước khi phục hồi nhỏ lên mức 591 EH/s vào 16/5.