-
NHận định, soi kèo Arsenal vs MU, 22h00 ngày 12/1: Bổn cũ soạn lại
-
Ứng viên Đảng Cộng hòa Mỹ Donald Trump một mực phủ nhận cáo buộc của Hillary Clinton rằng ông yêu mến nhà lãnh đạo Nga Vladimir Putin sau khi người phó của ông, Mike Pence, bị đối thủ Tim Kaine đẩy vào thế phải phòng thủ về vấn đề này trong cuộc tranh luận trực tiếp vừa qua.Siêu bão tàn phá Hàn Quốc, xe hơi, nhà cửa trôi thành dòng" alt="Trump chối đây đẩy chuyện 'yêu mến' Putin"/>
Trump chối đây đẩy chuyện 'yêu mến' Putin
-
Đặc vụ 355 được khắc họa trong tạp chí Harper's Weeklysố năm 1863. |
Năm 1778, Benjamin Tallmadge, một sĩ quan Mỹ trẻ và là người chỉ huy tình báo mới của Tướng George Washington, đã tổ chức một mạng lưới gián điệp tối mật là người bản địa. Washington đã lệnh rằng ngay cả ông cũng không được biết họ là những ai. Để tuyển dụng thành viên, Tallmadge đã nhờ bạn cũ và người quen ở quê nhà là Setauket, Long Island.
Một người tên là Abraham Woodhull được chọn làm điệp viên cho Tallmadge, nhưng Woodhull (mật danh Samuel Culper, Sr.) đã sớm bị phản gián Anh nghi ngờ vì anh thường xuyên tới Manhattan. Vì thế, Woodhull đã tuyển một họ hàng đang sống trong nhà trọ của em gái tại Manhattan. Đó là Robert Townsend, một phóng viên xã hội và là một thương lái bán đồ khô (mật danh Samuel Culper, Jr.).
Sử dụng nhiều chiêu khác nhau, trong đó có cả một loại mực vô hình, nhóm Culper đã cung cấp thông tin tình báo chính xác và kịp thời cho lãnh đạo quân đội Mỹ mà phần lớn là cho Tướng Washington.
Là nhân vật trung tâm của đường dây gián điệp, Townsend đã thu thập thông tin về lực lượng Anh ở thành phố New York và chuyển cho người trông coi quán trọ Austin Roe ở Setauket. Austin Roe đã cưỡi ngựa 177km tới New York giả vờ đi mua hàng nhưng thực chất là để kết hợp mang theo các thông tin viết bằng mật mã và mực vô hình từ chỗ Townsend tới Setauket.
Ở Setauket có một người tên là Caleb Brewster, một thành viên khác trong đường dây gián điệp và là bạn thời nhỏ của Tallmadge. Brewster là thuyền trưởng thuyền săn cá voi từng phục kích tàu thuyền của Anh ở Long Island Sound. Vì hầu như ở Setauket ai cũng biết Brewster nên sẽ không an toàn nếu Brewster neo thuyền ở cùng một địa điểm. Do đó, anh có tới 6 nơi đậu thuyền khác nhau. Cứ vài tuần, anh lại lẻn vào một vịnh nhỏ ở cảng Setauket để nhận thông tin.
|
BenjaminTallmadge khi về già. Ảnh: Wikipedia |
Anna Smith Strong, người sống gần Strongs Neck, sẽ dùng dây phơi và phơi một số lượng khăn tay nhất định lên đó để làm ám hiệu về vị trí chính xác của Bewster. Tại địa điểm mà Strong cung cấp, Woodhull sau đó sẽ chuyển thông tin cho Brewster.
Báo cáo sớm của Robert Townsend gửi cho Tallmadge cho thấy anh có thể lấy được thông tin tốt về Hải quân Anh, nhưng không có nhiều thông tin về Lục quân Anh. Tình hình này tiếp diễn hàng tháng trời cho tới khi Woodhull đề cập trong một bức thư gửi Tallmadge: “Tôi định sớm thăm 727 (mật mã của New York) và nghĩ rằng sự hỗ trợ của 355 (mật danh của một phụ nữ), một người quen của tôi sẽ có thể đánh lừa tất cả”. Woodhull thường dùng số mật mã trong sách mật mã của Tallmadge để thay thế từ.
Trong vòng hai tháng, thông tin tình báo chi tiết về cơ quan đầu não của Lục quân Anh tới tấp được gửi về cho Washington ở Newburgh. Đây là lần nhắc trực tiếp duy nhất tới đặc vụ 355 trong tài liệu của đường dây Culper. Người ta cho rằng cô là một thành viên gia đình nổi tiếng ủng hộ người Anh ở thành phố New York. Cô có thể tiếp cận dễ dàng tầng lớp thượng lưu Anh và sĩ quan Anh.
Thiếu tá John Andre, trưởng cơ quan tình báo Anh, được coi là chàng trai độc thân nổi tiếng nhất New York, nhưng phụ nữ cũng là điểm yếu của Andre. Một ví dụ là vào năm 1777, khi khi người Anh chiếm đóng Philadelphia, Andre đã tổ chức họp bí mật ở gia đình Darragh – nơi anh ở. Một phụ nữ tên là Lydia Darragh đã lẻn tới gần cửa, nghe trộm và sau đó cảnh báo Tướng Washington về một cuộc tấn công sắp diễn ra nhằm vào quân của ông.
|
John Andre. Ảnh: Wikipedia |
Khi Lục quân Anh tới nơi tấn công, rõ ràng là Washington đã được cảnh báo trước về vụ tấn công bất ngờ. Trong cuộc điều tra về vụ rò rỉ thông tin, Andre tra hỏi tất cả mọi người trong gia đình Darragh từ Lydia vì anh ta cho rằng phụ nữ thế kỷ 18 đều có quan điểm chính trị như chồng.
Báo cáo mật của thành viên nhóm Culper dừng hẳn khi Andre tới Nam Carolina tháng 12/1779 để chiếm Charleston. Washington sớm phàn nàn với phụ tá Alexander Hamilton rằng thông tin của Culper trở nên vô dụng.
Tuy nhiên, chỉ trong vòng vài tuần khi Andre trở về New York tháng 5/1780, đường dây Culper lại có thông tin lớn về cuộc chiến: một vị tướng Mỹ đã thỏa thuận với kẻ thù và sắp phản bội sự nghiệp của Mỹ. Thông tin này liên quan tới kế hoạch mật của Anh về sử dụng một tướng Mỹ để chiếm West Point – pháo đài quan trọng nhất ở châu Mỹ.
Vào mùa hè năm 1780, Tướng Benedict Arnold đã giành quyền chỉ huy West Point và chuẩn bị dâng pháo đài cho quân Anh để đổi lấy tiền. Andre đã thương lượng qua thư từ với Tướng Arnold thông qua Peggy Shippen - vợ của Arnold và là một bạn cũ của Andre.
Benjamin Tallmadge đã viết thư cho Thống đốc Connecticut – người chịu trách nhiệm tiếp tế cho pháo đài để đánh động và thông báo kẻ thù biết rõ lực lượng và cách bố trí của quân Mỹ.
Một câu hỏi được đặt ra là liệu người phụ nữ mà Abraham Woodhull quen biết và hy vọng sẽ giúp đánh bại tất cả có phải là bạn gái của John Andre hay không. Nếu vậy, điều này sẽ giải thích tại sao báo cáo của đường dây gián điệp ngừng hẳn khi Andre rời New York và nối lại khi Andre quay về.
Trong khi đó, tại trụ sở ở Washington, Benjamin Tallmadge và Alexander Hamilton chịu trách nhiệm theo dõi diễn biến. Những âm mưu đang diễn ra đã được viết trong thư mà Hamilton gửi bạn thân nhất: phụ tá John Laurens. Hamilton viết sau khi Andre bị bắt tháng 9/1780 và nói về một số khía cạnh của âm mưu.
Theo đó, âm mưu được phát hiện từ tháng 6/1780 (trùng với khi Andre về New York) và lưu ý rằng người Mỹ đã chặn được một số thư từ giữa những kẻ thông đồng. Dù cả Hamilton và Tallmadge đều không nói nguồn tin nhưng sổ ghi chép của Robert Townsend và các thư từ của nhóm Culper cho thấy một đặc điểm thống nhất khi Arnold và Andre trao đổi với nhau.
Người ta đồn đoán rằng chính đặc vụ 355 đã chuyển thông tin quan trọng này để vạch trần sự phản quốc của Benedict Arnold và giúp bắt được Thiếu tá John Andre – người bị bắt giữ cùng với bản đồ pháo đài West Point và mang theo một thẻ ra vào do Arnold ký. Hồi ký của Benjamin Tallmadge cho thấy họ đã vất vả chặn tin Andre bị bắt tới tai Benedict Arnold – người đã trốn thoát. Andre thú tội và bị treo cổ.
Khi cái bẫy dần thắt chặt với Andre, nhiều nghi phạm bị vây bắt trên lãnh thổ bị Anh chiếm đóng. Đặc vụ 355 khi đó đang mang thai cũng bị kẻ thù bắt và thẩm vấn, nhưng từ chối tiết lộ thông tin về hoạt động của mình cũng như danh tính cha đứa con trong bụng.
Đặc vụ 355 bị giam ở nước ngoài trên tàu nhà tù khét tiếng HMS Jersey ở cảng New York. Điều kiện trên những con tàu nhà tù này kinh khủng tới mức tù nhân chết chỉ trong vài tháng ít ỏi. Về sau, đặc vụ 355 sinh con trai nhưng đã chết trên tàu.
Báo cáo của đường dây gián điệp Culper sau đó giảm đáng kể, ngay cả khi Robert Townsend nối lại hoạt động gián điệp. Đường dây Culper chỉ tồn tại vài năm nữa. Townsend, dường như đã có tình cảm với đặc vụ 355, đã sống những ngày còn lại trong buồn bã, trầm cảm, uống rượu liên miên và không kết hôn.
Tới tận ngày nay, đặc vụ 355 bí ẩn được coi là một trong những nữ điệp viên mật đầu tiên của Mỹ và không thể thiếu trong thời chiến tranh ở Mỹ. 355 là điệp viên thành công nhất của đường dây Culper nhưng danh tính thật của cô vẫn không ai hay.
Theo baotintuc.vn
" alt="Đặc vụ 355 – Nữ điệp viên phá âm mưu phản quốc thời Cách mạng Mỹ"/>
Đặc vụ 355 – Nữ điệp viên phá âm mưu phản quốc thời Cách mạng Mỹ
-
- Bằng những gì đã thể hiện sau chiến thắng trước Malaysia, tuyển Việt Nam xứng đáng nhận nhiều lời khen và cả ngưỡng mộ. Nhưng cũng cần phải thẳng thắn mà rằng, đội bóng của HLV Park Hang Seo vẫn còn nhiều việc phải làm nếu như muốn nghĩ đến chức vô địch AFF Cup.
"Phù thuỷ" Calisto khen HLV Park Hang Seo cao tay
Báo Hàn: Tuyển Việt Nam được đền đáp xứng đáng, đừng gặp Thái Lan sớm
Tuyển Việt Nam hạ đẹp Malaysia: Ngả mũ trước thầy Park!
Tốt...
Tan trận đấu với Malaysia, ở phòng họp báo HLV Park Hang Seo đã bày tỏ sự hài lòng với các học trò khi đã tuân thủ đúng những gì mà mình đã yêu cầu để “vượt qua đối thủ khó khăn nhất bảng đấu”.
Những gì mà chiến lược gia người Hàn hài lòng cũng là suy nghĩ chung của các CĐV Việt Nam, khi đội nhà đã đánh bại Malaysia một cách tương đối thuyết phục về tỉ số trong bối cảnh mà đội bóng của HLV Tan Cheng Hoe vừa có 2 chiến thắng liên tiếp.
|
Tuyển Việt Nam đã chiến thắng bằng lối chơi hợp lý |
Hài lòng với tuyển Việt Nam về kết quả là đương nhiên, cách chơi mà HLV Park Hang Seo xây dựng cho đội nhà cũng đang là điều khiến tất cả phải ngả mũ khi cho thấy sự nguy hiểm, khôn ngoan từ một đội bóng lớn với lối chơi phòng ngự và tấn công nhanh hiệu quả.
Không chỉ tốt ở kết quả hay cách chơi bóng, sự điềm tĩnh và không mắc bất kỳ sai lầm nào trước sức ép rất cao mà Malaysia tạo ra trong phần lớn thời gian của trận đấu cũng là điều mà tuyển Việt Nam xứng đáng nhận những lời khen.
nhưng phải tốt hơn nữa
Sau 2 chiến thắng ở vòng bảng AFF Cup, một lần nữa thầy trò HLV Park Hang Seo ghi thêm điểm “niềm tin” với truyền thông, giới chuyên môn quốc tế như một ứng viên sáng giá cho chức vô địch của giải đấu bên cạnh Thái Lan.
Dù thể hiện một bộ mặt rất sáng sủa, thế nhưng sau 2 trận đấu với Lào và Malaysia rõ ràng HLV Park Hang Seo vẫn còn nhiều việc phải làm với tuyển Việt Nam, nếu như muốn vô địch hay không phải hối tiếc trong những cuộc đối đầu tại vòng knock–out.
|
Nhưng để ổn nhất thì e rằng là chưa |
Rõ ràng là như thế khi các học trò của HLV Park Hang Seo vẫn chưa ổn trong những đường chuyền quyết định, rất nhiều pha chuyền bóng hỏng ăn không chỉ ở trận đấu với Malaysia mà kể cả với Lào cũng thường xuyên diễn ra.
Chính bởi điều này, khi tuyển Việt Nam chuyển từ thế phòng ngự sang tấn công nhanh đã không mang lại hiệu quả cao nhất có thể, bởi độ chính xác trong những tình huống quyết định là cực kém. Nên nhớ, đây là lý do lớn nhất khiến Malaysia thất bại trước đội bóng của HLV Park Hang Seo, chứ không phải chỉ thua trong 2 pha bóng mà hàng thủ hớ hênh.
Càng phải lo sợ hơn, bởi nếu như việc chuyền hỏng trong cuộc đối đầu với Malaysia khá nhiều do đối thủ chơi áp sát, quyết liệt thì ngay cả trong chiến thắng trước tuyển Lào điều này cũng đã xảy ra không phải ít, bất chấp các học trò của HLV Park Hang Seo rảnh rang, thảnh thơi hơn nhiều.
Tuyển Việt Nam đã cho thấy sự ổn định từ khung gỗ với Văn Lâm thi đấu chắc chắn, hay hàng thủ đủ tự tin dù đối mặt với áp lực cao, hoặc Công Phượng đang thăng hoa với 2 bàn thắng liên tiếp... nhưng rõ ràng để tốt nhất có thể thì vẫn chưa.
Tất nhiên, trong một thời gian ngắn với vài trận đấu giao hữu lẫn khi vào giải là không nhiều để HLV Park Hang Seo có thể chỉnh sửa tất cả mọi vấn đề với tuyển Việt Nam hoặc đòi hỏi hoàn hảo hơn.
Nhưng để thành công có lẽ Công Phượng và các đồng đội phải tốt hơn nữa nếu như muốn lại lịch sử cho bóng đá nước nhà tại AFF Cup như 10 năm về trước.
Mai Anh
" alt="AFF Cup 2018: Tuyển Việt Nam, điều còn thiếu sau chiến thắng Malaysia"/>
AFF Cup 2018: Tuyển Việt Nam, điều còn thiếu sau chiến thắng Malaysia
-
Nhận định, soi kèo Monza vs Fiorentina, 2h45 ngày 14/1: Tiếp đà sa sút
-
- VietNamNet cập nhật liên tục lịch thi đấu và kết quả AFF Cup 2018 nhanh và chính xác nhất.
Bảng xếp hạng bóng đá AFF Cup 2018
Kết quả bóng đá AFF Suzuki Cup 2018
Lịch thi đấu AFF Suzuki Cup 2018
Lịch thi đấu của ĐT Việt Nam tại AFF Cup 2018
Bảng xếp hạng của ĐT Việt Nam tại AFF Cup 2018
Lịch Thi Đấu AFF Cup 2018 |
Ngày | Giờ | Đội | Tỉ số | Đội | Bảng | Kênh |
16/11 |
16/11 | 19:30 | Lào | | 1:3 | | Myanmar | A | VTV5 |
16/11 | 19:30 | Việt Nam | | 2:0 | | Malaysia | A | VTV6, VTC3 |
" alt="Kết quả AFF Cup 2018 hôm nay 16/11: Việt Nam vs Malaysia"/>
Kết quả AFF Cup 2018 hôm nay 16/11: Việt Nam vs Malaysia
-
Link xem trực tiếp Thụy Sỹ vs Đức - Bảng A EURO 2024Link xem trực tiếp Euro 2024 - VietNamNet cập nhật link xem trực tiếp bóng đá giữa Thụy Sỹ vs Đức thuộc khuôn khổ bảng A Euro 2024." alt="Nhận định bóng đá Thụy Sĩ vs Đức, bảng A Euro 2024"/>
Nhận định bóng đá Thụy Sĩ vs Đức, bảng A Euro 2024
-
Quân đội Anh được lệnh phóng hỏa tòa nhà Chính phủ Mỹ làm việc, nay là Nhà Trắng. |
Hơn 200 năm trước, nước Mỹ mới 36 tuổi đã lần thứ hai tuyên chiến chống lại Đế chế Anh hùng mạnh. Kế hoạch của họ là giành lấy Canada từ tay người Anh, qua đó kiểm soát toàn bộ Bắc Mỹ. Nhưng kết cục cuộc chiến đã không diễn ra như vậy. Hải quân Anh khởi đầu tấn công thành phố Baltimore, tràn vào bang Maryland và hành quân tiến vào thủ đô Washington, đốt cháy Nhà Trắng cùng nhiều tòa nhà chính quyền khác.
Đầu thập niên 1810, trong lúc Đế chế Anh đang chiến đấu với quân đội Napoleon (Pháp), Hải quân Anh đã tìm cách cắt đứt thương mại giữa Pháp và các nước trung gian, trong đó có Mỹ. Anh bắt đầu chiến dịch đánh chặn các tàu buôn Mỹ, bắt giữ thủy thủ và ép họ gia nhập Hải quân.
Sự kìm kẹp của Anh về thương mại đã gây ảnh hưởng rất tiêu cực đến nền kinh tế Mỹ, trong khi việc bắt giữ thủy thủ khiến dư luận Mỹ sôi sục tức giận. Người Mỹ muốn tiến hành một cuộc chiến chống lại Anh với niềm tin rằng, một chiến thắng sẽ cho phép họ sáp nhập cả lãnh thổ Canada.
Ngày 18/6/1812, Quốc hội Mỹ chính thức tuyên chiến Anh theo đề nghị của Tổng thống James Madison.
|
Tranh vẽ cảnh Quân đội Anh đốt phá các tòa nhà chính quyền Mỹ. Ảnh: Thư viện Quốc hội |
Hai năm đầu của cuộc chiến diễn ra với những trận đánh rải rác và không có hồi kết dọc theo biên giới giữa Mỹ và Canada. Nhưng khi Anh và các đồng minh tin rằng họ đã ngăn chặn được mối đe dọa do Napoleon gây ra ở châu Âu, họ bắt đầu chú ý nhiều hơn đến cuộc chiến của Mỹ.
Vào ngày 14/8/1814, một hạm đội tàu chiến Anh rời căn cứ hải quân ở Bermuda. Mục tiêu cuối cùng của hạm đội là Baltimore, khi đó là thành phố lớn thứ ba của Mỹ. Baltimore cũng là cảng nhà của nhiều tàu vũ trang tư nhân Mỹ chuyên đột kích các tàu hàng Anh. Người Anh thường gọi nơi này là "tổ cướp biển".
Một chỉ huy người Anh, Chuẩn đô đốc George Cockburn còn nung nấu một mục tiêu khác, đó là thành phố Washington.
|
Đô đốc George Cockburn. Ảnh: Bảo tàng Hoàng gia Greenwich |
|
Tranh mô tả cảnh lính thủy đánh bộ Mỹ và binh lính Anh đụng độ ở Bladensburg, trên ranh giới Washington-Maryland. Ảnh: Wikimedia Commons |
Giữa tháng 8/1814, người dân Mỹ sống dọc theo cửa Vịnh Chesapeake rất ngạc nhiên khi nhìn thấy những cánh buồm của tàu chiến Anh trên đường chân trời.
Đội tàu Anh cập bến Benedict, Maryland và bắt đầu hành quân về phía thủ đô Washington. Ngày 24/8/1814, tại Bladensburg, ngoại ô Washington, binh lính Anh, đội quân dày dạn kinh nghiệm trong cuộc Chiến tranh Napoléon ở châu Âu, đối đầu với quân đội Mỹ được trang bị kém xa.
Cuộc chiến tại Bladensburg diễn ra dữ dội. Các xạ thủ thủy quân lục chiến Mỹ, dưới sự lãnh đạo của Anh hùng hải quân Joshua Barney, đã có lúc kìm hãm bước tiến của lực lượng Anh. Nhưng người Mỹ không thể giữ chân kẻ thù được lâu, rốt cuộc buộc phải rút lui.
Trong lúc một bộ phận lính Mỹ tuyệt vọng chiến đấu với quân Anh, thành phố Washington rơi vào cảnh hỗn loạn. Các nhân viên chính quyền liên bang tìm cách thuê, mua, thậm chí ăn cắp xe ngựa để chở các tài liệu quan trọng chạy trốn.
|
Cảnh hoảng loạn ở thủ đô Washington. Ảnh: Wikimedia Commons |
Trong Dinh Tổng thống (lúc đó chưa được gọi là Nhà Trắng), phu nhân Tổng thống, bà Dolley Madison hướng dẫn người hầu đóng gói các vật phẩm giá trị. Trong số những món đồ được cất giấu có bức chân dung Tổng thống lập quốc George Washington của Gilbert Stuart.
Bà Dolley Madison yêu cầu bức tranh phải được cất giấu hoặc phá hủy chứ không thể để rơi vào tay người Anh như một chiếc “cúp chiến thắng”. Bức họa được tháo bỏ khung và giấu trong một trang trại. Ngày nay nó được treo ở Phòng Đông của Nhà Trắng.
|
Tòa nhà Quốc hội sau khi bị đốt cháy, tháng 8/1814. Ảnh:Thư viện Quốc hội |
Khi tới Washington vào tối ngày 24/8, người Anh chứng kiến một thành phố bị bỏ hoang, với sự kháng cự duy nhất là những phát súng bắn tỉa từ một ngôi nhà. Lệnh đầu tiên đối với lực lượng Anh là tấn công vào khu vực chỉ huy hải quân, nhưng người Mỹ đã phóng hỏa nơi này trước khi rút lui.
Binh sĩ Anh đến Tòa nhà Quốc hội Mỹ vào thời điểm công trình vẫn còn đang xây dở. Họ vô cùng ấn tượng trước kiến trúc tinh xảo của tòa nhà, tuy nhiên một số sĩ quan định phóng hỏa nơi này. Chuyện kể lại rằng, Đô đốc Anh Cockburn ngồi trên chiếc ghế Chủ tịch Hạ viện và hỏi: "Có phải bến cảng của nền dân chủ Yankee này sẽ bị đốt cháy?". Phía dưới thủy quân lục chiến Anh cùng hét lớn "Aye!"
Mệnh lệnh phóng hỏa được ban ra. Binh lính Anh đã châm lửa nhiều nơi bên trong Tòa nhà Quốc hội, phá hủy nhiều năm làm việc của các nghệ nhân đến từ châu Âu.
Vào khoảng 10h30 tối cùng ngày, 150 lính thủy đánh bộ Hoàng gia bắt đầu hành quân về phía Tây trên Đại lộ Pennsylvania, con đường ngày nay thường diễn ra các cuộc diễu hành ngày Quốc khánh. Lính Anh di chuyển nhanh chóng tới một điểm đến đặc biệt: Dinh Tổng thống Mỹ (Nhà Trắng)
Vào thời điểm đó, Tổng thống James Madison đã trốn đến nơi an toàn ở Virginia, nơi ông gặp lại vợ và người hầu.
|
Nhà Trắng cháy rừng rực trong đêm. |
|
Tranh vẽ Dinh Tổng thống Mỹ sau đám cháy. |
Đến biệt thự của Tổng thống Mỹ, Đô đốc Cockburn vui mừng trong chiến thắng. Ông bước vào tòa nhà cùng với lính tráng và người Anh bắt đầu thu nhặt “quà lưu niệm”. Cockburn lấy một trong những chiếc mũ của Madison và một chiếc đệm từ ghế của Dolley Madison.
Khi màn "nhặt quà" kết thúc, Thủy quân lục chiến Anh được lệnh phóng hỏa dinh thự bằng cách đứng trên bãi cỏ và phóng những ngọn đuốc xuyên qua cửa sổ. Ở gần đó, tòa nhà Bộ Tài chính cũng đang rừng rực cháy.
Sau những đám cháy lớn, những bức tường bằng sa thạch dày của Nhà Trắng và Tòa Quốc hội Mỹ vẫn đứng vững mặc dù chúng bị loang lỗ vì khói và vết cháy. Công cuộc tái thiết Nhà Trắng bắt đầu vào đầu năm 1815 và hoàn thành đúng thời gian cho lễ nhậm chức của Tổng thống James Monroe năm 1817.
Về phần mình, Tổng thống thời chiến Madison đã cư ngụ tại Lầu Năm Góc trong suốt thời gian còn lại của nhiệm kỳ. Trong khi đó, Điện Capitol được tái thiết vào năm 1815 và đến tận năm 1830 công trình mới thực sự hoàn thiện.
Theo baotintuc.vn
" alt="Lần duy nhất Washington thất thủ, Nhà Trắng bị đốt cháy"/>
Lần duy nhất Washington thất thủ, Nhà Trắng bị đốt cháy