Soi kèo phạt góc Melbourne City vs Western Sydney Wanderers, 16h45 ngày 28/4
相关文章
- 、
-
Soi kèo góc Bournemouth vs Nottingham, 22h00 ngày 25/1 -
Chiến dịch lẫy lừng Berezino ‘Siêu điệp viên’ Liên Xô khiến tình báo Mỹ ngả mũ thán phụcSinh ra tại Anh trong một gia đình có bố là người gốc Đức, mẹ người Nga, năm 1920, Fisher chuyển về Nga sinh sống. Năm 1924, anh nhập ngũ và đến năm 1927 được biên chế về Cục Chính trị quốc gia – cơ quan tiền thân của Uỷ ban An ninh quốc gia (KGB). Từ năm 1931, với mật danh Frank, Fisher đến nhiều nước châu Âu tổ chức, xây dựng mạng lưới tình báo ngoài nước của Liên Xô.
Trong Chiến tranh Vệ quốc, Fisher được giao phụ trách một đơn vị tình báo vô tuyến điện và đóng vai trò chủ chốt trong chiến dịch tình báo Berezino, một trong những chiến dịch tình báo hay nhất trong lịch sử chiến tranh.
Dưới sự chỉ huy của Fisher, điệp viên hai mang Max đánh điện báo cáo với cơ quan tình báo Đức quốc xã rằng một đơn vị Đức do Trung tá Heinrich Serhorn chỉ huy bị "mắc kẹt" trong khu vực hậu phương của Hồng quân, mặc dù bị bao vây tứ phía nhưng vẫn tiếp tục chiến đấu chống lại các đơn vị quân đội Xô-viết.
Đại tá Fisher (bên phải) lúc bị FBI bắt giữ. Ảnh tư liệu Trên thực tế, đội quân này không còn tồn tại. Trước đó, nó đã bị đánh tan và hầu hết bị bắt làm tù binh, bản thân Serhorn bị chiêu mộ và cùng tham gia trò chơi điện đài dưới sự chỉ đạo của Fisher.
Bị mắc mưu, phía Đức liên tục gửi các chuyên gia phá hoại, trang thiết bị và kể cả các điệp viên đến cho “đội quân ma”. Tổng cộng có 67 chuyến bay tiếp tế, 13 điện đài xách tay và khoảng 10 triệu rouble tiền mặt được gửi cho Serhorn và tất cả đều lọt vào tay phản gián Liên Xô.
Một số máy bay do Đức gửi tới tiếp tế còn được phép hạ cánh để chuyển hàng, sau đó cất cánh quay về để tiếp tục kéo dài trò chơi. Thậm chí, Hitler còn định gửi viên tùy tướng thân tín Otto Scorzeny, người chỉ huy nhóm hành động phá hoại đã từng cứu trùm phát xít Mussolini, đến tiếp viện cho “đội quân” của Serhorn.
Cho đến tận ngày cuối cùng của chiến tranh, Bộ Tham mưu Đức vẫn tin có "đội quân" trong hậu phương của Hồng quân. Có thể coi đây là một trong những chiến dịch tình báo thành công bậc nhất bằng sóng vô tuyến điện mà tình báo Liên Xô đã thực hiện để lừa được phản gián Đức quốc xã.
Chính trong thời gian này, Fisher kết thân với một người bạn đồng nghiệp có tên là Rudolf Abel, sau này hy sinh trong khi làm nhiệm vụ. Đó chính là cái tên được Fisher đã dùng để khai với Cục Điều tra Liên bang Mỹ (FBI) khi bị bắt ở Mỹ, qua đó gián tiếp thông báo cho Moscow biết mình đã bị bắt.
Mạng lưới tình báo siêu việt
Sau vụ đào tẩu (tháng 9/1945) của Igor Gouzenko - nhân viên mật mã của GRU tại Canada, mạng lưới điệp viên của Liên Xô ở Bắc Mỹ bị đánh phá ác liệt. Hàng loạt điệp viên bị lộ. Việc nhanh chóng khôi phục hoạt động của mạng lưới điệp viên ở đây là cực kỳ cấp thiết, và người được giao nhiệm vụ này là William Fisher.
Ngày 16/11/1948, Fisher đặt chân lên đất Mỹ dưới tên Andrew Kayotis, một người Mỹ có thật đã chết tại Nga. Tại đây, dưới bí danh Mark, ông đã xây dựng được mạng lưới bờ Đông chủ yếu hoạt động ở Washington và New York; mạng lưới bờ Tây gồm các điệp viên ở California, Brasil, Mehico và Argentina.
Như vậy, phạm vi hoạt động của hai mạng lưới tình báo do Fisher xây dựng và chỉ huy rất rộng cả về địa bàn và nội dung thu thập tin tình báo, từ thu thập các bí mật quân sự của Mỹ đến theo dõi các hoạt động của Liên Hợp quốc.
Tuy nhiên, hoạt động chính của Fisher tập trung vào chương trình hạt nhân của Mỹ. Lúc bấy giờ, Mỹ là quốc gia duy nhất trên thế giới có bom nguyên tử và đã từng sử dụng bom nguyên tử. Sự độc quyền đó trở thành mối đe doạ đối với hoà bình thế giới, vì thế hiển nhiên là Liên Xô rất quan tâm đến điều này.
Fisher đã tiếp cận với một số nhà khoa học hàng đầu của Mỹ, thuyết phục họ hợp tác với Liên Xô nhằm loại trừ sự độc quyền của Mỹ đối với thứ vũ khí nguy hiểm này. Nhờ những thông tin mà nhóm của Fisher thu thập được mà Liên Xô đã rút ngắn đáng kể thời gian để chế tạo thành công bom nguyên tử.
Ông cùng các điệp viên của mình cũng nắm được quá trình Mỹ chuẩn bị cho Thế chiến 3, về kế hoạch của Mỹ ném 300 quả bom nguyên tử xuống lãnh thổ Liên Xô, trong đó Moscow và Leningrad mỗi thành phố sẽ bị ném 8 quả.
Đêm 13/6/1957, từ một sơ suất trong khâu liên lạc và do sự phản bội của điệp viên Haihanen, nhà tình báo Fisher bị FBI bắt. Fisher khai tên là Rudolf Ivanovich Abel. Khi báo chí đăng tải về việc bắt giữ Abel, Moscow hiểu ngay người đó là Đại tá KGB William Fisher.
Ngày 25/10/1957, ông bị tuyên phạt 45 năm tù. Ngày 10/2/1962, trên cây cầu Glienicker tại biên giới Đông và Tây Berlin, Abel được tự do để phía Mỹ nhận lại viên phi công gián điệp Francis Powers. Ông tiếp tục công tác tại Tổng hành dinh KGB cho đến khi mất vào ngày 15/11/1971.
Đại tá William Fisher được Liên Xô tặng 3 huân chương Sao Đỏ, huân chương Lênin, huân chương Chiến tranh Vệ quốc hạng nhất cùng nhiều huân, huy chương khác. Những chiến công của ông đã trở thành cảm hứng để điện ảnh Xô-viết xây dựng nên bộ phim tình báo nổi tiếng “Thanh kiếm và lá chắn”.
Nguyên Phong
"> -
Các nước chặn dịch, sản xuất và lưu thông hàng hóa thế nào thời CovidNgười dân Campuchia ở vùng phong tỏa nhận hỗ trợ thực phẩm. Ảnh: Reuters Campuchia chia vùng dịch theo màu
Ở Campuchia, sau khi đạt được những kết quả ấn tượng về giảm thiểu số ca lây nhiễm, nước này lại đối mặt với đợt bùng phát mới nghiêm trọng khi biến thể Delta xâm nhập và lây lan nhanh.
Để sớm khống chế được dịch bệnh, Chính phủ Campuchia phân chia các vùng dịch màu "đỏ", "vàng đậm" và "vàng" theo mức độ rủi ro lây nhiễm từ cao xuống thấp. Thủ đô Phnom Pênh và một số địa phương sau những ngày chịu giới nghiêm đã chuyển sang phong tỏa và áp dụng nhiều biện pháp quyết liệt.
Từ ngày 23/4, các chợ do nhà nước quản lý và chợ tự phát ở Phnom Penh đều đóng cửa. Riêng tại vùng "đỏ", tất cả loại hình kinh doanh và mua bán nhỏ lẻ, kể cả nơi cung cấp thực phẩm và nhu yếu phẩm khác đều ngừng hoạt động. Do hoạt động vận chuyển và cung ứng hàng hóa từ bên ngoài vào gặp nhiều khó khăn, giá thực phẩm tăng cao. Để giải quyết bài toán này, Bộ Công Thương Campuchia công bố bảng giá cố định 6 mặt hàng thiết yếu - bao gồm gạo, mì gói, cá hộp, nước mắm, nước tương, nước uống đóng chai.
Bộ này đồng thời triển khai nhiều trợ trực tuyến, dùng các xe tải chuyên chở thực phẩm và lập hàng chục quầy hàng tại các địa điểm ở vùng đỏ để đáp ứng nhu cầu. Hãng xe tư nhân Virak Buntham được cấp phép huy động 64 xe tải làm "chợ di động" phân phối thực phẩm.
Trong khi đó, Bộ Nông nghiệp, Lâm nghiệp và Thủy sản Campuchia cấp giấy chứng nhận hoặc giấy thông hành để thương nhân thuận tiện vận chuyển thực phẩm vào khu phong toả.
Về phía dân chúng, những người sống ở khu phong tỏa bị cấm rời khỏi nhà trừ trường hợp khẩn cấp. Mỗi gia đình chỉ được phép ra ngoài mua thực phẩm tối đa 3 ngày/tuần và cử 2 người luân phiên nhau đi mua.
Singapore linh hoạt chiến lược tiêm chủng
Theo BBC, Singapore đã chuẩn bị kế hoạch "sống chung với Covid-19" một cách kỹ càng và cẩn trọng, cân nhắc cả ba yếu tố Chính trị, Kinh tế và Khoa học. Khi thực hiện kế hoạch dài hơi này, chính quyền đã tỏ ra linh hoạt, kịp thời điều chỉnh quyết định chiến lược để phù hợp với thực tế.
Quốc đảo này sớm nhận ra tiêm vắc xin, miễn dịch cộng đồng, hay ít nhất là cùng tồn tại với virus chính là đích cuối cùng. Trong một buổi truyền hình trực tiếp cuối năm 2020, Thủ tướng Singapore tiết lộ đã sớm lập cơ quan chuyên trách và chi hơn 1 tỷ đôla Singapore từ tháng 4/2020 để có quyền tiếp cận, sở hữu và sớm mang về được số vắc xin cần thiết ngay từ năm 2020.
Trên nền tảng đó, chính quyền Singapore đã triển khai tiêm ngừa Covid-19 khá nhanh, phân bổ hợp lý và không xảy ra hỗn loạn. Chính quyền thông báo từng nhóm dân cư tới tiêm chủng trong thời gian cụ thể, đăng ký trước ngày giờ tiêm qua một ứng dụng cài trên điện thoại thông minh hoặc trang web của Bộ Y tế.
Để thực hiện tiêm chủng hiệu quả, các nhà chức trách phân nhóm cư dân dựa theo độ tuổi, chứ không phân chia theo địa bàn, dựa trên khuyến nghị về khả năng mắc bệnh nghiêm trọng gia tăng theo độ tuổi.
Khi biến thể Delta có tốc độ lây lan nhanh xuất hiện, Singapore lập tức thay đổi chiến lược tiêm chủng. Từ kế hoạch tiêm tập trung đầy đủ 2 mũi, chính quyền chuyển sang tiêm theo diện rộng để tăng số người được bảo vệ. Sau đó, chính quyền lại quay về chiến lược tiêm tập trung theo nhóm.
Một điểm tiêm chủng tại Singapore. Ảnh: Straits Times Thái Lan: Người bệnh nhẹ được tự cách ly ở nhà
Ở Thái Lan, chính quyền cho phép những người nhiễm bệnh nhẹ và không triệu chứng tự cách ly ở nhà hoặc các cơ sở cách ly tại địa phương. Những ai dính dáng đến các chuỗi dịch được khuyến cáo đến cách ly tại các cơ sở cộng đồng.
Người dân cũng được khuyến khích sử dụng các bộ xét nghiệm kháng nguyên để kiểm tra tại nhà. Điều này giúp người nhiễm dễ dàng phát hiện bệnh để sớm cách ly và điều trị, đồng thời tránh được tình trạng xếp hàng dài trước các cơ sở xét nghiệm, từ đó giảm áp lực lên hệ thống y tế.
Người dân có thể mua các bộ xét nghiệm tại bệnh viện, tổ chức chính phủ và cửa hàng thuốc. Một quan chức Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Thái Lan cho biết giới chức đang cố gắng duy trì giá của bộ xét nghiệm nhanh, vốn kém chính xác hơn so với xét nghiệm RT-PCR, ở mức khoảng 100 baht (3,06 USD).
Thái Lan chủ yếu sử dụng xét nghiệm RT-PCR nhưng cảnh hàng dài người xếp hàng tại các cơ sở xét nghiệm ở tâm dịch Bangkok đã khiến các nhà chức trách phải đánh giá lại các biện pháp truy vết ca nhiễm.
Thái Lan cũng chủ trương hoàn trả chi phí cho người nhiễm Covid-19 điều trị tại nhà, ở mức 1.100 baht, khoảng 33 USD, mỗi ngày trong tối đa 2 tuần. Họ cũng sẽ được chính phủ thanh toán các chi phí như thuốc men, xét nghiệm, đi lại, hoặc các triệu chứng như lượng hồng cầu thấp hay xuất hiện huyết khối sau khi tiêm vắc xin ngừa Covid-19.Indonesia: Triển khai một loạt chương trình nông nghiệp
Dù bị dịch bệnh làm cho điêu đứng, Indonesia vẫn duy trì được sức tăng trưởng của ngành nông nghiệp trong thời gian vừa qua.
Tại hội nghị thượng đỉnh nông nghiệp và thực phẩm năm 2021 hôm 3/8, Bộ trưởng Điều phối Kinh tế Indonesia Airlangga Hartarto cho biết trong năm 2020, nông nghiệp đóng góp 1,75% GDP nước này và trong quý 1/2021, con số đã vọt lên 2,95% GDP.
Theo ông Airlangga, đại dịch Covid-19 kéo theo vô số vấn đề về nghèo đói, thất nghiệp, bất bình đẳng, ảnh hưởng nghiêm trọng đến an ninh lương thực. Tuy nhiên, do lường trước tình hình, chính phủ Indonesia đã triển khai nhiều chương trình trong lĩnh vực nông nghiệp, chẳng hạn xây dựng khu sản xuất, thực hiện các dự án khu thực phẩm ở Trung Kalimantan và Bắc Sumatra.
Tại đó, người nông dân được tập hợp lại dưới hình thức hợp tác xã để dễ dàng tiếp cận về tài chính cũng như phối hợp với các doanh nghiệp cung ứng và phân phối.
Sáng kiến mỗi làng một sản phẩm cũng giúp cho việc áp dụng công nghệ, xin giấy chứng nhận được thuận tiện. Hệ thống hậu cần kết hợp kho lạnh giúp cho người nông dân bảo quản tốt nhất các sản phẩm của mình, dù ở trong hay ngoài trang trại.
Một chương trình khác nhằm thúc đẩy sản xuất nông nghiệp là phát triển nghề làm vườn hướng đến xuất khẩu nhằm tăng thu nhập cho nông dân. Cụ thể, các nhà đầu tư cung cấp hạt giống chất lượng cao, hỗ trợ quá trình đóng gói, trong khi chính phủ hỗ trợ tài chính và xuất khẩu để nâng cao khả năng cạnh tranh của các sản phẩm làm vườn.
>>> Cập nhật tình hình Covid-19 mới nhất
Hãy đóng góp cho Quỹ Vắc-xin phòng, chống Covid-19 của Chính phủ theo một trong các phương thức:- (i) Đóng góp trực tiếp qua website: http://quyvacxincovid19.gov.vn
- (ii) Chuyển khoản qua các tài khoản ngân hàng của Quỹ. Xem chi tiết thông tin trên website: http://quyvacxincovid19.gov.vn
- (iii) Soạn tin nhắn theo cú pháp: COVID NK gửi 1408, trong đó N là số bất kỳ trong khoảng từ 1 đến 2000, K là thể hiện đơn vị (nghìn đồng).
-
Lộ diện bà trùm và mạng lưới buôn người khét tiếng nhất thế giớiChị Ping cầm đầu mạng lưới buôn người tinh vi nhất thế giới “Chị Ping” đã chết trong nhà tù Texas năm 2014 khi đang thụ án 35 năm tù. Tại phiên xử ở New York, Mỹ năm 2005, người phụ nữ này được mô tả là “Quỷ dữ hiện thân”, đối tượng làm giàu nhờ việc đưa hết thế hệ này tới thế hệ khác người Trung Quốc đi khắp thế giới với giá 20.000 bảng (khoảng 595 triệu đồng) kể từ những năm 1980.
Cảnh sát đã lần được dấu vết của “Chị Ping” tới tận khu China Town ở New York và đưa người phụ nữ này ra toà vì tội buôn người. Sau này, dù “chị Ping” đã chết thì nhóm Snakeheads vẫn rất mạnh và hiện không rõ kẻ kế nhiệm bà trùm này là ai.
Chiêu thức của mạng lưới buôn người tinh vi nhất thế giới
Không có “Chị Ping”, băng nhóm trên vẫn phát triển và dùng các ứng dụng mạng xã hội của Trung Quốc và ứng dụng nhắn tin WeChat để buôn người cùng cam kết “100% an toàn”. Các quảng cáo của nhóm này rất thu hút như “Trả tiền khi đến nơi! Qua các cửa khẩu cực nhanh!”.
Hành trình vận chuyển lậu của nhóm buôn người Những người mơ ước có một cuộc sống mới ngoài Trung Quốc sẽ đặt trước một khoản tiền nhỏ qua mạng là 5.000 NDT (khoảng 16 triệu đồng). Sau đó, họ sẽ bị nhồi nhét trong các con thuyền hoặc thùng xe để thực hiện một chuyến đi dài và vô cùng nguy hiểm.
Ở Trung Quốc, đặc biệt là những người có trình độ thấp, vẫn tiếp tục bị ánh hào quang châu Âu và Bắc Mỹ thu hút cùng với cam kết lương cao hơn nhiều số tiền họ kiếm được ở nhà, dù rủi ro cao.
Các nạn nhân sẽ rời bỏ quê hương để tới Anh với hy vọng về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Tuy nhiên, hành trình tới Anh của họ đầy nguy hiểm và đau khổ, kéo dài tới cả tháng trong thùng xe tải bẩn thỉu.
Hành trình dài hơn 40 ngày trong thùng xe bẩn thỉu mà những người muốn tới mảnh đất hứa phải trải qua Hầu hết những người di cư trái phép này sẽ bay từ Trung Quốc tới Serbia rồi được vận chuyển xuyên Hungary, Áo, Pháp bằng đường bộ, sau đó được đưa từ Bỉ hoặc Hà Lan tới Anh bằng tàu biển.
Mike Gradwell, cựu cảnh sát điều tra thuộc sở cảnh sát Lancashire từng điều tra về thảm kịch Morecambe Bay – 23 người Trung Quốc di cư trái phép bị chết chìm, nói với BBC rằng hầu hết các nạn nhân trên con thuyền gặp nạn đều là người được bang Snakeheads vận chuyển.
Băng Snakeheads
Lisa Yam, luật sư chuyên về người Trung Quốc di cư cho hay: “Chúng tôi khó có thể hiểu được tại sao có quá nhiều người Trung Quốc chọn tới Anh theo cách như vậy”.
Phúc Kiến - hang ổ của Snakeheads Trước vụ 39 thi thể được tìm thấy trong thùng xe đông lạnh tại Essex đã có 2 thảm kịch tương tự xảy ra, một ở Dover và một là vụ Morecambe Bay. Vụ ở Dover và Morecam Bay có một điểm chung: Tỉnh Phúc Kiến. Tất cả những người thiệt mạng trong hai thảm kịch này đều tới từ Phúc Kiến, phía đông nam Trung Quốc, khu vực nằm đối diện với Đài Loan.
Phúc Kiến cũng là “hang ổ” của băng nhóm khét tiếng Snakeheads, một chi nhánh của Hội Tam Hoàng.
Vào những năm 1990, Snakeheads (Những con cá chuối) hoạt động tập trung ở Hong Kong. Băng nhóm này chuyên cung cấp lao động chợ đen cho bếp ăn của các nhà hàng do cộng đồng người Trung Quốc đã hoạt động lâu đời ở Hong Kong điều hành.
Những năm tiếp theo, Snakehead tiếp tục đưa những cô gái trẻ, thường là bị bắt cóc và ép làm gái điếm, vào Anh. Một số cô gái, trẻ nhất mới 11 tuổi, đã được đưa tới Anh trong cảnh không có hộ chiếu hay visa để xin tị nạn. Ngay khi tới Anh và được giới chức di cư giao cho các trung tâm chăm sóc, những người này sẽ biến mất ngay lập tức
Wang Wei, từng được đưa lậu vào Anh qua ngả Dover đã kể lại hành trình khủng khiếp của mình như sau: “Họ - băng Snakeheads, nhét tôi vào thùng xe và nói sẽ đưa tôi tới nơi an toàn. Chuyến đi kéo dài hơn một tháng, hơn 40 ngày.
Tất cả đều trong thùng xe. Tôi không biết mình đang ở đâu. Tôi đoán mình ở trên biển. Tôi chỉ biết một điều đó là khi công te nơ được xếp lên và dỡ xuống. Họ đưa đồ ăn cho tôi, việc đi tiểu diễn ra trong công te nơ suốt hơn 40 ngày. Tôi phải trả họ hơn 15.000 bảng”.
Hoài Linh
">