Truyện Giấc Mộng Sói Vương
时间:2025-01-19 06:53:21 出处:Công nghệ阅读(143)
Loài sói ở khắp mọi nơi trên thế giới đều có một tập tính chung,ệnGiấcMộngSóiVươlịch bóng đá aff cup ấy là tụ lại thành bầy trong những ngày đông giá buốt, lúc bình thường thì sống một mình. Giờ đang vào tiết trời xuân đào liễu biếc xanh, bầy sói ở núi tuyết Streca lại tản ra theo thuộc tính tự nhiên của chúng. Từ có thành không, bầy sói tỏa đi mọi nẻo trên thảo nguyên Ga Marr mênh mông rộng hơn 500 dặm dưới ngọn núi tuyết.
Phía sau khối nham thạch hình rẻ quạt bên hồ nước thấp hình móng ngựa ở cực Đông Bắc của thảo nguyên Ga Marr có một con sói cái đang nằm, dáng hình lẻ loi của nó đổ dài dưới ánh chiều tà. Nó nằm ở đó, không hề nhúc nhích suốt từ trưa tới giờ và vẫn kiên nhẫn chờ đợi mấy tiếng ròng, những mong có một con hoẵng hay một con sơn dương nào đó tới bên hồ uống thứ nước chua mặn. Khi ấy, nó chỉ cần lao ra tấn công bất ngờ là có thể thưởng thức một bữa tối ngon miệng. Vị trí ẩn náu của nó thật không tồi chút nào, vừa kín gió lại có thể nhìn từ trên cao xuống, con mồi nào bước tới thật khó thoát khỏi nanh vuốt của nó.
Con sói cái này tên gọi Tử Lam. Sở dĩ nó mang tên ấy là vì đám lông đen trên cơ thể nó ánh lên một màu tím sậm hiếm thấy, còn đám lông dưới bụng lại là một màu trắng thuần khiết. Nó sở hữu một thân hình uyển chuyển, khi chạy trông nó hệt như một màn sương tím bồng bềnh trôi. Cứ xét theo tiêu chuẩn thẩm mĩ của loài sói thì Tử Lam rất xinh đẹp. Nhưng lúc này, vóc dáng mảnh dẻ của nó đã trở nên nặng nề bởi cái bụng lùm lùm như chiếc trống. Ở đó có những sinh mệnh nhỏ bé đang cựa quậy. Phải, Tử Lam đang mang thai và sắp đến kỳ sinh nở.
Hoàng hôn, cả khu rừng bị bao phủ bởi một lớp sương mỏng, phía sau là ngọn núi tuyết cao vút tầng không, phía trước là bãi cỏ với những loài hoa dại muôn hồng nghìn tía và một dòng suối róc rách chảy qua người Tử Lam. Đám cây bụi trước mặt bỗng đụng đậy phát ra tiếng lạo xạo dù không có gió. Tử Lam mừng thầm trong bụng, chắc hẳn phen này con mồi đã tới, các dây thần kinh của nó bắt đầu căng ra, nhưng khi nhìn kĩ lại nó mới thấy, trong bụi cây lúp xúp đó chẳng hề có bóng dáng của một con hoẵng hay con dê rừng nào cả mà là một con rắn mai gầm đang bò, miệng ngoạm một con chim trà.
Loài sói ghét cay ghét đắng rắn độc, nếu không nói là sợ chúng.
Tử Lam lòng đầy thất vọng.
Sói tuy là loài vật ăn thịt dữ dằn nhưng lại có tình mẫu tử mãnh liệt. Mang thai lần đầu, Tử Lam cũng giống như tất cả những con cái khác trong giới tự nhiên, kể cả con người, mỗi khi bảo bối trong cơ thể bướng bỉnh hay tinh nghịch đạp mẹ, nó cũng cảm nhận được niềm hạnh phúc vô bờ và cảm giác diệu kì bởi sắp được làm mẹ. Hơn thế trong lòng nó lúc nào cũng canh cánh nỗi lo về vận mệnh tương lai của những sinh linh bé nhỏ chưa chào đời. Nó lo không biết bảo bối có thể bình an chào đời hay không; lo rằng liệu các con yêu của nó có thể tránh được sự tấn công của những kẻ thù tự nhiên như thợ săn, hổ báo, lợn rừng… hay không. Sói tuy là con vật tinh anh của thảo nguyên Ga Marr, là kẻ mạnh nơi rừng sâu núi thẳm, suốt đời chỉ biết đến việc tàn sát đẫm máu, nhưng khi còn non yếu, răng chưa mọc đủ, nanh vuốt chưa sắc nhọn thì rất dễ trở thành mục tiêu tấn công của các loài động vật ăn thịt khác.
Đối với Tử Lam mà nói, việc các con yêu có thể bình an chào đời hay không nằm ngoài khả năng của nó, bởi xét cho cùng, loài sói vẫn là sói, không có những biện pháp đỡ đẻ hoàn thiện như loài người, tất cả đều phụ thuộc vào số mệnh. Còn như việc có thể bảo vệ sói con tránh khỏi sự tấn công của những kẻ thù tự nhiên thì một phần phụ thuộc vào số mệnh một phần phụ thuộc vào sự bảo vệ nghiêm cẩn của mẹ, việc này cũng còn xa vời lắm, không cần quá nóng vội. Vấn đề cấp bách trước mắt là làm sao có đủ sữa cho con bú. Mà muốn có đủ sữa nuôi con thì nó phải được ăn đầy đủ.
Nghĩ đến cái ăn, bụng nó lại sôi ùng ục. Sớm nay nó mới chỉ ăn một con gà choai choai và thức ăn ấy đã tiêu hóa hết từ lâu. Từ khi mang thai, nhu cầu ăn của nó lớn khủng khiếp, lúc nào cũng cảm thấy ăn không no, cái đói luôn réo gào trong bụng. Thời gian này nó thật xui xẻo, chẳng khi nào vớ được những món khoái khẩu như dê rừng, hoẵng hay hươu. Có lúc nó vất vả mai phục cả một ngày trời mà chỉ bắt được một con nhím hay một con thỏ, miễn cưỡng phải cho vào miệng; có lúc còn thê thảm tới mức phục từ sáng tới tối bên hồ nước mà chẳng được gì, đói bụng quá đành dùng móng vuốt bới hang bắt chuột để lót dạ.
Sói chẳng phải mèo, nó rất ghét mùi vị thịt chuột.
Tử Lam biết rất rõ, việc phủ phục chờ mồi hoàn toàn phụ thuộc vào vận may. Thường thì loài sói không khi nào dùng cách săn mồi ôm cây đợi thỏ ngu xuẩn như vậy. Chúng phải tới thảo nguyên Ga Marr mênh mông để chủ động tấn công con mồi, ở đó có từng bầy dê rừng, hươu và linh ngưu. Nhưng việc đuổi bắt con mồi trên đồng cỏ bằng phẳng không chướng ngại đâu phải dễ! Bất kể loài động vật ăn cỏ, bản tính nhu nhược và không có khả năng phản kháng thật đấy, song chúng lại rất cẩn thận và cảnh giác, hơn nữa tốc độ chạy của chúng không hề thua loài sói. Ngay một con sói đực tráng kiện cũng khó có thể đuổi bắt một con dê rừng trưởng thành, huống hồ Tử Lam lại đang mang thai, sắp đến kỳ sinh nở. Nó đã thử tới thảo nguyên bao la săn mồi đôi ba lần nhưng đều thất bại cả, đến một sợi lông dê cũng không ngoạm nổi. Chẳng còn cách nào khác, bởi những con sói non trong bụng đã trở thành gánh nặng với nó, ảnh hưởng tới tốc độ chạy và khả năng săn mồi của nó.
Có lần, nó đuổi bắt một bầy linh ngưu trên thảo nguyên chưa đuổi kịp linh ngưu thì nó gặp phải một con báo kim tiền đang đói. Báo kim tiền cũng là loài động vật ăn thịt hung hãn như nó, thấy nó mang bụng lặc lè và hành động chậm chạp bèn lao tới; nếu lúc đó bản năng sinh tồn trong cơn nguy cấp của nó không nhạy bén khiến nó nhảy ngay vào một khe đá hẹp thì e rằng nó và những bảo bối trong bụng sớm biến thành đống phân mà con báo đó thải ra rồi. Giả như lúc này đây, Tử Lam có được một trợ thủ, một người bạn đồng hành thì có lẽ tình hình đã khác nhiều lắm, chẳng những nó không sợ báo kim tiền mà còn có thể tới thảo nguyên đuổi bắt dê rừng, hươu hoẵng tùy thích.
Nghĩ tới đây, Tử Lam lại bắt đầu nhớ tới sói đực Hắc Tang. Hắc Tang quả là một người bạn đời lý tưởng, Hắc Tang có bộ lông đen óng mượt, màu đen tượng trưng cho sức mạnh và khả năng chinh phục; Hắc Tang có thân hình vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn và một bộ não thông minh. Ở Hắc Tang có phong thái đặc biệt của một con sói đực khiến Tử Lam say mê điên đảo. Những chú sói non đang chờ ngày ra khỏi bụng mẹ chính là huyết mạch mà Hắc Tang để lại trong mình Tử Lam. Hồi tưởng lại những tháng ngày tương thân tương ái với Hắc Tang, cuộc sống của Tử Lam khi đó ngọt ngào biết bao! Khi ấy, thời gian sao mà trôi nhanh đến thế! Ngay cả lúc đói lòng cùng Hắc Tang đuổi bắt một con thỏ, Tử Lam cũng thấy đó dường như là một sự tận hưởng tuyệt diệu. Không, vào quãng thời gian hạnh phúc ấy, chúng chẳng mấy khi để mắt tới thỏ mà thích đuổi bắt những con hươu cái đang mang bầu trên thảo nguyên hơn. Cái khối thịt chưa hình thành trong bụng hươu ấy có mùi vị đến lạ. Hễ thấy mục tiêu là Hắc Tang và Tử Lam lập tức hành động, chúng phối hợp với nhau thật ăn ý, dường như không bao giờ phải thương thảo trước với nhau về cách bắt mồi, cũng không cần phải tru lên để gọi đồng loại. Chỉ cần một hành động ám thị nhẹ nhàng như dựng tai hay vẫy đuôi là đôi bên đã hiểu thấu lòng nhau, chúng có thể chọn cách tấn công con mồi bằng việc đuổi bắt hai bên phải trái hoặc kẹp trên kẹp dưới hoặc giương đông kích tây, hoặc ẩn nấp trong bụi cỏ để hư trương thanh thế.
Phía sau khối nham thạch hình rẻ quạt bên hồ nước thấp hình móng ngựa ở cực Đông Bắc của thảo nguyên Ga Marr có một con sói cái đang nằm, dáng hình lẻ loi của nó đổ dài dưới ánh chiều tà. Nó nằm ở đó, không hề nhúc nhích suốt từ trưa tới giờ và vẫn kiên nhẫn chờ đợi mấy tiếng ròng, những mong có một con hoẵng hay một con sơn dương nào đó tới bên hồ uống thứ nước chua mặn. Khi ấy, nó chỉ cần lao ra tấn công bất ngờ là có thể thưởng thức một bữa tối ngon miệng. Vị trí ẩn náu của nó thật không tồi chút nào, vừa kín gió lại có thể nhìn từ trên cao xuống, con mồi nào bước tới thật khó thoát khỏi nanh vuốt của nó.
Con sói cái này tên gọi Tử Lam. Sở dĩ nó mang tên ấy là vì đám lông đen trên cơ thể nó ánh lên một màu tím sậm hiếm thấy, còn đám lông dưới bụng lại là một màu trắng thuần khiết. Nó sở hữu một thân hình uyển chuyển, khi chạy trông nó hệt như một màn sương tím bồng bềnh trôi. Cứ xét theo tiêu chuẩn thẩm mĩ của loài sói thì Tử Lam rất xinh đẹp. Nhưng lúc này, vóc dáng mảnh dẻ của nó đã trở nên nặng nề bởi cái bụng lùm lùm như chiếc trống. Ở đó có những sinh mệnh nhỏ bé đang cựa quậy. Phải, Tử Lam đang mang thai và sắp đến kỳ sinh nở.
Hoàng hôn, cả khu rừng bị bao phủ bởi một lớp sương mỏng, phía sau là ngọn núi tuyết cao vút tầng không, phía trước là bãi cỏ với những loài hoa dại muôn hồng nghìn tía và một dòng suối róc rách chảy qua người Tử Lam. Đám cây bụi trước mặt bỗng đụng đậy phát ra tiếng lạo xạo dù không có gió. Tử Lam mừng thầm trong bụng, chắc hẳn phen này con mồi đã tới, các dây thần kinh của nó bắt đầu căng ra, nhưng khi nhìn kĩ lại nó mới thấy, trong bụi cây lúp xúp đó chẳng hề có bóng dáng của một con hoẵng hay con dê rừng nào cả mà là một con rắn mai gầm đang bò, miệng ngoạm một con chim trà.
Loài sói ghét cay ghét đắng rắn độc, nếu không nói là sợ chúng.
Tử Lam lòng đầy thất vọng.
Sói tuy là loài vật ăn thịt dữ dằn nhưng lại có tình mẫu tử mãnh liệt. Mang thai lần đầu, Tử Lam cũng giống như tất cả những con cái khác trong giới tự nhiên, kể cả con người, mỗi khi bảo bối trong cơ thể bướng bỉnh hay tinh nghịch đạp mẹ, nó cũng cảm nhận được niềm hạnh phúc vô bờ và cảm giác diệu kì bởi sắp được làm mẹ. Hơn thế trong lòng nó lúc nào cũng canh cánh nỗi lo về vận mệnh tương lai của những sinh linh bé nhỏ chưa chào đời. Nó lo không biết bảo bối có thể bình an chào đời hay không; lo rằng liệu các con yêu của nó có thể tránh được sự tấn công của những kẻ thù tự nhiên như thợ săn, hổ báo, lợn rừng… hay không. Sói tuy là con vật tinh anh của thảo nguyên Ga Marr, là kẻ mạnh nơi rừng sâu núi thẳm, suốt đời chỉ biết đến việc tàn sát đẫm máu, nhưng khi còn non yếu, răng chưa mọc đủ, nanh vuốt chưa sắc nhọn thì rất dễ trở thành mục tiêu tấn công của các loài động vật ăn thịt khác.
Đối với Tử Lam mà nói, việc các con yêu có thể bình an chào đời hay không nằm ngoài khả năng của nó, bởi xét cho cùng, loài sói vẫn là sói, không có những biện pháp đỡ đẻ hoàn thiện như loài người, tất cả đều phụ thuộc vào số mệnh. Còn như việc có thể bảo vệ sói con tránh khỏi sự tấn công của những kẻ thù tự nhiên thì một phần phụ thuộc vào số mệnh một phần phụ thuộc vào sự bảo vệ nghiêm cẩn của mẹ, việc này cũng còn xa vời lắm, không cần quá nóng vội. Vấn đề cấp bách trước mắt là làm sao có đủ sữa cho con bú. Mà muốn có đủ sữa nuôi con thì nó phải được ăn đầy đủ.
Nghĩ đến cái ăn, bụng nó lại sôi ùng ục. Sớm nay nó mới chỉ ăn một con gà choai choai và thức ăn ấy đã tiêu hóa hết từ lâu. Từ khi mang thai, nhu cầu ăn của nó lớn khủng khiếp, lúc nào cũng cảm thấy ăn không no, cái đói luôn réo gào trong bụng. Thời gian này nó thật xui xẻo, chẳng khi nào vớ được những món khoái khẩu như dê rừng, hoẵng hay hươu. Có lúc nó vất vả mai phục cả một ngày trời mà chỉ bắt được một con nhím hay một con thỏ, miễn cưỡng phải cho vào miệng; có lúc còn thê thảm tới mức phục từ sáng tới tối bên hồ nước mà chẳng được gì, đói bụng quá đành dùng móng vuốt bới hang bắt chuột để lót dạ.
Sói chẳng phải mèo, nó rất ghét mùi vị thịt chuột.
Tử Lam biết rất rõ, việc phủ phục chờ mồi hoàn toàn phụ thuộc vào vận may. Thường thì loài sói không khi nào dùng cách săn mồi ôm cây đợi thỏ ngu xuẩn như vậy. Chúng phải tới thảo nguyên Ga Marr mênh mông để chủ động tấn công con mồi, ở đó có từng bầy dê rừng, hươu và linh ngưu. Nhưng việc đuổi bắt con mồi trên đồng cỏ bằng phẳng không chướng ngại đâu phải dễ! Bất kể loài động vật ăn cỏ, bản tính nhu nhược và không có khả năng phản kháng thật đấy, song chúng lại rất cẩn thận và cảnh giác, hơn nữa tốc độ chạy của chúng không hề thua loài sói. Ngay một con sói đực tráng kiện cũng khó có thể đuổi bắt một con dê rừng trưởng thành, huống hồ Tử Lam lại đang mang thai, sắp đến kỳ sinh nở. Nó đã thử tới thảo nguyên bao la săn mồi đôi ba lần nhưng đều thất bại cả, đến một sợi lông dê cũng không ngoạm nổi. Chẳng còn cách nào khác, bởi những con sói non trong bụng đã trở thành gánh nặng với nó, ảnh hưởng tới tốc độ chạy và khả năng săn mồi của nó.
Có lần, nó đuổi bắt một bầy linh ngưu trên thảo nguyên chưa đuổi kịp linh ngưu thì nó gặp phải một con báo kim tiền đang đói. Báo kim tiền cũng là loài động vật ăn thịt hung hãn như nó, thấy nó mang bụng lặc lè và hành động chậm chạp bèn lao tới; nếu lúc đó bản năng sinh tồn trong cơn nguy cấp của nó không nhạy bén khiến nó nhảy ngay vào một khe đá hẹp thì e rằng nó và những bảo bối trong bụng sớm biến thành đống phân mà con báo đó thải ra rồi. Giả như lúc này đây, Tử Lam có được một trợ thủ, một người bạn đồng hành thì có lẽ tình hình đã khác nhiều lắm, chẳng những nó không sợ báo kim tiền mà còn có thể tới thảo nguyên đuổi bắt dê rừng, hươu hoẵng tùy thích.
Nghĩ tới đây, Tử Lam lại bắt đầu nhớ tới sói đực Hắc Tang. Hắc Tang quả là một người bạn đời lý tưởng, Hắc Tang có bộ lông đen óng mượt, màu đen tượng trưng cho sức mạnh và khả năng chinh phục; Hắc Tang có thân hình vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn và một bộ não thông minh. Ở Hắc Tang có phong thái đặc biệt của một con sói đực khiến Tử Lam say mê điên đảo. Những chú sói non đang chờ ngày ra khỏi bụng mẹ chính là huyết mạch mà Hắc Tang để lại trong mình Tử Lam. Hồi tưởng lại những tháng ngày tương thân tương ái với Hắc Tang, cuộc sống của Tử Lam khi đó ngọt ngào biết bao! Khi ấy, thời gian sao mà trôi nhanh đến thế! Ngay cả lúc đói lòng cùng Hắc Tang đuổi bắt một con thỏ, Tử Lam cũng thấy đó dường như là một sự tận hưởng tuyệt diệu. Không, vào quãng thời gian hạnh phúc ấy, chúng chẳng mấy khi để mắt tới thỏ mà thích đuổi bắt những con hươu cái đang mang bầu trên thảo nguyên hơn. Cái khối thịt chưa hình thành trong bụng hươu ấy có mùi vị đến lạ. Hễ thấy mục tiêu là Hắc Tang và Tử Lam lập tức hành động, chúng phối hợp với nhau thật ăn ý, dường như không bao giờ phải thương thảo trước với nhau về cách bắt mồi, cũng không cần phải tru lên để gọi đồng loại. Chỉ cần một hành động ám thị nhẹ nhàng như dựng tai hay vẫy đuôi là đôi bên đã hiểu thấu lòng nhau, chúng có thể chọn cách tấn công con mồi bằng việc đuổi bắt hai bên phải trái hoặc kẹp trên kẹp dưới hoặc giương đông kích tây, hoặc ẩn nấp trong bụi cỏ để hư trương thanh thế.
分享到:
温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!
猜你喜欢
- Nhận định, soi kèo Al Adalah vs Al Arabi, 21h50 ngày 16/1: Niềm tin cửa trên
- Quách Thành Danh: Làm 'Osin' cho vợ kém 10 tuổi và 5 con ở Mỹ
- Nghệ sĩ và bộ đội đi siêu thị hộ người dân TP.HCM
- Tùng Dương mê hoặc người nghe với 'Ngày chưa giông bão'
- Nhận định, soi kèo Inter Milan vs Bologna, 2h45 ngày 16/1: Uy lực của Nhà vua
- Nhận định, soi kèo Shandong Taishan với Beijing Guoan, 18h35 ngày 9/3: Ba điểm ở lại
- Taemin (SHINee) gây sốt với hình ảnh điển trai trong bộ quân phục
- Nhận định, soi kèo Nakhon Pathom với Trat FC, 17h30 ngày 10/3: Khách ‘tạch’
- Nhận định, soi kèo Club America vs Club Tijuana, 9h10 ngày 17/1: Phong độ lên cao