Ngày mới về làm dâu, tôi không khỏi bàng hoàng trước những lời nói của mẹ chồng. Thậm chí nhiều lúc tôi còn cảm thấy bị sốc trước những lời lẽ thô lỗ, cộc cằn của bà.Tôi và Lâm yêu nhau chừng hơn một năm thì quyết định tiến tới hôn nhân. Trước đó, anh từng tâm sự với tôi: “Bố anh mất sớm. Mẹ một nách nuôi 3 đứa con thơ. Mọi việc đều đè lên vai mẹ. Mẹ vừa làm bố, vừa làm mẹ và làm bạn của các con. Mẹ là người cần kiệm, có phần người khắt khe và bảo thủ. Mẹ vất vả chạy chợ nuôi 3 anh em khôn lớn nên quen nói bỗ bã và suồng sã. Em sau này thương mẹ nhiều hơn và đừng giận mẹ vì những lời nói của mẹ nhé…”
Thế nhưng, khi mới về làm dâu, tôi vẫn không khỏi bàng hoàng trước những lời nói thô lỗ, cộc cằn của bà. Cứ hễ làm gì trái ý bà là bà mắng tôi “ngu”. Bao lần ấm ức dồn nén, tôi mới nói thẳng với bà: “Con làm như ở nhà con vẫn làm. Nếu nhà mình làm khác thì mẹ bảo con. Lần sau con không làm như thế nữa. Mẹ đừng bảo con ngu. Con không thích mẹ nói như vậy”.
Thế là từ đó, mối quan hệ giữa tôi với mẹ không mấy tốt đẹp, bởi những mâu thuẫn liên tiếp xảy ra, mà chung quy lại cũng chỉ vì tôi không thích những lời nói cộc cằn của bà. Bà hay xưng hô “mày - tao” với con dâu khiến tôi vừa ngỡ ngàng, vừa khó chịu bởi từ trước đến nay bố mẹ tôi ở nhà không bao giờ xưng hô như vậy với các con dù là dâu hay rể.
Đã vậy, đến khi tôi sinh cháu, cháu đang trong giai đoạn tập nói, bà nói chuyện với cháu mà cứ văng tục làm cháu học theo khiến tôi phải vất vả bao bao nhiêu trong việc chỉnh sửa cách nói chuyện của con…
|
Ảnh minh họa |
Vì vậy, mặc cho chồng luôn miệng bảo tôi thông cảm cho bà, bởi bà xuất thân từ nông thôn, ít học hành, nhưng tôi vẫn khó mà thích nghi được với cách nói chuyện “thô lỗ” như vậy.
Nhưng rồi, đến một ngày tôi ốm, khắp người ê ẩm. Cảm giác sốt gai gai người. Miệng tôi đắng ngắt không ăn được gì. Bát phở chồng mua cho vẫn cứ nằm vẹn nguyên trên bàn. Bà thấy vậy nên lịch kịch nấu cho tôi bát cháo. Bà bảo “Mày ăn đi cho nóng con ạ. Thấy người mệt thì phải biết nghỉ chứ. Sáng hôm qua, thấy dáng đi uể oải, mặt mày xanh xanh, môi thâm thâm tao đã bảo nghỉ mà còn tham đi làm. Thôi, chịu khó dậy sụp soạp bát cháo cho nóng người lên là khỏi ngay… Mệt cứ nằm thôi, có gì mày gọi mẹ, mẹ lên mẹ làm cho”.
Lần đó, tôi ốm hàng tuần liền. Chồng tôi lại phải đi công tác, nên bà vừa trông cháu vừa cơm nước, dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ tinh tươm. Bà không kêu ca hay bắt tôi động vào bất cứ việc gì. Thấy tôi nằm bẹp trên giường, bà còn nhẹ nhàng buông cửa màn, kéo chiếc chăn mỏng đặt ngang bụng cho tôi.
Thế nên, chính cái khoảng thời gian ốm nằm bệt ấy, tôi mới nhớ lại mọi chuyện, từ lúc chồng tôi dẫn tôi về ra mắt gia đình. Đến bữa, tôi giúp mẹ anh chuẩn bị bát đũa, vô tình tôi làm rơi chiếc bát xuống nền nhà đến xoảng. Bao con mắt đổ dồn về nơi phát ra âm thanh đó, chính bà đã nhận làm rơi vỡ cứu nguy cho “cô dâu tương lai”.
Đến khi tôi về làm dâu, mỗi lần bà đi ăn cỗ hoặc đi đâu chơi về, ai cho gì bà cũng để riêng một phần cho tôi. Rồi cả những buổi chiểu, bà bế cháu ra cổng đón tôi, đon đả kể lể về chuyện thằng Tít hôm nay ăn gì, nói năng ra sao, nó biết thơm bà, biết cầm điều khiển tivi thế nào … trong khi mặt tôi vẫn tỉnh bơ với bà mà chỉ quan tâm đến con của mình…
Tự nhiên, một cảm giác ân hận đến lạ bắt đầu xâm chiếm toàn bộ con người tôi. Rồi, đang mải mê suy nghĩ thì tôi cảm nhận có tiếng bước chân nhè nhẹ tiến lại gần mình. Hai bà cháu rón rén ngồi cạnh tôi, bà đưa tay ra hiệu “suỵt” nhẹ với ku Tít im lặng cho mẹ ngủ. Bà đặt nhẹ tay lên trán tôi. Tôi cảm nhận được bàn tay ram ráp, thô kệch, bè bè như chính đôi tay của mẹ mình năm nào. Lúc ấy, tôi mới thấy bàn tay của mẹ chồng, sao mà gần gũi, thân thương và ấm áp đến vậy.
Hồng Tươi (Đông Anh – Hà Nội)
" alt=""/>Mẹ chồng luôn miệng chửi con dâu ngu
Xin ở lại bệnh viện vì bị con ruồng bỏNhững ngày qua, mạng xã hội lan truyền câu chuyện cụ bà F0 tình nguyện ở lại bệnh viện sau khi đã khỏi bệnh vì không được con cái chăm sóc. Các trang mạng xã hội này viết: “Cụ bà F0 tên Đại (68 tuổi) được hàng xóm đưa vào viện với tình trạng viêm phổi nguy kịch, hoàn toàn mất nhận thức với triệu chứng nặng tưởng như không qua khỏi”.
“Ngày được ra viện, bà không về nhà mà xin phép ở lại hỗ trợ chống dịch. Hỏi lý do tại sao không về nhà mà ở lại, bà bảo: “Chồng mất sớm. Giờ thì tôi sống một mình ở nhà trọ bên Quận 8. Con gái ở Long An nhưng mấy năm nay hai mẹ con không liên lạc với nhau nữa. Chắc con không thương mình. Ở đây đỡ đần y bác sỹ được nhiêu tốt nhiêu”, trang mạng này đăng tải.
Sau khi lan truyền, vụ việc được nhiều người chia sẻ, bình luận. Đa số người xem đều tỏ thái độ bức xúc, đau lòng trước sự thờ ơ, bất hiếu của con cái, người thân bà Đại.
|
Sau khi khỏi bệnh, bà Đại xin ở lại bệnh viện để làm tình nguyện viên. (Ảnh: HTV) |
Tuy vậy, cũng không ít người tỏ ra thận trọng, thậm chí cho rằng câu chuyện trên còn nhiều điều khuất tất. Một trong những người như vậy là chị Nguyễn Thị Phượng Linh (53 tuổi, ngụ Quận 8, TP.HCM). Chị Linh là người ở cùng phòng trọ với bà Đại và là người hỗ trợ, đưa bà vào bệnh viện khi phát hiện bà nhiễm bệnh.
Bà Đại tên thật là Hoàng Thị Đại (SN 1953). Hai năm trước, bà đến ở cùng phòng với chị Linh tại một dãy nhà trọ ở Quận 8. Thời điểm ở cùng chị Linh, bà Đại cho biết mình có một đứa con gái đã lập gia đình và có cháu ngoại. Bà cũng thường xuyên kể việc bị con cháu ruồng rẫy, không chăm sóc.
Tuy vậy, những gì chị Linh chứng kiến lại khác xa mọi điều bà Đại kể. Con gái, con rể của bà Đại vẫn thường xuyên đến phòng trọ thăm mẹ. Những người này cũng gửi quà, thức ăn cho bà.
Thế nhưng, sau mỗi lần như vậy, bà Đại thường không ăn mà đem vứt bỏ. Chị Linh thắc mắc, tìm hiểu nguyên nhân, khuyên nhủ, bà Đại đều gạt đi. Thời điểm dịch bệnh bùng phát, phía trước phòng trọ của chị Linh có người cảm sốt, ho.
Bà Đại lo sợ người này nhiễm Covid-19 nên thu dọn đồ đạc, chuyển đến ở với người trước đó bà từng thuê trọ cùng. Không may, khu vực này đang là ổ bệnh. Bà cũng trở thành F0. Ngày bà sốt, ho, người cho bà ở cùng đến tìm chị Linh, yêu cầu chị đón bà về chăm sóc.
Không còn cách nào khác, chị Linh đón bà Đại về, thang thuốc, nấu cháo cho bà ăn. Hai ngày sau, bà Đại trở nặng, chị Linh cùng chủ nhà trọ đưa bà vào Bệnh viện Phục hồi chức năng - Điều trị bệnh nghề nghiệp (Quận 8, TP.HCM) điều trị.
Tại đây, các bác sĩ tiến hành xét nghiệm và cho biết bà Đại dương tính với Sars-Cov-2. Lúc này, chị Linh xin số điện thoại con gái bà Đại, thông báo tình trạng bệnh của bà. Nhận tin báo, con gái, con rể bà Đại đến gặp chị Linh để được chị hướng dẫn, vào bệnh viện thăm mẹ.
“Tôi nhận thấy con gái, con rể và cháu ngoại của bà Đại rất thương yêu, có trách nhiệm với bà ấy chứ không có chuyện họ ruồng rẫy, bất hiếu như mạng xã hội thông tin. Một cách khó khăn, họ cố gắng mua chăn màn, chiếu, quần áo mới mang vào bệnh viện cho mẹ”, chị Linh kể.
Sự thật bất ngờ
Đọc thông tin cho rằng mình và vợ ruồng rẫy, bất hiếu với mẹ, anh Trương Minh Thuận (SN 1974, con rể bà Đại) rưng rưng nước mắt. Anh quả quyết, từ trước đến nay, vợ chồng anh luôn hiếu thuận, cố gắng chăm lo cho bà Đại.
Những thông tin trên mạng xã hội khiến anh và các thành viên trong gia đình cảm thấy bị tổn thương. Vợ con anh rất đau lòng khi bị cho là những kẻ bất hiếu, ruồng rẫy mẹ già. Trong khi đó, sự thật là bà Đại tự bỏ nhà ra đi, không chịu sống cùng gia đình người con gái duy nhất.
|
Dù được con cái đến đón về nhà, bà Đại nhất quyết ở lại và sẽ vào chùa để tu tập, chăm sóc người cao tuổi hơn. (Ảnh: HTV). |
Nguyên nhân có thể xuất phát từ việc bà Đại không muốn sống trong căn nhà nhỏ, chật hẹp, thường xuyên ngập nước ở vùng quê giáp ranh giữa TP.HCM và tỉnh Long An. Trước đó, bà Đại và gia đình con gái sinh sống với mẹ già tại Quận 8.
Trước khi qua đời, mẹ bà Đại bán căn nhà nhỏ tại Quận 8 và chia cho vợ chồng anh Thuận một số tiền nhỏ. Anh Thuận bàn với bà Đại góp tiền, mua căn nhà nhỏ ở vùng ven thành phố để sinh sống vì “ở nhà thuê rồi tiền cũng hết”.
Cuối cùng, vợ chồng anh mua căn nhà nhỏ xã Long Hậu, huyện Cần Giuộc, tỉnh Long An. Về nơi ở mới, bà Đại than buồn, nhà ngập nước, xa thành thị nên sống không quen. Bà quyết không chịu sống cùng con, đòi bỏ đi.
“Ngày mẹ vợ tôi đòi bỏ đi, vợ chồng tôi khuyên mãi không được. Sợ người đời hiểu lầm, nói chúng tôi xua đuổi mẹ, chúng tôi mời tổ trưởng lên khuyên nhủ nhưng cũng không thành. Mẹ lên thành phố, chúng tôi nhiều lần lên đón về, bà cũng nhất quyết không nghe”, anh Thuận kể.
Ngày nhận tin bà Đại nhiễm Covid-19, gia đình anh khăn gói lên TP.HCM thăm. Trên đường đi, anh gặp rất nhiều khó khăn vì liên tục bị các chốt kiểm soát dịch bệnh chặn lại. Anh phải mất nhiều thời gian trình bày, chứng minh hoàn cảnh mới được tạo điều kiện đến bệnh viện thăm mẹ vợ.
Đến nơi, sợ mẹ lạnh, anh cùng vợ ra chợ Rạch Ông mua chăn, mùng, quần áo mới cho bà. Tuy nhiên, do dịch bệnh, các cửa hàng đều đóng cửa. Anh Thuận phải đứng năn nỉ rất lâu mới mua được những vật dụng cần thiết để đưa vào bệnh viện cho bà.
“Bây giờ, chúng tôi lại bị dư luận nói đuổi, không chăm sóc mẹ. Đau lòng lắm. Những thông tin không đúng sự thật này sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến công việc, cuộc sống hiện tại và tương lại của con cái chúng tôi. Chúng tôi rất buồn”, anh Thuận vừa nói vừa lén lau nước mắt.
Sáng 5/10, gia đình anh Thuận đến Bệnh viện Phục hồi chức năng - Điều trị bệnh nghề nghiệp để thăm bà Đại với hy vọng có thể đón bà về nhà. Tuy nhiên, tại đây, bà Đại tiếp tục khước từ, kiên quyết không chịu về sống cùng con.
Bác sĩ Hồng Khánh Sơn, công tác tại Bệnh viện Phục hồi chức năng - Điều trị bệnh nghề nghiệp xác nhận, bà Đại đang là tình nguyện viên tại bệnh viện. Trước đó, bà Đại cũng thông tin với anh là bị con cái ruồng bỏ.
Sáng 5/10, bác sĩ Sơn có mặt trong cuộc nói chuyện giữa bà Đại và con gái, con rể của mình với hy vọng có thể hóa giải mâu thuẫn, hiểu lầm giữa đôi bên. Trong buổi nói chuyện này, gia đình anh Thuận tiếp tục bày tỏ mong muốn đón bà Đại về nhà chăm sóc, phụng dưỡng.
Bác sĩ Sơn chia sẻ: “Con gái và con rể của bà Đại lo lắng việc bà không về sẽ khiến dư luận hiểu lầm họ bất hiếu, xua đuổi, không chăm sóc mẹ. Tuy nhiên, hiện nay, các mâu thuẫn giữa bà Đại và con cái đã được giải quyết”.
“Trong buổi nói chuyện sáng nay, chúng tôi lắng nghe nguyện vọng của bà Đại vì trước đó, bệnh viện có hướng sẽ gửi bà vào chùa để bà tu tập, chung sống với mấy cụ neo đơn ở đây. Và, bà nói rõ là có nguyện vọng vào chùa để giúp đỡ các cụ khác lớn tuổi hơn. Do đó, bệnh viện sẽ hỗ trợ, liên hệ để bà được như ý. Con gái, con rể của bà cũng hứa sẽ thường xuyên thăm nom, chăm sóc bà. Dự tính, sang tuần, bệnh viện sẽ hỗ trợ đưa bà Đại vào chùa”, bác sĩ Sơn thông tin thêm.
Nguyễn Sơn
Chàng trai chiến thắng Covid-19 'nhờ' cụ bà 84 tuổi
Ngày phát hiện nhiễm bệnh, Thắng hoang mang, sợ chết nhưng khi chứng kiến F0 84 tuổi lạc quan, vui sống, anh vững tâm điều trị để vượt qua Covid-19.
" alt=""/>Sự thật cụ bà nhiễm Covid