- 3 tháng đầu năm 2015, số lao động trình độ đại học, sau đại học thất nghiệp tăng từ hơn 162.000 lên gần 178.000 người. Trong khi đó số lao động tốt nghiệp cao đẳng thất nghiệp tăng từ 79.000 người lên hơn 100.000....

{keywords}
Người xin việc tại một hội chợ việc làm

Thống Kê của Viện Khoa học Lao động và Xã hội (Bộ LĐTB&XH) vừa công bố ngày 2014, cho thấy tỷ lệ lao động chất lượng cao thất nghiệp đang ngày càng tăng.

Cụ thể, trong quý I/2015, cả nước có hơn 1,1 triệu người thất nghiệp. So với cùng kỳ năm trước con số này tăng 114.000 người.

Số lao động trình độ đại học, sau đại học thất nghiệp tăng từ hơn 162.000 lên gần 178.000 người; lao động tốt nghiệp cao đẳng thất nghiệp tăng từ 79.000 người lên hơn 100.000; lao động không có bằng cấp từ gần 630.000 lên 726.000.

Tỷ lệ trình độ chuyên môn thất nghiệp cao nhất nằm ở nhóm có trình độ cao đẳng chuyên nghiệp và cao đẳng nghề, tương ứng là 7,2% và gần 6,9%. Tỷ lệ thấp nhất nằm ở nhóm không có bằng cấp, chứng chỉ là 1,97%. Tỷ lệ thất nghiệp trong độ tuổi lao động của cả nước là 2,43%, tăng 0,22% so với cùng kỳ năm trước.

Điều tra của Viện Khoa học Lao động và Xã hội cũng cho thấy, số người làm việc dưới 35 giờ mỗi tuần và có mong muốn làm thêm giờ là 1,13 triệu người, tăng so với cuối năm 2014, số lao động thiếu việc làm ở nông thôn cao gần gấp đôi so với khu vực thành thị.

Ông Doãn Mậu Diệp, Thứ trưởng Bộ LĐTB&XH cho biết, số lao động thất nghiệp ở nhóm có trình độ đại học, sau đại học và cao đẳng nghề chủ yếu là mới tốt nghiệp, gia nhập thị trường lao động một cách khó khăn. Tỷ lệ này chưa phải là chỉ số phản ánh hết được tình trạng lao động của đất nước.

Thứ trưởng Diệp cũng nói rõ, nếu không khai thác được hết thời gian lao động của con số 98% lao động có việc làm thì bức tranh về nguồn lực lao động sẽ không có gì khởi sắc. Trái lại, nếu 98% lao động có việc làm chỉ cần sử dụng một nữa thời gian lao động thì nguồn lực lao động vẫn được khai thác ở mức cao. Do vậy, cần phải xem nhiều chỉ số khác nhau khi nhín nhận tình trạng nguồn lao động trong nước.

Bên cạnh những con số đáng báo động về lao động thất nghiệp thì bức tranh thị trường lao động trong 3 tháng đầu năm cũng có những điểm sáng. Số lao động ở khu vực nhà nước giảm, lao động làm công ăn lương gia tăng.

Trong đó đáng chú ý, thu nhập bình quân của lao động làm công ăn lương tăng 12,3%, từ 4,4 triệu đồng cuối năm 2014 lên 4,9 triệu đồng trong đầu năm nay.

Dự báo thời gian cuối năm nay bức tranh thị trường lao động trong nước sẽ có nhiều khởi sắc do Luật việc làm có hiệu lực sẽ tạo khung pháp lý để thị trường lao động hội nhập sâu rộng vào các nước trong khu vực và quốc tế. Ngoài ra việc Việt Nam sẽ gia nhập Cộng đồng kinh tế ASEAN cũng sẽ là cơ hội tạo thêm nhiều việc cho người lao động trong nước.

Xem thêm:

Vì sao 40% sinh viên Việt thất nghiệp?" />

1,1 triệu lao động thất nghiệp trong 3 tháng đầu năm

Ngoại Hạng Anh 2025-03-21 17:37:31 99

 - 3 tháng đầu năm 2015,ệulaođộngthấtnghiệptrongthángđầunăthứ hạng của napoli số lao động trình độ đại học, sau đại học thất nghiệp tăng từ hơn 162.000 lên gần 178.000 người. Trong khi đó số lao động tốt nghiệp cao đẳng thất nghiệp tăng từ 79.000 người lên hơn 100.000....

{ keywords}
Người xin việc tại một hội chợ việc làm

Thống Kê của Viện Khoa học Lao động và Xã hội (Bộ LĐTB&XH) vừa công bố ngày 2014, cho thấy tỷ lệ lao động chất lượng cao thất nghiệp đang ngày càng tăng.

Cụ thể, trong quý I/2015, cả nước có hơn 1,1 triệu người thất nghiệp. So với cùng kỳ năm trước con số này tăng 114.000 người.

Số lao động trình độ đại học, sau đại học thất nghiệp tăng từ hơn 162.000 lên gần 178.000 người; lao động tốt nghiệp cao đẳng thất nghiệp tăng từ 79.000 người lên hơn 100.000; lao động không có bằng cấp từ gần 630.000 lên 726.000.

Tỷ lệ trình độ chuyên môn thất nghiệp cao nhất nằm ở nhóm có trình độ cao đẳng chuyên nghiệp và cao đẳng nghề, tương ứng là 7,2% và gần 6,9%. Tỷ lệ thấp nhất nằm ở nhóm không có bằng cấp, chứng chỉ là 1,97%. Tỷ lệ thất nghiệp trong độ tuổi lao động của cả nước là 2,43%, tăng 0,22% so với cùng kỳ năm trước.

Điều tra của Viện Khoa học Lao động và Xã hội cũng cho thấy, số người làm việc dưới 35 giờ mỗi tuần và có mong muốn làm thêm giờ là 1,13 triệu người, tăng so với cuối năm 2014, số lao động thiếu việc làm ở nông thôn cao gần gấp đôi so với khu vực thành thị.

Ông Doãn Mậu Diệp, Thứ trưởng Bộ LĐTB&XH cho biết, số lao động thất nghiệp ở nhóm có trình độ đại học, sau đại học và cao đẳng nghề chủ yếu là mới tốt nghiệp, gia nhập thị trường lao động một cách khó khăn. Tỷ lệ này chưa phải là chỉ số phản ánh hết được tình trạng lao động của đất nước.

Thứ trưởng Diệp cũng nói rõ, nếu không khai thác được hết thời gian lao động của con số 98% lao động có việc làm thì bức tranh về nguồn lực lao động sẽ không có gì khởi sắc. Trái lại, nếu 98% lao động có việc làm chỉ cần sử dụng một nữa thời gian lao động thì nguồn lực lao động vẫn được khai thác ở mức cao. Do vậy, cần phải xem nhiều chỉ số khác nhau khi nhín nhận tình trạng nguồn lao động trong nước.

Bên cạnh những con số đáng báo động về lao động thất nghiệp thì bức tranh thị trường lao động trong 3 tháng đầu năm cũng có những điểm sáng. Số lao động ở khu vực nhà nước giảm, lao động làm công ăn lương gia tăng.

Trong đó đáng chú ý, thu nhập bình quân của lao động làm công ăn lương tăng 12,3%, từ 4,4 triệu đồng cuối năm 2014 lên 4,9 triệu đồng trong đầu năm nay.

Dự báo thời gian cuối năm nay bức tranh thị trường lao động trong nước sẽ có nhiều khởi sắc do Luật việc làm có hiệu lực sẽ tạo khung pháp lý để thị trường lao động hội nhập sâu rộng vào các nước trong khu vực và quốc tế. Ngoài ra việc Việt Nam sẽ gia nhập Cộng đồng kinh tế ASEAN cũng sẽ là cơ hội tạo thêm nhiều việc cho người lao động trong nước.

  • Gia Văn

Xem thêm:

Vì sao 40% sinh viên Việt thất nghiệp?
本文地址:http://mobile.tour-time.com/news/582e599260.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Nữ Tigres UANL vs Nữ Mazatlan, 08h00 ngày 17/3: Vùi dập khách

Theo Trí Thức Trẻ

">

(Clip) Cùng nghe ca khúc chế cực chất 'Em cũng vì mê game'


 

Save the Comet là một tựa game giải trí với đồ họa hấp dẫn của dải ngân hà huyền bì​">

Save the Comet

Nhận định, soi kèo U21 Charlton vs U21 Bournemouth, 20h00 ngày 18/3: Tin vào chủ nhà


Lâm Cẩm Vân xoay người sang vẫy vẫy tay chào người nọ: "Thím Vương."

"Chắc trên huyện người ta nghỉ hè rồi đấy. Ái chà, nhìn xem bao nhiêu là túi to túi nhỏ, lại mang thứ gì tốt về thế hở cháu?"





Lâm Cẩm Vân vội vàng cúi người lấy ra hai quả đào mật từ trong túi nilon màu đỏ dưới chân, theo đường mòn uốn lượn đến bên cạnh thím Vương, đưa ra hai quả đào: "Thím Vương, đây đây, nếm thử mấy quả đào nào."

"Ôi ngượng thế chứ lị."

Vương Bích Ngọc tuy miệng nói lời khách sáo nhưng tay lại không chút khách khí, vội vàng xoa xoa vạt áo lau đi đôi tay dính đầy bùn đất, vui tươi hớn hở cầm lấy đào trong tay Lâm Cẩm Vân.

"Vẫn là cháu Vân đây có bản lĩnh. Nhìn mà xem, làm giáo viên ở huyện trên vẻ vang cỡ nào, đến cả đồ mang về nhà cũng tốt hơn ở đây nhiều, nhìn quả đào này xem, tươi ơi là tươi nhé!"

Vương Bích Ngọc vừa nói chuyện vừa đưa đào lên gặm một miếng to: "Tư Tuệ nhà thím nếu có nửa phần bản lĩnh của cháu thôi thì thím đây nửa đêm nằm mơ cũng có thể cười tỉnh lại."



"Thế giờ Tư Tuệ đang làm gì hả thím?"

"Ai có biết nó làm gì đâu, ở trong nhà cứ không yên, ba ngày thì hết hai ngày chạy ra ngoài, cũng không biết tìm việc mà làm cho đường hoàng, suốt ngày vớ va vớ vẩn, mấy hôm trước còn nói với thím muốn hùn vốn làm ăn buôn bán với người ta. Cháu nói xem, dựa vào nó? Liệu có tin nổi không?!"

"Thím cũng đừng nôn nóng quá. Đất nước ta đang chủ trương cải cách mở cửa, hiện giờ đã không còn đóng cửa như trước mà đang khuyến khích nền kinh tế thị trường, đề xướng đi đầu làm giàu đó chứ."

Lâm Cẩm Vân thấy Vương Bích Ngọc mặt mày hoang mang, sợ bà ta nghe không hiểu, lại giải thích. "Nghĩa là cổ vũ người trẻ tuổi, khuyến khích dân nông thôn ra ngoài gầy dựng sự nghiệp, với đầu óc của chị Tư Tuệ có khi làm ăn lớn thành công cũng không chừng, đến lúc đó thì thím lại chả được hưởng phúc còn gì."



"Không làm thím phiền thêm đã thắp hương cảm tạ lắm rồi. May là còn thằng anh trai giỏi giang của nó biết làm gia cụ, đóng đồ gỗ kiếm tiền nuôi gia đình, bằng không chỉ còn cách bán hết mấy sào ruộng này mà đi xin ăn, cha bọn nó lại mất sớm, chả để lại được gì."

Vương Bích Ngọc nói xong liền chua mũi đỏ mắt, nước mắt chực trào, nhưng trong tay cầm hai quả đào không tiện lau, đành phải nâng ống tay áo dính bẩn của mình lên dụi dụi mấy cái.

Lâm Cẩm Vân nhìn bà thím kia nước mắt giao hòa cùng bùn đất, càng lau mặt càng bẩn, muốn nói lại thôi.

"Thím ấy hả, giờ cũng không mong ngóng gì khác hơn là thằng Tư Minh nhà thím có thể sớm thành gia, cưới một đứa con gái tốt về hầu hạ người mẹ số khổ của nó, ấy mới coi là hưởng phúc được."

Vương Bích Ngọc nói xong liền chuyển mặt về hướng Lâm Cẩm Vân, nở ra nụ cười còn nhiệt liệt hơn cả ngày hè.
Có thể nói là cười ý vị thâm trường.

Lâm Cẩm Vân không dám tùy tiện đón nhận nụ cười này, cô nhìn chằm chằm bộ mặt nhòe nhoẹt bùn đất lại còn óng ánh nước mắt trông thật buồn cười, vội mím môi cười hàm súc, cười không hé răng.

Vương Bích Ngọc thấy cô không nói nữa, có chút bực dọc cô đầu óc chậm chạp, đang tính mở miệng nói, lại bị Lâm Cẩm Vân cắt ngang: "Thím à, thím cứ làm tiếp đi nhé, cháu về nhà trước đã."

Vương Bích Ngọc cũng không nói thêm gì nữa, xua xua tay: "Ái chà, đi đi. Đi về mà gặp chị dâu mới của cháu."

"Chị dâu mới nào cơ?"

Lâm Cẩm Vân nghe không hiểu, chợt sửng sốt.

Vương Bích Ngọc thấy Lâm Cẩm Vân ngạc nhiên như thể chẳng hay biết gì, khóe mắt đầy nếp nhăn chợt cong lên, khóe miệng cũng nhếch lên tràn đầy sức sống, vội vàng cúi người gần sát lại, dùng khuỷu tay huých Lâm Cẩm Vân: "Cháu không biết sao? Mẹ cháu không nói cho cháu nghe à?"
"Trước kì nghỉ ở trường bộn bề nhiều việc, cả tháng rồi cháu không về nhà, lại xảy ra sự gì rồi sao?"

"Ha ha, chính là thằng anh ngốc... À không, chính là anh Hai bị bệnh của cháu đấy. Mẹ cháu đã tìm được cho anh Hai cháu một người vợ rồi, còn rất xinh đẹp nữa là. Cũng phải nói là mẹ cháu lợi hại thật, có thể âm thầm làm được chuyện lớn như vậy, đến con gái mình mà cũng giấu diếm. Thím mới gặp hôm trước đây thôi, chạy tới hỏi thì mẹ cháu không chịu nói, nhưng việc này không phải quá rõ ràng rồi sao, ha ha."

Lâm Cẩm Vân nghe xong lời này lại cảm thấy khiếp sợ, vội cáo biệt Vương Bích Ngọc, nhanh chân chạy như bay về nhà.

Một đường trở về này, trong lòng đủ loại cảm xúc đan xen.

Nhà họ Lâm cũng coi như là một hộ dân khá giả trong trấn. Ông Lâm trước kia dựa vào nghề chăn nuôi chằng nghịch mà sống, sinh được hai trai một gái, Lâm Cẩm Vân là út, trên còn có hai anh trai, Lâm Vĩ Kiện và Lâm Vĩ Khang. Anh Hai Lâm Vĩ Khang năm mười hai tuổi vô ý ngã vào ao cá, may sao được người cứu lên nhưng lại sốt cao suốt mấy ngày liền, một giấc ngủ dậy tuy bảo toàn mạng sống nhưng lại thất thần, trí lực chỉ bằng đứa con nít bảy tám tuổi.
Bà Lâm - Quách Xuân Lan là mẫu người tính tình quật cường không tin vào số mệnh, từ đó về sau liền dẫn Lâm Vĩ Khang đi khắp nơi tìm y hỏi dược, một năm hao tốn không biết bao nhiêu tiền bạc công sức nhưng vẫn không thấy Lâm Vĩ Khang tiến triển chút nào.

Thế mới biết khi tuyệt vọng người ta có thể thử bất cứ cách gì, Quách Xuân Lan cố chấp theo ý mình, không ngần ngại cho con trai thử bất kì phương pháp chữa bệnh hoang đường nào, từ phương thuốc cổ truyền đến các loại liệu pháp dân gian, nhưng chỉ làm cho bệnh tình Lâm Vĩ Khang ngày một xấu đi.

Sau đó Lâm Vĩ Khang lại vô tình mắc phải chứng hưng cảm*. Khi không hưng cảm thì chỉ ngây ngô vụng về xem như vô hại, nhưng một khi phát bệnh thì thấy vật liền đập gặp người liền đánh, chẳng khác gì thằng điên.
">

Truyện Phi Tẩu Công Lược


Bé gái kia không đáp, khẽ liếc mắt sang dịu dàng nhìn cậu. Sau đó lại dời mắt về tán lá, mỉm cười hạnh phúc.

Tỉnh lại từ cơn miên man sau giấc ngủ trưa, Reagan chậm rãi nâng mí mắt, cô ngồi dậy, lặng thinh nhìn vào khoảng không.

Giấc mơ vừa rồi là kết quả của việc cô vô tình bước chân vào Miền Ký Ức, khiến cho khung cảnh ngày ấy tái hiện lại trong giấc chiêm bao. Dù cho ký ức đó không phải của cô...

Dù không phải trải nghiệm của bản thân, nhưng nó lại được khắc sâu trong Căn Nguyên, luôn luôn hiện hữu ở Miền Ký Ức chỉ trực tuôn trào.

Reagan nhếch miệng tự giễu, đúng là ngu xuẩn!

Chỉ là một thứ giả mạo đáng khinh mà dám tơ tưởng đến cảm xúc của bản gốc.

Đã cướp lấy danh tính còn tham lam chiếm trọn cả ký ức.

Cô - một thứ không có nguồn gốc, bám theo cậu bé ấy, chờ trực cậu gục ngã rồi lao tới nuốt chửng cậu... sau đó lại ngang nhiên trở thành cậu!

Ánh mắt Reagan trùng xuống, cô không hối hận khi đã làm vậy.

Cướp lấy xác của cậu bé khi ấy đã là thiếu niên tử trận trên chiến trường, chuyển hóa nhiễm sắc thể XY thành XX.

Hoàn toàn không một chút tội lỗi, vì cô vẫn còn một mục tiêu quan trọng hơn tất thảy.

Vì mục tiêu đó, cô không ngại gây ra bất kỳ tội ác hay sử dụng loại thủ đoạn nào.

Chỉ cần có 0,1% thành công, cô sẵn sàng tống tất cả vào địa ngục, hay biến thế gian này thành Vô gián.

À, tất nhiên là trừ bản thân cô ra rồi! Bởi ngay cả địa ngục cũng không dám chứa chấp cô đâu.

Reagan đứng dậy, vươn vai, bước ra khỏi phòng y tế.

Bên ngoài là dãy hành lang trải dài như vô tận, vô cùng trống trải.

Cô mặt không biến sắc, tay phải đưa ra, kích hoạt kỹ năng [Lucifer].

Các ngón tay thon dài mảnh mai được bọc một lớp Ma lực mỏng, mạnh mẽ xuyên thủng không trung.

Cô chậm rãi cất bước đi, đồng thời xé rách và kéo theo "tấm lụa" không gian ấy.

Từ vết rách của không gian, một toán thiếu niên lao ra, có cả nam lẫn nữ, ai nấy tay đều lăm lăm vũ khí cùng Ma cụ, có người chỉ cần hai nắm đấm với ngọn lửa hồng rực rỡ.

Tất cả họ lao tới với sát ý ngợp trời, có thể thấy họ đã chuẩn bị khá chu đáo cho cuộc chạm trán này.

Tuy nhiên, thật tiếc... Đối thủ của họ lại là Reagan Paloma!!!

Toàn bộ không gian trong tích tắc đều đông cứng lại, cả những cô cậu thiếu niên kia cũng cứ thế mà bị cố định trên không trông như những bức tượng bất chấp lực hấp dẫn.

Đây là [Daoloth], nó có hiệu năng như Time Stop nhưng quy mô và tính chất thì vượt trội hơn hẳn.

Reagan không chỉ ngưng đọng thời gian ở dãy hành lang này, không chỉ là trong khuôn viên của Học viện Đế đô hay chỉ là làm dừng lại thời gian của tinh cầu này...

[Daoloth] mà cô đã sử dụng giống như "Drop truyện" vậy.

Cô đã làm khoảnh khắc này dừng lại mãi mãi, toàn bộ không - thời gian của vũ trụ này không còn được tiếp diễn, "câu truyện" cũng vì thế mà không thể tiến tới tình tiết tiếp theo.

Thật là một kỹ năng điên rồ!



Sau khi "đóng băng" thời gian, Reagan vẫn tiếp tục xé rách tấm lụa không gian có vẻ được tạo ra như một ảo ảnh vô tận.

Xong xuôi, cô mới tiếp tục cho "diễn biến câu truyện" trở lại.

Đám thiếu niên chẳng hề hay biết vẫn cứ tiếp tục lao xuống dù mục tiêu của chúng đã chẳng còn ở đó nữa.

Đám thiếu niên nhận thức như bị trì trệ, không kịp phản ứng mà đâm sầm vào nhau rồi thành ra nằm ngã sõng soài trên mặt đất.

Không ngoài dự đoán của Reagan, có hai thiếu niên với phản xạ nhanh nhạy, vẫn kịp xoay mình để tránh lâm vào thảm cảnh.

Thiếu niên với vóc người cao lớn, cường tráng. Nước da hơi rám vàng khỏe mạnh, mái tóc kiểu undercut quiff màu xanh than đã nhanh chóng phóng ra một ngọn lửa ở hai chân, tạo thành lực đẩy lao về phía Reagan.

">

Truyện Vạn Giới Ngụy Tạo


Một bóng người đứng trước cửa lớp học.

Trang Phóng Cầm quay đầu đối mắt với Hồ Bàng, lập tức ngầm hiểu rõ.

"Được rồi, vậy tan họp trước, cán bộ các môn thu hết bài tập nghỉ đông lại."

Nghe thấy hai chữ "tan họp", đầu Dụ Phồn buông thẳng xuống____

"Dụ Phồn, cô có lời muốn nói với em." Giọng nói lạnh lùng của Trang Phóng Cầm ném đến, "Em đến văn phòng của cô chờ một lát, cô đi nói chuyện với chủ nhiệm Hồ xong sẽ qua ngay."

"...."

Họp lớp vừa kết thúc không lâu, văn phòng giáo viên vắng tanh.

Trên bàn làm việc của Trang Phóng Cầm xếp một chồng sách cao ngất, bên kia đặt máy tính và giáo án, cả bàn chỉ còn dư lại một chỗ chính giữa.

Gió lạnh len vào từ cửa sổ, thoải mái dễ chịu.

Dụ Phồn nhìn chăm chú khoảng trống đó một lúc lâu, không chút do dự nằm sấp xuống, nhắm mắt ngủ.

.....

"Học ở lớp mới có quen không?"

"Vâng."

"Tiến độ học tập của các lớp thường chậm hơn ban 1 nhiều, em phải duy trì số lượng bài tập, đừng để bị ảnh hưởng."

"Vâng."

"Người nhà em cũng rất để tâm đến chuyện này, sáng nay còn đặc biệt gọi cho cô một cuộc điện thoại, cô cũng đã nói với chị ấy, xếp lại lớp chỉ là biện pháp đối phó, chờ cho ngọn gió này qua đi, trường học vẫn có thể xếp lại lần nữa."

Dụ Phồn nhắm mắt chờ rất lâu, cũng không chờ được tiếng "Vâng" trầm lặng.

Cậu ngẩng đầu lên từ khuỷu tay, mang theo vẻ bực mình vì bị đánh thức, cách chồng sách bài tập cao như núi nhìn về phía trước.

Thấy rõ người đứng phía trước, Dụ Phồn nheo mắt lại.

Âm hồn bất tán đấy à.

Trần Cảnh Thâm im lặng đứng trước bàn làm việc, nói chuyện với giáo viên từng là chủ nhiệm ban 1.

Động tác của Dụ Phồn không lớn, cộng thêm ba cái bàn làm việc chắn giữa hai người, trong thời gian ngắn người phía trước không thể phát hiện ra được.

"Có điều phụ huynh của em vẫn còn băn khoăn, ý của chị ấy là muốn cô giúp em chuyển tới một lớp tốt hơn, dù sao cái lớp em đang học bây giờ...."

"Không cần đâu ạ." Cuối cùng anh cũng có phản ứng.

Chủ nhiệm ban 1 dừng lại một lát: "Thế nhưng mẹ em...."

"Là lớp bình thường cả, không có gì khác nhau."

Giọng điệu thiếu niên lạnh nhạt, đôi mắt một mí hơi rũ xuống.

Dụ Phồn chống cằm, lười biếng xem trò vui.

"Em vừa chuyển đến lớp đó, chắc vẫn chưa biết," Chủ nhiệm ban 1 hơi do dự, "Tuy rằng cũng là lớp bình thường, nhưng mà không khí lớp này...Kém hơn những lớp khác một ít. Điểm trung bình năm nào cũng đứng chót, vệ sinh kỷ luật của lớp luôn đứng cuối cùng, trong lớp còn có tận mấy học sinh cá biệt___Có em tên là Dụ Phồn, chắc là em từng gặp rồi, thường xuyên đọc kiểm điểm ở lễ chào cờ. Mẹ em lo lắng cũng không phải không có lý, tất cả là tốt cho em...."

Lạch cạch.

Tiếng bút rơi xuống đất.

Giọng chủ nhiệm ban 1 khựng lại, hai người cùng quay đầu nhìn ra phía sau.

Dụ Phồn cúi người nhặt bút lên, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt hai người.

Thấy cậu, tấm lưng hơi kéo căng của Trần Cảnh Thâm bỗng nhiên thả lỏng, lại quay về biểu cảm trầm lặng như bình thường.

Còn chủ nhiệm ban 1 vẫn giữ nguyên tư thế há miệng.

Cô nhìn mấy miếng băng cá nhân trên mặt Dụ Phồn, nhớ tới lời đồn Dụ Phồn đánh giáo viên từng nghe nói, trong lòng hơi e ngại, mãi đến một lúc lâu sau mới tìm về được giọng nói: "Em...."

Dụ Phồn: "Em cảm thấy cô nói rất đúng."

"?"

Không đợi cho cô phản ứng lại, Dụ Phồn nói tiếp: "Em rất hung dữ bạo lực, dọa sợ học sinh mũi nhọn cũng không hay lắm, em tán thành việc cậu ấy chuyển đi."

"Ai hung hữ bạo lực? Ai muốn chuyển đi?" Giọng Trang Phóng Cầm vang lên từ cửa, thấy rõ tình hình bên trong, cô gầm lên, "Dụ Phồn! Ai cho em ngồi ở chỗ của giáo viên? Cô gọi em tới là cho em ngủ đấy à? Cô đặt một cái giường trong lớp cho em luôn nhé?"

Chủ nhiệm ban 1: "....."

Dụ Phồn: "Em ngủ không đủ giấc."

"Vậy dấu vết trên mặt em là chứng cứ ai để lại?" Trang Phóng Cầm đặt mấy thứ trong tay lên bàn, "Làm sao, vẫn chưa đứng lên? Cô đứng nói còn em ngồi nghe phải không?"

Dụ Phồn chậc một tiếng, chầm chậm đứng dậy đi sang một bên.

Trần Cảnh Thâm thu tầm mắt lại: "Thưa cô, em không chuyển lớp. Nếu không còn việc gì nữa, em về trước đây."

Chủ nhiệm ban 1 hoàn hồn lại, còn chưa kịp nói thêm gì, anh đã xoay người rời đi không hề ngoảnh lại.

Chắc là cảm thấy xấu hổ, nửa phút sau, cô cũng ôm giáo án vội vàng rời đi.

Trong văn phòng chỉ còn lại hai người.
">

Truyện Đợi Tôi Sau Giờ Học (Tan Học Đợi Tôi)

友情链接