当前位置:首页 > Ngoại Hạng Anh > Soi kèo tài xỉu Ferencvaros vs Red Star Belgrade hôm nay 2h00 ngày 14/10 正文
标签:
责任编辑:Thể thao
Những ngày đầu tháng 12, đường sá Đà Lạt ngập tràn sắc màu chuẩn bị cho lễ khai mạc Festival Hoa Đà Lạt lần thứ 10, diễn ra đêm nay (5/12).
Trên nhiều tuyến đường như Lê Đại Hành, cầu Ông Đạo (phường 1) được bài trí các loại hoa bắt mắt. Công nhân tất bật làm việc, kiểm tra lại các loại hoa được đưa ra trang trí.
Tại nhà thờ Con Gà, nhà ga xe lửa Đà Lạt, Trường Cao đẳng Đà Lạt…, những mô hình hoa đa sắc màu được đưa vào trưng bày, nhằm hưởng ứng lễ hội.
Tương tự, trước chợ đêm Đà Lạt – khu vực đài phun nước vòng xoay, các tiểu cảnh được ghép hài hòa giữa hoa, cây xanh với ý nghĩa biểu trưng cho thành phố sáng tạo âm nhạc.
"Những ngày này, tiết trời Đà Lạt khá đẹp. Dọc thành phố ngập tràn hoa mình rất thích”, chị Quỳnh Anh (du khách đến từ TP HCM) chia sẻ.
Dọc bờ hồ Xuân Hương được xây dựng không gian hoa. Nơi đây, hơn 50 loại hoa được trưng bày trên diện tích khoảng 1.000m2, để người dân và du khách chiêm ngưỡng.
Theo đơn vị thiết kế, thi công không gian bên hồ Xuân Hương, họ đã sử dụng nhiều loại hoa cho tiểu cảnh với những nội dung khác nhau.
Trong đó có hoa mai địa thảo, thu hải đường, cúc lá nhám, lan hồ điệp, lan vũ nữ, sống đời… Tới đây, ngoài việc được thưởng ngoạn những loài hoa rực rỡ, du khách còn được tham gia học cắm hoa, tìm hiểu về các loại hoa đặc trưng ở Đà Lạt.
Bên cạnh đó, cơ quan chức năng TP Đà Lạt phối hợp các đơn vị liên quan thường xuyên kiểm tra, chỉnh trang đô thị, xây dựng các không gian hoa, tiểu cảnh, phục vụ Festival hoa.
Festival Hoa Đà Lạt lần thứ 10 có chủ đề “Hoa Đà Lạt - Bản giao hưởng sắc màu”. Đây là lễ hội văn hóa, du lịch nhằm quảng bá hình ảnh văn hóa, con người, du lịch Đà Lạt, Lâm Đồng.
Lễ hội nhằm quảng bá ngành sản xuất hoa địa phương và ghi nhận những nỗ lực của TP Đà Lạt khi là thành phố Việt Nam đầu tiên gia nhập mạng lưới sáng tạo toàn cầu UNESCO trong lĩnh vực âm nhạc. Lễ hội diễn ra trong 1 tháng, địa phương dự kiến thu hút khoảng 2 triệu lượt khách.
Hiện, Đà Lạt có hơn 23.400 phòng, trung bình mỗi ngày phục vụ 72.000 lượt khách, đủ sức phục vụ nhu cầu lưu trú của du khách, không để xảy ra tình trạng cháy phòng.
Trước đó, UBND TP Đà Lạt làm việc với các khách sạn nhằm ổn định giá phòng trong những ngày diễn ra lễ hội. Ngoài ra, thành phố chỉ đạo các đơn vị liên quan theo dõi, xử lý tình trạng tăng giá phòng và các hành vi tiêu cực ảnh hưởng đến hình ảnh du lịch. Đà Lạt cũng tăng cường đảm bảo an ninh, an toàn cho du khách dịp này.
Thành phố cũng quy hoạch thêm các bãi đậu xe ngoài trung tâm, tận dụng bến đỗ của các cơ quan hành chính, điều tiết giao thông để giảm thiểu tình trạng kẹt xe, quá tải bến đỗ.
Hôm 2/12, Trung tâm báo chí phục vụ Festival Hoa Đà Lạt lần thứ 10 cũng được khai trương tại khu triển lãm Hòa Bình ở phường 1, TP Đà Lạt. Ông Hoàng Văn Bằng, Giám đốc Sở Thông tin và Truyền thông (TT&TT) tỉnh Lâm Đồng cho biết, Festival Hoa Đà Lạt chưa diễn ra lễ khai mạc, song ghi nhận gần 500 tin bài của báo chí và hàng trăm thông tin đăng tải trên các nền tảng mạng xã hội.
Qua đó, các hoạt động của lễ hội tạo được hiệu ứng truyền thông tích cực, thu hút được sự quan tâm của độc giả, du khách trong và ngoài nước.
Đường phố Đà Lạt ngập sắc màu trước khai mạc Festival hoa năm 2024
Để bày tỏ lòng biết ơn, nhà vua đã lệnh cho quan quân địa phương tu bổ lại ngôi chùa. Ngoài ra, nhà vua còn cúng một pho tượng Phật A-di-đà bằng gỗ mít cao 2,25m. Pho tượng này hiện vẫn còn lưu giữ tại chùa.
Năm 1820, vua Minh Mạng cho trùng tu lại chùa. Lần này, công chúa Ngọc Anh cúng một bức hoành phi mang 3 chữ Đại Giác Tự thiếp vàng, bên mặt có khắc: "Tiền triều hoàng nữ đệ tam công chúa Nguyễn Phúc Ngọc Anh" hiện vẫn được treo trước chánh điện. Ngoài ra, công chúa còn cắn ngón tay lấy máu viết đôi câu đối gởi tặng chùa.
Trải qua bao biến thiên của thời cuộc, chùa Đại Giác được trùng tu nhiều lần. Lần cuối cùng vào năm 1959, được sự đóng góp của nhân dân trong vùng, chùa được xây cất lại toàn bộ bằng vật liệu hiện đại, tường gạch, cột bê tông cốt thép, có lầu chuông, lầu trống như ngày nay.
Chùa Đại Giác có diện tích khoàng 3000m2 với ba dãy nhà ngang nối liền nhau. Mặt tiền chùa quay theo hướng tây bắc, nhìn ra sông Đồng Nai. Giữa sân trước chùa là một cây bồ đề lớn, và pho tượng Phật Quan âm Nam Hải đứng trên tòa sen. Bên trái và phía sau là khu vườn rộng trồng cây trái. Bên phải là khu bảo tháp với nhiều mộ tháp của các vị trụ trì viên tịch.
Tượng Phật A di đà (trên cùng) bằng gỗ cao 2,25m do vua Gia Long tặng. |
Hiện nay chùa được dành cho các nữ tu. Chúng tôi đến thăm được các ni sư hướng dẫn tận tình. Chùa Đại Giác đã được xếp hạng là Di tích lịch sử và nghệ thuật cấp quốc gia.
Truyền thuyết mối tình công chúa nhà Nguyễn với một thiền sư
Câu chuyện tình này có nhiều dị bản khác nhau. Dưới đây là một truyền thuyết được nhiều người truyền tai nhau.
Câu chuyện bắt đầu về một nhà sư pháp danh Liễu Đạt - Thiệt Thành hiệu Liên Hoa. Sư Liễu Đạt sinh năm nào, quê quán ở đâu không ai rõ. Chỉ biết, ông là một chân tu thuộc phái thiền Lâm Tế, được vua Gia Long phong làm quốc sư nhờ vào tư chất thông minh và phẩm hạnh cao đẹp. Năm 1813 ông được triệu về kinh để giữ chức Tăng cang chùa Thiên Mụ đồng thời phụ trách thuyết pháp trong cung vua.
![]() |
Đại giác cổ tự. Góc trái phía dưới có bia công nhận di tích lịch sử. |
Nếu chỉ nói về tu hành, kinh kệ thì chưa đủ với nhà sư này. Chúng ta cũng cần tìm hiểu thêm qua chút ngoại hình. Theo tài liệu còn lưu lại, sư Liễu Đạt rất đàn ông. Đẹp trai, oai nghiêm, đĩnh đạc. Đứng trước đông đảo Phật tử, ông thuyết giảng rất hấp dẫn, thu hút được nhiều người lắng nghe. Công chúa Ngọc Anh là người rất ngưỡng mộ tài năng và đức độ của nhà sư nên đem lòng yêu thương muốn ràng buộc tơ duyên.
Biết được sự việc, nhà sư ra sức khuyên giải nhưng công chúa Ngọc Anh vẫn không vơi đi tình yêu thương để cuối cùng nhà sư phải cự tuyệt. Để tránh duyên, sư Liễu Đạt lẳng lặng xin trở về chùa Từ Ân ở Gia Định...
Sự vắng mặt bất ngờ của nhà sư đã làm cho công chúa vô cùng hụt hẫng. Sau nhiều ngày biếng ăn, mất ngủ vì nhung nhớ, sức khỏe công chúa sa sút nghiêm trọng. Biết không thể giấu được công chúa, những người hầu cận đành phải tiết lộ tung tích nhà sư. Lấy cớ đi cúng dường, công chúa Ngọc Anh được hoàng huynh Minh Mạng cho phép xuôi về phương Nam và dừng chân ở chùa Từ Ân đất Gia Định.
Ở chùa Từ Ân nhiều ngày, công chúa vẫn không gặp được nhà sư. Không một ai có thể cho công chúa biết hành tung của người mình yêu. Điều này đã làm cho công chúa suy sụp nặng. Biết không thể giấu được, tăng chúng đành phải tiết lộ sư Liễu Đạt đã nhập thất 2 năm tại chùa Đại Giác.
![]() |
Bút tích của công chúa Ngọc Anh. |
Tìm đến chùa Đại Giác, công chúa Ngọc Anh đứng thật lâu trước tịnh thất bày tỏ nguyên vọng mong muốn được gặp nhà sư lần cuối trước khi hồi kinh. Im lặng. Không một tiếng trả lời. Không nản, công chúa bày tỏ nếu không cho gặp mặt chỉ mong được nhìn thấy bàn tay...
Vài phút sau, từ ô cửa nhỏ nơi đưa thức ăn vào, một bàn tay ló ra. Ngọc Anh mừng rỡ nở nụ cười thật tươi rồi bỗng chốc nước mắt tuôn trào, Công chúa ôm bàn tay nhà sư hôn một cách trìu mến rồi sụp lạy. Nước mắt tuôn lã chã.
Canh ba đêm ấy, trong lúc mọi người đang say giấc, ngọn lửa từ tịnh thất nơi nhà sư trú ngụ bùng cháy dữ dội. Khi mọi người đến nơi chỉ còn lại đống tro tàn. Bới trong đống tro ấy, nhục thân của nhà sư đã bị cháy đen.
Ngọn lửa đã không thiêu được tình yêu của công chúa dành cho nhà sư. Vài ngày sau, công chúa tìm cách theo nhà sư bằng liều độc dược quyên sinh để lại cho hậu thế câu chuyện tình bi ai.
Hai cuộc tình đều để lại cho cô gái trẻ Hồ Thị L nước mắt và đau khổ. Cô làm mẹ đơn thân trong sự ghẻ lạnh của người thân. Lần thứ 2 mang thai, L đến chùa Mục Đồng cầu cứu, xin nương náu chờ ngày sinh nở.
" alt="Truyền thuyết về mối tình bi kịch, ngang trái nơi cửa chùa"/>Nguyễn Trọng Tài sinh năm 1978 tại Thái Nguyên. Là một cái tên nổi bật trong lớp họa sĩ đương đại, anh có rất nhiều triển lãm từ năm 2003 đến nay. Các tác phẩm của anh cũng có mặt trong những bộ sưu tập của các gallery uy tín trong và ngoài nước.
Điểm nổi bật nhất trong các tác phẩm của Nguyễn Trọng Tài không nằm ở chất liệu hay kích thước, mà ở những vòng xoay không ngừng từ ballet. Cái duyên với ballet của anh đến vô cùng tự nhiên. Trong lúc tìm tòi tư liệu cho bài thi tốt nghiệp, Nguyễn Trọng Tài có khoảng 3 tháng đi thực tế tại trường Múa Việt Nam. Bài tốt nghiệp cũng chính là tác phẩm đầu tiên của anh về đề tài ballet, mở đầu cho những sáng tạo mềm mại đầy cuốn hút sau này.
Mỗi họa sĩ thường có một chủ đề yêu thích, là sợi chỉ đỏ xuyên suốt sự nghiệp của mình. Với những họa sĩ thành danh, tên tuổi của họ sẽ gắn liền với chủ đề đó, như Hoàng Phượng Vỹ với sự thơ ngây, Nguyễn Minh Phước chịu ảnh hưởng Phật giáo, Nguyễn Quang Minh gắn liền với hình ảnh người phụ nữ truyền thống. Đối với Nguyễn Trọng Tài, anh dành phần lớn sự nghiệp cầm cọ của mình cho những nữ vũ công ballet và bộ môn nghệ thuật quý phái này.
Ballet nổi tiếng với sự chuyển động tinh tế nhưng không kém phần mãnh liệt. Mỗi tác phẩm lại mang trong mình những câu chuyện, và người vũ công sẽ dùng hết tài năng, tâm huyết để truyền tải chúng đến với khán giả. Sự đam mê này có lẽ đã phù phép tâm trí của Nguyễn Trọng Tài, giúp anh thành công khi đưa nét đẹp của dáng hình ballet lên tấm toan của mình.
Không chú trọng sử dụng quá nhiều màu sắc trong các tác phẩm, Nguyễn Trọng Tài tập trung thể hiện sự kết nối vô hình nhưng mạnh mẽ của những nữ vũ công với không gian xung quanh. Cùng là những cá thể sống vì nghệ thuật, anh thấu hiểu sự cống hiến của các vũ công. Bất kỳ bộ môn nghệ thuật nào, dù là ballet hay hội họa, không bao giờ là con đường dễ dàng với những người theo đuổi nó. Qua nét cọ của mình, Nguyễn Trọng Tài mong muốn người xem có thể cảm nhận được tình yêu cháy bỏng trong từng bước chân của người nghệ sĩ.
Nguyễn Trọng Tài không dừng lại ở việc kể câu chuyện về đam mê nghệ thuật cháy bỏng. Với chủ thể xuyên suốt là các nữ vũ công, tác phẩm của anh thổi một làn gió nhẹ nhàng và kiêu sa lẩn khuất trong những tầng váy tutu đặc trưng. Mỗi bức tranh kể các mẩu chuyện nhỏ không đầu không cuối, lúc trên sân khấu, khi là cuộc nói chuyện trong giờ nghỉ giải lao, hay giữa những buổi luyện tập căng thẳng.
Những vũ công thanh thoát đưa cánh tay mềm mại đến trước mắt người yêu nghệ thuật, dẫn dắt họ vào một chiều không gian phi trọng lượng. Bóng hình của sự mềm mại, mong manh chiếm lấy toàn khung tranh, khiến người xem không khỏi rung động trước vẻ đẹp thoát tục của người nghệ sĩ.
Trong trường phái hội họa Ấn tượng, Edgar Degas nổi tiếng với các tác phẩm về ballet và những vũ công trong chiếc váy tutu trắng muốt. Từng nét cọ chuyển động để lại dấu ấn đậm nét trong trái tim và tâm trí của công chúng yêu nghệ thuật. Gần 200 năm sau, các tác phẩm của ông vẫn là biểu tượng hoàn hảo cho sự kết hợp giữa hội họa và ballet.
Ở Việt Nam, mặc dù bộ môn này chưa thu hút sự chú ý từ công chúng, nhưng không ai có thể phủ nhận sức hấp dẫn mà ballet mang lại. Là một người hâm mộ nhiệt thành, Nguyễn Trọng Tài cuốn nét cọ của mình theo từng nhịp điệu, từng hơi thở của ballet, từ đó đem lại cho những người yêu nghệ thuật một trải nghiệm đặc biệt, đầy gợi cảm và nữ tính.
Nhận định, soi kèo Alaves vs Villarreal, 22h15 ngày 8/3: Tầu ngầm siêu tốc
Trong một cuộc phỏng vấn với American Salonnăm 2015, Fabio chia sẻ: "Gia đình tôi là trên hết. Khi ngồi ở sân sau nhà, tôi tự hỏi 'mình muốn được nhớ đến vì điều gì?'... Tôi muốn được nhớ đến vì những mối quan hệ mà tôi đã xây dựng".
18 tháng sau, vào ngày 23/1/2017, nhà tạo mẫu tóc 49 tuổi bị sát hại khi đang ngồi trên chiếc ghế yêu thích ở sân sau ngôi nhà tại Woodland Hills, Los Angeles.
Vợ Fabio, Monica Sementilli, lúc đó đang đi mua sắm ở siêu thị, đã quan sát qua camera an ninh của gia đình kết nối với điện thoại và thấy hai kẻ trùm đầu ghìm chặt, đâm liên tiếp vào người Fabio.
"Anh ấy đi rồi", người vợ 45 tuổi khóc trên vai một người bạn vào tối hôm đó.
Cả giới làm tóc xôn xao khi cái chết của Fabio được đưa tin khắp các mặt báo năm 2017.
Theo đó, hơn 70 tác phẩm tranh sơn mài, tranh sơn dầu, bột màu, điêu khắc của 39 tác giả là hội viên Chi hội Mỹ thuật, Hội VHNT tỉnh Bắc Ninh sáng tác vào những năm gần đây được trưng bày. Những tác phẩm được trưng bày tại triển lãm cho thấy các tác giả đã có sự tìm tòi, đổi mới về bút pháp, bố cục, màu sắc, đề tài, ngôn ngữ tạo hình…
![]() |
Tác phẩm 'Đầm sen mùa hạ' của họa sĩ Nguyễn Nghĩa Cương. |
![]() |
Tác phẩm 'Tháng tám giỗ cha, tháng ba giỗ mẹ' họa sĩ Đỗ Hữu Bảng. |
Hai tác phẩm 'Quê nội' (trái) và 'Cá về' (phải) của họa sĩ Nguyễn Phúc Oanh.
Triển lãm trưng bày những tác phẩm mỹ thuật với nội dung chủ đạo ca ngợi truyền thống văn hiến, cách mạng, sự năng động trong thời kỳ hội nhập của tỉnh; phác họa những nét đẹp văn hóa truyền thống và vẻ đẹp con người vùng quê Bắc Ninh - Kinh Bắc…
Qua đó, triển lãm muốn giới thiệu những tác phẩm hội hoạ, điêu khắc tiêu biểu của các hoạ sĩ, nhà điêu khắc Bắc Ninh tới đông đảo công chúng, hoạ sĩ Thủ đô và các tỉnh, thành trong cả nước; quảng báo tới người dân trong nước và du khách nước ngoài về một tỉnh Bắc Ninh năng động, phát triển.
Phương Linh
Chiều 16/11, tại Hà Nội, Ban Tuyên giáo Trung ương, Bộ VHTT&DL đã tổ chức Khai mạc Triển lãm “Văn hóa soi đường cho quốc dân đi”.
" alt="70 tác phẩm 'Sắc màu Bắc Ninh"/>LTS:Không biết từ bao giờ, nhịp đời trong hẻm nhỏ Sài thành nhẹ nhàng đi vào thơ ca nhạc họa.
Hẻm Sài thành từ những năm 1960 hệt như lời bài hát Xóm đêm: “Đêm khuya ngõ sâu như không màu” và “Hắt hiu vàng ánh điện câu” của nhạc sĩ Phạm Đình Chương.
Đó có thể gọi là khoảng thời gian “đời nghèo mà vui” của người lao động nghèo, dân tứ xứ tìm về nương náu trong những con hẻm nhỏ.
Biến thiên lịch sử khoác lên các con hẻm “hắt hiu” một vòng đời mới: hiện đại, văn minh và nghĩa tình.
Tuyến bài Hẻm nhỏ Sài thành lưu dấu cổ kimcủa VietNamNetgóp nhặt chuyện xưa chuyện nay, nhắc nhớ “đặc sản” hẻm của Sài Gòn - TP.HCM.
Kỳ 1: Chuyện ở khu đất dữ Sài Gòn xưa: Người đẹp vào quán bar, nhóm trai chờ đầu hẻm
Kỳ 2: Chuyện khó tin về những gã giang hồ ở khu đất dữ Sài Gòn xưa
Kỳ 3: Chuyện giang hồ xưa nhảy xe lửa làm điều khiếp vía ở con hẻm ôm trọn đường tàu
Kỳ 4: 5 đứa trẻ nhặt phế liệu và chuyện đau lòng nơi hẻm đường tàu Sài Gòn xưa
Hẻm 2 tên
Khu phố Tây (phường Phạm Ngũ Lão, quận 1, TP.HCM) có một hẻm mang 2 tên gọi khác nhau. Một đầu hẻm mang tên 104 Bùi Viện và đầu còn lại là 241 Phạm Ngũ Lão.
Con hẻm này được phân đôi bởi nút giao là một ngã tư ở giữa. Dựa trên sự phân chia tự nhiên đó, hẻm 104 Bùi Viện được tính từ nút giao đến đầu ngõ Bùi Viện và phần ngược lại thuộc hẻm 241 Phạm Ngũ Lão.
Từ những năm 1960, hẻm 241 Phạm Ngũ Lão được người dân đô thị Sài Gòn xưa biết đến với tên gọi hẻm chợ chiều.
Chị Châu Mỹ Lệ (51 tuổi, ngụ phường Phạm Ngũ Lão) cho biết, hẻm chợ chiều hình thành từ thời ông bà của chị. Ông bà chị Lệ có quê gốc ở Trà Vinh, di tản về hẻm chợ chiều, sống chủ yếu nhờ nghề buôn bán.
Ngoài chị Lệ, bậc cao niên ở khu vực phố Tây khẳng định, hẻm 241 Phạm Ngũ Lão từng nhộn nhịp người mua kẻ bán, đủ các mặt hàng như hàng ăn uống, thịt cá, rau củ tươi sống…
Ngày đó, con hẻm ngập nước, phải lót ván để đi. Dù nước ngập sâu nhưng các tiểu thương vẫn làm sàn, kê hàng bày bán đông đúc.
“Năm 1980, tôi khoảng 8 tuổi, có nghe cha tôi kể, dù chợ Bến Thành kế bên nhưng bà con thích mua hàng ở hẻm chợ chiều.
Ở đây, hàng hóa bán giá cả phải chăng, còn chợ Bến Thành chủ yếu phục vụ khách du lịch”, chị Mỹ Lệ chia sẻ.
Ngoài ra, hẻm chợ chiều còn một điểm đặc biệt hơn so với những con hẻm khác trong khu vực. Đó là xe tải chở nón lá ở Bình Định thường ghé hẻm để xuống hàng.
Khoảng 2-3h sáng, xe tải vào đến đường Phạm Ngũ Lão, bấm còi liên tục. Nghe tiếng còi báo hiệu, cư dân hẻm chợ thức giấc, những lao động sống bằng nghề vác nón thuê lật đật chạy ra.
Tiền công tính theo số cây nón nên nhiều người tranh thủ, giành nhau khuân vác. Thậm chí, một số còn hỏi dò nhà xe, ra đường Phạm Ngũ Lão đứng chờ cả đêm.
Lâu dần, nhu cầu tiêu dùng nón lá ở TP.HCM giảm xuống, rồi mất hẳn. Hẻm không còn những đêm thức trắng, đón những chuyến xe đầy ắp nón lá của xứ nẫu.
Tấm lòng hào sảng
Từ năm 1990, khách du lịch quốc tế đến TP.HCM tham quan nhiều hơn. Trong đó, Tây balo (du lịch bụi) đổ dồn về khu vực hẻm chợ chiều.
Cư dân hẻm đổi hướng làm ăn, dẹp sạp nghỉ bán, chuyển sang xây dựng khách sạn, quán bar… Hẻm chợ chiều ẩm thấp, ngập nước được cải tạo thành hẻm bê tông, nhà cửa, khách sạn mọc lên như nấm.
Lúc đó, chị Mỹ Lệ tạm nghỉ bán hàng ăn khoảng 1-2 năm, chuyển qua giao rượu bia cho các quán nhậu, bar…
“Đa số tiểu thương nghỉ bán do lớn tuổi hoặc chuyển hướng làm ăn. Hiện tại, hẻm chỉ còn tôi và chị bán bún riêu là người từng bán ở hẻm chợ chiều”, chị Lệ cho biết.
51 năm ở hẻm 241 Phạm Ngũ Lão và 27 năm bán hủ tiếu, hơn ai hết, chị Lệ gắn bó, chứng kiến những đổi thay từng ngày của con hẻm.
Lúc phố Tây hình thành, quán hủ tiếu của chị đông khách hơn, đặc biệt có nhiều thực khách nước ngoài. Mỗi sáng, du khách đổ ra hẻm ăn sáng rất đông đúc, đến trưa họ tỏa đi khắp nơi tham quan.
Đến tối, các hàng quán, bar ở mặt tiền đường Bùi Viện lên đèn hoạt động thì đời sống trong hẻm trở về trạng thái thưa vắng.
Trước dịch Covid-19, một số hộ dân mở dịch vụ giữ xe trong hẻm sâu. Khi dịch bệnh đi qua, phố Tây bớt sôi động, dịch vụ này cũng chết dần.
“Dù không náo nhiệt như trước nhưng vài người có nhà gần đường Bùi Viện vào hẻm ăn sáng, tâm sự với tôi là ngoài đó ồn ào, không ngủ được.
Một số quyết định cho thuê nhà, đến nơi khác sống. Họ tiết lộ tiền đặt cọc thuê nhà trong vài năm đủ để mua một căn nhà nhỏ ở chỗ khác”, chị Mỹ Lệ thông tin.
Theo người dân phố Tây, ở đây rất dễ sống và làm ăn có phần thuận lợi hơn những nơi khác. Dù ở khu trung tâm của TP.HCM lại pha tạp lối sống của khách nước ngoài nhưng bà con sống trọng nghĩa tình.
Gần 30 năm mở quán hủ tiếu, chị Lệ không phải trả một đồng tiền thuê mặt bằng. Đó là chuyện hiếm trong thời buổi tấc đất tấc vàng.
“Nếu không có nghĩa tình, hàng xóm không thương thì tôi đâu được buôn bán cho đến bây giờ”, chị Lệ nói.
Ngoài chị Lệ, những hộ dân khác khẳng định cư dân của hẻm rất đoàn kết. Đặc biệt, tổ trưởng ở đây rất quan tâm, vận động bà con tương trợ lẫn nhau. Người có thu nhập rủng rỉnh thường hỗ trợ, góp tiền giúp các lao động tạm trú, neo đơn.
Đợt đỉnh dịch Covid-19, bà con chia nhau từng bó rau, con cá, ký gạo… Nghe hàng xóm bệnh, họ nhắn tin, gọi điện hỏi han, động viên.
Quý cái tình của cư dân, nhiều khách Tây quyết định thuê trọ, tìm việc làm bám trụ lâu dài ở hẻm. Hàng ngày, họ hỏi han hàng xóm, ngồi cà phê vỉa hè, ăn hủ tiếu, bún riêu…
Giữa đô thị sôi động, nhịp đời ở hẻm chầm chậm trôi qua, cả chủ lẫn khách đều cảm nhận được nghĩa tình bền chặt.
'Dân ở đây hiền không hiền, dữ không dữ nhưng người đàng hoàng mới được vào đây quay phim', người dân sinh sống tại cù lao Nguyễn Kiệu, nơi diễn ra bối cảnh chính phim Bố già nói.
" alt="Hẻm chợ chiều ‘lên đời’ thành phố Tây, cư dân rủng rỉnh tiền"/>Hẻm chợ chiều ‘lên đời’ thành phố Tây, cư dân rủng rỉnh tiền