Chồng kém tuổi của Ngọc Huyền 'Thương ngày nắng về' là cháu NSƯT Chí Trung
Ảnh: Xéo Xọ, Lê Chí Linh
Ngọc Huyền 'Thương ngày nắng về': Chồng tôi không phải đại giaDiễn viên Ngọc Huyền - em út trong phim 'Thương ngày nắng về' xác nhận với VietNamNet cô sẽ kết hôn vào tháng 1/2024 và chia sẻ về chồng sắp cưới.(责任编辑:Công nghệ)
- Nhận định, soi kèo Saint
- Truyện Gả Cho Nhà Tài Phiệt
Mười năm trước, tôi dùng một tờ hợp đồng buộc hắn phải đến bên tôi, ở cạnh tôi và rồi trở thành người của tôi. Thoáng chốc trôi qua, thời hạn mười năm cũng sắp kết thúc, còn hắn thì nhanh chóng muốn thoát khỏi gông xiềng này.
"..."
Ha ha, hắn vẫn luôn lặng im không nói lời nào, chín lần sinh nhật trước đều là thế, có lẽ lần thứ mười này cũng sẽ vậy thôi.
Hắn tắm xong rồi bước ra khỏi phòng tắm với cơ thể trần chuồng. Cơ thể mà tôi đã sở hữu suốt mười năm nay, tôi nắm rõ mỗi một tấc da thịt, mỗi một khối cơ bắp đó trong lòng bàn tay, chỉ có trái tim ấy là tôi vĩnh viễn không thể nào chạm đến được.
"Tại sao em không đòi anh cái gì vậy? Năm nào anh hỏi em thì em cũng lặng thinh. Hết năm nay là hợp đồng hết hạn rồi, em sắp được giải thoát rồi, tại sao em không yêu cầu em thứ gì hết? Cái gì cũng được mà, anh sẵn lòng trao cho em mà."
"Tôi không muốn cầu xin anh cái gì cả, bởi vì tôi không muốn mắc nợ anh, dù đó có là tiền tài hay nhân tình, tôi cũng không muốn nợ."
"Em hận anh đến thế ư?"
"Trên thế giới này người tôi hận nhất chính là anh!"
"Ha ha..."
"Nhưng mà anh yêu em, trên thế giới này anh chỉ yêu mỗi em, em có biết không?"
"Thật ghê tởm! Ai lại muốn đâm vào mông của một thằng đàn ông chứ, chỉ có loại biến thái như anh mới thích!"
"Đúng vậy, anh biến thái, ha ha... Nhưng chẳng phải em vì thiếu tiền của biến thái nên mới phải làm tình với tên biến thái đó, còn phải ở cạnh biến thái sao. Mà nhanh thôi, hợp đồng này sắp kết thúc rồi, qua vài ngày nữa là em có thể thoát khỏi cái gã biến thái này rồi!"
Tôi chỉ có thể mỉa mai bản thân mình như vậy, dùng hết thủ đoạn để hắn ở với tôi mười năm. Thời gian sao mà ngắn ngủi quá, thế nhưng... thế nhưng, ha ha...
Hắn không nói chuyện, có lẽ do hắn không biết phải cãi lại thế nào. Đối với hắn, ngay cả thành ngữ hắn cũng keo kiệt nói với tôi!
"Anh sẽ chuẩn bị cho em một món quà, hôm sinh nhật anh sẽ tặng em!"
Nhớ trước kia tôi đã từng hỏi hắn rằng, tôi phải lấy gì trao đổi để hắn đồng ý ở bên tôi mãi mãi. Hắn trả lời tôi đó là toàn bộ doanh nghiệp của Mạc thị. Nếu tôi thật sự dâng Mạc thị lên cho hắn thì liệu hắn có bên tôi trọn đời không?
Dạ dày bất ngờ co thắt, đau quá, cả người rét run. Tôi cắn chặt răng bước xuống giường, lảo đảo chạy ào vào phòng tắm. Cổ họng trào dâng cảm giác buồn nôn, sau đó phun ra một ngụm máu lớn, cả người lạnh toát ngước nhìn khuôn mặt trắng bệch của mình trong gương.
Ngón tay gầy guộc chạm nhẹ lên mặt kiếng, vết máu dữ tợn trên môi đối lập với khuôn mặt tái nhợt của tôi. Tôi chậm rãi nhếch khóe môi lên và nở một nụ cười nhàn nhạt.
Cứ cho là hắn tình nguyện trao cả đời của mình cho tôi, nhưng tiếc là tôi không thể nhận nữa rồi. Sự sống của tôi rất nhanh sẽ chấm dứt, nhân lúc tôi còn có thể tặng quà cho hắn, tôi muốn tận mắt nhìn hắn rời đi, tôi sẽ để hắn đi!
Thẩm Văn Vũ ngồi lên chiếc Mercedes-Benz, đây là xe mà Mạc Lam Tuyên phái tới đón hắn. Hôm nay là sinh nhật của hắn, Mạc Lam Tuyên nói sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho hắn, thậm chí còn chuẩn bị quà tặng hắn.
Rốt cuộc hắn là gì của Mạc Lam Tuyên?
Nói dễ nghe thì là trợ lý đặc biệt, nói thẳng ra thì là người đàn ông được Mạc Lam Tuyên bao dưỡng. Là nam sủng ký hợp đồng mười năm!
"Thưa cậu Thẩm, ông chủ mời cậu đến LS, anh ấy đã chuẩn bị quần áo cho cậu, xin mời cậu mau đi thay."
"Hừ..." Hắn bật cười, lấy bao thuốc lá ra rồi hút một điếu. Mùi thuốc là nồng nặc phủ kín toàn bộ không gian chật hẹp.
Giờ phải thay quần áo, mặc bộ đồ mà Mạc Lam Tuyên chọn, sau đó xịt nước hoa anh ta thích, từ đầu đến chân đều là sự phối hợp mà anh ta muốn. Mạc Lam Tuyên đúng là đã xem hắn như một con rối, một con búp bê Kenny chỉ thuộc về anh!
Mười năm trước, để cứu công ty của bố và bác Đinh, hắn đã đồng ý thực hiện trao đổi. Dùng một tờ hợp đồng bán thân để đổi lấy viện trợ từ phía doanh nghiệp Mạc thị, kết quả Mạc Lam Tuyên có được mười năm của hắn, mà công ty nhờ vào mười đô la Mỹ của anh nên xoay vốn được. Cuộc mua bán này quả nhiên xứng đáng!
Từ đó về sau, hắn ở cạnh Mạc Lam Tuyên, làm tình, ăn uống ngủ nghỉ với anh. Thậm chí đến thời điểm cố định sẽ cùng anh ra nước ngoài nghỉ phép, cuộc sống vô cùng thoải mái, không cần công tác, chỉ cần bên cạnh Mạc Lam Tuyên là được. Thật đúng là đốt đèn tìm cũng không có đâu chuyện tốt như vậy, song hắn lại ghét nó lắm.
Người hắn yêu là Đinh Vân Quân, nhưng vì đại cục, hắn buộc phải đi ôm một người đàn ông khác, cùng với anh ta quan hệ thân thể. Kể cả khi đêm nào hai người cũng làm tình, quấn quýt tay chân, mồ hôi hỗn tạp, mặc kệ làm tình nhiều đến mấy, hắn vẫn không thể động lòng với Mạc Lam Tuyên, thay vào đó chỉ có thù hận chồng chất!
"Thưa cậu?"
"... Tôi tới ngay, thay quần áo xong tôi sẽ qua tìm anh ta."
"Vâng."
Đi vào nhà hàng, Mạc Lam Tuyên đã đến từ sớm, anh ngồi ở chỗ chỉ định trước, tay chống đầu và nhắm mắt lại, khuôn mặt trông tái nhợt giả tạo. Làn da như trong suốt, tóc tai chỉnh tề, tây trang sạch sẽ, thoạt nhìn như một con búp bê không có sinh mệnh.
Thẩm Văn Vũ chậm rãi đi đến chỗ anh, mỗi bước đi từ tốn nhẹ nhàng. Những năm gần đây hắn đã sớm quen với từng hành động một của Mạc Lam Tuyên. Gương mặt như dao khắc đã in hằn thật sâu vào trong lòng hắn, thậm chí mùi hương, hơi ấm, từng tiếng rên rỉ thở dốc, phản ứng khi cao trào, không có gì mà hắn không biết.
Như vậy có thể gọi là yêu không? Nếu như không thể, tại sao lại gọi nó là "ân ái"? Thẩm Văn Vũ bỗng nhiên nảy lên suy nghĩ này. Hắn ở bên cạnh Mạc Lam Tuyên không phải vì thưởng thức tài năng của anh, mọi người thường nói bi thương sẽ quên lãng theo năm tháng, còn nói bên nhau lâu sẽ bén lửa nên duyên, vậy hắn và Mạc Lam Tuyên đến tột cùng thuộc loại nào đây?
Có lẽ... chỉ là có lẽ... Bởi vì lòng thù hằn của hắn đối với Mạc Lam Tuyên quá sâu nên mới không cách nào nảy sinh tình cảm được, huống chi là yêu.
Giày da sáng bóng dừng ở trước bàn, Mạc Lam Tuyên vẫn nhắm mắt duy trì động tác cũ, cảm giác dáng vẻ của anh không hề tỉnh táo.
"Tôi tới rồi!" Âm thanh cứng nhắc lạnh băng vang lên, ngay cả ánh mắt hắn nhìn Mạc Lam Tuyên cũng lạnh lẽo. Hắn đối với Mạc Lam Tuyên ngoại trừ lạnh cũng chỉ có lạnh, tuy nhiên những lúc nóng nhất cũng chỉ dành cho Mạc Lam Tuyên.
Anh mở mắt, từ từ ngẩng mặt lên, nhìn về phía Thẩm Văn Vũ rồi nở một nụ cười: "Em mặc bộ quần áo này trông đẹp lắm. Em thích không?"
Hắn không nói gì, chỉ kéo ghế ra rồi ngồi xuống. Thay vào đó hắn lại cầm ly nước lên uống một hơi cạn đáy: "Tôi thích hay không không quan trọng, chỉ cần anh thích thì dù tôi có không thích cũng phải mặc vào." Trong lời nói còn mang theo chút mỉa mai, là hắn cố ý nói như vậy. Mạc Lam Tuyên không phải kẻ ngốc, hắn cố tình để anh nghe hiểu.
Đôi môi đang nhếch lên khẽ cứng đờ, anh hơi sững sờ, sau lại cười cho qua: "Trước tiên cứ ăn đi đã!"
"Đầu bếp chính đề cử." Thẩm Văn Vũ không nhìn menu mà dứt khoát gọi món đề cử trong ngày. Sau đó, hắn thả lỏng cơ thể rồi tựa vào ghế.
"Đồ ăn ở đây rất ngon, em không xem thử chút à?"
Hắn liếc mắt, cười lạnh: "Ngon thì làm sao, nhìn thấy anh đồ ngon cũng khó mà nuốt trôi."
Không khí xung quanh lập tức đông cứng lại. Lần này, Mạc Lam Tuyên không cười nổi nữa, nụ cười dần biến mất trên môi. Anh cúi đầu thở dốc mấy hơi rồi nói: "Cho tôi giống vậy đi."
"Vâng." Bồi bàn gật đầu rồi lui xuống.
Im lặng vẫn tiếp tục, Mạc Lam Tuyên thì cúi đầu, còn Thẩm Văn Vũ đang nhìn vào hư không.
Là hắn cố ý dùng thái độ này đối xử với Mạc Lam Tuyên, bởi vì hắn mới là người chịu thiệt, thế nhưng nội tâm lại chống cự. Đúng vậy, mười năm nay hắn vẫn chống đối Mạc Lam Tuyên, mặc kệ Mạc Lam Tuyên có tốt với hắn đến mức nào, trong lòng hắn cũng không thể nào tiếp nhận được. Nói cách khác, không chấp nhận anh – chính là giữ lấy một chút lòng tự trọng duy nhất còn sót lại!
Mười năm qua, hắn không ngừng nhắc nhở bản thân rằng, tuyệt đối không được quên Đinh Vân Quân, không được quên Mạc Lam Tuyên đã dùng thủ đoạn hèn hạ như thế nào buộc hắn khuất phục. Tất cả những thứ này chính là cái giá đắt đỏ mà Mạc Lam Tuyên đáng phải trả!
"Xin lỗi, cho anh ra ngoài một chút."
Mạc Lam Tuyên vội vàng đứng dậy, quay đầu đi về phía nhà vệ sinh. Qua một lúc lâu đến khi súp đã được bưng lên thì anh mới quay về.
Lần nữa ngồi xuống, trên mặt của anh lại tiếp tục phủ lên một nụ cười.
" alt="Truyện Hợp Đồng" />Truyện Hợp Đồng
Đầu bên kia điện thoại chỉ hơi sững sờ, sau đó ngữ khí ôn hòa chậm rãi đáp: "Bạn học, cậu nên rời giường đi học"
"A?" Yến Gia còn chưa kịp phản ứng.
"Bạn học, một tấc thời gian một tấc vàng, không nên lãng phí tuổi trẻ"
"Ồ"
Cái này là Yến Gia biểu thị đối với tầm quan trọng của câu "Một tấc thời gian một tấc vàng" một mực tán thành. Mãi đến tận khi đối phương kết thúc cuộc gọi, Yến Gia mới phục hồi tinh thần lại, mờ mịt mà nhìn quanh phòng ngủ trống rỗng.
Không đúng, là ai a! Yến Gia quên mất đi vấn đề mấu chốt này. Trực tiếp thoải mái cùng người kia hàn huyên, nghe theo người kia mà thông suốt tự mình thức dậy, coi như đây là trò đùa dai đi. "Bất quá, bạn học kia âm thanh vẫn rất dễ nghe."
Ôn nhu khiến lòng người nghe ngứa ngáy, thanh âm giống như học trưởng vậy...
Cuộc gọi vừa qua, Yến Gia đã hoàn toàn không còn ý nghĩ ngủ tiếp, liền dứt khoát hướng đến thư viện mà đi tới. Từ ký túc xá số Hai của mình, dậy sớm đến thư viện chiếm chỗ ngồi. Gần cuối kỳ, thư viện đặc biệt đông, đi muộn cơ bản không tìm được bàn trống. Tranh đua đặc biệt lợi hại.
Yến Gia mang theo quyển sách tham khảo tiếng Anh, tìm được chỗ ngồi phía sau bạn cùng phòng, liền bắt đầu gặm sách. Bởi vì cậu học chuyên ngành tiếng Nhật, cho nên đã sớm đem tiếng Anh quăng lên chính tầng mây. Nhưng tiếng Anh là môn vẫn phải thi, tuy rằng yêu cầu rất thấp, 70% là bài tập trong sách giáo khoa.
Mà phải nhớ kĩ, cũng rất khó a!
Yến Gia ngay tại thời điểm tập trung, bên tai đột nhiên xuất hiện một làn hơi nóng, Yến Gia cho là mình đã nghe nhầm rồi. Mãi đến khi vai bị người vỗ một cái, Yến Gia mới phát hiện ra không nhận lầm người.
"Xin hỏi, chỗ này có người ngồi không?"
Yến Gia hướng mắt về phía học trưởng cậu thầm mến hổ thẹn mà đỏ mặt! Cậu sững sờ một hồi, lắp bắp trả lời: "Không... người"
Mâu Quý Đồng đối Yến Gia khẽ mỉm cười, sau đó an vị chỗ ngồi bắt đầu đọc sách.
Hỗn đản, quá tuấn tú rồi! Yến Gia nai vàng ngơ ngác, đem đầu cúi thấp đến mức sắp kề sát sách, bởi vì mặt hắn thực rất nóng, rất đỏ, sợ rằng bộ dáng thẹn thùng của chính mình bị học trưởng chê cười.
Yến Gia để ý Mâu Quý Đồng đã lâu rồi, có thể nói là khi nhập học không lâu liền biết anh. Đến vây xem giải thi đấu do trường tổ chức, đã say đắm phong thái của học trưởng đến thần hồn điên đão từ đây hết thuốc chữa. Ngoại hình anh tuấn lại thêm chính mình đa tài đa nghê. Cuối cùng, không ngoài dự liệu học trưởng trở thành quán quân của cuộc thi. Có người nói là đã hai lần đoạt giải liên tiếp.
Yến Gia dè đặt liếc trộm người bên cạnh vài lần, tóc mái dày của cậu có thể che giấu tầm mắt để ý của chính mình, cũng thuận tiện cho Yến Gia nhìn trộm. Giờ phút này, khoảng cách giữa bọn họ đại khái khoảng tám cái nắm tay không sai biệt lắm.
Học trưởng, anh lớn lên anh tuấn như vậy, nên theo tôi làm gay cơ a QAQ.
Yến Gia đúng là gay, nhưng cậu lại không có ra đa nhận biết đồng loại cho nên cũng không dám mạo muội ra tay, chỉ có thể khổ bức mà mang bộ dạng thầm mến này đây. Yến Gia liền liếc nhìn bạn cùng phòng phía đối diện, bọn họ mà nhìn rõ tiểu tâm tư của Yến Gia đối với Mâu Quý Đồng chắc ở trong lòng cười trộm chính mình không có tiền đồ đây.
Một lúc sau, Yến Gia nhập tâm tập trung đọc sách, thưởng thức suất ca đương nhiên trọng yếu, nhưng thành tích cũng trọng yếu không kém. Yến Gia muốn đổi điện thoại mới, trong nhà tiền tiêu vặt cho lại không đủ, chỉ có thể dựa vào việc lấy học bổng.
Bên ngoài khí trời rất tốt, mặt trời chiếu khắp, cho nên mùa đông giá rét này mang đến một tia ấm áp. Đương nhiên trong thư viện mở máy sưởi, không chút nào cảm thấy lạnh, chỉ cảm thấy nóng hổi.
Yến Gia cùng với đám bạn cùng phòng đi ra ngoài ăn trưa, thuận tiện chính mình gửi trả sách. Cho dù là mùa đông thì hắn cũng có thói quen ngủ trưa. Ăn xong cơm cùng đám bạn thì tách ra chính mình trở về phòng ngủ bù. Tối hôm qua xem cái phim hoạt hình quá muộn nên ngủ không đủ, sáng sớm lại bị điện thoại đánh thức, vừa năm lên gối mềm, Yến Gia liền tiến vào mộng đẹp.
Bạn cùng phòng AB lúc trở lại liền thấy Yến Gia ngủ thành một cục trên giường
A: "Lại ngủ nữa, Yến Gia thực sự là heo."
B: "Lại nói, cậu gửi cái tin nhắn kia thực sự hữu hiệu? Sáng sớm có điện thoại gọi Yến Gia sao?"
Bạn cùng phòng A lắc lắc đầu, lấy ra điện thoại của mình mở ra phần tin nhắn: "Dù thế nào cũng không mất tiền, coi như chúng ta giúp người ta tạo niềm vui đi."
" alt="Truyện Tiểu Thụ, Chồng Cậu Gọi Cậu Rời Giường Đi Học" />Truyện Tiểu Thụ, Chồng Cậu Gọi Cậu Rời Giường Đi Học- Siêu máy tính dự đoán Valladolid vs Real Madrid, 03h00 ngày 26/01
- Nhận định, soi kèo Al Wahda vs Al Bataeh Club, 22h59 ngày 23/1: Cận kề nguy hiểm
- 10 bộ vỏ iPhone kì quái và vô dụng
- Truyện Nguyện Ý
- Truyện Mạt thế Hắc Tử và Lương Nhiên
- Nhận định, soi kèo Angkor Tiger vs Tiffy Army, 18h00 ngày 23/1: Tiếp tục gieo sầu
- Samsung ES8000 lộ giá bán, lên tới 8.000 USD
- Truyện Mạt Thế Chi Nếm Thử Vị Của Anh
- Truyện Người Yêu Xinh Đẹp
-
Nhận định, soi kèo Mallorca vs Real Betis, 20h00 ngày 25/1: Đối thủ kỵ giơ
Hư Vân - 25/01/2025 04:35 Tây Ban Nha ...[详细] -
Ring Audio ra subwoofer cho loa kèn
Sản phẩm có thiết kế đơn giản và kích thước vừa phải. Để bổ sung cho dải âm thấp vốn không phải là điểm mạnh với các loa kèn Ring Audio, nhà sản xuất Croatia đã giới thiệu subwoofer Bass Horn CH1 với thiết kế đồng bộ và các đặc tính phù hợp cho loa kèn, đặc biệt là dòng MH Jazz mới.
" alt="Ring Audio ra subwoofer cho loa kèn" /> ...[详细] -
Truyện Nguyện Ước Của Tĩnh Chi
Tôi nhìn anh ấy đang cụng ly với mọi người, trong lòng có chút mong đợi mơ hồ.
Anh ấy dựa vào lưng ghế, chỉ thờ ơ nói: "Đừng nói bậy, tôi và Tĩnh Chi chỉ là bạn bè trong sáng mà thôi."
Tôi sững sờ một lúc, bỗng nhiên cảm thấy thật vô vị, "Đúng vậy, chúng tôi chỉ là bạn bình thường mà thôi."
1
Sau khi tôi nói câu đó, Chu Thừa Lâm dường như liếc nhìn tôi một cái.
Không khí trong phòng ngưng lại trong vài giây.
Có người vội vàng cười phá vỡ sự ngượng ngùng:
"Vậy thì tốt quá, một người bạn của tôi đang muốn theo đuổi Tĩnh Chi đấy."
"Tĩnh Chi, tôi gửi WeChat của anh ấy cho cậu nhé?"
Tôi chưa kịp trả lời, Chu Thừa Lâm bất ngờ đặt ly rượu xuống, đứng dậy bước đến sau lưng ghế của tôi.
Anh vòng tay qua tôi một cách hờ hững, nhìn thoáng qua người vừa nói:
"Thôi đủ rồi, tôi chỉ có mỗi người bạn tốt này thôi."
"Cô ấy là một cô gái tốt, rất trong sáng, đừng để bạn bè xấu của cậu làm hại cô ấy."
Tôi đẩy tay Chu Thừa Lâm ra, nhìn người bạn đang có chút bối rối:
"Cậu gửi cho tôi đi, xem như quen biết thêm một người bạn mới."
Người bạn vội vàng đưa WeChat cho tôi.
Tôi thêm vào danh bạ.
Khi ngẩng đầu lên, tôi thấy ánh mắt của Chu Thừa Lâm như đang cười mà không phải cười, lòng tôi cảm thấy một nỗi đau âm ỉ.
Tôi vô thức muốn đứng dậy rời đi, nhưng Chu Thừa Lâm giữ tôi lại, anh lấy điện thoại ra và bật camera:
"Tĩnh Chi, nhìn vào ống kính nào."
Ống kính ghi lại khuôn mặt của tôi và anh ấy.
Một khuôn mặt anh tuấn, nụ cười phong trần tự do.
Còn khuôn mặt kia thì hơi nhợt nhạt, trong ánh mắt có chút mơ hồ trống rỗng.
Chụp xong, anh trực tiếp đăng lên WeChat: "Tình bạn muôn năm."
Tôi bỗng nhiên cảm thấy mọi thứ thật vô vị.
" alt="Truyện Nguyện Ước Của Tĩnh Chi" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Fenerbahce vs Lyon, 0h45 ngày 24/1: Tự tin trên sân nhà
Hoàng Ngọc - 23/01/2025 03:25 Cup C2 ...[详细] -
Khách hàng dùng máy tính HP được bảo trì miễn phí
Máy tính của khách hàng được bảo trì theo đúng quy chuẩn của HP. Ảnh: T.N Cụ thể, chương trình áp dụng tại Quảng Ninh, Hải Phòng, Nha Trang, TP.HCM, Đồng Nai, Cần Thơ, Biên Hòa, Vũng Tàu và Cà Mau, chỉ dành cho khách hàng sử dụng máy tính xách tay được mua tại đại lý của HP Việt Nam (kể cả không còn bảo hành).
Tại các trung tâm của HP, máy tính của khách hàng sẽ được kiểm tra tổng quát 7 hạng mục công việc, gồm: kiểm tra phần cứng, hệ điều hành, sửa lỗi trình duyệt web giúp máy lướt web nhanh hơn, kiểm tra và cập nhật Bios, sắp xếp lại ổ cứng, tư vấn sử dụng máy tính xách tay hiệu quả…
" alt="Khách hàng dùng máy tính HP được bảo trì miễn phí" /> ...[详细] -
iPad 3 lu mờ trước concept MacPad Pro
>> BlackBerry “Urraco” – concept bị lãng quên
Có vẻ ngoài hơi giống máy tính bảng hai màn hình Acer Iconia, concept MacPad lai giữa MacBook/iPad do nhà thiết kế Jules Moretti sáng tạo nhẹ hơn và mỏng hơn 25%. Concept có thể được xem là cuộc cách mạng của MacBook Pro, tích hợp màn hình cảm ứng của iPad 2 vào cả bàn phím và màn hình hiển thị chính. Nói cách khác, bạn sẽ làm việc đồng thời trên 2 “siêu iPad” ghép nối với nhau. Ý tưởng của Moretti loại bỏ cổng Ethernet như trên MacBook Air, nhưng thêm kết nối Thunderbolt cũng như 3 cổng USB 3.0. Tất nhiên, MacPad cũng sẽ trang bị màn hình Retina, dù với nhiều người, Retina chỉ là thuật ngữ mang tính tiếp thị của Apple.
Hình ảnh chi tiết của MacPad Pro:
" alt="iPad 3 lu mờ trước concept MacPad Pro" /> ...[详细] -
Truyện Mạt Thế Trọng Sinh Chi Ôn Nhạc
...[详细] -
Nhận định, soi kèo Mallorca vs Real Betis, 20h00 ngày 25/1: Đối thủ kỵ giơ
Hư Vân - 25/01/2025 04:35 Tây Ban Nha ...[详细] -
"Bộ trưởng Granger, xin chờ một chút!" trong căn phòng nhỏ bộ viên ngẩng đầu nói vọng ra từ giữa mớ tư liệu hỗn độn trên bàn, đưa tay lật xem mớ tài liệu dày nặng trước mặt, cuối cùng dừng lại ở một trang: "Từ sau khi Ngục Azkaban bắt đầu được chỉnh đốn cùng với cải cách thì chưa bao giờ xuất hiện trường hợp bị khổ hình cùng tra tấn, các Thần Sáng luôn công chính nghiêm minh, Ngục Azkaban ở thời đại mới cũng được coi như là ngục giam nhân đạo nhất đối với Phù thủy..."
"Đây không phải những điều mà tôi muốn nghe" Hermione bình tĩnh mà đánh gãy lời hắn: "Kêu văn phòng chuyển toàn bộ hồ sơ của ngục số 305 Azkaban tới cho tôi, kể cả là những ghi chép gần nhất."
"Vâng!" một vị thư ký khác nhanh chóng đáp lại, nhanh tay rút ra một tờ giấy mang sắc tím nhạt ở trên viết yêu cầu vừa rồi của nàng, rồi thuần thục xếp nó thành một cái máy bay, đưa về phía cửa gỗ lớn mà ném đi, máy bên trên không chao đảo vài cái rồi bỗng phóng như bay mà tìm đến nơi cần đến.
Hermione đứng ở trước cửa căn phòng, đôi mắt màu nâu nhìn như đang thơ thẩn.
Tại sảnh lớn của bộ chỉ huy người đến người đi thực hỗn loạn, các bộ viên hiện luống cuống tay chân với mớ án kiện ở khắp nơi đến không dứt trong khắp văn phòng.
"Đinh"
" alt="Truyện [HP] [BHTT] Obliviate" /> ...[详细]
Kèo vàng bóng đá Wolfsburg vs Holstein Kiel, 02h30 ngày 25/1: Chủ nhà thắng thế
Laptop dành cho người yêu thích phim ảnh
Nếu như những chiếc laptop gọn nhẹ ưu thế khi dễ dàng mang theo để làm việc tại bất cứ đâu thì máy tính xách tay có màn hình lớn sẽ sẽ phù hợp với ai làm việc ít phải di chuyển và yêu thích phim ảnh. Bạn muốn giải quyết hiệu quả công việc cũng như thỏa mãn niềm đam mê của mình với mức đầu tư hợp lý trong thời kỳ kinh tế khó khăn như hiện nay thì Toshiba Satellite L755* là một lựa chọn hoàn toàn thỏa đáng.
Yếu tố đầu tiên phải kể đến chính là màn hình rộng 15,6 inch trên L755 giúp người dùng có nhiều không gian hơn để làm việc trên bảng tính và theo dõi những bộ phim hành động nghẹt thở. Màn hình sử dụng công nghệ Clear SuperView, độ phân giải chuẩn HD 1.366 x 768 pixel cho phép hiển thị hình ảnh sáng rõ, sắc nét giúp hạn chế tình trạng mỏi mắt khi phải liên tục theo dõi những pha rượt đuổi ngoạn mục.
L755 còn được giúp sức bởi bộ vi xử lý Intel Core i thế hệ hai nền tảng Sandy Bridge là Core i3-2350M tốc độ 2,20 GHz (sử dụng bộ nhớ cache 3 MB L3, chipset Intel HM65, 4 luồng), bộ nhớ RAM chuẩn DDR3 dung lượng 2 GB. Cấu hình đủ mạnh để chạy đa tác vụ và hiển thị mượt mà các bộ phim HD “nặng ký”. Một ưu điểm nổi bật nữa của L755 là ổ cứng dung lượng lớn tới 640 GB cho bạn không gian thoải mái để lưu trữ những bộ phim yêu thích mà không lo phải hy sinh bất kỳ phim nào trong bộ sưu tập quý giá của mình.
" alt="Laptop dành cho người yêu thích phim ảnh" />