Bộ VH-TT&DL vừa báo cáo Thủ tướng Chính phủ về việc đề nghị xét tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh cho tác giả Đoàn Hữu Công (Thuận Yến) và Giải thưởng Nhà nước cho 8 tác giả trong lĩnh vực văn học, nghệ thuật năm 2016.

Sửa quy trình xét giải thưởng Hồ Chí Minh và Nhà nước về văn học nghệ thuật" />

Đề nghị xét tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh cho nhạc sĩ Thuận Yến

Thời sự 2025-03-21 18:48:52 5568

Bộ VH-TT&DL vừa báo cáo Thủ tướng Chính phủ về việc đề nghị xét tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh cho tác giả Đoàn Hữu Công (Thuận Yến) và Giải thưởng Nhà nước cho 8 tác giả trong lĩnh vực văn học,ĐềnghịxéttặngGiảithưởngHồChíMinhchonhạcsĩThuậnYếkết quả vô địch đức nghệ thuật năm 2016.

Sửa quy trình xét giải thưởng Hồ Chí Minh và Nhà nước về văn học nghệ thuật
本文地址:http://mobile.tour-time.com/news/275c699466.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Siêu máy tính dự đoán Fulham vs Tottenham, 20h30 ngày 16/3

{keywords} 

Vì lý do đó nên sau này cháu quen bạn gái bằng lứa tuổi, gia đình tôi ủng hộ theo ý cháu. Quen mới hơn 7 tháng thì cháu nằng nặc đòi kết hôn.

Nghĩ con mới hai mươi ba tuổi, tôi không muốn cưới dâu sớm nhưng con trai tôi gần như ăn ngủ luôn ở nhà bạn gái, cháu còn dọa nếu như không cưới để cô ấy đi lấy chồng thì cháu bỏ nhà đi bụi luôn. Ông xã tôi thấy bạn gái của con vui tính, dễ thương nên giục tôi qua nhà gái nói chuyện.

Sau đám hỏi một tuần, con dâu út thường xuyên qua lại nhà tôi hơn. Tôi hay nấu những món ngon vào cuối tuần khi hai con trai và con dâu về thăm nhà nên tôi điện thoại kêu dâu út ghé luôn cho đủ mặt.

Đến lúc này tôi mới nhận ra vợ sắp cưới của con trai mình vừa lười biếng lại vừa ở dơ. Ai đời sắp về làm dâu mà mẹ chồng có tiệc gọi mời thì đợi đúng giờ ăn mới đến với bộ quần áo mặc ở nhà nhàu nhĩ. Đã vậy nàng dâu này chỉ đứng xớ rớ nhìn hai chị dâu lớn tất bật phụ mẹ nấu nướng mà không hề động tay vào, dù chỉ là nhặt giúp cọng hành, mớ rau.

Đến lúc dọn mâm, cô cũng không làm gì ngoài việc lên bàn ngồi chờ. Khi ăn, nàng dâu út không mở lời mời ba mẹ và các anh chị một câu nào mà chỉ chăm chăm gắp thức ăn vào chén mình, thiếu nước chấm hoặc cần thêm gì là cô ta thản nhiên sai con trai tôi đi lấy. Nói thật là tôi không vừa ý cách ăn uống của nàng dâu này một chút nào. Cô ta gắp miếng cá rớt lên rớt xuống làm nước chấm văng ra bàn, cô không thấy ngượng lại cười hô hố nói là con cá này quậy quá chẳng chịu nằm yên.

{keywords} 

Ăn vừa xong thì nàng dâu sắp cưới vội vàng chạy vào phòng con trai út của tôi, không rửa tay, lau miệng gì cả...Hai chị dâu người lau bàn, quét dọn, người rửa chén...Tôi nhắc con trai út gọi vợ sắp cưới ra phụ việc thì cháu bảo “Mẹ cần gì cứ để con làm!”. Khi các anh chị chuẩn bị ra về, tôi vào phòng con trai út định gọi dâu út ra chào thì phát hiện cháu đã nằm lăn ra ngủ trên nệm mà nơi khóe miệng còn dính chút thức ăn.

Nghĩ đến lúc phải rước một cô gái như vậy về làm dâu nhà mình, tôi bất chợt rùng mình. Tôi cũng nhiều tuổi rồi, vợ chồng tôi định sống cùng vợ chồng con út. Nhưng với một nàng dâu như vậy, tôi thấy được những tháng ngày không bình yên của tuổi già. Không biết mai này đau yếu, vợ chồng tôi sẽ cậy nhờ ai?

(Theo Phượng Lê / Phunuonline)">

Rùng mình khi nghĩ đến con dâu sắp cưới

{keywords} 

Tôn trọng ý kiến của cha và ông, các con, cháu, chắt của cụ không ai dám trái ý. Người nào việc nấy, mọi người chuẩn bị lo chuyện “hậu trường” để chuẩn bị cho buổi lễ mừng thọ diễn ra trong dự định được tươm tất.

Đùng một cái, vào sáng ngày mùng 3 Tết, anh con trưởng - năm nay đã xấp xỉ tuổi sáu mươi-thông báo là sẽ tổ chức lễ mừng thọ cho cha tại nhà riêng. Cụ Lục nghe con nói vậy thì dằn mạnh cây gậy ba toong xuống nền nhà: “Ô hay cái thằng này, mừng thọ cho mày hay cho tao đấy hử? Đã bảo là ra nhà văn hóa xã rồi thì cứ thế mà làm”.

Nhìn thấy bàn tay cụ Lục run lên bần bật trên đầu cây gậy, biết là cha đang rất tức giận, anh con trưởng bèn nhẹ nhàng đỡ cha ngồi xuống ghế. Cô con dâu cả hiểu ý, nhanh nhảu tiến sát bên cha chồng làm công tác “dân vận”: “Cha hiểu cho chúng con. Làm lễ mừng thọ ngoài xã tuy có vui thật đấy, nhưng sẽ không ấm cúng như ở nhà mình. Với lại, nhà con đã trót mời anh em, bạn bè ở cơ quan đến đây chia vui cùng gia đình ta rồi. Chẳng nhẽ khi họ đến mừng thọ cha mà cha không có mặt ở nhà thì còn ra thể thống gì nữa”.

“Có nhà chị đang làm mất thể thống thì có. Tôi còn lạ gì cái trò mời khách đến nhà để lấy phong bì, quà biếu của vợ chồng anh chị nữa. Dẹp hết! Tôi không cần những thứ đó. Tôi phải ra xã”- khó nhọc lắm cụ Lục mới bật lên những lời nói từ trong gan dạ, rồi cụ đưa tay lên vuốt ngực, thở không ra hơi.

Vợ chồng anh con cả tái mặt, không nói năng gì. Mấy đứa cháu nội và anh con út vừa đưa cụ vào phòng trong, vừa vỗ về như dỗ dành trẻ nhỏ: Ông cứ nghỉ ngơi đi, rồi đâu sẽ có đó. Nhất định chúng cháu sẽ tổ chức buổi mừng thọ theo đúng ý của ông.

Tuy vậy, bỏ mặc những “lời gan ruột” của cha và góp ý của anh chị em trong gia đình, vợ chồng anh cả vẫn làm theo ý của mình. Đến ngày xã làm lễ mừng thọ, họ chỉ đưa cụ Lục ra dự cho lấy lệ. Ngồi chưa đầy mười lăm phút, khi Ban tổ chức vừa công bố xong danh sách các cụ được mừng thọ, lấy lý do khách ở nhà đang đợi, anh con trưởng gần như bế cha mình lên xe rồi vội vàng rồ ga, phóng về nhà. Anh ta cũng chẳng thèm để ý đến khóe mắt già nua của cha mình đang rơm rớm nước.

Nghe nói con trai trưởng của cụ Lục đang đảm nhiệm chức vụ khá to trên thành phố. Tranh thủ lúc còn đương chức, anh ta tận dụng mọi cơ hội, kể cả lễ mừng thọ của cha để thu vén được chút nào hay chút ấy.

Sinh con ra nên cụ Lục cũng biết mọi toan tính của con, bởi vậy suốt ngày cụ cứ ngồi nơi bộ tràng kỹ rồi nhìn ra sân thở dài não nề. Hồi cụ mừng thọ 90 tuổi, con cháu cũng làm lễ cho cho ông cha mình đình đám lắm. Ai đến dự cũng tấm tắc khen lễ mừng thọ của cụ to nhất làng, thậm chí là nhất xã, quan khách trên thành phố về dự kín nhà, quà cáp vì thế cũng nhiều vô kể.

Sau khi bóc phong bì và đếm được hơn ba chục triệu, con dâu cả của cụ Lục lễ phép mang lại cho cha chồng rồi nhỏ nhẹ đầy ý tứ: “Số tiền này cha cứ chi tiêu tùy thích. Mặc dù tiền mừng hầu hết là của anh em, bạn bè chúng con nhưng lại là mừng cho cha nên nó thuộc quyền sử dụng của cha”.

Sau khi đưa tiền cho cha chồng, cô con dâu lại tìm mọi cách để “moi’ về bằng được. Đầu tiên là cô nói xa, nói gần trước mặt cha chồng rằng cái cửa cổng đã quá cũ, cần thay cái mới mà hai tháng nay chồng cô chưa đưa tiền lương. Cụ Lục có nghe đấy, nhưng cụ chẳng ừ cũng chẳng hử một tiếng.

Vài ngày sau, con dâu cụ đổi chiến thuật sang “tấn công trực diện”: “Dạo này chúng con đang bí quá, cha cho con “giật” tạm vài chục triệu, tháng sau lấy lương, con sẽ gửi lại”. Tất nhiên là cụ Lục chẳng có lý do để từ chối lời đề nghị đầy nhã ý của con dâu, mà cụ có giữ lại số tiền lớn ấy cũng chẳng để làm gì. Do vậy số tiền mừng thọ năm ấy cô con dâu được toàn quyền quyết định. Một tháng rồi một năm trôi qua, đến nay đã 5 năm, lời hứa “tháng sau lấy lương, con sẽ gửi lại” của cô con dâu cũng đi vào dĩ vãng.

Năm nay, sau khi tan tiệc, con dâu cụ lại lễ phép đưa lại cho cha chồng số tiền mừng thọ của quan khách, vẫn với giọng lễ phép: “Tùy cha sử dụng ạ”. Cầm trên tay xấp tiền mừng thọ gần năm chục triệu từ con dâu, cụ Lục run run cất vào ngăn tủ rồi cẩn thận khóa lại. Cụ chẳng mong có số tiền này, chỉ ước một lần được cùng tận hưởng không khí trang trọng, vui vẻ và ấm áp của buổi mừng thọ tập thể do xã tổ chức mà thôi.

Nhưng số tiền này nếu không chi tiêu thì trước sau con dâu trưởng của cụ cũng “đánh tiếng” mượn tạm. Nghĩ vậy nên cụ Lục ngày đêm suy nghĩ phải tiêu vào việc gì cho thật hữu ích và ý nghĩa. Sau một hồi suy tính, cụ quyết định sẽ tặng toàn bộ số tiền này cho thằng cháu trai – là con của con gái út của cụ- mua xe máy. Cuối năm ngoái, cháu cụ tốt nghiệp loại giỏi của một trường đại học và được một công ty nước ngoài mời về làm việc, nhưng khổ nỗi, vì gia cảnh nghèo khó, không đủ tiền mua xe máy đi làm nên vẫn phải đi xe buýt.

Khi biết được tin này, con dâu cả của cụ tỏ thái độ ra mặt. Mỗi lần có dịp là giọng cô luôn “mát mẻ, bóng gió” rằng, “cha ăn cây táo nhưng lại rào cây sung”, rồi thì: “cháu nội chưa thấy đâu, lại quan tâm đến cháu ngoại”.

Cụ Lục buồn lắm, ra đường gặp ai hỏi thăm đến chuyện mừng thọ, cụ đều lắc đầu, xua tay: “Vui vẻ gì đâu. Chắc tôi chẳng sống được mấy nỗi nữa. Càng nghĩ càng thấy thương chúng nó”.

(Theo PLVN)">

Sau lễ mừng thọ 90, cụ ông bị con dâu 'moi' hết tiền

Soi kèo góc Newcastle vs Liverpool, 23h30 ngày 16/3

Phạm Băng Băng biến Cannes thành sàn diễn thời trang">

Bí mật động trời về Phạm Băng Băng

cong phuong 2.jpg
Công Phượng chọn xong bến đỗ mới. Ảnh: CLB 

Việc Công Phượng không được săn đón cũng khá dễ hiểu, bởi chân sút này chẳng còn trẻ, chưa nói suốt 2 năm qua chỉ ngồi dự bị tại Yokohama FC.

Bản thân chân sút người xứ Nghệ cũng không còn mạo hiểm tìm kiếm cơ hội chơi bóng ở nước ngoài, chưa kể trở lại Việt Nam, anh sẽ vẫn nhận khoản lót tay hậu hĩnh nhằm đảm bảo tương lai sau này.

Và bến đỗ mới của Công Phượng sau quyết định rời Nhật để trở lại Việt Nam, đã chính thức được xác nhận: đội hạng nhất Bình Phước.

Với nhiều người, việc Công Phượng - một ngôi sao từng được định giá cao nhất tuyển Việt Nam hay có hàng triệu fan hâm mộ, 'trôi dạt' về giải hạng Nhất là điều hơi khó chấp nhận.

cong phuong.jpeg
Giờ là lúc chờ Công Phượng trở lại. Ảnh: SN

Tuy nhiên, sau 2 năm chỉ được Yokohama FC khen khả năng… pha cafe rất ngon, việc Công Phượng chọn giải hạng Nhất nhằm tạo đà tìm lại bản thân cũng rất hợp lý. Và đừng quên, đằng sau đó là khoản tài chính không nhỏ mà học trò cưng một thời của ông Park, nhận được từ đội bóng mới.

Vậy nên, giờ là lúc mong cho Công Phượng tìm được niềm vui chơi bóng, hay phong độ… nhằm chinh phục HLV Kim Sang Sik cũng như trở lại tuyển Việt Nam sau thời gian dài sắp… bị lãng quên.

Công Phượng chia tay Yokohama FC

Công Phượng chia tay Yokohama FC

Công Phượng bất ngờ nói lời chia tay sớm với Yokohama FC dù mùa giải 2024 vẫn còn tới 8 vòng đấu nữa mới kết thúc.">

Công Phượng hồi sinh được không sau chuyến xuất ngoại buồn

友情链接