Truyện Vì Gió Ở Nơi Ấy

Thời sự 2025-03-07 08:36:29 94661
Trên đường đến Đạo Thành,ệnVìGióỞNơiẤnhóm Chu Dao không may gặp phải trận sạt lở đất. Họ ngồi trên xe, nhìn cảnh đất đá mịt mù trước mặt, cả vạt núi ập xuống tựa thác đổ, cuốn qua mặt đường, trượt xuống vách đá. Chiếc xe chạy đầu tiên vội chuyển hướng phanh gấp, những chiếc xe nối đuôi nhau may mắn dừng lại kịp thời, không thì cầm chắc va chạm.

May mà xe của họ phanh kịp, suýt nữa đâm phải chiếc xe phía trước. Người trên xe kinh hồn kiếp vía, rất may là ko có ai bị thương.

Sau mười mấy giây đờ đẫn, Chu Dao vỗ ngực:”Mẹ ơi, sợ chết mất!”.

Duy chỉ có phản ứng của Tô Lâm Lâm là đặc sắc nhất. Lần đầu thấy cảnh sạt lở nên cô phấn khích vô cùng, lại còn nhảy xuống xe đòi chụp ảnh nữa. Chu Dao khuyên cô ấy đừng chạy lung tung, nhưng chưa kịp dứt lời thì Tô Lâm Lâm đã ném máy ảnh cho bạn mình, còn bản thân hớn hở lao về phía trước.

Chu Dao ko gọi được cô nàng, đành vội vàng mở cửa sổ, ló đầu ra xem. Cô vén mái tóc bị cơn gió dữ dội thổi tung, ngước nhìn trời xanh núi thẳm, bắt gặp hình bóng người đàn ông cao ráo đang cắm biển cảnh báo nguy hiểm và giăng dây cách ly phía trước.

Chu Dao hô lên:” Tô Lâm Lâm, cậu quay lại đây ngay!”.

Tô Lâm Lâm len lõi giữa hàng xe, vừa cố tiến về phía trước vừa quay đâu lại thương lượng:” Chỉ một tấm thôi, nhanh lắm!”.

Chu Dao bất lực rụt đầu vào xe,nhỏ giọng cằn nhằn: “ Bà cô Tô Lân Lâm dở hơi này, sạt lở đấy! Mấy người có ai đi chụp ảnh cho nó không?!”.

Đám nam thanh nữ tú lắc đầu nguầy nguậy.

“Muốn bóp chết con nhỏ này quá đi mất”, Chu Dao bực bội nhảy xuống xe, đóng sầm cửa, băng qua dãy xe chật kín, chạy đến khu vực sạt lở.

Đường quốc lộ một bên là núi, một bên là vực, bùn nhão đất đá chảy tràn khắp mặt đất.

“Tách!”

“Được chưa?”, Chu Dao trả máy ảnh lại cho Tô Lâm Lâm.

“Mình xem đã...Không được, tấm này mắt nhỏ xíu... Tấm này chân to như cột đình ấy!”

“Vẫn còn đấy!”

“Tấm này tạo dáng xấu mù...Chu Dao, cậu chụp ảnh chẳng có tâm gì cả.”

“Bà chị à, phía sau là núi lở đó, cậu định tạo dáng kiểu gì?”

“Vậy để mình tạo kiểu khác.”

“Được rồi,được rồi,ệnVìGióỞNơiẤlịch am hôm nay được rồi! Cậu đứng lên chỗ kia đi, đừng đứng sát quá!”

“Biết rồi, chụp nhanh hộ cái.”

“Tách!”

“Xong rồi, này, xem đi!”

“Ôi, tấm này không được, tấm này không đẹp... Ớ? Tấm cuối cùng này được đấy!” Cuối cùng, Tô Lâm Lâm cũng hài lòng.

“Đi thôi, đừng ở đây nữa, cẩn thận sạt lở thêm lần nữa là chúng ta ngập bùn luôn đấy!, Chu Dao cúi đầu, nhón chân bước đi, cành cây gãy và đá vụn lần giữa bùn đất chảy qua, cô phải nhón chân vừa đi vừa né.

“Chờ chút!” Tô Lâm Lâm hưng phấn kéo cô lại, “Chu Dao, cậu nhìn kìa!”.

Họ đứng bên vách núi, dưới chân là đường quốc lộ khúc khuỷu uốn quanh sườn núi như sợi tơ mềm mại.

“Xuyên Tây đẹp quá!”, Tô Lâm Lâm giang rộng hai tay, hào hứng thốt lên.

Chu Dao đã quá quen với cảnh núi sông, chẳng thấy đẹp đẽ là bao nhưng không lỡ làm Tô Lâm Lâm mất hứng. Vậy mà chưa tới một giây, Tô Lâm Lâm đã lại hồ hởi:” Chu Dao,mau, chụp cho mình với vách đá kia đi!”.

Chu Dao móc hộp thuốc lá trong túi quần ra, bặm môi thương lượng: “ Mình hút điếu thuốc đã, được chứ?”.

Ngón tay thon dài của cô cầm chiếc bật lửa nhỏ châm thuốc, nhưng ngọn lửa vừa bùng lên đã vị gió núi thổi tắt, cô phải quẹt mấy lần mới được.

Dòng xe bị chặn phía sau càng lúc càng dài, du khách ăn mặc theo đủ loại phong cách cũng xuống xe nhiều hơn. Núi rừng dần tràn ngập tiếng nói, ai ai cũng mải mê chụp ảnh.

Chu Dao nghiêng đâu ngồi bên vách núi hút thuốc. Cô mới tập nên chưa thạo lắm, mấy lần suýt sặc. Dần dần, cô ngửi thấy một mùi khói thuốc khác còn nồng nặc hơn của mình đang lan toả theo cơn gió. Cô nhìn về phía ấy, thấy một anh chàng cao to đang đứng cách mình tầm ba, bốn mét, đang hút thuốc bên vách núi. Anh ta mặc quần dài màu đen và áo len màu xám, trông khác hẳn với đám du khách bình thường.

Chu Dao nhớ rõ anh ta là người giăng dây cách ly quanh khu vực núi lỡ ban nãy. Cơn gió thổi qua mang theo mùi khói thuốc của anh ta, xâm lấn sang địa bàn của cô. Cô chu môi, vứt mẩu thuốc còn lại rồi giẫm chân để dập lửa, sau đó phủi tay đứng dậy, quay đầu gọi: “Tô Lâm Lâm!”.

...

Tô Lâm Lâm đứng tạo dáng bên vách núi, còn Chu Dao cầm máy ảnh lùi về phía sau.

“Dao Dao, xa chút nữa, cậu đứng gần mình quá, lùi thêm chút nữa đi! Chu Dao, mình muốn lấy cảnh rộng một chút, người chỉ be bé thôi cũng được. Cậu lùi ra xa nữa đi!”

Chu Dạo đụng phải dây cách ly mà chàng trai xa lạ kia giăng lúc nãy.

“Lùi chút nữa!”

Chu Dao vò tóc, hét:” Lùi nữa là lên đến đỉnh núi luôn rồi!”.

“Được rồi, chụp đi!”, Tô Lâm Lâm tạo dáng còn ko quên dặn dò:”Chụp đẹp vào đấy!”.

Chu Dao dựa sát vào dây cách ly, giơ máy lên chụp, vô thức lùi lại một bước:”Một,hai..”.

本文地址:http://mobile.tour-time.com/news/103d599404.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Siêu máy tính dự đoán Juventus vs Hellas Verona, 2h45 ngày 4/3

Chị Bùi Thị Hà gắn bó với nghề làm xôi khúc đã 12 năm nay.

Sinh năm 1988, chị Bùi Thị Hà lớn lên trong một gia đình thuần nông ở vùng quê nghèo thuộc huyện Đại Từ, tỉnh Thái Nguyên. Hoàn cảnh gia đình khó khăn, năm 15 tuổi - vừa học xong lớp 9, Hà quyết định vào TP.HCM lập nghiệp với hi vọng kiếm tiền phụ giúp bố mẹ nuôi 2 em ăn học.

Cùng với người dì ruột, Hà thuê nhà trọ ở TP rồi đi bán hàng thuê. Sau 3 năm, dì về quê lập gia đình, Hà ở lại bán hàng thêm gần 4 năm nữa.

Lúc này, kinh tế gia đình ở quê đã tạm ổn, các em cũng học gần xong, Hà mới bắt đầu nghĩ tới một tương lai ổn định hơn cho bản thân. 

22 tuổi, Hà nộp hồ sơ đi học tiếp cấp 3 tại Trung tâm Giáo dục thường xuyên Quận 3. Năm ấy, rất may mắn là trường ưu tiên cho những người vừa đi học vừa đi làm nên chị được học vào buổi tối. Ban ngày, Hà vẫn đi bán hàng quần áo với mức lương 900 nghìn đồng/tháng. Trong khi đó, tiền thuê phòng trọ đã 500 nghìn đồng, chưa kể tiền sách vở học hành. Nghĩ tới cảnh khó khăn trước mắt, Hà quyết định phải làm gì đó để kiếm tiền đi học.

Bỏ công việc bán hàng, năm 2010, Hà chọn nghề bán xôi khúc sáng. Bước ra khỏi cửa hàng với số tiền 900 nghìn tiền lương, cộng với 1,6 triệu đồng tiền tiết kiệm, chị phải đi vay thêm để có 3 triệu đồng lập nghiệp từ nghề bán xôi.

Sáu giờ sáng, chị chở chiếc thùng xốp đựng xôi ra vỉa hè cách chỗ trọ 3km ngồi bán. “Ngày đầu tiên, tôi lãi 100 nghìn, mừng rơi nước mắt. Nhẩm tính trong đầu 1 tháng sẽ có 3 triệu, thế là hơn đi bán hàng rồi”.

Món xôi khúc ăn sáng giúp chị Hà lập nghiệp ở đất Sài thành.

Càng làm càng thấy ham, từ một người không có kinh nghiệm nấu xôi, Hà mày mò học hỏi, nghe mọi người góp ý, chỉ dạy, dần dần chất lượng gói xôi của chị tăng dần lên và có nhiều khách quen. Thu nhập của Hà tăng dần lên 200-300 nghìn đồng/ngày.

Để có được thành quả nhỏ nhoi ấy, Hà phải dậy từ 1h sáng để chuẩn bị nguyên liệu. “Bởi vì ngày ấy chưa có nhiều vốn nên mọi thứ tối giản nhất có thể. Đồ nghề chỉ có vài cái nồi và chiếc thùng xốp, không có cả tủ lạnh để bảo quản thực phẩm được lâu” - Hà kể. 

Cứ thế, 6h sáng bán xôi đến 10h, buổi chiều cô nghỉ ngơi, tối đi học về ngủ được vài tiếng lại dậy nấu xôi. Sau gần 1 năm bán xôi vỉa hè, Hà đã có nhiều khách quen và bắt đầu nghĩ đến chuyện bán sỉ. 

Mối sỉ đầu tiên nhận của Hà 20 chiếc xôi khúc. Ngày đầu tiên, họ bán hết veo và hẹn hôm sau lấy 40 chiếc. Những ngày sau, họ tăng lên 100 chiếc/ngày. Mỗi chiếc, Hà lãi 2 nghìn đồng, vị chi 200 nghìn đồng/ngày từ một mối sỉ. Cứ thế người nọ giới thiệu người kia, cô giao được vài mối sỉ và vẫn duy trì việc bán lẻ ở vỉa hè. 

Sau 2-3 năm từ ngày theo “nghiệp” bán xôi, Hà đạt mức thu nhập 800 nghìn đồng/ngày - một mức thu nhập đáng mơ ước của nhiều người lao động.

Vốn tăng lên, cô mạnh dạn thuê nguyên tầng 3 của một căn nhà để vừa ở vừa nấu nướng. Lúc này, trang thiết bị đã được đầu tư đầy đủ và hiện đại hơn nhưng vẫn chỉ có một mình cô nấu tới vài trăm chiếc xôi khúc mỗi ngày. Tất cả các khâu từ đi chợ, sơ chế, nấu nướng đều một tay Hà quán xuyến. “Phòng ở tầng 3 nên mỗi lần mua bao gạo 50kg là tôi phải chia thành 2 lần để vác lên lầu”.

Vất vả là thế nhưng Hà vẫn duy trì việc học ở trường cho đến khi cầm được tấm bằng tốt nghiệp phổ thông. 

Sau khi cân nhắc giữa việc học tiếp đại học, cao đẳng hay gắn bó với nghề làm xôi, thấy mình vẫn ham kiếm tiền, chị quyết định gác lại ước mơ học hành. 

“Lúc ấy, tôi quá bận và quá tải nên không thể vừa học vừa làm được nữa. Có những ngày, tôi làm thâu đêm, lại còn kiêm luôn cả giao hàng nên bị thiếu ngủ trầm trọng. Có hôm chạy xe, gió mát hiu hiu, mí mắt tôi như sụp xuống, có cảm giác mình như vừa thiếp đi 1 giây, mở mắt ra đã tông vào đuôi xe trước”. 

Sợ quá, từ đó chị bắt đầu thuê người giao hàng, rồi lại thuê thêm người phụ nấu xôi. 

Đến năm 2013-2014, chị nghỉ bán lẻ để tập trung vào giao sỉ. Cứ thế đến năm 2017, chị lập gia đình. Anh vốn có nghề mộc nhưng cũng nghỉ làm để phụ chị nấu xôi và giao hàng. Công việc của chị cứ thế ổn định cho đến năm 2018, chị mang bầu. Từ khi có bầu, chị bị nghén nên giao hết công việc cho một người bạn làm giúp để về quê tĩnh dưỡng. 

Trong thời gian ở quê, chồng chị làm tiếp nghề mộc ở gần nhà. Chị rảnh rỗi nên lọ mọ học làm xôi hoa đậu qua các khoá học online với hi vọng sẽ có thêm sản phẩm mới để bán cùng xôi khúc. 

Nhưng khi bắt tay vào làm, chị mới thấy nó không đơn giản như mình nghĩ. Nhiều lần chị phải ném đồ vào thùng rác và muốn bỏ cuộc. Nhưng rồi chị lại tự nhủ: “Chưa thoát nghèo mà mày đã muốn bỏ cuộc sao?”.

Nghĩ vậy nên chị lại kiên trì luyện tay nghề ngày đêm, đến nỗi quên ăn quên ngủ. Sau 2 tháng, chị đã làm ra thành phẩm là những bông hoa đậu đẹp lung linh như bây giờ. 

Những bông hoa trên đĩa xôi được làm từ nguyên liệu chính là đậu xanh và đều có thể ăn được.

Khác với xôi khúc - làm là để kiếm tiền, với xôi hoa đậu, càng làm chị càng thấy yêu, càng thấy mê mẩn với mỗi thành phẩm. “Vừa yêu thích lại vừa kiếm được tiền thì tội gì mình không theo” - chị chia sẻ.

Đến khi con được 8 tháng, chị vào lại TP.HCM để tiếp tục làm nghề. Nhưng lúc này chị chưa làm xôi hoa đậu ngay vì vẫn còn quá bận rộn với các đơn hàng xôi khúc. “Lúc ấy, gần như 2 vợ chồng làm quanh năm, chỉ được nghỉ 5 ngày Tết”.

Đến tận năm 2020, khi con đã đến tuổi đi mẫu giáo, chị mới bắt đầu làm và bán xôi hoa đậu. “Tôi bắt đầu chuyển việc làm xôi khúc cho chồng và 2 người phụ việc. Còn tôi tập trung vào làm xôi hoa đậu vì chỉ có mình mới làm được món này”.

Nắm bắt được thị hiếu khách hàng bây giờ thích vừa ngon vừa đẹp, chị mày mò phối màu sắc để cho ra những loại hoa khác nhau trang trí cho đĩa xôi. Những đĩa xôi hoa lạ mắt của chị ngày càng được ưa chuộng và mang lại nguồn thu tốt cho gia đình.

Xôi hoa đậu trở thành sản phẩm mới của chị Hà, được nhiều người ưa thích cho các dịp lễ Tết.

Bà chủ bếp xôi tâm sự, hiện tại mỗi tháng vợ chồng chị thu được 30-40 triệu đồng lợi nhuận từ xôi hoa đậu và 20-30 triệu đồng từ xôi khúc. “Mỗi tháng trung bình thu nhập của 2 vợ chồng sau khi trừ chi phí rơi vào khoảng 50-60 triệu đồng”. 

“Xôi khúc làm nhiều nhưng lãi ít. Bù lại, nguồn thu của xôi khúc ổn định hơn. Trong khi xôi hoa đậu làm số lượng ít nhưng lãi nhiều bởi vì nó đòi hỏi công sức hơn và không phải ai cũng làm được”.

Chị Hà cũng tự tin “khoe”, hiện tại bếp xôi của gia đình có mối sỉ ở tất cả các quận của TP.HCM. Ngoài công việc nấu xôi bán, chị Hà hiện còn mở các lớp dạy làm xôi hoa đậu cho các chị em muốn học nghề hoặc học để bày biện trong gia đình.

Ước mơ thoát nghèo của chị đang dần trở thành hiện thực nhờ thúng xôi năm nào. “Dù có vất vả thêm nữa, tôi vẫn vui vì nguồn lợi nhuận từ xôi mang lại cho tôi rất nhiều thứ”.

Chia sẻ về bí quyết “thoát nghèo” của mình, chị nói, làm bất cứ công việc gì cũng cần phải quyết tâm và kiên trì. “Bạn phải đặt hết tâm huyết vào đó, phải yêu và hiểu thật kỹ thứ mà mình làm để cho ra những thành phẩm tốt nhất có thể”.

Xôi hoa đậu là sản phẩm ra đời sau nhưng đang mang lại thu nhập lớn hơn cho chị Hà.
Một đĩa xôi hoa đậu cho dịp ăn hỏi, đám cưới.
Cũng là món xôi gà nhưng được trang trí cầu kỳ, hiện đại
Để làm ra được những thành phẩm kỳ công như thế này, chị Hà cho biết người làm phải thực sự hiểu đặc tính của các nguyên liệu mà mình sử dụng.

Nguyễn Thảo 

Ảnh: NVCC

Cách nấu xôi nếp cẩm bằng nồi cơm điện dẻo thơmXôi nếp cẩm rất thơm ngon và tốt cho sức khỏe. Song không phải ai cũng biết cách nấu xôi nếu không có nồi chuyên dụng. Hãy tham khảo cách nấu xôi nếp cẩm bằng nồi cơm điện dẻo thơm mà không bị nhão dưới đây nhé.">

Học hết lớp 9, cô gái bán xôi vỉa hè giờ là bà chủ thu lãi 60 triệu đồng/tháng

Hoàng Tuấn Anh và vợ

Xuất hiện tại Gõ cửa thăm nhà tập 117, Hoàng Tuấn Anh hiếm hoi chia sẻ về hôn nhân với vợ là “tiểu thư” Malaysia, những góc khuất trong hành trình xây dựng và phát triển mô hình ATM gạo, ATM oxy để giúp đỡ người dân và cả việc từng thất bại trong kinh doanh - mất trắng cả triệu đô khi mới 24 tuổi khiến anh muốn tự tử nơi đất khách quê người.

Hoàng Tuấn Anh và Samatha Chong quen nhau ở Úc qua sự giới thiệu của bạn. Vợ anh xuất thân từ một gia đình khá giả ở Malaysia. Vì tình yêu và sự tin tưởng chồng, Samatha đã chấp nhận xa gia đình để làm dâu đất Việt. Với cô, điều thu hút ở Tuấn Anh là một người rất có trách nhiệm.

“Hồi mới cưới, Tuấn Anh nói chỉ sống ở Việt Nam 5 năm rồi sẽ về lại Úc. Em cũng thấy không có gì khó. Nhưng sau khi cưới, có con rồi gặp phải biến cố mẹ Tuấn Anh mất, nên chúng em cũng không nghĩ chuyện về Úc nữa" - Samatha tâm sự.

Về chuyện làm dâu Việt, tuy ban đầu cũng gặp nhiều bỡ ngỡ từ văn hoá ẩm thực và lối sống Việt Nam, nhưng Samatha Chong cùng chồng đã vượt qua để xây dựng cơ nghiệp tại Việt Nam. Ngoài phụ giúp chồng trong công việc kinh doanh, Samatha Chong luôn đứng phía sau để tiếp sức cho Hoàng Tuấn Anh bằng việc dạy dỗ, chăm sóc hai con để chồng có thể yên tâm làm việc. Bên cạnh đó, cô còn là cô giáo dạy tiếng Hoa.

Vợ Tuấn Anh cũng cho biết, cô được gia đình chồng rất thương dù không giao tiếp nhiều với nhau. Trong mùa dịch, Samatha Chong cũng giúp đỡ, đồng hành cùng Tuấn Anh trong những chuyến đi xa để hỗ trợ bà con gặp khó khăn. Vì dịch bệnh, đã 3 năm trời Samatha chưa về Malaysia thăm cha mẹ dù trước đó cô đi về khá thường xuyên.

Tại Gõ cửa thăm nhà, cô không kìm được nước mắt nhắn gửi: “Con xin lỗi vì đã không ở bên cha mẹ mỗi ngày. Con đã xa mọi người mấy năm để đồng hành và hỗ trợ chồng. Con cảm ơn vì cha mẹ đã luôn ủng hộ tụi con”. 

Chia sẻ về hành trình xây dựng dự án cây ATM gạo, Hoàng Tuấn Anh cho biết, rất khó khăn để có được máy ATM gạo trong lúc dịch bệnh Covid-19 diễn biến phức tạp, vì các linh kiện lắp ráp không thể kiếm được ở đâu khi các cửa hàng đều đóng cửa. 

Trong hai ngày đầu đưa mô hình ra thực tế, máy ATM gạo đã hoạt động hết năng suất, tặng 5 tấn gạo cho bà con. Khi anh còn lo lắng chưa biết tìm nguồn gạo ở đâu để tiếp tục hỗ trợ, thì bất ngờ có những người làm thiện nguyện, đi từ xe máy, xe lam đến siêu xe Porsche chở gạo đến cùng góp sức. 

Song, mô hình ATM gạo của Tuấn Anh cũng có những sóng gió khiến anh gặp phải áp lực. Anh phải luôn tự trấn an bản thân và động viên nhân viên: “Nếu bây giờ mình dừng ở đây, sẽ không có ATM gạo thứ 2, thứ 100 như mình mong muốn. Rồi những người đói họ sẽ ra sao? Những áp lực mình đang gặp phải rất nhỏ so với khó khăn của hàng chục, hàng trăm người được nhận gạo. Nên mình cứ tiếp tục”.

Sau ATM gạo, Tuấn Anh tiếp tục phát triển mô hình ATM khẩu trang, ATM Oxy. Tuấn Anh tâm sự về động lực khiến mình phải luôn cố gắng: “Có một người bạn nhờ mình hôm sau gửi cho một bình oxy. Lúc nói chuyện với mình họ rất bình thường, nhưng ngày hôm sau mình nghe được tin họ mất rồi. Mình biết được trong đêm hôm đó họ bị thiếu oxy đột ngột, vô bệnh viện thì không còn một ống thở. Lúc đó mình nhận ra Covid-10 khủng khiếp quá nên mình quyết tâm làm chương trình oxy”.

Trong suốt 2 năm dịch đồng hành cùng 3 dự án cộng đồng, Tuấn Anh và các cộng sự của mình đã hỗ trợ rất nhiều cho người dân Việt Nam và một số địa phương ở nước ngoài. Riêng dự án ATM Oxy, Hoàng Tuấn Anh tự hào vì đã giúp được khoảng 100.000 ca F0. Dù đã có lúc mệt mỏi nhưng anh chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ và xem đó là trọng trách mình phải kiên trì. 

Tuấn Anh cũng có dịp chia sẻ về khoảng thời gian khó khăn khi lập nghiệp. Anh cho biết, bản thân tự lập kinh doanh ở Úc khi chỉ mới 16 tuổi, bắt đầu từ công việc bán hàng qua mạng cho đến kinh doanh đồ điện tử; sau đó là kinh doanh mặt hàng tấm cách nhiệt của Chính phủ Úc. 

Thời điểm kinh doanh thuận lợi, trong vài tháng anh đã có thể kiếm được rất nhiều tiền. Tuy nhiên, biến cố xảy đến năm anh 24 tuổi, khi đang kinh doanh thuận lợi thì Chính phủ Úc bất ngờ thông báo dừng dự án kinh doanh khiến anh phải hủy bỏ toàn bộ hàng hóa. Chỉ trong vài giờ đồng hồ, anh mất đi hơn cả triệu đô.

“Lúc đó mình cũng rất bối rối, suy nghĩ bây giờ mình trắng tay rồi. Mình muốn tự tử cho nó xong”. Chia sẻ của Tuấn Anh khiến khán giả xót xa. “Cha đẻ” ATM gạo cho biết thêm, nhờ cuộc gọi “định mệnh” của mẹ, anh đã lấy lại tinh thần để cố gắng hơn: “Mình cũng suy nghĩ trên đời này mình còn ba mẹ và rất nhiều thứ. Tiền mất mình có thể kiếm lại được. Nên mình suy nghĩ lại và tiếp tục con đường của mình”.

10 năm xây dựng sự nghiệp là một hành trình dài đầy gian nan mà Tuấn Anh đã trải qua, tuy có nhiều sóng gió, thử thách tưởng chừng không thể vượt qua, nhưng bằng kiến thức và nỗ lực, Tuấn Anh đã xây dựng thương hiệu riêng và có chỗ đứng trên thị trường. 

Cuối chương trình, vợ Tuấn Anh trổ tài làm món ăn của người Malaysia để chiêu đãi MC Quốc Thuận và Ngọc Lan. Tại đây, đôi vợ chồng trẻ đã dành những lời yêu thương cho nhau, bộc bạch những tâm tư về người bạn đời tri kỷ mà bấy lâu chưa thành lời, khiến Samatha Chong xúc động bật khóc.

Đạo Tâm

">

Vợ người Malaysia của Hoàng Tuấn Anh 'ATM gạo' kể chuyện làm dâu Việt

Nhận định, soi kèo Udinese vs Parma, 2h45 ngày 2/3: Phong độ đang lên

">

Nam và Long gặp nhiều biến cố trong phần 2 'Hương vị tình thân'

Tính tôi không phải kiểu người thích lăng nhăng trăng gió. Tuy nhiên, sự bạo dạn của cô gái trẻ đã lôi cuốn tôi. Có những thời điểm, tôi như quên mất mình là đàn ông có gia đình, buông lời tán tỉnh không chút ngại ngần.

Trong những tin nhắn gửi cho nhau, cô ấy gọi tôi là chồng, tôi gọi cô ấy là vợ. Chẳng hiểu sao có những lúc tôi lại điên rồ đến thế.

Ngày vợ tôi thông báo mang bầu bé thứ hai cũng chính là ngày cô ấy phát hiện ra chuyện tồi tệ này. Sau khi đọc tin nhắn tôi và nữ đồng nghiệp gửi cho nhau, vợ tôi bị sốc, đau khổ, đòi bỏ thai. Lúc ấy, tôi đã phải quỳ xuống xin lỗi vợ, thề thốt chấm dứt mọi chuyện ngay lập tức.

Nữ đồng nghiệp sau đó chuyển chỗ làm. Cô ấy chưa có chồng, sợ vợ tôi làm ầm ĩ sẽ tai tiếng. Nhờ vậy, cơn thịnh nộ của vợ tôi cũng bớt căng thẳng một chút.

Sau đợt đó, tôi cố gắng quan tâm vợ nhiều hơn. Cô ấy cũng không đả động gì tới "vết nhơ" của chồng nữa.

anh 1 dat ten con.jpg
Tôi không ngờ vợ tôi lại trả thù chồng bằng cách lấy tên "tình địch" đặt cho con gái. Ảnh minh họa: Pexels

Vợ chồng tôi đã có một cậu con trai 5 tuổi, lần này mang bầu bé gái, cả nhà ai cũng vui mừng. Riêng tôi, tôi luôn mong ước có một cô con gái để yêu chiều.

Tôi đã lên mạng tìm xem tên nào hợp với tuổi con, lưu lại vài cái tên mà tôi thích. Thế nhưng, vợ tôi xem xong chỉ gạt đi, bảo rằng tôi đã đặt tên cho con trai, tên của con gái sẽ do cô ấy đặt. Cô ấy còn khẳng định: "Anh yên tâm, tên em chọn chắc chắn anh sẽ thích".

Vợ tôi mang thai đủ ngày đủ tháng, sinh ra con gái xinh như hoa mười giờ. Con bé nhìn nét nào cũng giống bố, không lẫn đi đâu được. Tôi sống trong niềm hạnh phúc lớn lao khi được làm cha thêm lần nữa, chỉ là không ngờ...

Vào ngày đầy tháng, khi chị gái hỏi vợ tôi đặt tên cháu là gì. Cô ấy nói đã làm giấy khai sinh cho con gái rồi. Sau khi cô ấy nói tên con gái cho cả nhà biết, tôi choáng váng không tin nổi vào tai mình.

Lúc đó, tôi cố gượng cười nhìn vợ, nghĩ rằng cô ấy chỉ cố tình đùa thôi. Khi mọi người ra về hết, tôi bảo vợ đưa giấy khai sinh của con cho tôi xem. Nhìn thấy tên cô ấy khai sinh cho con, tôi giận tím người. Cô ấy lấy tên nữ đồng nghiệp của tôi trước đây để đặt cho con gái.

Tôi không thể kìm nổi giận dữ, chỉ muốn xé nát tờ giấy khai sinh của con:

- Có phải em bị điên rồi không? Sao lại đặt tên con như thế?

- Chẳng phải anh từng nói nếu có con gái sẽ đặt tên đó hay sao? Em chỉ thực hiện ước mong của anh mà thôi.

Nói rồi, vợ cầm điện thoại, mở cho tôi xem đoạn tin nhắn tôi và nữ đồng nghiệp từng nhắn cho nhau mà cô ấy đã chụp lại. Trong đó có đoạn tôi tán tỉnh cô kia, khen ai đặt tên cho cô ấy nghe rất hay. Tôi nói rõ rằng, nếu sau này tôi có con gái cũng sẽ đặt tên con mình như thế.

Chuyện đã qua lâu như vậy, chỉ là vài tin nhắn trêu đùa tán tỉnh từ miệng lưỡi của cánh đàn ông. Tôi biết tôi sai, đã nhận sai, chấm dứt hoàn toàn rồi. Vậy mà vợ tôi lại không chịu quên, nay còn dùng con gái để trả thù tôi.

Cô ấy giận tôi đã đành, sao có thể làm việc hồ đồ như thế này được. Cái tên ấy sẽ theo con cả đời. Cô ấy thực sự muốn tôi cả đời không quên được sai lầm của mình theo cách ấy ư?

Khi nhìn sang vợ định nói thêm vài lời, tôi thấy cô ấy đang kìm nén để không bật khóc. Vợ nói rằng, cô ấy chưa từng quên, chưa giờ phút nào quên tôi đã phản bội cô ấy.

Vợ không tin tôi và đồng nghiệp mới chỉ dừng ở chỗ đưa đẩy, tán tỉnh nhau. Cô ấy nghĩ chúng tôi đã "đi xa" hơn. Cô ấy muốn dùng cách này trả thù tôi, để tôi không bao giờ quên sai lầm, nỗi đau mà tôi đã gây ra cho cô ấy.

Mấy hôm nay, tôi đi tìm hiểu để làm lại giấy khai sinh, đổi tên cho con. Tuy nhiên, vài người nói rằng, việc làm lại giấy khai sinh để đổi tên đã có quy định rõ ràng. Nếu đổi tên chỉ vì không thích tên cũ thì không được phép đổi.

Cứ nói đến chuyện này, tôi thấy có lỗi thì ít mà giận vợ thì nhiều. Có những chuyện chỉ cần để cho nó qua đi là sẽ quên. Đằng này, vợ tôi lại làm cái chuyện lạ đời như vậy.

Vợ lấy tên người tình của chồng để đặt cho con gái, thật không thể hiểu nổi. Vợ tôi đang muốn làm tôi khổ sở, hay là làm chính cô ấy đau đây?

Theo Dân Trí

Bị tố không chịu chu cấp tiền cho vợ cũ, chồng cay cú và màn 'trả thù' khó chịu

Bị tố không chịu chu cấp tiền cho vợ cũ, chồng cay cú và màn 'trả thù' khó chịu

ẤN ĐỘ - Sau khi ly hôn, người chồng không chịu đưa tiền chu cấp đầy đủ cho vợ. Đến khi người vợ đưa ra toà thì anh tức giận và có hành động nhỏ nhặt để trả thù.">

Tôi giận vợ tím người khi nhìn thấy tên con gái trong giấy khai sinh

Dưới đây là 5 cách đơn giản để bạn tiết kiệm tiền mỗi ngày. Kiên trì thực hiện, đến cuối năm bạn sẽ có một khoản 10.000 đô la Mỹ (khoảng 222 triệu đồng).

Một khảo sát của Cục Dự trữ Liên bang Hoa Kỳ chỉ ra rằng 47% người Mỹ không đủ tài chính để chi trả thêm 400 đô tiền năng lượng cho mùa mưa. Điều đó thật sự không ổn. Cần phải giữ quỹ tài chính dành cho năng lượng ổn định để có thể chi trả cho các hóa đơn năng lượng từ 3 đến 6 tháng mùa mưa.

Chuyên gia tài chính cá nhân Dave Ramsey, là tác giả ăn khách, đồng thời là người dẫn chương trình phát thanh với hơn 8 triệu người nghe, đưa ra 5 cách tiết kiệm để có 10.000 đô chỉ trong 1 năm.

Chớp thời cơ: có 500 đô/năm

Đây là cách tự “rút ruột” chiếc ví của chúng ta. Bất cứ khi nào bà Angela O. có tờ 1 đô hoặc 5 đô la thối lại từ các hóa đơn chi tiêu, bà sẽ đút lợn. “Khi tôi tiêu tiền, tôi cũng tiết kiệm tiền”, Angela chia sẻ.

Chelsea T. cũng đồng quan điểm với cách này: “Tự nhiên có thêm một khoản tiền nào đó như bạn cũ trả nợ hay bán đồ cũ trong nhà, hãy cho khoản đó vào tiết kiệm”.

Với cách làm như này, bạn sẽ có 10 đô một tuần và dễ dàng có 520 đô một năm.

{keywords}

Tiết kiệm từ những đồng bạc lẻ, bạn sẽ có khoản lớn.

Săn bảo hiểm giảm giá: 1.000 đô/năm

Cách tiết kiệm này hơi mất thời gian công sức một chút: bạn hãy hỏi đại lý bảo hiểm độc lập về các cách chính sách bảo hiểm của bạn.

Mua bảo hiểm ở đại lý độc lập sẽ tiết kiệm hơn vì họ không giới hạn nhà cung cấp. Với quyền truy cập vào toàn bộ mạng lưới công ty bảo hiểm, bạn có thể tìm được nhà cung cấp với giá tốt nhất.

Nếu bạn nghĩ rằng mức chênh lệch giữa các nhà cung cấp không đáng là bao thì bạn nên nghĩ lại. Ryan H. đã thử mua bảo hiểm ở một đại lý độc lập và anh đã tiết kiệm được 1 khoản 86 đô mỗi tháng. “Mua cho cả gia đình, tôi tiết kiệm 1.000 đô mỗi năm”, Ryan nói.

Trao đổi đồ: 1.500 đô/năm

Hồi nhỏ bạn đã bao giờ đổi một món đồ chơi lấy một cái bánh? Bạn và tôi từng vui vẻ với những vụ trao đổi như thế. Vậy tại sao không áp dụng phương pháp này vào cuộc sống hằng ngày.

Connie H. tìm thấy rất nhiều cơ hội trao đổi hàng hóa trên facebook. Chỉ cần sớt tên thành phố bạn đang sống và từ khóa: tặng đồ, trao đổi đồ.

Khi các con lớn hơn, bà mẹ Tisha M. thường sắp xếp đồ chơi và quần áo của con rồi trao đổi với các bà mẹ khác.

Còn Lynn S. không mượn sách từ thư viện phải trả phí mà cô tìm kiếm các nguồn tặng sách, trao đổi sách để đọc.

Vậy bạn sẽ tiết kiệm được bao nhiêu một năm khi trao đổi đồ? Theo Cục Thống kê lao động, mỗi hộ gia đình ở Mỹ chi hơn 3000 đô/năm cho quần áo, đồ chơi, sách vở, nội thất gia đình và thiết bị gia dụng. Nếu bạn dùng đồ cũ, bạn có thể cắt giảm một nửa chi phí, tiết kiệm được 1500 đô/năm.

{keywords}

Cũ người mới ta, bạn sẽ tiết kiệm được 50% tiền sắm đồ đạc nếu trao đổi đồ và mua đồ cũ.

Ghi nhật ký chi tiêu: 3.000 đô/năm

Chắc bạn chưa từng tưởng tượng rằng một kế hoạch chi tiêu sẽ giúp bạn tiết kiệm tiền. Hãy học điều này từ Lisa G. “Trước đây tôi thường đi siêu thị mua sắm mà không có bất cứ ý định chi tiêu gì cả, gặp gì là mua nấy”, Lisa thừa nhận. “Tôi không biết tôi tiêu bao nhiêu mỗi ngày cho đến khi tôi quyết định cần phải có kế hoạch chi rõ ràng. Và tôi đã tiết kiệm được 250 đô mỗi tháng”. Điều đó có nghĩa là Lisa sẽ dành ra được 3.000 đô mỗi năm.

Nếu bạn vẫn chưa rõ nên bắt đầu từ đâu thì lời khuyên của chuyên viên kế toán Kathy W. sẽ có ích. Bà Kathy cho rằng kế hoạch chi tiêu chính là chìa khóa để cắt giảm các khoản chi cho gia đình bạn.

“Tôi luôn cố gắng giữ chi tiêu trong khoảng cố định. Hãy cân nhắc khi mua thứ gì đó, là thứ bạn cần hay có thể cắt giảm. Bạn không thể có tiết tiền kiệm nếu không chấp nhận bỏ một số thứ”, Kathy nói.

{keywords}

Chuyên gia tài chính cá nhân Dave Ramsey.

Ngày không tiêu dùng: 4.000 đô/năm

Gerald P. thiết lập 3 ngày không tiêu dùng mỗi tuần và tăng ngày làm việc của anh lên 5 ngày. “Ngày không tiêu dùng chính là ngày làm việc”, anh nói.

Jennifer S. thì cố gắng không chi tiêu trong một tuần để thay mái nhà mới. “Đó là một thử thách chứ không phải lựa chọn”, cô nói. Và đến cuối tuần, Jennifer đã tiết kiệm được 250 đô.

Hãy cố gắng tiết kiệm 15 đô tiền dành cho cà phê, ăn trưa và ăn vặt mỗi ngày bằng cách tự pha cà phê ở nhà, mang đồ ăn đi 3 ngày mỗi tuần làm việc và bạn sẽ có 45 đô mỗi tuần, tức 2.300 đô một năm. Thực hiện điều này 5 ngày mỗi tuần và bạn sẽ có một khoản 3.900 đô.

Bạn có thể làm được!

Xây dựng quỹ tài chính cho mùa mưa không phải điều dễ dàng. Nhưng mỗi đô la bạn tiết kiệm sẽ giúp bạn tiến gần hơn tới đích.

Hành động nhỏ tạo nên sự thay đổi lớn. Theo Viện nghiên cứu đô thị, một cái đệm giá 250 – 749 đô có thể giảm chi phí năng lượng sưởi ấm trong mùa đông, bớt âu lo cho người thu nhập thấp, cho phép bạn duy trì đèn chiếu sáng và chi trả khoản thuê nhà. Hãy tưởng tượng với 10.000 đô bạn có thể thay đổi những gì?

Kim Minh(Theo daveramsey.com)

">

Bí quyết tiết kiệm 220 triệu chỉ trong vòng 1 năm

友情链接