Hướng dẫn viên 54 tuổi chia sẻ câu chuyện cuộc đời mình như bài học cảnh tỉnh, giúp mọi người hiểu về những người vô gia cư, từng sống trong hoàn cảnh khó khăn.

Lada bắt đầu công việc lao động tình dục từ năm 19 tuổi. Cô có con hai năm trước đó nhưng đã để lại cho bố mẹ ở quê chăm rồi lên Prague làm việc. Trong suốt 30 năm sau đó, Lada đã đi khắp châu Âu để hành nghề trước khi trở lại Prague sống lang thang, ngủ ở nhà ga. Chứng rối loạn lưỡng cực đã khiến cô nhập viện tâm thần 15 lần.

"Cuộc sống của tôi có thể là bài học cho người khác", cô nói, cho biết kể chuyện về đời mình cũng giúp giải tỏa áp lực bản thân. Dù đã cai nghiện và dần ổn định cuộc sống, Lada vẫn duy trì công việc lao động tình dục để kiếm thêm thu nhập khi muốn mua một số thứ, ví dụ bột giặt, thức ăn cho mèo.

Lada kể chuyện cho khách tham gia tour. Ảnh: AFP" />

Người nghiện, gái mại dâm dẫn tour ở CH Czech

Bóng đá 2025-01-19 07:14:22 49213

Hướng dẫn viên 54 tuổi chia sẻ câu chuyện cuộc đời mình như bài học cảnh tỉnh,ườinghiệngáimạidâmdẫntourởxếp hạng serie a giúp mọi người hiểu về những người vô gia cư, từng sống trong hoàn cảnh khó khăn.

Lada bắt đầu công việc lao động tình dục từ năm 19 tuổi. Cô có con hai năm trước đó nhưng đã để lại cho bố mẹ ở quê chăm rồi lên Prague làm việc. Trong suốt 30 năm sau đó, Lada đã đi khắp châu Âu để hành nghề trước khi trở lại Prague sống lang thang, ngủ ở nhà ga. Chứng rối loạn lưỡng cực đã khiến cô nhập viện tâm thần 15 lần.

"Cuộc sống của tôi có thể là bài học cho người khác", cô nói, cho biết kể chuyện về đời mình cũng giúp giải tỏa áp lực bản thân. Dù đã cai nghiện và dần ổn định cuộc sống, Lada vẫn duy trì công việc lao động tình dục để kiếm thêm thu nhập khi muốn mua một số thứ, ví dụ bột giặt, thức ăn cho mèo.

Lada kể chuyện cho khách tham gia tour. Ảnh: AFP
本文地址:http://mobile.tour-time.com/news/092b599727.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Kèo vàng bóng đá Everton vs Aston Villa, 02h30 ngày 16/1: Khởi đầu suôn sẻ

Truyện Thâm Tình Vô Dụng


"Ngươi đã cứu rỗi chúng sinh, nhưng ai sẽ cứu rỗi ngươi đây?"

"Ai sẽ cứu rỗi ngươi?"

"Ai... sẽ cứu ngươi..."

Qua từng lần thiền định, Đa La Bồ Tát dần mất đi ánh sáng của Phật tính, ngài bắt đầu không nhìn rõ chính mình.

Ba nghìn thế giới, pháp tướng vạn chúng sinh, khi nàng kết nối tinh thần với bản thân, ngài không còn nhìn rõ hình dạng của chính mình nữa.

Ngài không còn dung mạo, không còn thân thể, chỉ còn là một bóng xám mờ nhạt.

Năng lượng của ngài đã cạn kiệt, Phật quang đã tản mác, lòng ngài trống rỗng.

Ngài hiểu rằng ngày đại kiếp của mình đã đến.

Nếu không vượt qua được kiếp nạn, ngài sẽ diệt vong, từ đó tan biến.

Nếu vượt qua được kiếp nạn, ngài sẽ thành Phật, hóa thành vĩnh hằng.

Làm sao để vượt qua kiếp nạn đây? Là tiếp tục độ hóa thêm nhiều người nữa, cứu rỗi thêm nhiều chúng sinh nữa sao?

Nhưng Phật quang của ngài đã quá yếu, không thể soi sáng chúng sinh nữa, làm sao có thể độ hóa, cứu rỗi họ đây?

Trong cơn bối rối, từ ánh sáng xa xôi và vĩnh cửu, giọng nói của Phật Tổ vang lên:

"Ngươi mệt rồi, nhắm mắt lại và tạm thời nghỉ ngơi đi."

"Dùng pháp thân của ngươi đi đến nhân gian, tìm lại ánh sáng của mình trong tám nạn."

Đa La Bồ Tát nhắm mắt lại, nhưng ngài vẫn từ bi, nước mắt thương xót chúng sinh chưa kịp khô, đọng lại nơi khóe mắt.

Khi Đa La Bồ Tát nhắm mắt, ở nhân gian xuất hiện một thiếu nữ mặc y phục màu xanh.

Thiếu nữ áo xanh đi lại giữa cõi đời, chu du khắp nơi. Nàng bôn ba qua nhiều quốc gia, hòa mình vào dòng người, tìm lại ánh sáng đã mất của mình giữa những khát vọng của lòng người và khổ nạn của chúng sinh.

Dưới ánh trăng, một cô nương áo xanh đang ngủ giữa những nhánh cây Bồ đề.

Cô nương áo xanh có dáng người mảnh mai, dung mạo thanh tú, đôi mắt sáng ngời và tràn đầy lòng từ bi. Mái tóc đen dài buộc gọn một phần, phần còn lại xõa xuống, toàn thân nàng phát ra một ánh sáng trong suốt dịu dàng.

Dưới ánh trăng, cô nương áo xanh thức giấc.

Nàng nhìn lên bầu trời đêm rộng lớn qua những tán lá Bồ đề, ánh mắt ngây ngẩn.

Trăng sao cùng tỏa sáng, ánh trăng trong trẻo rạng ngời.

Đêm nay, gió mát, trăng thanh.

Cô nương áo xanh đưa tay lên, che nửa mắt, qua bàn tay ngọc ngà, nàng nhìn ánh trăng, che đi sự mơ hồ trong ánh mắt mình.

Nàng lại mơ thấy giấc mơ đó.

Trước khi đại kiếp xảy ra, Phật Tổ đã bảo nàng, kẻ đã mệt mỏi và mất đi Phật quang, dùng pháp thân giáng thế nhân gian tìm lại ánh sáng đã mất trong lòng người.

Nàng đã đi qua nhiều nơi, gặp gỡ rất nhiều người, trải qua tám nạn trong ngọn lửa dục vọng, nhưng vẫn chưa tìm thấy ánh sáng đã mất.

Trong lòng nàng vô cùng hoang mang, không biết phải đi đâu tiếp theo.

Lúc đó không xa trên con đường trạm dịch, có hai vị hòa thượng đang gấp gáp đi dưới ánh trăng.

Một vị hòa thượng nói: "A Di Đà Phật! Trong thành Lạc Dương có hàng trăm chùa già lam, tháp Phật tráng lệ, chúng ta có thể đến để trao đổi Phật lý."

Vị hòa thượng kia đáp: "Nữ Đế lên ngôi, trọng Phật tôn tăng, dân chúng cũng phần nhiều tín Phật, chúng ta có thể đến để độ hóa họ."

Cô nương áo xanh lặng lẽ nhìn hai vị hòa thượng gấp gáp đi qua con đường trạm dịch.

Có vẻ nàng đã nảy ra một ý tưởng.

"Lạc Dương, già lam, Nữ Đế, tín đồ... Chi bằng ta đến Lạc Dương xem liệu có thể tìm lại ánh sáng đã mất của mình hay không."

Cô nương áo xanh lơ lửng bước xuống từ cây Bồ đề, nhẹ nhàng đứng dưới ánh trăng.

">

Truyện Phiêu Miểu 8


1

Thanh âm quen thuộc truyền đến, Hạ Thanh Từ hơi sững sờ. Trước mắt cậu có chút tiêu điểm, khuôn mặt non nớt hiếu kỳ, phảng phất từ tận sâu nơi ký ức nhảy ra, là bạn cùng bàn lớp 11 của cậu.

Bạn cùng bàn lớp 11, sau khi cậu thôi học liền cơ hồ không còn gặp nữa.

Đồng phục lam trắng, vẫn là lớp học trong trí nhớ, từng gương mặt quen thuộc, trên bảng đen viết ba chữ ngay ngắn - Hạ Thanh Từ.

... Cậu sống lại.

"Cậu vừa rồi nhờ tôi đưa giúp cái gì?"

Đường Viễn hỏi đi hỏi lại, nhắc nhở cậu: "Lớp trưởng, gần đây trường mình điều tra rất nghiêm việc yêu sớm, mấy ngày trước mới có hai đứa cùng khối bị tóm rồi đấy, cậu đừng có đưa bậy đưa bạ."

"Tôi cũng nhìn thấy hết rồi, có phải là muốn đưa thư tình không?"

Hạ Thanh Từ còn chưa hoàn hồn, cậu nghe đến hai chữ "thư tình", không khỏi siết chặt đầu ngón tay, cả người không rét mà run.

Đời trước cậu đưa cho Tạ Bệnh Miễn một bức thư tình.

Tạ Bệnh Miễn, trùm trường Tam trung. Ở Khang thành mọi người đều ngầm hiểu với nhau về các thế lực phân chia cai quản thành phố này, tây có Thẩm gia, đông có Tạ gia, Tạ Bệnh Miễn là út cưng của Tạ gia.

Nói Tạ gia ở Khang thành được xem là nửa bầu trời cũng không ngoa. Tài chính, dịch vụ hay bất động sản đều có dấu răng của họ, liên quan đến mỗi phương diện về chính trị trong giới kinh doanh thì đều như đầu rồng cả.

Tam trung là trường cấp ba trọng điểm, phần lớn đều dùng thực lực thi vào, nhưng cũng có nhiều người vào được là nhờ mối quan hệ, chẳng hạn như Tạ Bệnh Miễn.

Tạ Bệnh Miễn vừa có thân phận, thêm vào ngoại hình nổi bật, dù hắn có hơi nghịch ngợm nhưng vô số nam thanh nữ tú vẫn muốn lao vào.

Bạn thân của cậu - Trần Tinh chính là một trong số đó.

Thư tình không phải cậu viết, mà là cậu giúp Trần Tinh đưa.

Sau đó, mọi chuyện không đơn giản chỉ bởi vì cậu đưa thư tình mới bị những người theo đuổi Tạ Bệnh Miễn nhắm vào... Trong giờ học buổi chiều, bức thư này bị giáo viên phát hiện và đọc ra giữa lớp, về sau lan rộng toàn trường, họ đều cho rằng cậu thích Tạ Bệnh Miễn.

Cậu bị hiệu trưởng mời lên nói chuyện, giáo viên báo cho phụ huynh, cha cậu trên đường chạy tới thì bị tai nạn, vì vậy nằm liệt giường trong viện một quãng thời gian dài.

Đời trước cậu làm sao cũng không nghĩ tới Trần Tinh là dùng danh nghĩa cậu mà viết thư, mục đích là để những người theo đuổi Tạ Bệnh Miễn phát hiện, tất cả chẳng qua là vì ——

Lúc trước Tạ Bệnh Miễn có thuận miệng nói với đám bạn một câu là ngoại hình của cậu rất hợp khẩu vị.

Một câu như vậy, người bạn thân từ nhỏ tới lớn của cậu đã nổi lên lòng ganh tỵ, cố ý viết một bức thư như thế và yêu cầu chính cậu tự mình đưa tới.

Sau khi bức thư được lan truyền, Tạ Bệnh Miễn đối với cậu có chút hứng thú. Bởi vì nhất thời "hứng thú", cậu bị những người theo đuổi Tạ Bệnh Miễn nhắm tới, xe bị dội sơn đỏ bắn tung tóe, chỗ ngồi thì trầy xước đầy chữ "kinh tởm", còn bị nhốt vào phòng thay đồ. Giáo viên tưởng cậu trốn học liền ghi vào sổ đầu bài... cuộc sống vườn trường từ đây đã biến thành cơn ác mộng.

Cuối cùng, mọi chuyện ập đến, cậu bất quá chỉ là một học sinh cấp ba bình thường, bị buộc thôi học vì chọc đến Tạ Bệnh Miễn, bị vu hại đến bỏ học. Cuộc đời kết thúc ngắn ngủi ở cái năm tuổi mười tám ấy.

Cậu nhớ đến cha mình, người bị cậu liên lụy, nhớ những chuyện đã xảy ra ở đời trước.

—— Làm lại một đời, cậu nhất định phải tránh Tạ Bệnh Miễn thật xa.

Còn bức thư dùng danh nghĩa cậu viết, nhất định cũng phải cầm về.

"Không phải" Hạ Thanh Từ mở miệng, cậu như thế một hồi lâu mới đáp lại Đường Viễn, chậm rãi quay lại nhìn về dãy cuối của lớp học.

Thư tình cậu đã đưa rồi.

Nhìn tới vị trí ở góc trong cùng, nơi có một bóng người quen thuộc.

Nam sinh đang ngồi yên nơi góc lớp, mái tóc đen nhánh che khuất mặt mày, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy hàm dưới trắng bệch lạnh lùng, đang cúi đầu chơi điện thoại. Khi cậu nhìn sang, hắn như nhận ra điều gì đó, mí mắt đột nhiên nhướng lên.

Cậu không kịp chuẩn bị, lọt thẳng vào tầm ngắm của đối phương.

Đó là một đôi mắt hẹp dài, lười nhác mang theo sắc bén đầy tính công kích, nhìn chằm chằm về phía cậu, mang theo một chút cảm giác cười như không cười.

Một bộ lười biếng, tùy ý.

Gặp lại khuôn mặt này, đẹp thì đẹp thật, nhưng đối với cậu nó là nguồn cơn của ác mộng. Ánh mắt của cậu chuyển từng chút một từ trên người Tạ Bệnh Miễn xuống trang sách trước mặt của hắn ta.

Cuốn sách tiếng Anh tiết trước vẫn còn trên bàn. Ở đó, có bức thư tình sáng nay cậu đưa.

Cậu nhìn đăm đăm rồi khẽ thu hồi tầm mắt. Tạ Bệnh Miễn tính cách kỳ quái, nếu như cậu trực tiếp đi qua muốn lấy lại, không chắc đối phương sẽ trả, mà còn có thể ở trước mặt cậu đọc ra hai câu nào đó trong lá thư.

"Lớp trưởng, cậu không phải là đưa thư cho Tạ Bệnh Miễn có đúng không?"

Đường Viễn chú ý tới tầm mắt của cậu, hỏi một câu, thấp giọng nói: "Ai cũng được đừng là cậu ta, phiền phức lắm."

"Cậu thành tích tốt như vậy, cậu ta thì kém, hai người các cậu không thích hợp."

Đường Viễn còn muốn nói thêm gì đó nhưng chuông vào học vang lên nên đành ngậm miệng.

">

Truyện Tránh Xa Nam Thần Cố Chấp

Soi kèo góc Arsenal vs Tottenham, 3h00 ngày 16/1

Hồ Ly 3D nhìn phê như con tê tê

友情链接