Nhận định, soi kèo Atalanta vs Napoli, 02h45 ngày 19/01: Bất phân thắng bại
Nguyễn Quang Hải - 18/01/2025 08:17 Ý lịch bóng đá hôm nay ngày mailịch bóng đá hôm nay ngày mai、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。
-
Nhận định, soi kèo Buriram United vs Khonkaen United, 18h00 ngày 19/1: Củng cố ngôi đầu
2025-01-21 14:08
-
Honda Civic có thể thêm bản thuần điện
2025-01-21 13:45
-
Tôi phờ phạc vì mất ngủ, tôi muốn đập phá tất cả rồi hét vào mặt cô ấy rằng “cô là đồ giả...
Tôi phờ phạc vì mất ngủ, tôi muốn đập phá tất cả rồi hét vào mặt cô ấy rằng “cô là đồ giả dối” nhưng con gái tôi mới có 6 tuổi nên tôi không nỡ.
Tôi là một kẻ tôn sùng vợ, cô ấy là mối tình đầu của tôi và tôi luôn yêu tuyệt đối, tin tưởng tuyệt đối vào những điều cô ấy nói. Mà không yêu, không say làm sao được khi chúng tôi dường như là một cặp sinh ra để cho nhau.
Mọi vấn đề của cuộc sống, mọi niềm đam mê cho dù có khác quan điểm chúng tôi luôn thỏa hiệp được để đi đến một cái chung nhất. Tôi chưa bao giờ hỏi cô ấy đã yêu ai trước tôi chưa vì tôi chỉ quan tâm đến thời điểm cô ấy bắt đầu yêu tôi, nhưng tôi luôn cho rằng cơ sở để có một tình yêu và một gia đình bền vững là sự trung thực.
Đời sống tình dục của chúng tôi thì chỉ có thể thốt lên được hai từ “tuyệt vời” mà thôi. Chúng tôi luôn như hai kẻ đi trên sa mạc chẳng lúc nào hết khát.
Dâng hiến và khám phá đã từng là một quá trình không mệt mỏi trong đời sống chăn gối của chúng tôi, mỗi ngày qua đi chúng tôi lại tìm thấy những điều mới để mà yêu nhau, mới và cũ, cũ và mới đan xen.
Sự phối hợp, kìm nén rồi bùng nổ của chúng tôi như có sẵn trong mỗi người với mục đích cuối cùng là mang lại hạnh phúc cho người kia và cùng tận hưởng những âm thanh tuyệt vời của ngôn ngữ cơ thể.
Thời gian và quá trình sinh nở có thể lấy đi của vợ tôi những nét trẻ trung nhưng không thể nào lấy đi được của chúng tôi sự say mê nhau. Một năm, hai năm…rồi mười năm trôi rất nhanh chóng mà cường độ của sự say mê ấy chưa hề giảm sút. Trong suy nghĩ của tôi khi ở tuổi chưa đầy 40 này có lẽ không có từ “giảm sút”.
Chẳng phải là người nhút nhát và cũng không phải là người có quan điểm bảo thủ cứng nhắc trong vấn đề tình dục nhưng vì bị “nghiện” vợ nên tôi chưa từng có mối quan hệ “ngoài luồng” nào và càng không có việc đi tìm “của lạ” theo kiểu “bóc bánh trả tiền” dù các điều kiện để thực hiện điều đó với tôi là không thiếu.
Cũng có lần đi tiếp mấy ông bạn ở nước ngoài về, sau chầu nhậu túy lúy là karaoke “tay vịn” mà tôi đã được mấy tay chơi bật mí trước là thoải mái từ A-Z nhưng không hiểu sao tôi không thể “làm ăn” gì được khi mà hình ảnh vợ cứ chập chờn như một lời mời gọi, nhắc nhở. Chính vì vậy mà sau khi trả tiền “bo” tôi bỏ về giữa lúc cuộc vui đang cao trào mặc kệ tiếng cười chế giễu của lũ bạn và sự ngơ ngác của cô bé tiếp viên xinh đẹp.
Những ngày tháng tươi đẹp tưởng chừng như có thể kéo dài mãi, nếu như…
Tôi ước gì tôi đã không có mặt ở quán café vào buổi sáng chủ nhật đáng quên đó. Do vợ tôi bận đưa con đi tập múa nên tôi vào quán một mình. Đang ngồi tha thẩn lướt web đọc tin tức tôi giật mình thấy một gã hỏi gã kia : “ Mày có nhớ cái H..ở K31 trường Kinh tế không ?”. Liếc sang tôi hiểu vì sao gã lại nhắc đến tên vợ mình vì gã chính là kẻ có mặt trong tấm ảnh của vợ tôi chụp cùng cả lớp đại học nhân 10 năm ngày ra trường mà mới đây cô ấy tham dự.
Tập trung toàn bộ tinh thần để nghe hai gã trò chuyện tôi thấy hai gã nói với nhau trong lúc : “Có nhớ, cái con bé xinh nhất lớp mày ngày xưa chứ gì ?”. “ Phải rồi, bữa trước gặp lại hôm họp lớp mà tao thấy tiếc quá”. “Tiếc cái quái gì, ngày xưa yêu nó mày “no xôi chán chè” còn đâu nữa”. “Ừ thì thế, ngày xưa mỗi khi “chiến” nó “máu” lắm nhưng sau một lần “dính chưởng” tao phải thuyết phục mãi nó phá rồi chạy.Thế mà bây giờ nó vẫn “ngon” quá”.…
Hai gã này cứ thản nhiên trò chuyện, khoe chiến tích với nhau vì không biết tôi. Hai tay tôi bám chặt lấy thành ghế tưởng chừng có thể bẻ gãy nó ra thành từng mảnh nhỏ để đập vào mồm gã người yêu cũ của vợ tôi kia. Nhưng tôi không thể đứng dậy nổi, đất dưới chân tôi như sụp xuống, mắt tôi hoa lên trong sự căm giận vì mình đã bị lừa dối.
Cô ấy đã từng nói tôi là mối tình đầu của cô ấy, khi tôi thắc mắc trong đêm tân hôn không có dấu hiệu của “lần đầu tiên” cô ấy đã rất khẩn khoản giải thích cho tôi rằng có rất nhiều lý do có thể dẫn đến hiện tượng ấy như vô tình bị ngã, hoặc sơ xuất khi khám chữa bệnh, khi vệ sinh…Và ngu ngốc làm sao...tôi đã tin vào điều đó trong suốt từng ấy năm, đã luôn mang theo điều tự hào tất cả mọi chuyện với cả hai đứa đều là đầu tiên..
Cố gắng lắm để đi về và đón mẹ con cô ấy, tôi cần phải suy nghĩ thấu đáo việc này để có cách giải quyết tốt nhất. Mặt tôi tái nhợt đi trong sự căm giận kìm nén khiến cô ấy hoảng hốt chạy vội đến sờ trán và hỏi han rối rít. Tôi gạt tay cô ấy ra và lạnh lùng bảo: “Anh không sao đâu, mình về nhà đi”. Tôi không nói không rằng với cô ấy cả tuần khiến cô ấy ngơ ngác, hoảng hốt không rõ vì sao.
Tôi phờ phạc vì mất ngủ, tôi muốn đập phá tất cả rồi hét vào mặt cô ấy rằng “cô là đồ giả dối” nhưng con gái tôi mới có 6 tuổi, nó cũng đang ngơ ngác trong sự im lặng của bố mẹ nên tôi không nỡ.. Trong sự khủng hoảng tinh thần tôi nghĩ tôi phải trả thù bằng cách quan hệ bừa bãi với những người đàn bà khác rồi cố tình để cho cô ấy thấy.
Nhưng rồi tôi cũng không thấy ổn sau một vài lần thử. Tôi chưa thể yêu ai và càng không thể “quan hệ” với người khác trong tình trạng này. Mọi sự hăng hái ban đầu đều biến mất khi có cơ hội “lâm trận”. Cơ thể tôi như quả bóng xì hơi không thể nào bơm căng được nữa và bắt buộc phải đầu hàng.
Cô ấy phờ phạc trong sự lạnh nhạt của tôi mà không biết lý do. Chắc vẻ ngoài của tôi mỗi khi về nhà đáng sợ lắm nên cũng không thấy cô ấy hỏi nhưng tôi biết cô ấy cảm nhận được sự đau đớn của tôi và đang kiên trì đợi một lời giải thích. Nhìn cách cô ấy lặng lẽ chăm con lòng tôi nhói đau.
Một tháng trôi đi khi tôi viện dẫn mọi lý do, mọi sự bao dung để có thể bỏ qua cho cô ấy. Nào là vì cô ấy yêu tôi nên sợ mất tôi mới làm thế, nào là khi trẻ ai cũng có thể sai lầm…và tôi quyết định tha thứ vì trong sâu thẳm trái tim mình tôi vẫn yêu cô ấy. Đêm hôm đó khi thấy cô ấy nằm quay lưng lại tôi, đôi vai nhỏ nhắn rung lên thật khẽ, những tiếng nấc cố kìm lại mà không nổi khiến sự thương xót trào dâng lên mạnh mẽ trong tôi.
Tôi đã nhẹ nhàng ôm và xoay người cô ấy lại, cô ấy đã úp mặt vào ngực tôi khóc nức nở. Sau nhiều ngày sự ham muốn lại trở về trong tôi, nhưng khi cô ấy bắt đầu âu yếm đầu óc tôi lại tưởng tượng ra cảnh cô ấy đã từng làm thế với gã người yêu cũ kia nên lại không còn hứng thú gì nữa, cô ấy cố gắng trong tuyệt vọng mà không thể giúp gì cho tôi được.
Chúng tôi cùng im lặng trong thất bại ê chề.. Sự việc lặp lại đến lần thứ ba như thế và cô ấy đã hỏi tôi có chuyện gì. Như một giọt nước tràn ly tôi gào lên với cô ấy rằng tôi đã biết cô ấy lừa dối tôi như thế nào và vì thế tôi không thể yêu cô ấy như tôi đã từng nữa. Cô ây đổ gục xuống sàn nhà, mặt tái nhợt không nói một câu nào, chỉ có nước mắt chảy dài trên khuôn mặt xanh xao.
Một hồi lâu rồi cô ấy thừa nhận tất cả mọi chuyện, giải thích lý do đúng như tôi đã hình dung trước đó. Cô ấy nói sau chuyện ấy với gã kia cô ấy chưa từng với ai ngoài tôi và cô ấy luôn yêu tôi yêu cái gia đình nhỏ bé này. Cô ấy cầu xin ở tôi sự tha thứ và sẽ chờ đợi điều đó dù mất bao lâu…
Tôi đỡ cô ấy dậy và nói rằng tôi đã tha thứ nên mới hành xử như thế này và tôi cũng vẫn yêu cô ấy nhưng tôi cần thời gian, thậm chí là rất nhiều thời gian.. Một năm rồi không biết thế là quá dài hay chưa nhưng tôi vẫn không thể “gần gũi” cô ấy được nữa. Hình ảnh cô ấy với gã kia cứ trở về khi mà chúng tôi bắt đầu. Cô ấy đã khóc rất nhiều, cô vợ tràn đầy sức sống khi xưa của tôi giờ héo hon, lặng lẽ trong ngôi nhà.
Tôi cũng héo hon lặng lẽ trong ngôi nhà của mình mà không biết làm cách nào thoát ra khỏi tình trạng này. Trái tim tôi vẫn thuộc về cô ấy và có lẽ mãi mãi là như vậy nhưng hạnh phúc của chúng tôi dường như đã rơi mất ở cái quán café trong cái buổi sáng chủ nhật chết tiệt kia. Liệu phải mất bao lâu ngọn lửa “yêu” mới được thắp lại trên chiếc giường của chúng tôi?
(Theo Gia đình Việt Nam)
" width="175" height="115" alt="“Tắt lửa yêu” vì cú lừa của vợ" />“Tắt lửa yêu” vì cú lừa của vợ
2025-01-21 13:40
-
Mourinho bị Tottenham sa thải
2025-01-21 12:49
Cuối cùng con gái tôi đã thi đỗ vào đại học. Tôi thở phào nhẹ nhõm, một phần vì quá trình nỗ lực của con gái đã thành công, một phần vì đã đến lúc được nói ra bí mật khốn khổ bấy lâu nay giữ kín.
Ngay sau ngày con gái biết tin vui, gia đình chúng tôi đã hẹn sẽ cùng đi nhà hàng ăn mừng, nhưng Lâm, chồng tôi bất ngờ gọi về xin lỗi vì có cuộc họp công ty, phải về muộn. Việc này như giọt nước làm tràn ly khiến tôi như phát điên, nhắn tin cho chồng: "Anh nghĩ tôi không biết anh đang ở đâu và làm gì sao? Về nhà đi tôi có thứ cần đưa cho anh đây!".
Tôi tìm thấy "áo mưa" trong ngăn xe ô tô của anh |
Trước lời lẽ lạnh lùng bất ngờ của tôi, Lâm dường như cũng không mảy may bận tâm, muộn mới về đến nhà.
Sau khi bước vào phòng ngủ với lời xin lỗi tôi vì việc gặp gỡ đối tác quá gấp gáp khiến anh phải sai hẹn với tôi và con gái, Lâm không khỏi kinh ngạc khi tôi bày ra những chiếc bao cao su trên giường.
Tôi phát hiện ra những vật này trong ngăn để đồ ở ô tô của anh. Từ lâu tôi đã đi đặt vòng, vì vậy không có chuyện anh mua để dùng chúng với tôi. Ngăn chứa đồ trên xe ô tô cũng là nơi tôi không bao giờ đụng tới. Có lẽ vì vậy anh ta đã ngang nhiên cất đồ ở đây, mà nếu tôi không do vô tình phát hiện ra thì không bao giờ biết được sự thật về con người này.
Lúc đó tôi đã khóc không ngừng vì quá đau đớn. Tôi muốn đập phá, muốn đánh đập anh ta cho hả. Nhưng khi ấy con gái tôi đang ôn thi vào đại học. Nếu bố mẹ cãi nhau, thậm chí có thể ly dị, nó sẽ bị ảnh hưởng không tốt khi nghĩ đến một người cha cặp bồ, gia đình bất hòa. Hơn nữa thất bại về hôn nhân, tôi chỉ còn biết mong đợi vào con gái mình, không thể hủy hoại nốt tương lai của nó. Vì vậy, vốn là người nóng tính tôi vẫn cố im ắng tạm cho qua chuyện. Một phần tôi cũng mong đó chỉ là một phút lầm lỡ, anh sẽ tỉnh ngộ.
Tôi buộc phải giữ im lặng để con gái yên tâm thi đại học. |
Thế nhưng những biểu hiện của Lâm sau đó càng khiến tôi phát điên. Anh vẫn thường xuyên đi sớm về muộn với lý do có đối tác. Tiền lương anh đưa cho tôi cũng nhiều hơn, nhưng liệu rằng còn bao nhiêu đồng tiền khác anh đã dành để nuôi bồ nhí của mình hay những cô gái trong quán rượu?
Thậm chí ngày cha tôi mất, trong khi tôi túc trực ở gia đình bố mẹ suốt nhiều ngày, nhưng nửa đêm, Lâm chỉ nhận được một cú điện thoại cũng sẵn sàng bỏ tất cả đi. Vậy mà tôi còn phải tìm đường nói đỡ cho anh với họ hàng, bảo rằng đã khuya ở lại cũng không làm được gì nên bảo anh về nhà nghỉ ngơi một chút.
Lâm và tôi là bạn thanh mai trúc mã. Chúng tôi vào đại học thì yêu nhau, ra trường kết hôn. Sau bao nhiêu năm, tình cảm chúng tôi dành cho nhau vẫn tốt đẹp. Vậy mà tất cả đã kết thúc quá dễ dàng.
Tôi nhìn chồng và những chiếc bao cao su trên giường với ánh mắt xa lạ và căm giận, vừa nói vừa khóc. Lúc này kể cả con gái có nghe thấy, tôi cũng không còn bận tâm nữa. Không ngờ trước việc tày trời như vậy, chồng tôi cũng chỉ xin lỗi qua quýt, cho rằng mình chỉ là lỡ dại, sẽ không làm điều sai trái ấy nữa. Lời xin lỗi quá đơn giản của chồng càng khiến tôi phát điên, cho rằng anh không xứng đáng với tình cảm bấy lâu nay của tôi.
Trước những lời lẽ trách móc to tiếng của tôi, con gái bất ngờ đi vào phòng ôm lấy tôi, khuyên tôi không nên to tiếng, nó thậm chí còn bênh vực bố chỉ là không may.
Đứa con gái mà tôi đã mất bao năm đổ mồ hôi sôi nước mắt, cũng vì nó mà tôi ngậm đắng nuốt cay trước sự phản bội của chồng, vậy mà đến nó cũng có thể nói những lời lạnh lẽo như vậy với tôi sao. Tôi như chết đứng giữa trận, chả biết nói gì hơn.
Từ hôm ấy, chồng tìm mọi cách dỗ dành nhưng tôi tảng lờ, cho rằng anh chỉ làm vậy vì cảm thấy có chút lỗi lầm. Tôi gần như câm lặng trong nhà mình, chỉ có con gái và chồng thỉnh thoảng vẫn to nhỏ với nhau.
Quá bức xúc, đau đớn khi người chồng mình yêu quý suốt đời phản bội. Con gái cũng một mực bênh bố, trong lúc quẫn trí, tôi đã lấy dao lam cứa cổ tay rồi gọi điện cho chồng: "Giờ anh được tự do rồi nhé".
Chồng tôi vội vàng về nhà đưa tôi đến bệnh viện. May mắn làm sao, có thể do tôi cắt không chính xác nên chưa nguy hiểm đến tính mạng. Con gái tôi nghe tin cũng vội vàng chạy vào bệnh viện trong nước mắt và nói ra bí mật kinh hoàng: "Những cái bao cao su đó là của con. Không phải của bố!".
Sự việc lúc này mới vỡ lở. Con gái tôi có quen biết với một chàng trai thiếu đứng đắn. Cậu ta đòi quan hệ trước hôn nhân và con gái tôi đã có thể trở thành nạn nhân nếu như chồng tôi không kịp thời phát hiện ra sự việc này.
Anh đã khuyên nhủ con gái đồng thời tìm ra bằng chứng cho thấy, cậu con trai mà con gái mình hết mực tin tưởng chỉ là một gã sở khanh lừa đảo đã có vợ con ở quê. Sau khi ngừng giao du, hắn vẫn nhiều lần tìm cách liên lạc thậm chí hăm dọa con gái tôi, nên có lần đêm khuya chồng tôi vẫn phải chạy đi giải quyết sự việc.
Hóa ra những chiếc bao cao su lại của con gái tôi, nó suýt bị hại bởi một gã đàn ông sở khanh khi chưa đầy 18 tuổi. Rất may chồng tôi đã phát hiện ra mọi việc. |
Do biết tính tôi hay lo lắng, dễ làm to chuyện, ảnh hưởng nghiêm trọng đến tinh thần con gái, và vì đã hứa giữ lời nên Lâm không thể kể cho tôi.
Mải lo cho con anh cũng quên luôn việc giấu những chiếc bao cao su của con gái trong xe ô tô, mà không hay tôi phát hiện ra và im lặng đến giờ.
(Theo Công luận)
Tôi buộc phải giữ im lặng để con gái yên tâm thi đại học." alt="Nghi ngờ chồng ngoại tình, tôi phát hiện con gái suýt bị cưỡng đoạt" width="90" height="59"/>
Nghi ngờ chồng ngoại tình, tôi phát hiện con gái suýt bị cưỡng đoạt
Bà tôi mất hồi tháng 6 năm ngoái ở tuổi 94. Bà ra đi trong ngày đầu tiên trời ở quê tôi đổ mưa sau một thời gian dài nắng nóng, khô hạn.
Thế nên mỗi khi mưa, những kỷ niệm về bà, về chuyện tình thuần khiết, chân thành, hy sinh của ông bà lại ùa về trong tôi. 70 năm trước, ông bà yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Đó là lần ông đến nhà học nghề với bố của bà. Thời trai trẻ, ông tôi là người ưu tú, có nhiều tố chất nên được bố của bà chọn làm học trò, truyền nghề.
Ngay từ những lần gặp mặt đầu tiên, ông đã phải lòng người con gái dịu hiền, đảm đang, siêng năng của thầy mình. Bà tôi cũng thừa nhận, bà đã yêu ông ngay cái nhìn đầu tiên khi 2 người lần đầu gặp mặt.
Ông bà đến với nhau bằng tình yêu thuần khiết nhất. Cả một đời, bà luôn đứng sau chồng, dành tất cả những điều tốt đẹp nhất cho ông.
Bà luôn dành những đồ dùng tốt nhất, món ngon nhất cho ông. Còn mình, bà sơ sài, giản đơn đến mức “sao cũng được”. Bà yêu ông đến độ đi đâu xa cũng mong ngóng sớm về với ông.
Ông bà tôi lúc còn bên nhau. Cả hai là niềm vui và lẽ sống của nhau. |
Thậm chí, khi già, phải vào bệnh viện trị bệnh, bà cũng đòi nhanh về với ông. Sau này, khi lẫn, bà quên hết mọi thứ, quên cả tên con cháu. Người duy nhất bà nhớ được là ông.
Ông thì khác. Dẫu yêu thương bà hết mực nhưng ông luôn cố giấu tình cảm ấy trong lòng. Thi thoảng, ông vẫn hay lạnh lùng rồi mắng yêu bà.
Thế nhưng những lúc bà ốm đau, ông lại phiền muộn, rơi nước mắt vì lo lắng. Mỗi lần như thế, ông thường động viên: “Cố lên mà sống cho có bà có ông, bà nhé”. Vừa nói, ông vừa rơi nước mắt khiến ai thấy cũng thương.
Đi đâu về, ông cũng cố gắng mua cho bà món quà gì đó, đôi khi chỉ giản đơn là tấm vải, cây lược, món ăn bà thích... Khi phải vào bệnh viện chữa bệnh, ông cũng lo bà không ai trông nom rồi luôn miệng hỏi thăm.
“Người đi không khổ bằng người ở lại”
Thương vợ , suốt chừng ấy năm, ông nấu ăn, giặt giũ và chăm sóc bà còn hơn chăm lo cho bản thân mình. Có lẽ vì thế mà khi bà bệnh, nằm viện, chỉ có ông khuyên, đưa thuốc, đút cơm, bà mới chịu ăn, chịu uống.
Tôi nhớ lần bà bệnh nặng trước khi từ giã cõi đời. Bà cứ từ chối thuốc, không chịu cho bác sĩ tiêm, thậm chí gạt máy thở ra. Chỉ khi chúng tôi nói: “Bà phải uống thuốc cho khoẻ để về với ông” bà mới đồng ý. Thế mới thấy, bà thương yêu ông đến chừng nào.
Thế rồi bà cũng ra đi, bỏ lại ông một mình. Những năm cuối đời, bà đau bệnh suốt. Và, ông luôn là người ở cạnh bên bà. Ngày bà ra đi, con cháu không ai kịp giã từ, chỉ có ông bên cạnh, được nói lời tạm biệt với bà.
Ông bà trong dịp mừng thọ của mình. |
Được tin, tôi từ Hà Nội về quê trong nỗi đau vô hạn. Về đến nhà, tôi vào phòng bà. Đến lúc này, tôi còn không tin bà đã ra đi. Tôi nhìn mặt bà lần cuối. Nỗi đau mất người thân bóp ngẹt tim tôi khiến tôi ước mình có thể ngất đi ngay lúc ấy.
Tôi sang phòng tìm ông. Ông ôm chầm lấy tôi bằng đôi tay run run, đôi chân đứng không vững. Rồi ông òa khóc, nói: “Bà mất bà rồi cháu ạ”.
Tôi đã cố kìm nén nỗi đau, cố không khóc để ông bớt buồn. Nhưng khi nghe câu nói ấy của ông, nỗi đau trong tôi bung vỡ. Hai ông cháu ôm nhau khóc òa.
Ngày gia đình tiễn đưa bà, ông nhốt mình trong nhà và khóc như một đứa trẻ. Tôi chưa bao giờ thấy ông đau đớn, khóc nhiều đến thế. Ông từ chối ra ngoài, ông nhất quyết không đưa tiễn.
Tôi hỏi, ông nói rằng, người đi không khổ bằng người ở lại nên ông không muốn chia tay bà. Thương tiếc bà, ông không ăn uống, ngủ nghỉ suốt mấy ngày liền. Ông khóc nhiều đến khản cổ, mất cả tiếng.
Sau khi bà ra đi, ông lủi thủi một mình. Ông trầm lắng, ít cười nói. Mỗi lần lên phòng thờ, ông vẫn thường nhìn lên di ảnh của bà rồi khóc và nói: “Nhớ lắm, thương lắm nhưng bất lực bà ơi! Sao người đi không phải là tôi”.
Ở bên nhau tận 70 năm nhưng ông bà yêu nhau trọn vẹn đến những phút giây cuối cùng của đời người. Niềm vui của ông bà không phải là vật chất mà đơn giản là được bên nhau, cùng nhau nhìn con cái lớn lên và cùng nhau già đi.
Tình yêu, hôn nhân của ông bà tồn tại, phát triển theo quan điểm “hỏng thì tìm cách sửa, sai thì làm lại”. Thế nên, suốt 70 năm, mối tình ấy vẫn sâu đậm và khiến chúng tôi cảm phục, noi theo.
Đào Thị Linh
Chuyện tình 'trọn kiếp chỉ yêu một người' của vợ chồng xứ Huế
Đọc những lá thư tình ba gửi cho mẹ, tôi ngỡ ngàng trước chuyện tình siêu lãng mạn của hai người. Tình yêu ấy khiến tôi tin rằng trên đời có chuyện trọn kiếp chỉ yêu một người.
" alt="Cụ ông 70 năm nấu ăn, giặt giũ cho vợ: Giá mà người chết trước là tôi" width="90" height="59"/>Cụ ông 70 năm nấu ăn, giặt giũ cho vợ: Giá mà người chết trước là tôi
- Nhận định, soi kèo Leverkusen vs Monchengladbach, 0h30 ngày 19/1: Khó có bất ngờ
- Ký ức về cuộc sống nghèo khổ của NSND Trịnh Thịnh
- Ông Trương Gia Bình đối thoại với 'bố già AI'
- 'Bước nhảy hoàn vũ' thế chỗ 'Vừa đi vừa khóc'
- Siêu máy tính dự đoán AS Roma vs Genoa, 2h45 ngày 18/1
- Mâm cúng mùng 1 Tết nguyên đán Nhâm Dần 2022 đầy đủ nhất
- Nên mua Ford Everest hay Hyundai Santa Fe?
- Toát mồ hôi hột khi nghe bố mẹ hot girl thách cưới
- Nhận định, soi kèo AL