您现在的位置是:Bóng đá >>正文
Truyện [Longfic] Nhật Ký Thú Tội (GxG)
Bóng đá985人已围观
简介Chủ Nhật,ệnLongficNhậtKýThúTộthi đấu bóng đá hôm nay Tuệ Anh tiễn Val ra sân bay Bắc Kinh. Val nhìn ...
Trước chuyến bay đi New York 3 ngày Tuệ Anh mới dám nói với ba cô. Cô chọn lúc trời gần khuya, khi bà nội đã ngủ say, còn ba cô hẵng còn thức ngồi xem ti vi. Ông ừ một cái khi cô chào mà mắt vẫn không rời khỏi màn hình. Tuệ Anh ngồi xuống chiếc ghế bành vuông góc với ông. Cô im lặng, bối rối, từ ngữ loạn trên đầu lưỡi.
“Ba ơi, con muốn nói với ba một việc.” - Tuệ Anh thu hết can đảm để làm tròn câu. - “Con muốn quay về Mỹ.”
Người ba cô hơi giật. Ông rót hai li trà. Trà trong ấm đã nguội tự bao giờ. Ông đẩy một li về phía cô, còn mình thì hớp một hơi hết cả li trà.
“Hồi xưa ba nghe người ta kể, những ai đi về phía tây sẽ không bao giờ trở lại. Ba hiểu nếu con phải đi. Nơi này quá nhỏ bé cho con của ba.” - im lặng một lúc để châm điếu thuốc, ông nói tiếp. - “Bao giờ con đi?”
“Dạ, thứ sáu tuần này ạ.” - Tuệ Anh lí nhí. - “Con mua vé rồi. Con biết là vội vàng nhưng con suy nghĩ kĩ. Con vẫn giữ liên lạc với nhiều người bạn hồi con ở Mỹ. Họ sẽ giúp con.”
Ba cô nhíu mày.
“Con sẽ phải cố gắng rất nhiều. Người bản địa họ cố gắng một thì người ngoại quốc như ta phải cố gắng đến mười thì mới sống nổi.”
Tuệ Anh gật đầu, cô bắt đầu khóc. Cô không khóc vì mình sắp đi xa Bắc Kinh mà cô khóc vì cô sẽ phải xa ông trong một thời gian rất dài mà cô không thể dự đoán được. Có thể là hai năm, ba năm hay thậm chí là chục năm. Cô chỉ biết là đúng như ba cô đã nói: nơi này không dành cho cô. Cô không ra đi vì Val, cô ra đi vì chính cô. Mấy năm sống ở Bắc Kinh đã bào mòn tâm hồn và con người cô. Cô đã nghĩ mình có thể chịu nổi nhưng không thể. Trong cô luôn âm ỉ một ngọn lửa thôi thúc cô phải quay về Mỹ kể từ cái giây phút cô đặt chân xuống sân bay Bắc Kinh sau những năm tháng đằng đẵng chênh vênh bên xứ người. Dường như Mỹ mới là nơi cô nên ở. Nó có tất cả những gì cô yêu quý: tự do, bạn bè và tình yêu.
“Vừa hay ba đang tính bán căn nhà này để chuyển về vùng nông thôn ở cho thanh thản. Cả ba và bà có tuổi rồi. Người già thích yên tĩnh hơn. Ba tính số tiền còn dư sẽ dùng để mua căn hộ chung cư cho con. Mà giờ con tính đi Mỹ nên chắc ba sẽ đổi sang đô la và chuyển vào tài khoản cho con luôn. Còn công việc kinh doanh thì ba sẽ bán lại cho chú Kim. Ba mẹ luôn muốn con học tài chính để sau này phụ giúp việc kinh doanh của gia đình nhưng con không thích thì ba cũng không ép.” - Song ông quay sang nhìn cô. - “Ba luôn nghĩ nếu con về nước con sẽ lại đi tiếp và ba rất mong con sẽ đi.”
Tuệ Anh lặng nhìn ba mình, người đàn ông với bàn tay chai sần và đôi mắt đen lạnh như thép này đã chiến đấu hết mình vì tư tưởng của một người mà ông vô cùng sùng bái để rồi phải vỡ mộng khi cũng chính cái tư tưởng ấy đã giết chết bao người ông yêu thương. Ông đã trải qua thời khắc đau đớn nhất của đất nước khi chạy trốn những phát súng lạnh lẽo của quân đội lạnh lùng nã thẳng vào đoàn người biểu tình ở quảng trườngThiên An Môn, vào khoảnh khắc biết mình thoát chết ông đã ao ước mình có thể vượt biên đi khỏi đây. Suy nghĩ ấy đeo bám ông suốt nhiều năm cho tới khi những kẻ lạ mặt xông vào nhà theo lệnh của ai đó để trục đứa con trai đã 7 tháng tuổi của ông ra khỏi bụng của mẹ nó và cảnh cáo ông hãy yêu đất nước này, nguyên bí thư xã ạ, đừng dại dột vượt biên. Tình yêu của ông với vùng đất này là sự hỗn tạp lạ kỳ của yêu thương và căm hận. Khi ta không biết mình nên yêu hay nên hận, tốt nhất là hãy rời đi.
“Mọi thủ tục xong xuôi hết rồi chứ?”
“Dạ rồi.”
“Vậy thôi, con đi ngủ đi. Ngày mai ba sẽ nấu cho con gái ba một bữa để tiễn con đi.”
“Con sẽ skype với ba vào cuối tuần.” - Tuệ Anh nghẹn ngào nói.
“Ba luôn tự hào về con. Tuệ Anh của ba sẽ thành công mà.”
Ông đứng dậy định về phòng ngủ thì chợt nhớ ra: “À, cô bé tóc vàng ấy...”
“Vâng?”
“Cô bé ấy có vẻ là người tốt. Ba cũng quý cô bé. Ba hi vọng cô ấy sẽ chăm sóc con tốt.”
Nghe vậy Tuệ Anh giật mình cô dò xét gương mặt của ông và cô có cảm giác rằng ba cô đã biết. Nhưng làm thế nào? Gáy cô lạnh toát.
“Cuộc đời của con, con tự quyết định thôi. Ba không quyết định cho con được, lại càng không thể quyết định người con yêu.”
“Ba...”
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Montpellier vs Saint
Bóng đáHoàng Ngọc - 16/03/2025 10:54 Pháp ...
【Bóng đá】
阅读更多Ngắm bầu trời sao lung linh, huyền ảo như cổ tích
Bóng đáTheo Ione
">...
【Bóng đá】
阅读更多Truyện Hiện Trường Livestream Kỳ Quái
Bóng đá
"Hả?"
"Không có gì..." Cung Tử Quận lắc lắc đầu, trong mắt là vui mừng xen lẫn thất vọng khó có thể nhận ra. Hắn nhìn chằm chằm vào Phó Kỳ Đường, một lúc sau mới cười nói: "Suốt ngày kêu tôi là không được đọc thơ văn, mình dùng thì không sao ha."
"Ế, câu này ở quyển nào ấy nhỉ? Ầy... Thôi này không quan trọng. Anh mau về đi, còn có một phút nữa là bắt đầu tuần tra rồi." Phó Kỳ Đường nghĩ nhưng nghĩ không ra. Anh vừa nói, vừa kéo Cung Tử Quận đang ngồi trên sofa dậy rồi tiễn hắn ra khỏi cửa sau đó nói: "Ba đi cẩn thận nhé. Nửa tiếng nữa gặp. Nha!"
Phó Kỳ Đường nói xong còn vẫy vẫy tay rồi không chút do dự đóng cửa lại và đi vào gian trong. Lúc nãy, trong quá trình quan sát, Phó Kỳ Đường phát hiện ra một văn phòng hiện đại thế này mà lại không có máy vi tính. Không chỉ ở đây mà dọc đường đi, những văn phòng họ ngó vào kiểm tra hay quầy lễ tân cũng không hề có, chứng tỏ gợi ý mà người chơi phải tìm ra tuyệt đối không phải tin tức nằm trong đồ điện tử, có nghĩa là sẽ không phải tốn công bẻ khóa mật khẩu hay là mở tập tin đã bị mã hóa. Mặt khác, gợi ý dạng giấy cũng không hề dễ tìm. Tuy vậy thì có nhất thiết phải giấu tất cả máy vi tính trong bệnh viện đi như thế không? Phó Kỳ Đường hơi nghi nghi, cứ thấy đây có vẻ không phải phong cách của đoàn tàu. Một chuyện nữa là vì sao hệ thống cứ nhất thiết phải thay đổi phòng bệnh an toàn chứ? Trừ việc có thể khiến người chơi có thể phát hiện ra quy tắc liên quan tới chai thuốc truyền dịch thì chỉ có thể là để người chơi có thể tìm ra gợi ý ẩn trong các phòng. Chính vì thế, Phó Kỳ Đường có thể chắc chắn rằng các gợi ý dẫn đến chiếc chìa khóa phá giải phó bản lần này nằm trong các phòng ban thuộc khu an toàn.
"Vòng một, phòng 410 và phòng vip2 trên tầng năm không có ai vào. Vòng hai có phòng vip3 trên tầng năm trống. Nếu mà vẫn không tìm được gì thì phải lợi dụng khoảng thời gian di chuyển để kiểm tra mấy phòng đó thôi. Thời gian dịch chuyển có mỗi mười phút, căng quá..."
Phó Kỳ Đường tự nghĩ, tự nói, hơi tiếc vì hai vòng trước đã để trống phòng mấy giây rồi lại thôi. Anh lắc lắc đầu, chọn lựa kiểm tra ba tường sách trước.
"Nếu tìm được quyển nhật ký giống của Camille hoặc hồ sơ bệnh án các kiểu thì tốt."
Phó Kỳ Đường đứng trước một trong những tủ sách, lấy từng cuốn sách từ tầng dưới cùng ra và nhanh chóng lật giở đọc sách ngang tốc độ của động cơ lượng tử. Đọc được vài cuốn thì anh bắt đầu hối hận, càm ràm: "Quên mất không bảo Cung Tử Quận để Học Sinh Giỏi lại."
Đúng lúc này, tiếng chuông reo ầm lên, vòng tuần tra thứ ba đã chính thức bắt đầu.
Phó Kỳ Đường khá tự tin với suy nghĩ của mình, khẳng định là không sai. Vì thế, anh thả lỏng tinh thần và tiếp tục xem sách, đang đọc thì đột nhiên cửa văn phòng vang lên tiếng mở, đóng cửa.
"Sao không chĩa súng vào tôi?" Cung Tử Quận đi từ ngoài vào, vẻ mặt bình tĩnh tựa như việc hắn vào đây vô cùng bình thường vậy.
"Anh có phải quỷ đâu." Phó Kỳ Đường tức lắm.
"Hử?"
"Có con quỷ nào văn minh tới mức mở cửa vào xong còn cả đóng cửa cho người ta nữa không trời?"
"Ừ nhỉ. Anh Tiểu Đường càng ngày càng thông minh nha." Cung Tử Quận cụp mắt cười tủm tỉm sau đó không nói nữa mà cầm sách lên xem cùng.
Phó Kỳ Đường không nhịn nổi, hỏi: "Anh quay lại đây làm gì? Phòng này chỉ được có một người thôi."
"Ừ. Tôi biết mà." Cung Tử Quận gật đầu, giọng nói vô cùng bình tĩnh.
"Thế đáng ra là giờ anh phải đang ở phòng 401 dưới tầng bốn chứ? Đã nhận lời tôi rồi cơ mà?" Phó Kỳ Đường cạn lời.
Cung Tử Quận bày ra vẻ mặt vô tội, nói: "Tôi nhận lời cậu cái gì? Rõ ràng là tôi chỉ nói "Quá tam ba bận, không có lần sau nữa đâu" với lại... "Tôi chỉ quan tâm một mình cậu" thôi mà." Khóe môi hắn cong lên. Dáng vẻ ngạo nghễ và cố chấp vô cùng quen thuộc trở nên rõ ràng hơn rất nhiều trước ánh mắt của Phó Kỳ Đường, chiếm hết cả không gian xung quanh. Hắn nói: "Tôi đây nói là làm."
"......"
Rõ ràng đây chỉ là một câu nói vô cùng bình thường, còn hơi củ chuối nhưng lại khiến trái tim Phó Kỳ Đường hẫng mất một nhịp. Anh không dám nhìn Cung Tử Quận nữn, miệng cũng ngậm chặt vì sợ vừa mở, bao lời ngon tiếng ngọt sẽ bay ra như bướm mất.
Một lúc sau, Phó Kỳ Đường đang cắm mặt vào sách mới hỏi nhỏ một câu: "Anh không sợ quỷ đến cửa tìm à?"
"Tôi có làm chuyện gì cắn rứt lương tâm đâu mà phải sợ? Nó đến thì cứ đến chứ sao, có phải đánh không lại đâu." Cung Tử Quận hờ hững nói.
Phó Kỳ Đường cảm nhận được khóe miệng mình cong lên thì lập tức đè lại, hắng giọng nói: "Vậy tùy anh đó. Dù sao tôi cũng chẳng quản nổi anh."
">...
【Bóng đá】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Montpellier vs Saint
- Thần Hủy Diệt sẽ 'chào hàng' thị trường game Việt vào ngày 15/08
- Top 7 game FPS hay nhất một thập kỷ qua
- Khi game thủ Trung Quốc nói về Liên Minh Huyền Thoại và DOTA 2
- Kèo vàng bóng đá AS Roma vs Cagliari, 22h00 ngày 16/3: Trút giận?!
- 4 smartphone Sony đồng loạt giảm giá
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Shahrdari Noshahr vs Saipa, 22h30 ngày 17/3: Cơ hội mong manh
-
Galaxy Note Edge có màn hình QHD 5.6 inch độ phân giải 1600 x 2560 pixel. Tuy nhiên, điều đặc biệt đây là mẫu smartphone có màn hình uốn cong rất khác biệt. Như chúng ta nhìn thấy trong ảnh, một bên cạnh màn hình của Galaxy Note Edge đã bao lấy phần màn hình thiết bị.
" alt="Galaxy Note Edge sẽ không 'tuyệt lắm' nếu bạn thuận tay trái">Galaxy Note Edge sẽ không 'tuyệt lắm' nếu bạn thuận tay trái
-
Bạn cần tháo cáp kết nối và sạc ra khỏi thiết bị, không nên vệ sinh máy khi đang còn cắm sạc hoặc kết nối với laptop hoặc tivi.
2. Sử dụng nước để lau thiết bị
Điều này có vẻ khá đơn giản và dễ nhớ, tuy nhiên vẫn cần nhắc lại để bạn không tranh thủ, dùng nước lọc ngay bên cạnh mình để lau màn hình hoặc vỏ thiết bị. Ẩm ướt làm giảm tuổi thọ của điện thoại và iPad.
3. Không chọn lựa khăn lau cẩn thận
Bạn có thói quen dùng giấy vệ sinh để lau máy, song các hạt bụi trên giấy có thể gây xước màn hình, hơn nữa, bột giấy có thể bám lại các khe cắm của thiết bị. Bạn có thể dùng loại mềm, khô, hoặc vải chuyên dụng lau thiết bị.
4. Sử dụng chất tẩy rửa gia dụng cho điện thoại
Các hóa chất kháng khuẩn, làm sạch đồ gia dụng có khả năng bào mòn lớp phủ bảo vệ trên màn hình và bay lớp sơn ở vỏ máy, vì thế, bạn chỉ được dùng nước tẩy chuyên dụng dành cho iPad và điện thoại.
Ngay cả chất tự nhiên như giấm và nước chanh cũng không thích hợp để sử dụng.
5. Nhầm lẫn chất tẩy rửa cho các loại màn hình khác nhau
Bạn kiểm tra chống chỉ định của nhà sản xuất để lựa chọn loại nước tẩy thích hợp. Không sử dụng chất tẩy rửa dành cho màn hình LCD cho loại màn hình cảm ứng.
6. Phun chất tẩy trực tiếp lên thiết bị
Ngoài ra, bạn hãy xịt chất tẩy lên khăn, làm ẩm khăn để lau máy thay vì phun chúng trực tiếp lên thiết bị.
7. Không vệ sinh bụi bám ở miếng dán màn hình
Bạn dùng chổi nhựa nhỏ, nhẹ nhàng quét sạch bụi bám ở miếng dán hoặc thay mới phụ kiện này của máy.
8. Không làm sạch cổng USB, giắc cắm thiết bị
Khi vệ sinh máy, với các vị trí khó lau sạch như cổng USB, giắc cắm... bạn thường bỏ qua chúng, chỉ vệ sinh vỏ và màn hình máy. Tuy nhiên, bạn nên thử bằng cách dùng tăm bông, lau nhẹ những bộ phận này.
Sau khi hoàn thành việc vệ sinh cho thiết bị, bạn để máy khoảng 10 phút rồi khởi động lại để sử dụng.
" alt="8 lỗi hay mắc khi vệ sinh smartphone, tablet">8 lỗi hay mắc khi vệ sinh smartphone, tablet
-
Theo Ione
" alt="Ngắm bầu trời sao lung linh, huyền ảo như cổ tích">Ngắm bầu trời sao lung linh, huyền ảo như cổ tích
-
Nhận định, soi kèo PSG vs Marseille, 02h45 ngày 17/3: Khó thắng cách biệt
-
Truyện Phán Thần Hệ Thống