Những smartphone 'khủng' giá dưới 4 triệu ở Việt Nam
Thị trường di động xách tay sôi động trong năm 2015,ữngsmartphonekhủnggiádướitriệuởViệlich da banh trong đó, nhóm giá thấp nổi lên với nhiều model đến từ Trung Quốc.

当前位置:首页 > Thế giới > Những smartphone 'khủng' giá dưới 4 triệu ở Việt Nam 正文
Thị trường di động xách tay sôi động trong năm 2015,ữngsmartphonekhủnggiádướitriệuởViệlich da banh trong đó, nhóm giá thấp nổi lên với nhiều model đến từ Trung Quốc.
标签:
责任编辑:Thế giới
Nhận định, soi kèo Vallecano vs Sociedad, 0h30 ngày 17/3: Sụp đổ dây chuyền
Mỹ coi công nghệ bán dẫn là "trái tim" của cuộc cạnh tranh công nghệ toàn cầu. Bán dẫn không chỉ là thành phần cốt lõi trong các thiết bị điện tử mà còn là yếu tố quan trọng trong các ngành công nghiệp khác như viễn thông, xe tự lái, trí tuệ nhân tạo (AI), và công nghệ quốc phòng.
Lo ngại Trung Quốc có thể lợi dụng công nghệ tiên tiến để phát triển các hệ thống quân sự vượt trội, thách thức sự thống trị toàn cầu, Washington đã áp đặt các biện pháp cấm vận mạnh mẽ nhằm vào các công ty công nghệ Trung Quốc như Huawei và SMIC, hạn chế khả năng tiếp cận của họ với công nghệ tiên tiến.
Nhật Bản là một trong những quốc gia dẫn đầu thế giới về sản xuất và cung cấp nguyên liệu cho ngành công nghiệp bán dẫn. Các công ty Nhật Bản như Tokyo Electron và Nikon đóng vai trò quan trọng trong việc sản xuất thiết bị bán dẫn và cung cấp các vật liệu quan trọng như hóa chất, máy móc. Điều này khiến Nhật Bản trở thành mắt xích quan trọng trong chuỗi cung ứng bán dẫn toàn cầu.
Mỹ nhận ra rằng, nếu không có sự tham gia của Nhật Bản, các biện pháp cấm vận công nghệ đối với Trung Quốc sẽ thiếu hiệu quả.
Từ khi bắt đầu cuộc chiến thương mại với Trung Quốc dưới thời Tổng thống Donald Trump, Mỹ đã không ngừng tìm cách gây ảnh hưởng đến các đồng minh để tạo ra một mặt trận chung chống lại sự trỗi dậy công nghệ của Trung Quốc.
Dưới thời Tổng thống Joe Biden, chính sách này tiếp tục được mở rộng với việc thúc đẩy các sáng kiến hợp tác công nghệ cao giữa các quốc gia đồng minh thông qua các tổ chức như "Quad" (bao gồm Mỹ, Nhật Bản, Ấn Độ, và Úc).
Vào tháng 7 năm 2023, Nhật Bản đã công bố một loạt biện pháp mới nhằm siết chặt kiểm soát xuất khẩu đối với các thiết bị công nghệ cao, đặc biệt là trong lĩnh vực sản xuất bán dẫn.
Quyết định này rõ ràng phản ánh áp lực từ Mỹ, khi Washington yêu cầu các quốc gia đồng minh áp dụng các biện pháp tương tự để đồng bộ với các chính sách cấm vận của Mỹ.
Chẳng hạn, Tokyo đã áp dụng hạn chế xuất khẩu đối với 23 loại thiết bị sản xuất bán dẫn, bao gồm máy quang khắc cực tím (EUV), công nghệ quan trọng để sản xuất chip tiên tiến.
Động thái này khiến các công ty Nhật Bản như Tokyo Electron chịu thiệt hại lớn khi mất đi thị trường Trung Quốc, vốn là một trong những khách hàng lớn nhất.
Tuy nhiên, dưới áp lực của Mỹ, Nhật Bản không có nhiều lựa chọn ngoài việc tuân theo các biện pháp này.
Việc Nhật Bản siết chặt cấm vận công nghệ với Trung Quốc có thể làm tổn hại đến quan hệ kinh tế giữa hai nước. Trung Quốc là đối tác thương mại lớn nhất của Nhật Bản, và việc hạn chế xuất khẩu công nghệ bán dẫn có thể khiến mối quan hệ này căng thẳng.
Trung Quốc đã chỉ trích các biện pháp cấm vận này, cho rằng chúng là một phần của chiến lược "kiềm chế" sự phát triển của Trung Quốc.
Tuy nhiên, đối với Nhật Bản, áp lực từ Mỹ và sự phụ thuộc vào liên minh an ninh với Mỹ là những yếu tố quan trọng hơn.
Tokyo không thể bỏ qua việc duy trì mối quan hệ chiến lược với Washington, đặc biệt trong bối cảnh căng thẳng tại khu vực Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương và các tranh chấp lãnh thổ với Trung Quốc ở Biển Hoa Đông.
(Tổng hợp)
Nghiên cứu tốt nhất về chủ đề này được thực hiện bởi Stacy Dale và Alan Krueger. Kết quả nghiên cứu đã được công bố rộng rãi nhưng phần nào đã gây ra những hiểu nhầm.
Thoạt đầu, các dữ liệu được phân tích bởi Dale và Krueger cho thấy lợi thế rõ ràng của những người tốt nghiệp các trường loại ưu như Yale, Williams. Giữa học sinh có điểm SAT và GPA ngang nhau, thì những người tốt nghiệp các trường càng ưu tú thì càng có thu nhập cao hơn.
Tuy nhiên, đó là do điểm SAT và GPA vẽ lên một bức tranh chưa đầy đủ về tiềm năng của một sinh viên. Thật khó để đo lường những thứ như sự gan góc, tính sáng tạo, hay trí thông minh.
Hiểu điều đó, Dale và Krueger đã đưa ra dữ liệu từ một góc nhìn khác. Họ nhìn vào những sinh viên trúng tuyển vào trường ưu tú nhưng không theo học. Những sinh viên này có vẻ không tệ hơn khi quyết định theo học những trường kém danh giá hơn. Rõ ràng, dù có học trường ưu tú hay không thì cũng đều tốt như nhau.
Và đây chính là điểm kỳ lạ trong nghiên cứu của họ. Sau khi điều tra thêm, Dale và Krueger phát hiện ra rằng thậm chí việc sinh viên học trường nào chẳng quan trọng. Chỉ cần biết kiểu trường mà sinh viên nộp đơn cũng đủ để dự đoán họ sẽ kiếm được bao nhiêu trong tương lai nhờ nhìn vào điểm GPA, SAT và dữ liệu nhân khẩu học.
Nghiên cứu của Dale và Krueger rất đáng để suy nghĩ nhưng hãy nhìn sang một nghiên cứu mới đây của Jonathan Wai – một nhà tâm lý học ở Duke. Công trình nghiên cứu của Wai là về nền tảng giáo dục của giới thượng lưu ở Mỹ, được xuất bản trên tạp chí Intelligence. Wai đặc biệt quan tâm tới những người theo học các trường đại học và các chương trình sau đại học hàng đầu.
Vì mục đích nghiên cứu, Wai đã định nghĩa các trường “ưu tú” là những trường có điểm SAT, LSAT hay GMAT trung bình đầu vào cao nhất. Danh sách này gồm 29 cơ sở giáo dục đại học, 12 trường luật và 12 trường kinh doanh, từ các trường cao đẳng cộng đồng tới CalTech, Princeton, Yale, Carleton, Johns Hopkins, Cornell.
Đây là một số dữ liệu từ nghiên cứu năm 2014 của Wai:
![]() |
Tỷ lệ các vị trí cấp cao trong giới thượng lưu Mỹ được nắm giữ bởi những người tốt nghiệp các trường ưu tú, trường luật và kinh doanh |
Trong số các tỷ phú Mỹ, danh sách 500 CEO do Fortune bình chọn và các thẩm phán liên bang, có khoảng 2/5 người có bằng cử nhân, thạc sĩ, bằng Luật của một trường ưu tú.
Tuy nhiên, những bộ hồ sơ đẹp long lanh này không phân tán đều ở các lĩnh vực. Ví dụ như chỉ có 1/5 thành viên Quốc hội tốt nghiệp trường ưu tú, trong khi chỉ có thiểu số các quan khách ở Diễn đàn Davos (Diễn đàn Kinh tế thế giới) là cựu sinh viên của những trường này.
Đầu những năm 90, khoảng 1,2 triệu người nhận bằng cử nhân mỗi năm (bây giờ con số này là gần 1,9 triệu). Các chương trình cử nhân xuất sắc trong danh sách của Wai có thể cho ra lò khoảng 40 nghìn sinh viên tốt nghiệp một năm – tương đương 3-4% số bằng cử nhân mỗi năm.
Số sinh viên cao học ở các trường tốp 30 giữ vị trí cấp cao trong xã hội nhiều gấp 10 lần các trường khác.
Wai cho rằng những con số này mang đến một cái nhìn sâu sắc về tầm quan trọng đáng kể của trí thông minh trong nhiều nghề nghiệp.
“Nhiều người không nhận ra rằng SAT có thể được sử dụng như một bài kiểm tra trí thông minh” – ông nói. “Nếu bạn nhìn vào các trường có điểm SAT cao nhất thì thấy sinh viên của họ có xu hướng nằm trong tốp 1% những người có khả năng nhận thức cao nhất”.
Trong một bài viết được công bố hồi tháng 10, Wai đã nghiên cứu chi tiết 500 CEO trong danh sách Fortune 500, và quan sát thấy rằng những CEO tốt nghiệp các trường hàng đầu thường lèo lái doanh nghiệp đạt doanh thu cao hơn. “Bạn có thể lập luận rằng có thể đây là những CEO thông minh hơn – những người đã làm gì đó để tác động đến thu nhập của họ” – Wai nói.
Dữ liệu của ông Wai cũng mang đến một góc nhìn khác. Việc giảng dạy ở các trường hàng đầu có thể không có nhiều tác động, nhưng sinh viên ở đó sẽ có cơ hội tạo những mối quan hệ hữu ích. Những phụ huynh gửi con tới các trường Ivy League mong đợi con mình sẽ là bạn cùng phòng với các Thượng nghị sĩ, các thẩm phán, những doanh nhân giỏi trong tương lai. Và họ kỳ vọng thương hiệu của các trường uy tín sẽ tạo lợi thế cạnh tranh.
Dưới đây là một biểu đồ khác trong nghiên cứu năm 2014 của ông Wai – cho thấy tỷ lệ người có bằng cử nhân, kinh doanh và luật của Harvard: Khoảng 12% thẩm phán liên bang, thượng nghị sĩ và tỷ phú là cựu sinh viên Harvard. Cựu sinh viên Harvard có phải là đại diện cho giới thượng lưu hay không? Một câu hỏi được đặt ra: Bạn có tin rằng 12% những người thông minh nhất và có tiềm năng nhất nước Mỹ từng học Harvard?
![]() |
Tỷ lệ các vị trí cấp cao trong giới thượng lưu Mỹ được nắm giữ bởi những người tốt nghiệp Harvard, trường luật và kinh doanh |
Tất cả 9 vị thẩm phán hiện tại của Tòa án Tối cao đều từng học Harvard hoặc Trường Luật Yale. Liệu điều này có thể được hiểu rằng, về cơ bản thì tất cả những luật sư giỏi nhất của Mỹ đều đã từng học Harvard và Yale?
Có thể như vậy, cũng có thể không.
Bây giờ chúng ta hãy nói về nghiên cứu cho rằng các trường ưu tú gần như chẳng mang lại lợi thế đặc biệt nào cho sinh viên của mình. Có một cảnh báo quan trọng là: Các trường ưu tú dường như mang lại lợi ích cho sinh viên da đen, sinh viên gốc Tây Ban Nha, và những sinh viên có cha mẹ ít học. Các nhà kinh tế cho rằng trường tốt là cầu nối quan trọng để những sinh viên này có thể tiếp cận với giới thượng lưu.
Dale và Krueger chỉ nhìn vào thu nhập, mà không nhìn vào các yếu tố thành tựu khác. Ví dụ như một thẩm phán liên bang thì vô cùng danh giá, nhưng không thực sự kiếm được nhiều tiền so với các công việc trong ngành luật. Tương tự với các công việc trong giới học thuật và dịch vụ dân sự. Sở hữu một tấm bằng danh giá có thể mang lại lợi ích cho những người muốn leo cao trên những nấc thang danh vọng. Vì thế có nhiều lý do để việc vào được trường tốp vẫn là một mục tiêu hợp lý.
Nghiên cứu của Wai đã đưa ra những con số cho một thực tế mà mọi “ông bố, bà mẹ trực thăng” đều biết: giới thượng lưu Mỹ tràn ngập những tấm bằng danh giá. Dữ liệu của ông không thể nói cho chúng ta biết những tấm bằng này có đóng góp vào thành công của họ hay không, nhưng những biểu đồ này đã đưa ra một thông tin quan trọng về sự thống trị của các trường ưu tú ở Mỹ. Có một vấn đề về quan điểm: Những học sinh trung học hứa hẹn nhất ở Mỹ vẫn đổ xô vào một số trường nhất định do mối tương quan giữa thành công tương lai và trường tốp có vẻ như vẫn rất chặt chẽ.
Bài viết của tác giả Jeff Guo – phóng viên chuyên trách mảng kinh tế, chính sách nội địa của tờ Washington Post .
Nhiều phụ huynh van nài thầy Anthony Fok để con em họ được học môn Kinh tế ở trung tâm gia sư của thầy
Bạn sẽ không thể theo học lớp Kinh tế của thầy Anthony Fok trong năm nay, bởi vì các lớp đã kín chỗ cho tới tháng Ba năm sau. Có rất nhiều học sinh muốn theo học thầy Fok, thậm chí là van xin nhưng thầy không nhận bất cứ ai vào danh sách chờ nữa – thầy giáo 31 tuổi cho hay.
Thầy Fok hiện đang dạy 4 ngày mỗi tuần – từ thứ 5 tới Chủ nhật - cho hơn 200 học sinh lớp JC 1 và JC 2 mỗi năm. Mỗi lớp có khoảng 20- 40 học sinh. Học phí là 380 USD cho 4 buổi, mỗi buổi 90 phút.
Anh không muốn tiết lộ chính xác số lớp đang dạy hay tổng số lớp ở trung tâm gia sư của mình. Tuy nhiên, trung tâm của anh phải đăng ký nộp thuế GST vào năm nay khi đạt mốc doanh thu 1 triệu đô/ năm. Mặc dù anh đã phải giảm bớt lịch dạy vì đang theo học Tiến sĩ.
Ngoài những buổi học trên lớp, thầy Fok cũng cho học sinh số điện thoại để các em liên hệ khi gặp bài khó. “Có những lúc tôi hướng dẫn các em miễn phí. Công việc này đòi hỏi phải làm việc 24/7”- anh chia sẻ.
Lần đầu tiên anh xuất hiện trên báo giới là vào tháng 6/2008 khi mới 24 tuổi. Báo chí bầu chọn anh là 1 trong 5 “siêu gia sư” của Singapore.
Từ một trung tâm gia sư chỉ có 25 học sinh vào năm 2004, anh phát triển lên tới 600 học sinh hiện tại. Ngạc nhiên hơn nữa, anh bán toàn bộ cổ phần của mình ở trung tâm này cho cộng sự vào năm 2007 rồi đi dạy toàn thời gian ở Trường Trung học Hong Kah. Ở đây, anh dạy cả môn Nguyên tắc kế toán và Toán học.
Sau 5 năm giảng dạy, đam mê kinh doanh lại nổi lên, anh lại bỏ trường để thành lập JCEconomics.com vào năm 2012.
“Học sinh đến với tôi vì các em biết rằng tôi dạy những kiến thức ngoài kiến thức cơ bản ở trường. Tôi dùng các câu chuyện hằng ngày để liên kết lý thuyết với cuộc sống thực. Bằng cách này, học sinh sẽ nổi bật trong các kỳ thi nếu sử dụng thông tin thực tế”.
Tin nhắn
Bây giờ ngày nào thầy Fok cũng nhận được vô số tin nhắn của học sinh và phụ huynh. Anh nói đùa rằng không biết có nên tuyển một người chuyên trả lời tin nhắn không.
Một số phụ huynh thậm chí còn đề nghị anh một mức học phí cao hơn để con họ được nhận vào lớp. Có lần, một phụ huynh giàu có còn đề nghị sẽ trả 20.000 USD nếu anh đảm bảo giúp con họ đạt điểm A chỉ trong vòng 1 tháng. Nhưng anh đã từ chối.
“Đây không phải là một loại màu nhiệm có thể thay đổi mọi thứ vào phút cuối” – anh nói.
Khi được hỏi về chuyện anh hiện đang là một trong những gia sư hàng đầu tại Singapore, thầy Fok – người hiện vẫn đang sống trong căn hộ HDB (chương trình nhà ở thiết yếu dành cho người dân Singapore) – tỏ ra ngần ngại.
“Danh hiệu siêu gia sư được đặt ra bởi báo chí, sau đó là phụ huynh sau một bài báo cách đây 7 năm” – anh nói rằng không dám nhận danh xưng này.
“Tôi luôn cho rằng gia sư nên là một sự bổ sung cho việc giáo dục một đứa trẻ, chứ không phải là một sự bắt buộc. Nó hoàn toàn không phải là một con đường bắt buộc để thành công, tuy nhiên nhiều phụ huynh vẫn đang xem gia sư là một cách cần thiết để con em mình nổi trội trong cuộc đua” – anh nói.
Và anh cũng không phủ nhận rằng công việc này mang lại nhiều giá trị vật chất cho mình.
“Tiền bạc là một lợi ích phụ mà tôi nhận được trong công việc khó khăn này. Rốt cuộc thì tôi đang điều hành một doanh nghiệp và tôi phải làm việc chăm chỉ để mang lại cho học sinh của tôi kết quả mà các em đã đặt mục tiêu. Phụ huynh bây giờ không còn băn khoăn nhiều về chi phí nữa. Thay vào đó, họ muốn biết kinh nghiệm và chất lượng của gia sư”.
Vì tình yêu, không phải vì tiền bạc
![]() |
Cô Chuah mở trung tâm gia sư môn toán cho học sinh tiểu học |
Khi xin nghỉ việc ở một trường tiểu học vào năm 2009, Janice Chuah lo rằng mình sẽ không kiếm đủ tiền để lo cho gia đình.
Vì thế, bà mẹ 3 con bắt đầu gia sư môn toán. Cô bắt đầu công việc chỉ với 5 học sinh. Mọi chuyện dần tốt đẹp hơn và bây giờ cô là chủ của một trung tâm gia sư riêng với 600 học sinh. Có tất cả 70 lớp, mỗi lớp chỉ từ 6-7 học sinh. Chi phí trung bình khoảng 32 đô mỗi giờ. Mỗi buổi học kéo dài khoảng 90 phút, trừ lớp cho học sinh lớp 6 mỗi buổi khoảng 2 giờ. Mỗi học sinh học khoảng 1-2 buổi/ tuần. Chuah không muốn tiết lộ thu nhập nhưng thừa nhận rằng việc kinh doanh của cô đang rất tốt đẹp.
Cô giáo này cho rằng kết quả ngày hôm nay không phải là nhờ sự nhạy bén trong kinh doanh của cô. “Bởi vì tôi không có gì cả ngoài niềm đam mê” – Chuah chia sẻ.
Trung tâm của cô đang ngày một nổi tiếng vì kết quả của học sinh rất tốt và thời gian chờ đợi để được học ở trung tâm này lên tới 1 năm.
“Chương trình lớp 1 tập trung dạy các khái niệm theo cách vừa học vừa chơi. Nó giúp trẻ có một nền tẳng chắc chắn về các khái niệm toán học và giúp trẻ tự tin ở môn học này” – cô giải thích.
Danh sách đợi
Cô Chuah nói rằng, trước đây, một số phụ huynh đã cố phá vỡ danh sách đợi bằng việc gọi cho giáo viên hoặc đến trung tâm trực tiếp mỗi tuần. “Một số thậm chí nói với chúng tôi rằng họ sẵn lòng trả học phí cả năm để con họ có một suất học”.
Chuah khẳng định, nhiều giáo viên bỏ nghề để trở thành gia sư “đang làm công việc này thực sự vì tình yêu với việc giảng dạy”, chứ không phải vì tiền.
“Nhiều bài viết trong những năm qua nhìn gia sư với một cái nhìn không mấy tích cực. Họ khiến cho dư luận có ấn tượng xấu rằng họ đang kiếm lời trên những lo lắng của phụ huynh và họ giống như một cái máy thu tiền”.
“Đó là những con sâu làm rầu nồi canh trong ngành công nghiệp này. Nhiều gia sư chỉ muốn trang bị cho học sinh kiến thức cũng như các giá trị đạo đức đúng đắn, chuẩn bị cho các em bước vào tương lai”.
Cô Chuah cho biết nếu như có những học sinh rất cần được giúp đỡ nhưng không có chỗ ở trung tâm của cô, cô sẵn lòng giới thiệu các em sang những trung tâm đối thủ của mình cũng tốt không kém. “Chúng tôi thà bị thua thiệt về mặt kinh doanh còn hơn là bỏ rơi một đứa trẻ đang cần giúp đỡ. Có một trường hợp mà chúng tôi biết rằng em bỏ học vì mẹ em – trụ cột chính của gia đình – qua đời, chúng tôi đã hoàn lại số tiền học phí để gia đình em trang trải trong giai đoạn khó khăn”.
“Chúng tôi cũng miễn phí học phí để giúp em hoàn thành chương trình ôn thi tốt nghiệp tiểu học vào năm ngoái”.
“Không cần phải kiếm được một số tiền lớn. Bạn sẽ biết mình là ai khi học sinh đến và nói “cảm ơn” – cô Chuah nói.
Nhận định, soi kèo Tigre vs Central Cordoba, 5h00 ngày 18/3: Độc chiếm ngôi đầu
Tôi biết, anh vẫn lén lút gặp cô ấy, nhưng anh phủ nhận bất cứ điều gì xảy ra và khẳng định không ai trong số họ muốn gây nguy hiểm cho cuộc hôn nhân của chúng tôi. Sự thật cay đắng này khiến tôi cảm thấy cuộc sống của mình đang bị tàn phá.
Tôi đã nhìn ra một khía cạnh của anh mà trước đây tôi chưa từng biết. Anh kiên quyết rằng đó chỉ là tình bạn, nhưng cách anh trò chuyện với cô ấy khiến tôi cảm thấy mình là kẻ thất bại. Họ giao tiếp với nhau bằng thứ ngôn ngữ mà anh không nói với tôi trong nhiều năm.
Cuộc hôn nhân của chúng tôi đã không có sự đụng chạm thể xác trong một thời gian dài. Ngay cả khi cố gắng giữ tôi, anh cũng chẳng buồn ôm tôi.
Chúng tôi đang ở độ tuổi 70. Vì thế, ý nghĩ về kết thúc cuộc hôn nhân là điều khá tệ đối với các con và các cháu của chúng tôi. Chúng tôi đã đồng ý sẽ cố gắng sửa chữa mọi thứ, nhưng tôi không biết mình có thể chịu đựng được bao lâu khi ở bên một người đàn ông không chung thủy. Tôi sốc vì thấy mình thật ngu ngốc, yếu đuối và đáng thương.
Vài tuần sau đó, khi tâm trạng tôi ổn định hơn, tôi thấy tình huống của mình cũng không quá tệ. Việc tôi cần làm là đối diện với sự thật. Tôi là người bị phản bội, tôi sẽ cần phải cố gắng vượt qua những tổn thương của mình.
Tôi sẽ cần nhiều thời gian cho quá trình này. Tôi nghĩ, điều quan trọng lúc này là tôi và anh đang cùng nhau cố gắng níu giữ, thay vì phá vỡ. Để có thể tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân này, cả anh và tôi cần học những cách giao tiếp và cách chia sẻ khác với trước đây. Tôi nghĩ có lẽ mình phải tìm ra những cách mới để đối phó với xung đột và xây dựng lòng tin.
Tôi đã chủ động đề nghị anh cởi mở và chia sẻ cảm xúc, bao gồm cả sự tức giận, nếu anh cảm thấy như vậy. Tôi muốn xây dựng một mối quan hệ gần gũi và ấm áp. Tôi muốn thực hành điều đó ngay lập tức.
Trò chuyện thân mật là điều mà chúng tôi đã bỏ quên trong hàng chục năm. Tôi tin, sự kết nối cảm xúc là nền tảng cho một mối quan hệ bền chặt. Anh cũng thành thật với tôi rằng anh sẽ cố gắng dù anh biết điều này không dễ đối với cả hai chúng tôi.
Hiện tại, tôi chỉ muốn nỗ lực hết sức trong khả năng của mình. Trong trường hợp chúng tôi không thể tìm được tiếng nói chung, tôi nghĩ, kết thúc cuộc hôn nhân có thể không tàn khốc như tôi từng tưởng tượng.
Con cái của chúng tôi đã lớn và việc biết sự thật thường ít bị ảnh hưởng hơn là sống với những bí mật. Tôi sẽ cố gắng bảo vệ gia đình, nhưng tôi vẫn ưu tiên hạnh phúc của bản thân khi đưa ra quyết định.
Theo Giáo dục Thời đại
Diễn ra trong 5 ngày liên tục vào cuối tháng 8, chương trình diễn tập thực chiến an toàn thông tin mạng quốc gia lần 1 năm 2024 nhằm nâng cao năng lực, kinh nghiệm ứng phó với tấn công mạng cho các đội ứng cứu sự cố, qua đó giúp họ sẵn sàng phương án bảo vệ hệ thống thông tin đang đảm trách quản lý, vận hành.
Phát biểu tại lễ bế mạc, Phó Giám đốc VNCERT/CC Lê Công Phú nhấn mạnh, tấn công mạng là một trong những thách thức hàng đầu với các cơ quan, tổ chức và doanh nghiệp, nhất là trong bối cảnh Việt Nam đang đẩy mạnh quá trình chuyển đổi số, xây dựng Chính phủ điện tử hướng tới Chính phủ số.
Nhận định không gian mạng đang thực sự là ‘chiến trường’ của thế kỷ 21, ông Lê Công Phú cũng cho biết, ‘Chiến lược an toàn, an ninh mạng quốc gia, chủ động ứng phó với các thách thức từ không gian mạng đến năm 2025, tầm nhìn 2030’được Thủ tướng Chính phủ phê duyệt hồi tháng 8/2022, đã xác định rõ an toàn, an ninh mạng là trọng tâm của quá trình chuyển đổi số, là một trụ cột quan trọng, thường xuyên, lâu dài để khởi tạo và duy trì môi trường mạng an toàn, lành mạnh, tin cậy.
Trên cơ sở phân tích rõ mức độ nghiêm trọng, hậu quả nặng nề cả về tài chính và uy tín của các cơ quan khi có hệ thống thông tin thuộc phạm vi quản lý bị tấn công mạng, ông Lê Công Phú cho rằng: “Để sẵn sàng các phương án chủ động ứng phó khi tấn công xảy ra, bên cạnh việc đầu tư vào công nghệ thì các hoạt động diễn tập nên được duy trì thường xuyên, qua đó kinh nghiệm, kỹ năng xử lý sự cố an toàn thông tin mạng của đội ứng cứu sự cố được cọ xát, rèn luyện và nâng cao; từ đó các đội có thể sẵn sàng ứng phó trước các cuộc tấn công trong thực tế”.
Tham gia diễn tập thực chiến an toàn thông tin mạng quốc gia lần 1 năm 2024, các Red Team và Blue Team gồm lực lượng cán bộ CNTT, an toàn thông tin của các Sở TT&TT Hải Phòng, Quảng Ninh, Ninh Bình cùng chuyên gia đến từ 8 tổ chức, doanh nghiệp là Bộ Tư lệnh tác chiến không gian mạng, liên minh CYSEEX, Vietcombank, SSI, CyRadar, FPT Telecom, Noventiq Việt Nam, Giao Hàng Tiết Kiệm đã triển khai các hoạt động rà quét, tấn công và bảo vệ 3 hệ thống thông tin đang vận hành được chọn làm mục tiêu.
Cụ thể, 3 hệ thống cổng thông tin điện tử, cổng dịch vụ công phục vụ người dân, doanh nghiệp tại 3 tỉnh, thành phố Hải Phòng, Ninh Bình và Quảng Ninh là những hệ thống được chọn là mục tiêu của diễn tập thực chiến quốc gia lần này.
Trong 5 ngày liên tục từ 26/8 đến hết 30/8, cho phép các đội ứng cứu sự cố của 3 Sở TT&TT tỉnh, thành phố đã trực tiếp áp dụng vào thực tế những công cụ và giải pháp đã được trang bị để bảo vệ hệ thống thông tin của đơn vị mình trước các đợt rà quét, tấn công của các Red Team.
Qua đó, nhân sự của các đội ứng cứu sự cố của các địa phương đã được trau dồi thêm về kỹ năng ứng phó trước các tình huống tấn công mạng.
Đáng chú ý, qua diễn tập thực chiến, những lỗ hổng của các hệ thống thông tin được chọn làm mục tiêu đã được phát hiện và kịp thời xử lý, nhờ đó giảm thiểu nguy cơ tấn công.
Song song đó, với việc tìm ra nhiều con đường khác nhau để thâm nhập vào hệ thống, các đội tấn công tham gia diễn tập đã thể hiện được kỹ năng chuyên môn cùng sự sáng tạo trong các chiến lược tấn công.
Cũng tại lễ bế mạc, Ban tổ chức diễn tập đã vinh danh 3 đội tấn công có thành tích cao nhất, với giải Nhất được trao cho nhóm chuyên gia đến từ Công ty CyRadar, 2 giải Nhì và Ba lần lượt thuộc về các nhóm chuyên gia an toàn thông tin của FPT Telecom và Vietcombank.
Diễn tập thực chiến an toàn thông tin quốc gia trên 3 hệ thống đang vận hành
Khi chồng tôi vừa cầm khăn đưa lên lau lưng cho tôi, mẹ chồng từ đâu xuất hiện, giật lấy chiếc khăn và bắt đầu la ó.
Bà nói như thét vào mặt anh: “Đàn ông lau người cho vợ mới sinh thì chỉ rước xui xẻo vào thân, làm sao mà ngẩng đầu lên nhìn thiên hạ. Tôi khi xưa đẻ tận 5 con, có bắt chồng phải động tay vào những việc dơ bẩn như thế đâu”.
Bà vừa nói vừa liếc sang tôi. Tôi sợ hãi, run rẩy. Bà tiếp tục đay nghiến: “Đừng tưởng đẻ được con trai thì hành hạ chồng. Thứ đàn bà chẳng hiểu phép tắc”.
Nghe lời ấy, những người nằm cùng phòng nhìn tôi, người tỏ vẻ thương cảm, người ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Còn tôi, tôi xấu hổ đến mức chỉ muốn chui xuống đất.
Làm dâu hơn 5 năm, tôi cũng phần nào hiểu được sự khắt khe, khó tính… của mẹ chồng. Tôi mang thai cũng chẳng được quan tâm, phải tự tay làm tất cả việc nhà.
Ngày Tết, tôi mang bụng to làm gà, nấu xôi… còn mẹ chồng chỉ ngồi cắn hạt dưa rồi nhả vỏ đầy nhà. Chồng giúp tôi rửa chén, bà cũng không cho và bảo anh cứ đi nhậu thoải mái.
Tôi ấm ức thì chồng lại xoa dịu, bảo bà sống cũng chẳng bao lâu nữa thôi thì cố làm vui lòng bà trong những năm tháng cuối đời.
Sau nhiều lần gặng hỏi, chồng tôi mới tiết lộ lý do mẹ chồng thù ghét tôi. Thì ra, từ đầu, bà đã không đồng ý cho con trai cưới tôi, bởi tôi có cái xoáy trước trán.
Theo quan niệm của bà, người phụ nữ có xoáy trước trán thường bướng bỉnh, lấn lướt chồng. Thế nên, bà không muốn con trai rước một người như tôi về làm vợ.
Từ khi hiểu được nguyên nhân bị mẹ chồng ghét bỏ, tôi cố gắng cắn răng chịu đựng, oan ức cỡ nào cũng không dám hé môi. Thế nhưng, tôi chưa bao giờ hình dung trong lúc con dâu vừa sinh con mà mẹ chồng lại làm ầm lên với một chuyện cỏn con.
Ở lần sinh trước, tôi sinh con gái nên mẹ chồng chẳng hề để tâm. Thậm chí, bà còn không đến bệnh viện thăm cháu. Lần này, nghe tin tôi sinh con trai, có lẽ bà đến bệnh viện để kiểm chứng.
Trước sự quá đáng của mẹ chồng, tôi đề nghị chồng ra ở riêng. Thế nhưng, anh lại chần chừ, lo sợ làm buồn lòng mẹ.
Tôi phải chịu đựng sự quá đáng của mẹ chồng đến bao giờ nữa? Tôi phải làm sao để xóa bỏ quan niệm cổ hủ của mẹ chồng?
Độc giả K.Loan
Lau người giúp vợ vừa sinh, chồng tôi bị mẹ ruột mắng như tát nước