Sự chậm chạp của MaguireCuối tuần qua, ở Etihad, MUnhận thất bại đáng xấu hổ 1-4 trong trận derby với Man City. 15 phút cuối là thảm họa, khi các cầu thủ của Ralf Rangnick chỉ kiểm soát bóng 8%.
 |
Maguire thi đấu rất kém |
Vấn đề không hoàn toàn nằm ở mặt kết quả, mà như huyền thoại Roy Keane đề cập, nhiều cầu thủ MU đã thể hiện tinh thần không thể chấp nhận được.
Roy Keane không ngại chỉ trích "một số cầu thủ không xứng đáng khoác áo MU thêm một trận nào nữa".
Harry Maguire là một trong những người như vậy. Trong vai trò đội trưởng, anh không thể hiện được gì về mặt chuyên môn lẫn tâm lý thi đấu.
Michael Owen từng công khai chê bai Maguire. "Tôi thực sự lo sợ khi xem cậu ấy thi đấu".
Vấn đề của Maguire, như Owen đánh giá, là chậm chập và xoay trở nặng nề. "Cậu ấy không có tốc độ và như hóa đá mỗi khi đối phương tăng tốc".
Khi phòng ngự khu vực, người đội trưởng của MU thường đứng sai vị trí, dẫn đến những tình huống khung thành De Gea chịu áp lực khổng lồ.
 |
Maguire chậm chạp và nặng nề |
Ở những tình huống một đối một, trung vệ có giá chuyển nhượng cao nhất thế giới (80 triệu bảng) dễ dàng bị đối thủ qua mặt. Anh luôn gắn với hình ảnh vụng về và thường xuất hiện trong những bàn thua của đội nhà.
Maguire khiến Ronaldo không thoải mái
Trong trận derby vừa qua, sự xuất sắc của De Gea - với 6 pha cứu thua - cùng hiệu quả tấn công mà Jadon Sancho thể hiện là không đủ.
Khi Man City tỏ ra quá mạnh, MU cần một động lực tinh thần để vượt khó và các cầu thủ không tìm thấy điều đó từ đội trưởng Maguire.
Cựu trung vệ Leicester thi đấu kém về chuyên môn. Đồng thời, anh không biết cách tác động đến tâm lý của các đồng đội, khiến MU sụp đổ dễ dàng.
Vai trò thủ lĩnh của Maguire đã được nhắc đến từ lâu. Tuy vậy, từ Solskjaer đến Ralf Rangnick đều lựa chọn để anh tiếp tục đeo băng đội trưởng.
Điều này gây những hoài nghi trong phòng thay đồ và niềm tin của đội cũng mất. Cristiano Ronaldolà một trong những người thất vọng nhất về vai trò của Maguire.
 |
Maguire khiến Ronaldo không thoải mái |
Tại PSG, Lionel Messi rạn nứt cảm xúc bởi sự thay đổi môi trường sống. Ở Old Trafford, Ronaldo mất cảm xúc khi phía sau lưng anh là quá nhiều sai lầm.
Ronaldo đang có hiệu suất kém nhất trong hơn một thập kỷ trở lại đây. Chìa khóa của vấn đề là cầu thủ người Bồ Đào Nha không còn thoải mái trước khung thành đối phương.
Trước đây, từ Real Madrid đến Juventus, cũng như với chính MU trước mùa hè 2009, Ronaldo đạt hiệu quả cao nhờ anh tin tưởng vào các đồng đội phía sau. CR7 luôn đá với những trung vệ xuất sắc, tạo cho anh niềm tin để tập trung vào khâu ghi bàn.
Maguire không mang lại cho Ronaldo niềm tin. Hoài nghi tăng lên mỗi ngày, khiến MU khủng hoảng.
MU và Rangnick cần sự thay đổi, bắt đầu từ phòng thay đồ mà cụ thể là xem lại vai trò của Maguire.
Đại Phong

Man City vùi dập MU: Đơn giản là đẳng cấp
Man City đánh gục MU 4-1 trong trận derby Manchester ở vòng 28 Premier League, sau 90 phút mà đội chủ nhà chơi bóng ở đẳng cấp khác.
" alt="MU rệu rã, khi Maguire ngáng chân Ronaldo"/>
MU rệu rã, khi Maguire ngáng chân Ronaldo
- Bé trai 1 tuổi tại Nam Định chưa biết nói, mỗi khi khóc phát ra tiếng the thé như mèo kêu.BS Nguyễn Thanh Thái, Trưởng khoa Phẫu thuật Tạo hình hàm mặt, bệnh viện Việt Nam - Cu Ba (Hà Nội) hôm nay cho biết, khoa vừa tiếp nhận một bệnh nhi ở Giao Thủy, Nam Định bị sứt môi, hở hàm ếch và mắc hội chứng mèo kêu hết sức hiếm gặp.
Dù đã hơn 1 tuổi nhưng bệnh nhi mới được 6kg, tương đương cân nặng trẻ 3-4 tháng, chưa biết nói, chưa biết đi.
Theo lời kể của chị Mai - mẹ bé, khi mang thai chị bị cúm dài ngày, đến tháng thứ 5 phát hiện thai nhi bị hở hàm ếch, bác sĩ chỉ định chọc ối xét nghiệm thêm nhưng gia đình kiên quyết không làm vì sợ ảnh hưởng đến con.
 |
2 mẹ con chị Mai đến tái khám tại Bệnh viện Việt Nam - Cu Ba |
Sau đó chị sinh mổ con trai nặng 2,6kg tại bệnh viện 103. "Lúc đó thấy con khóc như tiếng mèo kêu nhưng chỉ nghĩ do con bị yếu nên cả nhà đều không để ý", chị Mai kể.
Khi được 10 ngày tuổi, thấy tiếng mèo kêu của con mỗi ngày một lớn, chị Mai đưa con đến bệnh viện Nhi Trung ương khám, xét nghiệm máu. Các bác sĩ thông báo bé bị đột biến gen.
Theo BS Thái, đây là căn bệnh rất hiếm gặp, trong y văn thế giới tỉ lệ 1/50.000 trẻ do bị mất một đoạn cặp nhiễm sắc thể số 5. Khi mắc bệnh này, trẻ có kích thước đầu nhỏ, mặt tròn, 2 mắt xa nhau, trương lực cơ giảm, yếu ớt, vận động kém, chậm phát triển cả thể chất và trí tuệ, thường 2-6 tuổi mới biết đi, học nói khó khăn.
Căn bệnh này được phát hiện đầu tiên vào năm 1963 còn tại Việt Nam, thông tin về căn bệnh này trong y văn gần như chưa thấy.
Biểu hiện dễ thấy trẻ đẻ ra thường thiếu cân đầu nhỏ và rõ nhất là tiếng khóc âm cao y hệt tiếng mèo kêu.
BS Thái cho biết, thời gian tới bác sĩ sẽ phẫu thuật xử lý dị tật sứt môi, hở hàm ếch. Đến 8 tuổi sẽ thực hiện ghép xương ổ răng.
Với hội chứng mèo kêu, trẻ cần được trị liệu về ngữ âm và thể chất. Một số trường hợp mắc bệnh khi lớn sẽ đỡ, nhưng hầu hết nếu không được điều trị kịp thời việc phát âm sẽ rất khó khăn.
Thế giới đã ghi nhận có trường hợp mắc hội chứng mèo kêu có thể sống đến 60 tuổi.
Thúy Hạnh
" alt="Bệnh hiếm, bé 1 tuổi khóc như mèo kêu"/>
Bệnh hiếm, bé 1 tuổi khóc như mèo kêu
Tôi kể câu chuyện này không phải để khoe khoang hay dạy ai bài học về nhân quả. Tôi chỉ muốn chia sẻ một quan niệm rằng, đừng cố giữ những gì không phải của mình.Mặc kệ đàn ông đi, đàn bà phải biết dừng lại những đau đớn ủ ê để vui cho chính bản thân mình!
Khi tôi mắng mỏ cô ta là đồ đeo bám, là đồ lợi dụng chồng tôi để bòn rút, là con đỉa “hút máu” gia đình tôi, cô ta đã hét vào mặt tôi rằng, chính tôi mới là kẻ đó?! Cô ấy bảo, tôi “hút máu” chồng mình, dựa dẫm và ỷ lại. Tôi chẳng làm gì ngoài ăn no, chưng diện và đẻ con ra liên tục để anh ấy lo lắng phải quay về. Chỉ có cô ấy, năng động tự tin, giỏi giang suốt bấy lâu nay mới đủ tư cách nhận anh ấy là người đàn ông của cuộc đời mình.
Tôi gần như chết đứng. Chân không vững nữa, tôi kéo chiếc ghế lại và ngồi xuống. “Được rồi, đằng nào cô cũng buộc phải rời xa anh ấy. Tôi cho phép cô được nói năng thoải mái cho nhẹ nhõm” - tôi cố giữ thế bề trên. Thế của một người vợ được pháp luật và gia đình nhà chồng công nhận. Thế của người mẹ hai con mang họ của anh ấy đường đường chính chính. Nhưng hình như, trong cái nhìn đảo điên của người phụ nữ điên đảo này, mọi giá trị đang đảo lộn.
“Chị đừng đóng kịch nữa đi. Anh ấy yêu tôi. Dù trước đây anh ấy từng yêu chị, thì cũng không có nghĩa anh ấy giống như cái ô tô đã đăng ký bằng tên của chị. Lặng yên với số tiền anh ấy gửi nuôi con, và để chúng tôi yên!”. Lại còn thế nữa, cô ta đang ra lệnh cho tôi đấy.
Bồ của chồng tôi đang ra lệnh cho tôi đấy, cái con bé mắt xanh mỏ đỏ hôm nào xin vào công ty của vợ chồng tôi làm nhân viên bán hàng, chồng tôi còn lắc đầu chê nó chảnh chọe, sống kiểu nghèo mà sang, không biết có trụ lại được với công việc này không.
Hồi ấy, tôi nhớ là mình đã phải vận động chồng tôi hãy để con bé làm một chân bán hàng. Dù sao nó cũng là đứa ưa hình thức, lại khéo ăn khéo nói, sẽ hợp cho công việc ấy. Sau này, nếu nó làm việc không nghiêm túc, mình nhắc nhở, hay sa thải đi cũng được. Chồng tôi bảo, chỉ sợ đưa nó về, lại vất vả cho tôi, suốt ngày lo quản lý và nhắc nhở...
Tôi biết chồng mình là người đào hoa. Anh ấy có duyên và nhiều tài lẻ. Từng là một công tử ăn chơi, chồng tôi làm cho sự nghiệp và tiền bạc của bố mẹ chồng tôi phá tán. Thậm chí, trước khi anh cưới tôi, đã có một vài cô gái vác bụng đến nhà, ăn vạ bố mẹ chồng tôi. Nhưng không, chồng tôi kiên quyết không lấy bất cứ ai trong số vài cô gái đến nhà “ăn vạ” ấy.
Anh lặng lẽ chuyển tiền nuôi con và công khai với tất cả mọi người về những đứa trẻ mang họ của anh ấy. Nhưng với mẹ chúng thì đoạn tuyệt hoàn toàn, không có quan hệ gì. Tiền nuôi con không phải là tiền anh ấy xin của bố mẹ đâu, là số tiền mà anh ấy đã làm ăn buôn bán mới kiếm được ra bằng mồ hôi thực sự.

|
|
Chồng tôi tuy ăn chơi, phá phách nhưng cũng lại là người có đầu óc kinh doanh. Từ khi có đến ba đứa con ngoài giá thú, anh bắt đầu ăn năn hối hận về những việc mình làm và quyết chí kinh doanh, lấy tiền gửi cho mẹ của những đứa con mình.
Tôi khi ấy chỉ là cô sinh viên tỉnh lẻ. Thế nào mà chỉ một lần anh nhìn thấy tôi là đã quyết tâm “cưa đổ”. Anh hơn tôi cả chục tuổi liền, khi tôi đôi mươi, mặc áo dài trắng dưới giảng đường đại học anh đã là người đàn ông ở độ tuổi ba mươi, từng trải.
Tôi từ chối anh, nhất định cự tuyệt anh, nhưng năm lần bảy lượt tôi chuyển nhà trọ anh đều tìm thấy. Khi tôi trốn vào ở trong ký túc xá của trường, nói với bác bảo vệ anh là đồ “quấy rồi tình dục” để bác ấy đuổi anh đi, thì anh đã quỳ suốt mấy tiếng liền, dưới cổng khu ký túc. Dần dần, tôi cũng nhận ra là anh rất chân thành. Tuy lãng tử, đào hoa nhưng anh yêu tôi rất thật.
Vậy là học xong đại học, tôi về nhà anh, làm vợ anh. Người vợ chính thức và duy nhất. Nhưng hai đứa con của tôi thì đã có đến ba đứa anh chị cùng cha khác mẹ. Thôi thì đành vậy, nhà chồng tôi không thiếu tiền, chu cấp cho những đứa trẻ ấy cũng là phải đạo. Chỉ cần chồng tôi thực sự không lang chạ với mẹ của chúng nữa, thì chuyện gửi tiền nuôi chúng, đối với tôi cũng không có gì phiền phức. Bố mẹ và gia đình chồng, ai cũng đều thương tôi nên rất tôn trọng tôi. Gửi tiền cho những đứa con riêng của anh bao nhiêu, gửi như thế nào, chồng và mẹ chồng tôi đều công khai với tôi.
Nhưng đến giờ thì chính thức có một cô gái tuyên bố rằng cô ấy sẽ đuổi tôi ra khỏi ngôi nhà của chồng tôi. Suốt hàng chục năm nay, đúng là tôi đã đến nhà anh chỉ với một hòm quần áo, nhưng những gì anh làm ra, không thể nói là không có công sức trông nom, cai quản của tôi. Các cụ bảo, của chồng công vợ, mấy cơ sở kinh doanh của anh, mình tôi lo quản lý nhân viên, sổ sách.
Tôi sinh con và chăm sóc con anh, chấp nhận yên lặng khi anh gửi tiền nuôi đám con riêng. Đôi lúc chịu đựng cả sự đào hoa lãng tử, bỏ đi phượt cả tuần liền của anh, bỏ mặc công việc kinh doanh cho tôi xoay sở... Những điều ấy, nếu không phải là sự cố gắng, hy sinh của tôi thì là ai?
Đồng ý là nhờ sự giàu có, phát đạt của chồng và gia thế nhà chồng, tôi được họ cho tiền mua nhà cho bố mẹ ở quê, được ăn ngon mặc đẹp mua sắm trang hoàng. Nhưng chỉ có những người ở trong cuộc mới hiểu nỗi vất vả của tôi. Nhiều khi, chưa chắc một gia đình bình thường, hai vợ chồng làm công ăn lương với đồng lương đều đặn lại đã khổ hơn những người vợ phải gánh vác nhiều như tôi đâu.
Nhưng thôi, cô ấy đã quyết “xông lên” rồi, tôi nhanh chóng vượt qua những cay đắng, đau khổ ban đầu, dọn ra ở riêng. Chồng tôi - người đàn ông tưởng như năng động, dũng cảm, gan lì, mà hóa ra lại hoàn toàn bị động trước cô ta. Anh ấy thậm chí không có động thái nào chứng tỏ muốn níu giữ tôi. Và đó mới là điều tôi đau khổ nhất! Bởi lẽ, đàn ông, một khi đã muốn thì chẳng có gì ngăn được họ. Anh đã muốn cô ấy thế chỗ của tôi rồi, tôi sẽ ra đi.
Câu chuyện của tôi không phải chuyện cổ tích giữa đời thường, cũng không phải là câu chuyện sắp đặt nhằm tạo ra cái kết có hậu, thỏa mãn niềm vui cho người đọc. Bởi vậy, nên đã ba năm nay rồi, kể từ khi tôi và hai con rời khỏi ngôi nhà ấy, mặc cho bố mẹ chồng tôi khuyên anh hãy suy nghĩ lại, mặc cho các con tôi vẫn giữ một vai trò quan trọng trong trái tim anh, anh vẫn sống cùng cô gái “mắt xanh mỏ đỏ” ấy.
Cô ấy không đảm nhiệm vai trò quản lý cửa hàng như tôi hồi trước. Thấy đám nhân viên cũ kể chuyện, là suốt ngày chưng diện và đi du lịch. Nhưng anh vẫn chưa xa rời cô ta. Có lẽ, cô ta giỏi hơn tôi. Cũng có thể đó là cái duyên của họ. Tôi không phán xét gì.
Các con tôi đi học bằng tiền của bố chúng chu cấp trong khoảng một năm đầu. Những năm sau, anh vẫn chuyển tiền nhưng tôi đã có công việc làm ổn định nên tôi không dùng tiền của anh, chỉ lẳng lặng gom lại một tài khoản riêng, sau này cho các con tùy ý.
Tôi kể câu chuyện này không phải để khoe khoang hay dạy ai bài học về nhân quả. Tôi chỉ muốn chia sẻ một quan niệm rằng, đừng cố giữ những gì không phải của mình. Mặc kệ đàn ông đi, đàn bà phải biết dừng lại những đau đớn ủ ê để vui cho chính bản thân mình!
(Theo Em đẹp)
" alt="Buông tay để chồng và bồ chung sống"/>
Buông tay để chồng và bồ chung sống