Nhiều ý cho rằng thói hoang phí, sĩ diện không chỉ xuất hiện ở giới trẻ mà còn có ở nhiều lứa tuổi khác nhau. Nhà báo Trương Anh Ngọc - người từng có nhiều thời gian sống và làm việc ở nước ngoài đã chia sẻ những suy nghĩ của mình về vấn đề này.
![]() |
Nhà báo Trương Anh Ngọc |
Theo nhà báo Trương Anh Ngọc, một số người Việt có tư tưởng nhìn bề ngoài để cư xử.
Họ thấy người có vẻ ngoài sang trọng, đi xe đẹp, ăn mặc sành điệu thì có thái độ niềm nở, tôn trọng. Nhân viên bán hàng săn đón nhiệt tình. Ngược lại, người có bề ngoài không bóng bẩy, không ăn mặc lịch sự thường bị đánh giá là thấp kém. Khi ra ngoài, họ hay bị phân biệt đối xử.
Tức là, người ta nhìn bề ngoài để đánh giá năng lực, trình độ của một người. Đây là tư tưởng sai lầm. Thực tế, bề ngoài không bao giờ đánh giá đúng được bản chất của một con người.
“Tôi là trường hợp điển hình, bình thường tôi ăn mặc bụi bặm, quần bò rách và để tóc dài. Nếu ai không biết, họ sẽ nghĩ: “Ôi ông này luộm thuộm thế? Chắc cũng vớ vẩn thôi”.
Một vài lần tôi cũng nhận được thái độ “kỳ thị” vì tư tưởng nhìn bề ngoài để cư xử như vậy”, nhà báo Trương Anh Ngọc nói.
Anh nêu quan điểm, trong xã hội trọng giá trị hình thức, thích giá trị ảo và trọng đồng tiền, hình dáng bên ngoài dễ tạo ra ấn tượng ban đầu.
Theo anh, việc lấy hình thức để tạo ra giá trị bản thân không có gì là xấu. Tuy nhiên, nếu theo đuổi những giá trị đó quá mức, người ta sẽ đánh mất bản thân mình. Từ đó, cổ súy cho lối sống ảo, lối sống vật chất. Các giá trị tốt đẹp cũng dần mai một.
Thực tế có nhiều bạn trẻ mua xe cộ, đồ công nghệ… không phải bằng tiền mồi hôi, công sức mình làm ra. Họ tìm nhiều cách để thỏa mãn nhu cầu cá nhân trong một khoảng thời gian mà không cần nghĩ đến tương lai ra sao.
Đó là vay mượn, là sống vội, sống gấp và làm nhiều điều trái đạo đức để kiếm tiền không chính đáng. Những giá trị đó sẽ không lâu bền. Trước sau con người thực sự của họ cũng bị bóc trần.
Sống ảo, sĩ diện không phải câu chuyện của giới trẻ mà còn là câu chuyện ở các lứa tuổi khác.
Đặc biệt khi mạng xã hội phát triển như Facebook, Instagram… người ta càng thích thể hiện hình ảnh của mình qua các trang cá nhân này, biến nó thành cuộc đua, khoe khoang…
Người ta làm tất cả để đi theo những giá trị phù phiếm và thích nhận những lời khen hơn là lắng nghe những lời phê phán, góp ý. Khi cuộc sống không như họ mong muốn, những người này thường rơi vào trạng thái tiêu cực và khó thoát ra.
Nhà báo Anh Ngọc khẳng định, những người không quan tâm đến giá trị ảo, không bị ảnh hưởng bởi các xu hướng bên ngoài hoặc không khoe khoang, sĩ diện thường có cuộc sống thoải mái, vui vẻ hơn.
“Thay vì khoe nhà, ô tô sang, thân hình đẹp hay thành tích… mọi người dành thời gian quan tâm đến giá trị sống, vun đắp tâm hồn như vợ chồng cùng con khám phá điều gì mới mẻ; tham gia các dự án từ thiện… Bớt sống ảo, bớt sĩ diện sẽ có hạnh phúc bền lâu”, nhà báo Trương Anh Ngọc nói thêm.
![]() |
"Bớt sống ảo, bớt sĩ diện sẽ có hạnh phúc bền lâu”, nhà báo Trương Anh Ngọc. |
Bên cạnh lối sống ảo, sĩ diện, nhà báo Trương Anh Ngọc nhận định, lối sống hoang phí cũng là tình trạng ăn sâu vào máu nhiều người Việt.
Có 3 trường hợp điển hình của việc sống hoang phí ở người Việt hiện nay:
- Lãng phí thực phẩm: Đến nhà hàng gọi đồ ăn thừa mứa, ăn không hết đổ đi. Trong khi các nước văn minh, họ chỉ gọi đủ ăn và không bao giờ để thừa. Nếu ăn không hết, họ sẵn sàng mang về nhà.
- Mua đồ không phù hợp nhu cầu sử dụng: Mua hàng hiệu đắt tiền. Lương tháng chưa đến 10 triệu/tháng nhưng nhiều người sẵn sàng vay trả góp mua cái túi xịn. Nhiều người lại cố mua điện thoại đắt tiền, giá cả chục triệu đồng trong khi bản thân chỉ dùng chức năng nghe/gọi là chủ yếu…
- Tụ tập ăn uống, nhậu nhẹt: Bất cứ dịp nào, người Việt cũng tụ tập ăn uống: Lên lương, sinh nhật, ngày kỷ niệm… Những bữa nhậu triền miên, quanh năm kéo theo sự tốn kém, lãng phí quá mức. Nhiều người thu nhập bình thường nhưng một tháng 30 ngày lê la quán bia, tụ tập hát hò…
“Người lớn quen sống hoang phí, con trẻ cũng dễ học theo. Nếu không thay đổi, sẽ tác động xấu đến không chỉ một mà còn nhiều thế hệ kế tiếp”, nhà báo Trương Anh Ngọc nói.
Anh chia sẻ thêm, hiện con gái anh du học bên Anh. Gia đình anh thường dạy con, không nên so sánh mình với người khác.
Bạn kia có Ipad, con không có cũng không sao. Con càng không được so sánh về nhà cửa, tài sản, tính cách, gia thế….
Khi không có tư tưởng so sánh, đứa trẻ không có khái niệm phải bằng mọi giá được như bạn, không chạy đua theo lối sống ảo.
Vợ chồng anh Trương Anh Ngọc đặc biệt chú trọng dạy con về việc chi tiêu. “Vợ chồng tôi không bao giờ chu cấp cho con quá nhiều tiền. Nếu thường xuyên cho con một khoản tiền lớn, con sẽ không đánh giá đúng được giá trị đồng tiền bố mẹ làm ra.
Các bậc cha mẹ nên cung cấp cho con vừa đủ, không thừa và cũng không thiếu. Mỗi năm, cháu tự giành học bổng của trường để giảm bớt một phần chi phí cho bố mẹ”, anh nói.
Nhà báo Trương Anh Ngọc kể, mỗi tháng anh chỉ gửi cho con một khoản tiền cho các việc thiết yếu. Con phải lập kế hoạch chi tiêu sao cho hợp lý. Nhu cầu thì nhiều nhưng cái gì cần mới mua.
Anh cho biết thêm, ngay từ nhỏ, con gái anh được mẹ dạy cách định khoản chi tiêu. Với một số tiền cụ thể, phải chi làm sao để không bị thiếu mà vẫn thoải mái.
“Đó là bài toán kinh tế vỡ lòng cho con. Tôi nghĩ gia đình nào cũng nên trang bị cho con mình, nó thực sự hữu ích. Sang năm khi con vào đại học, tôi sẽ khuyến khích con đi làm thêm”, anh nhấn mạnh.
Theo anh, việc sinh viên đi làm thêm để lo chi tiêu cho bản thân không có gì xa lạ.
“Ngày tôi còn ở bên Pháp, tôi gặp nhiều sinh viên Việt Nam đi chạy bàn. Công việc vất vả, lương của họ so với thu nhập người bản địa là thấp nhưng họ có cơ hội tiếp xúc với nhiều người, tăng khả năng giao tiếp tốt hơn.
Sinh viên đi làm sẽ được va vấp với cuộc sống, hiểu được giá trị đồng tiền, định hướng tư duy và tính cách”, anh cho hay.
Kiều Yến chia sẻ, khi đi du học, cô thường tự nấu ăn ở nhà. Nhờ vậy, mỗi tháng, cô tiết kiệm được 20 - 30 triệu đồng.
" alt=""/>'Người Việt bớt sĩ diện, bớt sống ảo sẽ hạnh phúc bền lâu'Giống như bộ phim hoạt hình cùng tên, Madagascar là vùng đất hoang sơ với thảm thực vật, động vật độc đáo. Đảo quốc châu Phi này là quê hương của nhiều danh lam thắng cảnh ấn tượng trên thế giới.
Trong đó, không thể không nhắc đến rừng đá nhọn Tsingy, hay khu bảo tồn tự nhiên Tsingy de Bemaraha. Khu bảo tồn nằm sát bờ biển phía Tây của Madagascar, rộng khoảng 666 km2.
Trong tiếng Malagasy, “tsingy” có nghĩa là “nơi không thể đi bằng chân trần”. Nó phù hợp để miêu tả địa hình độc đáo của khu vực này.
![]() |
Những tháp đá sắc nhọn như lưỡi dao chọc lên trời |
Rừng đá Tsingy gồm nhiều tháp đá vôi sắc nhọn, trông như những lưỡi dao dựng đứng lên trời. Có những tháp đá cao tới 70 m.
Khoảng 200 triệu năm trước, khu rừng là những khối đá vôi chìm dưới biển. Chúng bị đẩy lên mặt đất bởi quá trình biến động địa chất. Theo năm tháng, những khối đá bị mài mòn bởi mưa gió, làm nên hình dạng sắc nhọn như hiện tại.
![]() |
Có những tháp đá cao tới 70 m |
Khu bảo tồn tự nhiên Tsingy de Bemaraha được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới vào năm 1990 nhờ địa hình “sắc nhọn” của rừng Tsingy cùng những khu rừng ngập mặn, quần thể chim, vượn, cáo hoang dã cần được bảo tồn.
Bên dưới những “lưỡi dao chọc trời” là hẻm núi, hang động ẩm ướt, cũng là nhà cho nhiều loài động vật có nguy cơ tuyệt chủng như vượn cáo. Chúng lợi dụng tháp đá như “đường cao tốc” khi muốn di chuyển giữa các cây ăn quả.
![]() |
Rừng Tsingy là nơi sinh sống của loài vượn cáo |
Những ngọn tháp cũng giúp loài này chạy trốn khỏi kẻ thù. Vì sống trong địa hình hiểm trở, chúng có những miếng đệm dày trên tay và chân để thích nghi với các đỉnh núi sắc nhọn.
Sự sống ở Tsingy được phân bố theo độ cao. Nếu như đỉnh tháp khô cằn, trơ trụi thì các hẻm núi bên dưới ẩm thấp, thiếu ánh sáng. Đây là chỗ trú ẩn lý tưởng của một số loài không xương sống và động vật lưỡng cư. Không gian các hẻm núi hẹp, chỉ đủ cho một người di chuyển. Các nhà khoa học nhận xét đây là “nơi ẩn náu hoàn hảo”.
![]() |
Hẻm núi phía dưới hẹp, ẩm thấp, thiếu ánh sángrời |
Hiện nhiều khu vực trong rừng Tsingy vẫn chưa có dấu chân người do địa hình quá hiểm trở. Khách du lịch nếu muốn khám phá rừng cần có kỹ năng và dụng cụ leo núi chuyên nghiệp để di chuyển.
Khoảnh khắc cả trăm người thợ chụp ảnh đứng kín một góc ruộng bậc thang để “săn” cảnh lúa chín vàng ở Mù Cang Chải được ghi lại khiến bất cứ ai xem cũng đều choáng ngợp.
" alt=""/>Ớn lạnh khu rừng đá sắc như lưỡi dao – nơi hiểm trở bậc nhất thế giớiSứ bị trắng khi nung ở nhiệt độ cao, bạn có thể làm bồn cầu với nhiều màu sắc khác nhau nếu cho bột màu vào trước khi men khô trong lò.
Nhưng làm nhà vệ sinh màu trắng sẽ đơn giản, dễ dàng hơn và rẻ hơn vì nó chỉ cần thực hiện một vài bước.
Màu trắng gợi cảm giác tinh khiết và sạch sẽ
Theo lý thuyết, màu sắc ảnh hưởng đến cảm xúc của chúng ta theo những cách khác nhau. Mặc dù có thể có sự khác biệt về cảm nhận do văn hóa hoặc giới tính nhưng nhiều người thừa nhận, màu trắng vẫn gợi cho họ sự an toàn và tinh khiết.
Đó là lý do tại sao phòng tắm và khu bệnh viện thường được sơn màu trắng. Nó tạo ấn tượng về một không gian vô trùng.
Đồng thời, các màu tối, như đen và nâu, thường liên quan đến điều gì đó tiêu cực. Vì vậy, màu trắng là màu phổ biến nhất cho nhà vệ sinh.
Màu trắng phù hợp với mọi kích thước nhà tắm
Cảm nhận tích cực về màu trắng khiến nó trở nên lý tưởng cho phòng tắm. Theo nghiên cứu, những nhà vệ sinh đẹp và được trang trí công phu xuất hiện vào đầu thế kỷ 20. Nhưng chúng ta có thể thấy rằng nó không bắt mắt, giống như những đồ màu trắng cổ điển.
![]() |
Nhà vệ sinh màu trắng là màu trung tính và đủ sáng để phù hợp với bất kỳ phòng tắm kích thước nào. Bên cạnh đó, vẻ ngoài cổ điển của chúng sẽ phù hợp với bất kỳ thiết kế nào. Ngược lại, màu đen sẽ phá hỏng sự rung cảm của không gian và không tốt cho các phòng vệ sinh nhỏ.
Từ năm 2013, ở một số quốc gia, ngày 9/11 được chọn là Ngày Nhà vệ sinh Thế giới. Đây là ngày giúp mọi người nhớ đến tầm quan trọng của một hệ thống nhà vệ sinh tốt.
Ngày này cũng nhằm kêu gọi các tổ chức về Môi trường và Sức khỏe của Liên Hợp Quốc hướng tới các hành động để đảm bảo rằng mọi người đều có nhà vệ sinh an toàn vào năm 2030, đồng thời đảm bảo sức khỏe và sự phát triển của cộng đồng.
Sau cái chết của một người phụ nữ tại tỉnh Gunma, phóng viên của đài truyền hình NHK đã tiến hành cuộc khảo sát về cuộc sống của những người chỉ có một chiếc xe là ngôi nhà để về.
" alt=""/>Tại sao nhà vệ sinh luôn có màu trắng?