Nhận định, soi kèo Millonarios vs Independiente Santa Fe, 08h30 ngày 27/3: Chia điểm

Thế giới 2025-03-28 17:58:29 554
ậnđịnhsoikèoMillonariosvsIndependienteSantaFehngàyChiađiể24h the thao   Nguyễn Quang Hải - 26/03/2025 11:30  Nhận định bóng đá giải khác
本文地址:http://mobile.tour-time.com/html/72c890947.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Angola vs Cape Verde, 23h00 ngày 25/3: San bằng khoảng cách

cuba1.jpg
Cụ bà Sie Choo Yong tươi cười đứng trước cửa hàng. Ảnh: Today 

Người dùng TikTok có tên Dinahnahnah đã chia sẻ đoạn video cô ghi lại cảnh đi mua sắm ở một cửa hàng tại Singapore. Điều đặc biệt, người bán hàng là một cụ bà đã 102 tuổi.

Dinahnahnah cho biết cụ bà bán hàng với giá rất rẻ, còn tặng thêm quà cho khách. Cô kêu gọi mọi người đến cửa hàng ủng hộ cụ bà.

"Tôi mua 2 chiếc kẹo mút với giá 2 đôla Singapore, bà cho tôi thêm 2 cái. Chồng tôi vào mua đồ ăn nhẹ, bà tính giá thấp hơn cửa hàng xung quanh và tặng thêm quà".

Video đã thu hút hơn 160.000 lượt xem và rất nhiều bình luận.

cuba7.jpg
Cụ bà 102 tuổi bán hàng cho khách. Ảnh: Today

Cụ bà 102 tuổi có tên là Sie Choo Yong. Cụ theo chồng đến Singapore sinh sống cách đây 70 năm. Dù cao tuổi nhưng cụ không gặp phải bất kỳ vấn đề sức khỏe nghiêm trọng nào.

Cụ bà có 7 người con và 27 người cháu. Nơi cụ đang làm việc là cửa hàng của con trai út. Vì luôn cảm thấy buồn chán khi ở nhà, nên cụ đã đến cửa hàng làm việc, giúp con trai bán hàng và quản lý.

Con trai cụ cho biết, công việc kinh doanh được gia đình truyền lại. Hiện cửa hàng không thu được nhiều lợi nhuận, nhưng gia đình không có ý định chuyển nhượng.

Ông Lean Kee Suh (66 tuổi), con trai thứ 2 của cụ Sie Choo Yong cho biết, ngày xưa mẹ ông là nông dân. Công việc nặng nhọc, có khi cụ phải nâng bao tải nặng 60kg.

Hiện cụ khoẻ mạnh hơn nhiều so với lứa tuổi của mình. Cụ thường đứng lên phục vụ khách hàng, thỉnh thoảng nghỉ giải lao bằng cách ngồi trên ghế ngoài cửa. 

Mỗi ngày, cụ đến cửa hàng lúc 8h, ăn sáng ở gần đó và mở cửa hàng vào khoảng 9h. Các con luôn đảm bảo đưa cụ về nhà trước 16h30. 

Nhiều người dùng mạng ca ngợi cụ là viên ngọc quý, mong muốn được khoẻ mạnh như cụ.

"Tôi mua đồ ở cửa hàng của cụ khi tôi còn học tiểu học. Nay tôi đã bước sang tuổi 30, vậy mà cụ vẫn nhớ tôi. Thật đáng trân trọng"; "Cụ luôn vui vẻ, niềm nở khi có khách hàng"; "Tôi sẽ đến cửa hàng ủng hộ cụ"... người dùng mạng bình luận.

Gia đình ở Phú Thọ 150 người, cụ bà 100 tuổi vẫn nhớ được hết tên con cháu

Gia đình ở Phú Thọ 150 người, cụ bà 100 tuổi vẫn nhớ được hết tên con cháu

Đại gia đình của chị Tuyết Nhung hiện có 150 thành viên. Mỗi dịp Tết đến, chị thường chuẩn bị 15 triệu đồng tiền lì xì cho các thành viên.">

Cụ bà 102 tuổi vẫn đi làm, được dân mạng ca ngợi là viên ngọc quý

Khảo sát của công ty bảo hiểm Nippon cho thấy 56,4 % người lao động Nhật Bản cho biết nominication là không cần thiết, trong đó có 55,7% là Gen Z.

Uống rượu bia với đồng nghiệp sau giờ làm việc từng được xem là nét văn hóa công sở của Nhật Bản. Họ tin rằng cuộc trò chuyện cởi mở và thật lòng hơn sau khi có chút men trong người.

Tuy nhiên, một số người nói nominication giống như mệnh lệnh hơn là sự hưởng thụ. Nhiều nhân viên văn phòng khó từ chối các buổi uống rượu với đồng nghiệp hoặc cuộc vui trở thành thời gian để sếp phàn nàn hoặc đồng nghiệp nói xấu nhau, khoe khoang thành tích và kể những câu chuyện vô bổ.

Người Nhật dần muốn duy trì việc xã giao, tạo mối quan hệ trong trạng thái tỉnh táo.

Trong phần lý do không thích nominication, có 48,3 % nói đây là hình thức thể hiện phép xã giao không tự nhiên, 33,7% có cảm giác như bị bắt làm ngoài giờ và 28,8% không thích uống rượu.

Với câu hỏi Bạn có muốn làm việc cho công ty có văn hóa nominication không?, 70,2 % nói không muốn. Điều này đặt ra vấn đề cho các nhà tuyển dụng phải xây dựng văn hóa giao tiếp khác, không say xỉn.

Khảo sát cũng chỉ ra rằng số người phản đối nominication cũng đã tăng lên theo từng năm. Các nhà nghiên cứu cho rằng xu hướng trên bị thúc đẩy bởi các nhân viên quen dần với phong cách làm việc trong đại dịch Covid-19, như làm việc tại nhà và hạn chế tổ chức tiệc rượu.

Dù số người không thích đi uống rượu bia với đồng nghiệp ngày càng tăng, 87,1% đàn ông và 87,7 % phụ nữ vẫn thừa nhận đó là cần thiết để công việc diễn ra suôn sẻ.

Ngọc Ngân (Theo Japan Today)

">

Người Nhật dần từ chối văn hóa rượu bia

Nhận định, soi kèo Deportes Tolima vs Llaneros FC, 4h00 ngày 25/3: Quá khó cho tân binh

được đăng tải. Phần lớn đều cho rằng đơn vị vận tải (công ty Gia Hân Logistics) phải chịu trách nhiệm vì làm rơi hàng hóa gây nguy hiểm cho người đi đường. Bên cạnh đó, nhiều người cũng kể lại trải nghiệm không mấy thú vị khi từng gặp tai nạn tương tự.

Độc giả Nguyễn Đức Thụ cho rằng: "Một vật bằng đá cao tới 40cm xuất hiện bất ngờ giữa đường trên cao tốc như một cái bẫy nguy hiểm, khi xe chạy tốc độ nhanh trên 80km/h mà trời tối thì không ai có thể nhìn kịp. Khối đá đủ lớn gây nguy hiểm tai nạn giao thông, nhưng không đủ cao để nhìn thấy từ xa cả 100m, nhất là điều kiện ban đêm đường thiếu ánh sáng. Rõ ràng công ty vận chuyển phải bồi thường thiệt hại, cũng may là chưa thiệt hại về người".

Cũng nhận định với tình huống của anh Lương Quang Chung là khó tránh tai nạn, tài xế Trần Văn Hùng cho biết bản thân đã lái xe hơn 20 năm nhưng nếu rơi vào tình huống này cũng đành bất lực.

"Việc xe của anh Chung đâm phải hòn đá rơi xuống đường và tai nạn như vậy là rất may mắn rồi, bởi vì nó chỉ thiệt hại về kinh tế chưa liên quan đến con người. Nếu anh Chung chạy tốc độ cao, hậu quả còn khó lường hơn hiện tại rất nhiều. Nên công ty vận chuyển tính thoái thác trách nhiệm là không được, kể cả về mặt tình và lý", tài xế Hùng nói.

Hiện trạng xe Honda City của anh Lương Quang Chung và tảng đá đâm phải đêm ngày 16/4.

Bên cạnh đó, một số ý kiến cho rằng tài xế đã phản ứng chậm, thiếu quan sát nên mới đâm phải tảng đá.

Về nhận định này, độc giả Phạm Anh Tuấn phản biện: "Đường cao tốc thì có hàng trăm, hàng ngàn xe đi trong quãng thời gian ngắn với tốc độ cao. Có thể 999 xe đánh lái tránh được tảng đá nhưng đến chiếc thứ 1000 sẽ không tránh được. Theo xác suất thì việc đâm phải tảng đá đó gần như chắc chắn sẽ diễn ra, không sớm thì muộn. Nếu hiểu theo nghĩa đó thì chúng ta không cần tranh cãi nhau về việc tránh được hay không tránh được vì chắc chắn không thể hy vọng 100% người lái xe tập trung toàn bộ vào cả con đường. Vì vậy, việc để rơi tảng đá to trên đường, thì người làm rơi phải có trách nhiệm bởi vật họ làm rơi chính là nguyên nhân gây ra tai nạn chứ không thể đổ lỗi cho ai khác".

Video từ camera hành trình trên xe anh Chung ghi lại diễn biến khoảnh khắc đâm phải tảng đá trên cao tốc.

Song song với nhiều chia sẻ, cảm thông với vợ chồng tài xế Chung, không ít tài xế đã kể lại câu chuyện gặp nạn trên cao tốc cũng nguy hiểm không kém.

Tài xế Nguyễn Quang Hưng (Hà Nội) kể: "Một lần, cũng trên cao tốc Hà Nội - Ninh Bình, tầm khoảng 22 giờ đêm khi đến nút giao Vạn Điểm đang chạy 100 km/h thì xe tôi va trúng một cục sắt giữa đường do xe nào đó làm rơi. Hậu quả vỡ hai bộ lốp kèm vành. Không chỉ xe tôi mà còn có đến 5 chiếc khác cũng bị. Mọi người phải liều chạy ra nhặt cục sắt không thì chẳng biết còn bao nhiêu nạn nhân nữa".

"Hôm đấy, tôi mượn xe bạn do xe nhà đang mang đi bảo dưỡng. Xui nữa là xe của bạn không có bảo hiểm nên tôi phải đi sửa hết khoảng 25 triệu đồng", anh Hưng cho biết.

Hình ảnh cục sắt rơi trên cao tốc Hà Nội - Ninh Bình khiến xe của anh Nguyễn Quang Hưng gặp nạn. Ảnh: NVCC

May mắn không bị tai nạn nhưng tài xế Cao Đức Phú (Cần Thơ) cho biết đã 2 lần anh thoát hiểm trên cao tốc Long Thành - Dầu Giây, đều trong tâm trạng thót tim.

"Một lần khi đang trên cao tốc, đoạn cắt qua Quốc lộ 51 thì nguyên một cái lốp xe nằm ngay chỗ dốc xuống. Lần thứ hai thì cũng lốp xe của xe tải dùng đặt cảnh báo để ngay gần làn giữa xém chút nữa tôi cán qua ở tốc độ cao. Nói chung đi cao tốc rất hay gặp chướng ngại vật, đen thì dính. Từ sau hai lần đâm hụt, tôi đi lúc nào cũng phải căng mắt, nếu trời tối sẽ bật pha để tăng tầm nhìn", anh Phú nói.

Chuyện chạy cao tốc gặp lúc thì bao tải, bao xi-măng, cục đá, thậm chí cả thành gỗ, khối gỗ chèn bánh xe là không hiếm. Đã có tài xế vì đâm phải những vật cản này mà xe bị hư hại nhưng không thể biết ai là người làm rơi chúng ra đường để mà trách cứ, nên đành tự đem xe đi sửa.

Qua vụ tai nạn của anh Lương Quang Chung, nhiều lái xe mới cảm thấy giật mình trước nguy cơ mất an toàn tiềm tàng trên các tuyến cao tốc, nhất là ở những vị trí thiếu ánh sáng đèn đường như đoạn qua Liêm Tuyền mà xe Honda City của anh Chung gặp nạn.

Trước đó, như VietNamNet đã phản ánh, khoảng 19 giờ 30 phút ngày 16/4, anh Lương Quang Chung (quận Tây Hồ, Hà Nội) cùng vợ đang di chuyển trên cao tốc Hà Nội-Ninh Bình (hướng đi Ninh Bình), đoạn qua Hà Nam, bằng ô tô Honda City thì bất ngờ đâm trúng một vật cản có kích thước to ngay trước mũi xe. 

Cú đâm mạnh khiến xe ô tô của anh Chung hư hỏng nặng cụm đầu xe bên phải, túi khí trong xe nổ bung. Xe đang nằm tại đại lý Honda Ninh Bình để chờ sửa chữa. Tổng số tiền để sửa xe lên tới gần 70 triệu đồng và mất khoảng 3 tuần mới có thể hoàn thành.

Sau tai nạn, anh Chung kiểm tra phát hiện vật cản mình đâm phải là một tảng đá thạch anh to nguyên khối màu hồng có kích thước 30x40cm, ước nặng 100kg. Cách đó vài chục mét là một xe tải chở hàng đang đỗ ở làn khẩn cấp và rời đi luôn sau 2 phút. 

Đây là bưu kiện được gửi từ Hà Nội đi Lâm Đồng với địa chỉ giao-nhận khá rõ. Qua tìm hiểu, anh Chung được biết, người bán thuê đơn vị vận chuyển Dixere của công ty Adam Việt (có trụ sở ở đường Kim Giang, Hoàng Mai, Hà Nội) làm dịch vụ, sau đó, công ty này thuê tiếp công ty Gia Hân Logictics có địa chỉ ở Ngọc Hồi (Thanh Trì, Hà Nội) để vận chuyển hàng hóa. Tuy nhiên, khi liên lạc yêu cầu công ty Gia Hân bồi thường thì anh chỉ nhận được lời hứa sẽ xứ lý và đến nay, đã 1 tuần trôi qua, công ty này vẫn im lặng. Trao đổi với VietNamNet thì phía công ty cho rằng, tai nạn xảy ra là do chủ xe lái kém.

Vụ việc sẽ tiếp tục được VietNamNet cập nhật.

Bạn từng gặp tình huống tương tự? Hãy để lại bình luận bên dưới hoặc chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: otoxemay@vietnamnet.vn. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!

CSGT vào cuộc vụ xe Honda City gặp tai nạn vì bất ngờ đá to rơi trên cao tốc

CSGT vào cuộc vụ xe Honda City gặp tai nạn vì bất ngờ đá to rơi trên cao tốc

Đội Tuần tra kiểm soát giao thông đường bộ cao tốc số 3 đang vào cuộc xác minh vụ xe Honda City đâm phải tảng đá thạch anh nặng khoảng 100kg do một hãng vận tải làm rơi trên cao tốc Hà Nội- Ninh Bình.">

Đá rơi trên cao tốc, cần truy trách nhiệm hãng vận tải đến cùng

Dù hiếm gặp, cuộc chiến giữa những con tinh tinh rất bạo lực. Ảnh: Konrad Wothe/Minden Pictures">

Cuộc chiến 4 năm thôn tính lãnh thổ của đàn tinh tinh

onglao74tuoi.jpg
Ông Hà buồn khi nghĩ đến tình cảm gia đình. Ảnh minh họa: Sohu

Quay trở lại thời điểm vợ ông còn sống.

11 năm trước, vợ ông Hà chưa qua đời, gia đình luôn đầy ắp tiếng cười nói. Gia đình sống hòa thuận, yêu thương lẫn nhau, hàng xóm cũng phải ghen tị. Thế nhưng, từ khi vợ ông bị bệnh, mọi chuyện bắt đầu thay đổi.

Khi đó, bà Hà cần khoảng 500.000 tệ (khoảng 1,7 tỷ đồng) để chữa trị. Nhưng ông Hà mới nghỉ hưu, trong tay chỉ có hơn 100.000 tệ (khoảng 340 triệu đồng) tiền tiết kiệm.

Số tiền còn thiếu là 400.000 tệ. Lúc này ông ngỏ ý muốn xin tiền các con nhưng không đứa con nào đứng ra lo liệu cho mẹ. Tất cả đều tìm lý do để thoái thác. Chúng chỉ góp cho ông 10.000-20.000 tệ.

Đứa con gái nói vừa mua nhà và đã tiêu toàn bộ số tiền tiết kiệm. Hơn nữa, bỏ ra số tiền lớn như vậy thì gia đình chồng cô sẽ không đồng ý. Bởi tiền bạc trong nhà là do chồng cô quản lý. Người con trai thì nói đã cho người khác vay tiền nhưng chưa đòi lại được. Dù các con đã lấy lý do này lý do nọ để thoái thác việc đưa tiền chữa bệnh cho mẹ nhưng ông Hà vẫn không tin.

Con trai còn khuyên ông bán đi một căn nhà để chữa bệnh cho mẹ. Ông cũng từng nghĩ đến điều đó. Nhưng dù muốn bán cũng không thể nhanh như vậy và cũng không thể lấy đủ số tiền ngay lập tức. Sau đó, các con cũng gom góp được một khoản nhỏ dưới sự thúc ép của ông Hà.

Tuy nhiên, thời gian gom tiền quá lâu khiến bệnh tình của bà Hà qua mất "giai đoạn vàng" chữa trị. 3 tháng sau đó, bà Hà qua đời. Nghĩ đến sự ra đi bất ngờ của vợ, ông Hà vô cùng đau buồn. Ông càng rơi nước mắt khi nghĩ đến việc bà Hà từng yêu thương các con đến nhường nào, hi sinh vì các con ra sao nhưng lúc bà đau ốm, các con lại khước từ giúp mẹ.

Cũng vì chuyện đó, tình cảm gia đình rạn nứt. Ông Hà cảm thấy vô cùng thất vọng về các con mình đã nuôi lớn.

Cũng kể từ đó, ông Hà nhận ra rằng, mình không nên bao bọc, yêu chiều các con quá nhiều. Trước đây, vợ chồng ông, nhất là vợ ông quá yêu chiều các con, che chở cho các con nên chúng chưa học được bài học sẻ chia và giúp đỡ người khác. Chúng chỉ biết nhận và không biết cho đi.

Từ đó, ông bắt đầu đặt mục tiêu sống cho mình, tiết kiệm tiền lương hưu. Năm thứ 4 sau khi vợ mất, ở quê bất ngờ có chính sách thu hồi đất đai. Ông Hà được bồi thường hơn 1 triệu tệ. Tuy nhiên ông không chia số tiền này cho bất cứ người con nào.

Khi biết tin bố có tiền bồi thường, các con tìm đến ông. Đứa thì nói cần tiền xây nhà cho con nên nhờ ông hỗ trợ. Đứa lại nói cần tiền để làm ăn kinh doanh. Dù vậy ông Hà kiên quyết từ chối.

Ông nghĩ rằng con cháu có những phúc phần riêng thì sẽ có những gánh nặng, khó khăn riêng mà chúng phải gánh vác. Hơn nữa chuyện mua nhà, khởi nghiệp là việc của người trẻ, sao phải nhờ đến một ông già như ông giúp đỡ?

onglao74tuoi1.jpg
Những người ở quê còn sống vui vẻ hơn ông Hà rất nhiều. Ảnh minh họa: Sohu

Có lẽ vì không lấy được tiền của bố nên các con ít về thăm ông hơn. Cháu trai cũng vì vậy mà trách cứ ông.

Nhiều người không hiểu nói ông ích kỉ. Nhưng ông Hà luôn cho rằng mình không làm gì sai. Đó là tiền của ông và ông có quyền quyết định sử dụng số tiền đó thế nào.

Cũng vì việc này, tình cảm cha con rạn nứt. Tết năm đó, các con không về quê thăm bố. Ông Hà rất buồn nhưng bản thân nghĩ rằng, với số tiền đó, ông có thể an nhàn tuổi hưu, không cần nhờ vả đến các con. Sau này, khi không còn tự chăm sóc được mình, ông sẽ vào viện dưỡng lão bằng số tiền đó.

Nhưng không ngờ, một tai nạn xảy ra khiến ông phải ân hận. Khi đang đi xe máy, ông bị tông và ngã xuống đường. Dù đã tận tình chữa trị nhưng bác sĩ kết luận ông bị liệt hoàn toàn phần thân dưới. Người giúp ông nhập viện đã gọi điện cho các con của ông. Con trai nghĩ đó là cuộc gọi lừa đảo nên đã cúp máy. Chỉ có con gái tin và đến viện chăm sóc bố. Sau đó con trai cũng đến.

Những tưởng các con sẽ chăm sóc ông suốt thời gian đó trong viện nhưng sau khi giúp bố làm các thủ tục nhập viện, thuê y tá, họ đã trở về nhà. Con gái nói phải đưa con đi học, không thể chăm sóc ông lâu. Con trai thì bận công việc và nói ông nên thuê người chăm sóc mình.

Khi ông Hà ra viện, con trai thuê một bảo mẫu chăm sóc ông tại quê. Nhưng người bảo mẫu này chỉ nhận tiền, thiếu trách nhiệm, thường xuyên buôn điện thoại đến mức ông gọi cũng không nghe thấy. Ông phàn nàn với con trai thì con khuyên ông chấp nhận bởi bảo mẫu cũng chỉ làm hết trách nhiệm của họ và nhận lương.

Sau đó, ông chủ động xin vào viện dưỡng lão. Tuy ở viện dưỡng lão có người chăm sóc tận tình hơn, dịch vụ tốt hơn nhưng đổi lại, ông vẫn không có được niềm vui, hạnh phúc. Khi chứng kiến những người già bên cạnh được con cái đến thăm, cuối tuần được đón về nhà các con chơi, ông lại chạnh lòng rơi nước mắt.

Các con ông chưa từng đến chơi với ông, cũng không mua cho ông bất cứ thứ gì. Nhìn những người xung quanh kể về con họ, tự hào về lòng hiếu thảo của các con, ông cảm thấy vô cùng buồn. Ở tuổi hưu, tiền có trong tay vài tỷ nhưng đổi lại ông Hà chỉ thấy trống trải và cô đơn. Điều khiến ông thấy thiếu thốn hơn cả chính là tình cảm gia đình, tình thân.

Khi đó, ông ngỏ ý muốn cho tiền các con nhưng họ đều không cần nữa. Sau nhiều năm khó khăn, sự nghiệp của các con ông cũng phất lên, mua được nhiều nhà cửa ở thành phố, cuộc sống giàu sang. Tiền bạc với họ cũng không còn quá quan trọng nữa và họ cũng không hỏi đến tiền tiết kiệm của ông. 

Không biết vợ ông sai hay ông sai từ khi giáo dục các con? Hoặc vì ông quá cố chấp cho rằng các con thực sự không muốn giúp mẹ lúc lâm bệnh nên mới có suy nghĩ ích kỉ với các con của mình? Trong lòng ông Hà luôn dằn vặt vì chuyện đó nhưng vẫn không thay đổi được mọi chuyện. 

Ở viện dưỡng lão, nước mắt ông lăn dài. Ông nhận ra, dù nghèo khó, khốn khổ đến đâu cũng không thể đánh mất đi thứ tình cảm quý giá nhất, đó là tình cảm gia đình.

4 người con từ chối chăm mẹ 89 tuổi, nhận ra bài học từ câu nói của một đứa cháu

4 người con từ chối chăm mẹ 89 tuổi, nhận ra bài học từ câu nói của một đứa cháu

TRUNG QUỐC - Bà Trương, 89 tuổi, có 5 người con nhưng về già lại sống cô độc, không nương nhờ được ở nhà người con nào khiến bà đau lòng khôn tả.">

Lời gan ruột của ông lão 74 tuổi, có tiền tỷ không sướng bằng người già ở quê

友情链接