Nhận định, soi kèo Western Sydney vs Perth Glory FC, 13h00 ngày 2/3: Trôi dần về đáy bảng

Kinh doanh 2025-03-06 23:18:32 1364
ậnđịnhsoikèoWesternSydneyvsPerthGloryFChngàyTrôidầnvềđáybảâm lịch 2024   Hồng Quân - 01/03/2025 16:01  Úc
本文地址:http://mobile.tour-time.com/html/58a198647.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo AC Milan vs Lazio, 02h45 ngày 3/3: Gieo sầu cho đội khách

Cách đây 25 năm, Barry Neild lên đường đi du lịch theo đường bộ từ phía bắc nước Anh đến Morocco chỉ với vỏn vẹn 100 USD trong túi.

Mục tiêu của tôi, mà đến giờ không nhớ nổi vì sao làm vậy, là tìm đến sa mạc. Tôi không biết chắc sa mạc nằm ở đâu hay làm thế nào để đến đó. Nhưng với kế hoạch không hoàn hảo này, tôi hy vọng sẽ có nhiều niềm vui trên đường đi.

Tôi thực sự đã tìm được niềm vui, nhưng trong vài tuần sau đó, tôi cũng bị trộm đồ, hành hung và lừa đảo. Dù vậy, có lẽ một phần vì đã gặp những điều như thế, tôi vẫn coi đó là một trong những chuyến đi đáng nhớ của cuộc đời.

Bị đánh ở Paris

Điểm dừng đầu tiên là Paris (Pháp). Không đủ tiền thuê phòng ngủ qua đêm, cũng chẳng kiếm được chỗ dựng lều, kế hoạch của tôi là khám phá thành phố trong một ngày, sau đó đi tàu đêm rời khỏi đây.

Đó là ngày đầu tiên trong chuyến phiêu lưu nước ngoài nên tôi rất phấn khích. Trước khi có vé máy bay giá rẻ, đi du lịch bất cứ nơi nào ở châu Âu vẫn là một viễn cảnh kỳ lạ. Tôi hít thở không khí không mấy trong lành của Paris và tận hưởng những khoảnh khắc trẻ trung, sống động.

Khi tôi bước vào một trạm tàu ​​điện ngầm với tấm vé nắm chặt trong tay, một người đàn ông Pháp tiếp cận và hỏi xin tôi thuốc lá bằng tiếng Pháp. Mừng rỡ vì anh ta nhầm tôi với người bản địa, tôi đáp lại lịch sự bằng ngôn ngữ nước bạn: “Xin lỗi. Tôi không hút thuốc”.

Anh ta bất ngờ lùi một bước rồi tung cú đá vòng cầu kép gần như hoàn hảo khiến tôi văng ra xa. Một số hành khách khác chỉ lặng lẽ bước qua tôi. Tôi đứng dậy, bật khóc và bỏ chạy trước khi anh ta kịp có hành động tấn công nào khác.

Sự tự tin mỏng manh của tôi đã tan vỡ. Ngay lúc đó, tôi cảm thấy đơn độc và tuyệt vọng. Tôi đã làm gì vậy? Tại sao tôi cố gắng đi du lịch đến Morocco? Tôi cảm thấy mình là kẻ phiêu lưu ngu ngốc nhất châu Âu.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 2 1.jpg
Neild có tấm vé tàu hỏa có thể sử dụng ở Pháp, Tây Ban Nha, Morocco, nhưng chi phí ăn uống và chỗ ở rất hạn hẹp.

Không còn gì lưu luyến ở Paris, tôi đến nhà ga và lên một chuyến tàu đi về phía nam.

Đôi khi những chuyến đi kéo dài và chậm chạp. Đôi khi các toa tàu quá đông. Đôi khi nhà vệ sinh trông thật khủng khiếp.

Nhưng sự kết hợp của nhà ga, xe lửa và đường ray tạo nên cảm giác phiêu lưu vượt thời gian. Đó là một thế giới riêng rất lý thú.

Sự thất vọng của những tên trộm

Khi phong cảnh nước Pháp đã ở lại phía sau, nhiệt độ thì càng nóng hơn, tôi một lần nữa say sưa trong khung cảnh trước mắt.

Ở Barcelona (Tây Ban Nha), ​​do thiếu khu cắm trại ở trung tâm thành phố, tôi thuê một chiếc giường trong nhà nghỉ gần đại lộ Las Ramblas. Đó là thời điểm 3 năm sau khi thành phố đăng cai Thế vận hội Mùa hè, chi phí vẫn tương đối rẻ.

Tôi đã dành vài ngày dạo chơi loanh quanh và ăn bánh sandwich phô mai rẻ tiền, giống như một du khách sành điệu.

Sau đó, tôi lại lên kế hoạch cho chuyến đi xuyên đêm tới Madrid để tiết kiệm tiền. Nhưng khi màn đêm buông xuống, tôi được người gác tàu cho biết mình không thể lên tàu mà không đặt chỗ từ nhiều tiếng trước.

Tôi không có nơi nào để đi và không đủ tiền thuê một căn phòng. Trong thời đại còn sử dụng chi phiếu cho khách du lịch, tôi không có cách nào chi trả ở Tây Ban Nha ngoài giờ ngân hàng làm việc.

Tôi có thẻ ATM cho trường hợp khẩn cấp, nhưng nó chỉ hoạt động ở một quốc gia khác, như Bỉ.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 3 200403125802_bad_haircut_morocco_1.jpg

Sau khi bị hành hung ở Paris, Neild tiếp tục gặp vận xui ở Barcelona.

Tôi kiểm tra ba lô của mình và quay trở lại đại lộ Las Ramblas. Trong khi suy tính điều làm tiếp theo, tôi được một người đàn ông Tây Ban Nha tiếp cận hỏi đường. Đó là cách đánh lạc hướng kinh điển, trong khi đồng bọn của anh ta đứng sau trộm hành lý của tôi.

Lần này tôi không khóc. Mất mát lớn nhất là chính chiếc túi. Tôi tự an ủi mình bằng cách tưởng tượng đám trộm tụ tập bên đường và cãi vã về sự thảm hại của những gì chúng vừa cướp được: Một cặp kính râm giá rẻ, vài lọ kem chống nắng từ thương hiệu bình dân và một cuốn sách.

Lúc này, kế hoạch A là lẻn vào nhà nghỉ cũ và tìm một giường trống. Tôi sẽ cố đi qua quầy tiếp tân, nhưng chủ nhà sẽ đuổi theo, lôi cổ tôi ra ngoài đường.

Kế hoạch B là ngủ qua đêm tại một trong những công viên của thành phố. Nhưng phương án này nhanh chóng bị loại bỏ.

Chỉ còn lại kế hoạch C. Đêm hôm đó và hầu hết ngày hôm sau, tôi lang thang trên đường phố. Tối hôm đó tôi trở lại nhà ga, đặt chỗ và bước lên chuyến tàu cuối cùng rời khỏi Barcelona.

Ở Madrid, hình như tôi đã khám phá một bảo tàng nghệ thuật và ăn thêm nhiều chiếc sandwich phô mai rẻ tiền. Sau đó, tôi lại đi về hướng nam, lần này tới Granada - một thành phố lịch sử, nơi tọa lạc Cung điện Alhambra ngoạn mục.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 4 3.jpg

Neild tham quan Alhambra - cung điện theo kiến trúc Moorish có có tuổi đời hàng thế kỷ ở Tây Ban Nha.

Lòng tốt từ những người xa lạ

Chỉ đến khi đặt chân tới nhà ga Granada trong buổi bình minh, tôi mới nhận ra đó là khởi đầu của cuối tuần. Không có ngân hàng nào mở cửa. Và một lần nữa, tôi không có tiền mặt hoặc bất cứ nơi nào để trú ngụ.

Những điều xảy ra tiếp theo, đến tận bây giờ, vẫn là một trong những điều thú vị nhất tôi từng trải qua.

Trên tàu, tôi tâm sự với một sinh viên người Chile về tình trạng khó khăn hiện tại. Cô ấy mời tôi đến nơi ở của những người bạn Tây Ban Nha quen qua thư mà mình đang đến thăm ở Granada.

Cô ấy thậm chí chưa từng gặp họ trước đó. Nhưng khi cô ấy hỏi liệu tôi có thể dựng lều trong vườn của họ hay không, họ mời tôi vào nhà và cho tôi ngủ trên ghế sofa.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 5 2.jpg

Nhóm sinh viên tốt bụng cho Neild một chiếc ghế sofa để ngủ, cùng với thức ăn và đồ uống ở thị trấn Granada, Tây Ban Nha.

Không chỉ vậy, trong 3 ngày tiếp theo, họ mời tôi ăn, uống bia và làm hướng dẫn viên du lịch cho tôi. Thậm chí, khi tôi có ý muốn gửi chút chi phí ăn ở vài ngày qua khi ngân hàng mở cửa trở lại, họ kiên quyết từ chối.

Tôi vẫn còn cảm kích trước sự hiếu khách của họ. Những năm qua, tôi cố gắng giúp đỡ nhiều người khác. Mặc dù vậy, tôi không thể tưởng tượng bản thân có thể mời một gã như mình của năm 24 tuổi vào nhà. Tất nhiên, không phải vì mái tóc.

Điểm dừng chân tiếp theo là Algeciras - thị trấn cảng nhộn nhịp với kiến ​​trúc Moorish. Đây là nơi phà chở khách qua eo biển Gibraltar đến cảng Tangier của Morocco.

Sự sợ hãi bắt đầu xuất hiện. Tôi đã không chuẩn bị tinh thần cho những gì trải nghiệm ở Pháp và Tây Ban Nha, nhưng ít nhất tôi còn có hành trình xe lửa để quay trở lại. Trong phần tiếp theo của hành trình, ngay cả lịch trình tàu chạy cũng sẽ là bí ẩn.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 6 12.jpg

Neild tại một nhà trọ giá rẻ ở Morocco, nơi nhiều khách du lịch ở chung để tiết kiệm chi phí.

Mạo hiểm

Buổi tối trước khi lên thuyền, tôi gặp 2 cô gái cũng đến từ miền bắc nước Anh. Họ dường như thương hại một gã có vẻ ngoài thảm hại và nhường cho tôi chiếc giường dự phòng trong phòng khách sạn mà mình thuê.

Trong suốt phần còn lại của chuyến đi, tôi cũng kết bạn với một vài cặp vợ chồng hào phóng, nhường cho tôi chiếc giường dự phòng trong căn phòng của họ.

Thành phố Tangier thật dữ dội. Tôi bị một người bán hàng đeo bám và dọa dẫm hàng giờ, cho đến khi tôi cắt đuôi anh ta tại một quán cà phê.

Khi màn đêm buông xuống, tôi trả tiền trước cho một khách du lịch khác để share căn phòng người đó đã thuê. Hóa ra, đó là một ký túc xá tồi tàn, chỉ có những tấm nệm rách.

Dù bị lừa, tất cả đành chấp nhận. Thậm chí, chiếc vòi hoa sen tệ đến mức không ai trong chúng tôi dám sử dụng.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 7 8.jpg

Wouter và Marie-Odile - cặp vợ chồng người Hà Lan - nằm trong số người giúp đỡ Neild trong chuyến đi.

Ngày nay, Morocco có những chuyến tàu liên tỉnh nhanh và hiện đại. Nhưng vào năm 1995, chúng cũ kỹ, chậm chạp và thơ mộng - không tính nhà vệ sinh. Giữa các trạm dừng, mùi thức ăn, trà bạc hà và không khí nóng len qua các cửa sổ đang mở.

Hai người bạn Hà Lan mới quen dẫn tôi tới Marrakech. Ở đó, chúng tôi tìm được một căn phòng giá rẻ có ban công. Tôi rất ngạc nhiên bởi quần áo khô rất nhanh khi phơi giữa cái nắng gay gắt giữa trưa.

Điểm đến cuối cùng

Điểm dừng chân cuối cùng của tôi là Toubkal - đỉnh núi cao nhất ở Morocco. Ai đó đã gợi ý rằng tôi có thể trông thấy sa mạc Sahara từ một nơi nào đó gần đỉnh.

Tôi nhảy lên xe buýt, sau đó là chiếc xe tải chở đầy cừu đến ngôi làng nhỏ Imlil nằm trên dãy núi cao của Morocco. Tôi yêu nơi này. Không khí mát mẻ hơn. Không ai cần mặc cả về giá bán từng miếng trái cây. Và điều tốt nhất là có khu cắm trại.

Thế nhưng, đó cũng là lúc tôi phát hiện chiếc lều mà mình mang theo qua 4 quốc gia cần có 2 cột để có thể dựng lên. Những thứ đó, lúc này, đang yên vị trên chiếc kệ trong tầng hầm của bố mẹ tôi, hay nói cách khác là cách đây 2.700 km.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 8 11.jpg

Điểm cuối hành trình của Neild là ngọn núi cao nhất Morocco - Toubkal.

Tôi chưa bao giờ trông thấy sa mạc. Sau một đêm trằn trọc trong tấm vải chùng xuống, được giữ tạm bằng những thanh gỗ xiêu vẹo, tôi thất bại trong việc trèo lên đỉnh Toubkal.

Nhưng điều đó không thành vấn đề. Tôi đã chiến thắng nỗi sợ hãi của chính mình, và cả sự ngu ngốc, để đi qua dãy Atlas cao của châu Âu và châu Phi. Trong vòng vài tuần, một phiên bản mới đầy tự tin của tôi đã học nghiệp vụ báo chí, mà sau này giúp tôi đi khắp thế giới.

Vài tháng sau chuyến đi, tôi tình cờ hội ngộ 2 người phụ nữ đồng hương mà tôi share phòng ở Algeciras. Chúng tôi gặp lại trong một quán rượu, nên tôi mua cho họ đồ uống như một lời cảm ơn.

“Chúng tôi không nghĩ ai sẽ gặp lại anh. Chúng tôi cứ lo ai đó ở Morocco sẽ giết anh mất”, một trong số họ nói với tôi.

Cô bạn khác đồng tình: “Với kiểu tóc này, họ có thể đã cho anh ân huệ”.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 9 12.jpg
Nỗ lực leo lên Toubkal thất bại nhưng chuyến đi đã truyền cảm hứng cho nhiều cuộc phiêu lưu của Neild sau này.
Lo sợ bị bạn gái 'cắm sừng', chàng trai đề nghị chu cấp hơn 100 triệu một tháng

Lo sợ bị bạn gái 'cắm sừng', chàng trai đề nghị chu cấp hơn 100 triệu một tháng

Cô gái này sẽ nhận được 100 triệu tháng nhưng phải chấp nhận những điều kiện mà người yêu đưa ra, bao gồm không để người khác tán tỉnh hoặc chạm vào vai cô.

">

‘25 năm trước, tôi là kẻ phiêu lưu ngốc nghếch nhất châu Âu’

Vợ chồng chị Lê Thị Thái, 33 tuổi, quê Trà Vinh kết hôn năm 2011. Sau đó, chị sinh lần lượt được ba con, một gái hai trai.

Ở quê, ruộng đất không có nhiều, công việc bấp bênh, hai vợ chồng chị đưa con lên Sài Gòn thuê phòng trọ ở. Tại đây chồng làm thợ hồ, chị làm phụ hồ cho các công trình xây dựng hơn 8 năm qua.

{keywords}
Bao gạo và thùng mì tôm, chị Thái nhận được của mạnh thường quân.

Có mẹ chồng lên trông cháu giúp, hai vợ chồng chị Thái tích cực làm tăng ca kiếm thu nhập hàng ngày.

Ngoài chi phí thuê trọ, ăn uống, nuôi con, vợ chồng chị cũng tiết kiệm để mua một mảnh đất đầm lầy ở quê, giá 35 triệu đồng. Hai vợ chồng dự định, gắng làm việc, tiết kiệm để về quê xây nhà, kinh doanh gì đó.

Tuy nhiên, chuyện buồn đến với gia đình họ vào cuối năm 2019. Chồng chị Thái thường thấy mệt, ăn không ngon. Anh đi khám, làm các xét nghiệm thì có kết quả bị suy gan, suy phổi. ‘Trước đó, anh ấy liên tục thấy mệt, ăn không được, nhưng cứ gắng làm để lo cho vợ con’, chị Thái nói về chồng.

Sau khi được xuất viện về nhà, ngày mồng 6 tết Nguyên đán vừa qua, chồng chị phải nhập viện cấp cứu lần nữa. ‘Nhập viện buổi sáng, buổi chiều anh mất’, nhìn lên bàn thờ chồng, nước mắt người vợ sinh năm 1987 rưng rưng.

Lo đám tang cho chồng xong, chị gạt nỗi buồn sang một bên, cùng mẹ chồng đưa ba con nhỏ, cùng di ảnh chồng lên Sài Gòn kiếm việc làm.

{keywords}
Mẹ chồng chị Thái lên phụ con dâu trông cháu nội. Ngày 7/4, bà nhận được những phần cơm của đoàn từ thiện trao. 

Đầu tháng 2, dịch bệnh Covid-19 có diễn biến phức tạp. Nhiều công ty, doanh nghiệp, công trình xây dựng cũng bị ảnh hưởng vì Covid-19, vì thế, chị Thái khó xin việc hơn. ‘Mỗi công trình, tôi chỉ làm mấy ngày là họ nghỉ nên phải xin chỗ khác, thành ra, thu nhập cũng bấp bênh’, người phụ nữ quê Trà Vinh nói.

Ngày 29/3, chị được một công trình xây dựng lớn nhận vào làm phụ hồ, tiền công mỗi ngày được 270 ngàn đồng. ‘Là phụ nữ, làm phụ hồ vất vả vì mang vác nặng, lại ở ngoài nắng cả ngày, nhưng tôi chọn việc này, vì làm được một tuần là nhận lương nên có đồng ra đồng vào mua sữa, đồ ăn cho con’, người mẹ ba con nói về lý do chọn công việc phụ hồ.

Đến chiều ngày 31/3, tính cả làm giờ hành chính và tăng ca, chị được 2,5 ngày công.

{keywords}
Mắt chị Thái đỏ hoe khi nhắc lại câu chuyện buồn của mình.

Kết thúc ngày làm việc hôm đó, chị Thái nhận được thông báo của ban quản lý công trình, bắt đầu từ ngày 1/4, các công nhân sẽ tạm nghỉ hai tuần để thực hiện việc cách ly toàn xã hội. 

Chạy xe từ chỗ làm về nhà trọ ở đường 14, phường Phước Bình, Quận 9, chị Thái hết thở dài lại lo lắng, không biết tới đây, mẹ con chị sẽ sống sao vì toàn bộ tiền tiết kiệm đã dùng để chữa bệnh, lo đám tang cho chồng.

‘Tôi định trả phòng rồi đưa con về quê lại, nhưng đặt xe không được. Cô chủ phòng cũng đến khuyên nên ở lại, có gì, cô ấy sẽ hỗ trợ. Một phần, tôi và con trai út đang bị bệnh, ở đây sẽ tiện để đi khám, lấy thuốc uống hơn’. Vậy nên chị quyết định ở lại Sài Gòn, gắng gượng qua mùa dịch.

{keywords}
Chị Thái cho biết, hiện chị đã nhận được hơn 30 kg gạo của các mạnh thường quân đến trao.

Căn phòng trọ của mẹ con chị Thái rộng 16 m2, ọp ẹp, giá thuê 1 triệu đồng, chưa kể điện nước. ‘Đáng ra, căn phòng này có giá thuê 1,2 triệu đồng, nhưng mẹ chồng tôi trông giúp khu trọ cho bà chủ nên được giảm. Trong tháng 4 này, khu trọ nhà tôi cũng được giảm mỗi phòng 500 ngàn đồng tiền nhà’, chị Thái thông tin.

Chị cho biết, hơn 10 ngày qua, ở nhà chăm ba con cùng mẹ chồng nhưng lòng chị như lửa đốt bởi gia đình 5 người có rất nhiều khoản phải chi mà chị thì thất nghiệp.

Để có thêm tiền mua sữa, đồ ăn cho con, chị nhận đi giúp việc nhà theo giờ, nhưng dịch bệnh nên chỉ bữa có, bữa không, thu nhập cũng không được là bao. 

{keywords}
Từ ngày 1/4 đến nay, những người lao động ở khu trọ chị Thái ai cũng thất nghiệp. 

Ngày 7/4, hội Liên hiệp phụ nữ phường Phước Bình đã thay mặt các mạnh thường quân đến khu trọ chị Thái  trao gạo, mì tôm, nước mắm, dầu ăn cho người lao động nghèo đang thất nghiệp mùa dịch. Mẹ con chị Thái cũng được trao quà.

'Mấy hôm rồi, các đoàn từ thiện liên tục đến xóm trọ trao quà. Tôi đã nhận được 30 kg gạo, 3 thùng mì và 2 thùng sữa cho con. Tôi còn được mấy cô, mấy dì ở phường giới thiệu cho đi giúp việc nhà nữa. Công việc này không thường xuyên, nhưng tôi cũng có đồng ra đồng vào. Đây là món quà rất ý nghĩa, giúp mấy mẹ con, bà cháu nhà tôi đỡ khó khăn hơn trong những ngày sống giãn cách xã hội', người phụ nữ quê Trà Vinh nói bằng giọng biết ơn.

Chỉ về chiếc tủ lạnh, máy giặt, chị Thái cho biết, trước tết Nguyên đán, chồng chị vẫn còn đi làm được nên hai vợ chồng quyết định mua trả góp về dùng. Nào ngờ, hàng mua vừa xong thì anh bị bệnh. 'Mấy tháng qua, tôi chưa nộp cho họ đồng nào cả. Bên siêu thị điện máy họ cũng đã xuống kiểm tra và biết hoàn cảnh gia đình tôi hiện tại nên cũng tạo điều kiện', chị Thái kể.

Chị cho biết, điều chị cầu mong hiện tại là dịch bệnh Covid-19 nhanh chóng được dập tắt, để chị đi làm nuôi con, trả hết số nợ đã vay.

Bà Đoàn Thị Kim Ngoan, Chủ tịch Hội liên hiệp phụ nữ phường Phước Bình cho biết, từ ngày 1/4 đến nay, ủy ban phường kết hợp với hội phụ nữ ngoài vận động, nhắc nhở người dân nghiêm chỉnh chấp hành những quy định về dịch bệnh, còn kêu gọi mạnh thường quân ủng hộ gạo, đồ ăn để giúp những người lao động nghèo.

Nói về trường hợp của chị Thái, bà Ngoan cho biết, phường đã trao hỗ trợ tiền phòng tháng 4, 5 cho chị, mỗi tháng 1 triệu đồng. Số tiền này trích từ quỹ Thắp sáng niềm tin. 'Hiện chúng tôi còn có các chương trình học bổng thắp sáng niềm tin nên tới đây, ba con của chị Thái cũng sẽ được chúng tôi hỗ trợ', bà Ngoan nói. 

Bị giật tiền giữa đêm, chị bán cá nghẹn ngào ôm 5kg gạo về nhà

Bị giật tiền giữa đêm, chị bán cá nghẹn ngào ôm 5kg gạo về nhà

 Đi chợ lấy cá về bán giữa đêm, chị Huệ bị cướp giật tiền, suýt bị gãy chân. Nhận được phần quà của đoàn từ thiện trao, chị ôm vào lòng trân trọng.  

">

Chồng mất, chị phụ hồ rưng rưng nhận hỗ trợ tiền trọ, gạo từ thiện

Đầu tháng 2, đám cưới cổ tích của trung vệ Đỗ Duy Mạnh cùng Nguyễn Quỳnh Anh được tổ chức tại khách sạn 5 sao. Lễ đường hoành tráng, dàn khách mời nổi tiếng tham dự khiến dân mạng không khỏi trầm trồ. Bên cạnh chuyện tình yêu lâu bên, chưa từng rạn nứt với cầu thủ điển trai, Quỳnh Anh còn gây chú ý khi là rich kid chính hiệu, gia thế không phải dạng vừa. Nàng WAGs sinh năm 1996 là ái nữ của ông Nguyễn Giang Đông - doanh nhân giàu có tại Hà Nội, cựu chủ tịch CLB bóng đá Sài Gòn. Ảnh: Duy Hiệu.

Quynh Anh, Thuy Tien va nhung nang WAGs noi tieng giau co hinh anh 2 83885382_10206718814646026_8828405448450244608_o_5e398e5c2d6b9.jpg

Gia đình có điều kiện, Quỳnh Anh thường xuyên khoe hình ảnh mua sắm hàng hiệu, đi du lịch nước ngoài. Trước khi về chung nhà, cặp cầu thủ - WAGs cũng sở hữu nhiều tài sản giá trị như nhà riêng, xe sang. Trong clip đập hộp trên kênh vlog, bà xã Duy Mạnh khoe những món đồ đắt giá đến từ các thương hiệu cao cấp như Dior, Louis Vuitton, Christian Louboutin, Chanel, Burberry... Nổi bật nhất là chiếc dây chuyền được làm từ vàng trắng, đính 286 viên kim cương do mẹ tặng có giá 34.200 USD. Bên cạnh đó, Quỳnh Anh còn sở hữu cửa hàng kinh doanh về mỹ phẩm, thời trang.

Quynh Anh, Thuy Tien va nhung nang WAGs noi tieng giau co hinh anh 3 10_zing.jpg

Nguyễn Huyền Mi (phải) - chị gái ruột của Quỳnh Anh - là con gái lớn trong gia đình đại gia Hà thành Nguyễn Giang Đông. Cô kết hôn với cầu thủ Văn Quyết từ năm 2015, trở thành nàng WAGs được yêu mến của làng bóng đá. Ảnh: Việt Hùng.

Quynh Anh, Thuy Tien va nhung nang WAGs noi tieng giau co hinh anh 4 68560035_157819525362333_2283104799513640960_n.jpg

Hiện Huyền Mi - Văn Quyết đã có một cậu con trai kháu khỉnh. Tại trang cá nhân, cô thường xuyên khoe hình ảnh hạnh phúc khi gia đình chơi đùa, đi du lịch cùng nhau. Nàng WAGs sinh năm 1990 chiếm được cảm tình của dân mạng bởi nhan sắc xinh đẹp, tính cách hiền dịu, vui vẻ. Ảnh: FBNV.

Quynh Anh, Thuy Tien va nhung nang WAGs noi tieng giau co hinh anh 5 80333916_2442964485832552_3912150203708211200_n.jpg

Nguyễn Khánh Linh - bà xã trung vệ Bùi Tiến Dũng - là rich kid trong hội WAGs Việt. Gia đình Khánh Linh nổi tiếng giàu có ở Bắc Ninh, chuyên kinh doanh khách sạn, nhà hàng. Sau khi du học về nước, cô cùng tham gia vào việc làm ăn của gia đình. Tại giải Asian Cup đầu năm 2019, Khánh Linh khiến dân mạng trầm trồ khi sang Dubai mua sắm, đồng thời đón trung vệ tuyển Việt Nam về nước.

Quynh Anh, Thuy Tien va nhung nang WAGs noi tieng giau co hinh anh 6 s10_2.jpg

Cuộc sống gia đình hạnh phúc, lãng mạn của Khánh Linh cũng khiến dân mạng ghen tỵ. Hiện hai vợ chồng có con gái đầu lòng là bé Sushi. Nhóc tỳ nhà Tiến Dũng thường duyên được mẹ cho diện những bộ quần áo của các thương hiệu sang chảnh như Dior, Fendi... Sau khi có con, đôi trẻ vẫn dành thời gian riêng cho mình, cùng đi du lịch, tận hưởng cuộc sống. Ảnh: FBNV.

Quynh Anh, Thuy Tien va nhung nang WAGs noi tieng giau co hinh anh 7 thuy_tien.jpg

Thủy Tiên và ông xã Công Vinh là cặp trai tài, gái sắc, được ví như "Beck - Vic" của làng bóng đá Việt Nam. Là ca sĩ nổi tiếng, Thủy Tiên sở hữu khối tài sản lớn sau quá trình hoạt động miệt mài. Nàng WAgs 34 tuổi từng tiết lộ sở hữu biệt thự, xe sang và hàng chục tỷ đồng. Giọng ca Giấc mơ tuyết trắng cùng chồng và con gái Bánh Gạo ở trong biệt thự hơn 22 tỷ đồng tại TP.HCM. Ảnh: FBNV.

Quynh Anh, Thuy Tien va nhung nang WAGs noi tieng giau co hinh anh 8 1527388678375congvinh21527387389width660height440_1.jpg

Những năm gần đây, cô kín tiếng hơn, ít xuất hiện hơn, thỉnh thoảng khán giả bắt gặp Thủy Tiên tay trong tay cùng chồng ở sự kiện. Bà xã Công Vinh thừa nhận đã quen với cuộc sống giản dị, không ồn ào. “6h thức dậy tưới cây, ăn sáng, pha cà phê sữa, nhâm nhi ngắm hoa, sau đó, nấu sữa hạt cho cả nhà, hưởng thụ buổi sáng trôi qua thật bình yên, thay vì hồi xưa buổi sáng là thời gian dành cho việc ngủ”, cô chia sẻ. Ảnh: FBNV.

 
Bạn gái Đình Trọng, Văn Toàn và những nàng WAGs Việt sống kín tiếng

Bạn gái Đình Trọng, Văn Toàn và những nàng WAGs Việt sống kín tiếng

Bạn gái Văn Toàn, Minh Vương hay Đình Trọng hiếm khi công khai đăng ảnh tình cảm hay status mùi mẫn với nửa kia song vẫn nhận được sự quan tâm lớn từ người hâm mộ.

">

Quỳnh Anh, Thủy Tiên và những nàng WAGs nổi tiếng giàu có

Nhận định, soi kèo Barcelona vs Real Sociedad, 23h15 ngày 2/3: Không dễ dàng

Tôi năm nay 55 tuổi, đã có cháu nội ngoại đùm đuề, sống ở Hà Nội. Từ nhỏ, tôi sinh ra và lớn lên ở thành phố đông dân này. Khi trưởng thành, tôi bén duyên với người đàn ông ngoại tỉnh, cách Hà Nội chưa đầy 100 km.

Cuộc hôn nhân của tôi khá êm đềm. Hai vợ chồng chủ yếu sinh sống ở thành phố và chỉ về quê mỗi lần có hiếu, hỉ. Từ ngày sinh con, tôi đón mẹ chồng lên ở cùng, tiện cho việc chăm sóc bà. Khoảng 5 năm thì bà qua đời.

{keywords}
 

Thực hiện di nguyện của mẹ, chúng tôi đưa bà về quê tổ chức đám tang, an táng ở nghĩa trang xã. Tôi nhớ đó là năm 1999.

Trước đây, tôi từng đi viếng nhiều đám hiếu ở quê chồng nhưng khi tổ chức tang lễ cho mẹ chồng, tôi mới thực sự ám ảnh.

Các thủ tục, lễ nghi khá rườm rà. Sau khi phát tang, con cái, cháu chắt đeo khăn tang, thể hiện tình cảm với người quá cố bằng việc khóc lóc.

Người làng quan niệm, con cái càng khóc to, khóc nhiều, càng có hiếu. Hai cô em dâu thi nhau gào khóc từ ngoài cổng vào đến trong nhà, vật vã bên linh cữu mẹ chồng.

Tôi làm dâu trưởng, thương mẹ chồng nhưng chỉ rơm rớm nước mắt, cảm xúc tiết chế chừng mực, vì còn giữ tinh thần tỉnh táo, lo liệu, quán xuyến công việc, liền bị bà bác mặt nặng mày nhẹ.

Ám ảnh nhất là lúc đưa quan tài mẹ chồng tôi đi chôn. Theo tục ở đây, con dâu, con gái phải lăn lê, bò dưới đất, từ nhà ra cánh đồng - nơi chôn cất người xấu số, cho quan tài đi qua người.

Năm đó, tôi mới bị tai nạn, bàn chân bó bột được 20 ngày, vẫn ra sức bò, thể hiện tấm lòng hiếu thảo với mẹ chồng. Bản thân tôi thấy đây là hủ tục, có phần thái quá, không cần thiết nhưng vì ‘đất lề, quê thói’ nên tôi phải làm theo.

Bên cạnh vấn đề kể trên, tôi thấy trong các đám hiếu tại quê chồng còn nhiều điều cần phê phán.

Quê chồng tôi là vùng nông thôn, tính chất cộng đồng, làng xã thể hiện rõ rệt trong đời sống.

Gia đình nào có đám, không ai nhắc, bà con làng trên, xóm dưới kéo đến đỡ đần. Người căng rạp, người giúp khâm liệm, bày biện ban thờ, kê bàn ghế. Không thể phủ nhận, đây là điều rất trân quý, tình cảm. Tuy nhiên, trong những lần tụ tập đó, lại nảy sinh tệ nạn, phiền toái, khi cánh đàn ông mượn cớ ngồi rượu chè, cờ bạc.

Trường hợp đám tang mẹ chồng tôi, do bà còn người con út ở xa chưa về kịp nên trưa hôm sau mới đưa đi chôn. Suốt từ sáng đến đêm, người ra vào thăm viếng liên tục. Nhiều anh em, họ hàng làm ăn tỉnh khác, 10 giờ đêm tiếng kèn trống vẫn vang lên phía nhà trên.

Từ trưa đến tối, bận rộn, tôi và chồng chưa kịp ăn uống gì, người gần như mệt lả nhưng vẫn phải cố, đứng tạ lễ khách viếng.

Thời điểm này, chính quyền chưa có quy định hạn chế giờ kèn, trống đám tang theo khung giờ như hiện nay nên đội kèn trống hoạt động đến lúc nào hết khách viếng mới nghỉ. 

Tôi mệt nhoài, chợp mặt 10 phút là tỉnh giấc vì âm thanh kèn, trống dội vào tai. Ở nhà dưới, đám thanh niên ngồi túm tụm, nhậu nhẹt, ăn đêm. Theo lời họ nói, ăn để lấy sức mai khiêng quan tài.

Tôi nhắc nhở mọi người ăn xong thì giải tán, nghỉ ngơi. Nào ngờ bị chú chồng trách cứ, cho rằng tôi thái độ kẻ cả. Người ta đến giúp đỡ, không được câu cảm ơn còn xua đuổi.

Những bữa nhậu này, việc xảy ra mẫu thuẫn, cãi vã, đánh nhau không phải chuyện hiếm. Đôi khi, hai ông hàng xóm hiềm khích nhau, mượn hơi rượu để gây sự, họ sẵn sàng lao vào nhau ẩu đả.

Mặc dù, gia chủ còn đang buồn rầu nhưng các đám bạc vẫn được tổ chức rôm rả. Thanh niên, già trẻ rủ nhau chơi bài ăn tiền, thậm chí phụ nữ cũng tham gia nhiệt tình. Họ đóng cửa kín mít, đề phòng bị chính quyền kiểm tra, còn cho người ra ngoài cổng ‘trinh sát’.

Giữa cảnh tang gia bối rối, tiếng sát phạt cờ bạc, tiếng nâng chén xen lẫn trong tiếng khóc, tiếng kèn trống chẳng khác nào vở bi hài kịch.

Sau này, tôi tham dự thêm vài đám hiếu trong họ hàng nhà chồng. Cuộc sống hiện đại, nhiều thứ thay đổi, văn minh hơn. Tuy vậy, những thủ tục rườm rà, thói xấu trong các đám hiếu này vẫn tồn tại.

Với quan điểm cá nhân, tôi không phản đối việc tổ chức tang ma cho người thân chu toàn, đầy đủ. Đây là lễ nghi, tục lệ truyền thống từ bao đời nay. Tuy nhiên, cần tổ chức sao cho gọn gàng, bỏ những hủ tục không cần thiết. Như vậy, vừa tiết kiệm tiền bạc, thời gian và tránh nảy sinh tệ nạn xã hội, va chạm đáng tiếc.

Làm dâu nhà đại gia, con gái bối rối mỗi lần bố mẹ ruột lên thăm

Làm dâu nhà đại gia, con gái bối rối mỗi lần bố mẹ ruột lên thăm

 Hai mươi tám tuổi, tôi bước chân vào làm dâu gia đình giàu có, trí thức nhưng mỗi lần mẹ đẻ lên thăm tôi lại ngượng ngùng vì lối ứng xử của bà. 

">

Ám ảnh của dâu phố về chịu tang mẹ chồng ở quê

 

Nhà cô dâu, chú rể chỉ cách nhau một con đường

Lễ vu quy của đôi trẻ được hai gia đình tổ chức trong cùng một ngày, vì vậy dân mạng sau khi xem xong bức ảnh đều đặt ra những tình huống giả định “dở khóc dở cười”, phỏng đoán việc họ hàng, bà con lối xóm sẽ phải đi đám cưới này ra sao.

Đám cưới đối diện nhà nhau, cô dâu chỉ mất 10 giây để về thăm ngoại - 2
 

Gia đình hai bên phải đặt ảnh cưới ở giữa đường để tránh nhầm lẫn.

Rất có thể nếu không nhìn kỹ, bà con sẽ đi nhầm giữa nhà trai, nhà gái và không biết bỏ phong bì mừng cưới vào bên nào. Nếu gia đình nào mà được cả hai nhà mời dự đám cưới thì chắc chắn phải chia người ra mới có thể đi được. Một số ý kiến của dân mạng cho rằng, đám cưới gần như vậy thì nên thuê xe chạy vòng vòng quanh làng xóm cho có không khí.

Để tránh nhầm lẫn, nhà trai và nhà gái chọn rạp cưới có màu sắc khác nhau. Chưa đủ nhận diện, hai bên gia đình còn mang ảnh cưới ra tận giữa đường, dùng hai tấm bìa và ghi chú rõ ràng nhà trai ở bên trái còn nhà gái ở bên phải để người đến dự không phải phân vân.

Ngay sau khi chia sẻ, hình ảnh đã nhận về 13 nghìn lượt thích và hơn 1,6 nghìn bình luận. Đa phần, mọi người đều bày tỏ sự ngưỡng mộ với cặp đôi cô dâu, chú rể. Họ cùng lớn lên bên nhau, là thanh mai trúc mã đặc biệt dù đã là vợ chồng vẫn có thể thường xuyên về thăm bố mẹ hai bên.

Được biết, chú rể trong đám cưới này có tên Danh Trí và cô dâu là Danh Thị Linh, cùng sinh năm 1996, ở xã Thổ Sơn, huyện Hòn Đất, tỉnh Kiên Giang.

Đám cưới đối diện nhà nhau, cô dâu chỉ mất 10 giây để về thăm ngoại - 3
 

Cặp vợ chồng “thanh mai trúc mã” nhà đối diện nhau.

Cặp vợ chồng biết nhau từ nhỏ, nhà ở đối diện nhau và đã yêu nhau được 4 năm 1 tháng trước khi tổ chức hôn lễ vào hôm nay (4/3/2020). Hiện tại, chú rể đang làm nghề đánh bắt nuôi tôm, còn vợ ở nhà nội trợ.

Cô dâu người dân tộc H'Mông xinh như hoa trong đám cưới Tây Bắc

Cô dâu người dân tộc H'Mông xinh như hoa trong đám cưới Tây Bắc

Với vẻ đẹp tự nhiên dịu dàng như bông hoa của núi rừng Tây Bắc, cô dâu miền núi nhận được cơn mưa lời khen từ mọi người.

">

Đám cưới đối diện nhà nhau, cô dâu chỉ mất 10 giây để về thăm ngoại

友情链接