Chỉ hai tuần sau khi lên tiếng ủng hộ Emery,ờiPochettinovềlịch âm hôm nay 2024 ban lãnh đạo Arsenal lại tỏ ra lo ngại khi đội bóng đang đi chệch quỹ đạo, tình hình không có nhiều cải thiện.
Pochettino có thể về dẫn dắt Arsenal
Ban đầu, Emery sẽ được trao cơ hội huấn luyện đến cuối mùa, trước khi lãnh đạo Pháo thủ đưa ra quyết định về tương lai.
Pochettino đột nhiên xuất hiện trên thị trường đã thúc đẩy các sếp lớn ở sân Emirates, khi danh tiếng và tài năng của nhà cầm quân người Argentina đã được kiểm chứng.
Tuy nhiên, Giám đốc bóng đá Raul Sanllehi cùng Giám đốc thể thao Edu khá thất vọng với những màn trình diễn kém cỏi gần đây, đặc biệt là trận hòa Wolves và Southampton trên sân nhà.
Ông chủ Stan Kroenke hiểu rằng, không sớm thì muộn ông cùng các cộng sự cũng phải tìm một vị HLV mới phù hợp với Arsenal.
Những cái tên như Mikel Arteta, Max Allegri, Vieira đã được nhắc đến. Mặc dù vậy, ở thời điểm hiện tại, Pochettino nổi lên là ứng viên số 1 sau khi bị Spurs sa thải.
Ngay sau khi mất việc, vị chiến lược gia 47 tuổi thừa nhận sẽ không vội vàng để trở lại ghế nóng, dù được một vài đội bóng liên hệ như Bayern Munich hay Barcelona.
Ông sẵn sàng chờ đợi và lựa chọn nơi tốt nhất cho mình, trong bối cảnh các ghế HLV ở Real Madrid hay MU của Zidane, Solskjaer cũng khá bấp bênh.
“Việc kéo dài lâu thế mà không có ai nhận ra và nói ra…”
PV:Thưa ông, tại buổi tiếp xúc cử tri sáng 15/8, Chủ tịch UBND TP Hà Nội Nguyễn Đức Chung chia sẻ một thông tin giật mình và 'không thể chấp nhận được' đó là chỉ 24km ở Đại lộ Thăng Long, nhưng một năm riêng tiền cắt cỏ và tỉa một ít cây trúc anh đào, một ít hoa dâm bụt ngốn 53 tỷ đồng. Hà Nội sẽ dừng trồng và cắt cỏ, để chuyển sang trồng cây, giúp tiết kiệm 700 tỷ đồng ngân sách nhà nước (NSNN) một năm. Ông nghĩ sao về những con số mà vị Chủ tịch TP đã nêu ra?
TS Nguyễn Minh Phong:
Trước hết, phải khẳng định đây là con số gây giật mình cho hầu hết những ai được nghe. Đây là một con số lớn và càng lớn hơn nếu so với mức chi cho giáo dục, y tế, xây dựng nhà trẻ, nhà ở xã hội… trên địa bàn TP. Nó càng nhạy cảm nếu so với thu nhập thuế của những tỉnh nghèo. Theo trang báo điện tử Bắc Kạn Online ngày 3/1/2016, tổng thu ngân sách trên địa bàn năm 2015 của toàn tỉnh Bắc Cạn đạt 482 tỷ đồng, bằng 105% kế hoạch và tăng 3,5% so với năm 2014, trong đó thu nội địa 435 tỷ đồng, thu từ hoạt động xuất nhập khẩu 35 tỷ đồng, thu từ xổ số kiến thiết 12 tỷ đồng. Đây là kết quả nỗ lực lớn của cả tình nghèo này. Sự so sánh và suy ngẫm về những con số 700 tỷ đồng và 435 tỷ đồng giữa chi và thu NSNN của hai tỉnh này càng gây cảm xúc nặng nề, không dễ diễn đạt…
PV:Ngay sau khi thông tin được công bố, cũng như ông nhiều người dân đều thấy giật mình, sốc với những con số trên. Tuy nhiên, trên thực tế việc cắt cỏ, tỉa cây đã được duy trì từ lâu chứ không phải bây giờ mới thực hiện. Hơn nữa, lại là một nhà kinh tế tại sao ông cũng thấy giật mình trước những con số như vậy?
TS Nguyễn Minh Phong:
Người dân sốc, mấu chốt ở chỗ người ta vẫn nghĩ chi phí duy trì cỏ và cây nhỏ ven đường là rẻ, nhất là so với công lao động trồng lúa cả vụ của người nông dân một số tỉnh Bắc Bộ thậm chí cả vụ chỉ vài trăm ngàn đồng. Hơn nữa, từ trước đến nay Hà Nội không hề công bố con số như vậy, nên khi lần đầu được nghe thì người dân sẽ giật mình. Nhưng mà đối với nhiều quan chức TP sẽ không giật mình, vì họ đã duy trì việc quen thuộc này lâu nay…
Hà Nội luôn cần vốn đầu tư và còn hàng trăm khoản cần tiêu, thiếu tiền nên phải bán đất, vay ODA và phát hành trái phiếu địa phương… trong khi đó vẫn chi hàng trăm tỷ đồng cho việc trồng và cắt cỏ, thì rõ ràng là hơi bị xài sang, không bình thường.
Tôi giật mình vì sao việc này kéo dài lâu thế mà không có ai nhận ra và nói ra…
PV:Nói như vậy, phải chăng sự minh bạch thông tin, minh bạch các con số chi tiêu của Hà Nội có vấn đề, thưa ông?
TS Nguyễn Minh Phong:
Trong Luật Ngân sách đã nêu rất rõ yêu cầu nội dung và hình thức công khai và minh bạch hoạt động thu-chi NSNN ở các cấp độ quản lý khác nhau. Có lẽ các hoạt động liên quan đến minh bạch các khoản chi cho các dịch vụ công ích thường xuyên như vậy ở Hà Nội là chưa tới, khiến cho hầu hết người dân chưa ai được biết và vì thế khi được chủ tịch TP nói mới tạo ra sự ngỡ ngàng. Còn nếu TP thường xuyên công bố điều này trên báo chí hoặc công bố ở những hội nghị một cách rõ ràng thì chắc chắn đã được nhiều người biết cũng như không gây bất ngờ, giật mình cao cho người dân như hiện nay.
Yêu cầu công khai, minh bạch NSNN phải được thực hiện một cách nghiêm túc để tăng kiểm soát và chi tiêu tiền thuế của người dân hợp lý, tiết kiệm hơn.
Khi chúng ta nhìn vào sự kiện công bố con số chi tiêu duy trì cỏ xanh ở đại lộ Thăng Long thì thông điệp đằng sau nó là cần chủ động và có trách nhiệm hơn để xem có còn cần phải chi không và có cần phải thay đổi cách chi không? Chỉ một quyết định trồng cây thay cho trồng cỏ, Hà Nội đã có 700 tỷ đồng NSNN để làm việc hữu ích hơn…Tổng cộng những khoản tiết kiệm như vậy sẽ giúp TP cải thiện cân bằng ngân sách, chi tiêu đúng lức, chỗ và đúng cách hơn, đạt được hiệu quả của đầu tư công, chi tiêu công, cũng như đảm bảo về chất lượng sống và các yêu cầu quản lý nhà nước khác.
700 tỷ đồng cắt cỏ: Đắt hay rẻ?
PV:Đây không phải là lần đầu tiên tiên người dân sốc, cách đây không lâu họ cũng giật mình khi biết đơn giá chặt 1 cây xà cừ của Hà Nội, lên đến 36 triệu đồng và bây giờ là những dự án cắt cỏ tỉa cây giá hàng chục tỷ đồng. Đã có rất nhiều ý kiến về sự đắt rẻ xung quanh những con số này, cũng có không ít ý kiến cho rằng Hà Nội “chơi sang” nhưng là sự “chơi sang” lãng phí. Ông có suy nghĩ gì về những ý kiến trên, thưa ông?
TS Nguyễn Minh Phong:
Những định mức về đơn giá chăm sóc cây cỏ và các dịch vụ công ích khác mà TP đã duyệt thì không phải là vấn đề, mà vấn đề là cách biến báo, giải trình và quyết toán hợp lý hóa chứng từ những khoản chi lớn trên thực tế.
Vấn đề của chi phí duy trì thảm cỏ lớn là ở chỗ: Diện tích cỏ phải chăm sóc lớn, với một công nghệ chăm sóc rất cũ, trong bối cảnh thời tiết cực đoan. Tất cả những điều đó tạo ra độ lớn, cũng như tạo ra sự không hợp lý của khoản chi tiêu này trong bối cảnh hiện nay.
Dân không phản đối chặt cây, dân cũng không phản đối trồng cỏ nhưng phải hiệu quả, minh bạch.
Sai phạm kế toán trong khoản chi tiêu này thì có lẽ là không đáng kể. Vì quyết toán được thực hiện căn cứ vào định mức, căn cứ vào diện tích được phân công trong hợp đồng. Có chăng chỉ là sự sai lệch trong diện tích chăm sóc thực tế (trốn việc) hoặc là chất lượng dịch vụ làm kiểu ‘quấy quá”, không tới, không cao.
Trồng cỏ và chăm sóc thảm cỏ tốt thì tạo cảnh quan đẹp và tạo việc làm cho người dân, giúp cải thiện môi trường của Thủ đô. Đó là ý tốt. Nhưng còn có nhiều phương án vẫn đạt mục tiêu trên, mà tốt hơn và hiệu quả cao hơn chăm sóc cỏ. Nói như chủ tịch Nguyễn Đức Chung, chúng ta trồng dầu cọ, chúng ta tìm cách quản lý khác, thì hoàn toàn chúng ta không phải bỏ ra 53 tỷ đồng của ngân sách TP. Nếu trồng cọ hay các cây cảnh khác có thể tiết kiệm hơn rất nhiều tiền trồng cỏ. Tại sao chúng ta không làm?
Theo tôi, sẽ có nhiều doanh nghiệp và cá nhân sẵn sàng đảm nhận toàn bộ việc trồng và chăm sóc cây, cỏ làm đẹp thành phố theo yêu cầu, nếu đổi lại, họ nhận được quyền bán quảng cáo trên chính diện tích cây cỏ mà họ phải chịu trách nhiệm đó. Làm như vậy, Hà Nội vừa cso thảm cây, cỏ đẹp như ý, tạo công việc làm cho dân và cơ hội đầu tư cho doanh nghiệp, mà không phải bỏ tiền thuế của dân ra.
PV:Có không ít ý kiến cho rằng, ngân sách nhà nước như “con bò sữa”, mạnh ai người ấy vắt, ai vắt nhanh thì được nhiều. Ý kiến của ông như thế nào về vấn đề này, thưa ông?
TS Nguyễn Minh Phong:
Thực ra những băn khoăn ấy không phải là không có cơ sở. Trên thực tế đã có và đang tiếp tục tồn tại quan niệm coi đầu tư công và ngân sách như bầu sữa ngọt, ai nhanh thì vắt được nhiều…
Vì vậy, trong nhận thức của lãnh đạo về ngân sách phải có sự thay đổi ở 2 góc độ: Một là, không phải cái gì cũng dùng ngân sách. Thứ hai, không phải dùng một cách tùy tiện như kiểu tiền chùa. Tôi nói đơn giản nhưng rất gần gũi thôi, phải coi ngân sách như tiền của vợ, tiền của nhà mình để chi tiêu sao không hiệu quả nghĩa là mình mất tiền, vợ mình mất tiền, nhà mình mất tiền.
Trở lại với Hà Nội, bên cạnh vị Chủ tịch rất quyết đoán và muốn đổi mới, thì bộ máy giúp việc cũng phải chuyển động theo. Nếu thiếu bộ máy giúp việc không chuyển động theo, thì Chủ tịch cũng chỉ nói được, chứ không thể làm hết được. Chủ tịch phải tiếp tục thúc đẩy toàn hệ thống quản lý nhà nước trên địa bàn với tinh thần ấy, vừa tăng cường về nhận thức, vừa quyết liệt kiện toàn nhân sự, quy chế hoạt động, tăng năng lực, hiệu lực, hiệu quả hoạt động của bộ máy, đặc biệt là trách nhiệm của người đứng đầu, để sao cho đầu tư công và chi tiêu ngân sách trở thành lĩnh vực được ưu tiên xử lý hiệu quả nhất. Điều này ở trong tầm tay thôi, tuy nhiên có thể không dễ dàng bởi nó là quyền lợi. Đây là cuộc chiến thực sự với nếp tư duy cũ và lợi ích nhóm…Đây là việc phải làm, vì ích nước, lợi nhà.
Đặc biệt, Hà Nội đang phấn đấu đi đầu cả nước về cải cách hành chính, chống tham nhũng, chống lợi ích nhóm. Hà Nội cần khắc phục “Hà Nội không vội được đâu”, để thay bằng “Hà Nội phải vượt trội, đi đầu” trong nhiều lĩnh vực, trong đó có lĩnh vực quản lý đô thị, chăm sóc cây xanh, xã hội hóa dịch vụ công ích, chi tiêu ngân sách quản lý công…
Hy vọng chủ tịch Nguyễn Đức Chung sẽ là một trong những người đi đầu đột phá hiệu quả; chắc chắn người dân sẽ hoan nghênh và ủng hộ ông.
Xin cảm ơn ông!
Hồng Khanh(thực hiện)
Hà Nội đang phấn đấu đi đầu cả nước về cải cách hành chính, chống tham nhũng, chống lợi ích nhóm. Hà Nội cần khắc phục “Hà Nội không vội được đâu”, để thay bằng “Hà Nội phải vượt trội, đi đầu” trong nhiều lĩnh vực, trong đó có lĩnh vực quản lý đô thị, chăm sóc cây xanh, xã hội hóa dịch vụ công ích, chi tiêu ngân sách quản lý công…
Tối 16/2, Luma Russo đại diện Brazil vượt qua 37 thí sinh để trở thành Miss Charm 2023, đại diện Philippines và Indonesia lần lượt là á hậu 1 và 2." alt="Sexy quá đà, MC Thanh Thanh Huyền trượt top 10 Miss Charm không oan"/>
- Chị ứng xử ra sao khi biến cố xảy ra, không ít mối quan hệ thân quen, đồng nghiệp quay lưng?
Đúng là khi xảy ra chuyện mới cảm nhận rõ các mối quan hệ xung quanh. Có người cắt liên lạc, chặn tin nhắn, cuộc gọi vì sợ tôi làm phiền. Nặng nề hơn họ phỉ báng, bảo tôi “bị vậy là đáng lắm”…
Giờ gặp lại, một số tay bắt mặt mừng, trò chuyện như chưa từng có gì. Tôi chọn cách ứng xử không quan tâm, xem như kẻ xa lạ.
Ai trong đời đều phải gặp chuyện xui rủi. Có thể hôm nay là tôi, biết đâu ngày mai là bạn. Thế nên tốt nhất không bình luận soi mói hay “tát nước theo mưa”. Nếu không giúp được lúc ngặt nghèo, cũng không nên chà đạp hay xúc phạm danh dự người ta làm gì.
- Mối quan hệ của chị và ‘người cũ’ hiện ra sao?
Tôi quan niệm cái gì là quá khứ nên gác lại. Cuộc đời riêng mỗi người không cần phiền hà đối phương.
Anh Khoa - chồng cũ của tôi vẫn đã và đang làm tròn trách nhiệm, đúng với điều anh đã hứa. Đó là lo cho con về chuyện ăn học hay tạo điều kiện về mặt tinh thần. Cho tới bây giờ chúng tôi vẫn cố gắng làm tốt vai trò người cha, người mẹ.
Còn về bạn trai cũ – bố con trai thứ 2 Liam, chúng tôi chưa từng gặp lại sau chia tay. Anh ấy không chu cấp hay quan tâm gì đến con trai. Đôi lúc tôi thấy con út thiệt thòi nên luôn muốn bù đắp mọi thứ cho bé.
Hai con trai là điểm tựa cho Dương Cẩm Lynh sau nhiều sóng gió.
- Các con chị chia sẻ điều gì khi thấy mẹ gồng gánh, gặp chuyện không hay thời gian qua?
Hai con tôi khá nhỏ tuổi nhưng sớm tiếp xúc mạng xã hội. Một lần 2 con lướt YouTube, tình cờ bản tin phát về scandal nợ nần của tôi. Chính con trai lớn đã nhanh chóng bấm lướt qua để không phải khiến tôi khó xử. Nghĩ đến hành động đó, tôi nghẹn ngào xúc động.
Tôi không che giấu chuyện nợ nần, ồn ào scandal với các con. Tôi muốn chúng hiểu mẹ đã từng lâm cảnh khó khăn và không bỏ cuộc. Sau tất cả, 2 con là động lực rất lớn để tôi làm mọi việc. Nếu không có chúng, có lẽ tôi đã chẳng thể vượt qua được.
- Chị rút ra được bài học gì sau mọi ồn ào?
Tôi từng lầm lỡ, sảy chân và đang từng bước đứng dậy. Tôi biết ơn nghịch cảnh giúp có được bài học đáng giá. Qua đó, tôi có cơ hội rèn giũa bản thân để thay đổi.
Tôi cần suy nghĩ tích cực hơn, trưởng thành hơn. Tôi không thích than thân, trách phận hay đổ lỗi cho hoàn cảnh mà mình phải đối mặt và khắc phục nó. Tôi mong ai đang gặp hoàn cảnh tương tự cố gắng, phấn đấu vượt qua thay vì buông xuôi.
Nhiều tháng qua, tôi tìm đến Phật pháp, đọc kinh, tu tập mỗi ngày khiến tâm thanh thản. Dù nỗ lực 'cày cuốc', tôi vẫn trích ra một phần tiền cho thiện nguyện. Đó là tâm nguyện của tôi, bởi suy nghĩ “cho đi rồi nhận lại”.
- Chị chuẩn bị Tết đến đâu rồi?
Năm nay tôi khá thoải mái nên việc đón Tết thảnh thơi hơn. Tôi nhận nhiều yêu thương, quan tâm của fan, bạn bè, hàng xóm. Từ giáp Tết, họ gửi các loại bánh mứt, thịt kho, chả… đến tận cửa nhà. Mọi người thường tranh thủ 3 ngày Tết đi đó đây còn tôi lại muốn ở nhà quây quần gia đình. Cha tôi đang bệnh khá nặng nên mọi người muốn dành thời gian bên ông.
Năm 2024 – Giáp Thìn, tôi mong được trọn vẹn về mọi mặt. Ồn ào, điều tiếng sớm khép lại để cuộc sống của 3 mẹ con được sang trang mới tươi sáng, hạnh phúc hơn.
Dương Cẩm Lynh trở lại, xúc động vì được NSND Lệ Thủy động viênTrở lại sân khấu sau biến cố cuộc sống, Dương Cẩm Lynh tâm sự cô hạnh phúc vì nhận được những lời động viên chân tình từ NSND Lệ Thủy." alt="Dương Cẩm Lynh: Từ chối đại gia giúp đỡ, chạnh lòng vì bị chà đạp"/>
“Nhiều người đặt câu hỏi về quyết định của tôi. Tại sao một người tốt nghiệp Yale lại muốn làm việc ở một ngôi làng xa xôi, nghèo khó? Rằng tôi có bị điên không?”
Sách của Qin
Qin sinh ra ở Trùng Khánh, tỉnh Tứ Xuyên trong một gia đình có bố mẹ là công chức. Mẹ anh – một người chơi violin và tập thể dục dụng cụ rất giỏi – đã cho con trai đi học tiếng Anh từ năm 2 tuổi. Để con trai được thụ hưởng nền giáo dục tốt hơn, bà cho Qin đi học ở những trường tiểu học ở Bắc Kinh, Thượng Hải. Với sự giúp đỡ của người thân, bà vươt qua những khó khăn về tài chính.
Năm 2005, Qin tốt nghiệp trung học, vượt qua bài thi SAT, TOEFL với điểm số cao. Những thành tích này giúp anh nhận được học bổng toàn phần từ ĐH Yale.
Tham vọng tạo sự khác biệt cho một thị trấn nông thôn Trung Quốc đã đưa anh đến với làng quê Trung Quốc.
“Thứ tôi học được từ Yale là cách tìm ra vấn đề, cách sử dụng phương pháp khoa học để giải quyết vấn đề. Nông thôn Trung Quốc thu hút sự quan tâm của tôi. Có nhiều bậc cha mẹ, giống như cha mẹ tôi, hi vọng con cái họ có một cuộc sống tốt hơn, một nền giáo dục tốt hơn. Tôi muốn giúp đỡ họ” – Qin chia sẻ và nói thêm rằng cha mẹ anh luôn ủng hộ sự lựa chọn của con trai.
Mái nhà là nơi yêu thích của Qin Phòng làm việc của Qin ở xã Bạch Vân
Qin cũng được truyền cảm hứng bởi Teach For America – một tổ chức phi lợi nhuận được thành lập bởi Wendy Kopp dựa trên luận văn tốt nghiệp ĐH Princeton của cô năm 1989. Tổ chức này tuyển dụng những sinh viên tốt nghiệp các trường đại học hàng đầu nước Mỹ về dạy học ở một số khu vực nghèo nhất nước này.
“60% sinh viên tốt nghiệp Yale và Harvard vào năm 2011 ứng tuyển cho chương trình này. Chỉ những người xuất sắc nhất trong số họ mới được nhận việc. Con số này thực sự khiến tôi “sốc”. Nó khiến tôi phải suy nghĩ” – anh nói.
Năm 2005, Chính phủ Trung Quốc bắt đầu khuyến khích các cử nhân về làm việc ở khu vực nông thôn nhằm cải thiện bộ máy quản lý của địa phương, đồng thời tạo việc làm cho tân cử nhân.
Qin là một trong hơn 220.000 tân cử nhân được giao vị trí chủ tịch xã ở khắp các làng quê Trung Quốc tính đến năm 2015 – theo tờ People’s Daily. Qin được phân công là chủ tịch xã Hejiashan.
Thời gian đầu về làng, Qin cũng đối mặt với những nghi ngờ của người dân về năng lực của mình. Mùa hè, anh có thói quen tắm vào buổi sáng và việc này bị dân làng coi là “lãng phí nước”. Để phù hợp với cuộc sống mới và giành được lòng tin của dân làng, anh học tiếng địa phương trong 3 tháng, học hút thuốc, uống rượu – những thói quen giúp anh gần gũi với người địa phương hơn.
“Trước khi bắt đầu công việc, Qin nói chuyện với chúng tôi. Cậu ấy tôn trọng lối sống của chúng tôi, và chúng tôi tin tưởng cậu ấy” – ông Wang Guangli, chủ tịch xã Bạch Vân thời điểm đó với hơn 3.000 dân, thu nhập hằng năm khoảng 10 nghìn tệ, cho biết.
Trong suốt thời gian làm chủ tịch xã Hejiashan, Qin đã gây quỹ được hơn 800.000 tệ trong vòng một năm từ phía Chính phủ và các nhà hảo tâm nhằm xây dựng cơ sở hạ tầng như lắp đèn đường, cải thiện hệ thống thủy lợi, bố trí xe buýt đưa trẻ tới trường.
“Nhưng như thế vẫn chưa đủ và không bền vững. Khi tôi rời làng, thì sẽ chẳng còn khoản đóng góp nào nữa” – Qin nói.
3 năm sau khi hợp đồng chủ tịch xã kết thúc, anh từ chối đề nghị thăng chức lên làm việc ở huyện Hengshan, mà chuyển qua làm chủ tịch xã Bạch Vân.
Năm 2014, anh đồng sáng lập Serve For China – một tổ chức phi lợi nhuận cùng với một nhóm cử nhân tốt nghiệp Yale và Harvard người Trung Quốc, nhằm tuyển dụng các cử nhân đại học trong nước về làm việc ở những ngôi làng xa xôi, khó khăn này. Năm 2016, Serve For China tuyển dụng được 30 người trẻ đầu tiên và Tan Tengjiao là một trong số đó.
Chàng trai 28 tuổi này tới từ huyện Hengshan, tỉnh Hồ Nam, tốt nghiệp ĐH Renmin, và từng làm công chức ở Văn phòng An ninh công cộng Trường Sa khoảng 7 năm.
“Tôi đã kết hôn và có một con gái 3 tuổi. Cuộc sống công chức khá ổn định. Đó là một quyết định khó khăn” –Teng chia sẻ.
“Trước tiên, công việc của tôi khá buồn chán và tôi muốn làm gì đó thách thức hơn. Thứ hai, lương bổng khá hấp dẫn – 7.000 tệ/ tháng – cao gấp đôi mức lương cũ của tôi” – anh chia sẻ về lý do làm việc cùng Qin.
Công việc của Teng ở đây cùng mọi người là thành lập một hợp tác xã nông thôn vào tháng 10 năm ngoái để sản xuất và bán dầu ăn hoa trà trực tuyến.
“Nguồn lực của địa phương là một kho báu lớn. Giá trị của những cây hoa trà này đã bị bỏ qua, nhưng bây giờ chúng tôi đang khai phá nó tốt nhất có thể” – Qin nói.
Đến tháng Giêng năm nay, hợp tác xã của Qin đã thu về hơn 120.000 tệ từ việc bán dầu hoa trà. Những ý tưởng khác như xây dựng nhà máy và phát triển các sản phẩm khác từ hoa trà như xà phòng hoa trà “handmade” – cũng đang được lên kế hoạch.
“Thành công của nhà máy này sẽ thu hút thanh niên làng quay về quê và làm việc cho làng” – Qin nói.
Chỉ ngủ 5 tiếng/ ngày, Qin giảm mất 15kg từ khi về làm chủ tịch xã. Một trong những nơi yêu thích của anh là mái nhà – nơi anh vẫn ngồi đọc, nghe nhạc và ngắm nhìn thiên nhiên. Nhiệm vụ của Qin ở xã Bạch Vân sẽ kết thúc vào tháng 10 năm nay, nhưng Qin cho biết anh sẽ không rời làng, bởi vì công việc của anh mới chỉ bắt đầu. Thời gian này, Qin phải đi rất nhiều để dự các cuộc họp trên khắp đất nước, đàm phán với các đối tác kinh doanh ở Bắc Kinh và các thành phố khác.
“Chúng tôi giống như một gia đình” – Bin Hongying, một cụ ông 70 tuổi ở xã Bạch Vân, người đã đón Qin bằng xe máy cách đây 3 năm trong lần đầu tiên anh về làng, chia sẻ. “Cậu ấy đã làm rất nhiều cho chúng tôi. Chúng tôi hi vọng cậu ấy sớm tìm được bạn gái và kết hôn”.
Nguyễn Thảo(Theo China Daily)
" alt="Chủ tịch xã đầu tiên của Trung Quốc tốt nghiệp ĐH Yale danh giá"/>