Tại chương trình, bà Trương Thị Mai, Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng Ban Dân vận Trung ương gửi lời cảm ơn và chúc mừng đến các thầy cô giáo, các nhà quản lý giáo dục, những người đang góp phần cho công tác giáo dục – đào tạo nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam.
![]() |
Bà Trương Thị Mai, Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng Ban Dân vận Trung ương chia sẻ tại buổi lễ. Ảnh: GDTĐ. |
Chủ đề được chọn cho chương trình “Thay lời tri ân” năm nay là “Hạnh phúc”, bà Mai cho rằng mỗi người trong cuộc sống có thể lựa chọn cho mình quan điểm về hạnh phúc khác nhau. “Nhưng tôi nghĩ rằng, đối với người thầy, hạnh phúc đó chính là nâng đỡ các em trong từng bước đi để trưởng thành, góp phần thực hiện lý tưởng cao cả ươm trồng thế hệ tương lai – nguồn nhân lực quan trọng cho đất nước phát triển”.
Bà Mai cho hay, dù ở thành phố hay ở nông thôn, vùng cao, miền núi đều có hình ảnh của các thầy, cô tận tụy phục vụ cho lý tưởng cao cả đó. Qua đó, mang lại niềm tin các thế hệ nối tiếp nhau vững bước cho sự nghiệp phát triển, cho ước mơ Việt Nam sẽ bước qua ngưỡng thu nhập trung bình để trở thành nước phát triển vào giữa thế kỷ này.
Bà Mai đánh giá, những năm gần đây, ngành giáo dục có nhiều nỗ lực nâng cao chất lượng dạy và học và đã đạt được những kết quả tích cực, trong đó có sự đóng góp to lớn của các thầy cô giáo – những người đang hàng ngày trực tiếp giáo dục các học sinh trở thành người hữu ích cho xã hội.
Rất vui mừng trong nhiều năm nay, Đoàn học sinh Việt Nam tham dự kỳ thi Olympic khu vực và quốc tế đều đạt được thành tích xuất sắc; năm nay, đội tuyển Hóa học có 4/4 em đạt huy chương vàng, xếp thứ hai thế giới, sau đội tuyển Hoa Kỳ; đội tuyển Toán có 6/6 em đều đạt giải, lần đầu tiên có một học sinh lớp 10 giành được huy chương vàng, đứng thứ tư thế giới. Có được kết quả này là nỗ lực của các em học sinh, các bậc phụ huynh, của ngành giáo dục – đào tạo, của nhiều thầy cô giáo đã hết lòng cho các em có được thành tích tự hào đó.
Đặc biệt, cách đây vài ngày, đã có một giáo viên nằm trong Top 10 giáo viên xuất sắc toàn cầu, đây là giải thưởng đầu tiên đối với Việt Nam. Đó là cô giáo Hà Ánh Phượng, người dân tộc Mường, giáo viên tiếng Anh đến từ Trường THPT Hương Cần (Thú Thọ) - ngôi trường có đến 85% học sinh là đồng bào dân tộc thiểu số, đã giúp cho học sinh tham gia mô hình “Lớp học xuyên biên giới”. Kết quả này đã truyền cảm hứng cho học sinh và cả đội ngũ giáo viên về việc đổi mới phương pháp dạy học, tạo cơ hội cho các em dù ở bất kỳ đâu đều có cơ hội để tiếp cận với nền giáo dục tiến bộ, hiện đại.
Cùng đó là rất nhiều tấm gương, tình cảm của các thầy cô đã đi theo các em suốt cuộc đời.
![]() |
Dù ở thành phố hay nông thôn, miền núi, đều có hình ảnh các thầy cô tận tụy. Ảnh: GDTĐ. |
Trong nhiều câu chuyện xúc động, bà Mai chia sẻ bản thân không thể nào quên câu chuyện về lễ khai giảng năm học 2019 của 34 học sinh và 2 cô giáo tại điểm trường xa nhất của tỉnh Quảng Nam. Không có cờ hoa, không có bố mẹ đón đưa nhưng lễ khai giảng tại Tấc Pổ, Trà Tập, Nam Trà My vẫn trang nghiêm, ấm áp và đầy cảm xúc. Những dòng trên facebook của cô giáo Trà Thị Thu đã gây xúc động mạnh: “Hân hoan chào đón năm học mới, tuy không có cờ hoa rực rỡ, bố mẹ đưa đón nhưng tại điểm trường trên đỉnh núi đầy mây gió, cô và trò cũng cố tạo nên không khí khai giảng trong đơn sơ nhưng ấm áp. Hy vọng năm học mới nhiều cái mới, niềm vui mới, hạnh phúc mới, chúc mừng năm học mới”.
Theo bà Mai, hạnh phúc đó thật giản dị nhưng cũng thật sâu sắc.
![]() |
Bà Mai cho hay, những yêu cầu và mục tiêu tiếp theo của đất nước đang đặt ra những trách nhiệm to lớn đối với sự nghiệp giáo dục – đào tạo. “Không có nguồn nhân lực chất lượng cao chúng ta không thể thành công trong cách mạng công nghiệp lần thứ tư, không thể đổi mới sáng tạo để phát triển nhanh và bền vững”, bà Mai nói.
Bà Mai cho hay, bên cạnh những kết quả đạt được, ngành giáo dục – đào tạo cũng đứng trước những khó khăn, thách thức trong quá trình đổi mới để đáp ứng được yêu cầu, kỳ vọng của đất nước và nhân dân.
“Tôi mong rằng, các thầy cô giáo sẽ luôn yêu nghề, giữ vững niềm tin, luôn có được niềm tin yêu của học sinh và nỗ lực không ngừng cho thế hệ trẻ và tương lai của đất nước Việt Nam”, bà Mai nói.
Bà Mai cũng đề nghị các cấp ủy Đảng, chính quyền, hệ thống chính trị, các bậc phụ huynh và toàn xã hội luôn dành sự ủng hộ cho ngành giáo dục – đào tạo, góp phần chăm lo cho sự trưởng thành của thế hệ trẻ Việt Nam. Bà cũng bày tỏ mong muốn các em học sinh sẽ luôn cố gắng phấn đấu, rèn luyện để trở thành người công dân tốt, đền đáp công lao của thầy cô giáo đối với mình.
Hải Nguyên
Buổi đầu tiên đi dạy tôi cũng rung động như cậu bé trong ngày đầu tiên đi học của nhà văn Thanh Tịnh…
" alt=""/>Dù ở thành phố hay nông thôn, miền núi, đều có các thầy cô tận tụyThầy giáo bị phụ huynh mắng te tát vì cái quần: "Tôi rất sốc"
Nhập vai giáo viên, phụ huynh chia sẻ áp lực đứng lớp
Vợ mắng thầy vì cái quần, chồng đến trường xin lỗi thầy giáo
Câu chuyện một phụ huynh ở miền Tây chỉ vì chiếc quần đùi của con bị thất lạc đã có lời nói khiếm nhã với thầy giáo, khiến dư luận xôn xao vừa qua, chỉ là một trong những trường hợp điển hình của tình trạng coi thường giáo viên, vốn đã không còn là hiếm.
![]() |
Hình minh họa: DAD |
Đó chỉ là một trong hàng trăm, hàng nghìn câu chuyện ứng xử của phụ huynh với giáo viên hiện nay. Trên thực tế, thậm chí nhiều phụ huynh có địa vị, kinh tế còn cho mình "quyền" xúc phạm nhà giáo.
Hiệu trưởng, đồng thời là người sáng lập một trường tiểu học quốc tế ở Bình Chánh, TP.HCM (xin giấu tên), kể rằng hơn 20 năm làm nghề, cô gặp phải nhiều tình huống dở khóc dở cười mà phụ huynh đưa lại.
Nhưng điều khiến cô thấy tổn thương nhất là phụ huynh nghĩ mình giàu mà thiếu tôn trọng giáo viên.
Vì không hài lòng, phụ huynh là chủ một tiệm vàng đã chạy xộc vào phòng, chỉ tay vào mặt cô và quát lớn "Cô không dạy được con tôi thì để người khác dạy. Tôi thừa tiền cho con học trường tốt hơn ở đây".
"Cách đây một năm, trường chúng tôi có một học sinh rất cá biệt. Cháu chống đối mọi việc giáo viên yêu cầu, không tự giác tham gia các hoạt động trường lớp.
Ở trường chúng tôi dạy học sinh tự giác. Ngay cả việc ăn uống, sau thời gian ban đầu học sinh được hướng dẫn cụ thể thì sau khi quen, tới giờ các phải tự lấy đồ ăn. Khi ăn xong, học sinh cũng biết đổ thức ăn thừa, để chén đĩa bẩn vào nơi quy định.
Nhưng với học sinh kia, dù giáo viên đã cố gắng rất nhiều để hướng dẫn nhưng vẫn không cải thiện. Có lẽ, cháu được gia đình bao bọc quá kỹ nên ỉ lại. Nhà trường thông báo với phụ huynh để cùng phối hợp thì không ngờ, gia đình lại nổi đóa lên" - cô hiệu trưởng kể.
"Hôm ấy, phụ huynh đánh thẳng xe vào trường. Chị chạy thẳng vào phòng tôi nói to "Các cô không dạy được con tôi thì để người khác dạy. Cô đừng nghĩ trường của các cô là tốt nhất. Tôi thừa điều kiện cho con học trường tốt hơn ở đây" - cô hiệu trưởng kể tiếp.
Cô cho hay, làm lãnh đạo trường quốc tế nên cô hiểu những phụ huynh cho con theo học là gia đình có điều kiện kinh tế. Việc mỗi tháng chi vài chục triệu cho con đi học không phải là nhỏ, nhà trường ý thức được trách nhiệm nên luôn cố gắng rèn dũa học sinh với điều kiện tốt nhất.
Nhưng không chỉ học, mà môi trường ở đây còn cố gắng rèn luyện cho các em tính tình tự lập, tự chủ.
Cô hiệu trưởng đồng ý rằng ý phụ huynh hoàn toàn có quyền lựa chọn trường cho con. "Nhưng nếu không hài lòng có thể chuyển trường hoặc cả hai bên cùng bàn bạc phối hợp. Đừng nghĩ mình có tiền mà thiếu tôn trọng giáo viên".
Còn chỉ vì hai bé trêu chọc nhau dẫn tới xây xát mà cô Liên, giáo viên trường mầm non K, ở Thủ Đức, TP.HCM từng bị phụ huynh bóng gió "không hoàn thành nhiệm vụ thì chuyển nghề".
Cô Hương kể, lớp mầm có 30 bé, được nhà trường phân công hai giáo viên. Ngoài cô Liên còn có một giáo viên khác đã tương đối lớn tuổi.
Trong lớp 30 bé thì 1 bé có triệu chứng tự kỷ, không hòa đồng với các bạn mà ra ngồi ngoài cửa lớp. Bé không tự thay quần áo hay vệ sinh cá nhân từ những việc đơn giản nhất, nên giáo viên phải ưu tiên chăm nhiều hơn. Thành ra, 29 bé còn lại phần lớn do một tay giáo viên còn lại đảm nhiệm.
Cả lớp đều rất ngoan nhưng có vài em nam hiếu động hay lao vào đánh, bứt bấu, cắn bạn dẫn tới xây xước. Biết điều này, hai cô giáo gắng tách các bé ra - khi bé này ngồi đằng này thì cho bé còn lại ngồi đằng kia.
Cô Liên kể, một hôm do cô giáo không quán xuyến hết nên hai bé nam đánh nhau và bị trầy xước. Một bé bị bạn cắn 5 miếng vào lưng, một bé cũng bị trầy xước mặt, cổ.
Khi thấy con như vậy, một trong hai phụ huynh khó tính hơn đã không kiềm chế được.
Đưa con tới lớp, anh chạy vào chỉ thẳng vào mặt bé kia rồi dọa dẫm. Chiều tới đón con, gặp phụ huynh của bé kia, anh này cũng chỉ mặt và nói rằng "Đây là con cô phải không? Cô về dạy lại con đi, đi học sao cứ đánh con tôi'.
"Khi thấy anh làm lớn chuyện, tôi lên tiếng mong phụ huynh thông cảm vì một phần là lỗi của cô giáo. Không ngờ, vị phụ huynh còn làm ầm lên và nói rằng "các cô không hoàn thành công việc thì chuyển nghề đi". Lúc đó, tôi chỉ biết im lặng.
Rất may, vị phụ huynh còn lại rất điềm tĩnh, chị nhỏ nhẹ nói với anh kia rằng "Anh không nên chỉ tay vào mặt đứa trẻ như vậy. Chúng tôi cũng muốn dạy con thật ngoan, tới lớp hòa đồng với bạn bè. Nhưng tuổi các bé ở tuổi còn quá nhỏ, các cháu năng động, trêu chọc dẫn tới trầy xuớc là bình thường""...
Một thầy giáo dạy cấp 3 ở TP.HCM cho hay chuyện giáo viên gặp phải những phụ huynh thiếu tôn trọng là... bình thường.
Trong cuộc đời đi dạy, đặc biệt khi dạy lớp có nhiều học sinh cá biệt, anh từng gặp rất nhiều lần và lần nào cũng dở khóc dở cười. Trong môi trường sư phạm, các anh gọi đó là tai nạn nghề nghiệp.
"Bây giờ, phụ huynh còn không nói giáo viên nữa mà đi thẳng lên hiệu trưởng "tố cáo". Nhưng điều kỳ lạ là những phụ huynh tác quái thường thường là trí thức, có điều kiện kinh tế. Tất nhiên, đây không phải số đông và tôi không vơ đũa cả nắm. Còn phụ huynh bình dân, buôn thúng bán bưng, họ rất nể và tôn trọng giáo viên" - thầy giáo này nhận xét.
Lê Huyền
Chị Hạnh đã dạy con nhẹ nhàng, không roi đòn, lớn tiếng hay nặng nhẹ nhưng đã đem lại một kết quả vô cùng to lớn.
" alt=""/>Chủ tiệm vàng chạy xộc vào nói 'cô không dạy được con tôi thì để người khác'