Mẹ đẩy con trai vào bi kịch vì yêu cô gái có đôi mắt giống nhân tình của bố
Anh tôi hiện tại phải ngồi trên xe lăn,ẹđẩycontraivàobikịchvìyêucôgáicóđôimắtgiốngnhântìnhcủabốsiêu kinh điển không thể đi lại bằng đôi chân của mình do tai nạn cách đây mấy tháng. Bố tôi đã mất từ lâu, tôi thì lập gia đình từ 2 năm trước. Tai nạn của anh là nỗi đau buồn rất lớn với mẹ, khiến bà gần như suy sụp.
Thế nhưng thứ giày vò mẹ tôi không chỉ có thế. Mỗi lần nhìn anh thẫn thờ ngồi trên xe lăn là nước mắt mẹ tôi lại lăn dài. Bà oán hận bản thân, cho rằng chính mình là người gây ra bi kịch này cho con trai.
Cách đây 4 năm anh tôi dẫn bạn gái về ra mắt. Khi vừa nhìn thấy chị ấy, mẹ lập tức phản đối gay gắt. Nguyên nhân nói ra khá nực cười, bởi vì chị ấy có đôi mắt khá giống với người phụ nữ từng cặp kè với bố tôi ngày trước. Dù đó chỉ là sự trùng hợp và thời điểm ấy bố tôi đã mất rồi nhưng mẹ một mực bắt anh tôi phải chia tay người yêu.
Anh tôi không chấp nhận thì bà lấy cái chết ra uy hiếp. Buộc phải lựa chọn giữa mẹ và bạn gái, cuối cùng anh tôi chọn nghe lời mẹ. Chị ấy quá đau khổ và oán giận bạn trai nên nhanh chóng lấy chồng có cuộc sống riêng.
Tôi và mẹ cứ ngỡ mọi thứ như thế là chấm dứt. Ai ngờ đâu từ sau khi chia tay bạn gái, anh tôi không còn thiết tha yêu đương, tìm hiểu ai. Cả ngày đi làm, tối về anh nhốt mình trong phòng, sống lầm lũi và khép kín. Mẹ tôi khuyên giải, thậm chí mắng mỏ anh thế nào cũng không ăn thua.
Hôm đó bà phát hiện chiếc nhẫn anh vẫn đeo trên tay trong suốt mấy năm qua chính là nhẫn đôi với bạn gái cũ. Bà giận anh quá lụy tình, chuyện đã qua và chị ấy cũng lấy chồng rồi mà anh vẫn ôm lòng thương nhớ mối tình dang dở của họ. Mẹ tôi giận dữ lao vào giật bằng được chiếc nhẫn ném ra đường. Anh hoảng loạn lao theo nhặt nhẫn mà không quan tâm đến chiếc ô tô đang chạy nhanh đến.
Từ khi phải ngồi trên xe lăn, anh tôi ngày càng ít nói ít cười, không muốn giao tiếp, gặp gỡ ai. Mẹ tôi thì bị tra tấn hàng đêm bởi suy nghĩ giá kể khi đó bà không phản đối anh trai cưới chị ấy thì mọi chuyện bây giờ chắc chắn vẫn vui vẻ và tốt đẹp. Giá kể bà không ném chiếc nhẫn đó đi thì anh cũng chẳng chạy ra đường như mất trí để tai nạn xảy ra.
Tôi thương anh trai nhưng cũng có phần giận anh. Dù thật sự mẹ đã sai trong quá khứ song chuyện đã qua cả rồi, tại sao anh không quên được chị ấy, vẫn yếu đuối, si tình đến thế, để rồi làm khổ bản thân và làm khổ cả mẹ?
Nhìn mẹ gầy mòn, héo hon mà tôi thương đến thắt ruột. Tôi phải khuyên giải, an ủi mẹ thế nào cho bà nguôi bớt nỗi lòng?

Bị bỏ rơi lúc bệnh tật, cô gái bất ngờ với quyết định của mẹ chồng tương lai
Vắt chiếc khăn quàng bằng len qua lỗ thông gió, tôi quyết sẽ chấm dứt chuỗi ngày đau khổ. Đúng lúc ấy, tiếng gọi của mẹ chồng tương lai khiến tôi bừng tỉnh.
(责任编辑:Nhận định)
Nhận định, soi kèo Strasbourg vs Lyon, 2h45 ngày 29/3: 'Chung kết' sớm
Mặt sau Nokia Lumia 1020. Ảnh: The Verge>> Tường thuật trực tuyến sự kiện ra mắt Lumia 1020
Nokia Lumia 1020 là mẫu điện thoại chụp ảnh có cảm biến máy ảnh lên tới 41MP. Ở vẻ ngoài, nó có vẻ giống với Lumia 920 hơn là 925 hay 928 nhưng lại nhẹ hơn, mỏng hơn 920 và vẫn dùng pin 2.000mAh. Dưới đây là bảng so sánh Lumia 1020 với các mẫu Lumia trước đây và 808 PureView:
" alt="So sánh cấu hình Nokia Lumia 1020, 925, 920 và 808 PureView" />So sánh cấu hình Nokia Lumia 1020, 925, 920 và 808 PureView
Đợi khi Ngụy Vô Tiện tỉnh lại, hồn thể ngưng tụ càng lúc càng nhiều.
"Ngụy Vô Tiện! Ngươi không thể nghiêm túc tu luyện sao?" Giang Trừng nhìn Ngụy Vô Tiện đang chuẩn bị đi bắt gà rừng, cả giận.
"Ai?" Ngụy Vô Tiện nghe được âm thanh hét lớn của Giang Trừng, chỉ là không ai trả lời câu hỏi của hắn.
"Chậc! Ta bắt gà rừng cũng là tu luyện, sư muội ngươi rống cái gì?" Ngụy Anh vươn một tay khoát lên vai Giang Trừng, vui vẻ nói.
Ngụy Vô Tiện vừa muốn mở miệng, lại thấy trước mắt một cảnh, là Liên Hoa Ổ, là Liên Hoa Ổ lúc trước khi bị huyết tẩy. Đây là tình huống gì? Ngụy Vô Tiện thử động chạm xung quanh, hắn không rời khỏi không gian này được.
"A Trừng, A Tiện, ăn cơm! Tỷ có làm canh củ sen xương sườn, nhanh đi!" Giang Yếm Ly thấy hai người, ôn nhu cười.
"Sư tỷ?" Ngụy Vô Tiện cau mày nhìn thân ảnh của Giang Yếm Ly, "Đây là trở lại trước kia sao? Ta đang ở đâu?"
"Chưa có nhà nào không có quy củ giống nhà chúng ta, chủ nhân muốn ăn cơm còn phải đợi một cái người ở!" Một âm thanh bén nhọn truyền đến.
"Ngu Tử Diên!" Gương mặt của Ngụy Vô Tiện bắt đầu lạnh xuống, trong mắt lóe ra sát ý lạnh người.
"Ai?" Ngụy Anh kinh ngạc hỏi lại.
"Ngụy Vô Tiện!" Ngu Tử Diên nhìn Ngụy Vô Tiện giật mình đứng lên thì giận dữ, Tử Điện trong tay cũng hóa hình, trực tiếp giáng lên người hắn.
" alt="Truyện [Ma Đạo Tổ Sư] Song Sinh Hồn" />Truyện [Ma Đạo Tổ Sư] Song Sinh Hồn
Giọng nói mềm mại lười nhác vang lên, dội vào tường khuếch tán một vòng lại một vòng trong không gian nhỏ hẹp. Thiếu nữ xoa xoa mi tâm, đầu đau như muốn nổ tung, cô nhíu mày, chờ đợi cơn đau tan đi.
Hàng mi run run như cánh bướm lay động buổi sớm mai, mí mắt chậm chạp nhấc lên, để lộ ra con ngươi thủy nhuận thiện lương vô hại.
Cô chống tay ngồi dậy, nghiêng ngả dựa vào tường, động tác muôn phần lười nhác mệt mỏi, nhưng không phải loại vô lực yếu ớt, mà là tùy ý đến bất cần.
Gác khuỷu tay lên đầu gối, đưa mắt đánh giá xung quanh.
Không gian nơi đây không lớn lắm, chỉ khoảng mười mét vuông, chẳng có gì ngoài bốn bức tường trắng, nền nhà và trần nhà cũng một màu trắng toát, trắng đến đau cả mắt!
Đây là nơi quái quỷ nào?
[Kí chủ, cô còn sống nha!] Âm thanh trẻ con cười khúc khích, réo rắt vang vọng, tràn ngập cổ quái.
Cái thứ này phát ra ở đâu thế, định hù chết tiểu nha đầu thiện lương cô sao?
"Mi là ai?"
Khóe môi thiếu nữ cong cong, gương mặt đơn thuần vô hại, nhưng con ngươi lại an tĩnh không một gợn sóng.
Cô vừa cử động ngón tay, tia lửa đỏ quỷ dị lập tức lóe lên dưới đáy mắt.
Nhưng khi chậm rãi nhìn kỹ lại chẳng thấy gì, cứ như sự quỷ dị vừa rồi chỉ là ảo giác.
[Kí chủ thật hung dữ, là cô chủ động lao vào lòng người ta mà! Chủ nhân ơi, ta không muốn kí chủ này, ta không...] Tiếng trẻ con khóc lóc tu tu xoáy từng vòng, đập vào đầu người nghe như ma âm không ngừng tra tấn.
"Mi diễn đủ chưa?" Cô cười nhạt ngắt lời nó.
[Kí chủ, linh hồn cô hiện đang ở một thế giới thuộc về ba ngàn thế giới, trừ khi cô có lực lượng khống chế thời không, nếu không thì cô sẽ không thể quay trở lại thế giới của mình.] Giọng trẻ con chuyển thành ngữ điệu nghiêm túc lạnh lùng, cứ như đứa trẻ vừa khóc ban nãy không phải là nó.
Lực lượng khống chế thời không?
[Ta là Hệ Thống giúp cô di chuyển qua các thế giới, từ nay cô sẽ là kí chủ của ta.]
Hệ Thống quái quỷ gì chứ?
[Kí chủ, ta là Hệ Thống đứng đắn, không phải quái quỷ. Ta sẽ phát nhiệm vụ, cô hoàn thành nhiệm vụ, thu thập điểm tích lũy. Sau khi đủ 1.000.000 điểm, cô liền có thể trở về.] Hệ Thống tiếp tục bài diễn văn.
"1.000.000 điểm?" Cô gái nhướng mày, ngón tay gõ gõ xuống mặt sàn.
[Kí chủ có hai lựa chọn. Một, thực hiện nhiệm vụ công lược. Hai, thực hiện nhiệm vụ xoay chuyển.]
Lựa chọn?
"Nói rõ chút. Thế nào là công lược? Thế nào là xoay chuyển?"
[Giải thích không nằm trong chức trách của Hệ Thống.]
" alt="Truyện Xuyên Nhanh: Kí Chủ Nhà Ta Bệnh Không Nhẹ" />Truyện Xuyên Nhanh: Kí Chủ Nhà Ta Bệnh Không NhẹNhận định, soi kèo Young Lions vs Albirex Niigata, 19h00 ngày 28/3: Trận đấu thủ tục
- Nhận định, soi kèo Macarthur vs Newcastle Jets, 15h35 ngày 28/3: Buồn cho chủ nhà
- Trải nghiệm 'sức mạnh' của ổ cứng mạng Seagate Central
- Sôi động đêm Gala trao giải eSports sinh viên
- ASUS chính thức bước chân vào thị trường smartphone
- Nhận định, soi kèo Enugu Rangers vs Plateau United, 22h00 ngày 27/3: Khó có bất ngờ
- Truyện Trọng Sinh: Bù Đắp Cho Lão Công Chiếm Hữu
- Truyện Đừng Hòng Bẻ Cong Được Tôi
-
Nhận định, soi kèo Bayern Munich vs St. Pauli, 21h30 ngày 29/3: Tin vào cửa dưới
Hoàng Ngọc - 29/03/2025 09:45 Đức ...[详细]
-
Truyện Đừng Cười! Đây Là Game Kinh Dị
...[详细]
-
Truyện Phù Sinh Mộng Chi Thương Hải
"Không quan hệ, bão tuyết liên tiếp mấy ngày, khó có được ngày hôm nay thế tuyết yếu đi, chỉ là đi một chút thôi." Nam tử trên luân y hào hứng, khẽ cười chậm rãi chuyển động hai bánh xe đi trước. Thanh âm tựa nước tuyết hòa tan trong khe suối, mang theo một chút giọng mũi, xuất kỳ dễ nghe.
Khuôn mặt nam tử cũng nhu hòa, lộ ra khí tức mùa xuân ấm áp. Mi thanh mục tú, không chỗ nào là không toát ra phong thái trí thức của văn nhân Giang Nam.
Tóc rất dài không búi, chỉ dùng bố đái cùng màu với ma y trên người trát trụ, rời rạc phi tán trên lưng. Vài sợi tóc mềm mại rủ xuống thái dương phiêu theo gió, ôn nhuận mà thanh dật, giống như tiên nhân trong tranh.
"A? ! Kia không tốt sao? Tộc trưởng lần này trước khi đi xa luôn căn dặn, muốn ta hảo hảo chiếu cố phu tử. Vạn nhất phu tử nhiễm bệnh, tộc trưởng trở về sẽ trách tội." Thiếu niên không dám cãi lời tộc trưởng, nhưng cũng không muốn làm mất nhã hứng thưởng tuyết của phu tử, vẻ mặt đau khổ nhỏ giọng nói thầm.
Nam tử mỉm cười: "Yên tâm, Ung Dạ vương không phải là người không nói lẽ phải, ta sẽ không để hắn trách phạt ngươi. A, đúng rồi, hai chữ『 nhiễm bệnh』này, hôm qua mới giáo các ngươi, ngươi ngày hôm nay dùng quả không sai."
Thiếu niên vui vẻ nhảy dựng lên: "Đa tạ phu tử khích lệ. Đây cũng là công lao của phu tử. Phu tử đến tộc nửa năm, tất cả mọi người so với trước kia được người chỉ dạy đã khá hơn nhiều. Phu tử tính tình cũng tốt, dung mạo cũng đẹp..." Thấy nam tử ánh mắt trong suốt như đại dương đầy tiếu ý, hắn mặt đỏ lên, nói không nên lời.
"Thế nào lại không nói nữa?" Nam tử trêu ghẹo hắn: "Ta cũng không dạy các ngươi vỗ mông ngựa (=nịnh)."
Thiếu niên mặt đỏ đến tận cổ: "Ly Phong không có nịnh nọt phu tử. Ngoại trừ tộc trưởng, phu tử chính là người dung mạo đẹp nhất trong tộc Ung Dạ chúng ta, nếu không phải phu tử đi đứng không tiện, nhà các cô nương đã sớm tìm đến phu tử biểu đạt tâm ý rồi, ai nha ——" rốt cục phát hiện mình lỡ miệng, hắn ấp úng nói: "Phu tử, xin lỗi, Ly Phong không phải cố ý nói đến chân của người..."
Vị phu tử này nửa năm trước được tộc trưởng đưa về, mi mục như họa, tính tình ôn hòa điềm tĩnh, hoàn toàn không có tác phong thô lỗ của người Tây Vực, không biết đã hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt các cô nương.
Tiếc nuối duy nhất của phu tử chính là hai chân, thoạt nhìn so với người bình thường không khác mấy, nhưng sử không ra nửa điểm khí lực, mỗi ngày đều phải cần hắn ôm, cõng mỗi khi ly khai luân y giải quyết một chút vấn đề sinh lý thiết yếu.
Tuy rằng phu tử thủy chung mặt vẫn mỉm cười, nói đó là cố tật lúc mới sinh, đã thành thói quen, nhưng hắn không tin trong lòng phu tử không khổ sở. Nếu đổi lại thành hắn hai mươi năm ngồi trên luân y, hắn đã sớm điên rồi, tính nết làm sao tốt như phu tử? Phu tử nhất định là từ nhỏ sợ người nhà lo lắng, nên cái gì cũng giấu trong lòng.
Hắn càng nghĩ càng vì phu tử khó chịu, vỗ ngực lớn tiếng nói: "Phu tử, người tức giận thì cứ mắng chửi là được rồi, Ly Phong sẽ không giận người đâu."
"Ta vì sao phải mắng ngươi?" Nam tử kinh ngạc, thoáng nhìn thiếu niên thần tình kích động. Y trầm mặc một chút, mỉm cười nói: "Ta hai chân xác thực không thể đi, nhưng so với ngươi thấy được mỹ cảnh bốn mùa phong hoa tuyết nguyệt, nghe được ve kêu chim hót, còn có thể dạy các ngươi thi từ ca phú, ta còn có gì chưa thỏa mãn đâu."
Thanh âm thanh thúy mang theo giọng mũi vang vọng trong trời đất. Ly Phong ngẩn ngơ nhìn phu tử khóe miệng lộ ra nụ cười thoải mái vô tư.
"Đứa nhỏ ngốc." Nam tử cười giơ tay khẽ gõ cái trán Ly Phong một cái: "Đừng lo lắng nữa. Ta lại muốn hỏi ngươi, ngày hôm qua dạy các ngươi công khóa liệu đã học thuộc chưa."
Ly Phong lúc này mới hoàn hồn, thẹn thùng nói: "Ta học hai bài thơ, bất quá rất thuộc."
Hắn hắng giọng vừa đọc mấy câu, sườn dốc phủ tuyết đột nhiên truyền đến tiếng vó ngựa chạy như bay, mang theo đoàn người cao giọng ồn ào, đánh rơi một mảng tuyết lớn.
Hắn cùng phu tử nhìn nhau một cái, đều thấy rõ sự nghi hoặc trong mắt đối phương. Ở đây là địa bàn Ung Dạ tộc, ai lại tùy tiện xông vào?
"Ai giết được cẩu Thiên hộ Hạ Lan hoàng triều sẽ được trọng thưởng!" Dẫn đầu là cẩm y thanh niên cưỡi tuấn mã vung phối đao, chỉ huy hơn mười kỵ binh nhanh nhẹn dũng mãnh đuổi theo một người một ngựa phía trước. Vó ngựa tung bay, băng tuyết bắn đầy đất.
Nam nhân bị truy sát vai phải đã bị đả thương, huyết nhiễm đỏ một bên nhung trang.
Khi thúc ngựa chạy trốn, máu rải một đường trên tuyết, nhìn thấy đặc biệt giật mình. Khôi giáp (mũ giáp) cũng rớt, tóc tai bù xù chật vật bất kham. Nghe được tiếng truy sát phía sau càng ngày càng gần, nam nhân càng kinh hoàng, liều mạng quất tọa kỵ.
Con ngựa kia đã chạy một lúc lâu, lực kiệt rên rỉ, chân trước như nhũn ra ngã quỵ hãm sâu trong tuyết.
Nam nhân không dừng được bị hất mạnh từ trên yên ngựa ngã xuống một sườn dốc thật dài, lăn xa vài chục trượng, đụng vào đại thụ nhô ra trong tuyết rốt cục mới dừng lại, sao vàng nhảy múa cuồng loạn trong không trung, miễn cưỡng mới bò được lên.
Trước mặt là một thiếu niên tráng kiện đang đẩy luân y, trừng mắt hắn: "Ngươi là ai? Thế nào lại xông vào Ung Dạ tộc?"
Trên luân y là nam tử một thân vải thô ma y, áo choàng tóc đen, phục sức mộc mạc vô cùng, nhưng vẫn không che được phong thái điềm tĩnh ôn hòa quanh người, hướng nam nhân đang kinh hồn cười một cái: "Ngươi bị thương, trước hết băng bó miệng vết thương rồi nói sau."
Nam nhân đang sợ hãi đều bị nụ cười ấm áp gió xuân bất khả tư nghị chống lại, lấy lại bình tĩnh, kéo vạt áo xuống băng bó vết thương: "Tại hạ tên Âu Dương Lân, là Thiên hộ của Hạ Lan hoàng triều, bị truy binh Bắn Nguyệt quốc gây thương tích." Nghe được phía sau vó ngựa phi tới, hắn cả kinh nói: "Bọn chúng đã đuổi tới! Vị công tử này, ngươi cũng mau chạy đi, miễn bị liên lụy."
Nói còn chưa dứt lời, hơn mười kỵ binh từ sườn dốc phủ tuyết chạy vội xuống, đem ba người bao vây ở chính giữa.
Cẩm y thanh niên chỉa đao vào người Âu Dương Lân, cười ha ha nói: "Cẩu quan, thủ hạ binh mã của ngươi toàn quân bị diệt, Thanh Long quan cũng đã thất thủ, ngươi mau thúc thủ chịu trói, theo ta trở lại gặp đại vương, có lẽ còn có thể sống lâu hơn một chút.
"Hắc hắc, bất quá đại vương đối với tướng sĩ Hạ Lan hoàng triều căm thù đến tận xương tuỷ, từ trước đến nay gặp một người giết một người, gặp hai người giết một đôi, không bằng ngươi hiện tại tự kết liễu đi, còn có thể bớt chút đau khổ."
Âu Dương Lân mặt xám như tro, cùng Bắn Nguyệt quốc khai chiến hơn một tháng, đã rõ từ lâu Bắn Nguyệt vương đối với tù binh bắt được thủ đoạn độc ác, trong lòng biết bản thân hôm nay quá nửa là bỏ mạng, nhưng vẫn ưỡn thẳng sống lưng, đối với cẩm y thanh niên trợn mắt nhìn: "Sĩ khả sát bất khả nhục! Họ Vân kia, muốn lấy đầu ta, có bản lĩnh thì cùng ta đơn đả độc đấu một trận. Ỷ nhiều hiếp ít gọi gì là anh hùng?"
Vị họ Vân trẻ tuổi sắc mặt trầm xuống, còn chưa nói nói gì, Ly Phong rất không biết thời thế gật đầu phụ họa nói: "Hay a, các ngươi nhiều người đánh hắn một người, không công bằng."
Không xong! Nam tử thấy trong mắt thanh niên không che giấu sát khí, không khỏi cười khổ.
"Hai người các ngươi cùng một phe với cẩu quan Hạ Lan hoàng triều sao." Thanh niên cũng không đợi hai người giải thích nửa điểm, huy đao bổ xuống, lớn tiếng hạ lệnh: "Giết cho ta! Một người cũng không buông tha!"
Nam tử trên luân y khẽ thở dài: "Không phân tốt xấu đã muốn lấy tính mạng người khác, ngươi cũng thật quá đáng."
Binh sĩ liên tiếp đánh tới. Âu Dương Lân cắn răng nâng đao nghênh tiếp.
Trong tiếng chém giết, căn bản không người nào để ý nam tử thở dài.
Khắp bầu trời đao quang kiếm ảnh bay loạn, Ly Phong sớm đã bị dọa ngây người.
Hai binh sĩ thấy có cơ hội, không hẹn mà cùng nhảy xuống ngựa, huy đao bổ tới phía luân y. Bỗng nhiên rớt đao tiếng kêu thảm thiết, ôm cổ tay gào thét không ngớt.
Biến cố đột nhiên tới, tất cả mọi người không tự chủ dừng đánh nhau, ánh mắt rơi trên tay hai người—— trên bốn cánh tay là chi chít ngân châm bóng loáng, chừng trăm chiếc nhỏ tựa lông trâu.
Châm là từ ống sắt đen tuyền tầm thường trên tay nam tử bắn ra.
Cẩm y nam nhân hét lớn, ngoài mạnh trong yếu: "Ngươi đến tột cùng là ai? Dùng loại thủ đoạn bàng môn tà đạo đê tiện đả thương người."
"Ta là Trầm Thương Hải. Còn hơn các hạ lạm sát người vô tội, cái này cũng không coi là thủ đoạn hèn hạ." Nam tử thong dong mỉm cười, bỗng dưng kêu lên: "Ly Phong, Âu Dương tiên sinh, mau đứng sau ta!"
Thanh âm hô hoán của y cũng không quá lớn, nhưng lại làm người khác vô phương chống cự. Ly Phong cùng Âu Dương Lân không tự chủ chạy ra đứng sau lưng y. Trầm Thương Hải lần thứ hai đè xuống cơ quan của ống tròn, một tay kích hoạt luân y, cánh tay nắm ống đen vẽ một vòng tròn, một chùm tế châm bắn ra, mục tiêu chính là chân, đùi mấy binh sĩ kia.
"A! A nha!" Tiếng kêu sợ hãi không ngừng, binh sĩ bị thương ngã xuống đất khóc thét. Chỉ có người trẻ tuổi kia phản ứng coi như nhạy bén, thấy hàn quang lóe sáng vội vàng nhảy lên, không bị thương tổn đến, lúc rơi xuống đất mặt mũi sợ đến trắng bệch.
"Đi mau!" Trầm Thương Hải giục Ly Phong cùng Âu Dương Lân đang trợn mắt há hốc mồm: "Thứ này chỉ có thể phóng ra hai lần, thử lại sẽ không linh nghiệm."
"Nga, a, vâng, vâng!" Ly Phong tỉnh táo lại, vội vã đẩy luân y xuống dốc, trong lúc cấp bách vẫn hiếu kỳ hỏi: "Phu tử, đó không phải là món đồ chơi mấy tháng trước người vẽ, đưa cho Thái đại thúc ở tiệm rèn làm sao? Thật là lợi hại a!"
"Thôi, thôi chậm một chút." Đoạn này đường dốc cực xoáy, lúc đến chậm rãi đẩy lên cũng không cảm thấy nguy hiểm, nhưng hiện tại đi xuống, Trầm Thương Hải cảm giác cháng váng đầu, đánh rơi tiểu viên đồng, hai tay nắm chặt tay vịn luân y. Nếu như ngã xuống, sợ rằng không chết cũng mất nửa cái mạng.
Âu Dương Lân theo sát phía sau cũng kêu một tiếng: "Cẩn thận!" Bỗng đao phong vù vù bổ tới, hắn vội vàng xoay người tránh khỏi yếu huyệt, cánh tay nóng rát toàn tâm đau đớn, vẫn là bị trúng một đao. Hắn lảo đảo một cái, ngã ngồi xuống đất.
"Muốn chạy trốn? Không dễ dàng như vậy!" Người trẻ tuổi cười nhạt, đao tái khởi, mục tiêu lại là Trầm Thương Hải.
Trong cảm nhận của hắn, nam tử vô năng này càng đáng sợ hơn cái tên Âu Dương Lân. Chờ giết nam tử kia rồi thu thập Âu Dương Lân đang bị thương cũng không muộn.
" alt="Truyện Phù Sinh Mộng Chi Thương Hải" /> ...[详细] -
Truyện Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản
...[详细]
-
Nhận định, soi kèo Leverkusen vs Bochum, 2h30 ngày 29/3: 'Virus FIFA' tàn phá
Phạm Xuân Hải - 28/03/2025 06:05 Đức ...[详细]
-
Đặt slideshow ảnh trên màn hình khóa Windows 8.1
>> Cách dùng nút Start trong Windows 8.1 / Cách tải về và cài đặt Windows 8.1 Preview / Để thanh địa chỉ và tab luôn hiện trong Internet Explorer 11 / 8 tính năng hàng đầu của Windows 8.1
Ngoài các tính năng quen thuộc như khởi động vào chế độ desktop hay nút Start, Microsoft đã đưa vào bản cập nhật Windows 8.1 một số tính năng thú vị cho những người thích tranh ảnh, một trong số đó là tính năng cho phép người dùng biến màn hình khóa thành một slideshow bao gồm nhiều bức ảnh được lưu trong máy tính hoặc từ dịch vụ lưu trữ đám mây SkyDrive.
Để kích hoạt tính năng này, hãy chắc chắn là bạn đang ở chế độ Modern UI thay vì chế độ desktop. Sau đó, thực hiện các bước như sau:
Bước 1: Di chuyển chuột lên góc bên phải của màn hình để kéo ra menu Charms trong Windows 8.1. Nhấn vào biểu tượng Settings ở dưới cùng menu.
Bước 2: Nhấn vào “Change PC Settings” ở dưới “Power” và “Keyboard”.
" alt="Đặt slideshow ảnh trên màn hình khóa Windows 8.1" /> ...[详细] -
Truyện Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ
Nhưng hồi ba tôi bằng tuổi tôi thì tôi đâu có mặt trên cõi đời để kiểm tra những gì ông nói, bởi khi tôi bằng tuổi ba tôi bây giờ chắc chắn tôi cũng sẽ lặp lại với con tôi những điều ông nói với tôi - chuyện xếp tập vở trước khi đi ngủ và hàng đống những chuyện khác nữa, những chuyện mà tôi không hề làm.
Chà, với những chuyện như thế này, bạn đừng bao giờ đòi hỏi phải chứng minh. Ðôi khi vì một lý do nào đó mà chúng ta buộc phải bịa chuyện.
Chúng ta cứ lặp lại mãi câu chuyện bịa đó cho đến một ngày chúng ta không nhớ có thật là chúng ta đã bịa nó ra hay không, rồi sau đó một thời gian nữa nếu cứ tiếp tục lặp lại câu chuyện đó nhiều lần thì chúng ta sẽ tin là nó có thật. Thậm chí còn hơn cả niềm tin thông thường, đó là niềm tin vô điều kiện, gần như là sự xác tín. Như các nhà toán học tin vào định đề Euclide hay các tín đồ Thiên Chúa tin vào sự sống lại của Jesus.
Ôi, nhưng đó cũng lại là những vấn đề của người lớn.
Tôi kể tiếp câu chuyện của tôi hồi tám tuổi.
Như vậy, ra khỏi nhà một lát thì tôi tới trường.
Trong lớp, tôi luôn luôn ngồi ở bàn chót. Ngồi bàn chót thì tha hồ tán gẫu, cãi cọ, cấu véo hay giở đủ trò nghịch ngợm mà không sợ bị cô giáo phát hiện, nhưng điều hấp dẫn nhất ở vị trí tối tăm đó là ít khi bị kêu lên bảng trả bài.
Ðiều đó có quy luật của nó. Bạn nhớ lại đi, có phải bạn có rất nhiều bạn bè, yêu quí rất nhiều người nhưng không phải lúc nào bạn cũng nhớ tới họ.
Bộ nhớ chúng ta quá nhỏ để chứa cùng lúc nhiều khuôn mặt hay nhiều cái tên, chỉ khi nào nhìn thấy người đó ngoài phố hay bắt gặp cái tên đó trong một mẩu tin trên báo chẳng hạn thì chúng ta mới chợt nhớ ra và cảm động thốt lên "Ôi, đã lâu lắm mình không gặp nó. Năm ngoái mình kẹt tiền, nó có cho mình vay năm trăm ngàn!".
Cô giáo của tôi cũng vậy thôi. Làm sao cô có thể nhớ tới tôi và kêu tôi lên bảng trả bài khi mà cô không thể nào nhìn thấy tôi giữa một đống đầu cổ lúc nhúc che chắn trước mặt.
Ngày nào cũng như ngày nào, tôi ngồi đó, vừa xì xầm trò chuyện vừa cựa quậy lung tung, và mong ngóng tiếng chuông ra chơi đến chết được.
Trong những năm tháng mà người ta gọi một cách văn hoa là mài đũng quần trên ghế nhà trường (tôi thì nói thẳng là bị giam cầm trong lớp học), tôi chẳng thích được giờ nào cả, từ giờ toán, giờ tập viết đến giờ tập đọc, giờ chính tả. Tôi chỉ thích mỗi giờ ra chơi.
Ra chơi có lẽ là điều tuyệt vời nhất mà người lớn có thể nghĩ ra cho trẻ con. Ra chơi có nghĩa là những lời vàng ngọc của thầy cô tuột khỏi trí nhớ nhanh như gió, hết sức trơn tru. Ra chơi có nghĩa là được tháo cũi sổ lồng (tất nhiên sau đó phải bấm bụng chui vào lại), là được tha hồ hít thở không khí tự do.
Suốt những năm đi học, tôi và lũ bạn đã sử dụng những khoảnh khắc tự do hiếm hoi đó vào việc đá bóng, bắn bi, nhưng thường xuyên nhất và hăng hái nhất là những trò rượt đuổi, đánh nhau hay vật nhau xuống đất cho đến khi không đứa nào còn ra hình thù một học sinh ngoan ngoãn nữa mới thôi, tức là lúc khuỷu tay đã trầy xước, mắt đã bầm tím, chân đi cà nhắc và áo quần thì trông còn tệ hơn mớ giẻ lau nhà.
Tại sao tôi không kể giờ ra về vào đây. Vì ra về có nghĩa là rời khỏi một nhà giam này để đến một nhà giam khác, y như người ta chuyển trại cho các tù nhân, có gì hay ho đâu.
Tôi không nói quá lên đâu, vì ngày nào chào đón tôi ở đầu ngõ cũng là khuôn mặt lo lắng của mẹ tôi và khuôn mặt hầm hầm của ba tôi.
" alt="Truyện Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ" /> ...[详细] -
Ổ đĩa cứng WD Green giành giải 'Lựa chọn tốt nhất' tại Computex 2013
>> ASUS trình làng loạt sản phẩm "hot" tại Computex 2013 / Loạt laptop, tablet Acer mới tại Computex 2013
Hãng Western Digital vừa công bố sản phẩm ổ cứng 3,5 inch dành cho máy tính để bàn WD Green của công ty đã được trao thưởng Lựa chọn tốt nhất trong hạng mục Công nghệ Thông tin Xanh tại sự kiện COMPUTEX Đài Bắc 2013.
" alt="Ổ đĩa cứng WD Green giành giải 'Lựa chọn tốt nhất' tại Computex 2013" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Independiente Rivadavia vs Racing Club, 07h00 ngày 28/3: Khô hạn bàn thắng
Linh Lê - 26/03/2025 22:47 Argentina ...[详细]
-
Tạo thêm tài khoản người dùng cho tablet Android
>> Cách mã hóa dữ liệu trên smartphone, tablet Android / Các cách chụp ảnh màn hình trên máy Android / Cách dùng Android Beam để chia sẻ dữ liệu / 8 lời khuyên để sử dụng tablet Android hiệu quả nhất / 4 phần mềm miễn phí giấu ảnh và video trên Android / Cách chuyển dữ liệu từ Android sang iOS / 5 cách mở rộng tối đa màn hình Android
Máy tính bảng hiện đại chạy hệ điều hành Android 4.2 trở lên cho phép thiết lập nhiều tài khoản người dùng để vài người dùng chung tablet. Bạn có thể tạo một tài khoản khách (guest account) hoặc tạo tài khoản riêng cho người dùng cụ thể.
Tạo tài khoản khách
Để bắt đầu, mở màn hình Settings của máy tính bảng Android và nhấn lựa chọn “Users” ở mục “Device”.
Lưu ý: Nếu bạn không thấy lựa chọn User, tức là máy tính bảng của bạn đang chạy Android 4.1 hoặc phiên bản cũ hơn. Android 4.2 đã phát hành được một thời gian và hoạt động trên những tablet như Nexus 7 – phiên bản cũ và mới – cũng như vài mẫu tablet Android hiện đại khác, bao gồm Samsung Galaxy và các máy ASUS Transformer. Nếu bạn dùng tablet đời cũ hơn và không phải tablet Nexus, thiết bị có thể không nhận được bản cập nhật.
Để tạo một tài khoản khách, nhấn vào lựa chọn “Add user or profile”.
Chọn “User”.
Nếu tablet của bạn chạy hệ điều hành Android 4.3, bạn sẽ thấy có thêm lựa chọn “Restricted profiles” (người dùng Android 4.2, sẽ không thấy lựa chọn này ). Bài viết sẽ giải thích thêm về “Restricted profiles” ở phần sau. Các tài khoản “Users” có lẽ phù hợp nhất cho người dùng khách, trong khi Restricted profiles phù hợp cho trẻ nhỏ, ví dụ bạn có thể muốn giới hạn những game trẻ được phép chơi.
Android sẽ hiển thị một số thông tin giải thích về tính năng này. Cụ thể, bạn có thể chia sẻ thiết bị với người khác bằng cách tạo thêm tài khoản người dùng. Mỗi người dùng có không gian riêng mà họ có thể tùy chỉnh với ứng dụng và hình nền riêng… Nhấn nút “OK” để tiếp tục.
Nhấn nút “Set up” để cài đặt tài khoản khách.
Bạn sẽ được chuyển tới màn hình khóa. Hãy lưu ý biểu tượng người dùng ở phía dưới – bạn hiện đang đăng nhập như một người dùng mới. Mở khóa màn hình để tiếp tục.
" alt="Tạo thêm tài khoản người dùng cho tablet Android" /> ...[详细]
Nhận định, soi kèo Shenzhen Peng City vs Yunnan Yukun, 19h00 ngày 28/3: Kèo dài mạch thắng lợi
iPhone sẽ có cảm biến chụp ảnh hai lớp
Hình ảnh mô tả bằng sáng chế tích hợp cảm biến chụp ảnh hai lớp trong iPhone - Ảnh: Apple/USPTO
Theo đó, hình ảnh và video khi chụp lại sẽ được xử lý qua hai lớp cảm biến máy ảnh tích hợp, dữ liệu sẽ được đan xen nhau tạo ra một bức ảnh hoặc video cuối cùng có chất lượng hình ảnh sắc nét và đẹp mắt.
Ví dụ, khi người dùng iPhone chụp một bức ảnh trong điều kiện thiếu sáng thì một số vùng trên bức ảnh sẽ bị mờ (nếu dùng cảm biến một lớp). Nhưng nếu dùng cảm biến hai lớp thì cảm biến thứ hai sẽ bổ sung cho cảm biến thứ nhất một lớp ảnh, nhờ đó ảnh được tạo ra sẽ rõ nét hơn.
Theo TNO
" alt="iPhone sẽ có cảm biến chụp ảnh hai lớp" />
- Soi kèo góc Sydney FC vs Melbourne City, 13h00 ngày 29/3
- Lộ ảnh iPhone 5S màu vàng
- CEO Motorola khẳng định X Phone ra mắt tháng 10
- Truyện Trong Mộng Không Thấy Mùa Thu
- Nhận định, soi kèo Portsmouth vs Blackburn Rovers, 22h00 ngày 29/3: Cửa trên thắng thế
- Nokia Lumia 1020 cháy hàng tại Mỹ
- iPhone 5S sẽ hỗ trợ mạng LTE Advanced siêu tốc?