Trong các tập tiếp theo, khán giả sẽ bất ngờ khi Dương "cơ bắp" (NSƯT Hồ Phong) tỉnh lại sau cơn hôn mê sâu. Ngay khi thoát chết, Dương khai báo với Long (Hà Việt Dũng) về việc có công an trong ngành chống lưng cho Quân "già" (Vĩnh Xương).

Screenshot 2024 11 07 084531.jpg
Dương "cơ bắp" tỉnh dậy sau cơn hôn mê sâu.

Cũng trong tuần tới, Khương "liều" (Duy Hưng) vui mừng gọi Tuyết (Thanh Huế) là "bà lão thân sinh ra con của anh" khi thấy cô diện áo dài trắng ở nhà mình. Khán giả dự đoán, sau mọi chuyện, Tuyết cảm động và đồng ý làm vợ Khương.

Dù phim sắp kết thúc, tuần tới vẫn có một nhân vật mới xuất hiện. Cuộc trò chuyện giữa người đàn ông lạ mặt và Hồng (Doãn Quốc Đam) khiến khán giả suy đoán đây là em trai mất tích của anh.

Những tình tiết mới dần hé lộ bí mật của phim, khiến khán giả háo hức chờ đón các tập tiếp theo của Độc đạokhi phim đã vào chặng cuối.

Clip: VTV

Thanh Huế - bà chủ sòng bài 'Độc đạo' là diễn viên nữ bị đánh nhiều nhất phimDiễn viên Thanh Huế - bà chủ sòng bài trong "Độc đạo" tự tin khẳng định, cô là diễn viên nữ bị đánh nhiều nhất bộ phim." />

Độc đạo tuần tới: Dũng 'kính' chết, Dương 'cơ bắp' tỉnh dậy sau cơn hôn mê

Bóng đá 2025-03-11 09:57:49 85365

Ở cuối tập 30 phim Độc đạophát sóng tối 6/11,ĐộcđạotuầntớiDũngkínhchếtDươngcơbắptỉnhdậysaucơnhônmêlịch bóng dá ê-kíp đoàn phim tiết lộ những diễn biến quan trọng trong tuần phát sóng tới của phim.

Tiến "tỉa" (Phạm Tất Thành) giết Dũng "kính" (Mạnh Cường) theo lệnh ông trùm. Trước khi chết, Dũng bất ngờ đâm Tiến, khiến Tiến không rõ sống chết.

Trong các tập tiếp theo, khán giả sẽ bất ngờ khi Dương "cơ bắp" (NSƯT Hồ Phong) tỉnh lại sau cơn hôn mê sâu. Ngay khi thoát chết, Dương khai báo với Long (Hà Việt Dũng) về việc có công an trong ngành chống lưng cho Quân "già" (Vĩnh Xương).

Screenshot 2024 11 07 084531.jpg
Dương "cơ bắp" tỉnh dậy sau cơn hôn mê sâu.

Cũng trong tuần tới, Khương "liều" (Duy Hưng) vui mừng gọi Tuyết (Thanh Huế) là "bà lão thân sinh ra con của anh" khi thấy cô diện áo dài trắng ở nhà mình. Khán giả dự đoán, sau mọi chuyện, Tuyết cảm động và đồng ý làm vợ Khương.

Dù phim sắp kết thúc, tuần tới vẫn có một nhân vật mới xuất hiện. Cuộc trò chuyện giữa người đàn ông lạ mặt và Hồng (Doãn Quốc Đam) khiến khán giả suy đoán đây là em trai mất tích của anh.

Những tình tiết mới dần hé lộ bí mật của phim, khiến khán giả háo hức chờ đón các tập tiếp theo của Độc đạokhi phim đã vào chặng cuối.

Clip: VTV

Thanh Huế - bà chủ sòng bài 'Độc đạo' là diễn viên nữ bị đánh nhiều nhất phimDiễn viên Thanh Huế - bà chủ sòng bài trong "Độc đạo" tự tin khẳng định, cô là diễn viên nữ bị đánh nhiều nhất bộ phim.
本文地址:http://mobile.tour-time.com/html/377c699454.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Siêu máy tính dự đoán Toulouse vs Monaco, 2h45 ngày 8/3

Điều này dẫn đến nhiều hệ lụy. Cụ thể độc giả ở địa chỉ email Myhong chia sẻ: “Tôi học tiếng anh từ lớp 6 đến lớp 12 nhưng không nói được câu nào. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi tự đi học thêm 1,5 năm, nói được chút xíu nhưng văn phạm đỡ hơn. Khi đi làm, tôi đi đánh tennis với người nước ngoài nên giao tiếp tiếng Anh khá lên thấy rõ”.

Nhiều độc giả khác cũng chia sẻ họ "trầy trật" với môn tiếng Anh trong thời gian dài nhưng không mang lại hiệu quả.

Cũng từ đây, một số độc giả phân tích về các hạn chế của việc dạy và học tiếng Anh hiện nay. Cụ thể, bạn đọc Lê Minh Quốc viết: “Học phải đi đôi với hành, trong khi đó đội ngũ giáo viên tiếng Anh chất lượng còn hạn chế, sĩ số lớp quá đông, nặng về kỹ năng ngữ pháp, chưa chú trọng vào phần luyện nói, luyện nghe. Quan trọng hơn môi trường giao tiếp không có nhiều”.

Người đọc Dinhluong Le cũng nhận định lý do quan trọng nhất là hiện nay học sinh ở trường công quá tải, 50-55 em/lớp làm sao các em được thực hành, có cơ hội nói?

Cũng theo độc giả này: “Có những em cả tiết học không được giao tiếp lấy một câu tiếng Anh. Một phần nữa, môn tiếng Anh cũng phải học theo trình độ ngang nhau. Một lớp 50-55 em nhưng có vài em giỏi, vài em khá, trung bình, trình độ không đồng đều. Nếu giáo viên nói tiếng Anh 90-100% trong tiết học, nhiều học sinh không hiểu. Còn thầy cô nói tiếng Việt nhiều, những em tiếp thu tốt, giỏi tiếng Anh không muốn học vì chán”.

Độc giả cũng đạt câu hỏi: "Tại sao các trung tâm làm được?". Anh cho rằng: “Không phải giáo viên ở đó giỏi, giáo trình ở đó hay mà thứ nhất họ được sắp xếp học sinh theo trình độ, được test (kiểm tra đầu vào) học sinh. Thứ 2, họ có nhiều công cụ hỗ trợ cho dạy và học. Thứ 3, lớp học khá ít, thường 10-15 em/nhóm”.

Đồng quan điểm, độc giả GiaTran cũng cho rằng: “50-60 học sinh/lớp đừng đòi hỏi nhiều ở đầu ra. Chủ trương thì chương trình phải hướng đến giao tiếp nhưng chương trình thực tế giáo viên phải biến thành dân sale chạy KPI vì phần ngữ pháp chiếm quá nhiều thời lượng”.

Dạy và học tiếng Anh thế nào để nâng hiệu quả?

Độc giả GiaTran đề xuất, chúng ta nên tập trung dạy từ vựng, tư duy theo sơ đồ, thuyết trình.... Các trường phải xây lại chương trình và không ép học sinh thi ngữ pháp. “Vấn đề nằm ở chương trình đào tạo hơn là yếu tố con người”, anh nói.

Độc giả Phuoc Tam Nguy cho rằng: “Tôi thấy chương trình tiếng Anh ở bậc phổ thông của chúng ta hiện nay gần như không có phần nghe nếu có thì rất ít, đề nghị tăng cường thật nhiều phần nghe và nói, viết, ngữ pháp".

Bạn đọc Vũ Hoàng cũng đóng góp giải pháp. Độc giả này đưa ra một số phương án: 

1. Soạn sách song ngữ cho tất cả các môn học từ tiểu học lên.

2. Thường xuyên lồng ghép các hoạt động hoặc dạng câu lạc bộ bằng song ngữ. 

3. Khuyến khích mọi người dân học tiếng Anh vì mục đích hội nhập.

Độc giả Konnichiwa cũng cho rằng cần giáo dục sớm tiếng Anh. Người đọc này nêu một số nguyên nhân: “Vì sao đứa bé 5-6 tuổi, dù là người Việt hay Mỹ, lại nói lưu loát và hiểu rành mạch tiếng mẹ đẻ mà vẫn không cần biết viết, biết đọc, biết ngữ pháp?”.

Theo độc giả này, Bộ GD-ĐT phải đầu tư, áp dụng song ngữ ngay từ các trường mầm non. “Theo đó, chúng ta cần cho các bé nghe, nói, hát hò, vui đùa bằng tiếng Anh... Việc học viết, học đọc nên từ cấp 1 trở lên, chú trọng học đàm thoại thông qua các bài hát, các trò chơi, diễn kịch… Trong lớp, thời gian "nói" tiếng Anh phải nhiều hơn "viết" tiếng Anh”.

Độc giả LeTien “hiến kế” cho phép dùng tiếng Anh trong cuộc sống hằng ngày: Đặt tên dịch vụ, tên trường học... ngoài tiếng Việt, sử dụng tiếng Anh.

Anh Nguyễn Bảo Thông cho rằng: “Nhịp độ học của chương trình tiếng Anh hiện tại là quá nhanh, quá nhiều, học sinh và giáo viên đều không có đủ thời gian để rèn luyện cho kịp ghi nhớ. Nếu là hệ 7 năm, trong 2 năm đầu, các thầy cô chỉ cần cho học sinh học tập trung vào thì hiện tại đơn và một vài cấu trúc ngữ pháp, còn lại cho các em học một vốn từ nhất định, có thể là 500 từ. Học sinh cần ôn tới ôn lui, như vậy đã có thể giao tiếp.

Sau khi đã vững nền tảng, các em sẽ tiếp tục học mở rộng. Lúc này, giáo viên sẽ lý giải cho học sinh hiểu rõ mối liên hệ của các thì và mở rộng từ từ, phù hợp. Mục tiêu cuối cùng là sau khi tốt nghiệp 12 các em đọc thông viết thạo, giao tiếp lưu loát! Đây là mục tiêu dài hạn! Do đó, giai đoạn xây dựng nền tảng phải đủ chậm, khi nền tảng vững chắc mới tăng tốc độ dạy - học. Còn những bạn nào có mục đích riêng, cần thông thạo tiếng Anh nhanh hơn sẽ tự tìm cách để học thêm".

Độc giả Thanh Đức nhận định: “Học tiếng Anh để thi lấy điểm là thói quen dạy và học của chúng ta lâu nay. Cần thay đổi giáo trình, chương trình và phương pháp, chú trọng 4 kỹ năng đối với bậc học phổ thông. Nếu làm được điều này, việc dạy và học tiếng Anh sẽ khởi sắc”.

Độc giả VietNamNet

Đại học 'mạnh tay' giới hạn đăng ký học phần nếu sinh viên chưa đạt chuẩn đầu ra tiếng Anh

Đại học 'mạnh tay' giới hạn đăng ký học phần nếu sinh viên chưa đạt chuẩn đầu ra tiếng Anh

Khả năng đạt chuẩn đầu ra tiếng Anh chủ yếu nằm ở nỗ lực của sinh viên. Nhiều trường đại học cũng có các biện pháp từ khuyến khích tới mạnh tay nhằm giúp các em hoàn thành chỉ tiêu này.">

'Học tiếng Anh cả chục năm vẫn không thể nói một câu hoàn chỉnh'

{keywords} Võ Quỳnh Lê (thứ hai từ trái sang) nhận giải thưởng do Chủ tịch Nghị viện Phần Lan, ông Sauli Niinistö (thứ năm từ trái sang) trao tặng. Ông Sauli Niinistö hiện là Tổng thống Cộng hòa Phần Lan - Ảnh: suomalaisuus.fi
Sau khi nhận bằng BSc năm 2015, Lê ở lại trường làm trợ lý tại Trung tâm Nghiên cứu Đông Nam Á. Tháng 2/2016, sau gần 14 năm xa Hungary, Lê đã trở lại thăm Budapest, và có ý định viết tiếp phần hai của bài viết trên (có nhan đề gốc là “Gần như là người Phần Lan”).

Hội đồng Giám khảo cuộc thi đã đánh giá như sau về bài viết: “Gần như là người Phần Lan” là bài viết của nữ sinh người nhập cư Việt Nam - Hung - Phần Lan, một sự bày tỏ chính kiến trung thực, thẳng thắn, mới mẻ dựa trên những trải nghiệm thực tế, với những suy nghĩ và cảm xúc của một thanh niên buộc phải nhiều lần thay đổi môi trường sống và có lẽ cả thế giới quan và nhân sinh quan của mình.

Bản tiếng Việt của bài viết rất đáng suy ngẫm này do TS. Bùi Việt Hoa dịch từ nguyên bản tiếng Phần Lan. 
 
{keywords}
 Thay mặt học sinh hệ IB phát biểu tại Lễ tốt nghiệp Trung học, ngày 31-8-2012 - Ảnh: Võ Quỳnh Lam

Dưới tác động của toàn cầu hóa, có những người sinh ra mà không thật dễ dàng gọi tên một nơi nào đó là quê hương của mình. Với họ, việc xác định điều ấy khó khăn hơn so với nhiều người khác.

Chặng đường tôi trải qua để trở thành một người như vậy bắt đầu từ trước khi tôi sinh ra, vào năm 1980. Năm đó người mẹ 18 tuổi của tôi nhận học bổng sang Hungary. Bên cạnh việc học ngôn ngữ và văn học Hungary, còn vì những lý do nào đó - cho đến nay vẫn còn rất bí ẩn đối với tôi - mẹ lại chọn thêm ngôn ngữ và văn hóa Phần Lan làm chuyên ngành phụ.

Học xong chương trình của bốn năm trong ba năm, mẹ đến Phần Lan để thực tập tiếng. Đó là năm 1986, chuyến tàu khởi hành từ Moscow đi Helsinki đã thành khởi nguồn của bao nhiêu sự kiện sau này, và làm thay đổi cuộc đời không những của mẹ, mà còn của cả gia đình tôi. Năm 1994 tác phẩm dịch đầu tiên của mẹ, sử thi “Kalevala” bằng tiếng Việt đã ra mắt bạn đọc sau năm năm vật lộn, và khi ấy đứa con đầu lòng của mẹ cũng vừa tròn một tuổi.

Năm 1995, cả gia đình cùng mẹ sang Phần Lan mười tháng. Đó là lần đầu tiên tôi ra nước ngoài. Chuyến đi đó đã nói lên chính sách di chuyển của gia đình tôi: mẹ đi trước, và cả gia đình theo sau. Sau gần một năm phiêu lưu tại Phần Lan, chúng tôi lại trở về Việt Nam sống bốn năm, để rồi đến hè 1999, gia đình tôi, lúc đó đã có bốn thành viên, lại xếp hành lý và lên đường, qua trạm trung chuyển là Phần Lan rồi sang Hungary.

Lúc đó tôi sáu tuổi, và bởi vì tôi không nhớ những gì xảy ra trước đó, cuộc đời tôi - theo tôi - lúc đó mới bắt đầu.

Ba năm sống ở Hungary là thời gian đẹp nhất trong cuộc đời tôi. Tôi có bố mẹ thương yêu. Ban ngày khi tôi đi học thì bố mẹ đi làm còn tối thì ở nhà với tôi. Tôi có em gái rất đáng yêu, người cùng tôi xây những tòa lâu đài cổ tích trong căn hộ nhỏ hai buồng mà gia đình sống. Tôi có rất nhiều bạn, cả Việt lẫn Hung. Tôi là người bình thường, như bất kỳ ai. Tôi cũng không rõ nhưng kỷ niệm rất đẹp đó của tôi thực sự có phải vì ở Hungary mọi việc đều tốt đẹp hơn, hay tại vì tôi quá ít tuổi nên không thể thấy bất cứ sự méo mó nào trong thế giới hoàn hảo của tôi.
 
Mùa hè năm 2002, lần đầu tiên tôi mới hiểu tôi đang sống ở nước ngoài, và tôi khác những người xung quanh. Gia đình tôi vừa chuyển từ Hungary qua Phần Lan mấy tuần trước đó. Bố mẹ tôi có việc nên đi vắng, chỉ có tôi và em gái ở trong căn hộ trong nhà cao tầng tại khu Suvela của thành phố Espoo. Chúng tôi chơi rất vui trong căn phòng tràn đầy ánh nắng, cho đến khi nghe tiếng động mạnh ở ngoài ban công.

Một lát sau chuông cửa reo, và tôi ra mở cửa mà không hề nhớ đến những lời dặn của bố mẹ, vì cứ nghĩ đó là bố mẹ tôi về. Nhưng trước cửa chỉ là một bạn gái xa lạ, và sau bạn lấp ló một cậu con trai. Họ nói điều gì đó, nhưng tôi không hiểu gì, vì lúc đó tôi chỉ biết có “chào” và “cám ơn” (của tiếng Phần Lan - ND). Tôi bắt đầu thấy sợ, bởi lúc đó mới nhớ, chính ra mình không được mở cửa. Thế là tôi chỉ lắc đầu, và đóng sập cửa.

Lát sau, tiếng đá ném đập vào cửa sổ và rơi xuống ban công. Tôi chạy đến bên cửa sổ, vì không dám bước ra ngoài ban công để nhìn, và thấy hai đứa bé lúc trước đứng phía dưới ném sỏi và những cành hoa dại lên phía nhà của chúng tôi. Có lẽ sự việc chỉ diễn ra trong đôi ba phút, nhưng quãng thời gian đôi ba phút đấy cũng khiến cho đứa trẻ chín tuổi và em gái sáu tuổi của nó vô cùng hoảng sợ, bởi chúng thấy chúng đang bị đe dọa mà không hiểu lý do vì sao.

Sau này chúng tôi mới biết, quả bóng của những đứa trẻ đó chẳng may rơi vào ban công nhà chúng tôi, và chúng chỉ muốn lấy nó lại. Còn tôi thì lại đóng sập cửa ngay trước mũi chúng. Chúng tôi vẫn ở khu nhà đó với chúng, và phải mất đến bốn năm tôi mới nhận ra hai đứa đó ít tuổi hơn tôi, và tôi cũng không có lý do gì để sợ chúng.Trước khi nhận ra điều này, tôi luôn thu mình thật nhỏ mỗi khi có việc phải đi qua nơi chúng có mặt.

Nếu nói việc xảy ra trên đây đã làm tôi bị tổn thương thì cũng hơi quá. Tôi học nói và viết tiếng Phần Lan thành thạo trong vòng nửa năm nhờ những giờ dạy ngôn ngữ cho trẻ người nhập cư ở trường, và từ đó mọi việc trở nên dễ dàng hơn. Một khi đã biết diễn đạt suy nghĩ của mình, tôi trở thành người bình thường như bất cứ ai khác. Trước đó tôi không tài nào hiểu nổi tại sao bức tường ngôn ngữ lại có thể bứt cá nhân từng người ra khỏi cộng đồng.
 
{keywords}
 Cùng cha mẹ và em gái, hè 1999 tại Helsinki
Bây giờ, sau tám năm sống ở Phần Lan, tôi thường xuyên nghe các bạn mình nói, tôi đậm chất Phần Lan như thế nào. Các bạn cũng nghĩ tôi là người Phần Lan như các bạn. Nhưng hiếm có người Phần Lan nào lại nghe thấy những từ mơ hồ “tsing-tsang-tsong” thoáng qua khi đi trên phố, hay mỗi mùa hè đến lại ngồi hàng tiếng đồng hồ tại trụ sở cảnh sát để đợi gia hạn giấy phép cư trú.

Thật khó tưởng tượng mình là thành viên của cộng đồng, nếu như thỉnh thoảng lại được nhắc nhở rằng chính ra mình không thuộc về đó. Có lẽ tôi là người hoang tưởng, nhưng cứ mỗi lần bị đối xử bất nhã ở quầy trả tiền, tôi lại nghĩ đó chỉ vì tôi là người nước ngoài, cho dù họ có lẽ không ám chỉ tôi khi chỉ trích người nước ngoài.

Hè năm ngoái, sau một thời gian dài nộp đơn và chờ đợi, tôi được nhận quốc tịch Phần Lan. Tin đó vừa khiến tôi mừng, nhưng cũng thấy buồn. Mừng, bởi vì mọi việc ở Phần Lan sẽ suôn sẻ hơn, nếu là công dân Phần Lan. Buồn, bởi vì sự công nhận này trên giấy tờ khiến tôi chính thức thành người Phần Lan.

Thực ra tôi không ác cảm với người Phần Lan. Họ là những người rất thân thiện, giống như bất cứ nhóm người nào khác. Nhưng bản thân tôi là người Phần Lan, điều đó luôn đem lại cảm giác không thật. Mặc dù tôi đã sống ở Phần Lan một thời gian rất dài, và trong tôi cũng có nhiều tính cách cơ bản của người Phần Lan, như rất sợ chốn đông người, hoặc quá giản dị, nhưng tôi vẫn không coi mình là người Phần Lan.

Tôi như giấc mơ, đồng thời là cơn ác mộng của những người chống đối dân nhập cư: bề ngoài đã hoàn toàn thích nghi, nhưng về mặt tinh thần lại là người ngoài cuộc. Người ta vẫn nói tiền thuế thu được đã bị lãng phí vào việc trả trợ cấp xã hội cho người nước ngoài, những kẻ đến đây bắt người Phần Lan nuôi. Nhưng cũng lãng phí gần như thế, khi đã tốn tiền thuế để đào tạo người lao động trong chín năm, để rồi lại đánh mất, bởi vì người lao động không muốn ở lại Phần Lan.
 
Mỗi một lần gia hạn cư trú hàng năm lại khiến cho tôi cảm thấy tôi thuộc tầng lớp thấp hơn trong xã hội, bởi vì tôi buộc phải xin phép cho sự hiện diện của mình ở đây, buộc phải chứng minh tôi không làm điều gì xấu tổn hại đến xã hội Phần Lan. Mặc dù việc xin gia hạn giấy tờ chỉ là một phần của thủ tục hành chính, nhưng vẫn làm cho sự tự tin của tôi bị lung lay.

Chắc chắn nhiều người nhập cư cũng có cảm nhận như vậy: nơi quê nhà họ có thể là những người có bằng cấp cao và thành công trong cuộc sống, nhưng ở đây họ chỉ là người không được mong đợi, những người không có giá trị gì và chỉ luôn đem lại rắc rối. Những lúc đó tôi lại thấy những đứa trẻ hôm nào ném đá vào cửa sổ chỉ vì sự hiểu lầm, mặc dù tôi không làm điều gì xấu. Và mặc dù giờ đây khi đã là công dân Phần Lan, tôi không cần phải xin gia hạn cư trú nữa, nhưng vẫn không thể nào quên được cảm giác ngày đó. 

Phần Lan là ngôn ngữ tốt nhất của tôi. Tôi thường xuyên nghĩ bằng tiếng Phần Lan, và vốn từ Phần Lan của tôi cũng giàu có hơn bất cứ ngôn ngữ nào khác. Cho đến nay tôi đã sống ở Phần Lan thời gian dài nhất trong cuộc đời mình. Nếu có ai đó hỏi tôi, nơi nào tôi cảm nhận là tổ quốc của mình, Phần Lan lại đứng thứ ba - vị trí cuối cùng - trong danh sách của tôi. Điều đó khiến tôi cảm thấy như có lỗi.

Tôi không thấy Phần Lan là quê hương mình, bởi vì tôi không bao giờ cảm nhận tôi là người được chờ đón ở nơi đây. Tôi không thấy tự hào về người Phần Lan, hay về những thành công của họ. Tôi không thấy người Phần Lan gần gũi hơn, giả dụ như người Brazil hay người Nigieria, cho dù tôi đã sống trong xã hội này đến năm thứ bảy.

Ngay đến Hungary cũng đứng trước Phần Lan trong danh sách của tôi, cho dù tôi không còn nói tiếng Hung nữa. Ở đó tôi đã cảm thấy mình ở đúng chỗ, mình thuộc về số đông. Nhưng là vào lúc đó. Tôi biết, nếu bây giờ tôi quay lại Hung, tôi sẽ thấy những vấn đề mà tôi đã gặp ở Phần Lan, và miền đất trong ký ức của tôi không tồn tại, chưa bao giờ tồn tại. Nó chỉ có trong tâm trí của đứa trẻ con là tôi ngày nào.

Vùng đất tôi cảm thấy mình thuộc về nhiều nhất là Việt Nam, nơi tôi sinh ra. Những tháng hè tôi ở đó thật hoàn hảo, làm tôi cảm thấy mình được trở về nhà. Phố xá, con người, thức ăn, những ngôi nhà, tất cả đều thật quen thuộc và thân thiết. Nguyên nhân chính khiến tôi cảm nhận vậy vì gia đình lớn của tôi, tất cả họ hàng đều ở Việt Nam. Khi tôi ở đó tôi cảm nhận được đó là tôi được mong chờ và đón đợi.

Nhưng điều rất buồn, buồn nhất là tôi cũng không thuộc về nơi đó nữa. Ở Việt Nam tôi không dám rời nhà ra đường một mình, và tôi sợ phải qua đường. Tiếng nói của tôi lẫn vào giọng là lạ lơ lớ, và tôi không biết trả giá thế nào. Có lẽ tôi cũng không sống được ở Việt Nam, vì vẫn cảm thấy không thuộc vào cộng đồng. Ở đó tôi cũng khác người, không thật sự năng động hoặc không chăm chỉ hoặc không biết đề phòng như những người khác.

{keywords}
 Lê và em gái trong chuyến thăm Budapest, tháng 2-2016 - Ảnh: Trần Minh Tâm
Việc không thuộc vào một cộng đồng nào hay một nơi nào nhất định về mặt địa lý không khiến tôi trở nên bất hạnh, mà buộc tôi quyết tâm và nghị lực hơn. Sau khi chuyển sang Phần Lan tôi ước muốn mình phải thật giỏi trong khả năng có thể, bởi vì tôi nghĩ phải chứng minh cho những người thiếu thiện cảm, rằng tôi có quyền sống ở Phần Lan, tôi không làm gánh nặng cho bất kỳ ai ở đây.

Và bởi vì tôi không tìm được chỗ đứng cho riêng mình ở cả ba quốc gia, ở cả ba dân tộc, nên dần dần tôi càng ngày càng ước mơ được đến các quốc gia khác, đến những nền văn hóa khác, tìm nơi tôi thuộc về.

Nhưng thực ra tôi không tin rằng tôi sẽ tìm được một nơi nào như thế, và tôi đã thực sự làm quen với điều đó. Tôi đâu cần phải thuộc về một nơi nào nhất định. Bản sắc được sinh ra bằng cách khác. Liệu có quá lời không nếu tôi có thể coi mình là công dân thế giới. Trong tôi chất Phần Lan, Hung và Việt Nam cũng như nét văn hóa của cả ba quốc gia hòa trộn.

Và như vậy sự khác biệt lại trở thành một ưu thế.Tôi đã từng sống ở hai quốc gia khác, và hiện nay đang ở quốc gia thứ ba, tiểu sử này chắc không ai có, hoặc nếu có, cũng khó có thể có được một hoàn cảnh và những trải nghiệm như tôi. Là công dân thế giới tôi không phải là người khác biệt, có chăng là người đặc biệt mà thôi.

Võ Quỳnh Lê

Theo Nhịp cầu thế giới

XEM THÊM:

Chuyện của một giáo sư sống ở 40 nước">

Người đặc biệt hay công dân thế giới

Nhận định, soi kèo Brentford vs Aston Villa, 0h30 ngày 9/3: Sân nhà không phải lợi thế

W-Thang may quang cao so 3.jpg
Chuyên gia Guo Zhi Feng chia sẻ về xu hướng mới trên thị trường quảng cáo số. Ảnh: Trọng Đạt

Chia sẻ tại Diễn đàn truyền thông thang máy kỹ thuật số vừa được tổ chức tại Hà Nội, ông Guo Zhi Feng, Chủ tịch kiêm Tổng Giám đốc Chicilon Media cho hay, tần suất và thói quen xem TV của người sử dụng đã giảm nhiều. 

Theo kết quả một cuộc điều tra tại thị trường Trung Quốc, trong năm 2022, tỷ lệ bật TV của các hộ gia đình chỉ còn giữ ở mức khoảng 30%. Tại Việt Nam, tỷ lệ người xem bật TV để sử dụng hàng ngày có lẽ còn thấp hơn”, chuyên gia Guo Zhi Feng nhận định. 

Người dùng hiện nay có thói quen sử dụng điện thoại thường xuyên. Tuy nhiên, rất ít người dùng xem quảng cáo hay tương tác với quảng cáo trên điện thoại. 

Theo số liệu điều tra của Kantar Media, tỷ lệ người xem quảng cáo trên 1 giây ở môi trường Internet chỉ chiếm khoảng 4%. Thay vào đó, họ thường có xu hướng bỏ qua hoặc sử dụng các phần mềm chặn quảng cáo trên điện thoại. 

Với các biển bảng quảng cáo ngoài trời, khi di chuyển trên đường, nếu ở khoảng cách quá xa, người dùng sẽ rất khó để có thể nhìn thấy nội dung. Nếu di chuyển lại gần, họ cũng không thể ngước mắt lên để nhìn nội dung quảng cáo. 

Trong bối cảnh đó, xu hướng truyền thông thang máy kỹ thuật số đang nổi lên nhờ sở hữu nhiều ưu điểm. Với cuộc sống đô thị ngày nay, thang máy đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống.

Các đơn vị truyền thông đã tận dụng tần suất sử dụng cao của thang máy để truyền thông hướng mục tiêu tới người sử dụng. 

Thang may quang cao so 2.jpg
Màn hình hiển thị trong và ngoài thang máy đang dần trở thành một kênh truyền thông mới trên thị trường quảng cáo số. Ảnh: Chicilon Media

Kênh truyền thông thang máy thường “phủ sóng” ở các tòa nhà văn phòng, khu dân cư và trung tâm mua sắm. Đây là nơi tập trung nhóm người dùng có thu nhập trung bình và cao, sức tiêu thụ mạnh.

Việc hướng quảng cáo vào các đối tượng này cũng giúp nâng cao tỷ lệ chuyển đổi người xem thành người mua hàng, từ đó tối ưu hiệu quả quảng cáo. 

Một ưu điểm khác của truyền thông thang máy là thông tin được truyền tải trong một môi trường khép kín, dễ dàng thu hút sự tập trung, chú ý của người xem.

Việc tiếp xúc với quảng cáo trong không gian hẹp với khoảng cách gần giúp người dùng dễ dàng đọc thông tin, từ đó đọng lại trong tâm trí. 

Chuyên gia Guo Zhi Feng cho rằng, hình thức quảng cáo trong thang máy không chỉ làm tăng khả năng hiển thị của thương hiệu mà còn tăng hiệu quả ghi nhớ tới từng người dùng, từ đó thúc đẩy khả năng chi tiêu của họ. 

Theo ông Rohit Dadwal, Tổng Giám đốc điều hành Hiệp hội thương mại tiếp thị toàn cầu (MMA Global) khu vực APAC, kênh truyền thông thang máy kỹ thuật số tại Châu Á - Thái Bình Dương đã đạt được những bước tiến rõ rệt. 

Việc tích hợp cùng trí tuệ nhân tạo (AI), phân tích dữ liệu thời gian thực và quảng cáo theo lập trình khiến kênh truyền thông thang máy kỹ thuật số đang ngày càng năng động và cá nhân hóa hơn. 

Với thị trường Việt Nam, quá trình đô thị hóa nhanh chóng cùng tầng lớp trung lưu ngày càng gia tăng đã mở ra nhiều cơ hội cho hình thức truyền thông thang máy kỹ thuật số. Trong tương lai, kênh truyền thông thang máy kỹ thuật số sẽ đóng vai trò ngày càng quan trọng đối với thị trường quảng cáo tại Việt Nam”, người đứng đầu Hiệp hội thương mại tiếp thị toàn cầu khu vực Châu Á - Thái Bình Dương nhận định. 

Nở rộ xu hướng tự phát triển các mô hình ngôn ngữ lớn AINhiều tổ chức đang tự phát triển các mô hình ngôn ngữ lớn (LLMs) và nhỏ (SLMs) riêng tư thông qua máy trạm tích hợp AI do lo ngại về bảo mật và chi phí đào tạo dữ liệu.">

Alibaba, Tencent sử dụng truyền thông thang máy kỹ thuật số để quảng cáo

Một số bức ảnh được chụp hôm 25/3 cho thấy, các công nhân đang tháo dỡ những cánh cửa ra vào cũ của phòng họp Hạ viện Mỹ. Những công nhân này nói rằng, họ sẽ cho lắp đặt các cánh cửa mới được gia cố bằng Kevlar, một vật liệu chống đạn được sử dụng để chế tạo mũ và áo giáp quân sự.

{keywords}
Công nhân tháo cửa ra vào phòng họp Hạ viện Mỹ. Ảnh: Axios

Trong thông cáo được đưa ra cùng ngày, phát ngôn viên của Chủ tịch Hạ viện, ông Drew Hammill nói rằng, dự án thay thế các cửa ra vào cũ bằng cửa được gia cố vật liệu chống đạn đã có từ trước khi vụ bạo động Đồi Capitol xảy ra.

Dự kiến, việc lắp đặt cửa chống đạn vẫn tiếp tục sau khi các nghị sĩ quay trở lại làm việc trong thời gian tới.

Theo tờ The Hill, hệ thống an ninh tại tòa nhà Quốc hội ở đồi Capitol thuộc thủ đô Washington DC, Mỹ được siết chặt kể từ sau vụ bạo động hôm 6/1, khi hàng nghìn người ủng hộ Tổng thống Trump xông vào đây. Vụ bạo động đã khiến năm người, trong đó có một cảnh sát thiệt mạng.

Tuấn Trần

Vụ bạo động đồi Capitol bóc trần mầm mống cực đoan trong cảnh sát Mỹ

Vụ bạo động đồi Capitol bóc trần mầm mống cực đoan trong cảnh sát Mỹ

Việc nhiều sĩ quan và nhân viên an ninh bị kết tội trong cuộc bạo động hôm 6/1 đã làm dấy lên nhiều lo ngại về sự len lỏi của những thành phần cực đoan trong hàng ngũ lực lượng chức năng Mỹ.  

">

Phòng họp Hạ viện Mỹ được gia cố bằng cửa chống đạn

Bộ trưởng Bộ Xây dựng đề nghị làm rõ trách nhiệm và xử lý nghiêm các chủ thể vi phạm các quy định của pháp luật về đảm bảo an toàn lao động trong thi công xây dựng tại công trình xây dựng Khách sạn Royal Lotus Đà Nẵng.

Như VietNamNetđã đưa tin, khoảng 1h30’ ngày 30/1, tại Khách sạn Royal Lotus Đà Nẵng (số 120 đường Nguyễn Văn Thoại - phường Mỹ An - quận Ngũ Hành Sơn - thành phố Đà Nẵng) trong quá trình vận chuyển, vận thăng đã bị rơi làm 6 lao động thương vong. Thủ tướng Chính phủ chỉ đạo việc khắc phục tai nạn lao động nghiêm trọng xảy ra tại đây.

{keywords}

Tòa nhà đang xây dựng, nơi xảy ra sự việc (Ảnh Cao Thái)

Thực hiện Công điện của Thủ tướng Chính phủ căn cứ chức năng về quản lý nhà nước trong hoạt động đầu tư xây dựng, Bộ Xây dựng đã có công văn gửi UBND các tỉnh, thành phố trực thuộc TW; Các Bộ quản lý công trình xây dựng chuyên ngành.

Công văn nêu rõ: UBND thành phố Đà Nẵng khẩn trương chỉ đạo các cơ quan chuyên môn theo chức năng xác định nguyên nhân sự cố rơi vận thăng làm 06 người thương vong. Trong đó đặc biệt lưu ý công tác kiểm định kỹ thuật an toàn vận thăng; công tác bảo trì, bảo dưỡng, thay thế các cơ cấu, bộ phận của vận thăng trong quá trình khai thác, sử dụng; việc tuân thủ các quy định về vận hành, sử dụng vận thăng.

Cũng tại văn bản trên, Bộ trưởng Bộ Xây dựng đề nghị làm rõ trách nhiệm và xử lý nghiêm các chủ thể vi phạm các quy định của pháp luật về đảm bảo an toàn lao động trong thi công xây dựng công trình.

Đồng thời đề nghị UBND các tỉnh, thành phố trực thuộc TW và các Bộ quản lý công trình xây dựng chuyên ngành chỉ đạo các cơ quan chuyên môn nghiêm túc thực hiện Chỉ thị số 01/CT- BXD ngày 02/11/2015 của Bộ Xây dựng về việc đảm bảo an toàn trong thi công xây dựng công trình.

Công trình khách sạn Royal Lotus Đà Nẵng có chủ đầu tư công trình là Công ty TNHH MTV Duyên Hải (Bộ tư lệnh QK3); nhà thầu thi công là Chi nhánh miền Trung, Công ty TNHH MTV Duyên Hải. Công trình có quy mô cao 18 tầng, gồm 1.000 phòng với tiêu chuẩn 4 sao đang trong giai đoạn hoàn thiện.

Danh tính 6 nạn nhân thương vong gồm: Mai Mạnh Tường, Nguyễn Văn Hiển, Nguyễn Đình Dương (Tuyên Quang), Trần Văn Hùng (SN 1979, Hà Nam) và Trần Văn Dũng

Nạn nhân đang nguy kịch là anh Nguyễn Hữu Thuệ, (SN 1973, trú Hải Dương).

Hồng Khanh

>>Đà Nẵng thông tin vụ tai nạn lao động 5 người tử vong">

5 người chết tại KS Royal Lotus Đà Nẵng: Xử lý nghiêm vi phạm

友情链接