Hà Nội: Cư dân chung cư Đông Đô thoát cảnh “vô thừa nhận”
UBND TP Hà Nội giao Sở Nội vụ chỉ đạo,àNộiCưdânchungcưĐôngĐôthoátcảnhvôthừanhậkết qua ngoai hang anh phối hợp với UBND các quận Cầu Giấy, Tây Hồ, Bắc Từ Liêm chỉnh lý toàn bộ diện tích đất thuộc dự án khu tái định cư, bãi đỗ xe, cây xanh tập trung và công trình công cộng hành chính của CTCP Tập đoàn đầu tư xây dựng phát triển Đông Đô - Bộ Quốc phòng về địa giới hành chính của phường Nghĩa Đô, quận Cầu Giấy.
![]() |
Chung cư Đông Đô, ngõ 100 Hoàng Quốc Việt. Ảnh: Pháp luật plus. |
UBND TP Hà Nội vừa ban hành văn bản số 5365/UBND-NC về việc quản lý hành chính tại dự án khu tái định cư, bãi đỗ xe, cây xanh tập trung và công trình công cộng hành chính của CTCP Tập đoàn đầu tư xây dựng phát triển Đông Đô - Bộ Quốc phòng.
Theo đó, UBND thành phố đồng ý đề xuất của Sở Nội vụ Hà Nội tại công văn số 2087/SNV-XDCQ ngày 26/8/2016. Giao Sở Nội vụ cùng với UBND các quận: Cầu Giấy, Tây Hồ và CTCP Tập đoàn đầu tư xây dựng phát triển Đông Đô - Bộ Quốc phòng theo chức năng, nhiệm vụ, triển khai thực hiện, tạo thuận lợi cho nhân dân, báo cáo UBND thành phố theo quy định.
Trước đó, trong văn bản gửi UBND thành phố, Sở Nội vụ Hà Nội đã báo cáo về tình hình quản lý hành chính tại dự án khu tái định cư, bãi đỗ xe, cây xanh tập trung và công trình công cộng hành chính của CTCP Tập đoàn đầu tư xây dựng phát triển Đông Đô, trong đó đề xuất UBND thành phố giao UBND quận Cầu Giấy, UBND phường Nghĩa Đô quản lý hành chính đối với dân cư tại tòa nhà công trình công cộng hành chính đơn vị ở thuộc công ty này.
Bên cạnh đó, Sở Nội vụ cũng đề nghị giao sở này chỉ đạo, phối hợp với UBND các quận: Cầu Giấy, Tây Hồ, Bắc Từ Liêm đẩy nhanh các trình tự, thủ tục trình các cấp có thẩm quyền hoàn chỉnh hồ sơ, bản đồ địa giới hành chính theo hướng: chỉnh lý toàn bộ diện tích đất thuộc dự án trên về địa giới hành chính của phường Nghĩa Đô, quận Cầu Giấy.
Dự án khu tái định cư, bãi đỗ xe, cây xanh tập trung và công trình công cộng hành chính của CTCP Tập đoàn đầu tư xây dựng phát triển Đông Đô (gọi tắt là chung cư Đông Đô) tọa lạc tại ngõ 100, đường Hoàng Quốc Việt là dự án xây dựng nhà ở cho cán bộ Học viện Quốc phòng,.
Dự án có tổng diện tích 4.226m2, diện tích xây dựng là 2.200m2, chiều cao 21 tầng nổi và 2 tầng hầm. Trong đó, tầng 1 - 2 là khu vực thương mại, tầng 3 - 5 khu văn phòng làm việc và từ tầng 6 - 21 là nhà ở và penthouse.
Dự án được khởi công xây dựng vào tháng 8/2013 và đến tháng 8/2015, chủ đầu tư dự án đã bàn giao nhà để cư dân chuyển về sinh sống.
Tuy nhiên, dù người dân đã chuyển đến sinh sống tại đây được một năm, nhưng chung cư Đông Đô vẫn chưa xác định được địa giới hành chính, cư dân vẫn không biết nơi mình cư trú là thuộc quận Tây Hồ, quận Cầu Giấy hay quận Bắc Từ Liêm. Vì đó mà ảnh hưởng đến việc làm hộ khẩu, khai báo tạm trú tạm vắng, ký hợp đồng điện nước, việc xin học cho con cái.
Trước tình trạng này, người dân ở đây đã nhiều lần kiến nghị với cơ quan hữu trách TP Hà Nội giải quyết tình trạng này, và đến nay UBND TP Hà Nội mới chính thức có chỉ đạo.
Theo Bizlive
(责任编辑:Thế giới)
Nhận định, soi kèo Al Urooba vs Sharjah, 20h35 ngày 28/2: Khó thắng cách biệt
Thực đơn cơm hộp số 2
- Trứng cuộn chiên
- Khổ qua xào nấm đông cô
- Lạp xưởng
- Cơm trắng
Thực đơn cơm hộp số 3
- Gà chiên nước mắm
- Salad và sốt kem
- Nho tươi
Thực đơn cơm hộp số 4
- Bò áp chảo
- Salad
- Khoai lang
- Ổi
Thực đơn cơm hộp số 5
- Trứng cuộn
- Cơm chiên kim chi
- Bánh
- Táo
Thực đơn cơm hộp số 6
- Thịt luộc mắm thái
- Rau xanh
- Cherry
Thực đơn cơm hộp số 7
- Mì tinh than tre xào bò viên
- Nho
- Bánh bò
- Sữa chua uống
Chúc các bạn thành công với những món ăn ngon, đủ dinh dưỡng!
Thực đơn 4 món cho gia đình ít người, rẻ tiền, dễ kiếm, ăn lại không ngán
Thực đơn này phù hợp cho gia đình 2 hoặc 3 người, hầu như các món đều rau củ là chính nên ăn không có cảm giác ngán.
" alt="Gợi ý thực đơn cơm hộp mang đi làm tiện lợi, đủ chất, không tăng cân" />Gợi ý thực đơn cơm hộp mang đi làm tiện lợi, đủ chất, không tăng cânCuộc gặp định mệnh
8 năm trước, chuyến bay từ Việt Nam đưa chàng trai Trần Ngọc (SN 1987) sang Hong Kong (Trung Quốc) du học dưới dạng trao đổi sinh viên.
Giữa biển người, anh ấn tượng cô gái có phong cách cá tính với mái tóc nhuộm đỏ và cạo sát một bên thái dương.
Hai người lướt qua mà không biết rằng, từ đây định mệnh đã gắn kết họ với nhau.
Vợ chồng Trần Ngọc và Liisi nên duyên khi sang Trung Quốc du học. Cô gái đó là Liisi Mari (SN 1990), người Estonia. Họ không ngờ lại là bạn cùng lớp nhưng cả hai chỉ dừng lại ở màn giới thiệu tên tuổi. Một lần, trường có chuyến thăm quan bằng xe buýt. Trần Ngọc và Liisi vô tình ngồi cạnh nhau.
Cuộc nói chuyện đầy bỡ ngỡ chuyển sang thân thiết. Kết thúc chuyến đi, Liisi để quên áo khoác trên xe. Trần Ngọc thấy được nên cất giúp.
“Buổi tối hẹn hò đầu tiên, tôi đưa cô ấy chiếc áo khoác cũng là lúc tôi xác định sẽ yêu và lấy Liisi”, Trần Ngọc nhớ lại.
Anh Ngọc chia sẻ, Liisi được sinh ra trong gia đình nghệ thuật, 3 đời đều theo nghề họa sĩ. Bản thân cô cũng là họa sĩ tài năng.
Mặc dù sinh ra ở nền văn hóa Bắc Âu nhưng Liisi có tính cách khá giống với phụ nữ Á Đông. Anh Ngọc kể, cô khá kín đáo, hay e thẹn và tôn trọng giá trị gia đình.
Liisi đặc biệt bị thu hút bởi văn hóa truyền thống và tài áo dài Việt Nam. Cô nhiều lần tự vẽ những họa tiết trang trí trên giấy, hi vọng một ngày có thể đưa những họa tiết đó vào tà áo dài.
Hai tháng nhận lời yêu Ngọc, Liisi cùng bạn trai ra mắt bố mẹ anh. Tình cảm nồng hậu và sự gần gũi của bố mẹ Ngọc đã giúp cô xóa tan mọi khoảng cách. Những e dè ban đầu do khác biệt về văn hóa dần qua đi.
“Bà nấu cho tôi nhiều món ăn Việt Nam. Chúng rất ngon. Bà còn may tặng tôi bộ áo dài. Tôi nâng niu, giữ gìn món quà đến bây giờ”, Liisi nói.
Liisi dành nhiều thời gian để nghiên cứu văn hóa, con người và các phong tục, tập quán Việt Nam như một đam mê.
Ngay sau lần ra mắt gia đình bạn trai, cô cũng đưa Ngọc về quê nhà giới thiệu. Bà nội và bố mẹ cô tỏ ra yêu mến con rể tương lai. “Dù không biết tiếng nhưng tôi cảm thấy mình được chào đón”, Ngọc vui vẻ cho biết.
Liisi sinh ra và lớn lên ở Estonia nhưng có tình yêu đặc biệt với văn hóa Việt. Kết thúc thời gian học tập ở Hong Kong, cặp đôi ngậm ngùi tạm chia tay nhau. Khoảng cách địa lý xa xôi không làm tình cảm của đôi trẻ nhạt bớt mà ngày càng đậm sâu.
“Chúng tôi trò chuyện qua mạng xã hội mỗi ngày, nhờ vậy khoảng cách địa lý không còn là trở ngại”, Ngọc nói tiếp.
Năm 2014, Liisi sang Việt Nam thăm bạn trai. Lần này, Ngọc lên hế hoạch cầu hôn, để giữ cô mãi bên mình.
“Tôi bí mật chuẩn bị lễ cầu hôn thật lãng mạn và bất ngờ cho Liisi”, chàng trai sinh năm 1987 kể.
Tối đó, anh đưa Liisi đến nhà bạn chơi, nói là ăn tiệc. Thực chất, anh và người bạn đã trang trí bối cảnh xong xuôi.
Trong không gian lãng mạn, anh hát tặng Liisi một bài hát nước ngoài. Giữa những ngọn nến được xếp hình trái tim, anh thổ lộ tâm tư của mình và cầu hôn cô ấy.
Liisi yêu tà áo dài Việt Nam. Bất cứ dịp nào quan trọng, cô đều diện trang phục này một cách tự hào. Cuộc sống làm dâu của cô gái ngoại quốc
Mặc dù đã kết hôn nhưng vì nhiều lý do nên Trần Ngọc và Liisi chưa tổ chức đám cưới. Vợ chồng Ngọc sinh sống chủ yếu ở Thành phố Hồ Chí Minh. Mỗi năm Ngọc đưa vợ về Estonia nghỉ ngơi vài tháng.
"Thành phố Hồ Chí Minh giao thông khác xa với Estonia. Liisi cần thời gian để thích nghi", anh Ngọc bộc bạch.
Hai vợ chồng đã kết hôn nhưng chưa tổ chức đám cưới. Ngoài căn nhà ở Thành phố Hồ Chí Minh, họ cũng xây được căn nhà gỗ xinh xắn ở quê hương của Liisi.
Chia sẻ về cuộc sống hôn nhân, Ngọc nói: “Liisi không phải “chuyên gia” làm vợ nhưng cô ấy luôn hướng về gia đình. Khi có sự kiện, Liisi thường tổ chức ăn mừng. Vợ tôi cũng khéo léo xây dựng mối quan hệ với hai bên gia đình thật hài hòa. Tôi thấy vợ khá già dặn so với tuổi”, Ngọc nói tiếp.
Theo lời Ngọc, vợ chồng anh cũng có nhiều khác biệt về văn hóa, đôi khi có những mâu thuẫn nho nhỏ nhưng họ đã cố gắng bỏ qua cái tôi để xây dựng tổ ấm: “Gia đình Liisi làm về nghệ thuật nên họ yêu cái đẹp, thích màu mè.
Đồ vật gì, dù nhỏ nhất cũng phải mang tính thẩm mỹ. Gia đình tôi lại trái ngược hoàn toàn, càng đơn giản càng tốt. Chúng tôi chấp nhận mọi khác biệt đó và cùng thích ứng với nửa kia”.
Vợ chồng Ngọc đang cùng xây dựng sự nghiệp và đạt được nhiều thành công. Tám năm bên nhau, tình cảm của vợ chồng Trần Ngọc Liisi ngày thêm khăng khít, cùng xây dựng sự nghiệp. Mỗi khi rảnh rỗi, họ đi du lịch, khám phá những vùng đất mới.
Đến nay, họ đã đặt chân qua 7 nước. Thời gian tới, hai vợ chồng có kế hoạch thăm Nhật Bản và Hy Lạp.
“Chuyện tình yêu của tôi và vợ giống như là duyên phận”, Ngọc nhấn mạnh.
Liisi thích các món ăn Việt như bún mọc, phở, hủ tiếu... Lúc nghỉ ngơi, Liisi rất thích viết thư tay cho chồng. Đây là cách cô ghi nhớ và trân quý những khoảnh khắc đã qua trong cuộc sống.
Trong một lá thư, cô đã viết về những điều tuyệt vời trong cuộc sống hôn nhân:
“Điều thứ nhất: Chúng mình đã có mái ấm dễ thương ở Việt Nam.
Điều thứ hai: Chúng mình đã xây dựng được ngôi nhà ở quê hương em.
Điều thứ ba: Chúng mình xa nhau, sống ở hai đất nước trong một khoảng thời gian nhưng tình yêu vẫn vẹn nguyên.
Điều thứ tư: Chúng mình đã kết hôn những vẫn còn kế hoạch về một đám cướitrong tương lai...
Em biết ơn vì mình vẫn khỏe mạnh và có một tình yêu thật đẹp với anh. Hãy nhớ rằng, tình yêu mãi ở trong tim hai chúng ta”.
Anh Ngọc tâm sự, ước nguyện lớn nhất của anh là tổ chức hôn lễ thật ấm áp cho vợ trong thời gian sắp tới ở Estonia.
"Ngày cưới, tôi sẽ đưa bố mẹ ở Việt Nam sang. Vợ chồng tôi chưa có em bé, 5 năm nữa khi sự nghiệp ổn định, cả hai mới sinh con", Ngọc nói.
Đám cưới đặc biệt của vợ chồng Hà Nội sau 50 năm chung sống
Ngày trẻ, đám cưới của vợ chồng ông Lĩnh tổ chức vội vã trong bối cảnh chiến tranh. 50 năm sau, ông dành tặng vợ một đám cưới đặc biệt.
" alt="Chuyện tình chàng trai Việt và cô gái Estonia: 'Chúng tôi là định mệnh'" />Chuyện tình chàng trai Việt và cô gái Estonia: 'Chúng tôi là định mệnh'Trước đó, khoảng 10h tối ngày 10/9, người dân phát hiện một chiếc xe máy bên rìa sông ở thị trấn Vũ Hà, thành phố Bảo Sơn, Vân Nam (Trung Quốc).
Chiếc xe bị hư hỏng, bên cạnh có 1 chiếc mũ bảo hiểm và một đôi giày phụ nữ màu đen.
Chiếc xe máy được tìm thấy bên rìa sông. Phía cảnh sát đã liên lạc với chủ nhân của chiếc xe - chị Jiang Moumou nhưng điện thoại của người này đã tắt. Sau đó, điện thoại của cảnh sát đã kết nối với chồng của Jiang Moumou.
Người này tỏ ra lo lắng. Anh ta khai với cảnh sát rằng 8h13 tối hôm đó, vợ anh ta gọi điện và hai người đã cãi nhau to. Trước khi cúp máy, anh ta nghe thấy tiếng vợ mình hét lên “Ôi!”.
“Tôi muốn hỏi cô ấy có chuyện gì vậy? Nhưng điện thoại đã bị cúp”, người chồng nói, giọng run rẩy.
Đội cứu hộ đưa chiếc xe lên bờ và tìm kiếm Jiang Moumou. Sau một thời gian dài tìm kiếm, đội cứu hộ vẫn không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của Jiang Moumou.
Cuối cùng, thông qua camera hành trình của một chiếc xe ô tô, cảnh sát đã nhìn thấy Jiang Moumou trước thời điểm chiếc xe của cô lao xuống sông.
Trong camera hành trình, Jiang Moumou vừa ngồi trên xe máy vừa nói chuyện điện thoại, nhưng cô mang một đôi giày trắng trên chân chứ không phải đôi giày đen tìm thấy ở hiện trường.
Tất cả những manh mối này đều chứng minh rằng Jiang Moumou cố tình giả mạo hiện trường vụ tai nạn.
Vào ngày 22/10 tức sau hơn 40 ngày mất tích, Jiang Moumou mới đến sở công an và xấu hổ khai báo với cảnh sát về việc cô đã làm.
Hình ảnh ghi lại từ camera hành trình của một chiếc xe ô tô đi qua. Hóa ra tối hôm xảy ra vụ việc, cô gọi điện cho chồng nói muốn đi mua đồ cùng bạn và cần 4000 nhân dân tệ (khoảng 13 triệu đồng) nhưng anh chồng không chịu chi tiền.
Để khiến chồng phải hối hận, cô đã lao chiếc xe máy từ trên cầu xuống sông, tạo hiện trường vụ tai nạn.
Sau khi làm tất cả những điều này, Jiang Moumou bỏ đi chơi với bạn bè.
Vì vụ việc không gây hậu quả nghiêm trọng, Jiang Moumou cũng đã nhận ra sai lầm của mình nên phía cảnh sát chỉ nghiêm khắc phê bình.
Tuy nhiên, nhiều người dùng mạng vẫn lên tiếng chỉ trích người phụ nữ. Hy vọng, sau lần này, người vợ trẻ sẽ nhận được bài học lớn.
Mẹ khóc nghẹn gặp con trai mất tích 18 năm trong hoàn cảnh trớ trêu
Suốt 18 năm mòn mỏi tìm con, đôi vợ chồng bất ngờ nhận được thông tin từ cảnh sát. Họ vượt hơn 2000km để đến gặp con nhưng đó là một cuộc gặp đầy nước mắt và xót xa.
" alt="Chồng không cho tiền mua sắm, vợ trẻ vứt xe ở rìa sông, mất tích 40 ngày" />Chồng không cho tiền mua sắm, vợ trẻ vứt xe ở rìa sông, mất tích 40 ngàyNhận định, soi kèo Central Coast Mariners vs Western United, 15h35 ngày 28/2: Lật ngược lịch sử
- Nhận định, soi kèo Pachuca vs Puebla, 08h00 ngày 27/2: Top 6 vẫy gọi
- Bảo tàng thịt nướng đầu tiên trên thế giới sắp mở cửa
- Cả phân khúc sedan cỡ D chỉ bán hơn 100 xe trong tháng 8
- Yadea ưu đãi giá xe máy điện tại Việt Nam
- Nhận định, soi kèo Al Arabi vs Al Nasr, 23h05 ngày 27/2: Niềm tin cửa trên
- VinaCapital: Nhà đầu tư nước ngoài sẽ quay lại thị trường chứng khoán
- Piaggio ra mắt cặp đôi scooter sport tại Indonesia
- Xã nghèo ở Bình Thuận nay không thiếu biệt thự
-
Soi kèo góc Liverpool vs Newcastle, 3h15 ngày 27/2
Hoàng Ngọc - 26/02/2025 09:21 Kèo phạt góc ...[详细]
-
Chồng lớn tiếng: ‘Ngoại tình mới thể hiện được bản lĩnh đàn ông’
Ảnh: Đức Liên
Chúng tôi yêu nhau, cưới vội khi cả hai chưa kịp tìm hiểu kỹ về nhau. Vừa kết hôn chưa được nửa năm, anh ta đã ngoại tình. Nhưng chuyện này tôi không hề hay biết.
Anh ta về nhà vẫn là người đàn ông chỉn chu, lo lắng đầy đủ về kinh tế cho gia đình. Chồng tôi là chủ một doanh nghiệp nên gia đình tôi chẳng thiếu thốn bất cứ thứ gì. Khi tôi sinh con gái đầu lòng được 8 tháng, mọi chuyện mới vỡ lở.
Anh ta là dân làm ăn vì vậy bạn không ít mà kẻ thù cũng nhiều. Vụ việc phơi bày cũng nhờ vào một trong số những người ghét, hận anh ta nhúng tay vào.
Đó là một ngày đi làm ở công ty, tôi nhận được những tin nhắn lạ từ một tài khoản Facecbook. Người này nói tôi “có mắt như mù”, chồng làm điều tệ hại sau lưng mà không biết.
Mặc dù không phản hồi tin nhắn đó nhưng tôi cũng bắt đầu nghi ngờ.
Ba hôm sau, tài khoản đó lại tiếp tục gửi đến cho tôi những hình ảnh chồng tôi và một người phụ nữ khác đang vui vẻ đi ăn ở một nhà hàng ở ngoại thành.
Tôi nhờ người âm thầm điều tra thì mới ngã ngửa ra rằng, chồng tôi ngoại tình đã lâu. Đau đớn hơn, anh ta không chỉ say mê một người mà cùng lúc quan hệ với ít nhất 3 cô khác nhau.
Các cô ấy là nhân viên công ty, bạn làm ăn thậm chí là sinh viên. Cô nào cũng trẻ, đẹp và phóng khoáng, cá tính. Đương nhiên chồng tôi không thể tiếc tiền với các người đẹp vây quanh anh.
Phát hiện chồng phản bội, tôi đau đớn vô cùng. Tôi về nhà làm ầm ĩ mọi chuyện rồi quyết tâm dọn đồ về nhà mẹ đẻ. Nhưng anh ta ra sức níu kéo, vỗ về.
Anh nói, dân làm ăn kinh doanh không thể không đi “ngoại giao” và rằng, những kẻ xấu đang cố dìm anh xuống. Nếu tôi kiên quyết bỏ đi, chúng lại càng được dịp hả hê. “Em không nên rơi vào bẫy mà chúng đang giăng ra hại anh”, chồng nói và hứa chấm dứt nên tôi mềm lòng.
Mười năm hôn nhân sau đó, chồng tôi vẫn tiếp tục phản bội vợ. Tuy nhiên, trước đây, anh ta lén lút thì càng về sau anh càng thản nhiên. Anh ta nói rằng, bạn bè của anh đều như vậy. Mười người đàn ông thì 9 người ngoại tình, 1 người còn lại là chưa bị phát hiện.
Thậm chí những lần trên bàn nhậu, bạn bè anh ta còn lấy tiêu chí “có bồ trẻ đẹp” ra để đánh giá, thách đố nhau. “Rượu và phụ nữ (ngoài vợ) là 2 thứ để thể hiện bản lĩnh phái mạnh”, chồng tôi hét vào mặt tôi như vậy trong một cơn say.
Những lần sau phát hiện, lòng tôi chai sạn, mệt mỏi, không còn đủ sức để đánh ghen.
Tôi dành thời gian đó để nuôi 2 con. Nếu ly hôn, cuộc sống các con tôi sẽ thiếu thốn hơn và cha mẹ tôi không bao giờ chấp nhận chuyện đứa con gái ông bà hi vọng, tin tưởng nhất lại bỏ chồng.
Nhưng không làm gì không có nghĩa là không đau đớn, tổn thương. Cách đây 3 năm, nước đã tràn ly, tôi đơn phương ra tòa ly hôn bởi chồng tôi dù cặp bồ nhưng không bao giờ muốn bỏ vợ.
Ba năm sau đó, chồng tôi làm ăn ngày càng thành đạt. Đương nhiên như chim sổ lồng, anh qua lại không biết bao nhiêu nhân tình. Tôi nghe nói, anh có đưa một người đàn bà anh yêu nhất về sinh sống tại căn nhà của chúng tôi. Họ không đăng ký kết hôn hay làm đám cưới nhưng anh rất yêu chiều cô ta.
Tuy nhiên, điều đó không còn ý nghĩa gì với tôi. Mẹ con tôi đã chuyển đến một căn hộ khác, chấm dứt cuộc hôn nhân 13 năm mà hơn 12 năm chồng ngoại tình.
Dù cuộc sống vất vả hơn nhưng lòng tôi thanh thản, không còn những nước mắt, tổn thương vì một người chồng không xứng đáng.
Bạn nghĩ sao về vấn đề ngoại tình? Hãy gửi cho chúng tôi ý kiến của bạn dưới phần bình luận, hoặc gửi bài viết về email: bandoisong@vietnamnet.vn. Trân trọng cảm ơn!" alt="Chồng lớn tiếng: ‘Ngoại tình mới thể hiện được bản lĩnh đàn ông’" /> ...[详细] -
Chuyện tình chàng trai Việt và cô gái Estonia: 'Chúng tôi là định mệnh'
Cuộc gặp định mệnh
8 năm trước, chuyến bay từ Việt Nam đưa chàng trai Trần Ngọc (SN 1987) sang Hong Kong (Trung Quốc) du học dưới dạng trao đổi sinh viên.
Giữa biển người, anh ấn tượng cô gái có phong cách cá tính với mái tóc nhuộm đỏ và cạo sát một bên thái dương.
Hai người lướt qua mà không biết rằng, từ đây định mệnh đã gắn kết họ với nhau.
Vợ chồng Trần Ngọc và Liisi nên duyên khi sang Trung Quốc du học. Cô gái đó là Liisi Mari (SN 1990), người Estonia. Họ không ngờ lại là bạn cùng lớp nhưng cả hai chỉ dừng lại ở màn giới thiệu tên tuổi. Một lần, trường có chuyến thăm quan bằng xe buýt. Trần Ngọc và Liisi vô tình ngồi cạnh nhau.
Cuộc nói chuyện đầy bỡ ngỡ chuyển sang thân thiết. Kết thúc chuyến đi, Liisi để quên áo khoác trên xe. Trần Ngọc thấy được nên cất giúp.
“Buổi tối hẹn hò đầu tiên, tôi đưa cô ấy chiếc áo khoác cũng là lúc tôi xác định sẽ yêu và lấy Liisi”, Trần Ngọc nhớ lại.
Anh Ngọc chia sẻ, Liisi được sinh ra trong gia đình nghệ thuật, 3 đời đều theo nghề họa sĩ. Bản thân cô cũng là họa sĩ tài năng.
Mặc dù sinh ra ở nền văn hóa Bắc Âu nhưng Liisi có tính cách khá giống với phụ nữ Á Đông. Anh Ngọc kể, cô khá kín đáo, hay e thẹn và tôn trọng giá trị gia đình.
Liisi đặc biệt bị thu hút bởi văn hóa truyền thống và tài áo dài Việt Nam. Cô nhiều lần tự vẽ những họa tiết trang trí trên giấy, hi vọng một ngày có thể đưa những họa tiết đó vào tà áo dài.
Hai tháng nhận lời yêu Ngọc, Liisi cùng bạn trai ra mắt bố mẹ anh. Tình cảm nồng hậu và sự gần gũi của bố mẹ Ngọc đã giúp cô xóa tan mọi khoảng cách. Những e dè ban đầu do khác biệt về văn hóa dần qua đi.
“Bà nấu cho tôi nhiều món ăn Việt Nam. Chúng rất ngon. Bà còn may tặng tôi bộ áo dài. Tôi nâng niu, giữ gìn món quà đến bây giờ”, Liisi nói.
Liisi dành nhiều thời gian để nghiên cứu văn hóa, con người và các phong tục, tập quán Việt Nam như một đam mê.
Ngay sau lần ra mắt gia đình bạn trai, cô cũng đưa Ngọc về quê nhà giới thiệu. Bà nội và bố mẹ cô tỏ ra yêu mến con rể tương lai. “Dù không biết tiếng nhưng tôi cảm thấy mình được chào đón”, Ngọc vui vẻ cho biết.
Liisi sinh ra và lớn lên ở Estonia nhưng có tình yêu đặc biệt với văn hóa Việt. Kết thúc thời gian học tập ở Hong Kong, cặp đôi ngậm ngùi tạm chia tay nhau. Khoảng cách địa lý xa xôi không làm tình cảm của đôi trẻ nhạt bớt mà ngày càng đậm sâu.
“Chúng tôi trò chuyện qua mạng xã hội mỗi ngày, nhờ vậy khoảng cách địa lý không còn là trở ngại”, Ngọc nói tiếp.
Năm 2014, Liisi sang Việt Nam thăm bạn trai. Lần này, Ngọc lên hế hoạch cầu hôn, để giữ cô mãi bên mình.
“Tôi bí mật chuẩn bị lễ cầu hôn thật lãng mạn và bất ngờ cho Liisi”, chàng trai sinh năm 1987 kể.
Tối đó, anh đưa Liisi đến nhà bạn chơi, nói là ăn tiệc. Thực chất, anh và người bạn đã trang trí bối cảnh xong xuôi.
Trong không gian lãng mạn, anh hát tặng Liisi một bài hát nước ngoài. Giữa những ngọn nến được xếp hình trái tim, anh thổ lộ tâm tư của mình và cầu hôn cô ấy.
Liisi yêu tà áo dài Việt Nam. Bất cứ dịp nào quan trọng, cô đều diện trang phục này một cách tự hào. Cuộc sống làm dâu của cô gái ngoại quốc
Mặc dù đã kết hôn nhưng vì nhiều lý do nên Trần Ngọc và Liisi chưa tổ chức đám cưới. Vợ chồng Ngọc sinh sống chủ yếu ở Thành phố Hồ Chí Minh. Mỗi năm Ngọc đưa vợ về Estonia nghỉ ngơi vài tháng.
"Thành phố Hồ Chí Minh giao thông khác xa với Estonia. Liisi cần thời gian để thích nghi", anh Ngọc bộc bạch.
Hai vợ chồng đã kết hôn nhưng chưa tổ chức đám cưới. Ngoài căn nhà ở Thành phố Hồ Chí Minh, họ cũng xây được căn nhà gỗ xinh xắn ở quê hương của Liisi.
Chia sẻ về cuộc sống hôn nhân, Ngọc nói: “Liisi không phải “chuyên gia” làm vợ nhưng cô ấy luôn hướng về gia đình. Khi có sự kiện, Liisi thường tổ chức ăn mừng. Vợ tôi cũng khéo léo xây dựng mối quan hệ với hai bên gia đình thật hài hòa. Tôi thấy vợ khá già dặn so với tuổi”, Ngọc nói tiếp.
Theo lời Ngọc, vợ chồng anh cũng có nhiều khác biệt về văn hóa, đôi khi có những mâu thuẫn nho nhỏ nhưng họ đã cố gắng bỏ qua cái tôi để xây dựng tổ ấm: “Gia đình Liisi làm về nghệ thuật nên họ yêu cái đẹp, thích màu mè.
Đồ vật gì, dù nhỏ nhất cũng phải mang tính thẩm mỹ. Gia đình tôi lại trái ngược hoàn toàn, càng đơn giản càng tốt. Chúng tôi chấp nhận mọi khác biệt đó và cùng thích ứng với nửa kia”.
Vợ chồng Ngọc đang cùng xây dựng sự nghiệp và đạt được nhiều thành công. Tám năm bên nhau, tình cảm của vợ chồng Trần Ngọc Liisi ngày thêm khăng khít, cùng xây dựng sự nghiệp. Mỗi khi rảnh rỗi, họ đi du lịch, khám phá những vùng đất mới.
Đến nay, họ đã đặt chân qua 7 nước. Thời gian tới, hai vợ chồng có kế hoạch thăm Nhật Bản và Hy Lạp.
“Chuyện tình yêu của tôi và vợ giống như là duyên phận”, Ngọc nhấn mạnh.
Liisi thích các món ăn Việt như bún mọc, phở, hủ tiếu... Lúc nghỉ ngơi, Liisi rất thích viết thư tay cho chồng. Đây là cách cô ghi nhớ và trân quý những khoảnh khắc đã qua trong cuộc sống.
Trong một lá thư, cô đã viết về những điều tuyệt vời trong cuộc sống hôn nhân:
“Điều thứ nhất: Chúng mình đã có mái ấm dễ thương ở Việt Nam.
Điều thứ hai: Chúng mình đã xây dựng được ngôi nhà ở quê hương em.
Điều thứ ba: Chúng mình xa nhau, sống ở hai đất nước trong một khoảng thời gian nhưng tình yêu vẫn vẹn nguyên.
Điều thứ tư: Chúng mình đã kết hôn những vẫn còn kế hoạch về một đám cướitrong tương lai...
Em biết ơn vì mình vẫn khỏe mạnh và có một tình yêu thật đẹp với anh. Hãy nhớ rằng, tình yêu mãi ở trong tim hai chúng ta”.
Anh Ngọc tâm sự, ước nguyện lớn nhất của anh là tổ chức hôn lễ thật ấm áp cho vợ trong thời gian sắp tới ở Estonia.
"Ngày cưới, tôi sẽ đưa bố mẹ ở Việt Nam sang. Vợ chồng tôi chưa có em bé, 5 năm nữa khi sự nghiệp ổn định, cả hai mới sinh con", Ngọc nói.
Đám cưới đặc biệt của vợ chồng Hà Nội sau 50 năm chung sống
Ngày trẻ, đám cưới của vợ chồng ông Lĩnh tổ chức vội vã trong bối cảnh chiến tranh. 50 năm sau, ông dành tặng vợ một đám cưới đặc biệt.
" alt="Chuyện tình chàng trai Việt và cô gái Estonia: 'Chúng tôi là định mệnh'" /> ...[详细] -
Nam Cực đang trở thành điểm nóng du lịch thế nào
250 hành khách trên tàu chạy ra ban công và nghiêng người qua mạn tàu để xem chuyện gì đang xảy ra. Nhưng đây không phải cảnh chen chúc như tàu Titanic để xuống xuồng cứu sinh. Thay vào đó, hành khách bắt đầu xuống cầu thang, đi bộ trên băng.
Cú đâm không phải tai nạn mà là một trong những trải nghiệm được lên kế hoạch từ trước. Để thêm hoàn hảo, nhà tàu đã cho kê sẵn một chiếc bàn xếp đầy ly sâm panh nhằm chúc mừng sự xuất hiện của các hành khách ở Nam Cực.
" alt="Nam Cực đang trở thành điểm nóng du lịch thế nào" /> ...[详细] -
Siêu máy tính dự đoán Atalanta vs Venezia, 21h00 ngày 1/3
Pha lê - 28/02/2025 18:12 Máy tính dự đoán ...[详细]
-
Kết buồn 'vua ngựa' Năm Gò Công: Cùng chiến mã sống rìa nghĩa trang Sài Gòn
Bỏ học, đục cửa, khoét tường… theo đuôi ngựa
Cách đây ít năm, khi đến nghĩa trang Bình Hưng Hòa (phường Bình Hưng Hòa A, quận Bình Tân, TP.HCM), người ta vẫn thấy bóng dáng những ngựa đua lực lưỡng lấp ló sau các dãy mộ san sát nhau.
Ngày còn sống, “vua ngựa” Năm Gò Công ngậm ngùi “lùa” bầy “chiến mã” vào góc nghĩa trang chờ trường đua Phú Thọ mở cửa trở lại. Ảnh: Nguyễn Sơn Thời điểm ấy, mỗi buổi sáng, người dân sống bên rìa nghĩa trang vẫn nghe thấy tiếng ngựa hí vang trời. Chúng là đàn “chiến mã” tạo nên tên tuổi của ông “vua ngựa đua” Năm Gò Công.
Bây giờ, những thanh âm ấy trở thành ký ức và niềm khắc khoải của anh Nguyễn Phước Danh (con trai ông Năm Gò Công). Anh Danh cho biết, cha anh tên thật là Nguyễn Văn Tường, người gốc Gò Công, tỉnh Tiền Giang, vừa mới mất cách đây không lâu.
Ông Tường có hơn 70 năm kinh nghiệm nuôi, huấn luyện và cung cấp ngựa cho trường đua Phú Thọ. Ông nuôi, huấn luyện loài động vật này từ khi còn là một cậu bé “ăn chưa no lo chưa tới”.
Ông mê ngựa đến nỗi từng bỏ học, đục cửa, khoét tường trốn ra khỏi nhà chỉ để được đi theo đuôi con ngựa của người đánh xe ngựa thồ. Lớn hơn một chút, ông cãi cha mẹ, từ chối học nghề bác sĩ để ở nhà nuôi ngựa.
Trải qua nhiều thăng trầm, năm 1989, khi trường đua Phú Thọ (TP.HCM) hoạt động trở lại, ông quyết định mở lò luyện ngựa đua và sớm trở thành ông vua không ngai trong nghề.
Nương náu trong nghĩa trang, bầy ngựa hay sống tạm bợ trong những chiếc chuồng rách nát. Ảnh: Nguyễn Sơn Cho đến nay, nhắc đến vua ngựa Năm Gò Công, những ai từng đam mê môn thể thao đua ngựa đều ngả mũ kính phục. Giới trong nghề nhận định, ngựa của Năm Gò Công không chỉ đẹp mã mà còn có sức bền, sức rướn, dẻo dai khác lạ. Ông có thể nhận biết một con ngựa hay ngay từ khi chúng mới lọt lòng.
Đặc biệt, ông có bài thuốc bí truyền giúp ngựa đua vượt qua những chấn thương, bệnh tật để có sức bền khó ngờ.
Thời hoàng kim của mình, ông sở hữu hơn 30 “chiến mã” luôn giật giải cao mỗi khi tung vó trên đường đua như: Hồng Yến 1, Hồng Yến 2, Triệu Hồng Ngọc, Triệu Yến Linh… Tuy nhiên, khi trường đua đóng cửa, những “chiến mã” từng là ánh hào quang của ông bỗng chốc trở thành gánh nặng.
Ngựa không được đua, ông không có tiền để nuôi. Nghề hay hết thời, ông ngậm ngùi thuê mấy công đất ở góc nghĩa trang Bình Hưng Hòa làm nơi chăm ngựa.
Nghề nuôi ngựa đua lụi tàn
Dẫn phóng viên đi xem con ngựa cuối cùng còn sót lại nơi từng là “đại bản doanh” của những “chiến mã”, anh Danh nói: “Cha tôi quý ngựa và mê nghề lắm. Khi trường đua đóng cửa, ông buồn vô cùng. Thời điểm đó, nhiều lò luyện ngựa bán ngựa, treo cương bỏ nghề. Riêng cha tôi thà bán nhà, bán đất chứ không chịu bán ngựa”.
Anh Danh, con trai “vua ngựa đua” day đứt khi phải bán đàn ngựa, bỏ nghề luyện ngựa đua. Ảnh: Nguyễn Sơn. “Thiếu kinh phí chăm sóc bầy ngựa, ông thuê đất, đóng chuồng tạm bợ tại góc nghĩa trang Bình Hưng Hòa. Hằng ngày, ông ở đây cùng bầy ngựa và nuôi hy vọng một ngày nào đó trường đua sẽ mở cửa trở lại”, anh Danh cho biết.
Thế nhưng, đến tận những ngày cuối đời, điều ông Năm Gò Công mong mỏi vẫn không thành hiện thực, trường đua chưa được mở lại. Không thể đợi thêm, ông ôm theo niềm tiếc nuối nghề hay lụi tàn về cõi vĩnh hằng.
Anh Danh nói, nuôi một con ngựa thường đã khó, chăm sóc, huấn luyện một con ngựa đua còn khó và tốn kém bội phần. Cơm áo gạo tiền, ngựa đua không còn đất dụng võ, các con ông bán dần đàn ngựa để trang trải cuộc sống.
Những chuồng trại nuôi ngựa khi xưa giờ trở thành chỗ nuôi dê, nhốt gà. Anh Danh tâm sự, cuộc sống khó khăn, dù rất xót xa nhưng anh và các anh em của mình đành buông bỏ nghề nuôi ngựa đua.
Anh vẫn sống bám rìa nghĩa trang nhưng không còn chăm ngựa nữa. Anh chuyển sang nuôi gà, nuôi dê để phù hợp với thời thế.
Cố với tay để vuốt ve đầu con ngựa đã lộ vẻ già yếu, anh Danh cười buồn, nói: “Đây là con ngựa cuối cùng ở đây. Nó tên Triệu Yến Linh, từng là con ngựa nổi tiếng, đua thắng nhiều giải. Nó già yếu rồi”.
“Vì đua quá sức nên gây giờ chân nó phù lên. Vài hôm nữa, nó cũng không còn ở đây. Người ta gửi tiền mua nó rồi, tôi chỉ đang chăm giúp lúc họ chưa đến bắt thôi. Từ nay, ở đây không còn ngựa đua nữa”, anh Danh lộ rõ sự tiếc nuối.
Như để tìm lại thêm chút ký ức về thời hoàng kim của cái nghề nuôi ngựa đua của gia đình, anh chỉ tay về phía dãy nhà tạm bợ, xập xệ bên rìa nghĩa trang. Anh nói: “Trước đây, nhà tôi nuôi ngựa dọc theo dãy nhà này cho đến hết phần đất nghĩa trang. Giờ thì hết rồi”.
Hết thời, những chuồng ngựa giờ trở thành nơi thả gà, nhốt dê. Ảnh: Nguyễn Sơn Nói xong, anh thở dài và phân trần, ai cũng tiếc và buồn khi phải bán đi bầy ngựa, bỏ luôn cái nghề đã đem lại danh tiếng cho gia đình.
Thế nhưng, là ngựa đua mà không được đua thì khác gì làm tướng không được đánh trận. Nuôi chỉ khiến ngựa cuồng chân, thêm gánh nặng kinh tế nên con cái ông Năm Gò Công cắn răng bán lần hồi những con ngựa tốt.
“Vào thế phải bán nhưng chúng tôi không bán ngựa thịt mà bán cho các khu du lịch, đoàn làm phim… Như thế, chúng tôi cảm thấy đỡ xót xa phần nào. Dù vậy, giá ngựa vẫn rẻ lắm. Hết thời, ngựa đua, ngựa kéo, ngựa thịt cũng như nhau mà thôi”, anh Danh chua chát nói.
Ông Phạm Văn Thành, cán bộ phòng Kinh tế - Môi trường phường Bình Hưng Hòa, quận Bình Tân, TP.HCM cho biết: “Đã rất lâu phường không còn hộ nào nuôi ngựa. Số ngựa được nuôi trong nghĩa trang Bình Hưng Hòa cũng không còn. Trước đó và bây giờ, phường cũng không nghe người dân phản ánh việc người dân nuôi ngựa trong nghĩa trang gây ảnh hưởng đến vệ sinh, cảnh quan môi trường”.
Cụ ông 95 tuổi hoàn thành mục tiêu đạp xe 100.000 dặm
Cụ Bob Mettauerđược cả nước Mỹ biết đến với biệt danh: Bicycle Bob (tạm dịch là cụ già Bob chuyên đạp xe đạp). Ở tuổi 95, cụ đã hoàn thành mục tiêu đạp xe 100.000 dặm của mình.
" alt="Kết buồn 'vua ngựa' Năm Gò Công: Cùng chiến mã sống rìa nghĩa trang Sài Gòn" /> ...[详细] -
Người phụ nữ kéo cờ trong ngày Quốc khánh 2/9/1945 qua đời
Giáo sư Dương Thị Thoa hay còn gọi là Lê Thi (SN 1926), nguyên Viện trưởng Viện Triết học Việt Nam (Ủy ban Khoa học xã hội - Nhân văn Quốc gia).
Ít ai biết, bà là người kéo lá cờ đỏ sao vàng tại quảng trường Ba Đình (Hà Nội) trong ngày 2/9/1945.
Ông Dương Tự Minh - em trai Giáo sư Dương Thị Thoa thông tin, bà vừa qua đời tại nhà riêng 62 Ngô Quyền (Hàng Bài, Hoàn Kiếm, Hà Nội) vào ngày 28/8, hưởng thọ 95 tuổi.
Anh Lê Minh Quốc - con trai cả Giáo sư Thoa đã thay mặt gia đình thông báo tin buồn này đến bạn bè, người thân và các cơ quan đoàn thể.
Đám tang Giáo sư Dương Thị Thoa được tổ chức tại Nhà tang lễ Bộ Quốc Phòng - số 5 Trần Thánh Tông (Hà Nội) từ 9h30 đến 10h45 thứ Ba ngày 1/9/2020. Sau đó thi hài bà được điện táng tại Đài hóa thân Hoàn Vũ (Văn Điển, Hà Nội) và đưa về an táng tại nghĩa trang xã Phú Minh (Sóc Sơn, Hà Nội).
Giáo sư Dương Thị Thoa thời trẻ. Giáo sư Dương Thị Thoa sinh ra trong gia đình trí thức. Cha của bà là Liệt sĩ/Giáo sư Dương Quảng Hàm - một trí thức nổi tiếng, thầy dạy Văn học và Lịch sử ở trường Bưởi.
Thời trẻ, bà theo học tại trường nữ sinh Đồng Khánh (nay là trường Trưng Vương).
Năm 1942, bà cùng một số người bạn cùng chí hướng cầm trong tay tờ báo “Cứu quốc”. Từ đây, lý tưởng cách mạng được nhen nhóm trong bà - khi ấy mới là cô gái đôi mươi.
Đại gia đình Giáo sư Dương Quảng Hàm. Vợ chồng Giáo sư Dương Quảng Hàm từng mong muốn con theo nghề giáo, nối nghiệp gia đình. Tuy nhiên, bà trốn nhà, tham gia hoạt động cách mạng tiền khởi nghĩa. Hơn một tháng sau, Giáo sư Dương Thị Thoa mới về nhà báo cáo cha mẹ việc mình tham gia hoạt động cách mạng.
Năm 1945, bà hoạt động bí mật trong Hội Phụ nữ Cứu quốc với bí danh Lê Thi.
Sinh thời, Giáo sư Dương Thị Thoa từng giải thích, bà thích họ Lê của vua Lê Lợi nên tự lấy họ Lê đặt cho mình, còn Thi là tên người bạn thân của bà.
Ông Dương Tự Minh - em trai Giáo sư Dương Thị Thoa kể về chuyện chị gái vinh dự được kéo lá cờ đỏ sao vàng trong ngày Bác Hồ đọc bản Tuyên ngôn độc lập 2/9/1945.
Theo lời ông, năm đó, Giáo sư Dương Thị Thoa trong đoàn Phụ nữ Cứu quốc hòa vào hàng vạn người dân, kéo về quảng trường Ba Đình dự lễ mít tinh khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.
Khi Bác Hồ chuẩn bị bước lên lễ đài, một đồng chí cán bộ tìm đến Đoàn Phụ nữ Cứu quốc và đề nghị Đoàn cử 1 người lên kéo cờ. Mọi người bất ngờ đồng thanh hô to “Lê Thi lên đi, Lê Thi lên đi”.
Giáo sư Dương Thị Thoa đĩnh đạc tiến về phía lá cờ, lúc đó có một cô gái Tày đứng đợi sẵn. Mặc dù hơi run nhưng bà cũng kịp phân công công việc: "Chị nâng cờ, để em kéo cờ nhé".
Mấy chục năm sau, Giáo sư Dương Thị Thoa mới biết, người cùng kéo cờ với mình là bà Đàm Thị Loan - vợ đại tướng Hoàng Văn Thái.
Giáo sư Dương Thị Thoa (ảnh do nghệ sĩ nhiếp ảnh Nguyễn Tấn Vinh chụp cách đây 4 năm). Hai người phụ nữ trong tà áo dài, đôi mắt tràn đầy hạnh phúc từ từ kéo lá cờ trong tiếng nhạc Tiến quân ca ngân vang.
Tiếng nhạc kết thúc cũng là lúc Bác Hồ bắt đầu đọc bản Tuyên ngôn Độc lập và lá cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới trong ánh nắng rực rỡ.
Cũng trong năm 1945, Giáo sư Dương thị Thoa cùng Đoàn Phụ nữ Cứu quốc đi khắp nơi quyên góp gạo và nhu yếu phẩm phân phát cho người nghèo, dạy chữ quốc ngữ cho công nhân.
Khi cuộc kháng chiến toàn quốc nổ ra vào năm 1946, bà tham gia vào đội cảm tử quân thuộc Trung đoàn Thủ đô, chiến đấu 60 ngày đêm bảo vệ Hà Nội.
Sau đó bà rút khỏi nội thành, lên chiến khu Việt Bắc làm cán bộ phụ nữ. Mặc dù là con gái Hà Nội, được cha mẹ cưng chiều từ nhỏ nhưng Giáo sư Dương Thị Thoa vẫn chịu đựng được đói khổ, mặc bộ quần áo nâu trèo đèo, lội suối làm công tác dân vận.
Năm 1950, bà về Hà Nội hoạt động bí mật. Năm 1957 bà đi học lớp chính trị cao cấp đầu tiên tại Trường Nguyễn Ái Quốc rồi được giữ lại trường làm cán bộ giảng dạy và nghiên cứu. Bà làm Viện trưởng Viện Triết học nhiều năm trước khi về hưu.
Bà Dương Thị Thoa còn bảo vệ thành công nhiều đề tài khoa học về bình đẳng giới. Tổ chức các chương trình thu hút được đông đảo phụ nữ tham gia. Bà vinh dự được trao tặng Huân chương Lao động hạng Nhất và Huân chương Độc lập hạng Ba.
Về cuộc sống riêng, chồng bà là ông Lê Hồng Hà. Hai người từng có duyên chạm mặt trong ngày 2/9/1945. Khi đó, ông Hà là người vác súng, đứng bảo vệ dưới chân cột cờ. Thế nhưng, mãi sau này họ mới gặp gỡ, nảy sinh tình cảm và xây dựng mái ấm riêng.
Cuộc hôn nhân của bà chủ buôn vải và hiệu trưởng trường Bưởi
Đến với nhau nhờ mai mối nhưng vợ chồng giáo sư Dương Quảng Hàm đã có cuộc hôn nhân đầy hạnh phúc.
" alt="Người phụ nữ kéo cờ trong ngày Quốc khánh 2/9/1945 qua đời" /> ...[详细] -
Niềm đam mê hiến máu của anh thợ hồ ở Quảng Trị
Anh là Nguyễn Đức Hòa (SN 1984) trú tại khu phố 1, phường 3, TP Đông Hà, Quảng Trị.
Rất dễ nhận thấy ở anh Hòa là sự chân thành, nhiệt tình và giàu lòng trắc ẩn. Ngoài ra, anh còn khiến nhiều người khi tiếp xúc phải bất ngờ bởi những điều đặc biệt.
Anh Nguyễn Đức Hòa trong một lần hiến máu tình nguyện. Anh Hòa năm nay 36 tuổi nhưng đã 43 lần hiến máu và tiểu cầu.
Mặc dù công việc chính là thợ hồ, hàng ngày lao động nặng nhọc, môi trường khắc nghiệt, nhưng 14 năm qua, hầu như anh không bỏ sót một lần hiến máu nào.
Anh Hòa kể, khoảng năm 17 tuổi, vì gia cảnh khó khăn nên anh quyết định nghỉ học. Anh đi làm thợ phụ, thợ hồ ở các công trình cho người quen. Sau vài năm, anh trở thành một thợ hồ thành thạo.
Bây giờ, anh đã có 20 năm tuổi nghề. Ngày nắng cũng như ngày mưa, anh vẫn luôn bận bịu. Anh Hòa chia sẻ: “Như một thói quen, sáng mình đi làm, tối về chấm công, ngày nào cũng như vậy cả. Công việc mình làm mấy chục năm nay nên cũng quen, không thấy vất vả”.
43 lần hiến máu tình nguyện
Anh Hòa vẫn nhớ như in lần hiến máu đầu tiên của mình. Đó là năm 2006, tình cờ anh đang dự hội thảo ở bệnh viện TP Đông Hà thì nghe loa phát thanh thông báo có một sản phụ đang nguy kịch, cần máu gấp. Không do dự, anh cùng một vài người đăng kí được hiến máu cứu bệnh nhân.
Anh Hòa đang hiến tiểu cầu cho một trường hợp nguy kịch. “Lần đầu tiên đi hiến máu khẩn cấp nên tôi rất hồi hộp, tim đập liên hồi. Tôi cũng lo cho tính mạng của người bệnh đang điều trị ở bệnh viện lúc đó nữa. Đến khi bác sĩ nói sản phụ đã ổn tôi mới thấy nhẹ người”, anh Hòa bộc bạch.
Từ đó đến nay, trung bình mỗi năm anh Hòa hiến máu từ 2 đến 3 lần, chưa kể, hễ có các ca bệnh nguy kịch cần máu, anh không ngần ngại đi ngay.
Anh tâm sự, ở trong những hoàn cảnh gấp rút như vậy, lại nhìn thấy những ánh mắt buồn lo đến bất lực của người nhà bệnh nhân, chắc chắn ai cũng sẽ làm như anh.
Anh Hòa (thứ 2 từ phải sang) cùng đồng đội tham gia các hoạt động nhân ái. "Sau khi hiến máu, tôi cứ ngồi đợi trong bồn chồn xen lẫn hi vọng chỉ vài tiếng nữa thôi, sẽ được chứng kiến niềm vui gia đình người bệnh sum họp. Cảm giác đó rất khó để diễn tả", anh chia sẻ.
Năm 2016, anh Hòa được ra Hà Nội dự lễ tôn vinh người hiến máu tiêu biểu Việt Nam. Lần đó, anh được gặp gỡ với nhiều người, anh nhận ra số lần hiến máu tình nguyện của mình quá ít so với những người khác. Thậm chí có những người lớn tuổi hơn, họ đáng tuổi là cô, bác của anh nhưng đã hiến đến 50, 60 lần…
Sau lần đó, anh có thêm nhiều bạn bè ở khắp các tỉnh, thành.
Công việc thợ hồ hàng ngày của anh Hòa (người không đội mũ). Mọi người quan tâm hỏi anh làm sao có thể duy trì được việc hiến máu suốt 14 năm trong khi anh làm công việc nặng nhọc như vậy. Anh trả lời: “Không hiểu sao cứ nhìn thấy những người bệnh là tôi lại thấy thương và đồng cảm.
Được sinh ra trên đời này là một niềm may mắn nên tôi luôn cố gắng làm những việc có ý nghĩa cho mọi người. Thấy người khác vui, tôi cũng rất thoải mái”.
Ông Nguyễn Xuân Dương, Chủ nhiệm CLB Hiến máu tình nguyện tỉnh Quảng Trị cho biết, anh Hòa tham gia CLB từ lúc CLB mới thành lập (năm 2009) cho đến nay. Anh Hòa được nhiều người cảm mến vì sự nhiệt tình và tính bộc trực. Có những hôm anh Hòa đi làm rồi nhưng khi có người cần hiến máu gấp thì anh nghỉ làm, tức tốc chạy về để hiến máu cứu người ngay.
Cô gái Quảng Trị vẽ tranh về lực lượng chống dịch ở Đà Nẵng
Nhìn hình ảnh các y bác sĩ, lực lượng công an, bộ đội... ở Đà Nẵng ngày đêm chống dịch, Minh Anh phác họa để gửi lời cảm ơn và động viên họ.
" alt="Niềm đam mê hiến máu của anh thợ hồ ở Quảng Trị" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Qatar SC vs Umm Salal, 22h59 ngày 28/2: Cắt đuôi đối thủ
Pha lê - 28/02/2025 11:51 Nhận định bóng đá g ...[详细]
-
Cô gái miền Tây khổ vì chiều cao 2m, không có bạn chơi cùng
Con đường nhỏ ở ấp Ngãi Thuận, xã Ngãi Hùng, huyện Tiểu Cần, Trà Vinh mùa này khá mát mẻ. Hàng dừa hai bên lộ trái sum suê.
Chúng tôi được lãnh đạo UBND xã Ngãi Hùng đưa tới nhà bà Trần Thị Nga (60 tuổi), người có con gái sở hữu chiều cao 2m.
Con gái của bà Nga là Nguyễn Thị Thanh Hoa (25 tuổi). Chiều cao vượt trội của Hoa gây ấn tượng mạnh với những ai lần đầu gặp mặt.
Bà Nga và con gái cao 2m. Bà Nga cho biết, Hoa là đứa con duy nhất của mình. Lúc mang thai Hoa, do gia đình khó khăn nên không có điều kiện đi khám thai.
“Lúc sinh ra nó chỉ 1,8kg. Nhưng nó dài khác thường. Bác sĩ bảo nó bị bệnh bẩm sinh, kêu tôi ráng nuôi con. Thương con nên vợ chồng tôi cũng ráng làm thuê, làm mướn để nuôi”, bà Nga nói và cho biết, vợ chồng bà đều cao chưa tới 1m7.
Bà Nga nói, từ nhỏ con gái mình đã có chiều cao vượt trội. Theo lời bà Nga, 4 tuổi Hoa mới biết nói, còn chiều cao thì vượt trội bạn bè cùng trang lứa. Hoa cũng được gia đình cho đi học. Nhưng vì đau bệnh triền miên, đôi mắt nhìn không rõ chữ nên học đến lớp 5 thì Hoa nghỉ, ở nhà phụ cha mẹ làm việc nhà.
“Hồi nhỏ đi học, mấy bạn chọc em là người “khổng lồ” nên em tủi thân, buồn lắm”, Hoa lí nhí tâm sự.
Theo Hoa, chiều cao chính là nỗi bất hạnh đối với cô, khiến cô từ nhỏ đến giờ không có bạn bè. “Em chỉ chơi chung với chị em bà con xung quanh nhà chứ không có bạn bè. Em cũng chỉ ở nhà, chưa đi đâu xa”, Hoa tâm sự.
Hoa nói, từ nhỏ đã bị bạn bè trêu chọc vì chiều cao "khủng" của mình. Do chiều cao vượt trội nên quần áo của Hoa, bà Nga phải ra chợ mua vải về cho thợ may.
“Quần áo may sẵn ngoài chợ không bộ nào nó mặc vừa. Dép nó mang cũng phải là dép của đàn ông mới vừa”, bà Nga nói.
Cách đây hơn 2 năm, chồng bà Nga qua đời sau cơn bạo bệnh nên một mình bà gồng gánh nuôi con.
Hàng ngày, hai mẹ con bà tước cọng lá dừa để bán cho người làm chổi. “Mỗi ký cọng lá dừa khô tước ra bán được 3.000 đồng, cọng ướt bán được 7.000 đồng/kg. Hai mẹ con tước từ sáng đến chiều cũng chỉ được 10.000 đồng tiền công”, bà nói.
Hiện tại, cuộc sống của hai mẹ con bà nhờ vào tiền trợ cấp hàng tháng của nhà nước.
Hàng ngày, hai mẹ con bà Nga tước cọng lá dừa bán kiếm tiền. Bà Nga nói, đôi khi bà cũng cảm thấy tủi thân: "Con nhà hàng xóm lớn lên đều có vợ, có chồng. Mình có đứa con duy nhất, lại là con gái nhưng nó không được bình thường như con người ta. Nó cao như người “khổng lồ”, đầu óc lại khù khờ. Bù lại nó rất hiếu thảo với tôi. Khi “trái gió trở trời” tôi bị đau bệnh thì nó chăm sóc. Giờ hai mẹ con đùm bọc nhau mà sống, chỉ sợ sau này tôi chết không ai lo cho nó... ”.
Còn Hoa vốn mang nhiều bất hạnh nên ước muốn cũng thật đơn giản: “Em chỉ ước mình có sức khoẻ, không bệnh tật để không tạo gánh nặng cho mẹ. Cũng như hàng ngày phụ mẹ tước lá dừa bán, kiếm sống”.
Phó Chủ tịch UBND xã Ngãi Hùng - ông Trương Văn Vĩnh cho biết, gia đình bà Nga thuộc diện khó khăn. Chính quyền địa phương thường xuyên vận động mạnh thường quân hỗ trợ gia đình bà.
Riêng đối với Hoa, hàng tháng đều được nhận tiền trợ cấp đối với người khuyết tật nặng là 405.000 đồng.
Gia đình 3 thế hệ có 24 ngón tay, chân ở miền Tây
Trong một gia đình 3 thế hệ ở miền Tây, có nhiều người sở hữu đến 24 ngón tay, chân.
" alt="Cô gái miền Tây khổ vì chiều cao 2m, không có bạn chơi cùng" /> ...[详细]
Nhận định, soi kèo Al Arabi vs Al Nasr, 23h05 ngày 27/2: Niềm tin cửa trên
Ông lão Hà Nội 14 năm nhặt rác, tái chế thành vật hữu ích
Mười bốn năm nay, ông Nguyễn Hồng Lĩnh (SN 1946, Nam Từ Liêm, Hà Nội) dành thời gian để tái chế rác thải thành đồ vật mới.
Nhiều người thấy ông hay đi thu gom đồ gia dụng cũ, hỏng về đều cười chê nhưng khi bước vào nhà, nhìn thấy chúng được sửa chữa thành vật hữu ích đã rất bất ngờ.
Tái chế rác thải
Ông Lĩnh từng công tác trong lĩnh vực lâm nghiệp, không được học qua bất kỳ một trường lớp nào về cơ khí hay chế tạo.
Từ ngày về hưu, địa phương nhiều lần mời ông tham gia công tác xã hội, đoàn thể. Tuy vậy, ông đều từ chối.
“Cả đời tôi cống hiến cho công việc nhà nước, nay về hưu tôi muốn được làm việc mình đam mê và dành thời gian cho gia đình”, ông Lĩnh nói.
'Xưởng' tái chế rác thải của ông Lĩnh đặt ngoài ban công chật hẹp. Ông thường tái chế đồ gia dụng cũ, hỏng thành những chiếc bàn, ghế mới. Gần đây, người đàn ông này còn tự làm chiếc ăng ten thu phát sóng, bắt được nhiều kênh truyền hình với độ nét cao.
“Nhà tôi dùng 2 tivi, 1 tivi dùng cáp VTV (truyền hình trả phí) để trong phòng ngủ. Một tivi dùng ăng ten tôi làm (thu truyền hình miễn phí) đặt tại phòng khách”, ông nói.
Chiếc ăng ten này, ông chế tạo trong 5 tiếng. Nguyên liệu từ cây treo quần áo bằng inox, người ta bỏ ra ngoài nhà rác.
Tivi sử dụng ăng ten do ông tự chế tạo. Ông Lĩnh mang về cắt gọt theo tỉ lệ đã tính toán rồi dùng gỗ nối chúng thành ăng ten vô tuyến.
“Tôi định dùng máy khoan nhưng thanh inox tròn, khó thao tác. Cuối cùng tôi tự đục lỗ và bắt ốc vít vào”, ông Lĩnh chia sẻ.
Ăng ten vô tuyến được đặt ngoài ban công. Ngoài ăng ten, ông Lĩnh còn chế tác một chiếc đèn tích hợp sạc điện thoại, cục phát wifi, nhiệt kế, ống cắm bút.
Đèn bàn tích hợp nhiều công năng được ông làm trong 4 năm. Theo ông Lĩnh, chiếc đèn tích hợp này giúp bàn làm việc ngăn nắp hơn, hạn chế thất lạc đồ.
Món đồ tái chế ông Lĩnh tâm đắc nhất, có lẽ phải kể đến chiếc xích đu bằng gỗ kê ở phòng khách.
Ông tiết lộ, nguyên liệu chính để làm xích đu là chiếc giường cũ nhà con gái. Khi con gái dọn nhà, thay đồ đạc mới, ông thấy giường tuy cũ nhưng gỗ còn chắc chắn nên mang về.
Xích đu từ giường cũ. Nhiều ngày suy nghĩ, ông nảy ra ý tưởng làm chiếc xích đu, để các cháu có chỗ chơi. Ban đầu, ông vẽ chiếc xích đu theo trí tưởng tượng của mình.
Sau đó, ông lựa từng món đồ cũ để làm. Hai tấm gỗ to, ông làm ghế và tựa lưng. Bốn thanh giường ông làm cột chống. Tay vịn được lấy từ ghế xoay văn phòng. Thứ duy nhất ông mua là đôi dây xích đu bằng thép.
Chiếc xích đu đầu tiên được đặt cố định một chỗ. Sau này ông cải tiến thêm bánh xe để tiện di chuyển trong nhà.
Một vật dụng đặc biệt, hữu ích với người cao tuổi như ông Lĩnh là xe kéo thùng nước làm từ vali kéo.
“Chiếc vali kéo bị vứt ngoài nhà rác, tôi mang về, bỏ phần va li, giữ lại tay kéo và bánh xe. Tiếp đó, tôi dùng gỗ và nhôm đóng thành bệ đỡ, gắn tay kéo vào. Mỗi lần lau nhà, tôi đặt thùng nước lên và kéo đi, không tốn sức”, ông Lĩnh nói.
Dụng cụ đẩy thùng nước lau nhà. Người đàn ông 74 tuổi cho biết, ông lượm rác về tái chế vì muốn tiết kiệm, góp phần giảm thiểu rác thải ra môi trường.
"Mỗi món đồ, tôi làm từ vài tiếng đến vài ngày, dài nhất là 4 năm. Tùy vào mức độ cầu kỳ. Nhiều đồ phải hỏng đến cả chục lần, tháo ra làm lại mới thành công. Bất cứ đồ vật nào cũng có giá trị, ngay cả khi đã cũ hỏng", ông Lĩnh nói.
Hiện ở nhà ông có hơn trăm món đồ gia dụng được tái chế từ rác thải.
“Nhờ công việc này, đầu óc tôi minh mẫn, con người lúc nào cũng năng động. Vợ và các con thấy tôi tâm huyết cũng ủng hộ”, ông Lĩnh tâm sự.
Chiếc xe vespa bằng vài lô đất
Ngoài niềm đam mê với tái chế rác thải, ông Lĩnh còn là người yêu xe Vespa Piago cổ - loại xe của Italia. Hiện ông là thành viên tích cực của CLB Piago Hà Nội.
Ông Lĩnh và chiếc xe trị giá bằng 'cả gia tài'. Năm 2002, chiếc xe của ông từng đoạt giải nhất cuộc thi: “Xe đẹp nhất” trong ngày Hội Vespa. Phần thưởng là một chuyến du lịch nước ngoài.
Phía sau chiếc xe này là cả một câu chuyện dài. Ông Lĩnh chia sẻ, ông vốn thích dòng xe Vespa cổ. Sau giải phóng năm 1975, ông gom góp mua chiếc xe đầu tiên. Chiếc xe nổ máy được một lần rồi tắt ngúm. Liên tiếp sau đó ông mua 2 chiếc khác.
Ba chiếc xe ngốn của ông không ít tiền. Cuối cùng, năm 1979 ông quyết định mua một chiếc xe mới với giá 6 cây vàng. Đây chính là chiếc xe giúp ông đoạt giải nhất trong cuộc thi xe năm 2002.
"Thời mới mua, chiếc xe bằng 'cả gia tài'. Tôi nhớ những năm đó, tiền mua chiếc xe có thể mua được 3 lô đất ở ngoại ô”, ông Lĩnh nhớ lại.
Giờ ở tuổi cao, vợ con khuyên nên đổi sang chiếc xe khác, nhẹ hơn nhưng ông vẫn chung thành với chiếc xe này. Hàng ngày, ông đưa vợ đi chợ, đi chơi bằng chiếc xe gắn bó với mình suốt 40 năm qua.
"Một lần tôi đi từ Nội Bài về Hà Nội bằng chiếc xe này, có người thấy thích quá, bám theo về tận nhà. Họ đòi tôi nhượng lại. Tuy nhiên, họ có trả 10 cây vàng tôi cũng từ chối", ông Lĩnh nói.
Ông khẳng định, khi nào quá già yếu không còn dắt được xe, mới sang nhượng lại cho những người có cùng đam mê giống mình.
Để phục vụ cho việc bảo dưỡng, chăm sóc xe, ông Lĩnh tự sáng chế ra một chiếc kích nâng xe máy (dụng cụ nâng phần đuôi xe máy lên cao, phục vụ việc thay lốp và sửa chữa).
Ông Lĩnh đã làm ra 30 chiếc kích như thế này, bán cho mọi người. Nhiều bạn bè thấy chiếc kích tiện dụng, nhỏ gọn hơn kích bán trên thị trường đã đặt ông làm. Mỗi chiếc có giá thành 300 - 400 nghìn đồng.
Đến nay, ông đã sản xuất 30 chiếc bán cho mọi người. “Tiền bán kích bằng tiền mua nguyên vật liệu nhưng tôi vẫn làm. Vì tôi thấy vui khi đồ mình chế tạo ra là vật có ích, tiện dụng cho đời sống”.
Đám cưới đặc biệt của vợ chồng Hà Nội sau 50 năm chung sống
Ngày trẻ, đám cưới của vợ chồng ông Lĩnh tổ chức vội vã trong bối cảnh chiến tranh. 50 năm sau, ông dành tặng vợ một đám cưới đặc biệt.
" alt="Ông lão Hà Nội 14 năm nhặt rác, tái chế thành vật hữu ích" />
- Nhận định, soi kèo Girona vs Celta Vigo, 20h00 ngày 1/3: Chưa thể ăn mừng
- Trương Lệ Vân, hotgirl ‘Anh không đòi quà’ giờ ra sao?
- 'Tình yêu không lời' của người chồng mê nấu ăn, nghiện dọn nhà
- MC Kim Huyền Sâm trao quà cho bà con vùng lũ Hà Tĩnh
- Nhận định, soi kèo Liverpool vs Newcastle, 3h15 ngày 27/2: Đối thủ khó nhằn
- Vinamilk 3 năm liền dẫn đầu danh sách 100 nơi làm việc tốt nhất Việt Nam
- BMW phát triển môtô 6 xi