Ngoại Hạng Anh

Trải nghiệm nhanh War of Crown: Xứng đáng game chiến thuật “cực đỉnh”

字号+ 作者:NEWS 来源:Kinh doanh 2025-02-27 05:12:49 我要评论(0)

“Là sản phẩm của sự bắt tay kết hợp giữa GAMEVIL và ASONE GAMES,ảinghiệmnhanhWarofCrownXứngđánggameclich thi dau vleaguelich thi dau vleague、、

Là sản phẩm của sự bắt tay kết hợp giữa GAMEVIL và ASONE GAMES,ảinghiệmnhanhWarofCrownXứngđánggamechiếnthuậtcựcđỉlich thi dau vleague War of Crown sở hữu lối chơi chiến thuật dễ gây nghiện, những trận đấu PvP thời gian thực cùng cốt truyện lôi cuốn”, trích lược thông cáo báo chí của GAMEVIL. Và theo cảm nhận của GameSaosau khi trải nghiệm tranh War of Crown, rõ ràng đây là một tựa game chiến thuật trên mobile đáng chơi, đáng trải nghiệm với bất cứ ai!

Giao diện chính trong War of Crown

Sau bước khởi tạo nhân vật, người chơi sẽ được sở hữu hai nhân vật mặc định là Eshirite và Lyilis với sự hướng dẫn của Sir.Arendal hóa thân vào nhiệm vụ giành lại Vương Miện Tham Tàn trong tay Binh Đoàn Tử Thần.

Cốt truyện mạch lạc, dễ hiểu khi NSX đã chắt lọc những từ cô dọng nhất để đưa vào các cuộc hội thoại giữa các nhân vật. Dù có vốn tiếng Anh hạn hẹp, bạn vẫn có thể đoán bắt được nội dung hội thoại khi mỗi câu nói chỉ được gói gọn lại trong một hộp chữ và không dài dòng, lan man.

Tham gia War of Crown, bạn phải xây dựng một đội hình đa dạng, để làm sao dung hòa được ba nguyên tố xung khắc trong trò chơi: Mộc > Thủy > Hỏa > Mộc. Hai nguyên tố tối thượng còn lại là Ánh Sáng và Bóng Tối sẽ được khai mở ở phần sau của cuộc hành trình.

Mỗi nhân vật sở hữu bốn kỹ năng riêng biệt (ba kích hoạt, một nội tại) để người chơi tận dụng chúng vào nhiều chiến thuật khác nhau, từ tấn công đơn lẻ một mục tiêu hay trên diện rộng, hồi máu hoặc tạo bùa lợi… Sức mạnh của nhân vật sẽ tăng tiến theo cấp độ, kỹ năng và cả trang bị giành được sau mỗi trận chiến. Và đương nhiên, khả năng thực sự của mỗi nhân vật sẽ được đánh giá bằng số Sao trên tổng số sáu.

Trước mỗi trận chiến, người chơi được quyền thiết lập đội hình gồm bốn thành viên, và đây là lúc họ thể hiện khả năng. Nói vậy bởi, mỗi nhân vật trong War of Crownđều có một chỉ số ẩn gọi là “Leader Skill” (tạm dịch: Kỹ Năng Lãnh Đạo) để tăng tiến sức mạnh cho những đồng đội cùng nguyên tố khác trong đội hình.

Đơn cử như Eshirite, khi người chơi chọn anh chàng kiếm sĩ này làm “chủ tướng”, nội tại ẩn “tăng tiến 25% đòn tấn công vật lý” cho những đồng minh khác cùng hệ Hỏa trong đội hình. Đây chính là một trong những yếu tố then chốt quyết định cục diện mỗi màn đọ sức “cân não” trong War of Crown.

Để mỗi trận chiến không “nhàm” như nhiều game chiến thuật thời gian thực khác trên thị trường, NSX “đem lại một trải nghiệm chiến thuật mới mẻ dành cho các fan của dòng game đầy thử thách này”, như đã đề cập ở thông cáo báo chí. Cụ thể, người chơi War of Crowncó thể dễ đàng xoay chuyển mọi góc nhìn để thuận lợi hơn trong quá trình thực chiến.

Người chơi được phép tùy chọn góc nhìn thích hợp trong War of Crown

Ngoài ra, kỹ năng đặc biệt của mỗi nhân vật là yếu tố đặc biệt trong War of Crownvà được NSX mô tả là “khiến game thủ không thể rời mắt mỗi lần nhân vật thi triển kĩ năng của mình.

Cùng với hình ảnh đẹp, âm thanh sống động và cơ chế trò chơi được hoàn thiện tốt, War of Crownđang nhận được phản hồi tốt từ phía cộng đồng người chơi trên cả hai hệ điều hành di động lớn nhất hiện nay kể từ thời điểm ra mắt vào ngày 26/4 vừa qua.

Trên App Store, War of Crownnhận được 70 lượt Đánh Giá, trong đó phần lớn người chơi cho trò chơi số điểm năm sao. Ở phía đối diện, Google dành tặng cho War of Crown 4.5/5đ khi tựa game nhận được gần 12.000/17.000 lượt Đánh Giá năm sao.

Nhiều phản hồi tích cực từ phía người chơi dành cho War of Crown

Chịu

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
{keywords}Bà Mitsuko Minakawa, 77 tuổi và bức ảnh cưới. Vợ chồng bà chuyển tới Triều Tiên năm 1960.

Đã 6 thập kỷ trôi qua kể từ khi bà Mitsuko Minakawa lên con tàu tới Triều Tiên. Nhưng nỗi đau khổ trong một ngày đầy nắng mùa xuân năm ấy chưa bao giờ vơi bớt trong lòng bà.

Hai tháng trước đó, bà kết hôn với một người đàn ông Triều Tiên tên Choe Hwa-jae, một sinh viên cùng trường với bà ở ĐH Hokkaido - nơi mà bà là nữ sinh viên duy nhất trong số 100 người. Năm ấy, bà Minakawa 21 tuổi, còn ông Choe là một trong số những người gốc Triều Tiên ở Nhật Bản hồi hương. Nhiều người trong số họ là con cháu của những người đã được người Nhật đưa sang để làm việc trong các hầm mỏ và nhà máy.

Hơn 93 nghìn người gốc Triều Tiên, hay còn gọi là Zainichi, đã trở về quê hương từ năm 1959 tới năm 1984, theo thông tin từ Hiệp hội Chữ thập đỏ Nhật Bản. Tuy nhiên, trong số đó cũng có 1.830 phụ nữ Nhật Bản giống như bà Minakawa đã kết hôn với những người đàn ông Triều Tiên và một số ít hơn đàn ông Nhật Bản lấy vợ Triều Tiên.

“Chồng tôi là người Triều Tiên và xuất thân nghèo khó. Gia đình tôi đã phản đối cuộc hôn nhân này và không đến dự đám cưới” - bà Minakawa, một trong số 8 người phụ nữ sống ở Triều Tiên đã được nhiếp ảnh gia người Nhật Noriko Hayashi chụp hình cho hay.

“Mẹ tôi đã khóc và nói ‘Xin con đừng đi. Hãy suy nghĩ về việc con đang làm’. Cứ mỗi lần nghĩ lại những điều bà nói, tôi không thể ngừng khóc. Năm đó, tôi mới 21 tuổi”. Bà Minakawa sau đó lấy một cái tên Triều Tiên là Kim Guang-ok. Bà và chồng - người đã qua đời năm 2014 - sau đó định cư ở thành phố cảng phía đông Wonsan, nơi ông làm việc ở một công ty thuỷ sản, còn bà ở nhà nuôi dạy con cái.

{keywords}
Bà Minakawa và bức ảnh hoa anh đào ở công viên gần quê nhà.

Nhiếp ảnh gia Hayashi tìm hiểu về chương trình hồi hương, và một thực tế là có “những người trở về” gồm cả những phụ nữ Nhật Bản chưa một lần đặt chân tới đất nước Triều Tiên. “Nhưng tôi chưa bao giờ nghe bất kỳ câu chuyện cá nhân nào của những người phụ nữ này” - cô nói. “Tôi muốn biết họ cảm thấy thế nào sau 60 năm rời quê hương, họ nhớ những gì và cuộc sống của họ như thế nào ở Triều Tiên”.

Tuy nhiên, Triều Tiên là một quốc gia khó tiếp cận, đặc biệt là với một nhiếp ảnh gia tự do đến từ Nhật Bản.

Trong suốt chuyến thăm đầu tiên vào năm 2013 với một tổ chức phi chính phủ Nhật Bản, Hayashi đã thuyết phục được rằng mục đích duy nhất của cô chỉ là gặp gỡ những người phụ nữ, lắng nghe câu chuyện của họ và chụp ảnh chân dung họ.

Trong 12 chuyến đi tiếp theo, cô đã phỏng vấn và chụp ảnh họ tại nhà riêng ở Thủ đô Bình Nhưỡng, Wonsan và Hamhung - thành phố lớn thứ 2 của đất nước.

Hayashi tìm ra sợi dây cảm xúc xuyên suốt tất cả câu chuyện, đó là những người phụ nữ mong mỏi về thăm lại nơi họ được sinh ra và lớn lên. “Đã nhiều lần, tôi nhìn thấy những cảm xúc mà họ giấu kín trong tim mình bao năm qua”.

Khi quyết định tới Triều Tiên, họ đã tin rằng mình có thể trở lại Nhật Bản để thăm gia đình sau khi ổn định cuộc sống mới. Tuy nhiên, việc đi lại tự do giữa Nhật Bản và Triều Tiên là không thể, vì 2 quốc gia chưa đặt quan hệ ngoại giao.

Nhiều thập kỷ trôi qua, chỉ có 5 người phụ nữ mà Hayashi gặp từng được trở lại quê hương trong một thời gian ngắn. Tổng cộng, có 43 người vợ Nhật Bản được phép về nước vài ngày trong khuôn khổ các chương trình hồi hương đặc biệt được tổ chức vào các năm 1997, 1998 và 2002.

Chính vì thế, Hayashi bỗng dưng trở thành mối liên hệ hiếm hoi của những người phụ nữ này với quê hương mà họ đã bỏ lại. Với một số người, nữ nhiếp ảnh gia còn là mối liên hệ duy nhất của họ với đất nước - nơi họ sinh ra. Tám người phụ nữ mà Hayashi đã chụp ảnh hiện đều ở độ tuổi 70-80 và đều là goá phụ. Ba người đã qua đời. Trong năm qua, cô đã phải tạm hoãn các chuyến thăm vì đại dịch Covid-19.

Hayashi kể lại rằng, họ đã cười nói vui vẻ mỗi khi cô tới thăm. Họ nắm tay cô và giới thiệu cô với các con cháu. Và một lúc sau, những người khác sẽ rời khỏi phòng để họ tự do nói chuyện. 

“Hầu hết cha mẹ họ đều phản đối quyết định ra đi, nhưng họ nói rằng đừng lo lắng, họ sẽ quay về. Cuối cùng, thậm chí họ còn không được gặp cha mẹ trước khi chết. Họ đều khóc mỗi khi nói về điều này”.

{keywords}
Bà Aiko Nakamoto, 87 tuổi chưa bao giờ trở về Nhật Bản. “Thậm chí, chỉ 1-2 tiếng thôi là đủ rồi” – bà mơ ước.

Bà Aiko Nakamoto cũng đến Triều Tiên cùng chồng vào năm 1960 sau 2 năm kết hôn ở Nhật Bản.Quê bà ở tỉnh Kumamoto. “Tôi thường tới đền thờ với bạn bè và chơi ở đó khi còn nhỏ. Năm 26 tuổi, tôi gặp ông ấy. Lúc đầu, tôi không nhận ra ông ấy là người Triều Tiên vì tiếng Nhật của ông ấy hoàn hảo. Ông ấy là một người ấm áp và tôi đã đem lòng yêu thương”.

Cũng giống như nhiều phụ nữ khác, bà không được trở về Nhật đã 60 năm. “Tôi chỉ muốn về thăm quê hương và phần mộ của cha mẹ”.

Những người phụ nữ khác cũng chia sẻ với Hayashi về niềm khao khát được về thăm gia đình.

Bà Fujiko Iwase - người đã qua đời ở Triều Tiên năm 2018 - từng chia sẻ với Hayashi về cuộc gặp cuối cùng của bà với mẹ và chị gái.Họ đã đến Tokyo thăm bà trước khi bà rời Nhật Bản.

“Chúng tôi tin rằng sẽ gặp lại nhau sau một vài năm nữa. Kể từ khi sang Triều Tiên, tôi chưa bao giờ làm việc bên ngoài, nhưng tôi thích đan ở nhà” - bà kể với Hayashi khi họ trò chuyện với nhau ở một quán cà phê ở Hamhung. “Chồng tôi học đại học và trở thành bác sĩ. Khi bạn già đi, bạn bắt đầu nghĩ về những ngày xưa cũ ở quê nhà”.

Bà Takiko Idelà một trong số ít phụ nữ tham gia chương trình hồi hương năm 2000. “Tôi gặp chồng mình năm 15 tuổi khi cả hai chúng tôi đều là tài xế xe buýt. Mẹ tôi phản đối cuộc hôn nhân vì chồng tôi là người Triều Tiên. Chúng tôi chuyển đến Triều Tiên năm 1961 mà không cho bà biết. Tôi là con gái duy nhất nên chắc hẳn bà cảm thấy rất buồn và thất vọng”.

Bà trở về Nhật Bản lần đầu tiên sau 39 năm và phát hiện ra rằng người mẹ đã qua đời 2 năm trước đó ở tuổi 99. “Cuối cùng, khi có thể tới thăm mộ bà, tôi đã nói lời xin lỗi”.

Trong số tất cả phụ nữ mà Hayashi từng phỏng vấn, cô thấy bị thu hút nhiều nhất bởi bà Minakawa. “Bà là một phụ nữ rất độc lập. Bà ấy chọn sống với người đàn ông mà bà yêu và xây dựng cuộc sống mà bà muốn ở tuổi 21, mặc dù điều đó đồng nghĩa với việc phải xa cách bạn bè và gia đình ở Nhật Bản”.

“Bà nói với tôi rằng: ‘Khi rời Nhật Bản, tôi tập trung vào hạnh phúc của riêng mình nhưng mẹ tôi thì vô cùng lo lắng. Chỉ sau khi có con, tôi mới hiểu cảm xúc của bà”.

Tránh khơi lại vết thương tình cảm, Hayashi không bao giờ hỏi thẳng bất cứ người phụ nữ nào rằng họ có hối hận khi rời Nhật Bản hay không. “Tôi biết họ đã phát điên khi nhận ra rằng mình có thể sẽ không bao giờ quay lại được nữa. Nhưng tôi cũng thấy họ trân trọng cuộc sống và gia đình mình ở Triều Tiên. Nếu có cơ hội về thăm Nhật Bản một lần, họ sẽ trở về. Một trong số họ nói với tôi rằng, chỉ cần một chuyến thăm ngắn thôi là đủ, sau đó bà có thể nhắm mắt ra đi”.

Hai trong số 5 người còn sống mà Hayashi đã phỏng vấn có gửi thư qua lại cho gia đình ở Nhật Bản. Gọi điện thoại là một thứ xa xỉ ở đây, còn truy cập email là một đặc quyền chỉ giới thượng lưu chính trị ở Bình Nhưỡng mới được sử dụng.

Những người khác, bao gồm cả bà Minakawa, đã mất liên lạc với gia đình. Hayashi đã cố gắng liên lạc với người thân của bà ở Nhật Bản nhưng chưa được.

Giờ đây, khi đã 77 tuổi, bà Minakawa mơ ước: “Tôi muốn về Nhật Bản lần cuối, nếu có thể. Cứ đến tháng 5, khi hoa keo nở rộ, tôi lại mở cửa sổ để hương thơm ùa vào phòng. Mỗi lần như thế, tôi lại nhớ nhà”.

Xem thêm video: Biển người Triều Tiên xem lễ thượng cờ, bắn pháo hoa chào năm 2021

Nguyễn Thảo(Theo The Guardian) 

Chuyện tình đẹp của chàng trai Triều Tiên và cô gái Hàn Quốc từng bị hoài nghi

Chuyện tình đẹp của chàng trai Triều Tiên và cô gái Hàn Quốc từng bị hoài nghi

Vượt qua mọi rào cản, chàng trai Triều Tiên Joseph Park và cô gái Hàn Quốc Juyeon nên duyên vợ chồng

" alt="Những phụ nữ Nhật lấy chồng Triều Tiên, một đời không được về quê" width="90" height="59"/>

Những phụ nữ Nhật lấy chồng Triều Tiên, một đời không được về quê

Sách ra mắt trong tháng 10, gồm 34 bài viết từng được đăng nhiều kỳ trên báo Thanh Niên, về câu chuyện tác giả nuôi dưỡng, đồng hành đàn chó của ông. Từ đó, ông Hoàng Hải Vân rút ra triết lý sống riêng cho bản thân, cũng như nhận định về mối quan hệ tình cảm giữa người và động vật.

Từ hai con chó Bim và Tuti được tặng, sau quá trình nuôi dưỡng và nhân giống, ông có thêm gần chục con. Những con cún được ông đặt tên bằng các loại rau củ, trái cây như Chuối, Ổi, Bầu, Bí, Ớt, Gừng, Nghệ, Hành. Ban đầu, tác giả chăm sóc chúng ở thành phố, nhưng khi dần nhận thấy môi trường sống không ổn định, ông chuyển về quê để gần gũi thiên nhiên.

Trong sách, tác giả cho biết hai năm trước, ông từng cười khi có ai đó nói không nên cho chó ăn xương cứng và nhọn. Nhưng lúc đàn con của Bim và Tuti tầm ba tháng tuổi, sự chủ quan của ông vô tình làm chết ba con chó, "giờ nghĩ lại vẫn không thể tự tha thứ cho mình", ông nói.

Sau lần đó, ông Hoàng Hải Vân rút kinh nghiệm, học hỏi thêm nhiều điều từ chương trình Dog Whisperer with Cesar Millancủa người dạy chó nổi tiếng người Mexico. Chuyên gia này quan niệm người nuôi chó không phải là người sở hữu, cũng không phải là chủ của những con chó, mà nên trở thành bạn của vật nuôi.

Bìa Ký sự người nuôi chó, sách 196 trang. Ảnh: ChiBooks" alt="Tình yêu động vật qua sách 'Ký sự người nuôi chó'" width="90" height="59"/>

Tình yêu động vật qua sách 'Ký sự người nuôi chó'

Mới thuê một mặt bằng để làm cửa hàng, Hoàng Đạt (23 tuổi) nhìn thấy chiếc đàn guitar trong đống đồ mà người chủ trước để lại. Thấy chiếc đàn đã cũ, bị cong cần, khả năng không thể chơi hay được nữa nên anh định bỏ đi.

Ngày hôm sau, anh thuê người đến sửa lại trần thạch cao của cửa hàng. Trong nhóm thợ, Đạt để ý thấy có anh chàng tỏ vẻ thích thú và ngắm nghía chiếc guitar hồi lâu.

tang dan guitar anh 1

Anh thợ mê chiếc đàn cũ - thứ anh yêu thích từ lâu nhưng chưa mua được.

"Đến lúc xong việc, thấy anh ấy vẫn lưu luyến chưa về nên bắt chuyện, hỏi: 'Có phải anh thích chiếc đàn này không? Nhưng em đoán nó không chơi được nữa'. Anh ấy bảo cũng không biết chơi, nhưng đó là thứ anh thích từ lâu mà không mua được", Hoàng Đạt kể với Zing.

Nghe xong, Đạt liền ngỏ ý nói anh thợ cầm đàn về vì cuối cùng chiếc guitar cũ cũng tìm được người cần đến nó.

Hoàng Đạt bất ngờ khi anh thợ tỏ ra ngại ngùng, không dám nhận không chiếc đàn mà muốn trả công: "Anh thấy tường nhà em chỗ kia chữ bị bong, để anh sơn lại cho em. Rồi em cho anh cây đàn nhé?".

"Anh chạy vào làm luôn. Vừa làm vừa huýt sáo có vẻ vui lắm. Mà anh ấy làm rất kỹ càng, quét sơn mấy lượt dù cho mấy người làm cùng đã về hết", Đạt chia sẻ.

Trong lúc anh thợ làm việc, Hoàng Đạt trò chuyện thêm về sở thích đàn hát của anh. Hai người vui vẻ nói đùa về việc những anh chàng biết chơi đàn sẽ dễ tán gái, nhanh có người yêu hơn.

tang dan guitar anh 2
tang dan guitar anh 3

Hoàng Đạt vui lây khi nhìn thấy nụ cười của anh chàng mê đàn hát.

Đến lúc ra về, anh thợ cẩn thận buộc chiếc đàn sau xe, tỏ ý trân trọng món quà đặc biệt. Anh nói về nhà sẽ lên mạng tìm các clip dạy chơi đàn để tự học theo.

"Nhìn anh ấy vui, mình cũng hạnh phúc theo. Đôi khi niềm vui đơn giản chỉ là nhìn thấy niềm vui", Đạt bày tỏ.

Cảm thấy xúc động với câu chuyện vui trong ngày, Hoàng Đạt chia sẻ lên diễn đàn cùng mọi người. Bài đăng của anh nhận được hàng nghìn lượt yêu thích và chia sẻ.

"Nụ cười của anh thợ sơn hạnh phúc quá, sung sướng như đứa trẻ con nhận được quà", "Đọc xong tự dưng mình thấy vui theo, thật sự ấm lòng", "Câu chuyện đẹp quá, người ta thường nói người yêu âm nhạc không bao giờ là người xấu", "Hạnh phúc của người ta đôi khi chỉ là điều bình dị như thế", nhiều dân mạng bày tỏ.

Bé gái 11 tuổi có vẻ ngoài giống bà cụ 80 tuổi

Bé gái 11 tuổi có vẻ ngoài giống bà cụ 80 tuổi

Adalia Rose - bé gái 11 tuổi (bang Texas, Mỹ) mắc chứng bệnh lão hóa sớm khiến em có vẻ ngoài giống bà cụ 80 tuổi.

" alt="Anh thợ thạch cao hạnh phúc khi được tặng cây đàn cũ" width="90" height="59"/>

Anh thợ thạch cao hạnh phúc khi được tặng cây đàn cũ