Soi kèo góc Arsenal vs Brighton, 18h30 ngày 31/8
(责任编辑:Thế giới)
下一篇:Nhận định, soi kèo Abahani Chittagong vs Police FC, 15h45 ngày 17/1: Khó cho chủ nhà
Samsung Wave 3 chạy Bada 2.0 tại IFA 2011. Samsung sẽ biến Bada thành hệ điều hành nguồn mở để giảm thiểu sự phụ thuộc vào Google Android. Ảnh: Engadget Theo tin từ báo Wall Street Journal, ngoài việc sử dụng Bada cho smartphone, Samsung cũng đang muốn nền tảng xuất hiện trong ti-vi thông minh tương lai.
Hệ điều hành Bada được Samsung giới thiệu lần đầu tháng 11/2009 và xuất hiện trong một số điện thoại tầm trung của hãng, nhưng không thường xuyên như nền tảng Android. Hồi đầu tháng 9/2011, Bada 2.0 trong điện thoại Wave 3 được mang tới Triển lãm điện tử tiêu dùng IFA (Đức). Phiên bản mới nhất có một số tính năng khá giống với Android, như hỗ trợ công nghệ giao tiếp khoảng ngắn NFC (near field communication) và tích hợp mạng xã hội.
" alt="Samsung Bada sẽ “mở” vào năm 2012" />
Đương nhiên tôi sẽ để tâm tới sự việc này.
Ngay tối hôm ấy, tôi hẹn đi xem phim cùng Dịch Lâm. Anh ấy vui vẻ đồng ý, còn cảm ơn tôi vì đúng lúc anh stress muốn được ra ngoài thư giãn.
Trong lúc anh đi lấy bỏng nước, tôi đã xem điện thoại mà Dịch Lâm nhờ tôi giữ hộ. Trước giờ không bao giờ tôi làm thế, bởi tôi tin tưởng đối phương. Nhưng nay lấn cấn trong lòng, tôi thử kiểm tra xem sao.
Hzzz, không xem thì còn vui, xem xong thất vọng vô cùng. Mục tin nhắn sms, anh ấy liên lạc với con nhỏ Lý Chiêu Quân nhiều hơn cả tôi.
Vậy là chuyện tình của chúng tôi thực sự có vấn đề rồi.
Cả buổi trong rạp, tôi không để ý bộ phim chút nào. Đợi xem phim xong thấy tâm tình Dịch Lâm vui vẻ, tôi lựa lời thăm dò về quan hệ của anh và con nhỏ đó. Anh vô tư đáp là họ cùng câu lạc bộ từ thời sinh viên nên có nói chuyện một chút.
Một chút cái con khỉ! Nội dung tin nhắn tôi xem được, không có cái nào liên quan tới câu lạc bộ hay công việc gì.
****
Tôi chọn im lặng, âm thầm sát sao bạn trai và kẻ thứ ba. Quả nhiên tới sinh nhật Dịch Lâm, tôi thấy hai người đó ôm nhau lén lút ở phía sau nhà hàng diễn ra buổi tiệc.
" alt="Truyện Quen Nhanh, Cưới Vội, Yêu Bền" />
Tuấn học CNTT, còn tôi học TKTT. Mỗi lần đi chơi về muốn thì phải gọi điện cầu xin nó nói nhà tôi là chúng tôi đi chơi chung thì ba mẹ tôi mới đồng ý và sẽ không bị chửi.
Ba mẹ tôi thừa biết tôi có người yêu rồi, không cấm cản nhưng cũng không ủng hộ. Người tôi yêu lại đang đi du học anh ấy 28t và tôi 20t. Hai đứa yêu xa.. Tôi và anh yêu nhau đã được 3 năm, anh đi du học cũng vừa tròn 1 năm.. mỗi ngày tôi luôn cầm khư khư đt chúng tôi gọi điện nt cho nhau, ai yêu xa sẽ hiểu được cảm giác này đúng không.. cảm giác nhiều lúc đi ngoài đường nhìn ngta có đôi có cặp mà chỉ ước rằng chỉ cần anh ấy ở đây lúc này thì mọi nỗi ưu phiền sẽ tan biến mất.. Nhớ lắm có biết không... Tôi luôn tôn trọng và chung thủy với anh, mặc dù đã yêu nhau 3 năm nhưng anh chưa hề vượt quá giới hạn với tôi.. anh từng nói: " anh muốn để nó cho đêm tân hôn của 2 chúng mình! Anh lo cho em." Tôi cảm ơn anh về điều đó và càng yêu anh hơn.
Hôm nay lên trường.. tâm trạng cứ suy nghĩ không tập trung đang trong lớp thì tôi có tin nhắn anh người yêu..
- Em đang làm gì? có nhớ anh k?
- Em đang trong lớp, nhớ lắm biết k? khi nào anh về với em đây..
- Sắp rồi.. anh nhớ em!!!
Đôi khi chỉ cần những dòng tin nhẵn ngắn ngửi nhưng bao cảm xúc đã được nói lên.. đôi khi chỉ đọc tin nhắn đó, đọc đi đọc lại rồi cứ mỉm cười như con điên vậy.."Anh nhớ em" tôi tủm tỉm thì con bạn xát bên làm giật mình.
- Con điên, cười gì vậy?
- Hỏi làm gì?
- Anh yêu nhắn tin hả?
- Biết còn hỏi! dm
Thời gian cứ thế trôi qua.. anh người yêu đã hẹn ngày bay về Việt Nam.. tôi háo hức, trông mong chờ đợi ngày này. Ngày ngày cứ đến 10h tối trước khi đi ngủ là khoanh tròn trên tấm lịch bàn đếm từng ngày.
Rồi ngày ấy cũng đến 20-6-2017.. ngày tôi nhớ nhất trong cuộc đời này. Hôm nay xúng xính váy thật xinh đệp, 1 năm rồi chúng tôi mới gapwjlaij nhau. Cứ nghĩ đến lúc nhìn thấy mặt anh, tôi như muốn nghẹt thở, chỉ muốn ôm thật chặt trong nỗi nhớ mà thôi.
Dòng người chầm chậm đi ra cửa chính... thấp thoáng tôi thấy bóng của anh.. Chàng trai của tôi chỉ cần nhìn thoáng qua anh có thay đổi đến mức nào đi chăng nữa tôi vẫn nhận ra anh.. chắc chắn là vậy.
Chúng tôi ôm nhau thật chặt, anh hôn vào tóc tôi..
- Anh nhớ em, e vẫn xinh đẹp như ngày nào, 1 năm rồi Linh ơi..
Anh gọi tên tôi.. nước mắt tôi rơi vì hành phúc.. Chúng tôi cùng đi ăn qua nhiều con đường, góc phố, quán ăn mà ngày xưa 2 chúng tôi cùng nhau đi.. Năm tay nhau nhắc lại kỉ niệm đã qua, chúng tôi càng xiết chặt tay nhau hơn. Tình yêu càng thêm mãnh liệt...
- Anh chỉ ở lại SG đêm nay thôi, ngày mai anh phải bay về Hải Phòng để thăm bà con(Quê ba mẹ anh)
- Khi nào anh vào lại SG?
-Phải cuối uần anh mới vào được nhưng hôm sau lại bay qua đó rồi, vì anh đang bận học, thời gian này lu bu quá.
" alt="Truyện Có Thai Với Thằng Bạn Thân" />
Trưởng phòng Vương bước tới: " Sáng sớm nay nhận được tin báo án, đường Đông Hải xảy ra sự cố tai nạn. Tôi gọi điện cho anh Triệu nhưng không ai bắt máy, có khi tối qua lại quá chén rồi. Cậu với Vương Mãnh đi xem tình hình thế nào. Sự cố giao thông thông thường cũng không đơn giản, nếu không vấn đề gì thì quay về đây."
Đội cảnh sát giao thông Tây Hồ không có bác sĩ pháp y. Những vụ án tai nạn giao thông gây thương vong đều do Phòng Kỹ thuật hình sự của quận Tây Hồ giám định. Vào thời điểm đó, bác sĩ pháp y phụ trách nghiệp vụ cho Đội Cảnh Sát giao thông chính là chú Triệu mà trưởng phòng Vương nhắc tới.
Hành động là mệnh lệnh, tôi đi vào phòng thiết bị cầm hộp dụng cụ khám nghiệm rồi rời khỏi cơ quan.
Vừa bước ra khỏi tòa nhà đã nghe tiếng ai gọi giật lại: "Cậu Lưu, bên này!" Một chiếc Volkswagen Jetta nổ máy vsf dừng lại ngay trước mắt tôi.
Kỹ thuật viên kiểm tra dấu vết, Vương Mãnh kéo cửa kính xuống: "Mau lên xe, chúng ta đi sớm về sớm. Xử lấy xong vụ này Tôi còn phải lên Công an Thành phố để gửi tài liệu giám định."
Phía Nam đường Đông Hải nằm ở rìa khu Tây Hồ, thuộc vùng ngoại ô ven thành phố. Thời điểm này trên đường có ít xe cộ và người qua lại. Chúng tôi nhanh chóng nhìn thấy một chiếc xe cảnh sát đèn nhấp nháy bên đường.
Vừa dừng xe lại, Tiểu Đàm ở Đội xử lý sự cố giao thông chạy đến: "Cuối cùng các anh cũng tới rồi. Bốn giờ sáng sớm hôm nay sau khi nhận được cuộc gọi báo cảnh sát, tôi đã vội vàng chạy qua đây. Gọi điện cho bác sĩ Triệu mãi nhưng anh ấy không nghe máy nên tôi đành Gọi cho trưởng phòng Vương."
Tôi gật đầu: "Bác sĩ Triệu dạo gần đây nhà có chút việc, có lẽ bận quá không để ý điện thoại."
Lão Triệu năm nay ngoài năm mươi, ông đã công tác hơn ba mươi năm trong ngành, chỉ vài năm nữa thôi sẽ về hưu. Tuần trước lão Triệu nói chuyện con gái ông sắp kết hôn, có rất nhiều việc phải lo liệu, cơ quan có việc gì thì để chúng tôi giải quyết trước."
Tiểu Đàm cười: "Ai đến cũng như nhau mà, chỉ là tôi quen gọi bác sĩ Triệu thôi." Tôi hỏi: "Thi thể vẫn ở nguyên tại hiện trường chứ?"
" pháp y các anh chưa đến, ai dám động vào thi thể? Xe cấp cứu cũng có chạy qua đây, thế nhưng bác sĩ kiểm tra cơ bản rồi đi mất. Họ cho biết người đó đã tử vong nên không cần thiết phải cấp cứu nữa."
Nhìn theo hướng Tiểu Đàm chỉ, bên vệ dường cách đó không xa có một người đang nằm sấp. Có vẻ là nam giới, dáng người cao ráo, thân hình to béo. Tôi mặc đồ bảo hộ vào, đeo đầy đủ găng tay và khẩu trang bước tới cảnh nạn nhân.
Nạn nhân mặc một chiếc áo khoác nâu đậm kết hợp sơ mi xanh lam bên trong. Phía dưới mặc quần đen và chân đi đôi bít tết cùng màu nhưng không mang giày.
Khi nhìn thấy màu sắc trang phục, tôi thầm nghĩ: Bây giờ không chỉ có cảnh sát mới mặc áo sơ mi xanh và quần đen nhỉ, cũng khá nhiều người phối đồ theo phong cách này đấy chứ.
Huy kim loại ở túi Quỳnh phía sau của nạn nhân đã thu hút sự chú ý của tôi. Tới gần xem kỹ, không ngờ trên mặt khuy lại có chữ "police". Đây chẳng phải quần đồng phục sao, nạn nhân không phải là một nhân viên cảnh sát đấy chứ?
Tôi nghĩ đến bác sĩ Triệu thường ngày sau khi ta làm cũng thức ăn mặc như vậy. Ông còn thường xuyên nói rằng, cơ quan phát cho nhiều đồng phục như thế thì không cần mua thêm quần áo làm gì.
Vụ tai nạn giao thông này đúng ra nên để cho Lão Triệu xử lý. Nếu ông chứng kiến có người ăn mặc và dáng vẻ giống mình đến vậy, chắc hẳn sẽ cảm thấy rất kỳ lạ.
Trên quần áo của nạn nhân đều in dấu vết bánh xe. Những dấu vết như vậy thường thấy trong các vụ tai nạn giao thông.
Tôi ngồi xổm xuống, một tay đặt lên vai nạn nhân, tay kia giữ hông, nhẹ nhàng cẩn thận dùng lực lật người nạn nhân lại.
Theo quán tính phần đầu nạn nhân lật qua và máu mũi miệng cũng theo đó văng ra, tức thì phần ngực tôi cũng bị nhuộm đỏ.
Toàn bộ Khuôn mặt của người quá cố đầy máu tươi, vài phần đã khô ráo thành mảng vệt máu trên mặt, còn lại những chỗ chưa đông thì từ trên trán chảy xuôi xuống.
Thông qua thao tác vừa rồi, tôi nhận thấy nhiều khả năng đốt sống cổ của nạn nhân đã bị gãy. Bởi tôi không cảm nhận được một chút nào sự đông cứng của cái xác.
Thông thường người chết sau 1 đến 3 tiếng sẽ hình thành hiện tượng đông cứng. Sau khi phần cổ đông cứng thì khi di chuyển cơ thể phần đầu sẽ đi theo thân dưới. Cơ thể dừng lại ở đâu thì phần đầu sẽ dừng lại ở đó.
Tôi lấy trong cốt ra một chai nước suối để rửa mặt cho nạn nhân. Và dần dần một khuôn mặt quen thuộc hiện ra trước mặt chúng tôi.
Khi ấy tôi sững sờ, Vương Mãnh và Tiểu Đàm cũng choáng váng. Sao lại là bác sĩ Triệu.
Cảnh tượng này là một sự đả kích rất lớn đối với tôi. Lần đầu tiên trong khi khám nghiệm tử thi tôi gặp phải người quen. Và hơn thế nữa ông lại làm một bác sĩ pháp y!
Bác sĩ pháp y khám nghiệm trong các vụ tai nạn giao thông, bản thân phút chốc biến thành một cái xác nằm bên vệ đường và bị người ta khám nghiệm.
Tôi tức khắc cảm thấy trời đất quay cuồng, mắt mũi tối sầm lại. Ngồi sụp xuống đất, phải mất một lúc lâu tôi mới hoàn hồn trở lại.
"Mau chóng báo cáo lại cho lãnh đạo!" Vương Mãnh và Tiểu Đàm hô to, "Phong tỏa hiện trường và mở rộng rào cảnh báo."
Khi đồng nghiệp kéo đến, tâm trạng của tôi đã dần ổn định lại. Trưởng phòng Vương vỗ vai tôi và thở dài: "Nhất định phải vững vàng nhé! Chúng ta phải tranh thủ thời gian điều tra rõ nguyên nhân cái chết, bắt được kẻ gây án, trả lại công bằng cho người nhà của Lão Triệu!"
Tôi chợt nhớ ra, con gái của Lão Triệu sắp tổ chức đám cưới. Vậy mà trong thời khắc quan trọng này ông lại gặp tai họa, trong nháy mắt chuyện vui bỗng hóa chuyện buồn.
Rất nhanh sau đó, bác sĩ Ngưu và bác sĩ Khương cũng đã vội tới. Quận Tây Hồ tổng cộng có bốn bác sĩ pháp y trong đó tôi trẻ tuổi nhất. Đối với tôi họ vừa là thầy vừa là bạn, chúng tôi như người một nhà. Việc đột ngột mất đi một thành viên trong gia đình cũng rất khó khăn ngay cả với bác sĩ pháp y, những người đã quên chứng kiến sự sống và cái chết như chúng tôi.
Đại đội trưởng Phùng đi vòng quanh thi thể của Lão Triệu, nhíu đôi lông mày: "Lão Triệu Đêm hôm khuya khoắt thế này ra đây làm gì? Trừ phi tối qua lại uống say rồi?!
Bác sĩ Ngưu lức đầu: " chúng ta nên khám nghiệm trước rồi kết luận sau đi!"
Kết quả khám nghiệm tử thi không có gì phức tạp. Tôi đã sờ vào phần đầu của Lão Triệu và không phát hiện dấu hiệu gãy xương rõ ràng.
Ấn vào l*иg ngực ông, thấy nhiều xương sườn bị gãy. Toàn bộ l*иg ngực có phần biến dạng, có lẽ do vết xe cán gây ra.
Xương chậu của Lão Triệu bị biến dạng rất nghiêm trọng, suy đoán khả năng cao gãy xương chậu. điều này phù hợp với đặc điểm va chạm hoặc lăn lộn.
Theo những gì tôi biết về Lão Triệu, ông thường mang theo điện thoại di động và ví tiền bên mình. Nhưng tôi lục tung tất cả các túi quần áo thì không thấy thứ gì ngoại trừ một chùm chìa khóa.
Tôi vừa khám nghiệm vừa báo cáo lại tình hình, bác sĩ Ngưu gật đầu: "Bước đàu cho thấy, đây là một vụ tai nạn giao thông."
Đại đội trưởng Phùng trầm tư mất vài phút rồi bắt đầu chỉ đạo công việc đâu vào đấy.
1. Đoạn đường này nằm ở phía ngoại thành và không có camera giám sát. Cần phải nhanh chóng tìm ra chiếc xe và người điều khiển gây tai nạn càng sớm càng tốt, công việc này do Trưởng phòng Vương phụ trách. Tranh thủ kết nối với Đội Cảnh Sát giao thông.
2. Mau chóng tìm ra tung tích của chiếc ví và điện thoại di động, công việc này do Đội trưởng Lý của trung đội hai thực hiện.
3. Liên lạc với gia đình của Lão Triệu. Làm tốt công tác giải thích và chia buồn với thân nhân, đồng thời thảo luận về thủ tục lo liệu thi thể của Lão Triệu. Cụ thể ra sao bác sĩ Ngô phụ trách, bác sĩ Khương và bác sĩ Lưu phối hợp.
Đồng nghiệp lần lượt rời đi, chỉ còn lại Tiểu Đàm và chúng tôi cùng nhau chờ gia đình Lão Triệu.
Tôi liếc nhìn xuống đất, chợt phát hiện có vết máu khác lạ ở nơi Lão Triệu ngã xuống. Bác sĩ Lưu và bác sĩ Khương chạy lại, họ nhanh chóng phát hiện ra sự bất thường.
Vết máu trên mặt đất tựa như chữ "khẩu". Hình dạng này thường không được hình thành một cách tự nhiên, mà chắc chắn phải do con người tạo ra.
Tôi lập tức nắm lấy tay của Lão Triệu, phát hiện ngón trỏ của ông có vài vết máu và trầy xước. Hiển nhiên chữ "khẩu" trên mặt đất chính là do không viết!
Tôi hoàn toàn tin rằng Lão Triệu phải có điều gì đó muốn nói với chúng tôi, thế nhưng chữ "khẩu" rốt cuộc có ý nghĩa gì? Tôi rơi vào vòng vây khó lý giải.
Bác sĩ Ngưu gọi vào số điện thoại của Lão Triệu trong danh bạ, thật bất ngờ lại có tín hiệu.
"Alo!" Bác sĩ Ngô vội vàng nói vào loa, "Xin chào... xin chào, xin hãy nói gì đó đi ạ!" Song đầu dây bên kia không lên tiếng mà cúp máy.
Bác sĩ Ngưu gọi lại thêm một lần nữa, nhưng điện thoại của ông đã bị tắt máy. "Tiểu Lưu, cậu nhanh chóng liên hệ với Đội trưởng Lý, nói rằng vừa rồi điện thoại Lão Triệu đã có tín hiệu, nhưng hiện giờ thì tắt máy rồi."
Tôi vừa kết thúc cuộc gọi với đội trưởng Lý xong thì gia đình của Lão Triệu tới.
Vợ ông sau khi bước xuống xe liền lập tức chạy thẳng đến chỗ thi thể, bước chân loạng choạng nhào về phía người chồng đang nằm đó. Bà vừa gào khóc vừa ra sức đấm lên người Lão Triệu: "Ông Triệu ơi, ông Triệu, ông nỡ lòng nào nhẫn tâm như vậy, bỏ lại hai mẹ con tôi mà ra đi như thế..."
Đôi mắt bà đỏ hoe nước mắt nước mũi hòa lẫn vào nhau chảy xuống khóe miệng, những sợi tóc mai bạc trắng như run rẩy cùng đôi vai trĩu nặng. Con gái Lão Triệu chắp tay trước ngực, khuôn mặt tái nhợt, chậm rãi đến gần. Trong chốc lát cô quỳ xuống trước thi thể và há hóc miệng, thế nhưng không thể cất thành lời. Đây là một trạng thái kìm nén tột độ, đau buồn đến mức khóc không thành tiếng.
Khi cảm xúc của họ đã dần dần ổn định, bác sĩ Ngưu bước tới đỡ vợ Lão Triệu dậy: "Em dâu, xin cô nén nỗi đau thương..."
Bà ngẫn đàu nhìn bác sĩ Ngưu: "Anh Ngưu, xảy ra cơ sự này thực ra phải trách em. Ngày hôm qua Lão Triệu gọi điện về báo ăn tối bên ngoài nên sẽ về một hơi muộn. Đúng lúc con cái và con rể đều ở lại nhà, em liền nói với anh ấy rằng, nếu muộn quá thì về cơ quan ngủ luôn, đừng về nhà lại đánh thức chúng nó. Trước đây nếu anh ấy uống rượu đến khuya đều chủ động lên cơ quan ngủ, nhưng ai ngờ lần này..."
Theo như lời của vợ Lão Triệu rất có thể ông thật sự đã uống say và gặp tai nạn giao thông trên đường.
Nhưng nghĩ lại, khoảng cách từ nội thành đến đây quá xa. Cứ cho là sau khi ông say rượu mất phương hướng lạc đường ra ngoại ô thì rất khó có khả năng thuận lợi một mặch đi được tới đây.
Điện thoại di động và ví tiền của Lão Triệu đều không cánh mà bay, hơn nữa chữ "khẩu" mà ông viết trên mặt đường cũng vô cùng kỳ lạ. Tôi mơ hồ cảm nhận được rất nhiều nghi vấn trong vụ tai nạn giao thông này.
Chúng tôi nhìn theo xe chở x.á.c chậm chậm rời đi. Bác sĩ Ngưu đặc biệt dặn dò kỹ thuật viên của phòng khám nghiệm, sau khi về tới nơi bảo quản lạnh thi thể trước, đừng vội thay quần áo.
Mọi người quay về cơ quan với tâm trạng nặng nề. Bộ phận thư ký thông báo cho chúng tôi đến phòng Hội nghị của đội cảnh sát hình sự tham gia cuộc họp. Đại đội trưởng Phùng mô tả ngắn gọn tình hình vụ án, sắp xếp bước tiếp theo và thành lập tổ chuyên án "Vụ án 11/5" để tiến hành một cuộc điều tra toàn diện về cái chết của bác sĩ Triệu
Tổ chuyên án bao gồm Đội điều tra và Đội chứng cứ. Đội điều tra được hình thành từ đội Trinh Sát số hai, chịu trách nhiệm chính điều tra vụ án và công tác thăm dò những người có liên quan; Đội thu nhập chứng cứ bao gồm bộ phận kỹ thuật chủ yếu phụ trách công việc phát hiện và sàng lọc vật chứng
Buổi chiều, tôi đến phòng khám pháp y, tiếp một số đương sự giám định thương tích. Vừa chuẩn bị tan làm thì nhận được điện thoại của Vương Mãnh, cậu ấy thông báo đã bắt được người sửa điện thoại của Lão Triệu.
Tôi vội vã quay trở lại cơ quan. Trong phòng thẩm vấn, Vương mãnh và đội trưởng Lý đang thẩm vấn một thanh niên tóc húi cua.
"Tên?"
"Ngô Đại Chí"
"Tuổi?"
"23."
"Địa chỉ?"
"Thôn Tiểu Ngô, đường Thành Nam, khu vực Tây Hồ."
"Tối hôm qua đã làm gì?"
"Đâu... có làm gì đâu ạ."
"Tối nay còn nhiều thời gian lắm, cậu cứ từ từ mà suy nghĩ."
" alt="Truyện Ghi Chép Pháp Y" />>> Ấn Độ sắp bán tablet 700.000 đồng
Chỉ bằng một phần nhỏ giá iPad của Apple, máy tính bảng Aakash dành cho sinh viên hỗ trợ lướt web, hội nghị truyền hình, có pin sử dụng trong 4 giờ và hai cổng USB. Các quan chức Ấn Độ hi vọng thiết bị mới sẽ giúp sinh viên ở các thị trấn nhỏ cũng như bản làng của Ấn Độ có cơ hội truy cập thế giới số. Trong buổi ra mắt tại thủ đô New Delhi, Bộ trưởng Bộ phát triển Nguồn lực Ấn Độ, ông Kapil Sibal, đã trao 500 máy Aakash cho sinh viên dùng thử. Ông cho biết chính phủ dự định mua 100.000 máy tính bảng và hi vọng sẽ phân phát 10 triệu máy Aakash tới tay sinh viên trong vòng vài năm tới.
" alt="Ấn Độ đã bán tablet 700.000 đồng" />
- ·Nhận định, soi kèo Lens vs PSG, 22h59 ngày 18/1: Đâu dễ bắt nạt
- ·Truyện Bộ Bộ Cao Thăng
- ·Samsung ra mắt tablet… 40 inch
- ·Những tiết lộ về máy tính bảng Amazon Kindle
- ·Soi kèo góc Nottingham vs Southampton, 21h00 ngày 19/1
- ·iPhone 5 có thiết kế gần giống iPad 2?
- ·Sẽ có nhiều điện thoại phổ thông dùng được Facebook
- ·Chọn Tể Tướng trong Boom Online
- ·Soi kèo góc Newcastle vs Bournemouth, 19h30 ngày 18/1
- ·4 nơi tuyệt vời để tìm kiếm các ứng dụng Portable
"Mẹ là vì nhĩ hảo!"
"Nhưng là......"
"Chẳng lẽ ngươi thật sự sẽ không muốn biết, hắn rốt cuộc nghĩ như thế nào sao?" Lăng mẫu hỏi.
Nói lên này, lăng nếu ngây ra một lúc, nhíu mi nhìn lăng mẫu.
"Bất quá hiện tại, ta cũng yên tâm!"
"Mẹ, ý của ngươi là......"
"Không phải muốn kết hôn sao?" Nói xong, lăng mẫu gật gật đầu.
Nhìn lăng mẫu gật đầu, lăng nếu mừng rỡ không thôi, "Mẹ, ngươi đồng ý? Thật sự đồng ý?" Lăng nếu cười hỏi.
Lăng mẫu gật gật đầu.
Lăng nếu cao hứng hét lên một tiếng, "Mẹ, cám ơn ngươi, cám ơn ngươi!"
"Như thế nào? Hiện tại không trách ta tìm người theo dõi hắn!?" Lăng mẫu nói, lời tuy trách cứ, nhưng là giọng điệu vẫn là tràn ngập này * nịch.
"Không trách không trách, mẹ đều là vì ta hảo!!" Lăng nếu cười nói.
Nhìn lăng nếu bộ dáng, lăng mẫu cười cười, nhìn lăng nếu, "Bất quá mẹ hay là muốn nói cho ngươi biết, phàm là lưu cái tâm nhãn!"
Lăng nếu thực nghiêm túc gật gật đầu, "Ta đã biết, cám ơn mẹ!"
"Ta muốn đem này tin tức tốt, nói cho Trần Mặc đi!" Nói xong, lăng nếu cười cười, lập tức chạy lên lâu đi.
Như vậy, giống như là sơ trung khi luyến ái bộ dáng giống nhau.
Lăng mẫu đứng ở phía sau, nhìn lăng nếu bộ dáng, bao lâu không nàng vui vẻ như vậy qua!
Bất quá chỉ cần nàng vui vẻ, hết thảy đều đáng giá!
Lúc này, một bên Lăng Khiết cũng đi tới, "Mẹ, đã lâu cũng chưa nhìn thấy tỷ tỷ vui vẻ như vậy qua!"
Lăng mẫu cười cười, vươn tay sờ sờ Lăng Khiết đầu......
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Trần Mặc cũng không còn nghĩ đến, Lăng gia nhanh như vậy sẽ cùng ý.
Vì thế, bọn họ hôn sự, thuận lợi định rồi xuống dưới.
Trần Mặc rất thất vọng, nhưng là sự tình phát triển đến bây giờ, hắn không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể lựa chọn đi xuống đi, hơn nữa, ở sắp tới, nhất định phải tìm ra manh mối!
Tin tức vừa ra, này đó nhà giàu có ân oán, lại thành người ta sau khi ăn xong đề tài câu chuyện.
Nhất là từ từ, đang nhìn đến này tắc tin tức sau, thiếu chút nữa đều nhảy dựng lên.
"Thế nhưng lại cùng cái kia tiểu yêu tinh đính hôn, lập tức sẽ kết hôn, cảnh thần thế này mới biến mất không thấy bao lâu a!" Từ từ hô to nói, tức giận không được.
Ngươi lam ngồi ở trên sô pha, nhìn từ từ sắp nhảy dựng lên bộ dáng, cũng cầm lấy một khác phân tạp chí xem.
Nhưng chỉ là nhìn, cái gì đều không có nói.
Xem ra, vẫn là một chút tin tức đều không có.
Lúc này, từ từ ngồi trở lại ngươi lam bên người, "Thật sự là đã nhìn lầm hắn, người này mặt thú tâm gì đó, ta nhất định sẽ không bỏ qua hắn!" Từ từ tức giận nói.
Nhìn từ từ khởi muốn nổ mạnh bộ dáng, ngươi lam nghĩ nghĩ, "Quên đi, mỗi người đều có lựa chọn của mình, có lẽ Trần Mặc làm như vậy, cũng là có khổ trung, ngươi sẽ không cấp cho hắn thêm phiền!"
"Khổ trung? Hắn có khổ trung? Cảnh thần mới không thấy vài ngày, hắn liền cùng nữ nhân đó quỷ / đến cùng nhau, hiện tại khen ngược, còn lập tức muốn kết hôn, hắn là thế nào a, cách nữ nhân không thể quá a!" Từ từ tức giận hô to mắng to.
Ngươi lam nhấp mím môi, làm đại sự người, nhất định phải nhịn xuống a!
Trần Mặc không chừng hiện tại bị từ từ mắng thành bộ dáng gì nữa đâu.
"Không được, ta chịu không nổi, ta muốn đi tìm hắn!" Nói xong, từ từ tức giận không được, đứng dậy sẽ đi tìm hắn, nhìn nàng kích động như thế bộ dáng, ngươi lam chạy nhanh vươn tay ngăn lại nàng.
"Ngươi ngồi xuống, yên tĩnh trong chốc lát đi!" Ngươi lam nói, "Lý tẩu, cấp từ từ đổ một ly nước trái cây!"
"Tốt thiếu phu nhân!" Lý tẩu lên tiếng rống, lập tức đi đổ nước trái cây.
"Ngươi lam!!" Lúc này, từ từ mở miệng nói, "Ta hiện tại nào có tâm tình uống nước trái cây a!"
"Ngươi bình tĩnh một chút!"
"Ta như thế nào bình tĩnh, Trần Mặc như vậy hỗn đản, ta muốn tìm hắn thủ lý luận!" Từ từ nói.
"Đi Trần Mặc công ty sao?"
Từ từ gật đầu.
"Ngươi tiến đi không? Gặp đến Trần Mặc sao? Cho dù ngươi đi vào, gặp được, lời của ngươi có thể thay đổi lần bọn họ muốn kết hôn chuyện thật sao?" Ngươi lam nhìn nàng một chữ một chút hỏi.
"Nhưng là...... Chẳng lẽ sẽ nhìn hắn như vậy sao?" Từ từ nói, không phải không thừa nhận, ngươi lam nói có đạo lý, nhưng là nàng không tìm hắn lý luận, nàng nuốt không trôi đi khẩu khí này.
" alt="Truyện Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc" />Màn hình Sony 3D sẽ được phát hành tại Mỹ và Anh vào ngày 13/11 tới đây, trong khi đó phiên bản tai nghe stereoscopic 3D, HMZ-T1, của hãng sẽ được phát hành vào ngày 8/12.
Màn hình hiển thị 3D của Sony có kích thước 24 inch được hãng công bố tại E3 2011. Màn hình có giá 500 USD, bao gồm cả cặp kính 3D hỗ trợ trị giá 70 USD, cáp HDMI và một bản sao của MotorStorm Apocalypse. Riêng đối với những ai đã đặt sản phẩm trước tháng Chín sẽ nhận được bản sao miễn phí của Resistance 3.
Màn hình này hỗ trợ nội dung Full HD (1920 x 1080 pixel), tích hợp loa stereo và loa siêu trầm, kết nối đầu vào/ra đa dạng, gồm cả 2 đầu vào HDMI 1.4 và đầu tai nghe âm thanh stereo.
" alt="Sony công bố giá và ngày bán màn hình 3D" />So với các phương pháp lưu trữ thông tin truyền thống thì tuổi thọ của ổ cứng máy tính ngắn hơn nhiều, chỉ vào khoảng 5 đến 10 năm, phụ thuộc loại ổ cứng, hãng sản xuất và điều kiện nhiệt độ, độ ẩm, cường độ hoạt động...
1. Máy tính chạy chậm, thường xuyên bị treo, xuất hiện “màn hình xanh chết chóc”
Những triệu chứng trên có thể do nhiều nguyên nhân chứ không chỉ xuất phát từ lỗi ổ cứng. Tuy nhiên nếu chúng xuất hiện sau khi bạn vừa cài một phần mềm nào đó, hoặc máy đang hoạt động ở chế độ Safe Mode, gần như chắc chắn ổ cứng của bạn đang gặp trục trặc và bạn nên lập tức sao lưu những dữ liệu quan trọng hoặc có kế hoạch thay thế ổ cứng mới.
2. Dữ liệu bị lỗi
Bạn làm mọi cách mà vẫn không mở được tệp tin mà bạn vừa lưu ít phút trước, hoặc tệ hơn là không tìm thấy nó? Rất nhiều nguyên nhân có thể gây ra tình trạng này, một trong số đó đến từ một chiếc ổ cứng sắp hỏng.
3. Quá nhiều Bad sector
" alt="5 triệu chứng báo hiệu ổ cứng sắp hỏng" />
- ·Nhận định, soi kèo Al
- ·Truyện Cô Giáo, Học Sinh Hay Thế Thân?
- ·RIM chính thức ra mắt smartphone 'cá tính mạnh'
- ·Ứng dụng di động cũng có “giờ vàng”
- ·Nhận định, soi kèo Tigres UANL vs Mazatlan, 08h00 ngày 18/01: Chủ nhà thắng nhọc
- ·Smartphone nào 'hot' nhất cuối năm 2011?
- ·Truyện Nhân Gian Tham Niệm
- ·Truyện Xuyên Thành Sư Huynh Ác Độc Của Nam Chính
- ·Siêu máy tính dự đoán Arsenal vs Aston Villa, 00h30 ngày 19/01
- ·Năm laptop tốt nhất giá dưới 10 triệu đồng