_

Tinh lịch năm 1299, đế quốc Doss phát sinh biến lớn, cung điện một đêm bốc cháy, Quốc vương Ode bị giết hại, ngoại thích đoạt quyền, người thừa kế duy nhất của đế quốc - điện hạ Ivan hiện không rõ tung tích.

Đêm khuya, một chiếc phi thuyền cũ nát đáp xuống vùng đất lạnh lẽo thuộc đế quốc Alite, người thiếu niên mặc trên người một cái áo choàng đen dài từ trên phi thuyền bước xuống, gương mặt che kín mít chỉ để lộ một đôi mắt linh hoạt.

Đang đợi sẵn bên ngoài phi thuyền là một lão quản gia cùng hai tên vệ sĩ. Quản gia nhẹ nhàng hành lễ với đối phương, không nhanh không chậm nói:" Khách quý đường xa mới đến, trong cung đã chuẩn bị phòng tốt nhất cho ngài. Đêm đã khuya, Dean điện hạ dặn ngài nghỉ ngơi cho tốt, có chuyện gì để ngày mai hẵng nói."

"Không, không được! Ta đêm nay nhất định phải gặp hắn....." Thiếu niên vội vàng tiến lên một bước, nhưng tựa hồ nhận ra mình thất thố, khẽ nói chậm lại:" Vậy có thể nhờ quản gia... Chuyển lời giúp ta một tiếng được không..."

Thiếu niên hiển nhiên là không quen nói mấy lời nhờ vả kiểu này, không khỏi hơi mất tự nhiên.

Lão quản gia nở nụ cười lễ phép, không từ chối nói: "Được, vậy phiền ngài đứng ở sảnh chờ, tôi đi thông báo với điện hạ một tiếng."

"Cảm ơn." Thiếu niên vốn căng thẳng nắm chặt lấy tấm áo choàng cuối cùng cũng thả lỏng một chút, nhẹ nhàng thở hắt ra.

Một lát sau, quản gia mang đến tin tức tốt: "Điện hạ đồng ý gặp ngài, xin hãy đi theo tôi."

"Được."

Thiếu niên đi theo quản gia bước xuyên qua hành lang hình vòm, tiến vào nội cung. Cung điện này không giống những cung điện hoàng gia tường đồng vách sắt, hành lang bên ngoài mở ra một vòng tròn lớn trong suốt, từ bên trong có thể nhìn thấy hoa viên đồ sộ, xa hơn nữa là thành thị phồn hoa. Cả tòa cung điện chìm trong sắc vàng ấm áp nhưng không kém phần lộng lẫy, nguy nga.

Quản gia không đưa thiếu niên đến thư phòng mà trực tiếp mang đến phòng ngủ riêng, một nơi cực kì tư mật.

Bước chân thiếu niên có chút do dự, nhưng rất nhanh trấn định lại. Bọn họ đứng trước cánh cửa hình vòm chạm khắc những phiến hoa văn tinh xảo, quản gia đứng lại, khẽ cúi đầu nói:" Xin thứ lỗi, khoảng thời gian này điện hạ Dean có thể đã nghỉ ngơi."

Thiếu niên lắc lắc đầu: "Không sao đâu, là ta mạo muội quấy rầy."

"Điện hạ đang chờ ở bên trong, mời vào."

Thiếu niên ngẩng đầu nhìn cánh cửa một cái, sau khi hít một hơi sâu, bàn tay trắng nõn mới thò ra khỏi tấm áo choàng nặng nề, khẽ mở cửa đi vào.

Dean là một Alpha cường thế, đế quốc vương hầu hết sẽ lựa chọn Alpha ưu tú nhất làm người kế vị, đây chính là một quy định luật bất thành văn. Thiếu niên vừa bước vào liền cảm thấy có hơi không ổn, cậu bôn ba khắp nơi mười mấy ngày trời, thời điểm rời đi có hơi vội nên không đem theo nhiều thuốc ức chế, giờ phút này bị vây hãm trong biển pheromone ngập trời, thuốc ức chế cũng suýt nữa mất tác dụng.

Cậu nhìn người đàn ông tuấn mỹ đang ngồi ở mép giường đọc sách, tiến lên vài bước, ngón tay trắng nõn kéo áo choàng dày nặng xuống, lộ ra một khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ. Sau rất nhiều ngày chạy trốn, đây là lần đầu cậu chịu để lộ mặt trước người ngoài. Mặc dù bộ dáng có chút chật vật, cậu vẫn đem tay phải đặt ở trước ngực, thực hiện một động tác chào hỏi tiêu chuẩn," Lâu rồi không gặp, Dean."

"Ivan, không cần đa lễ."

" />

Truyện Hòa Thân

Thế giới 2025-03-06 23:25:08 1199
Nếu ngài không tin ta,ệnHòaThâtrực tiếp bóng đá mu hôm nay trước hết có thể đánh dấu ta.

"Ta muốn làm một giao dịch với ngài."

_

Tinh lịch năm 1299, đế quốc Doss phát sinh biến lớn, cung điện một đêm bốc cháy, Quốc vương Ode bị giết hại, ngoại thích đoạt quyền, người thừa kế duy nhất của đế quốc - điện hạ Ivan hiện không rõ tung tích.

Đêm khuya, một chiếc phi thuyền cũ nát đáp xuống vùng đất lạnh lẽo thuộc đế quốc Alite, người thiếu niên mặc trên người một cái áo choàng đen dài từ trên phi thuyền bước xuống, gương mặt che kín mít chỉ để lộ một đôi mắt linh hoạt.

Đang đợi sẵn bên ngoài phi thuyền là một lão quản gia cùng hai tên vệ sĩ. Quản gia nhẹ nhàng hành lễ với đối phương, không nhanh không chậm nói:" Khách quý đường xa mới đến, trong cung đã chuẩn bị phòng tốt nhất cho ngài. Đêm đã khuya, Dean điện hạ dặn ngài nghỉ ngơi cho tốt, có chuyện gì để ngày mai hẵng nói."

"Không, không được! Ta đêm nay nhất định phải gặp hắn....." Thiếu niên vội vàng tiến lên một bước, nhưng tựa hồ nhận ra mình thất thố, khẽ nói chậm lại:" Vậy có thể nhờ quản gia... Chuyển lời giúp ta một tiếng được không..."

Thiếu niên hiển nhiên là không quen nói mấy lời nhờ vả kiểu này, không khỏi hơi mất tự nhiên.

Lão quản gia nở nụ cười lễ phép, không từ chối nói: "Được, vậy phiền ngài đứng ở sảnh chờ, tôi đi thông báo với điện hạ một tiếng."

"Cảm ơn." Thiếu niên vốn căng thẳng nắm chặt lấy tấm áo choàng cuối cùng cũng thả lỏng một chút, nhẹ nhàng thở hắt ra.

Một lát sau, quản gia mang đến tin tức tốt: "Điện hạ đồng ý gặp ngài, xin hãy đi theo tôi."

"Được."

Thiếu niên đi theo quản gia bước xuyên qua hành lang hình vòm, tiến vào nội cung. Cung điện này không giống những cung điện hoàng gia tường đồng vách sắt, hành lang bên ngoài mở ra một vòng tròn lớn trong suốt, từ bên trong có thể nhìn thấy hoa viên đồ sộ, xa hơn nữa là thành thị phồn hoa. Cả tòa cung điện chìm trong sắc vàng ấm áp nhưng không kém phần lộng lẫy, nguy nga.

Quản gia không đưa thiếu niên đến thư phòng mà trực tiếp mang đến phòng ngủ riêng, một nơi cực kì tư mật.

Bước chân thiếu niên có chút do dự, nhưng rất nhanh trấn định lại. Bọn họ đứng trước cánh cửa hình vòm chạm khắc những phiến hoa văn tinh xảo, quản gia đứng lại, khẽ cúi đầu nói:" Xin thứ lỗi, khoảng thời gian này điện hạ Dean có thể đã nghỉ ngơi."

Thiếu niên lắc lắc đầu: "Không sao đâu, là ta mạo muội quấy rầy."

"Điện hạ đang chờ ở bên trong, mời vào."

Thiếu niên ngẩng đầu nhìn cánh cửa một cái, sau khi hít một hơi sâu, bàn tay trắng nõn mới thò ra khỏi tấm áo choàng nặng nề, khẽ mở cửa đi vào.

Dean là một Alpha cường thế, đế quốc vương hầu hết sẽ lựa chọn Alpha ưu tú nhất làm người kế vị, đây chính là một quy định luật bất thành văn. Thiếu niên vừa bước vào liền cảm thấy có hơi không ổn, cậu bôn ba khắp nơi mười mấy ngày trời, thời điểm rời đi có hơi vội nên không đem theo nhiều thuốc ức chế, giờ phút này bị vây hãm trong biển pheromone ngập trời, thuốc ức chế cũng suýt nữa mất tác dụng.

Cậu nhìn người đàn ông tuấn mỹ đang ngồi ở mép giường đọc sách, tiến lên vài bước, ngón tay trắng nõn kéo áo choàng dày nặng xuống, lộ ra một khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ. Sau rất nhiều ngày chạy trốn, đây là lần đầu cậu chịu để lộ mặt trước người ngoài. Mặc dù bộ dáng có chút chật vật, cậu vẫn đem tay phải đặt ở trước ngực, thực hiện một động tác chào hỏi tiêu chuẩn," Lâu rồi không gặp, Dean."

"Ivan, không cần đa lễ."

本文地址:http://mobile.tour-time.com/html/122a199419.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Siêu máy tính dự đoán Barcelona vs Real Sociedad, 23h15 ngày 2/3

Từ xa xưa kim cương luôn giành được sự ngưỡng mộ và khao khát của nhân loại, và cũng vì thế những viên đá quý danh giá luôn được bao phủ bởi những huyền thoại thế gian. Với sắc xanh cực kỳ hiếm gặp, viên kim cương có tên Hope, nặng tới 112 carat lúc được tìm thấy, đã trải qua một lịch sử thăng trầm, bị ám ảnh bởi một lời nguyền chết chóc.

{keywords}
Vẻ đẹp ma mị của viên kim cương Hope.

Viên kim cương bị nguyền rủa

Không giống như tên gọi “Hy vọng”, viên kim cương Hope khiến người ta khi nhắc về nó không chỉ là nhắc tới vẻ đẹp mê hồn, mà còn là lời nguyền bí ẩn khiến bất cứ ai sở hữu nó cũng sẽ sớm lìa đời.  

Đó là một viên kim cương lớn, nặng khoảng 9,104 gram với màu xanh thẫm của nước biển, tỏa ra một chút ánh sáng lân quang khi được chiếu tia cực tím. Hiện tại Hope đang được trưng bày tại Bảo tàng Lịch sử tự nhiên quốc gia ở Washington DC, Mỹ. Tuy nhiên, nguồn gốc và hành trình để nó đến được đây thì là cả một câu chuyện dài và ly kỳ.

Theo truyền thuyết thì kim cương Hope bắt nguồn từ Ấn Độ, nằm trong trán của một bức tượng thần Hindu nổi tiếng, sau đó bị một tên trộm lấy đi. Không may cho hắn, viên kim cương được bảo vệ bởi một lời nguyền mạnh mẽ, tên trộm trải qua cái chết đau đớn.

Viên kim cương không rõ bằng cách nào sau này được phát hiện ở mỏ Golconda, từng là một trong những mỏ kim cương ít ỏi trên thế giới, nơi cung cấp những viên lớn nhất. Viên kim cương Hope đã ở đây khi nhà buôn đá quý, nhà thám hiểm người Pháp Jean-Baptiste Tavernier giành được quyền sở hữu nó vào thế kỷ 17. Đó cũng là lúc ông chuốc lấy lời nguyền quái quỷ và ốm nặng không lâu sau.

{keywords}
 

Tavernier mang viên đá quý từ Ấn Độ về Pháp và bán cho Vua Louis XIV vào năm 1673. Nhưng tai ương vẫn chưa rời bỏ ông. Nhà thám hiểm đột tử không rõ nguyên nhân trong chuyến đi tới Nga, xác ông bị bầy sói xé nát trong rừng. Sau cái chết của Tavernier, nhiều tin đồn dấy lên cho rằng ông đã lấy cắp viên kim cương xanh này bằng cách móc nó ra từ mắt của bức tượng thần Shiva tại Ấn Độ, vì vậy nó sẽ gây tai họa cho bất cứ ai liên quan. Cũng từ sau cái chết của Tavernier, lời nguyền của viên kim cương bắt đầu ứng nghiệm và kéo dài danh sách nạn nhân.

Nạn nhân thứ hai chính là Vua Pháp Louis XIV. Sau khi mua viên kim cương, nhà vua đã cho mài cắt lại nó, hạ size xuống còn 67 carat và gọi báu vật của mình là "Viên Kim cương xanh của Vương miện”. Không lâu sau, nhà vua qua đời do chứng hoại tử và tất cả các con của ông, chỉ ngoại trừ một người, đều chết yểu. Trong thời gian trị vì, một quan cố vấn của nhà vua từng vinh dự được mang viên kim cương, sau đó cũng tự dưng thất sủng và bị cầm tù.

Viên kim cương được được truyền lại cho Vua Pháp Louis XV vào năm 1749. Nhà vua dùng báu vật này gắn lên một chiếc khuyên lớn, được gọi là “Huân chương Hiệp sĩ”. Vua Louis XV dường như thoát khỏi lời nguyền, nhưng những người khác có được viên kim cương Hope sau đó thì không may mắn như vậy.

Cả Vua Louis XVI và Hoàng hậu Marie Antoinette, những người được thừa kế viên kim cương, đều chết thảm trên đoạn đầu đài trong cuộc Cách mạng Pháp. Công chúa Lambelle bị đám đông đánh tới chết rồi chặt đầu treo trên giáo. Điều trùng hợp là khi còn trong nhung lụa, công chúa thường đeo viên kim cương ám ảnh này.

Kim cương Hope sau đó bị đánh cắp vào năm 1792 và biến mất trong nhiều thập kỷ cho đến khi nó tái xuất hiện đầy bí ẩn vào năm 1812, thuộc sở hữu của một nhà buôn kim cương ở London tên là Daniel Eliason. Viên kim cương này nhỏ hơn một chút so với viên mất tích, nhưng nó vẫn mang sắc xanh trong suốt kỳ lạ đó, và được cho là đã bị mài cắt thêm để che giấu những vết xước.

Nhưng bằng cách nào mà viên đá quý đến được tay Eliason thì vẫn không ai rõ. Sau khi tái xuất, viên kim cương lại tiếp tục chuỗi hành trình tai họa. Đầu tiên, viên đá được Vua Anh George IV mua, sau đó bán lại cho gia đình quý tộc giàu có Henry Philip Hope. Từ thời điểm này, viên kim cương được mang tên Hope, theo họ của nhà quý tộc.

{keywords}
Họ của nhà quý tộc Henry Philip Hope được đặt cho viên kim cương.

Năm 1887, gia đình Philip Hope phá sản và năm 1901 phải bán lại viên kim cương cho Francis Hope. Người này sau khi sở hữu viên đá đã nướng khối gia tài khổng lồ vào bài bạc, còn người vợ thì bỏ theo nhân tình. 
 
Hành trình gieo rắc xui xẻo của viên kim cương Hope lại tiếp tục khi viên đá được công ty trang sức Sons & Company của nhà buôn trang sức Joseph Frankel ở New York mua lại. Công ty này cũng nhanh chóng rơi vào khó khăn tài chính trong cuộc suy thoái có tên gọi “Cuộc hoảng loạn của các chủ nhà băng” vào năm 1907 và phải bán lại viên đá.

Hope tiếp tục qua tay nhiều người nhưng đều mang tới tai ương, bất hạnh và cái chết ở bất cứ nơi đâu nó đến. Nhà kim hoàn người Hà Lan Wilhelm Fals bị giết hại dã man bởi chính con trai ông; một chủ sở hữu người Hy Lạp tên là Simon Maoncharides đã lao xe khỏi vách đá và chết thảm cùng cả gia đình khi chưa kịp thực hiện ý định gọt giũa lại viên kim cương. Một chủ nhân khác là Jacques Colet thì tự tử, Hoàng tử Nga Ivan Kannitovitsky thì bị sát hại; người vợ lẽ của Vua Hồi giáo Thổ Nhĩ Kỳ Abdul Hamid nhận được quà tặng là viên kim cương Hope nhưng đã giết chết chính nhà vua.

Cuối cùng kim cương Hope được nhà kim hoàn danh tiếng người Pháp Pierre Cartier mua. Lúc này nó đã khét tiếng gây ra những cái chết bí ẩn hoặc kết cục bi thảm cho chủ nhân dù người đó là ai.

Cartier quảng bá viên kim cương là một vật báu bị nguyền rủa, và một người mua đã bất ngờ xuất hiện. Đó là tiểu thư Evalyn Walsh McLean, người thừa kế cực kỳ giàu có ở New York, vốn tin rằng cô có quyền lực biến đổi vật báu mang điềm gở thành một viên kim cương may mắn, mang lại danh tiếng và tiền bạc.

Nóng lòng muốn khám phá năng lực mới của bản thân, McLean thường đeo viên kim cương để phô trương khi đi dạo quanh thành phố. Là một tiểu thư khá lập dị và “chịu chơi”, cô thậm chí còn đeo viên kim cương trên cổ chú chó cưng, hoặc giấu nó trong buổi tiệc và tổ chức một cuộc thi tìm kiếm dành cho các khách mời.

{keywords}
Tiểu thư Evalyn Walsh McLean cũng chịu kết cục bi thảm sau khi sở hữu viên kim cương Hope.

Nhưng “quyền lực” rũ bỏ điềm gở của McLean đã thất bại thảm hại, cô sớm đối mặt với lời nguyền khủng khiếp: lần lượt mẹ chồng, người con trai mới 9 tuổi của cô tử vong trong tai nạn xe hơi, con gái nghiện ma túy và chết vì sốc thuốc năm 25 tuổi. Chồng McLean bỏ đi với nhân tình, còn bản thân cô thì cuối cùng phải bán tờ báo Washington Post, rồi chết trong nợ nần chồng chất vào năm 1947.

11 năm sau đó, Hope rơi vào tay một người buôn đá quý tên là Harry Winston. Ông này đã mang viên kim cương đi khắp nước Mỹ từ năm 1949 đến 1953 trước khi tặng lại báu vật cho Bảo tàng Lịch sử tự nhiên Smithsonian ở Washington D.C vào năm 1958. Những tưởng lời nguyền đã kết thúc nhưng James Todd, người vận chuyển viên kim cương đến bảo tàng, vẫn gặp vận rủi khi chân ông bị nghiến nát trong vụ tai nạn xe tải nghiêm trọng xảy ra sau khi giao viên kim cương. Vợ Winston qua đời vì trụy tim và căn nhà ông ở thì bị hỏa hoạn thiêu rụi.

Sau khi viên kim cương nằm yên ổn trong bảo tàng, nó dường như không gây ra thêm rắc rối nào nữa. Viện bảo tàng Smithsonia trưng bày Hope trong bộ sưu tập đá quý quốc gia, và cho tới nay hàng năm vẫn được hàng triệu khách tham quan chiêm ngưỡng.

Theo Baotintuc

">

Lời nguyền chết chóc của viên kim cương Hy vọng

"Kỷ nguyên Tiger Woods" đã sớm khép lại, golf thế giới đang hướng đến thời đại mới với sự nổi bật của Scottie Scheffler.

Trên sân Augusta, Scheffler thực hiện cú bứt phá ngoạn mục trong ngày Chủ nhật chung kết để lần thứ 2 trong sự nghiệp giành được danh hiệu The Masters.

Cho đến hố 11, Scheffler có 4 birdie và 3 bogey, với tổng điểm gậy tạm thời -8. Anh bùng nổ với 3 birdie trong 6 hố cuối để kết thúc với điểm -11.

Scheffler thi đấu tốt trong những ngày gió mạnh tại Augusta, cùng tâm lý người vợ Meredith có thể chuyển dạ bất kỳ lúc nào(anh sẽ bỏ giải nếu đứa con đầu lòng chào đời).

Ở Scheffler là tay golf hiện đại, toàn diện và không có cái tôi. Kết thúc The Masters 2024, anh có 51 lần vào top 10 trong 120 giải, 38 lần top 5, 9 chức vô địch, 2 danh hiệu Major, 101 lần vào chung kết.

Trong 40 năm qua, Scheffler là người thứ 3 vô địch 6 giải đấu đầu tiên sau 400 ngày. Anh cùng các huyền thoại Woods và Jack Nicklaus chiến thắng The Mastersvà The Players cùng một năm.

Trên sân Augusta, ngay từ thời điểm khai mạc phiên bản The Masters thứ 88, Scheffler sớm thể hiện hình ảnh một nhà vô địch tuyệt đối.

Scheffler chưa bao giờ là tay golf có thành tích tốt nhất trong ngày trên suốt hành trình The Masters 2024. Điều quan trọng là anh ổn định, hạn chế tối đa những cú đánh lỗi và áp đảo trước những đối thủ cố gắng áp sát.

Chiến thắng thứ 2 của Scheffler gắn với thành tích kém nhất trong sự nghiệp mà Woods góp mặt tại The Masters.

Woods kết thúc ngày chung kết với với 5 gậy trên par, tổng điểm +16 sau 4 ngày tranh tài.

Tổng cộng 304 cú đánh sau 4 ngày là kết quả tệ nhất của "Siêu Hổ" tại The Masters, kể từ khi anh ra mắt giải đấu với tư cách nghiệp dư năm 1995.

Trước đó, hôm thứ Bảy, Woodsđánh 82 gậy, mức cao nhất trong sự nghiệp thi đấu chuyên nghiệp đầy vinh quang của anh.

Với 2 birdie, 3 bogey và 1 double bogey, Woods hoàn thành The Masters ở vị trí cuối cùng trong số các tay golf vượt qua cắt loại.

"Thật là một tuần tốt lành. Tại đây, đã lâu tôi không thi đấu trọn vẹn một giải đấu... Đó là những trận đấu hay vào thứ Năm và thứ Sáu", Woods không hề thất vọng với chính mình.

Kế hoạch của Woods là góp mặt trong 3 Major tiếp theo: PGA Championship, U.S. Open và Open Championship. Ngoài kết quả, đó còn là những bài học mới về sức đề kháng và niềm đam mê thể thao.

the masters 2024 vong 4.png
Bảng xếp hạng The Masters 2024
Vòng 3 The Masters: Nỗi buồn Tiger Woods

Vòng 3 The Masters: Nỗi buồn Tiger Woods

Sau khi thiết lập kỷ lục mọi thời đại, Tiger Woods trải qua vòng đấu khó khăn nhất trong sự nghiệp ở vòng 3 The Masters 2024.">

Scottie Scheffler vô địch The Masters 2024

Siêu máy tính dự đoán Juventus vs Hellas Verona, 2h45 ngày 4/3

"Nếu Chúa chơi quần vợt, Ngài sẽ đánh trái tay như Federer", nhà báo kiêm nhà văn Manuel Jabois (Tây Ban Nha) thốt lên khi huyền thoại người Thụy Sĩ đánh bạo Rafael Nadal 3-2 trong trận chung kết Australian Open 2017, danh hiệu thứ 18 trong số 20 Grand Slam mà anh giành được.

Federer thắng Nadal ở trận chung kết Australian Open 2017

Đó được gọi là "trận chung kết trong mơ". Một trận đấu khiến người xem trải qua những cảm xúc đặc biệt, khi Federer áp đảo với 73 điểm winner, so với 35 điểm của Nadal.

Cuộc phiêu lưu của Federer là một phần cơ bản của lịch sử môn quần vợt, người luôn có những cú đánh ngẫu hứng thiên tài.

Martina Navratilova, nhà vô địch của 18 Grand Slam đơn nữ, nhận xét: "Cậu ấy không có điểm yếu. Roger có biên độ những cú đánh rộng hơn bất kỳ ai. Cậu ấy biết cái nào nên sử dụng ở thời điểm nào. Lựa chọn của cậu ấy là hoàn hảo".

"Roger không có điểm yếu và cậu ấy có thể đánh bại bạn theo nhiều cách: từ vạch cuối sân hoặc giao bóng, hoặc những pha lên lưới...", huyền thoại Navratilova nhấn mạnh: "Federer có nhiều lựa chọn hơn những tay vợt còn lại. Trái tay của cậu ấy tốt hơn bất kỳ ai khác".

Rod Laver, một trong những biểu tượng thể thao Australia và có ảnh hưởng lớn trong quần vợt thế giới, khen ngợi: "Tôi nghĩ Roger là người giỏi nhất mọi thời đại. Cách cậu ấy thi đấu trong hai thập kỷ, sự kiên định trong lối chơi, chiến thắng rất nhiều giải đấu trông có vẻ như rất dễ dàng. Mọi thứ cậu ấy làm thực sự đáng kinh ngạc".

Một trong những khoảnh khắc mà Laver tự hào nhất là chiến thắng của Federer trước Marin Cilic trong trận chung kết Australian Open 2018. "Thật vinh dự cho tôi khi cậu ấy giành được danh hiệu Grand Slam thứ 20 ở đây, trên sân vận động mang tên tôi".

Khoảnh khắc Federer giành Grand Slam thứ 20

Những cú đánh của Federer là chuyển động tự nhiên và hài hòa, không có giới hạn hoặc khó khăn nào khi anh thực hiện động tác với cây vợt.

Kỹ năng của Roger được so sánh với các pha ném rổ có một không hai của Michael Jordan; các pha lừa bóng lắt léo của Lionel Messi; cách Jose Raul Capablanca (nhà vô địch cờ vua người Cuba) điều khiển bàn cờ; độ dài và tần suất sải chân rất đẹp của Usain Bolt; hay tuyệt kỹ "cú móc trời" (skyhook) của Kareem Abdul Jabbar (xếp thứ hai danh sách những cầu thủ bóng rổ vị đại nhất mọi thời đại, sau Michael Jordan)...

Tất cả đều có điểm chung: kỹ thuật mà họ thực hiện tạo ra hiệu ứng thôi miên chung những người chứng kiến.

Nhà quý tộc thể thao

Federer nổi tiếng với những thành tích tuyệt vời và gu thẩm mỹ quý tộc của anh, cả về phong cách và hình thức, mặc dù thực tế là thời gian đầu anh khá ngỗ ngược.

Câu chuyện huyền thoại của anh, ngoài 20 Grand Slam, gắn với ngôi số 1 thế giới trong 310 tuần, giành được 1.251 chiến thắng chính thức (thua 275), và 103 danh hiệu đơn mang về cho anh 130 triệu euro tiền thưởng.

Federer đánh piano rất hay

Federer còn nhiều so với một vận động viên. Anh được biệt đến bên ngoài sân đấu với vai trò nhà từ thiện, mà nền tảng chính là mang thể thao đến gần hơn với những trẻ em có hoàn cảnh khó khăn, bên cạnh vai trò đại sứ UNICEF.

Khi thoát ra khỏi thế giới thể thao, Federer là một tâm hồn đầy nghệ thuật. Anh học nhạc, yêu rock và chơi piano điêu luyện như cách anh thực hiện những cú trái tay làm mê mẩn biết bao trái tim.

Là một người hâm mộ cuồng nhiệt của ban nhạc AC/DC, Federer nói rằng anh luôn thích được trở thành Lenny Kravitz - ca sĩ kiêm nhà sáng tác người Mỹ, một người kết hợp nhiều thể loại khác nhau - trong một ngày để cảm nhận sức mạnh của anh bằng cách đứng lên sân khấu với cây đàn guitar và micro.

Ngay từ nhỏ, Federer đã yêu thích thể thao, đặc biệt là bơi lội, cầu lông, bóng đá và bóng bàn. Roger muốn trở thành một vận động viên thể thao và đã thử sức với bóng đá cũng như khúc côn cầu, trước khi tập trung vào quần vợt từ năm 12 tuổi.

Năm 14 tuổi, Federer ngừng ăn chay và thay đổi chế độ ăn uống để trở thành một VĐV chuyên nghiệp. Boris Becker là thần tượng đầu đời để anh bước chân vào thế giới quần vợt.

Federer, một nhà quý tộc thể thao

Khi đã trở thành một ngôi sao, giống như người bạn và đối thủ lớn nhất Rafael Nadal, anh là người cuồng nhiệt trên sân tennis. Cả hai luôn yêu cầu rằng chiếc ghế thay đồ phải thật thoải mái và nếu có thể, hãy có tay vịn. Mặc dù vậy, anh luôn đặt khăn trên ghế để làm cho nó mềm mại hơn. Chai nước bên trái và chai muối khoáng bên phải.

Có một điều thú vị, trong cuộc phỏng vấn đầu tiên vào năm 1999, Federer thú nhận tình yêu của anh ấy là Pamela Anderson (siêu mẫu, diễn viên người Canada) và Cindy Crawford (một trong ba siêu mẫu Mỹ đình đám nhất thập niên 1990).

Khi trưởng thành, anh kết hôn với Mirka Vavrinec, người mà anh gặp lần đầu tiên tại Olympic Sydney 2000). Họ có với nhau hai cặp song sinh (Riva và Mayla Rose năm 2009; Leo và Lenny năm 2014).

Federer, người nói tiếng Đức, tiếng Anh và tiếng Pháp một cách hoàn hảo, cũng như thể hiện bản thân tốt bằng tiếng Ý và tiếng Thụy Điển, có một sự nghiệp hoàn hảo. Sau ngày 25/9, thời điểm khép lại Laver Cup, thế giới sẽ vắng bóng một nhà quý tộc thể thao.

Roger Federer nghỉ hưu: Quý ông định nghĩa quần vợt

Roger Federer nghỉ hưu: Quý ông định nghĩa quần vợt

Chấn thương đầu gối không thể chữa lành đã khiến Roger Federer, quý ông vĩ đại của quần vợt thế giới, buộc phải giải nghệ ở tuổi 41.">

Roger Federer lịch lãm, yêu rock và chơi piano điêu luyện

友情链接