当前位置:首页 > Ngoại Hạng Anh > Nhận định, soi kèo U22 Việt Nam vs U22 Uzbekistan, 18h35 ngày 23/3: Hạ sát Sói trắng 正文
标签:
责任编辑:Kinh doanh
Nhận định, soi kèo Bồ Đào Nha vs Đan Mạch, 02h45 ngày 24/3: Đòi nợ thành công
Vị hành khách 71 tuổi này từng bị đột quỵ và gặp khó khăn trong việc tự xúc đồ ăn cho mình.
Nhiều tờ báo Trung Quốc đưa tin, nữ tiếp viên Fan Xuesong đã nhận thấy ông cụ Niu không thể cầm nổi cái thìa. Không chỉ đút thức ăn cho ông Niu, nữ tiếp viên này còn thay phần cơm của ông bằng một suất mì vì ông không thể nhai cơm. Ông Niu cảm động đến rơi nước mắt vì hành động tử tế của cô Fan. Và cô đã giúp ông lau nước mắt.
![]() |
Nữ tiếp viên lau nước mắt cho ông cụ |
Ông Niu cho biết hành động của cô Fan đã khiến ông và những hành khách chứng kiến vô cùng cảm động. Tuy nhiên, nữ tiếp viên có thâm niên làm việc 11 năm này tỏ ra không mấy quan tâm đến sự nổi tiếng của mình. Cô nói: “Ông cụ đã phải làm việc rất vất vả suốt cuộc đời mình, chúng ta nên tử tế với ông”.
Qùy gối cho khách ăn, nữ tiếp viên được tôn vinh 'xinh đẹp nhất'
![]() |
PGS.TS Đặng Tố Tuấn, Hiệu trưởng Trường ĐH Kiến trúc Hà Nội (1993 -1999), Chủ nhiệm Khoa Kiến trúc (1977 - 1978), Hiệu phó (1978 - 1993), Viện trưởng Viện Kiến trúc nhiệt đới (1997 -1999). Tổng biên tập tạp chí Kiến trúc Việt Nam 1995 – 1999. |
Bố cực kỳ nghiêm khắc, thậm chí có những cái hơi cổ điển mà bây giờ tôi không ứng dụng để dạy con như cho… ăn roi rất nhiều. Mẹ thì không thế.
Tôi học mẹ từ cách mẹ cư xử. Mẹ không bao giờ nói con phải thế này hay thế kia. Bố mẹ chưa bao giờ rút ra cho chúng tôi bài học phải làm như thế nào.
Mẹ tôi rất tế nhị, nói cái gì cũng ý tứ từ xa. Ví dụ tôi bảo sẽ đi chơi buổi tối, thì mẹ nói “Không nên con ạ, con gái ngoan ngoãn không nên ra đường buổi tối, vì ở ngoài đường nguy hiểm thế này, thế kia...”. Còn bố thì đi thẳng ngay vào vấn đề “Không được”, hoặc đi là bố đưa đi, về trước 9h.
Có những việc bố rất nghiêm khắc, nhưng có những cái rất chiều. Bố cũng có những cái rất tâm lý, nhưng trong khuôn khổ.
"Tôi bị áp lực thành tích ghê gớm"
Khi đi học tiểu học, tôi luôn đứng đầu lớp. Chẳng phải tự tôi mong muốn thế, mà đó là mong muốn của mẹ. Mẹ tôi sinh ra và lớn lên trong cái thời "người người thi đua, nhà nhà thi đua" nên thành tích cao trong học tập là điều quan trọng với mẹ.
Mẹ tôi “đánh” đòn tâm lý “Nếu con điểm kém mẹ buồn lắm,mẹ ốm rồi thế nọ thế kia.Tôi sợ điều này vô cùng, chứ nhiều khi đánh đòn không sợ đâu. Tính tôi ngang, nhiều khi bố đánh lại làm tiếp, lại bị đánh đau hơn nhưng kệ, không khóc.
Suốt những năm học cấp 1, lúc nào cũng phải đứng thứ nhất, mẹ không cho phép đứng thứ hai. Nên chỉ cần 8 điểm thôi là lo lắng từ lúc nhận điểm cho tới lúc về đến nhà để báo cho mẹ. Những lúc tôi bị điểm kém, mẹ cứ buồn, lặng lẽ không nói gì. Điều này căng thẳng lắm. Tôi rất phản đối cách gây áp lực tâm lý như thế.
Lên cấp 2, mẹ vẫn theo dõi học hành sát sao cho tới tận đại học. Mẹ theo tôi từ lớp 1 đến lớp 12, tất cả các bài học mẹ đều học lại và dạy tôi.
Tới khi lên đại học, tôi lại phải đối mặt với áp lực “con hiệu trưởng”.Bố muốn tôi thi vào Trường ĐH Xây dựng, vừa gần nhà, vừa không có bố ở trong trường, con sẽ không bị mang tiếng… Nhưng tôi muốn học Trường ĐH Kiến trúc nên nhất định không đi xem kết quả điểm thi và nộp hồ sơ vào ĐH Xây dựng.
Tới khi vào học ở ĐH Kiến trúc, bố bảo “Nếu bình thường con học một, thì vì có bố ở đây con phải học gấp ba, để cho mọi người đừng nói là con nhờ bố”.
Tôi còn nhớ có lần ốm sốt trong tuần làm đồ án môn học.
Trong khi đó, để làm bài, tôi phải vẽ màu nước nên việc kiêng nước là không thể, sốt càng cao hơn.
Gần đến ngày nộp bài rồi mà tôi mệt quá, đắn đo mãi tôi nói với bố“Hay là bố gọi điện cho thầy, nói thầy cho con nộp bài chậm một hôm”. Bố lắc đầu ngay, nói rằng không được, “Con phải nộp đúng hạn, bài không tốt vẫn nộp, vẽ đến đâu nộp đến đấy”.Thế là đang sốt đùng đùng tôi vẫn phải thức đêm để vẽ.
Học ở trường lúc nào trước tôi cũng là tấm gương của bố, lúc nào cũng vì bố, học để bố không xấu hổ…
![]() |
Bố mẹ dạy tôi: Điều quan trọng nhất là giành nhiều thời gian cho con. Sự có mặt của mình là kho báu của con. |
Ở bên cạnh con là điều quan trọng nhất
Về giáo dục, bố mẹ có những cái cổ hủ, nhưng có những kinh nghiệm quý báu mà về sau tôi học được để dạy con.
Đó là: Điều quan trọng nhất là giành nhiều thời gian cho con. Sự có mặt của mình là kho báu của con.
Tôi đọc rất nhiều sách về giáo dục trẻ con, tâm lý trẻ em, lý thuyết này lý thuyết kia nhưng mình không thể theo hết được. Nhưng nếu mình ở bên cạnh con nhiều thời gian, thì ảnh hưởng với con rất lớn.
Như với mẹ tôi, vì mẹ ở suốt bên tôi, nên bây giờ tôi làm gì cũng nghĩ đến mẹ. Và cứ nghĩ nếu làm điều này mẹ sẽ buồn, là tôi không dám làm nữa. Con gái tôi bây giờ cũng thế, cũng rất sợ mẹ buồn. Tất nhiên, tôi không gây áp lực kiểu như mẹ. Lúc nào con tôi cũng chỉ muốn mẹ vui, vì tôi ở bên cạnh con rất nhiều.
Bố mẹ cực kỳ áp đặt chúng tôi về lễ nghĩa, không giải thích mà chúng tôi buộc phải làm theo. Nhưng về kiến thức, định hướng nghề nghiệp thì không.
Bố muốn tôi học về nội thất và ngoại thất, cảnh quan sân vườn, vì bố nghĩ chuyên ngành đó phù hợp với phụ nữ hơn so với việc thiết kế công trình lớn. Nhưng bố không nói là “Con phải học môn này đi”,vì nói vậy sẽ gây áp lực và có thể tôi sẽ phản ứng ngược lại.
Thay vào đó, ngay khi tôi vào năm thứ nhất đại học, bố đã đưa tôi đi thăm quan các vườn cây, nói về các loài cây, mua rất nhiều sách về cây cho tôi đọc. Bố cho tôi gặp người tiên phong về thiết kế cảnh quan ở Việt Nam.
Bố rất bận nhưng vẫn chịu khó đưa tôi đi, để tôi có tình yêu với cây cỏ, sân vườn, trang trí cảnh quan. Mãi sau này tôi mới hiểu “À, thì ra bố muốn mình đi theo ngành này”.
Chăm chút ăn uống, học hành là mẹ rồi, còn bố dạy cho tôi những điều nhà trường không dạy.
Như việc mỗi ngày bố kể một câu chuyện trong thần thoại Hy Lạp, khiến tôi rất thích nền văn hoá này để rồi sau này, gần mười năm liền, cứ đến hè tôi lại lặn lội từng ngõ ngách của đất Hy Lạp để tìm hiểu về cội nguồn của nền Văn minh phương Tây, và hoàn thành nghiên cứu khoa học "Nguyên tắc về tỷ lệ trong Kiến trúc Hy Lạp cổ đại".
![]() |
"Con ở nhà học làm người Việt Nam trước, rồi muốn đi đâu bố sẽ cho đi” |
Từ quyển sổ nhật ký tới những mẩu giấy nhắn
Hoặc một điều “mất thời gian” nữa mà bố mẹ đã làm cho tôi, đó là việc ghi nhật ký cho tôi.
Bố mẹ có thói quen viết nhật ký cho tôi từ khi mẹ mới mang thai.
Khi tôi còn nhỏ, bố không bao giờ cho tôi đọc cuốn nhật ký đó vì trong đó có cả những câu chuyện tình cảm giữa bố và mẹ nữa. Bố chỉ giở ra và đọc từng đoạn ngắn cho tôi. Như khi tôi hỏi “Bố ơi, con ngày sinh con ra có những ai ở bên cạnh?”, “Hồi 2 tuổi con biết làm gì?”… là bố lấy cuốn sổ đó ra đọc cho nghe một đoạn"Tám giờ 20 phút sáng nay, mẹ sinh con gái đầu lòng..."…
Bố nói đến năm 18 tuổi sẽ giao cho tôi cuốn Nhật ký này. Nhưng đến năm 18 tuổi, tôi quên mất, bố tôi cũng không nhắc. Đến khi bố mất, tôi mới lục tìm lại.
Trong sổ còn có những mẩu giấy được dán lại cẩn thận với những dòng chữ của bố hoặc mẹ viết trong lúc không ở nhà và không có cuốn Nhật ký bên cạnh, như “Còn 15 phút nữa thôi bố hết giờ làm rồi, bố mong quá đến giờ về bế con, dù con có tè cho bố một bãi", hoặc “Mẹ đang đợi ở bến xe để về với con, nhưng xe mãi chưa đến”...Tôi vừa đọc vừa khóc.
Từ những trang giấy này mà tôi có thói quen viết nhật ký cho con. Hơn thế, tôi còn có một nhật ký ảnh cho con.
Khi vào cấp 3, tôi có học bổng du học từ cấp 3 lên ĐH luôn. Đó là điều nhiều người mơ ước, tôi rất muốn, nhưng bố mẹ không đồng ý. Bố mẹ bảo rằng con còn nhỏ, “Con đang ở tuổi hình thành nhân cách, tính cách, bản sắc của con người, nên ở nhà học làm người Việt Nam trước, rồi muốn đi đâu bố sẽ cho đi”.
Đúng thật là sau khi tôi đã hình thành bản sắc rồi, bố không can thiệp nữa. Với con tôi bây giờ cũng vậy, tôi không muốn cho con học trường quốc tế dù ai cũng khuyên tôi cho con học ở đó với những điều kiện tốt hơn vì muốn con học làm người Việt trước, sau đó chắc chắn tôi sẽ cho con đi du học để mở mang tầm nhìn, "đi một ngày đàng học một sàng khôn mà".
Đó chỉ là quan điểm riêng của tôi chứ tôi không nhận định việc cho con học trường quốc tế là sai.
Thế giới đã rộng mở, đã toàn cầu hoá, tôi không nhận định cho một đứa trẻ đi học nước ngoài từ nhỏ là đúng hay sai nhưng tôi nghĩ rằng, sự có mặt của người mẹ là cực kỳ quan trọng với con cho tới tuổi trưởng thành.
Ngân Anh ghi
XEM THÊM:
Cách dạy con lạ lùng của nữ giảng viên rực rỡ" alt="Cách dạy con của một kiến trúc sư tài hoa"/>Huy chương Vàng thuộc về em Đinh Cao Sơn, học sinh lớp 12, Trường THPT Chuyên Hà Tĩnh, tỉnh Hà Tĩnh.
Em Nguyễn Kim Giang, học sinh lớp 12, Trường THPT Chuyên Bắc Ninh, tỉnh Bắc Ninh.
Em Nguyễn Mạnh Khôi, học sinh lớp 12, Trường THPT Chuyên Khoa học Tự nhiên, Trường Đại học Khoa học Tự nhiên, Đại học Quốc gia Hà Nội.
Em Mai Văn Đức, học sinh lớp 12, Trường THPT Chuyên Phan Bội Châu, tỉnh Nghệ An đoạt Huy chương Bạc.
Kỳ thi IChO 2023 do Thụy Sỹ đăng cai tổ chức. Sau ba năm tổ chức dưới hình thức trực tuyến, kỳ thi lần thứ 55 được tổ chức trực tiếp từ ngày 16/7 đến 25/7 với sự tham gia của 348 thí sinh đến từ 89 quốc gia và vùng lãnh thổ.
Với kết quả 3 Huy chương Vàng và 1 Huy chương Bạc, đoàn Việt Nam tiếp tục duy trì vị trí trong top dẫn đầu kỳ thi IChO, đứng thứ 3 toàn đoàn xét về số lượng Huy chương Vàng, trong đó 2 học sinh nằm trong top 10 thí sinh có điểm cao nhất.
Thành tích này tiếp nối chuỗi thành tích đoàn Việt Nam đạt được tại kì thi IChO trong những năm gần đây: Năm 2020: 4 Huy chương Vàng; năm 2021: 3 Huy chương Vàng và 1 Huy Chương Bạc; năm 2022: 4 Huy chương Vàng.
Đặc biệt năm nay, phần thi thực hành được đưa vào nội dung thi sau ba năm gián đoạn do thi trực tuyến nhưng kết quả thực hành của học sinh Việt Nam được cải thiện đáng kể.
Theo quy chế của Hội đồng IChO 2023, ngày thứ nhất các thí sinh làm bài thi thực hành và ngày thứ hai làm bài thi lí thuyết, mỗi bài thi kéo dài trong 5 tiếng.
Đề thi lí thuyết và thực hành năm nay tuy dài nhưng được đánh giá là khó và hay, đề cập tới nhiều vấn đề khoa học hiện đại, với các nội dung liên quan tới bảo vệ môi trường, năng lượng tái tạo…
Việt Nam giành 3 huy chương Vàng Olympic Hóa học quốc tế 2023
Nhận định, soi kèo Romania vs Bosnia Herzegovina, 2h45 ngày 22/3: Khởi đầu thuận lợi
Đề nghị con làm việc
Bạn có thể làm việc nhà nhanh hơn, hiệu quả hơn và không phải mất thời gian hướng dẫn ai cả, nhưng giống như câu ngạn ngữ “hãy dạy cách câu cá”, thời gian mà bạn dành ra để giúp con học cách làm việc sẽ giúp ích cho trẻ sau này.
Hãy bắt đầu bằng những công việc phù hợp, ví dụ như bé 2 tuổi có thể cho vật nuôi ăn hoặc lau bụi bằng vớ, 8 tuổi có thể lau sàn, quét nhà và giúp gấp quần áo. Khi trẻ lớn hơn, bạn có thể giao những công việc phức tạp hơn.
Đọc sách cho con
Đọc sách là một việc mà phụ huynh nào cũng có thể làm được và đó là phần thưởng mang lại kết quả dài lâu cho cả phụ huynh và con trẻ. Nó mang lại thời gian gắn kết chất lượng giữa cha mẹ và con cái – khi mà đứa trẻ biết rằng chúng là mối quan tâm duy nhất của cha mẹ. Thói quen này cũng giúp ích khi trẻ học đọc.
“Trẻ từ 4-5 tuổi được nghe đọc sách 3-5 lần mỗi tuần sẽ học đọc nhanh hơn trẻ khác khoảng 6 tháng” – theo một nghiên cứu của Viện Nghiên cứu Kinh tế và xã hội Melbourne.
Giúp con tìm cơ hội làm tình nguyện
Khi trẻ làm tình nguyện, chúng học cách suy nghĩ bớt ích kỷ hơn. Trẻ không tự nhiên biết cách quan tâm tới người khác ngoài những người thân trong gia đình nếu không có cơ hội thể hiện sự đồng cảm. Hãy tìm hiểu ở các bệnh viện, nhà dưỡng lão, các trang trại… để tìm công việc tình nguyện phù hợp với trẻ.
Dạy con cách tiết kiệm
Thói quen tiết kiệm nên được dạy khi trẻ còn nhỏ. Thomas C. Corley – kế toán, diễn giả và tác giả - đề nghị các bậc cha mẹ nên đề nghị trẻ tiết kiệm 25% số tiền mà chúng kiếm được. Khi trẻ đủ lớn để gây dựng một nguồn thu nhập ổn định, hãy đưa trẻ tới ngân hàng để mở tài khoản tiết kiệm và giúp con gửi tiền thường xuyên. Khi trẻ muốn mua một món hàng lớn, hãy giúp trẻ tiết kiệm để học về giá trị của đồng tiền và thời gian đã bỏ ra để kiếm được số tiền đó.
![]() |
Khuyến khích trẻ tập thể dục hằng ngày
Nếu bạn giúp con học cách yêu các hoạt động thể chất từ khi còn nhỏ, trẻ sẽ tiếp tục thói quen này ở tuổi vị thành niên và khi trưởng thành. Hãy đăng ký cho trẻ học các môn thể thao, tham gia các câu lạc bộ…
Giúp con đặt ra mục tiêu dài hạn và ngắn hạn
Mục tiêu – cũng giống như trách nhiệm – có thể thay đổi về quy mô và độ phức tạp tùy theo độ tuổi của trẻ. Khi trẻ còn nhỏ, giúp trẻ đặt mục tiêu như ngồi bô đi vệ sinh, học đi xe đạp, kiếm tiền mua món đồ chơi yêu thích. Trẻ lớn hơn thì có thể tiết kiệm tiền mua xe hơi, học đại học hay kiếm tiền đi du lịch.
Những mục tiêu này giúp trẻ nghĩ xa hơn chuyện ăn gì cho bữa trưa hôm nay. Nó dạy trẻ giá trị của việc trì hoãn những thỏa mãn. Ví dụ như nếu con chọn không mua một viên kẹo ngày hôm nay thì sau đó con sẽ có thứ gì đó hay ho hơn là vị ngọt thoáng qua của viên kẹo.
Quan sát cuộc sống của con
Khi trẻ lớn lên, chúng bắt đầu muốn tách khỏi cha mẹ. Đó là một quá trình chuyển đổi tích cực và hợp quy luật, nhưng dù trẻ có tự lập hơn thì chúng vẫn cần sự quan sát và chỉ dẫn của cha mẹ, đặc biệt là trước những tác động tiêu cực của các thiết bị điện tử, mạng xã hội, Internet.
Xem thêm:
Bài học dạy con từ toilet thức tỉnh hàng ngàn cha mẹ Việt" alt="Những thói quen tối thiểu cha mẹ phải làm vì con"/>