Motorola Ruby xuất hiện
![]() |
Motorola Ruby V13 (nguồn: unwiredview.com). |
当前位置:首页 > Nhận định > Motorola Ruby xuất hiện 正文
![]() |
Motorola Ruby V13 (nguồn: unwiredview.com). |
标签:
责任编辑:Nhận định
Soi kèo góc Buriram United vs Johor Darul Ta'zim, 21h00 ngày 4/3
Đó là cảnh tượng diễn ra tại Khoa Chăm sóc giảmnhẹ, Bệnh viện Ung bướu TP.HCM.
Chữ tình giữa những người xa lạ
Khoa Chăm sóc giảm nhẹ của bệnh viện này mớithành lập gần 2 năm, chuyên chăm sóc nâng đỡ về tinh thần và giảm đau cho cácbệnh nhân ung thư giai đoạn cuối.
"Bệnh nhân của chúng tôi thường tiên lượngsống không quá 6 tháng. Chăm sóc giảm nhẹ nghe còn rất mới mẻ không chỉ ở ViệtNam mà trên toàn thế giới. Mục đích không chỉ làm bệnh nhân giảm đau đớn mà cònchia sẻ về tinh thần, giúp người bệnh hoàn thành nốt những tâm tư, nguyện vọngtrước khi từ giã cõi đời.
Dù mọi thứ mới mẻ, bệnh nhân quá tải với 10giường bệnh, chỉ có 2 bác sĩ biên chế, 6 bác sĩ kiêm nhiệm nhưng chúng tôi yêucông việc của mình vì tính nhân văn, và đôi khi còn vì cái tình, cái nghĩa conngười" - bác sĩ Nguyễn Minh Hùng, Trưởng Khoa Chăm sóc giảm nhẹ chia sẻ.
![]() |
Một cụ bà ung thư giai đoạn cuối đang được chăm sóc tại Khoa Chăm sóc giảm nhẹ, Bệnh viện Ung bướu TP.HCM - Ảnh: Thanh Huyền. |
Về làm việc tại khoa chỉ mới 5 tháng, nhưng nữđiều dưỡng trẻ Nguyễn La Mai Huy đã có biết bao kỷ niệm.
Khi được hỏi, điều dưỡng Huy không chỉ nhớ têntừng bệnh nhân mình chăm sóc mà thấu hiểu luôn cả hoàn cảnh, tâm tư của họ.
"Em chứng kiến nhiều bệnh nhân hôm qua còn tâmsự, nói chuyện với mình, vậy mà hôm sau vào trực em không thấy tên họ nữa. Chẳngai nói nhưng em biết họ đã ra đi. Buồn lắm, nhân viên y tế cũng là con người, dùtiếp xúc nhiều với cảnh sinh ly tử biệt nhưng không thể chai sạn" - điềudưỡng Huy nói.
Hoàn cảnh của bệnh nhân Nguyễn Thị Kim L. (SN1948, ngụ tại quận 8, TP.HCM) khiến mỗi lần nghĩ đến là lòng điều dưỡng Huy lạinặng trĩu.
Bà L. rất tội nghiệp, bị ung thư cổ tử cung. Điềudưỡng Huy thường xuyên thấy bà ngồi khóc. Hỏi ra mới biết đã 6 ngày bà chẳng cóai thăm nuôi.
Điều dưỡng Huy bùi ngùi kể lại: "Bà mếu máovới em rằng con bà bỏ bà rồi, chúng không ngó tới vì biết bà sắp chết. Khi bệnhtình bà trở nặng, khoa đã gọi điện cho con bà nhưng họ cũng không tới liền hoặccó đến cũng về ngay”.
Mỗi ngày tới chăm sóc bà L., nữ điều dưỡng lạiđộng viên, thăm hỏi, thậm chí cô còn cho các thân bệnh nhân bên cạnh số điệnthoại của mình, đề phòng bà L. có chuyện thì gọi ngay. Cô và các bác sĩ miệt màichăm sóc cho tới ngày bà L. trút hơi thở cuối cùng.
Chứng kiến chết nhiều nhưng không chai sạn
Điều dưỡng Huy còn kể cho chúng tôi về trường hợpcủa nữ bệnh nhân tên Nguyễn Thị L. (SN 1954) bị ung thư vú trái.
Trên ngực trái của bệnh nhân có 2 vết thương,thường xuyên chảy dịch, có mùi rất khó chịu. Mỗi lần thay băng, làm sạch vếtthương cho bệnh nhân, nữ điều dưỡng lại ái ngại vì vết loét ngày thêm trầmtrọng.
Nhìn vào đôi mắt bệnh nhân cô thấy đắng lòng,nhất là khi bà L. hỏi: "Vết thương có đỡ không cô ơi, tôi sắp khỏi chưa, baogiờ tôi được xuất viện…".
Điều dưỡng Huy nói như sắp khóc: "Em không ngờbác ấy ra đi nhanh thế. Thường ung thư vú kéo dài rất lâu. Bác L. bị di căn vàoxương rồi.
Em không thể quên buổi sáng đó, là một ngàytrước Tết. Các bệnh nhân khác còn khỏe hơn được người nhà xin cho về nhà ăn Tết,không khí năm mới bao trùm, ai cũng bận rộn. Em tới bên giường thấy bác L. lơmơ. Em gọi mãi không thấy bác trả lời, lát sau bác tỉnh chỉ nói mệt. Thế rồi bácmất...”.
Điều dưỡng Huy còn nhớ như in tâm nguyện của bệnhnhân L. là mong mình hết bệnh để về quê với các con.
Tại Khoa Chăm sóc giảm nhẹ, chúng tôi mới thấybệnh tật, tử thần không chỉ gõ cửa người nghèo mà cả người giàu. Nhiều bệnh nhângiàu có, ngoài đời cũng một thời thanh thế, vậy mà khi bị bệnh họ tiều tụy, suykiệt.
Trong con mắt các nhân viên y tế ở đây, họ dù cóhoàn cảnh thế nào cũng là... bệnh nhân, họ cần chăm sóc, quan tâm, dù thời giansống còn rất ngắn ngủi.
Theo bác sĩ Đoàn Trọng Nghĩa, khoa Chăm sóc giảmnhẹ, bệnh nhân khi vào đây không chỉ được giảm đau mà còn được thăm hỏi về hoàncảnh gia đình, kinh tế, tôn giáo, tâm tư nguyện vọng.
Khoa Chăm sóc giảm nhẹ có kết hợp với khoa Tâm lýcủa Bệnh viện Y khoa Phạm Ngọc Thạch để điều trị nâng đỡ tinh thần cho bệnh nhânđược tốt hơn.
Ngoài ra, khoa còn có dịch vụ chăm sóc bệnh nhânung thư tại nhà với giá khoảng 500 ngàn/lần cho ê kíp 1 bác sĩ, 2 điều dưỡng.
Sở dĩ có dịch vụ chăm sóc bệnh nhân ung thư tạinhà vì nhiều người bệnh giai đoạn cuối không muốn nằm viện. Họ muốn về nhà đểhưởng cảm giác ấm cúng của gia đình, để được sống bên người thân, bạn bè.
Thanh Huyền
" alt="'Thiên thần áo trắng' của bệnh nhân ung thư"/>Trời đất như sụp đổ dưới chân chị khi chị cầm chiếc điện thoại lúc 12 giờ đêm và đọc những dòng tin nhắn: "yêu thương ngủ ngon nhé, anh mơ thấy yêu thương...yêu yêu thương thật nhiều". Em có hiểu được cảm giác đó của chị không nhỉ?.
Trong đêm tối ấy chị bấn loạn, cầm điện thoại và gọi điện lại cho số điện thoại ấy.
Đầu dây bên kia là một cô gái giọng gốc Huế nghe máy. Chị hỏi "em là gì của chồng chị mà lại nhắn tin cho chồng chị như vậy?
- Chồng chị là ai?
Chồng chị là :…
- Đó là chồng chị ư?
Đúng, em có biết anh có vợ không?
- Dạ, không chị ơi, em hoàn toàn không biết.
Trời ơi! khi đó từ ghét em chị chuyển qua thương cảm cho em khi bị chồng chị lừa gạt bấy lâu nay mà không biết.
![]() |
Ảnh minh hoạ |
Vậy mà, đang lúc nói chuyện, chồng chị tỉnh dậy và giật cái điện thoại ném nát, anh ấy tát chị một cái. Chưa bao giờ anh ấy đánh chị, vậy mà… khi đó chị như con thú bị thương gào thét, căm phẫn, khổ đau. Chị khóc trong đau đớn và ôm con chặt vào lòng khóc đến ngất đi khi nào không hay.
Sáng mai chị gọi lại cho em, khi đó tôi vẫn thương cảm với em khuyên em buông chồng chị ra để anh về với gia đình, con thơ.
Em nói, chồng chị không xứng đáng với em, em xinh đẹp, học thức cao, trẻ trung hơn và quan trọng em có lòng tự trọng, em thương chị và bé nên em sẽ xa chồng chị.
Chị thơ ngây dại khờ tin vào lời em nói, chị còn thương và coi em như người bạn. Em nói với chị "em hiền và thơ ngây lắm nên ai nói gì em cũng tin, bởi vậy mới bị chồng chị lừa em”. Khi đó thề có trời phật chị thương cảm em thật sự.
Rồi một hôm chồng chị đi tắm, chị lấy máy đọc được những tin nhắn yêu thương của hai người. Vậy là chị lại bị em gạt bấy lâu nay.
Lúc đầu em chưa biết chồng chị có gia đình nên em quen em là kẻ bị hại, là nạn nhân. Còn khi em biết chồng chị đã có gia đình em vẫn bám vào là tự em đã biến em thành "tội nhân".
Chị gọi điện cho em, em không nghe máy, nhắn tin em không trả lời. Không biết em nói gì cho chồng chị mà anh ta gọi điện lại cho chị, mắng chửi chị thậm tệ.
Chị như phát điên lên và gọi điện cho cơ quan em yêu cầu gặp em lúc đó em sợ và mới nói "chị tắt đi em gọi điện lại cho chị".
Em nói em đã cắt đứt với chồng chị, nhưng khi chị đọc lại những tin nhắn thì em im và trở mặt nói với chị "anh ấy đã không còn yêu chị thì chị buông tha anh ấy đi, không có em anh ấy sẽ không sống được đâu".
Tối hôm đó chị và chồng cãi nhau, anh ấy dọn đồ đi bỏ lại chị, con thơ và mẹ anh cho chị nuôi, chăm sóc.
Sinh con mới được một tháng, chị phải chạy đi làm kiếm tiền mua sữa và trang trải cuộc sống. Hàng đêm ôm con vào lòng chị khóc, những giọt nước mắt khổ đau. Chị nén mọi đau khổ vào lòng mà chẳng biết tâm sự cùng ai.
Nhưng rồi cái gì cũng có giới hạn của nó em ạ.
Ngày 30/4, anh ấy không thèm về thăm vợ con, thăm mẹ. Anh ấy nói với mẹ rằng anh phải đi công tác. Nhưng thực chất là đi du lịch cùng em trên Đà Lạt, trong khi chị ở nhà đi làm kiếm từng đồng mua sữa cho con.
Ngày 1/6 quốc tế thiếu nhi, anh ấy không mua nổi cho con nổi một món quà, hay về thăm nó, vì anh ta bận đưa em lên Sài Gòn đi chơi, đi ăn nhà hàng.
Và cũng ngày hôm đó chị như người mất trí không kiểm soát được hành vi của mình, phóng xe ra chợ mua 2 gói thuốc chuột về uống, cũng may mọi người phát hiện và đưa chị đi bệnh viện.
Những ngày đau khổ điên loạn cũng qua đi. Bố mẹ chị, anh chị chị đã từ bắc bay vào ở bên chị, giúp chị vượt qua cơn khủng hoảng đó.
Em à, em mới sinh năm 1989 thôi mà em thật đáng sợ. Chị không biết sau này khi em trưởng thành hơn em sẽ thế nào nhỉ? em tưởng chồng chị yêu em thật ư, đó chỉ là cảm xúc nhất thời thôi, trước sau gì anh ta cũng sẽ bỏ em như những cô gái khác thôi.
Em hãy cứ chìm đắm trong hạnh phúc đó đi, rồi một lúc nào đó em rớt xuống đừng nói chị không thông báo em.
Hôm nay là ngày chị quyết định ly hôn, chị sẽ không níu kéo một người chồng không xứng đáng, một người cha vô trách nhiệm nữa. Hai người hãy cứ tự do yêu nhau nhé.
Cứ yêu đi, khi nào cưới, bước vào cuộc sống gia đình sẽ không còn là màu hồng như em từng mơ tưởng đâu.
Hạnh Thuý(Ghi)
" alt="Gửi em, vợ sắp cưới của chồng chị"/>Nhận định, soi kèo Independiente Medellin vs Deportivo Pasto, 07h30 ngày 4/3: Bệ phóng sân nhà
Ảnh: Nguồn Sina.
Mặc dù nói vậy nhưng khi được chàng trai hỏi về lai lịch, đối phương nhất quyết không chịu trả lời rõ ràng.
Người này chỉ qua loa nói rằng trong số những con chó ở đây thì chỉ có duy nhất một chú chó Golden là bị chủ bán đi vì quá nghịch ngợm.
Nghe vậy, chàng trai liền chú ý tới chú Golden với màu lông vàng rất nổi bật đang ngoan ngoãn nằm trong một cái lồng chật chội.
Vẻ mặt của nó hiện lên sự ủ rũ và ấm ức, đặc biệt là đôi mắt ánh lên nỗi tuyệt vọng khiến cho người ta không khỏi đau lòng.
Thấy chú chó đáng thương như vậy, chàng trai vì cảm thấy không đành lòng nên đã ngỏ lời muốn mua lại nó.
Thế nhưng do có việc gấp phải đi ngay lúc ấy nên anh trước tiên chỉ có thể lưu lại số điện thoại và địa chỉ của người bán rồi vội rời đi.
Tới khi giải quyết xong công việc của mình thì trời cũng đã tối, dù vậy, người thanh niên vẫn thu xếp để tới địa chỉ mà người bán cho đưa cho mình ban nãy.
Khi đến nơi, anh nhận ra tất cả những con chó khác đều đã bị bán đi, duy chỉ còn lại chú chó Golden là vẫn ở lại.
Vậy là người thanh niên bắt đầu thương lượng về giá cả và nhanh chóng xuống tiền với người bán chó.
Thế nhưng ngay lúc đang chuẩn bị đưa chú cún kia về nhà thì anh đã chứng kiến một cảnh tượng hết sức cảm động.
![]() |
Ảnh: Nguồn Sina. |
Có lẽ vì biết mình sắp được một người chủ nhân tốt bụng đưa về nhà mới, chú chó Golden kia đã không thể kìm được xúc động mà rơi lệ.
Nhìn hàng nước mắt lăn dài cùng ánh nhìn cảm kích của nó, chàng trai cũng không khỏi nghẹn ngào.
Có lẽ trước khi có duyên với anh, chú chó này đã phải trải qua một hành trình vô cùng khó khăn kể từ lúc bị chủ cũ vứt bỏ.
Hy vọng rằng sau này, chú chó ấy sẽ có được một cuộc sống hạnh phúc và vui vẻ hơn bên người chủ nhân mới của mình.
Theo Gia đình và Xã hội
Mới đây, một phụ nữ ở Mumbai, Ấn Độ đã đặt toàn bộ ghế khoang hạng thương gia trên chuyến bay của hãng Air India cho chú chó cưng của mình.
" alt="Được giải cứu, chú chó làm hành động khiến ai cũng nhói lòng"/>Được giải cứu, chú chó làm hành động khiến ai cũng nhói lòng
Cả nhà chồng rắp tâm chiếm đoạt số tiền hồi môn 5,5 tỉ của tôi