内容摘要:"Nghe gì chưa?ệnNgàyXungHỉtin bóng đá việt nam mới nhất Nhà Ngưu đại sắp gả con trai út Tạ Dương chotin bóng đá việt nam mới nhấttin bóng đá việt nam mới nhất、、"Nghe gì chưa?ệnNgàyXungHỉtin bóng đá việt nam mới nhất Nhà Ngưu đại sắp gả con trai út Tạ Dương cho Mặc gia ở cuối thôn đấy!"
"Gả cái gì mà gả! Là bán thì có!"
"Suỵt! Nói nhỏ thôi."
"Xì!"
Lưu đại thẩm bị nhắc nhở thì khịt mũi coi thường: "Còn là bán con mình xung hỉ cho một tên bệnh hoạn sắp chết đến nơi rồi, người còn không ra người, quỷ không ra quỷ. Cha mẹ nào lại nhẫn tâm đến như vậy. Chắc đang đánh chủ ý lên gia tài của Mặc đại thiếu gia nhà đó chứ gì!"
"Bà Ngưu đến kìa!"
Đương lúc mấy người phụ nữ đang giặt giũ bên bờ suối bởi vì lời nói không biết kín mồm kín miệng của Lưu đại thẩm dọa cho choáng váng thì bỗng nhiên ai đó kinh hô lên. Đám người vừa nghe đến xưng danh kia thì vội vàng cúi đầu giả chết. Đến cả Lưu đại thẩm mới rồi còn hùng hổ hiện tại cũng im lặng, nhưng có thể thấy trên mặt của bà đầy sự bất mãn.
Sau tiếng hô kia thì một người phụ nữ một thân áo vải có vẻ cũ đũng đĩnh cái eo thô đi đến. Ngũ quan có phần chanh chua lại còn có cặp mắt hơi xếch lên trên cùng nốt ruồi trâu ở mé trái cằm. Phải nói nó thật sự là một dung mạo không dễ được người ưa thích. Mà có khi chính bà ấy cũng chẳng ưa gì người ta. Bà ấy không ai khác chính là vợ của Tạ Ngưu mà người trong thôn hay gọi là Ngưu đại. Bản thân bà ấy cũng được gọi là bà Ngưu.
Thật ra không cần Lưu đại thẩm nói, cả thôn này ai mà không biết Tạ Dương, con trai út của Ngưu đại từ nhỏ đã không được người thương, số khổ mệnh khổ nên bị cha mẹ bán cho Mặc gia để lấy một số tiền của lớn, nói đẹp chút thì là của hồi môn. Xì, hồi môn gì tầm này. Một đứa con trai cho dù có xấu cỡ nào nhưng phải gả cho một người đàn ông khác, nói sao vẫn không dễ nghe chứ không nói là bị bán. Nhưng mà biết thì biết thôi, không nên nói ra miệng vẫn hơn. Cũng chỉ có Lưu đại thẩm dám nói. Bà Ngưu, mẹ của Tạ Dương có tiếng là miệng mồm sắc bén, một lời không hợp tiếng vang có thể xa đến mười dặm đều nghe thấy. Chỉ có Lưu đại thẩm mới ở đây mấy năm, không tiếp xúc nhiều với người ngoài nên không biết, ngày thường còn yêu thương Tạ Dương mới không giữ được miệng thôi. Thật ra người trong làng chỉ là ngại phiền phức mới không muốn cùng bà ta kiếm chuyện thôi. Kiểu gì cả một thời gian dài đều sẽ bị bà ta đay nghiến mỗi khi có dịp.
Nói mới thấy lạ, bình thường những công việc như giặt giũ nấu cơm quét dọn đều là của Tạ Dương, bà Ngưu không có lý nào lại xuất hiện ở nơi như thế này mới đúng.
"Ây dô, chào các bà!"