您现在的位置是:NEWS > Kinh doanh
Soi kèo phạt góc Pachuca vs Puebla, 10h00 ngày 10/1
NEWS2025-02-07 06:14:06【Kinh doanh】2人已围观
简介 Chiểu Sương - 09/01/2023 05:00 Kèo phạt góc thứ hạng của bundesligathứ hạng của bundesliga、、
很赞哦!(6)
相关文章
- Siêu máy tính dự đoán MU vs Crystal Palace, 21h00 ngày 2/2
- iPad 5 lộ ảnh chụp vỏ phía sau, thiết kế giống iPad mini
- Mẹo giúp nút Home của Galaxy S4 phản hồi nhanh hơn
- Truyện Phúc Nữ Nhà Nông
- Kèo vàng bóng đá MU vs Crystal Palace, 21h00 ngày 2/2: Tin vào Quỷ đỏ
- Diện mạo mới của nhiếp ảnh di động
- Truyện Trọng Sinh Chi Không Từ Thủ Đoạn
- 10 clip 'nóng': Ngang nhiên ôm các cô gái đi đường
- Nhận định, soi kèo Al Karma vs Al Kahrabaa, 21h00 ngày 3/2: Khó cho ‘lính mới’
- Doanh nghiệp game 'nội' thà chết chứ không bắt tay nhau
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Nữ Mazatlan vs Nữ Chivas Guadalajara, 10h05 ngày 3/2: Thêm một lần vùi dập
Trên đường tới dịch quán, Tống Dương tìm được viên quan phụ trách tiếp đón bọn họ, hy vọng bọn họ có thể an bài cho người câm ở lại trong dịch quán, tiểu lại vui vẻ đáp ứng.
Tới nơi, trước hết Tống Dương dùng châm cứu và thuốc chữa cho người câm, sau đó cùng bạn bè ăn một bữa thịnh sọan, hắn thấy cũng không tồi, nhưng Tiêu Kỳ, Nhị ngốc và vợ chồng Khúc thị vui vẻ dị thường, hào hứng chúc tụng một phen rồi mới quay về phòng.
Trong phòng sớm đã có tôi tớ chuẩn bị xong bồn tắm, Tống Dương cũng không khách khí, thoải mái ngâm vào một thùng, từ cuối ngọ bị Cao Trừơng Sử làm khó dễ mãi cho đến cuối ngày toàn lực đối kháng Trần Phản, hết hơi mỏi tay mỏi miệng mỏi cả tinh thần, hiện giờ cũng hơi mệt, ngâm mình trong nước ấm suýt ngủ quên, cho tới tận khi bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, Tống Dương mới giật mình tỉnh dậy, qua loa thay xong bộ quần áo chuẩn bị từ trước mới ra mở cửa.
Là quan quân phụ trách cảnh vệ dịch quán gõ cửa, thi lễ báo:
- Bên ngoài có một nữ tử tự xưng là tỳ nữ của Tống tiên sinh, muốn gặp tiên sinh.
Tống Dương hơi ngơ ngác, nhíu mày lắc đầu, quan quân lại nhắc:
- Nàng nói mình họ Cố.
Nhắc đến họ Cố, Tống Dương bừng tỉnh đai ngộ, gật đầu cười:
- Biết rồi, cho nàng ta lên đi.
Một lát sau lại có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, tuy nhiên lần này không đợi Tống Dương ra mở cửa, đối phương đã đẩy cửa vào phòng.
Đúng là thiếu nữ khoảng mười sáu mười bảy tuổi bón cơm cho Cố Chiêu Quân lần trước gặp. Trong tay nàng cầm một cái hộp gỗ dài, đi đến trước mặt Tống Dương duyên dáng thi lễ:
- Nô tỳ bái kiến công tử.
Sau đó mở cái hộp trên tay ra:
- Cố tiên sinh nói, công tử hôm nay đột nhiên nổi tiếng, xứng với chuôi đao "Sơ vũ" này. Còn thanh đao rỉ cũ kia thì cũng không càn bận tâm, bỏ đi là xong.
Đao là đao tốt, so với con đao trước đó lại càng tốt hơn, Tống Dương rất thích "Sơ vũ":
- Mỗi cây đao ông ta đưa tới ta đều làm hỏng, mỗi lần làm hỏng ông ấy lại đưa cho ta một cây đao khác. Ân tình ta nợ ông ấy càng ngày càng nhiều.
Thiếu nữ đứng dậy, cười ngọt ngào:
- Cố tiên sinh nói, đao hỏng thì có thể làm lại, nhưng công tử, làm đại sự phải bảo trọng thân thể.
Tống Dương cười, đổi đề tài:
- Người Thổ Phiên gây rối ở hội trường là lão Cố an bài à?
Thiếu nữ kinh ngạc:
- Sao ngươi biết?
Chuyện không khó đoán, thương nhân Thổ Phiên tuy ương ngạnh, nhưng biết rõ khâm sai ở đây còn dám lên đài gây chuyện, không khỏi có chút không thích hợp.
Huống chi nơi này khâm sai là con gái của Trấn Tây Vương, quanh đài cao vương kỳ nổi bật, Hồng Ba Phủ là đội quân hung mãnh nhất Nam Lý, thêm nữa bọn họ hận Thổ Phiên nhất, bình thường dân buôn Thổ Phiên thấy cũng đi vòng qua, nào có ai ngại mệnh dài chủ động đi lên tìm rắc rối.
Nhưng thực khéo léo, thương nhân Thổ Phiên sớm không nháo muộn không nháo, nhằm đúng lúc Tống Dương vừa thi qua vòng, chưa xuống đài đã lên làm khó dễ… Tống Dương lúc ấy cũng rất hiểu, đám người này hô khẩu hiệu "Xem thường tuyển hiền" thực ra cũng là vì hắn, ngoại trừ Cố Chiêu Quân, hắn thật cũng không nghĩ ra ai sẽ làm chuyện này.
Ít nhất là cho đến hịên giờ họ Cố không có ác ý, trò khôi hài trên đài này hẳn có mang một phần thâm ý muốn giúp đỡ Tống Dương. Lúc đó Tống Dương thống khoái tiếp chiêu, đấu võ ác liệt, tuy không nghĩ ra đến tột cùng thì thâm ý của Cố Chiêu Quân là gì, nhưng cũng không ngại tiếp tục diễn vở này, càng náo nhiệt, càng chấn động, hẳn mới càng có lợi.
- Chuyện này Cố tiên sinh cũng có tính toán.
Nàng tiếp tục cười nói:
- Ông nói công tử làm rất tốt, đánh rất hay, không uổng phí một phần khổ tâm của ông. Còn vì sao lại an bài như thế… Ông chưa nói.
Tống Dương không muốn tiếp tục đôi co với nàng, hỏi thẳng:
- Lão Cố đang ở Thanh Dương thành sao? Ta muốn tự mình tới thăm ông ấy. Ngoài ra ta còn muốn nhờ ông giúp một chuyện, có một dược vi hiếm thấy, muốn hỏi xem ông còn không.
Nàng lắc đầu:
- Cố tiên sinh đã đi rồi, ta cũng không liên lạc, tuy nhiên, nô tỳ cảm thấy, hẳn là không lâu sau ông sẽ chủ động tới tìm công tử, nếu không phải cần dùng gấp, tới lúc đó có thể nói với ông ấy, nô tỳ cũng sẽ nhớ giúp công tử việc này.
Tống Dương không truy cứu tung tích Cố Chiêu Quân nữa, mà đã phát hịên ra một chút kỳ lạ trong lời nói của đối phương:
- Ngươi gọi lão Cố, không phải nên gọi là "chủ nhân của ta" hoặc "lão gia" sao? Sao nghe cách ngươi gọi Cố tiên sinh, cảm giác có chút kỳ lạ.
Nàng lại lắc lắc đầu:
">Truyện Hoạt Sắc Sinh Kiêu
Ảnh minh họa. >> Thị trường smartphone đã bão hòa?/ Cuộc đua smartphone giá rẻ chỉ mới bắt đầu
Năm 2013 chứng kiến nhiều smartphone hàng “top” xuất hiện. Kể từ đầu năm đến nay, có thể kể đến một vài gương mặt tiêu biểu như: HTC One, BlackBerry Z10, Samsung Galaxy S4, Moto X, LG G2. Chúng đều là những smartphone thực sự tốt và được nhiều người thèm muốn.
Tuy nhiên, bất chấp những sự kiện ra mắt rình rang, những tháng ròng giám đốc úp mở về sản phẩm kế tiếp, không một thiết bị nào thực sự trở thành cuộc cách mạng như kì vọng. Chúng đều ngang ngang nhau. Apple đã có bước nhảy vọt so với đám đông năm 2007 với iPhone, song từ đó, mọi người đều bám đuổi nhau khốc liệt.
Với phần lớn mọi người, tất cả đều thực hiện những tác vụ tương tự: chạy ứng dụng, duyệt web, xem video, kiểm tra email, chơi game. Dù bỏ ra thêm bao nhiêu tiền hay điện thoại có tính năng độc đáo gì, mọi thứ đều giống nhau. Mô hình “điện thoại thông minh” đã chết!
Với những người theo dõi sít sao ngành đi dộng, những gì đã diễn ra trong 6 năm qua có thể khiến họ bật cười. Tuần trước, LG giới thiệu G2 với điểm nổi bật nhất là nút bấm vật lý được chuyển hết về phía sau, ngay dưới máy ảnh. Nokia tháng trước ra mắt Lumia 1020 máy ảnh 41MP, một tính năng cao cấp mà số đông không bao giờ cần tới, chưa kể tới việc nó đắt hơn các đối thủ khác khoảng 100 USD. Samsung có lẽ tệ hại nhất với Galaxy S4. Hãng điện tử Hàn Quốc “thêm mắm thêm muối” vào S4 những thứ không cần thiết như điều khiển bằng ánh mắt, khiến thiết bị trở nên rối rắm và phức tạp khi sử dụng.
">Smartphone đã chết?
- - Sàm sỡ nữ hành khách tại sân bay, nổ súng bắt dừng xe để dắt trẻ sang đường, cậu bé láu lỉnh nhìn trộm ngực phóng viên,... là những clip "nóng" nhất tuần qua.
Nữ hành khách "tố" bị sàm sỡ tại sân bay
Xem Clip tại đây Nổ súng bắt dừng xe để dắt trẻ sang đường
Xem Clip tại đây Cậu bé láu lỉnh nhìn trộm ngực phóng viên
Xem Clip tại đây Kung-fu làm tranh siêu nhanh như máy in
Xem Clip tại đây Những tai nạn hài hước của các quý cô
Xem Clip tại đây Quái kiệt biểu diễn đường phố
Xem Clip tại đây Người bán bóng bay không may gặp nạn
Xem Clip tại đây Trổ tài trồng cây chuối uống bia bất thành
Xem Clip tại đây Hoảng hồn nhìn 2 em bé cưỡi trăn khổng lồ
Xem Clip tại đây Những tình huống tài xế đỗ xe ngớ ngẩn
Xem Clip tại đây Hải Phong
">10 clip 'nóng': Sàm sỡ nữ hành khách tại sân bay?
Soi kèo góc Cagliari vs Lazio, 2h45 ngày 4/2
Thành Ôn nhìn nha đầu cười, mình lại hoàn toàn cười không nổi, chỉ khoát tay áo, ý bảo Mai Ngọc đi ra ngoài.
Mai Ngọc không nhiều lời nữa, lui ra ngoài, đóng cửa lại. Thành Ôn lúc này mới thở dài.
Trong đại viện Thành gia, nơi nơi treo đèn lồng, hôm nay là ngày vui Nhị gia Thành gia lập gia đình.
Đại thiếu gia Thành gia chết yểu, Thành Ôn đứng hàng con thứ, mẫu thân xuất thân không tính là quá tốt, nhưng tư sắc không đến nỗi tệ, sinh Thành Ôn không bao lâu thì tạ thế. Thành gia còn có Tam gia, là con trai của phu nhân tái giá của Thành lão gia. Thành phu nhân xuất thân dòng dõi thư hương, là môn đăng hộ đối với Thành lão gia. Cả trấn Tuyền Giang ai cũng biết Thành lão gia hiểu rõ nhất là con thứ ba, chẳng qua chí hướng Tam gia lớn, lấy của Thành lão gia một cọc tiền, mình đi ra ngoài phát triển, đi lên kinh đã hơn một năm.
Hiện giờ trong toàn bộ tòa nhà lớn, lứa trẻ chỉ còn lại có con thứ Thành Ôn. Nhị gia muốn lập gia đình, Thành gia tốt xấu là dòng dõi hiển hách số một số hai trong trấn Tuyền Giang, chuẩn bị việc vui không hàm hồ chút nào.
Nói đến Thành gia, đúng là rắn độc của trấn Tuyền Giang. Tuy rằng Tuyền Giang là một địa phương nhỏ, nhưng phàm là buôn bán ở Tuyền Giang, vậy tất nhiên là khách sáo với Thành lão gia vài câu là được việc.
Tân nương tử tên là Du Tịnh Dao, là người dòng dõi thư hương bậc trên của Tuyền Giang. Du Tịnh Dao và Nhị gia Tam gia của Thành gia đều là thanh mai trúc mã, hai nhà vẫn có hợp tác buôn bán, thường xuyên qua lại rồi định ra hôn ước.
Nhưng mà Thành Ôn giờ phút này lại một chút cũng không có vui sướng khi lập gia đình.
Thành Ôn nhìn hỉ phục trên giường đỏ thẫm, tựa hồ cảm khái, cũng không biết có phải ông trời đang trêu đùa cậu không.
Thành Ôn xuất thân là hào môn thế gia, còn là con trai độc nhất, vừa ra sinh ra đã định trước là ở giới thượng lưu, tốt nghiệp đại học rồi tiếp nhận gia nghiệp, thuận lợi phát triển sự nghiệp.
Nếu như nói Thành Ôn có gì không hài lòng, thì là cha cậu qua đời quá sớm. Khi đó Thành Ôn mới tốt nghiệp đại học, cha đột nhiên qua đời, cậu về nhà đón nhận gia nghiệp, nhìn hết sắc mặt của các thân thích. Nhưng mà Thành Ôn trời sinh là một thương nhân, cậu bất động thanh sắc, vui giận không tỏ vẻ, là một người thoạt nhìn tao nhã nham hiểm.
Nhưng mà ngay tại thời điểm hết thảy đều phong cảnh vô hạn, Thành Ôn lại trong một đêm hai bàn tay trắng, người bán đứng mình lại là người mẹ mà Thành Ôn sống nương tựa lẫn nhau. Mẹ nói cho cậu biết, Thành Ôn, mẹ cũng muốn có tình yêu của mẹ, mẹ không muốn hại con...
Thành Ôn không nghĩ tới ông trời lại đùa giỡn mình. Cậu cho là mình chết rồi, không nghĩ đến mở mắt ra trọng sinh vào thời Dân quốc, vẫn cứ là thế gia hiển hách. Nhưng Nhị gia này không may mắn như Thành Ôn. Cậu không phải là con trai độc nhất, hơn nữa do mẹ xuất thân thấp hèn, cũng không đặc biệt như trấn Tuyền Giang đồn, kỳ thật chỉ là cái bánh bao mềm mà thôi.
Thành Ôn nhìn chằm chằm hỉ phục đỏ thẫm thật lâu. Màu sắc đỏ rực, hoa văn rườm rà, đường may tinh xảo, tân nương môn đăng hộ đối, nhưng Thành Ôn biết, nếu tùy ý tự nhiên, cậu lại đã định trước không có tiền đồ.
Hết thảy phải nói đến thân thể trọng sinh này. Thân thể Thành Ôn hơi suy nhược, thân hình gầy yếu cao dong dỏng, tướng mạo thanh tú tuấn dật, mặc áo ngắn tay dân quốc màu trắng bạc vào, cực kỳ giống thiếu gia xuất trần. Nhưng mà, ai cũng không biết, Nhị gia Thành gia này, là người song tính...
Thành Ôn chưa từng nghĩ tới, ông trời sẽ đùa mình như vậy.
Tân nương tử gả vào Thành gia, tất nhiên phải viên phòng. Du gia tuy rằng không thể hiển hách như Thành gia, nhưng đến lúc đó, phỏng chừng tiền đồ của Thành Ôn cũng mất sạch.
Thành Ôn nghĩ, có lẽ chủ nhân cũ của thân thể này bởi vì bị ép đến cùng đường, hơn nữa tính cách tương đối yếu đuối, mình mới được xuyên qua.
Nhiều năm lăn lộn trên xã hội như vậy, Thành Ôn đã sớm dưỡng thành thói quen vui giận không hiện lên mặt. Cậu đã té ngã một lần, không có chuyện gì làm người sợ hãi hơn người thân phản bội.
Thành Ôn đổi hỉ phục, tiểu nha đầu Mai Ngọc đã sớm ở bên ngoài. Trong viện cũng có thể nghe được tiếng pháo hoa vui mừng ngoài cửa lớn truyền đến.
Mai Ngọc nhìn Nhị gia đẩy cửa đi ra, một thân y phục màu đỏ, eo thon thả, sống lưng thẳng tắp, khuôn mặt hơi trắng, lại cực kỳ tuấn lãng, lập tức suýt nữa làm cô chói mắt.
">Truyện Trọng Sinh Chi Dược Thiện Phường
Trong một phép so sánh, có thể thấy số lượng từ ngữ trong các tin nhắn SMS mà một người gửi đi trong cả cuộc đời dài hơn cả cuốn tiểu thuyết “Chiến tranh và Hoà bình”, cuốn tiểu thuyết này có chỉ 591.000 từ. Thậm chí, số lượng từ một người gửi đi còn nhiều gấp 6 lần cuốn từ điển tiếng Anh Oxford và nhiều gấp đôi các tác phẩm của Shakespeare.
">Một người sẽ gửi đi gần 2 triệu từ SMS trong cả cuộc đời
"Vì cái gì!!! Anh còn muốn điều gì ở tôi nữa!!! Tôi đã chịu quá đủ rồi!!! Anh thích cô ta đến vậy thì sao ban đầu không cưới cô ta luôn đi. Anh vì cái gì mà đồng ý lấy tôi."
"Ban đầu không phải cô xin tôi lấy cô sao? Còn muốn cái gì nữa?"
"Nếu đã không cho được người ta hạnh phúc thì xin đừng gật đầu bừa. Cái gật đầu của anh là quyết định cuộc đời của một con người... Anh hiểu không? Diệc Cẩn!"
"Tôi bảo thôi đi! Tôi không muốn cãi nhau nữa."
"Được. Ngài Diệc, ngài nói đúng, ngài nói cái gì cũng phải..."
Người phụ nữ nén nước mắt, chậc lưỡi một tiếng rồi chạy về phòng.
Một lúc sau, cô đi ra với một chiếc vali trên tay. Lê Hoan chịu đủ rồi. Một ngày cô còn sống với người đàn ông này thì cuộc sống của cô sẽ càng thêm đau khổ.
Chẳng biết khi xưa vì cái gì sẽ điên cuồng yêu hắn, yêu tới mức hèn mọn quỳ xuống xin cha gả cho hắn. Nghĩ về quá khứ, một giọt nước mắt Lê Hoan rơi xuống như thoáng qua.
Cô kéo vali đi ngang qua nam nhân ngồi thẫn thờ ở sofa, đi ra khỏi căn nhà xa hoa tráng lệ.
"Ầm" Cánh nửa nặng nề đóng lại.
Tiếng xe ô tô khởi động...
Diệc Cẩn đờ người ngồi trên ghế như mất hồn. Một lúc sau hắn đứng dậy đi vào bếp, thấy trên bàn ăn còn đặt đầy đĩa thức ăn còn nguyên, như bị bật phải công tắc nào đó, hắn gầm lên một tiếng, bạo nộ xô hết thức ăn trên bàn xuống.
Loảng xoảng, uỳnh, rầm.
Hình như còn chưa đủ, hắn cầm lấy bộ cốc đôi đặt trên kệ xuống đập cốp cuống sàn. Hai chiếc cốc vỡ tan tành thành nhiều mảnh.
Diệc Cẩn cắn môi, bước chân mềm yếu lùi lại phía sau, đến khi đập phải tủ lạnh liền khụy xuống. Hắn ngồi gục ở đấy nhìn một mớ hỗn độn trên mặt đất. Cách đây hai giờ, người nào đó còn dịu dàng gọi hắn là chồng, lạnh lòng thì ngay cả chồng cũng không thèm gọi. "Ngài Diệc"... A, đúng là thư hương thế gia, lời nói như xiên vào lòng người ta.
">Truyện Chồng À, Ly Hôn Đi!