您现在的位置是:NEWS > Bóng đá
Soi kèo góc Liverpool vs Newcastle, 3h15 ngày 27/2
NEWS2025-03-02 02:20:57【Bóng đá】0人已围观
简介 Hoàng Ngọc - 26/02/2025 09:21 Kèo phạt góc kq bundesligakq bundesliga、、
很赞哦!(25)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Kazma vs Al Kuwait, 20h55 ngày 27/2: Cơ hội bứt phá
- Người mẫu 65 tuổi 'chất lừ' đang dẫn đầu làng mốt Singapore
- Nghịch lý giáo dục
- 10 mẹo giúp mẹ tập cho bé tự xúc ăn bằng thìa
- Nhận định, soi kèo West Ham vs Leicester, 3h00 ngày 28/2: Sức nặng của Búa tạ
- VUS đố vui online góp 20,65 tấn gạo hỗ trợ người khó khăn vì Covid
- '15 năm làm việc lương cao không bằng bạn bè có bằng cấp'
- MB Ageas Life ‘mở màn’ chiến dịch We Care với giải chạy vì bệnh nhân ung thư
- Nhận định, soi kèo Qatar SC vs Umm Salal, 22h59 ngày 28/2: Cắt đuôi đối thủ
- Thẳng tay tát vợ vì tội 'nói xấu' mẹ chồng
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Auckland FC vs Adelaide United, 11h00 ngày 1/3: Vững vàng ngôi đầu
Theo Sohu, ngày 12/5/2008, khi trận động đất 8,0 độ richter xảy ra, Lei Chunian đang chơi trong hành lang tầng 2 của trường trung học ở thị trấn Cifeng, huyện Bành Châu, Tứ Xuyên. Mặt đất rung chuyển dữ dội, Lei nằm trong nhóm học sinh đầu tiên chạy xuống sân trường.
Ngoái lại nhìn, thấy nhiều bạn bè đang mắc kẹt trên tầng 2, Lei quyết định quay lên. Cậu thấy 7 học sinh đang co rúm, ẩn nấp trong góc lớp học. Cậu hô lớn, chỉ đường cho các bạn chạy thoát thân.
Lei Chunian trở thành người hùng trẻ tuổi được cả nước vinh danh.
Thế nhưng, khi các bạn đều đã chạy xuống tầng một, Lei mắc kẹt vì cầu thang đột ngột đổ sụp. Cậu nhanh trí quay lại hành lang tầng hai, nhảy khỏi lan can và bám vào một cái cây cạnh đó rồi tụt xuống. Lei may mắn chạy thoát trong khoảnh khắc toàn bộ dãy lớp học đổ sụp.
Khi động đất kết thúc, Lei đăng ký trở thành tình nguyện viên, đi lại giữa các bệnh viện và khu tái định cư để tìm kiếm giáo viên và bạn học của mình.
Lei nỗ lực tìm kiếm trong đám đông, mỗi khi tìm được một người bạn cùng lớp, cậu đều ghi lại tình hình của họ. Biết tin người bạn thân nhất của mình đã qua đời, cậu rất buồn và càng cố gắng nhiều hơn.
Khi một người thầy cần mổ vì chấn thương, Lei Chunian đã không ngại cùng thầy đến Thành Đô. Lúc thầy mổ xong, cậu còn ở lại chăm sóc thầy.
Vốn là một học sinh có học lực trung bình, khá ham chơi nhưng sau khi câu chuyện cứu bạn trong thảm họa được lan truyền, Lei bỗng chốc trở thành người hùng của đất nước.
Khi bạn bè bắt đầu quay lại trường để chuẩn bị cho kỳ thi, Lei được mời đến hàng loạt chương trình, tham gia vô số cuộc phỏng vấn báo chí, diễn thuyết khắp các vùng miền ở Trung Quốc. Cậu kể lại những câu chuyện xúc động trong cơn thảm họa.
Lei là người cầm đuốc tại Thế vận hội Bắc Kinh 2008.
Lei trở thành nhân vật truyền cảm hứng nhất Trung Quốc thời điểm đó. Cậu vinh dự được trở thành người rước đuốc cho Thế vận hội Olympic Bắc Kinh 2008.
Một trường trung học phổ thông nổi tiếng ở Thành Đô đã đặc cách cho Lei vào học mà không cần thi tuyển. Không chỉ được miễn toàn bộ học phí, mỗi tháng cậu còn được cho một số tiền học bổng. Tất cả đãi ngộ đặc biệt là nhờ danh hiệu "anh hùng dân tộc" của cậu.
Sau khi chuyển tới Thành Đô, thay vì chăm chỉ học tập, Lei chỉ mải mê đi du lịch. Cậu đưa bạn gái họ Hao tới các địa danh nổi tiếng, ở toàn khách sạn cao cấp.
Năm 2013, Lei nói với Hao rằng anh có thể giúp cô tìm công việc trong một hãng hàng không, nhưng cần cô chi 100.000 nhân dân tệ để "cảm ơn" người đưa cô vào. Sau khi nhận tiền, Lei không thực hiện lời hứa mà rời Thành Đô và đến Thâm Quyến.
Nhờ có danh tiếng, Lei còn được nhiều người khác "gửi gắm", nhờ giúp đỡ trong công việc. Lei đã lừa 2 người khác rằng sẽ giúp con của họ vào được trường tốt, nhưng sau khi nhận 175.000 tệ, cậu dùng tiền đó để ăn chơi và không bao giờ liên lạc lại với họ.
Tổng cộng, Lei đã lừa 21 người với tổng số tiền 460.000 nhân dân tệ. Anh còn bị cáo buộc làm giả con dấu của Cục giáo dục và trường dạy lái xe.
Tháng 11/2014, Lei bị xét xử tại Tòa án Nhân dân Khu Công nghệ cao Thành Đô và lĩnh án 12 năm tù.
Câu chuyện từ người hùng đến kẻ tù tội của thanh niên quê Tứ Xuyên khiến dư luận Trung Quốc một lần nữa xôn xao, đặt ra nhiều câu hỏi về ảnh hưởng của sự nổi tiếng bất ngờ đến người trẻ tuổi.
Năm 2014, Lei bị tuyên án 12 năm tù giam vì tội lừa đảo, chiếm đoạt tài sản và làm giả giấy tờ.
Lei không phải người hùng duy nhất trong vụ động đất ở Tứ Xuyên trở thành tội phạm sau khi nổi tiếng.
Chen Yan, được mệnh danh "tình nguyện viên giỏi nhất" khi cứu 29 người khỏi trận động đất ở vùng tâm chấn Vấn Xuyên, đã bị kết án vì tội lừa đảo vào năm 2013.
Năm 2010, một phụ nữ đã nhờ Chen tìm việc cho con gái và con rể của bà. Chen đã yêu cầu bà đưa 120.000 nhân dân tệ làm tiền quà cho những người có thể giúp đỡ. Sau đó, anh ta tiêu hết tiền nhưng không tìm được công việc ưng ý cho hai vợ chồng.
He Tao, một hình mẫu quốc gia về "lòng hiếu thảo và tình yêu thương đối với người già", đã bị áp dụng các biện pháp cưỡng chế hình sự vì nghi ngờ mua bán giấy chứng nhận của cơ quan nhà nước và bị thu hồi danh hiệu hình mẫu đạo đức quốc gia.
Theo Zing
Người hùng 12 tuổi gác ngọn hải đăng cứu sống 18 nạn nhân
Câu chuyện về người phụ nữ dũng cảm nhất trong lịch sử những người canh gác ngọn hải đăng tại Mỹ khiến nhiều người xúc động.
">Người hùng trẻ tuổi ở Trung Quốc trở thành tội phạm
Tiếng là hai vợ chồng nhưng từ ngày kết hôn, Thảo chẳng bao giờ biết chồng mình thu nhập như thế nào. Thảo vốn là con gái út trong gia đình có 3 chị em gái. Vì thế, Thảo không phải đảm nhiệm vai trò "tay hòm chìa khóa" trong gia đình.
Chồng Thảo vin vào lý do đó nên lúc nào anh cũng cho là Thảo đểnh đoảng, không có kỹ năng quản lý. Sau khi kết hôn, anh tự cho mình quyền giữ chi tiêu, cầm trịch mọi việc từ lớn đến bé. Ban đầu, Thảo cũng nghĩ, vợ chồng bình đẳng, người này giữ tiền thì người kia thôi. Nào ngờ, khi đã về sống chung một nhà rồi, Thảo mới biết chồng mình không phải là người tiết kiệm mà thực chất rất hà tiện.
Nghĩ đến đây, Thảo lại càng muốn rơi nước mắt. Từ chỗ đang có việc làm, lương tuy không cao nhưng cũng ổn định, sau khi sinh con, cô nghe lời chồng nghỉ hẳn ở nhà. Chồng cô phân tích, nếu thuê người trông con thì chi phí cũng bằng, thậm chí tốn hơn lương của cô mà vợ chồng vẫn không yên tâm. Trong khi đó, chẳng gì tốt bằng mẹ trông con. Thảo thấy chồng nói phải nên đồng ý.
Một ngày ở nhà, Thảo làm luôn chân luôn tay mà không hết việc. Hết trông, chăm con lại dọn dẹp nhà cửa, lo cơm nước. Thảo cứ nghĩ chồng mình sẽ hiểu và thương vợ nhưng hóa ra, anh lại coi đấy là việc đương nhiên, thậm chí lúc nào cũng nghĩ cô vung tay quá trán rồi nghĩ thêm nhiều việc cho vợ làm chỉ để đỡ phải tiêu tốn tiền.
Một việc tưởng như đương nhiên nhưng với anh lại cho là điều vô lý. Đó là vào giữa tháng nắng nóng, tiền điện tăng lên, đến kỳ thanh toán, anh đã càu nhàu: "Tháng này em làm gì mà tốn tiền điện vậy. So với tháng trước, bị phụ trội thêm 200.000 đồng. Em cứ tiêu pha thế này thì lấy đâu tiền mà trả".
Tháng ấy là đợt nắng nóng kéo dài, Thảo nghĩ thương con nên trưa đến bật điều hòa lên cho con ngủ, khi con dậy là cô vội tắt ngay. Thảo nào có dám xa xỉ vì cô biết, chồng mình cũng vất vả đi làm, tiết kiệm chi tiêu được đồng nào là tốt đồng đó. Thế nhưng, với chồng Thảo như vậy vẫn chưa được.
Đêm đến, chồng Thảo cũng cứ thấp thỏm không dám ngủ sâu chỉ để "canh giờ tắt điều hòa". Nhiều hôm, điều hòa vừa bật, hơi lạnh phả chẳng được bao lâu thì anh đã lại tắt luôn, sau đó đóng nguyên cửa vậy cho mát, khiến cả nhà ngột ngạt không chịu nổi...
Mỗi tháng, chồng chỉ đưa cho Thảo 3,5 triệu để chi tiêu trọn gói. Theo tính toán của anh, mỗi ngày, hai vợ chồng chỉ ăn 50.000 vì chỉ có một bữa buổi tối, con nhỏ thì... chỉ là thêm bát thêm đũa. Anh đâu có biết, để chi tiêu trong khoản tiền đó, Thảo phải vất vả tính toán như thế nào.
Thấy Thảo vất vả, bố mẹ và các chị gái rất thương, thường hỗ trợ thêm Thảo. Chồng Thảo dần dần coi đó là việc đương nhiên, lâu lâu anh lại nhắc, sao không thấy ông bà, các bác gửi cho vợ chồng mình thứ gì.
Nếu có về nhà ngoại chơi, anh lại quan sát, xin được gì là xin, lấy được thứ gì về là lấy. Mà không chỉ là lấy mấy món rau dưa, trứng gà trứng vịt bà ngoại gói ghém, anh còn xin cả các đồ dùng trong nhà, kể cả nhà đang có anh cũng xin rồi về cất dưới gầm giường với lý do "nhỡ khi mai này đồ nhà mình hỏng thì có cái mà thay".
Con đến tuổi tập đi, anh bóng gió muốn mua cho con cái xe tập đi mà chưa có tiền để mua. Bà ngoại, các chị thấy vậy lại dúi cho Thảo ít tiền. Số tiền được cho lớn hơn nhiều lần tiền mua xe cho con nhưng anh vẫn cầm hết. Anh ra hiệu để Thảo không được từ chối rồi nói thầm vào tai Thảo: "Nhà mình còn khối thứ phải tiêu đến tiền, đã giàu có đâu mà em sĩ diện không nhận".
Thảo ban đầu chỉ nghĩ, thôi thì người trong nhà đùm bọc nhau. Nhưng càng ngày, cô lại càng ngượng với người nhà vì cái tính "hà tiện", "tăng xin, giảm mua" lúc nào cũng kêu khó, kêu khổ của chồng. Anh sẵn sàng chở một xe máy đầy các loại đồ xin được về nhà theo kiểu càng nhiều càng ít.
"Vợ chồng mình phải có tiền để sau này mua nhà to, rồi còn có tiền vốn lo cho con gái. Vì vậy, phải năng nhặt chặt bị nữa em ạ", một tối, anh hứng chí bàn chuyện tương lai với Thảo. Anh đâu biết rằng, cô đã mệt mỏi với sự tính toán, hà tiện, khắc khổ của anh đến thế nào...
Theo Phụ Nữ Việt Nam
Lấy chồng giàu vẫn giật mình thon thót
Dung không xinh đẹp, không duyên dáng, cũng chẳng có tài năng gì đặc biệt, nhưng nhìn vào cuộc sống hiện tại của cô, người ta chỉ có thể thốt lên: "Thật đáng ngưỡng mộ".
">Chồng đưa vợ 3,5 triệu tiền chợ và đêm nào cũng canh giờ tắt điều hòa
Tôi vẫn luôn cho rằng, vợ sẽ hiểu và thông cảm cho mình, sẽ luôn bên tôi lúc khó khăn. (ảnh minh họa)
Nghe cô hàng xóm nói vậy, vợ tôi bĩu môi: Giờ anh ấy thất nghiệp, không kiếm ra tiền nên phải làm hết việc nhà là chuyện đương nhiên. Ở nhà ngồi chơi xơi nước, còn dám nói gì, nếu nói chị cho biết tay. Chị kiếm tiền nuôi cả nhà, sao anh ấy dám kêu ca chứ…
Vốn chỉ định sang gọi vợ về ăn cơm, tôi thật không ngờ lại nghe được từ miệng vợ mình những câu như thế. Thì ra, trong mắt cô ấy, giờ đây tôi chỉ là thằng chồng ăn bám, không có quyền, có thế gì trong gia đình. Không còn can đảm để nghe tiếp, tôi vội vã về phòng, sai con sang gọi mẹ.
Tối đó, ngồi ăn cơm với vợ con mà tôi chẳng thể cảm nhận được vị gì. Xong bữa, tôi đi rửa bát, lau nhà như thường lệ rồi lấy cớ đi gặp bạn để ra ngoài. Tôi cần thời gian, cần không gian để “tiêu hóa” và chấp nhận những lời vừa nghe được từ người vợ mà lâu nay tôi vẫn yêu thương, trân trọng.Tôi vốn là kỹ sư xây dựng, đầu tháng 7 năm nay, do khó khăn, công ty tôi sáp nhập với một công ty khác. Một lượng nhân sự lớn bị cắt giảm và tôi nằm trong số đó.
Thất nghiệp có ai muốn đâu. Vợ chán một, tôi còn chán mười. Ăn rồi ở nhà đi vào, đi ra chẳng biết làm gì. Ngày ngày làm hồ sơ xin việc, đi phỏng vấn mà chẳng có kết quả. Gặp ai cũng được hỏi: Hôm nay anh không đi làm à? Quan tâm thì người ta mới hỏi, nhưng được hỏi, tôi lại chán vô cùng.
Thời gian đầu thất nghiệp, mỗi lần tôi đi phỏng vấn về chờ mãi mà không thấy người ta gọi điện, vợ còn an ủi, động viên. Nhưng sau hơn một tháng mà thấy tôi chưa tìm được việc, cô ấy bắt đầu khó chịu ra mặt.
Tôi thông cảm cho vợ, lương cô ấy cũng khá (hơn 8 triệu), nhưng giờ đây phải lo cho cả nhà thì không thấm vào đâu. Tiền nhà, tiền ăn, tiền học cho con, chắt chiu lắm may ra đủ. Thấy vợ suốt ngày kêu ca thiếu tiền, tôi bảo cô ấy rút tiền tiết kiệm ra tiêu thì cô ấy gắt: Bòn chài mãi mới được từng đó, rút ra tiêu thì khi nào mới bù lại được. Anh thì không biết khi nào mới đi làm, thôi thà cứ vay chỗ này, đập chỗ kia còn hơn.
Thất nghiệp, tiền không có nên thỉnh thoảng vợ cáu bản, gắt gỏng, tôi đều nhịn. Tôi nghĩ, cô ấy lo lắng chi tiêu trong gia đình, áp lực công việc cộng thêm phải tính toán tiền nong nên cáu gắt cũng là thường tình.
Để giảm áp lực cho vợ, tôi lo hết mọi việc trong gia đình. Trước đây, hai vợ chồng đi làm thì chúng tôi cùng nhau chia sẻ việc nhà. Bây giờ thất nghiệp, tôi cố gắng làm hết mọi việc, từ tắm cho con, giặt giũ, lâu nhà, rửa chén, nấu ăn… Hầu như, cô ấy đi làm về không phải động vào việc gì.
Thời gian đầu, vợ còn giúp tôi rửa bát. Sau một tháng thấy tôi vẫn chưa tìm được việc, thì rửa bát cô ấy cũng kệ. Cô ấy bảo: Hôm nay em hơi mệt, anh rửa bát giúp em nhé. Thế nhưng, từ sau hôm đó, ngày nào cô ấy cũng kêu mệt, và việc rửa bát, dọn dẹp sau bữa ăn tôi hoàn toàn phụ trách.
Thực ra, tôi thấy cũng bình thường. Hồi còn đi làm, việc nhà vợ vẫn lo là chính, tôi chỉ phụ giúp. Bây giờ tôi ở nhà, cả ngày chơi thì làm hết việc nhà, cho cô ấy có thời gian nghỉ ngơi cũng là điều nên làm.
Tôi vẫn luôn cho rằng, vợ sẽ hiểu và thông cảm cho mình, sẽ luôn bên tôi lúc khó khăn. Việc cô ấy dạo này hay cáu gắt cũng chỉ là áp lực do công việc và cuộc sống khó khăn. Tôi thật không ngờ, tôi mới thất nghiệp được 3 tháng, mà trong con mắt vợ tôi, giờ đây tôi chỉ là một tên ăn bám vợ, không được quyền phát ngôn.
Hèn gì, hồi đầu tháng 9, khi con gái vào lớp 1, vợ tôi tự quyết cho con theo học trường nào mà không thèm hỏi ý kiến tôi. Trước đây, khi con đi mẫu giáo, hai vợ chồng cũng bàn bạc mãi mới thống nhất. Hèn gì, hôm vừa rồi lớp cô ấy kỷ niệm 10 năm ngày ra trường, cô ấy cũng không bảo tôi đi cùng. Trước đây, mỗi lần họp lớp hay tụ tập bạn bè dù là của ai, hai vợ chồng tôi luôn song hành có mặt… Bây giờ tôi mới hiểu, tôi không còn là người chồng mà cô ấy tự hào, không còn là người chủ gia đình trong con mắt của cô ấy nữa rồi…
Tôi thật không hiểu, dù tôi thất nghiệp 3 tháng, nhưng cuộc sống của vợ chồng tôi cũng đâu quá khó khăn. Trước đây, lương của tôi mỗi tháng cũng trên dưới 15 triệu; số tiền tiết kiệm của hai vợ chồng cũng không phải là nhỏ. Vì sao, cô ấy không lấy ra tiêu để giảm bớt áp lực kinh tế, mà cứ chỉ lấy lương của mình trang trải mọi việc, rồi cho mình cái quyền coi thường, khinh rẻ chồng như vậy?
(Theo Khampha.vn)">Chồng thất nghiệp, vợ khinh ra mặt!
Nhận định, soi kèo Galatasaray vs Konyaspor, 23h00 ngày 27/2: Hướng tới ngôi đầu
Thời gian yêu nhau, Xiao Yin cảm thấy bạn gái còn trẻ tuổi nhưng rất từng trải. Thậm chí, anh còn nghĩ Xiao Meng đã từng kết hôn. Tuy nhiên, Yin không thể chứng minh được điều đó. Anh đành trấn an bản thân rằng, mình đã nghĩ quá nhiều.
Tháng 2/2012 Yin và Meng quyết định làm đám cưới.
Hôm cưới, mẹ của Xiao Meng nắm lấy tay con gái rồi đặt vào tay Yin và nói: “Con là một chàng trai may mắn. Hôm nay mẹ giao Meng cho con, hãy nâng niu và trân trọng vợ mình”.
Một tháng sau khi kết hôn, Xiao Meng nói với chồng, cô đã mang thai. Xiao Yin vội đưa vợ đến bệnh viện khám. Khi nhìn thấy dòng chữ xác nhận có thai anh reo lên vì hạnh phúc. Yin không nhìn đến những thông tin khác trong tờ kết quả ấy nữa.
Nhưng mới mang thai được 7 tháng, Meng đã sinh một bé gái. Yin thấy nghi ngờ vì vợ sinh quá sớm thì mẹ vợ nói, chuyện sinh non là bình thường. Yin bí mật hỏi y tá rằng có phải đứa trẻ sinh non hay không. Y tá nói, theo kinh nghiệm của cô, đó là một đứa trẻ sinh đủ tháng.
Kể từ đó, trong lòng anh luôn giữ sự nghi ngờ. Tuy vậy, Yin không nói với bất cứ ai.
Để có tiền lo cho gia đình, Yin lên Thượng Hải làm việc còn vợ Xiao Meng và con gái ở quê nhà An Huy. Hàng tháng, kiếm được bao nhiêu tiền, Yin gửi hết về cho vợ.
Thỉnh thoảng anh mới về thăm nhà. Tuy nhiên, Yin cảm nhận, mối quan hệ của anh với vợ không tốt đẹp cho lắm. Meng chỉ gọi cho anh mỗi khi hỏi đến tiền.
Năm 2020, do dịch bệnh, Yin mắc kẹt ở nhà vài tháng và không có thu nhập. Hai vợ chồng cãi nhau nhiều hơn. Meng liên tục chê chồng kém cỏi vì không kiếm được tiền. Cô cũng không cho chồng ngủ chung phòng.
Chưa hết, Meng còn dán mã QR lên cửa phòng ngủ của mình. Yin muốn vào chơi với con gái hoặc lấy đồ đạc trong phòng đều phải thanh toán tiền trước.
Những điều đó khiến Xiao Yin chán nản, nhiều lần nghĩ đến ly hôn. Tuy nhiên, vì thương con gái nhỏ, anh lại nhẫn nhịn cho đến khi có một giọt nước tràn ly.
Yin kể, bố anh bị tàn tật ở chân, mẹ anh bị bệnh tâm thần. Bình thường, bố mẹ anh sống trong viện dưỡng lão.
Đầu năm 2020, bố anh về nhà đón lễ hội mùa xuân và không thể trở lại viện dưỡng lão vì dịch bệnh bùng phát. Xiao Yin và anh trai chia nhau phụng dưỡng bố, mỗi người sẽ nuôi bố 1 tháng. Đến lượt Xiao Yin đón bố thì vợ anh tỏ ra khó chịu. Cả hai cãi nhau dữ dội và bố của Yin qua đời chỉ sau 1 tuần đến nhà Yin ở.
Trong đám tang bố, vợ của Xiao Yin vẫn to tiếng khiến đám tang không diễn ra suôn sẻ. Những điều này khiến Yin tuyệt vọng và không muốn duy trì cuộc hôn nhân này nữa.
Trước khi ly hôn, để xóa tan nghi ngờ của mình, Xiao Yin bí mật làm xét nghiệm ADN với con gái. Hóa ra, con gái thực sự không phải con ruột của Xiao Yin.
Kết quả này như một đòn giáng nặng nề đối với anh. Nghĩ lại mọi chuyện, Yin cho rằng, vợ anh - Xiao Meng đã cố tình lừa dối anh ngay từ đầu. Vì vậy, Yin đã kiện ra tòa, yêu cầu vợ bồi thường thiệt hại về tinh thần và vật chất cho anh.
Tòa án đã ra phán quyết, yêu cầu Xiao Meng phải trả lại 80.000 tệ tiền lệ phí cấp dưỡng cho Yin.
Về việc Yin yêu cầu bồi thường thiệt hại tinh thần, tòa cho rằng Xiao Meng mang thai trước khi kết hôn, không phải là phản bội trong cuộc hôn nhân nên không cần bồi thường.
Tòa án cũng chia cho Meng 30% giá trị căn nhà mà Yin sở hữu trước khi kết hôn.
Những điều đó khiến Yin rất bất bình, anh cho biết sẽ kháng cáo lên tòa án cấp cao hơn để giải quyết vụ việc.
Linh Giang(Theo Sohu,163)
Đến nhà bố vợ tương lai, chàng trai phát hiện vợ sắp cưới đã lên chức bà ngoại
Bị bố vợ tương lai đuổi khỏi cửa, chàng trai sang nhà hàng xóm tìm hiểu thì biết chuyện vợ sắp cưới đã lên chức bà ngoại từ mấy năm nay.
">Người đàn ông bức xúc vì phải quét mã trả tiền trước khi vào phòng vợ
"Ngay khi nhận lời đến Trung Quốc chơi bóng, tôi hiểu rằng mình không còn được chú ý. Cơ hội lên đội tuyển cũng sẽ khép lại. Tôi đã đấu tranh tư tưởng một thời gian dài, trước khi gật đầu với Cảng Thượng Hải", Oscar nói với UOL Esportehôm 3/3. "Vấn đề chủ yếu là thành kiến với các cầu thủ đến Trung Quốc chơi bóng, trong khi mọi chuyện thực tế không như mọi người nghĩ".
">Oscar: 'Tôi chịu định kiến vì thi đấu ở Trung Quốc'
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Khi chắc là mình đã hết hy vọng, chị mới bắt đầu lôi mớ name card ra, truy cập vào hộp thư mới, nhắn tin chào mời bạn bè và đối tác. Hai ngày liên tục bận bịu tự giới thiệu mình với những người thân quen, xong việc, lẽ ra thở phào nhẹ nhõm, chị lại cảm giác nặng trĩu lòng. Như vậy là chị đã chính thức mất hết những trang thư mang đầy ỷ niệm một thời…
Chị và chồng không có kỳ trăng mật, phần vì ngày đó quá nghèo, phần cũng vì tham công, tiếc việc… Từ khi lấy nhau, anh chị thoả thuận: cơ quan ai tổ chức đi nghỉ mát, người đó tự đi một mình cho đỡ tốn kém. Vậy là tự nhiên anh chị chẳng bao giờ được “tay trong tay” đến khắp mọi nơi như ngày yêu nhau vẫn hứa. Rồi thì anh chị có con, đi đâu, làm gì cũng phải đồng hành cùng con.
Mười năm chung sống, chị thương nhất là quãng thời gian anh đi học ở Hà Nội. Chị ở nhà, vừa đi làm, vừa tất tả đưa đón hai con. Cứ tầm trưa, anh tan học, hai người lại “hẹn hò” trên mạng… Những lời yêu thương, nhung nhớ lâu ngày không nói, giờ có dịp tỏ bày. Ngày nào chị bận việc quá, nhắn vội cho anh qua điện thoại, chắc chắn, đêm đó, hộp thư email của chị sẽ có một lá thư của anh. Lá thư ngắn ngủi chừng năm bảy dòng, chỉ nói về những công việc của anh trong ngày, những bài học hôm nay anh phải làm, rồi thăm hỏi tình hình con cái. Nhưng chị trông chờ thư đó lắm. Bởi lá thư nào anh cũng bắt đầu bằng hai chữ: “Vợ yêu!”…Thảng lâu, anh viết vội; “Anh nhớ em và hai con nhiều lắm!”.
Thời gian hai năm rồi cũng hết. Anh hoàn thành khoá học và trở về, lại cùng chị chung vai gánh vác gia đình. Hai đứa con ngày một lớn khôn, thông minh, ngoan ngoãn. Nhưng anh vốn kiệm lời, chưa bao giờ anh khen vợ một câu, cũng chẳng bao giờ anh nói lại hai chữ “yêu em” như những ngày xưa cũ.
Chạnh lòng, nhưng rồi chị tự an ủi mình: “Chồng như vậy là quá tốt rồi!”. Xong, chị lại len lén mở email, tra lại những email của quãng thời gian hai năm “trăng mật”. Mỗi lá thư đều làm cho chị nhoẻn cười. Khi thì anh nói hôm nay dắt tay chị đi ở vườn hoa Đà Lạt, lúc anh bảo để anh chèo xuồng cho chị hái trái cây ở sông Tiền… Những lá thư an ủi chị, giúp chị vui vẻ hơn khi đứng hàng tiếng đồng hồ để nấu nướng, dọn dẹp hay ủi áo quần cho chồng con.
Nhưng, nay cả những lá thư ấy cũng đã không còn tồn tại! Chị hụt hẫng nhận ra hôn nhân của mình đã quá cũ mòn. Suốt cả đêm không ngủ, chị viết một lá thư “tỏ tình” với anh: …Em muốn nhận lời yêu mỗi ngày để có đủ sức lực tiếp tục những công việc cũ mòn, mệt mỏi ở góc bếp nhà mình; nên anh hãy làm ơn viết lại giúp em vài lá thư với những lời yêu xưa cũ, em sẽ save nó vào hộp thư, chép nó vào usb, cất nó vào ổ cứng di động… Để từng ngày, em vẫn có cõi của mình mà mơ mộng…
(Theo Phunuonline)">Lời tỏ tình của... vợ