您现在的位置是:NEWS > Ngoại Hạng Anh
Nhận định, soi kèo U23 Việt Nam vs U23 Đông Timor, 19h30 ngày 24/2
NEWS2025-02-01 01:23:42【Ngoại Hạng Anh】6人已围观
简介Nhận định,ậnđịnhsoikèoUViệtNamvsUĐôngTimorhngàgiá vàng nhẫn ngày hôm nay soi kèo U23 Việt Nam vs U23giá vàng nhẫn ngày hôm naygiá vàng nhẫn ngày hôm nay、、
Nhận định,ậnđịnhsoikèoUViệtNamvsUĐôngTimorhngàgiá vàng nhẫn ngày hôm nay soi kèo U23 Việt Nam vs U23 Đông Timor, 19h30 ngày 24/2 - vòng bán kết U23 Đông Nam Á 2022. Dự đoán, phân tích châu Âu, châu Á U23 Việt Nam vs U23 Đông Timor từ các chuyên gia hàng đầu.
Đội hình ra sân chính thức U23 Việt Nam vs U23 Đông Timor, 19h30 ngày 24/2很赞哦!(8)
相关文章
- Siêu máy tính dự đoán Aston Villa vs West Ham, 23h30 ngày 26/1
- Tử hình người đàn ông vận chuyển 6 bao tải ma túy
- Bồ Đào Nha hòa khi vắng Ronaldo
- Điều thú vị về trà Việt không phải ai cũng biết
- Nhận định, soi kèo Club Necaxa vs Cruz Azul, 10h05 ngày 29/1: Đâu dễ cho cửa trên
- Youtuber làm dậy sóng bóng đá Argentina
- Hyundai Venue giá từ 9.300 USD tại Ấn Độ
- Mẹ chồng, con dâu học thức càng cao thì mâu thuẫn càng lớn
- Nhận định, soi kèo Sociedad vs Getafe, 22h15 ngày 26/01: Điểm tựa sân nhà
- Mang chuyện nhà ra 'chợ phây'
热门文章
站长推荐
Siêu máy tính dự đoán Barca vs Valencia, 03h00 ngày 27/1
Nhiều phụ nữ Trung Quốc có học thức cao, tự chủ tài chính coi thú cưng như người thân. Ảnh: The Independent.
Theo Sixth Tone, ngày càng nhiều dân mạng xứ tỷ dân đùa rằng mình đã trở thành "con sen" cho mèo cưng. Số lượng chủ nuôi chọn các giống chó lớn làm bạn đồng hành cũng gia tăng.
Thay vì coi chúng như thú cưng, người Trung Quốc, nhất là những cô gái độc thân, lại xem chó, mèo như thành viên trong nhà, có giá trị tình cảm và được tôn trọng.
Coi thú cưng như con
Thống kê từ công ty tư vấn Frost & Sullivan cho thấy số hộ gia đình nuôi thú cưng ở Trung Quốc đã tăng từ 69,3 triệu (năm 2013) lên 99,8 triệu (năm 2018).
Hơn thế, ngành công nghiệp vật nuôi cũng phát triển với giá trị là 172,2 tỷ nhân dân tệ.
Sách Trắng ngành công nghiệp vật nuôi ở nước này năm 2018 cũng chỉ ra 87,5% người nuôi chó, 89% chủ nuôi mèo là phụ nữ.
Đa số là cử nhân đại học, sinh sau năm 1980 và sẵn sàng chi nhiều tiền, thời gian, dành sự quan tâm cho thú cưng.
Chủ nuôi ngày nay thường dành nhiều thời gian, tiền bạc để chăm sóc thú cưng như "con trai, con gái" của mình. Ảnh: AFP.
Đáng nói, phần lớn những cô gái này đều chưa lập gia đình, không đặt nặng việc kết hôn, sinh con. Vì thế, họ coi chó, mèo cưng như "con trai, con gái" của mình.
Một chủ cửa hàng thú cưng tại Thượng Hải nói với Sixth Tonerằng cô ấy luôn cho mèo ăn trước khi dùng bữa.
Sesame (33 tuổi), chủ của một chú chó, cho biết cô không có ý định lấy chồng. Cô đã từ chối lời cầu hôn của bạn trai vì chưa sẵn sàng làm vợ, làm mẹ.
"Tôi không muốn kết hôn. Bản thân tôi đã là 'trụ cột' cho cuộc sống của mình, chưa cần một người đàn ông. Tôi có thể kiếm tiền lo cho mình và 'con trai'", Sesame nói.
Nhiều cô gái khác cũng chọn sự nghiệp thay vì hôn nhân do công việc đang trên đà thăng tiến. Lo vướng bận chuyện chồng con, họ chọn nuôi chó, mèo để bầu bạn.
Lấp đầy khoảng trống
Với những người khác, thú cưng có thể trở thành chủ đề để họ chia sẻ, kết nối trên mạng xã hội.
Một tấm ảnh khoe chó cưng trong bộ trang phục dễ thương, hay đoạn clip mèo nhà ngủ gục cũng giúp chủ nuôi tìm được những người có cùng sở thích, trò chuyện cả tiếng đồng hồ.
Một số trường hợp đượcSixth Tonephỏng vấn cũng thường xuyên đăng ảnh sinh hoạt cùng vật nuôi để tạo hình tượng trên Internet.
"Ví dụ, khi đăng hình chạy bộ cùng chó cưng, chủ nuôi muốn thể hiện lối sống thư thái, lành mạnh của họ với bạn bè trên mạng xã hội", Chris K. K. Tan, giáo sư ngành Truyền thông tại ĐH Soochow, nói.
Thú cưng cũng có thể trở thành "cầu nối" để chủ nuôi kết giao bạn bè trên mạng xã hội. Ảnh: Stringer/Getty.
Ngoài ra, những cô gái nuôi chó, mèo cũng có thói quen để hình thú cưng làm ảnh đại diện vì muốn bảo vệ quyền riêng tư.
"Tôi luôn để ảnh chó cưng làm hình đại diện. Người quen, bạn bè của tôi đều biết nó nên có thể nhận ra tôi ngay", Lengleng kể với Sixth Tone.
Ngày nay, phụ nữ Trung Quốc ngày càng trở nên độc lập trong cuộc sống, không còn bị ràng buộc tuyệt đối vào những chuẩn mực xã hội cũ.
Với những cô gái coi trọng sự nghiệp, có khả năng tự chủ tài chính, một chú chó, mèo có thể lấp đầy khoảng trống trong cuộc sống, cho phép họ tập trung cho bản thân mà không phải đánh đổi bằng việc kết hôn, sinh con.
Theo Zing
Áp lực phải gầy đe dọa phụ nữ Trung Quốc
"Với phụ nữ, không có gì gọi là quá gầy. Tiêu chuẩn cái đẹp ngày nay là một cơ thể mảnh dẻ", Lou Wenjun, một cô gái Trung Quốc, chia sẻ với VICE.
">Phụ nữ Trung Quốc nuôi chó, mèo thay con
Diana Williams hạnh phúc với hai đứa con sinh đôi. (Nguồn: The Independent)
Bất kể ai biết chuyện cũng đều thấu hiểu nỗi tuyệt vọng trước khao khát muốn được làm mẹ của tôi, Diana Williams nói. Nhưng tôi vẫn dành hàng ngàn bảng Anh để điều trị vô sinh và có con khi đang là một người phụ nữ đơn thân ở tuổi 50.
Williams kể: “Tôi đã từng lưỡng lự về việc có con ở độ tuổi 20-30. Vào năm 18 tuổi, tôi đã có một công việc ổn định ở một dịch vụ dân sự, mua một căn nhà tại Birmingham, và từ đó, tập trung cho việc phát triển sự nghiệp của mình”.
Từ trong sâu thẳm, tôi nghĩ rằng, mình có thể kết hôn và có con. Nhưng gần như vô vọng, người đàn ông mà tôi đem lòng yêu hóa ra không phải là một người gìn giữ được hạnh phúc gia đình. Tôi sẽ không bao giờ quên được mình đã ghen tỵ với những người bạn và những gia đình có con đến nhường nào.
Sau khi chuyển tới London để sự nghiệp thăng tiến ở tuổi 30, tôi quyết định, khi chớm bước sang 40, sẽ nghỉ làm việc cho tổ chức VSO tại Ethiopia và Kenya trong vòng một vài năm. Chính tôi cũng không hiểu vì sao, nhưng cứ nhìn thấy những bà mẹ châu Phi mang theo những đứa con trên lưng cả ngày, bản năng của một người mẹ trong tôi lại trỗi dậy mãnh liệt, cảm giác chưa từng có trước đây.
Tôi phân vân việc nhận con nuôi, nhưng tôi muốn kinh qua trải nghiệm của việc sinh nở. Ở tuổi 44, tôi đã không giữ được niềm hi vọng lớn lao đó, nhưng tôi không hề cho rằng đó là điều không thể. Nếu trời cho tôi một đứa con thì đó là một điều tuyệt vời , còn nếu trời không cho thì tôi cũng đành chấp nhận.
Đã có quá nhiều xúc cảm theo tôi trước đó. Tôi đã háo hức và lạc quan, nhưng cũng vô cùng thực dụng.
Việc đầu tiên tôi làm là đi tới một phòng khám sinh ở London. Nhưng tại đó, tôi phát hiện trứng của mình không có khả năng giúp cho việc sinh nở. Đó không phải là một bất ngờ lớn với tôi. Nhưng luôn luôn có những người tình nguyện hiến trứng. Vì tôi là phụ nữ nên tôi cần ai đó hiến tinh trùng. Đó cũng là thử thách thứ 3 của tôi. Bởi tôi là người gốc Jamaica, tôi cần những người hiến trứng và tinh trùng phù hợp với đất nước mình để thụ thai thành công, một đứa con của đất nước tôi. Các phòng khám đã cảnh báo tôi sẽ phải đợi lâu, do số lượng người hiến trứng và tinh trùng ở cùng đất nước hạn chế. Hầu hết, các nhà tài trợ đều là người Anh.
Bước tiếp theo, tôi phải chuẩn bị về cơ thể của mình. Tôi đã có một khối u xơ bị loại bỏ và phải thiết lập một chế độ ăn uống, vì tôi bị thừa cân. Ngoài ra, tôi đã tham gia Mạng lưới hỗ trợ sinh sản và trở thành một thành viên của nhóm hỗ trợ cho những người đang trông chờ trứng hoặc tinh trùng hoặc cả hai.
Bạn bè và gia đình đã rất ngạc nhiên. "Tại sao cô muốn làm điều đó?", một số trong số họ hỏi khi tôi nói về những điều trị chứng vô sinh. Họ đều ủng hộ. Mặc dù, nhiều người cho rằng, sẽ vô cùng khó khăn và hoang mang khi trải qua quá trình điều trị một mình, song có khi tôi nghĩ ngược lại. Ví dụ, với các cặp vợ chồng chọn hiến một quả trứng hoặc tinh trùng có thể làm ảnh hưởng đến hệ gen, sẽ không tạo thành cơ thể của em bé. Tôi cũng thấy khó khăn như thế nào khi một trong số các cặp vợ chồng phải quyết định xung quanh việc điều trị vô sinh, trong khi tôi chỉ có một mình để đối mặt với tất cả.
Năm 2010, vào thời điểm đó tôi đã 46 tuổi và vẫn đang chờ đợi. Tôi đã tham dự The Fertility Show - một chương trình thương mại cho ngành công nghiệp sinh đẻ - và đó là nơi tôi gặp lại một nhóm người đến từ IVI, một phòng khám sinh quốc tế tại Tây Ban Nha. Khi tôi phát hiện ra rằng, phòng khám này đã có một ngân hàng lớn của trứng và tinh trùng từ một phạm vi rộng của các nhà tài trợ đến từ nhiều đất nước, tôi đã quyết định đi đến phòng khám Madrid tại Tây Ban Nha để điều trị.
Phòng khám đó cũng kêu với tôi rằng, không giống như ở Anh, các nhà tài trợ trứng và tinh trùng ở Tây Ban Nha đều giấu tên. Tôi nhận thấy, những người tình nguyện hiến trứng vì lòng tốt dường như không muốn người khác liên hệ với họ ở tuổi 18. Các phòng khám này dường như rất ủng hộ những người phụ nữ độc thân, trong khi ở Anh, các phòng khám luôn hướng tới các cặp vợ chồng. Có đôi khi, tôi nhận thấy các phòng khám ở Anh không chấp nhận việc tôi làm mẹ đơn thân. Họ còn đặt giả thuyết nghi ngờ tôi là “gay”.
Ngày tham vấn đầu tiên của tôi ở Tây Ban Nha, Tiến sĩ Alfredo Guillén đã đưa vào trong tôi kích thích tố làm dày niêm mạc tử cung, để chuẩn bị cho việc chuyển giao phôi. Được một vài tháng sau đó, khi tôi trở về nơi ban đầu làm thủ tục đó, đứng ngắm chiếc áo choàng bệnh viện của mình, tôi kinh ngạc: “Wow, điều này thực sự xảy ra”.
Hai lần thử đầu tiên là với trứng từ cùng một nhà tài trợ. Và mỗi lần, tôi đều phải đợi 2 tuần trước khi làm xét nghiệm thử thai. Ở lần đầu tiên này, tôi tập trung vào các tiểu tiết trong 2 tháng. Lần thứ hai, tôi thư giãn hơn, mặc dù, vẫn còn khá thất vọng về kết quả không mấy khả quan. Vào thời điểm này, tôi mất 1 năm để trở thành tình nguyện viên cho Thế vận hội. Tôi chỉ muốn cơ thể mình được thư giãn sau những kích thích trong quá trình điều trị đó.
1 năm sau đó, năm 2013, tôi quyết định quay trở lại kết thúc lần thử nghiệm thứ 2 với trứng của những người khác nữa. Tôi luôn nói sẽ dừng điều trị ở tuổi 50, và tới đó, chỉ còn duy nhất một năm. Tôi biết mình sẽ vẫn ổn, nếu như việc thụ tinh không thành công. Nhưng tôi không muốn hối tiếc vì từ bỏ cơ hội cuối cùng để có con.
Tôi đã tạm mừng vì chỉ trong 6 – 7 tuần, và rồi đến tuần thứ 13, chẳng những tôi phát hiện mình vẫn có thể có thai, mà còn là một cặp song sinh. Tôi tự cho phép mình ngây ngất, trong khi nhiều bạn bè và một vài thành viên trong gia đình hết sức ngạc nhiên. "Tôi biết bạn nói bạn đang cố gắng thụ thai, nhưng đó là vài năm trước đây!", họ ngạc nhiên vì không nhận ra tôi đã nỗ lực để có con trong suốt thời gian này.
Đó không phải là lần mang thai dễ dàng, bởi tôi đã bị huyết áp cao. Tôi khao khát trở thành một người mẹ, và khi tôi sinh, có mẹ tôi ở bên, tôi cùng bà đã chứng kiến song thai 36 tuần tuổi chào đời. Bầu không khí lúc đó hệt như một bữa tiệc.
Tôi không thể hạnh phúc hơn khi hai con trai của mình lần lượt ra đời. Mặc dù, hai con chỉ nặng 4,7 lb và 4,2 lb (tương đương với 2,1 kg và 1,8 kg). Hai bé cần thêm những hỗ trợ chăm sóc và phải ở trong bệnh viện thêm 10 ngày nữa.
Tôi đã trở thành một người mẹ. Mặc dù, tôi rất biết ơn mẹ và chị dâu đã ở lại để giúp đỡ tôi trong những tuần đầu tiên làm mẹ, tôi vẫn muốn ổn định và làm quen với thời gian biểu của người làm mẹ. Hiện tại, các con trai của tôi đã 7 tuổi. Trong suốt 7 năm, tôi không cho rằng đó là một công việc vất vả. Tôi hạnh phúc khi được chăm sóc những đứa con mình sinh ra.
Tôi đã nói thật cho các con, rằng các con được sinh ra từ trứng và tinh trùng của những người hiến tặng. Ngay từ đầu, tôi cũng đã viết vào một quyển sách nhỏ, đặt tên là “Câu chuyện của chúng tôi”, kể về những lần tôi được giúp đỡ trong các phòng khám. Giờ đây, tôi đọc tất cả những câu chuyện đó cho các con nghe.
Tôi không quan tâm đến tuổi tác của mình, bởi vậy, tôi cũng không quan tâm đến những cái nhướn mày khó chịu đối với một người mẹ đơn thân lớn tuổi chăm con. Tôi còn dư giả năng lượng, đồng nghĩa với việc tôi sẽ không mệt mỏi khi phải chạy quanh một cặp trẻ chập chững biết đi. Cho đến thời điểm này, hệ gen đã hoàn toàn phù hợp với các con tôi. Tôi hạnh phúc vì có hai đứa trẻ vì mẹ con tôi luôn có nhau, cho dù có điều gì xảy ra đi chăng nữa.
Đỗ Dung(Theo The Independent)
">Hành trình gian nan của người phụ nữ 50 tuổi làm mẹ đơn thân
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Ấy vậy mà anh lại phụ chị. Hàng ngàn mũi kim đâm vào tim khi một ngày, chị nhận cuộc điện thoại từ một cô gái lạ yêu cầu chị buông tha cho anh. Chị quay cuồng, điên loạn, bao nhiêu tin yêu vụn vỡ, như người mất phương hướng, chị chới với trong lời giải thích qua quýt của anh “chắc ai đó cố tình chọc phá cho vui”. Vui đâu chẳng thấy, chỉ thấy chị thần kinh bấn loạn, chẳng tha thiết cuộc sống chung quanh. Trong giây phút ấy, chị nghĩ đến mẹ chồng, người phụ nữ quyền lực trong gia đình. Anh rất nghe lời bà, cái uy của bà bao giờ cũng hiệu nghiệm.
Chị hy vọng bằng tình yêu dành cho con cái và kinh nghiệm của bà, chị sẽ có một điểm tựa vững chắc. Chị thấp thỏm hy vọng như đã tìm ra được chiếc phao cứu lấy cái hạnh phúc đang chới với giữa dòng. Bà sẽ là người ném chiếc phao ấy, sẽ trở thành một đồng minh tuyệt vời bên chị. Thế nhưng, chị nói chưa tròn câu, bà đã mắng sa sả, đàn bà cứ hay ghen bóng ghen gió, đa nghi cho lắm để rồi làm khổ chồng con, bằng chứng đâu mà bảo nó ngoại tình.
Con cái nhà này đứa nào cũng có gien của bố nó, chung thủy, tử tế với vợ con, đừng có mà nghĩ vớ nghĩ vẩn. Ừ thì chị không có bằng chứng, nhưng còn cuộc gọi nửa van xin nửa thách thức kia thì sao? Bà gạt phăng, chị thất vọng não nề khi mẹ chồng không một lời an ủi, sẻ chia, còn trách mắng. Ấm ức, chị oán luôn cả mẹ chồng. Trong cơn uất ức, ghen tuông, chị quyết làm cho cả nhà chồng sáng mắt.
Những cuộc điện thoại cứ đều đặn gọi đến như thách thức sự chịu đựng của chị. Chị bỏ bê công việc, âm thầm theo dõi chồng. Đến một ngày, tim chị như ngừng đập khi xe anh dừng trước cổng ngôi nhà xa lạ, một bóng hồng mỉm cười tươi tắn bước ra, rồi họ nhanh chóng lao vút đi. Chị vội vã bám theo, không còn gì nghi ngờ khi cả hai dừng chân tại khách sạn. Chị chạy bổ tới kéo áo kẻ phụ bạc, cho anh một bạt tai rồi bỏ ra về. Nỗi đau, nỗi oán hận dâng cuồn cuộn trong huyết quản.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Vừa về đến nhà, chị xé đôi chiếc áo trắng tinh tươm mà chị mới mua cho anh hôm qua, quấn lên đầu đứa con gái lên năm, rồi nói người giúp việc đưa con sang bên nội báo tin “ba nó chết rồi”. Con gái òa khóc nức nở, giọng chị lạnh lùng, dứt khoát. Bà mẹ chồng chị ngã khuỵu, mếu máo kêu trời than đất, khi nghe đứa cháu nội báo tin. Ông cụ cũng đứng chết trân.
Chị người làm bối rối đỡ lấy bà, kể lại sự việc. Dù ông bà có năn nỉ thế nào, chị vẫn không cho phép con gái gỡ chiếc “khăn tang” xuống, chị đem cả sinh mạng của mình ra đe dọa nếu một ai gỡ xuống. Chị còn bắt con gái đội chiếc khăn ấy ra đứng trước cổng chờ anh về, mặc bao ánh mắt hiếu kỳ dòm ngó.
Trong cơn ghen hận ngút ngàn, chị đánh mất hình ảnh của mình, đánh mất tất cả tình cảm của những người thân yêu dành cho chị. Sau ngày ấy, gia đình chị luôn sống trong mâu thuẫn, cãi vã, nhà chồng và con dâu không còn thân thiện. Hai bên sui gia cũng chẳng thèm nhìn mặt nhau. Chồng chị vốn là người có lỗi, nhưng chẳng ai bận tâm đến cái lỗi của anh, tất cả quay sang quy chụp hành động nông nổi của chị. Với họ đó là sự xúc phạm, coi thường, gây nên tổn thương sâu sắc không ai chấp nhận được.
Ghen có năm bảy đường ghen, nhưng dễ thường người ta chỉ ghen theo bản năng, bởi khi cơn ghen dâng lên đến tận não thì mấy ai còn đủ tỉnh táo để nghĩ suy, kiềm chế. Họ cứ vậy để cho cơn ghen lấn át lý trí dẫn lối đưa đường, xô đẩy họ từ bế tắc này sang đỉnh bế tắc nọ. Thực tế ghen đến mất chồng xưa nay không hiếm, nhưng chọn cách ghen kết hợp với trả đũa nhà chồng chỉ vì không được hậu thuẫn như chị thì đúng là “ghen độc”, “ghen lạ”.
Điều đáng buồn là chị không chỉ mất chồng mà còn đánh mất luôn hình ảnh của mình, bởi sau câu chuyện, người ta sẵn sàng tha thứ cho một ông chồng phản bội, nhưng lại không thể chấp nhận hình ảnh một nàng dâu "ghê gớm". Cũng không một ai thông cảm cho chị, để hiểu rằng giá như lúc ấy chị được mẹ chồng chia sẻ, động viên, thì đâu đến nỗi.
(Theo Phunuonline)">Ghen 'độc'
Nhận định, soi kèo AC Milan vs Parma, 18h30 ngày 26/1: Khó tin Rossoneri
Vì nhà có 2 con nhỏ nên chi tiêu nhà chị Hoài cũng đòi hỏi rất phải khéo co (Ảnh minh họa)
Kế hoạch chi tiêu 8,2 triệu đồng/tháng
1. Tiền ăn: 3.900.000đ
- Ăn sáng: 40.000đ/bữa
Hầu hết bữa sáng, chị Hoài thường nấu ăn sáng tại nhà và ăn cũng đơn giản. Lúc thì chị mua mì gạo về nấu ăn kèm trứng, thịt, giò, chả. Lúc thì chị tự nấu xôi hoặc cháo. Vì nấu tại nhà nên bữa sáng của 4 người nhà chị tiết kiệm được kha khá tiền so với ăn sáng ngoài hàng.
- Ăn bữa chính: 70.000đ/bữa
Vì bữa trưa anh chị ăn tại cơ quan nên bữa chính nhà chị là bữa chiều và ngày chủ nhật cuối tuần. Do đó, chị thường nấu 2 món chính là canh và 1 món mặn. Chẳng hạn như một món rau ăn kèm món thịt hoặc món cá (món mặn nghĩ cách tự chế biến sao cho đa dạng nhất)
- Hoa quả: 20.000đ/ngày
Với số tiền eo hẹp, chị Hoài chỉ mua hoa quả theo mùa. Chẳng hạn như chị mua táo ta, xoài ngọt, ổi, củ đậu...
Tổng 130.000đồng/ngày x 30 ngày= 3,9 triệu
2. Tiền nuôi con: 2.220.000đ
- Con lớn đi học mẫu giáo trường công: 570.000 đ/tháng
- Sữa cho 2 con: 800.000đ
- Bỉm (chỉ dùng cho bé nhỏ buổi tối): 100.000 đ
- Đồ ăn vặt thêm cho 2 bé: 200.000đ
- Đồ chơi + Quần áo: 400.000đ
- Tiền đưa thêm cho bà nội mua đồ ăn vặt cho bé nhỏ hàng ngày: 150.000đ (Bé nhỏ gửi bà nội gần nhà nên không phải mất tiền gửi trẻ).
3. Tiền sinh hoạt: 1.080.000đ
Vì đi làm cả ngày, tối mới về nhà nên tiền điện nước nhà chị Hoài cũng khá khiêm tốn:
- Điện: 200.000đ
- Intenet (5 nhà chung 1 cổng): 50.000đ
- Nước: 30.000đ
- Đồ sinh hoạt: 200.000đ
- Điện thoại: 200.000đ
- Xăng: 200.000đ (2 vợ chồng chị đều đi làm cách nhà khoảng 3-4km, đến văn phòng lại không phải ra ngoài)
- Tiền gạo, rau: 0 đồng (do được ông bà ngoại chu cấp gạo và rau hàng tháng nên hầu như chị Hoài không mất tiền mua gạo, mua rau hàng ngày)
- Các khoản phụ thu khác như phí thu gom rác: 100-200.000đ
4. Tiền ma chay, cưới hỏi, giỗ: 1.000.000đ/tháng
Tổng chi: 8.200.000 đ/tháng
Tổng thu: 15.000.000 đ/tháng
Tiết kiệm: 6.800.000 đ/tháng
Mẹo chi tiêu tiết kiệm của chị Hoài
- Luôn nhớ mục đích của kế hoạch tiết kiệm: Vì mục tiêu tiết kiệm để sửa sang nhà cửa nên gia đình chị Hoài hiện luôn xiết chặt chi tiêu, đặc biệt không để phát sinh bất cứ một khoản nào ngoài kế hoạch. Nếu phát sinh chị sẽ cố co kéo, cân bằng các khoản khác sao cho không vượt quá số tiền chi tiêu hàng tháng đã đề ra.
Tiền quần áo và mua đồ chơi cho con không phải tháng nào chị cũng mua (Ảnh minh họa)
- Hạn chế mua sắm, đi chơi: Tiền quần áo và mua đồ chơi cho con không phải tháng nào chị cũng mua. Vì thế chị chuyển khoản tiền này sang để dành hoặc cho con đi chơi công viên hoặc cả nhà ăn hàng.
Hơn nữa quần áo cho con chị không mua nhiều vì có thể xin được từ nhà chị gái của chị cũng có con nhỏ lớn hơn 2 con chị 2 tuổi.
- Mua đồ khuyến mãi hoặc giảm giá khi đi siêu thị: Điều này vừa vẫn mang được thực phẩm về nhà, lại giúp tiết kiệm chi phí khi mua sắm. Bởi người mua sẽ thấy sự khác biệt lớn về giá cả mà chất lượng vẫn tương đương.
(Theo Trí thức trẻ)">Kế hoạch chi tiêu gia đình có 2 con nhỏ chỉ hơn 8 triệu đồng/tháng
Nhân viên y tế tại Viện Y dược học dân tộc TPHCM khám bệnh cho người dân (Ảnh: HL).
Nhiều nơi không thu phí xác nhận thực hành của nhân viên
Lãnh đạo Bệnh viện Lê Văn Thịnh (TP Thủ Đức) cho biết, trước đây, khi nhân viên y tế phải thực hành 18 tháng mới được cấp chứng chỉ hành nghề (CCHN), các đơn vị thường bố trí nhân sự đi luân phiên nhiều chuyên khoa (Nội, Sản, Nhi, Cấp cứu…) với thời gian dài hơn, kèm chương trình đào tạo phù hợp.
Hiện tại, theo Luật Khám bệnh, chữa bệnh mới (có hiệu lực từ tháng 1), thời gian thực hành được rút ngắn xuống còn 12 tháng, áp dụng cho những học viên mới. Với những trường hợp trong thời gian thực hành sẽ tiếp tục theo quy định cũ cho đến khi kết thúc.
Lãnh đạo Bệnh viện Lê Văn Thịnh khẳng định, nếu là nhân viên của bệnh viện, đơn vị hướng dẫn và hỗ trợ cấp giấy xác nhận thực hành theo mẫu 3, được quy định tại Nghị định 54/2017/NĐ-CP. Đồng thời, nhân viên của bệnh viện cũng được nhận đầy đủ lương, phụ cấp, thu nhập tăng thêm, các ưu đãi ngành trong thời gian thực hành vừa làm việc.
"Đã là nhân viên của chúng tôi thì không tốn phí xác nhận thời gian thực hành gì cả. Với những trường hợp bên ngoài đăng ký, bệnh viện đã công bố khóa đào tạo thực hành một số chuyên khoa như Dược, Y học cổ truyền, Bác sĩ gia đình… Tùy theo chuyên khoa và thực tế của các bệnh viện, chi phí thực hành dao động 2-3 triệu đồng/tháng", vị lãnh đạo Bệnh viện Lê Văn Thịnh cho hay.
Đại diện Bệnh viện Đa khoa Khu vực Thủ Đức cho biết, đơn vị đã được Sở Y tế TPHCM thẩm định năng lực và cho phép nhận học viên trên quy mô toàn quốc, để đào tạo thực hành 12 tháng theo quy định mới. Chương trình này được hội đồng chuyên môn xây dựng kỹ lưỡng, đảm bảo về mặt chất lượng.
Cụ thể, chương trình với thời gian mới chú trọng hơn đến vấn đề thực hành, chủ yếu dành cho những nhân viên y tế mới tìm việc. Trong đợt tuyển sinh đầu tiên của năm, bệnh viện đã tuyển được 8-9 học viên là bác sĩ.
Về chi phí, việc thu bao nhiêu cũng được viện báo cáo chi tiết từng phần về Sở Y tế hàng tháng, trên nguyên tắc hài hòa giữa bệnh viện và người học về các trang thiết bị, cơ sở vật chất được sử dụng.
"Như bệnh viện của chúng tôi, mức thu học viên bên ngoài là 3 triệu đồng/tháng và đã được Sở Y tế chấp nhận. Với người mới được tuyển vào làm việc theo nhu cầu của bệnh viện, chúng tôi cũng không thu phí xác nhận thực hành. Thậm chí, chúng tôi còn hỗ trợ thêm chi phí cho họ trong quá trình làm việc, để cuộc sống của nhân viên đầy đủ, với điều kiện họ có cam kết cống hiến cho bệnh viện lâu dài, tối thiểu 5 năm.
Còn đã là nhân viên làm việc nhiều năm, bệnh viện sẽ hỗ trợ làm thủ tục xác nhận thực hành khi họ cần, không phải đóng tiền. Đây là trách nhiệm chúng tôi phải làm", đại diện Bệnh viện Đa khoa Khu vực Thủ Đức nói và cho biết thêm, bệnh viện đang tuyển dụng khoảng 135 bác sĩ để đáp ứng được yêu cầu làm việc, khi khối nhà mới hoàn thành.
Sống, làm việc phải có tình người
Một thành viên trong Ban giám đốc Bệnh viện Nguyễn Tri Phương chia sẻ, nếu là nhân viên có ký hợp đồng chính thức, nơi này đều hỗ trợ cấp giấy xác nhận thực hành khi người lao động đáp ứng đủ thời gian và điều kiện theo quy định, không thu bất cứ khoản phí nào.
Vị này chia sẻ, hiện không có quy định cấm bệnh viện thu tiền thực hành với nhân viên của mình. Dù vậy, với Bệnh viện Nguyễn Tri Phương, lãnh đạo đơn vị quan niệm, khi y bác sĩ đã vào đây làm việc sẽ được coi như "con em trong nhà", nên sẽ đào tạo mà không yêu cầu gì về tiền bạc.
"Nhân viên vào viện là người của mình, mình phải có nhiệm vụ giúp họ đủ năng lực làm việc. Điều này là nhân văn. Nếu mình nuôi dưỡng và giáo dục người lao động, họ sẽ gắn bó với mình. Làm việc hay sống phải có tình người, đối xử với người khác thế nào, họ sẽ đáp lại mình như thế. Nhưng cũng cần phòng ngừa việc lợi dụng bệnh viện để lấy chứng chỉ hành nghề rồi ra đi, như vậy cũng không công bằng", lãnh đạo Bệnh viện Nguyễn Tri Phương chia sẻ.
Đồng quan điểm trên, đại diện Bệnh viện Chỉnh hình và Phục hồi chức năng TPHCM (1A) chia sẻ, đơn vị luôn tạo mọi điều kiện cho nhân viên y tế đã làm việc chính thức tại đây trong việc cấp giấy xác nhận thời gian thực hành, căn cứ vào hợp đồng lao động.
"Làm sao chúng tôi có thể thu tiền nhân viên của bệnh viện mình được. Bao nhiêu năm đi làm, cống hiến, mà lại bị chính nơi làm việc bắt đóng phí xác nhận thực hành nữa thì rất tội nghiệp. Đặt mình vào tình huống như vậy, sẽ thấy bất mãn… Với người ở bên ngoài vào học, chúng tôi cũng không có chủ trương thu phí như một nguồn thu cho bệnh viện, phí chỉ ở mức tượng trưng", đại diện Bệnh viện 1A nói.
Không quy định chi phí xác nhận thực hành
Liên quan đến thủ tục xác nhận thực hành cho nhân viên y tế đã có thời gian dài làm việc và nằm trong biên chế của bệnh viện, Sở Y tế TPHCM cho biết, đối với lĩnh vực khám chữa bệnh, theo Nghị định số 96/2023/NĐ-CP của Chính phủ, cơ sở hướng dẫn thực hành là cơ sở khám bệnh, chữa bệnh đã được cấp giấy phép hoạt động phù hợp với các hình thức tổ chức của cơ sở hướng dẫn thực hành, được quy định tại Điều 5 Nghị định trên.
Tại khoản 6 Điều 7 của Nghị định nêu rõ, sau khi hoàn thành thực hành và có kết quả đánh giá, nhận xét của người hướng dẫn thực hành đối với người thực hành, cơ sở hướng dẫn thực hành có trách nhiệm cấp giấy xác nhận hoàn thành quá trình thực hành cho người thực hành theo mẫu 7 Phụ lục I, ban hành kèm theo Nghị định này.
Về chi phí hướng dẫn thực hành, Sở Y tế TPHCM cho biết, do cơ sở hướng dẫn thực hành xây dựng định mức kinh tế - kỹ thuật, nên phải công khai trên trang thông tin điện tử của cơ sở hướng dẫn thực hành trước khi tổ chức hướng dẫn thực hành.
Đối với lĩnh vực Dược, việc xác nhận thực hành sẽ thực hiện theo Nghị định số 54/2017/NĐ-CP của Chính phủ, quy định chi tiết một số điều và biện pháp thi hành Luật Dược. Trong đó, cơ sở xác nhận thời gian thực hành cho người thực hành chuyên môn theo mẫu số 03 tại Phụ lục I, ban hành kèm theo Nghị định 96/2023/NĐ-CP và chịu trách nhiệm về các nội dung xác nhận.
Sở Y tế TPHCM khẳng định, Nghị định 54/2017/NĐ-CP cũng không quy định chi phí hướng dẫn, xác nhận thực hành chuyên môn về dược.
Cũng liên quan vấn đề trên, luật sư Trần Minh Hùng (Đoàn Luật sư TPHCM) cho biết, Luật Khám chữa, bệnh hiện nay không quy định cụ thể về việc nhân viên y tế bắt buộc phải đóng tiền phí xác nhận thực hành để làm thủ tục cấp chứng chỉ hành nghề. Do đó, khi bị yêu cầu đóng tiền xác nhận thực hành, nhân viên y tế có quyền đề nghị nơi mình làm việc chỉ ra đã thực hiện theo luật nào, điều nào hay thông tư nào, không thể nói chung chung.
"Với những người đã gắn bó với đơn vị thời gian dài, lẽ ra phải xác nhận thời gian thực hành cho họ mà không tính phí, đó là đúng đạo lý khi pháp luật không quy định chi phí cụ thể", luật sư Hùng nhận định.
">Viện Y dược học dân tộc TPHCM thu phí thực hành của nhân viên có hợp lý?
“Báo thủ” Chét-Xi-Cà (Lê Dương Bảo Lâm) mở đầu teaser trailer bằng hình tượng khác lạ: thầy bói Tarot. Theo lời của “báo thủ” Kiều (Uyển Ân), Chét-Xi-Cà là “đã phán là trúng” nhưng dường như “top 1 server” đã gặp phải kỳ phùng địch thủ, vừa câu đầu tiên đã bị Dì Bốn (Lê Giang) thẳng thừng phủ nhận.
Dì Bốn và Cậu Mười Một (Trấn Thành) có vẻ là một cặp bài trùng trong làng báo vì đi đâu cũng có nhau. Dì Bốn còn đang nói chuyện đã thấy Cậu Mười Một đạp ga húc đổ cổng nhà người ta. “Báo có tụ, quậy có phường”, độ báo càng nhân bốn khi ở cuối trailer, bộ tứ đã dính liền với nhau và trải qua nhiều phi vụ có trời mới biết bộ tứ siêu đẳng này sẽ quậy tới bến bờ nào.
Nếu Lê Dương Bảo Lâm gây chú ý với tạo hình “boy phố” và sở trường xem bài Tarot độc đáo thì Uyển Ân trong vai hài đầu tiên đã phá vỡ hình tượng xinh đẹp trước đó trong Cô dâu hào mônbằng biểu cảm đa dạng, gu thời trang “hồng hài nhi”.
Đối trọng với tuyển “báo mới nhú” Lê Dương Bảo Lâm và Uyển Ân là Lê Giang và Trấn Thành. Không còn là cặp mẹ vợ - con rể đầy căng thẳng mà Dì Bốn và Cậu Mười Một phối hợp khá ăn ý trong các phân cảnh được hé lộ, cho thấy một cặp “báo trưởng thành” có cách quậy riêng của mình.
Trở lại với sở trường hài, quy tụ dàn diễn viên "người nhà" thân thuộc từ 2 bộ phim Tết trước đó của Trấn Thành, Bộ tứ báo thủra rạp từ mùng 1 Tết Nguyên đán 2025 hứa hẹn sẽ tiếp tục bùng nổ doanh thu với nội dung giải trí hết cỡ.
Quỳnh An
Ảnh, clip: GalaxyEm gái nghìn tỷ của Trấn Thành khác lạ không nhận ra
Sau "Nhà bà Nữ" và "Mai" - hai bộ phim có doanh thu vượt 1000 tỷ đồng, Uyển Ân lần thứ 3 tham gia phim Tết do anh trai Trấn Thành đạo diễn với tạo hình khác lạ và lần đầu cô đóng vai hài.">Đạo diễn nghìn tỷ Trấn Thành hứa làm khán giả cười xỉu lên xỉu xuống